Chương 853
Trà Chanh
05/02/2022
Chương 853
“Cây cải nhỏ, cháu thực sự sẽ đến Hong Kong?”
“Ừm..” Lam Ngọc Anh gật đầu.
“Cháu đang muốn thuyết phục bên kia rút đơn tố cáo?” Hoàng Thanh Thảo lướt qua thông tin trên bàn cà phê, biết ngay mục đích của cô, tuy không muốn cô phá bỏ ý định của cô nhưng vẫn cau mày nói thật, “Chuyện này hoàn toàn không thể. Cô và anh trai đã sử dụng tất cả các quan hệ của mình, nếu có thể thì Trường Minh đã được thả ra từ lâu rồi! Tập đoàn Bách Á hiện đã mất một số tiền lớn như vậy, họ sẽ không dễ dàng từ bỏ, và lão Đổng cũng không phải loại người tốt. Ông ta trước đây cũng là xã hội đen, tính tình còn cứng đầu hơn anh trai của cô, rất khó nói chuyện!”
Lam Ngọc Anh mím chặt miệng, “Cháu chỉ muốn thử…
Hoàng Thanh Thảo làm sao không rõ, bà cũng rất muốn làm gì đó cho cháu trai, cho dù biết sẽ không giúp được gì, nhưng bà không muốn từ bỏ hết hy vọng đó.
Thở dài một hơi, Hoàng Thanh Thảo ngồi xuống, nói: “Hầu hết mọi người ở đó đều nói tiếng Quảng Đông, cháu có thể hiểu được không? Hơn nữa, Hong Kong luôn hỗn độn và phức tạp. Cháu là thân con gái đi đến nơi đó thì sẽ ra sao?”
“Sẽ không có vấn đề gì đâu ạ … Lam Ngọc Anh lắc đầu, nhưng trong mắt không có sợ hãi.
“Không, cô vẫn rất lo lắng, thôi để cô đi cùng cháu đi!” Hoàng Thanh Thảo cau mày nói.
“Không sao đâu ạ, cháu không phải trẻ con!” Lam Ngọc Anh mỉm cười, ngồi bên cạnh Hoàng Thanh Thảo nhẹ nhàng nắm bàn tay bà, “Cô à, cháu chỉ muốn làm một phần nhỏ việc gì đó để giúp anh ấy, cháu không muốn vì cháu mọi chuyện càng rối hơn. Với lại bây giờ cô không thể đi, cô phải ở lại Sài Gòn giải quyết mọi chuyện, anh Trường Minh vẫn cần cô!”
Lời nói của cô quả nhiên rất đúng, Hoàng Thanh Thảo hiện tại không thể đi.
Hoàng Trường Minh hiện đã bị giam giữ trong Cục Cảnh Sát, và nhiều vấn đề tiếp theo cần phải được xử lý bởi chính anh ấy.
“Được rồi!” Hoàng Thanh Thảo gật đầu, lo lắng dặn dò, “Cô sẽ thu xếp người đến đón cháu ở Hong Kong, đưa cháu về khách sạn, sau đó giúp cháu tìm lịch trình của bên kia. Cây cải nhỏ, có chuyện gì cháu nhất định phải gọi cho cô biết ngay đấy!”
Sau khi tiễn Hoàng Thanh Thảo về, Lam Ngọc Anh lên lầu và vào phòng con trai.
Đậu Đậu đã nằm sẵn rồi, vừa nhìn thấy cô liền lật người lăn vào ôm, nhưng biết cậu bé biết cô không có ở đây ngủ với cậu bé, vì cô không thay đồ ngủ.
Lam Ngọc Anh vuốt nét mặt nhỏ nhắn của cậu I nhẹ giọng nói: “Bé cưng, cô sẽ phải ra ngoài hai ba ngày có việc. Cháu ngoan ngoãn ở nhà với thím Lý nhé!”
“Cô Ngọc Anh định đi hẹn hò với bố ạ?” Đậu Đậu bĩu môi.
“Không phải… Lam Ngọc Anh chậm rãi lắc đầu.
“Vậy cô có thể đưa cháu đi cùng không?” Đậu Đậu hỏi lai.
“Không thể..” Lam Ngọc Anh vẫn lắc đầu, ôm khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé mà hôn âu yếm, cô nghiêm túc nói: “Bé cưng, cháu ngoan ngoãn chờ ở nhà, mấy ngày nữa cô với bố sẽ trở về thôi, có được không?”
Đậu Đậu nhỏ nhìn cô hai giây rồi gật đầu, “Đậu Đậu sẽ ngoan”
“Cảm ơn cháu!” Lam Ngọc Anh hài lòng.
Vào lúc nửa đêm, cô nhẹ nhàng gỡ tay khỏi Đậu Đậu đang ngủ, đặt cánh tay nhỏ bé đang giơ lên của cậu bé trở lại vào chắn bông, sau khi đáp chắn lại cho cậu bé xong, cô nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng.
Khoác ba lỗ lên lưng bước ra khỏi biệt thự, chủ Lý đã đợi sẵn ở sân.
Một giờ sáng, cô vội vàng ra sân bay làm thủ tục bay thẳng, vì không cần kiểm tra hành lý nên nhanh chóng xếp hàng qua cửa kiểm tra an ninh, nửa đêm, sảnh sân bay dường như yên tĩnh hơn rất nhiều.
Ngoại trừ tiếng radio thỉnh thoảng vang lên, dường như cuộc trò chuyện của mọi người không tự chủ được hạ xuống một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.