Chương 104: Giống cái của nó
Nguyệt Cầm Ỷ Mộng
23/05/2022
Mặt sông sôi trào một chút rồi nhanh chóng im lặng lại, phẳng lặng đến có chút đáng sợ.
" bên kia đã xuống nước lần đầu tiên"
Lưu đại tướng nói với anh.
" vâng, con đã biết"
Lưu Thiếu Nghiêm bình tĩnh đáp lời.
" bên bộ phận phát minh khoa học đã cho ra phát minh mới nhất, có thể phát ra sóng siêu âm sử dụng được dưới nước, tạm thời còn chưa biết có hoạt động được trong sông ngầm hay không?". Đam Mỹ Sắc
Lưu đại tướng lại nói.
" sông ngầm quá dài, nếu có một động thiên ở bên dưới thì nó cũng sẽ tách biệt với đáy sông, nhưng không thể tách rời hoàn toàn, khả năng cao nước sông ngầm vẫn chảy vào nơi đó, chỉ cần tìm được ngã rẻ của nó, thì cơ hội sẽ cao hơn"
Anh trầm ngâm nói.
Lưu đại tướng cũng gật đầu.
Đến nay hai đứa nhỏ đã nhập học được hai tháng, mọi việc cũng xuôi theo hoạt động của hai đứa nhỏ, tuy Lưu gia vắng bóng chúng nó cả ngày nhưng tối về cả nhà vẫn quay quần bên nhau, không khí ấm áp lưu chuyển trong ngừng.
Lưu Thiếu Nghiêm muốn bọn nó có thể bình yên lớn lên, bọn trẻ có niềm vui của nó, người lớn chỉ cần cho nó không gian để trải nghiệm là tốt rồi, không cần quá xa hoa hào nhoáng, chỉ cần đủ quan tâm, không bỏ bê là được rồi, con cháu Lưu gia đều là thả rong mà lớn lên cả.
Trong một biệt thự hai tầng hạng khá của đế đô, có ba người ngồi trong phòng khách, nhưng lạ là họ không nói gì, chỉ là biểu cảm trên khuôn mặt đôi khi có thay đổi cho thấy họ vẫn đang trao đổi với nhau.
" ngài tính bao giờ mới hành động"
Nghĩ La Hầu nghe nó hỏi thì im lặng một lúc lâu, nó có thể nói là bản thân nó lưu luyến nơi này, đã có lúc thật sự quên đi thân phận thật sự của mình hay sao, cơ mà mỗi ngày trở về giao lưu cùng đồng loại thì nó càng thêm khát vọng được trở thành một công dân ở nơi này.
Mà không phải tự nhiên nó có khát vọng đối với nơi này, chủng tộc của nó vốn tồn tại trên tinh cầu này không biết bao nhiêu năm, có thể xem là chủ nhân của nơi này, nhưng nơi sinh sống của chúng nó chỉ gói gọn trong không gian kia, cho tới một thời gian trước, chúng nó phát hiện dị động khác thường, rồi rời khỏi động thiên kia di chuyển ra ngoài, xã hội của chủng tộc khác kia có rất nhiều giống cái, chính là thứ chủng tộc nó cần nhất.
Nhưng mà chủng tộc mới xuất hiện kia lại rất cường, không có giống như chúng nó, nơi họ sống mỗi ngày đều tiếp xúc với ánh nắng mặt trời, những toà nhà kỳ dị, đẹp đẽ, so với chúng nó cả đời không nhìn tới ánh mặt trời thì thật sự là hai thái cực.
Chủng tộc của nó bắt đầu lên kế hoạch trà trộn vào loài người nơi này, đúng vậy, sau khi trà trộn vào chúng nó đã biết chủng tộc mới xuất hiện này gọi là loài người, bọn họ tự bản thân yếu nhược lại mang một cái đầu có thể nghĩ ra rất nhiều cái lạ.
Chủng tộc của nó có một dị năng là có thể nuốt chửng chủng tộc khác rồi hoạ lại bộ dáng của chủng tộc đó, thay thế chúng tiếp tục tồn tại, nhưng cơ thể kia chỉ là lớp da, bên trong sẽ thành chất dinh dưỡng cho chúng nó, khi gặp kích thích hoặc tự mình muốn bỏ đi lớp da kia thì có thể tùy thời xé rách, nhưng nếu xé rách rồi sẽ không dùng lại được.
Dù vậy khi cần thiết chúng nó cũng sẽ tự xé bỏ lớp da, chỉ để hy sinh cho đồng loại hoàn thành kế hoạch mà chúng đã đặt ra, là cướp đoạt giống cái mà loài người có rất nhiều này.
Nhờ dị năng này mà chúng nó thành công bắt được khá nhiều giống cái, tuy đối với chúng nó thì chẳng bỏ bèn gì, nhưng mỗi giống cái này lại có thể sinh ra rất nhiều đồng loại của chúng nó, nên chất lượng bù số lượng, mấy trăm năm theo cách tính của loài người nơi này mà chúng nó đã có thêm gần 200 ấu thể mới, phải biết chủng tộc của chúng rất khó sinh đẻ, mà mỗi lần sinh đều chỉ sinh một, tỷ lệ dựng dục thành công là 1/100, nghĩa là trong 100 đồng loại chỉ có một con thành công mang thai rồi sinh ra ấu thể mới.
Nhưng cách đây ba năm, khi chủng tộc của chúng nó thua trận phải chạy trở về quê hương của chúng nó thì giống cái được mang theo kia lại sinh ra một ấu thể biến dị không ngờ.
Ấu thể này có tốc độ sinh trưởng giống với loài người, còn có khả năng hoán đổi tới lui hai hình thái khác nhau, còn thừa hưởng luôn ngôn ngữ của loài người, nhưng lại không mất đi bản chất của giống loài, dù có biến thành hình người thì đôi mắt vẫn là mắt của giống loài, ấu thể đó chính là nó, Nghĩ La Hầu.
Bởi vì được sinh ra từ cơ thể loài người, nên trong thâm tâm nó cũng có tình cảm với nhà mẹ đẻ của mình, nó xem bản thân như đời sau của hai giống loài, là đồng loại của cả hai, nhưng từ khi sinh ra nó đã tiếp nhận truyền thừa của chủng tộc, nó biết nghĩa vụ của nó khi xuất hiện trong xã hội loài người là bắt đi càng nhiều giống cái, giúp giống loài sản sinh thêm nhiều giống loài của nó, hoặc là những thể biến dị như nó.
Mục tiêu này như ăn sâu vào máu thịt, dù nó có bị mê hoặc bởi sự tốt đẹp của nơi này thì mỗi khi trở về đối mặt với lớp da người của cha mẹ nuôi trên danh nghĩa này nó sẽ khổ sở khôn cùng, hai ý niệm khác nhau thiên nhân giao chiến, dù đến giờ khát khao con người của nó vẫn cao hơn, nhưng chủng tộc của nó sẽ không ngừng nhắc nhở nó phải thực hiện ý nguyện của chủng tộc.
Có lẽ bản thân nó biết, nó không thể trốn tránh chuyện này nữa.
" ta đã biết, ta đã rất quen thuộc nơi này, nhưng cần một cái cơ hội để có thể thuận lợi bắt đi càng nhiều giống cái, hiện tại nơi này không có người có thể yểm trợ chúng ta, hai vị nên kiên nhẫn hơn"
Nghĩ La Hầu truyền lại thông tin cho hai vị đồng loại.
" cậu có thể tìm kiếm giống cái đặc biệt thơm kia, giống cái đó có sức hấp dẫn đối với chúng ta"
Nghĩ La Hầu nhận được thông tin truyền lại cũng ngẩn người.
Nó không biết giống cái có mùi thật thơm như đồng loại nó nói kia, nhưng nó biết bạn học của nó có một sức hấp dẫn đặc biệt đối với nó, nó cũng không hiểu cảm giác này có giống với cảm giác mà đồng loại nó cảm thấy không, nhưng nó có sự khát khao đối với Lưu Kỳ Dương kia.
Mà khi nghe đồng loại nó nhắc tới, nó lại có một suy nghĩ, có khi nào bạn học là con trai của giống cái kia không, vì mang trong mình dòng máu của mẹ mà đứa bé kia mới có sức hấp dẫn đối với mình.
Cơ mà nó vẫn chưa lần nào nhìn thấy một cha khác của đứa bé kia, chỉ mới thấy một người cha đặc biệt nguy hiểm của đứa bé kia.
Theo cách nói của đồng loại, giống cái là không có cường đại như vậy, nên người kia chắc chắn không phải giống cái.
Ở trong xã hội này một tháng, nó đã biết giống cái trong miệng đồng loại chính là omega và beta của loài người, còn người cha của đứa bé kia chính là alpha, loài người cường đại nhất của xã hội này.
Vậy nó phải gặp được ba ba trong miệng đứa bé kia, có như vậy nó mới xác định được giống cái kia có phải là đời trước của đứa bé kia hay không.
Nếu thật sự như vậy, nó chỉ mang đi đời sau của giống cái kia thôi cũng là thu hoạch lớn nhất đối với lần trà trộn này.
Nghĩ La Hầu thật sự là có tâm tư riêng đối với Lưu Kỳ Dương, dù bắt được đứa bé ấy, nó cũng sẽ giữ cho riêng mình, nó nghĩ, đứa bé kia chỉ có nó mới được sở hữu, làm giống cái sinh ra đời sau cho chủng tộc biến dị là nó.1
" bên kia đã xuống nước lần đầu tiên"
Lưu đại tướng nói với anh.
" vâng, con đã biết"
Lưu Thiếu Nghiêm bình tĩnh đáp lời.
" bên bộ phận phát minh khoa học đã cho ra phát minh mới nhất, có thể phát ra sóng siêu âm sử dụng được dưới nước, tạm thời còn chưa biết có hoạt động được trong sông ngầm hay không?". Đam Mỹ Sắc
Lưu đại tướng lại nói.
" sông ngầm quá dài, nếu có một động thiên ở bên dưới thì nó cũng sẽ tách biệt với đáy sông, nhưng không thể tách rời hoàn toàn, khả năng cao nước sông ngầm vẫn chảy vào nơi đó, chỉ cần tìm được ngã rẻ của nó, thì cơ hội sẽ cao hơn"
Anh trầm ngâm nói.
Lưu đại tướng cũng gật đầu.
Đến nay hai đứa nhỏ đã nhập học được hai tháng, mọi việc cũng xuôi theo hoạt động của hai đứa nhỏ, tuy Lưu gia vắng bóng chúng nó cả ngày nhưng tối về cả nhà vẫn quay quần bên nhau, không khí ấm áp lưu chuyển trong ngừng.
Lưu Thiếu Nghiêm muốn bọn nó có thể bình yên lớn lên, bọn trẻ có niềm vui của nó, người lớn chỉ cần cho nó không gian để trải nghiệm là tốt rồi, không cần quá xa hoa hào nhoáng, chỉ cần đủ quan tâm, không bỏ bê là được rồi, con cháu Lưu gia đều là thả rong mà lớn lên cả.
Trong một biệt thự hai tầng hạng khá của đế đô, có ba người ngồi trong phòng khách, nhưng lạ là họ không nói gì, chỉ là biểu cảm trên khuôn mặt đôi khi có thay đổi cho thấy họ vẫn đang trao đổi với nhau.
" ngài tính bao giờ mới hành động"
Nghĩ La Hầu nghe nó hỏi thì im lặng một lúc lâu, nó có thể nói là bản thân nó lưu luyến nơi này, đã có lúc thật sự quên đi thân phận thật sự của mình hay sao, cơ mà mỗi ngày trở về giao lưu cùng đồng loại thì nó càng thêm khát vọng được trở thành một công dân ở nơi này.
Mà không phải tự nhiên nó có khát vọng đối với nơi này, chủng tộc của nó vốn tồn tại trên tinh cầu này không biết bao nhiêu năm, có thể xem là chủ nhân của nơi này, nhưng nơi sinh sống của chúng nó chỉ gói gọn trong không gian kia, cho tới một thời gian trước, chúng nó phát hiện dị động khác thường, rồi rời khỏi động thiên kia di chuyển ra ngoài, xã hội của chủng tộc khác kia có rất nhiều giống cái, chính là thứ chủng tộc nó cần nhất.
Nhưng mà chủng tộc mới xuất hiện kia lại rất cường, không có giống như chúng nó, nơi họ sống mỗi ngày đều tiếp xúc với ánh nắng mặt trời, những toà nhà kỳ dị, đẹp đẽ, so với chúng nó cả đời không nhìn tới ánh mặt trời thì thật sự là hai thái cực.
Chủng tộc của nó bắt đầu lên kế hoạch trà trộn vào loài người nơi này, đúng vậy, sau khi trà trộn vào chúng nó đã biết chủng tộc mới xuất hiện này gọi là loài người, bọn họ tự bản thân yếu nhược lại mang một cái đầu có thể nghĩ ra rất nhiều cái lạ.
Chủng tộc của nó có một dị năng là có thể nuốt chửng chủng tộc khác rồi hoạ lại bộ dáng của chủng tộc đó, thay thế chúng tiếp tục tồn tại, nhưng cơ thể kia chỉ là lớp da, bên trong sẽ thành chất dinh dưỡng cho chúng nó, khi gặp kích thích hoặc tự mình muốn bỏ đi lớp da kia thì có thể tùy thời xé rách, nhưng nếu xé rách rồi sẽ không dùng lại được.
Dù vậy khi cần thiết chúng nó cũng sẽ tự xé bỏ lớp da, chỉ để hy sinh cho đồng loại hoàn thành kế hoạch mà chúng đã đặt ra, là cướp đoạt giống cái mà loài người có rất nhiều này.
Nhờ dị năng này mà chúng nó thành công bắt được khá nhiều giống cái, tuy đối với chúng nó thì chẳng bỏ bèn gì, nhưng mỗi giống cái này lại có thể sinh ra rất nhiều đồng loại của chúng nó, nên chất lượng bù số lượng, mấy trăm năm theo cách tính của loài người nơi này mà chúng nó đã có thêm gần 200 ấu thể mới, phải biết chủng tộc của chúng rất khó sinh đẻ, mà mỗi lần sinh đều chỉ sinh một, tỷ lệ dựng dục thành công là 1/100, nghĩa là trong 100 đồng loại chỉ có một con thành công mang thai rồi sinh ra ấu thể mới.
Nhưng cách đây ba năm, khi chủng tộc của chúng nó thua trận phải chạy trở về quê hương của chúng nó thì giống cái được mang theo kia lại sinh ra một ấu thể biến dị không ngờ.
Ấu thể này có tốc độ sinh trưởng giống với loài người, còn có khả năng hoán đổi tới lui hai hình thái khác nhau, còn thừa hưởng luôn ngôn ngữ của loài người, nhưng lại không mất đi bản chất của giống loài, dù có biến thành hình người thì đôi mắt vẫn là mắt của giống loài, ấu thể đó chính là nó, Nghĩ La Hầu.
Bởi vì được sinh ra từ cơ thể loài người, nên trong thâm tâm nó cũng có tình cảm với nhà mẹ đẻ của mình, nó xem bản thân như đời sau của hai giống loài, là đồng loại của cả hai, nhưng từ khi sinh ra nó đã tiếp nhận truyền thừa của chủng tộc, nó biết nghĩa vụ của nó khi xuất hiện trong xã hội loài người là bắt đi càng nhiều giống cái, giúp giống loài sản sinh thêm nhiều giống loài của nó, hoặc là những thể biến dị như nó.
Mục tiêu này như ăn sâu vào máu thịt, dù nó có bị mê hoặc bởi sự tốt đẹp của nơi này thì mỗi khi trở về đối mặt với lớp da người của cha mẹ nuôi trên danh nghĩa này nó sẽ khổ sở khôn cùng, hai ý niệm khác nhau thiên nhân giao chiến, dù đến giờ khát khao con người của nó vẫn cao hơn, nhưng chủng tộc của nó sẽ không ngừng nhắc nhở nó phải thực hiện ý nguyện của chủng tộc.
Có lẽ bản thân nó biết, nó không thể trốn tránh chuyện này nữa.
" ta đã biết, ta đã rất quen thuộc nơi này, nhưng cần một cái cơ hội để có thể thuận lợi bắt đi càng nhiều giống cái, hiện tại nơi này không có người có thể yểm trợ chúng ta, hai vị nên kiên nhẫn hơn"
Nghĩ La Hầu truyền lại thông tin cho hai vị đồng loại.
" cậu có thể tìm kiếm giống cái đặc biệt thơm kia, giống cái đó có sức hấp dẫn đối với chúng ta"
Nghĩ La Hầu nhận được thông tin truyền lại cũng ngẩn người.
Nó không biết giống cái có mùi thật thơm như đồng loại nó nói kia, nhưng nó biết bạn học của nó có một sức hấp dẫn đặc biệt đối với nó, nó cũng không hiểu cảm giác này có giống với cảm giác mà đồng loại nó cảm thấy không, nhưng nó có sự khát khao đối với Lưu Kỳ Dương kia.
Mà khi nghe đồng loại nó nhắc tới, nó lại có một suy nghĩ, có khi nào bạn học là con trai của giống cái kia không, vì mang trong mình dòng máu của mẹ mà đứa bé kia mới có sức hấp dẫn đối với mình.
Cơ mà nó vẫn chưa lần nào nhìn thấy một cha khác của đứa bé kia, chỉ mới thấy một người cha đặc biệt nguy hiểm của đứa bé kia.
Theo cách nói của đồng loại, giống cái là không có cường đại như vậy, nên người kia chắc chắn không phải giống cái.
Ở trong xã hội này một tháng, nó đã biết giống cái trong miệng đồng loại chính là omega và beta của loài người, còn người cha của đứa bé kia chính là alpha, loài người cường đại nhất của xã hội này.
Vậy nó phải gặp được ba ba trong miệng đứa bé kia, có như vậy nó mới xác định được giống cái kia có phải là đời trước của đứa bé kia hay không.
Nếu thật sự như vậy, nó chỉ mang đi đời sau của giống cái kia thôi cũng là thu hoạch lớn nhất đối với lần trà trộn này.
Nghĩ La Hầu thật sự là có tâm tư riêng đối với Lưu Kỳ Dương, dù bắt được đứa bé ấy, nó cũng sẽ giữ cho riêng mình, nó nghĩ, đứa bé kia chỉ có nó mới được sở hữu, làm giống cái sinh ra đời sau cho chủng tộc biến dị là nó.1
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.