Chương 21: Sự thất vọng của Keith
Tảo Tảo Ma
18/11/2020
Lời của editor: sắp đến đoạn thịt vụn rùi =))))))))))) ai hóng hông?
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Downer hiệu trưởng thì sĩ quan phụ tá Norman đi đến, trên tay cầm một chiếc thiệp mời.
Rafael tướng quân vừa nhìn đã nhận ra là do tên Philip kia phát tới, mời y và Diệp Quân tuần sau đến Tuyết Ải Tinh tham dự lễ kết hôn của anh ta và Gil.
Nếu y nhớ không lầm thì cái người gọi là Gil kia hẳn là vừa trưởng thành xong đi, Philip này, thực sự là thiếu kiên nhẫn quá.
Nhưng ngay sau đó y đã tự hỏi mình rằng, nếu đến ngày tiểu Omega trưởng thành thì y cũng sẽ lập tức khắc ấn ký của riêng mình lên người hắn, biến hắn thành người của y.
Chờ đợi một ngày thôi đã cảm thấy cực kỳ lâu rồi a.
Norman chờ tướng quân buông thiệp mời rồi mới báo cáo, Keith thiếu gia nhà De Rossi cầu kiến.
Rafael tướng quân sắc mặt trầm xuống, "Cho cậu ta vào."
Lúc Keith được Norman mang vào văn phòng, Rafael tướng quân đang phê duyệt văn kiện, đợi y phê duyệt mấy văn kiện báo cáo khẩn cấp xong thì mới ngẩng đầu lên rồi nhìn Keith một cái.
"Trưởng thành rồi?"
Keith vốn đang không căng thẳng, bị y nhìn một cái lại mơ hồ có chút khẩn trương, gã đáp, "Đúng thế, thưa tướng quân, vừa mới trưởng thành nửa tháng trước."
Rafael không có ý bảo gã ngồi xuống mà trực tiếp hỏi, "Chuyện gì?"
"Rafael tướng quân, lần này tôi tới là thỉnh cầu ngài một điều", Keith đứng nghiêm lại, ổn định tâm trí rồi mới trịnh trọng nói, "Tôi thỉnh cầu ngài cho phép tôi theo đuổi người bị giám hộ của ngài."
"Tôi đã hỏi Diệp Quân rồi, tướng quân chưa chọn lựa Alpha cho em ấy, trước mắt em ấy cũng không thích Alpha, cho nên tôi đại biểu De Rossi gia tộc mạo muội hướng ngài thỉnh cầu, cho phép tôi theo đuổi em ấy."
"Tôi lấy vinh dự của gia tộc thề rằng, đời này tôi sẽ thương em ấy, bảo vệ em ấy, để cho em ấy trở thành Omega duy nhất đời này của tôi."
Sau Keith bày tỏ tâm ý của mình xong, gã nhìn thẳng vào mắt Rafael tướng quân, gã ở trước mặt y từng là một tiểu hài tử, nhưng hiện tại gã đã trưởng thành, trong một khắc trưởng thành này, gã liền quyết định, gã muốn lấy tư cách là Alpha trưởng thành để theo đuổi Omega của mình.
Trong phòng nhất thời im lặng đến đáng sợ, Keith đứng ở nơi đó, không hiểu sao cảm thấy trên người đối phương tản mát ra một cỗ uy áp cường đại. Rafael tướng quân cái gì cũng không nói, chỉ dùng đôi mắt sắc lẻm nhìn gã chằm chằm, gã cảm giác thái dương và phía sau lưng bắt đầu đổ mồ hôi rồi.
Thật lâu sau Rafael tướng quân mới nói tiếp, "Đây là ý của cậu, hay là ý của De Rossi tướng quân?"
Keith trả lời, "Tôi được phụ thân đồng ý mới tới đây."
"Trở về nói cho phụ thân cậu rằng, ta từ chối", Rafael tướng quân nhìn chằm chằm vào gã, mặt không chút thay đổi nói, "Cả cậu nữa, ta không hi vọng sau này sẽ nghe lời gì tương tự như thế nữa."
"Vì sao, tướng quân?" Keith sốt ruột, "Tôi đối Diệp Quân là thật tâm, tôi hứa sẽ thương em ấy hơn bất kỳ một Alpha nào."
Rafael tướng quân cười lạnh một tiếng, "Cậu chưa có tư cách nói như vậy."
"Làm sao ngài biết được, tôi biết tôi từng rất ngây thơ còn vô lý, nhưng từ sau sự kiện kia tôi đã nhận ra sai lầm của mình, đồng thời cũng ý thức được tôi yêu Diệp Quân. Tôi là một Alpha trưởng thành, hiện tại hoàn toàn có thể chịu trách nhiệm về mỗi lời nói, mỗi hành động của mình."
"Vậy cứ làm theo cách của người trưởng thành mà giải quyết đi", Rafael tướng quân nói xong đột nhiên đứng lên, "Đến đây đi".
"Có ý gì?" Keith quát to một tiếng, không rõ vì sao không khí đột nhiên trở nên giương cung bạt kiếm như vậy, gã đến là để xin theo đuổi chứ không phải đến đánh nhau.
Rafael tướng quân chờ một lát rồi nói, "Norman, đưa Keith thiếu gia về nhà đi, tiện thể nhắn luôn cho De Rossi tướng quân ý tứ vừa rồi của ta", Rafael tướng quân không thèm nhìn phản ứng của Keith, ly khai văn phòng.
Sĩ quan phụ tá Norman tuân lệnh thủ trưởng mời Keith lên phi hành khí. Keith vẫn còn chưa hiểu ra sao, hoàn toàn không rõ lý do Rafael tướng quân cự tuyệt gã.
Sĩ quan phụ tá Norman rút rút khóe miệng, chậm chạp như vậy còn đòi theo đuổi Omega, không nghe thấy ý tứ của Rafael tướng quân sao, dùng cách của người trưởng thành mà xử lý.
Tình địch đang đứng ở trước mắt lại không ý thức được, tiểu thiếu gia này thực sự trưởng thành rồi ư.
Alpha trưởng thành giác quan cực kỳ mẫn tuệ, đặc biệt là lúc tranh đoạt Omega, một Alpha trưởng thành trời sinh đã phóng xuất ra hormone bài xích mãnh liệt đối với người ngấp nghé Omega của hắn, ngay cả Norman cũng nhận ra, tướng quân khi đang nghe Keith nói thì người trong nháy mắt phát ra hormone mạnh mẽ, quả thực muốn ném bay nóc nhà đi, vậy mà Keith lại không hề hay biết.
Điều này có nghĩa không phải cảm giác của Keith chậm chạp kinh khủng, mà là tình cảm của Keith đối với Diệp Quân vốn không đạt đến mức gọi là yêu. (chém chém chém)
Nhóm quý tộc tiểu Alpha bây giờ nghĩ việc lựa chọn Omega dễ như ăn cháo vậy sao?
Nếu có trách thì trách Omega Liên Bang quá ít, rất nhiều Alpha trúng ý hay thinh thích là xác định ngay, nhưng phải biết rằng thinh thích và bầu bạn phù hợp định mệnh hoàn toàn là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau (?).
Trong vấn đề chọn Omega này, Norman tỏ vẻ hắn và Rafael tướng quân hoàn toàn đứng trên cùng một lập trường, không phù hợp thì không cần.
Nếu không thì một Alpha ưu tú như mình đâu đến nỗi bây giờ còn chưa tìm được Omega, ai.
***
Rafael nổi giận đùng đùng lái Merse về phủ tướng quân, dọc đường đi, Merse cảm nhận được chủ nhân là đang nổi giận cho nên một câu cũng không dám nói.
Y vừa về nhà đã nhảy ngay xuống cabin, đi nhanh lên lầu, đi thẳng một mạch đến sân thượng trên lầu ba mới dừng lại.
Trên người nam hài vị thành niên tuy rằng chỉ có hơi thở omega cực mỏng, nhưng đối với y, lại hoàn toàn không thể xem nhẹ sự tồn tại của nó, y có thể mẫn tuệ cảm giác được hương vị trên người tiểu Omega vừa bí ẩn lại ngọt ngào rồi chuẩn xác tìm được vị trí của hắn.
Hắn lúc này đang đứng trên sân thượng đưa lứng về phía mình, cầm trong tay một cái bình tưới,lỗ tai đeo máy trợ thính, một bên ngân nga bài hát một bên tưới nước cho hoa cỏ.
Ánh mặt trời chiếu rọi người nam hài, Ánh nắng chiếu lên người cậu, một vòng sáng vàng rạng rỡ vây xung quanh cậu, mái tóc đen như mực dưới ánh nắng mặt trời hơi lóe sáng, cậu tựa như một thân cây thẳng tắp xinh đẹp, được ánh mặt trời và những cơn mưa tắm gội, mọc ra cành, vươn lên cao, trở nên xanh um tươi tốt, cả người tản mát ra tinh thần mạnh mẽ phấn chấn.
Sự tồn tại của hắn khác với các Omega khác, ngây ngô mà không rụt rè e lệ, ngọt mà không nữ tính, tuấn tú mà không âm nhu, hắn là mật ngọt mà cả đời này y mãi không bao giờ cảm thấy đủ.
Diệp Quân đã sớm cảm giác được sự hiện diện của Rafael, tuy rằng không nghe được hoặc là nhìn thấy, mà là cảm nhận được, người nam nhân kia khí tràng luôn vô cùng cường thế, không chút khách khí xâm lược giác quan của hắn.
Hắn quay đầu kinh ngạc nói, "Rafael tướng quân, sao anh trở về rồi?"
Bình thường Tướng quân trước bữa tối mới có thể về nhà, mà hôm nay lại so với mọi ngày sớm hơn rất nhiều.
Rafael ở sân thượng nhìn nam hài thật lâu rồi dần dần bình tức lại nội tâm luống cuống bất an, "Hôm nay không nhiều sự vụ lắm, sớm quay lại để thăm em."
Nam hài gật gật đầu, tháo máy trợ thính xuống bỏ vào trong túi, đặt bình tưới xuống, "Tôi đi lấy nước cho anh."
Lúc hắn đi ngang qua Rafael, y đột nhiên nắm chặt cánh tay nam hài, "Đừng đi, ở lại với ta một lúc."
Nam hài mở to hai mắt nhìn Rafael rồi ngượng ngùng giãy giụa, lực của y có chút lớn, nắm tay hắn hơi đau, đành hơi gật đầu nói, "Được".
Hai người ngồi ở một bên ghế dài, Diệp Quân có chút luống cuống nhìn hoa cỏ trước mắt, nếu không làm gì mà ngồi rất gần bên nhau như thế này làm cho hắn rất khẩn trương. Với lại dường như hắn cảm giác trong hơi thở đối phương có một chút cảm xúc không bình thường gì đó, một loại tâm trạng sốt ruột không yên.
Hắn không thể tưởng tượng được, nam nhân trầm ổn lạnh lùng như Rafael tướng quân cũng có cảm xúc tiêu cực như vậy. Y trong lòng mình là sự tồn tại vô cùng cường đại, cái gì có thể khiển một Alpha như vậy không khống chế được?
Hai người trầm mặc rất lâu, Diệp Quân chậm rãi thả lỏng tâm tình của mình, cảm giác cũng không khẩn trương như trước. Đây là kỹ năng hạng nhất do hắn trường kỳ quen biết Rafael mà mài luyện ra, tưởng tượng đối phương là phụ thân, lão sư, trưởng bối, như vậy thì hắn có thể lấy thái độ nhẹ nhàng để đối diện với y.
Nếu không, nếu mỗi lần gặp anh ấy là tim lại đập nhanh, hắn nghi ngờ rằng mình có thể bị bệnh tim khi tuổi đời còn trẻ.
"Rafael tướng quân, khi nào thì chúng ta quay về Tuyết Ải Tinh thế", Diệp Quân quyết định đánh vỡ không khí quỷ dị giữa hai người.
"Ngày kia sẽ xuất phát", Rafael đắm chìm trong hơi thở như ẩn như hiện của Omega bên cạnh rồi dần dần bình ổn lại tâm trạng.
Đó là tác dụng đặc biệt nhất của hormone Omega, nó có thể xoa dịu cảm xúc Alpha định mệnh.
"Nhanh như vậy ư", Diệp Quân kinh hỉ, "Vậy tôi phải nhanh chóng thu dọn đồ đạc mới được."
Rafael bị tâm trạng của hắn lây nhiễm, băng lãnh trên mặt rốt cục hòa tan một chút, "Không cần thu dọn đâu, lâu đài Greens đã chuẩn bị xong hết rồi."
"Tôi còn chưa mang lễ vật gì cho Gil đâu", Diệp Quân có chút sốt ruột, hai ngày trước Gil nói cho hắn lễ kết hôn của cậu sắp được tổ chức rồi.
"Không cần, ta đã giúp em chuẩn bị xong hết rồi", Rafael an ủi, "Em và ta cùng nhau tham dự lễ kết hôn của cậu ta, em không cần tự tay chuẩn bị."
"Ừ, cám ơn anh", Diệp Quân gật gật đầu, trong lòng tràn ngập cảm kích, y luôn vì hắn mà cân nhắc chu đáo, chưa bao giờ để hắn phải phí công suy nghĩ cái gì, kể từ đi đến thế giới này, cuộc sống của hắn vừa an nhàn lại thoải mái, Diệp Quân biết ở sau lưng hắn Rafael vì mình làm mà rất nhiều.
"Diệp Quân", Rafael đột nhiên nói, "Không cần nói cảm ơn với ta".
Diệp Quân kinh ngạc nhìn đối phương, ánh mắt màu nâu của y chăm chú nhìn thật sâu vào hắn, đáy mắt hàm chứa cảm xúc không rõ ràng, sau đó hắn vội vàng dời mắt (?), không dám nhìn vào đó, sợ là nếu nhìn thêm một cái thì hắn bị không tự chủ được chìm vào nó.
Hắn không thể không thừa nhận, không biết từ lúc nào, người nam nhân này lại có sức hấp dẫn đặc biệt đối với hắn.
Diệp Quân cúi đầu, nội tâm lại mờ mịt không rõ (?)
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: lâu chủ có chuyện muốn nói:
Keith ngu xuẩn lại tìm đường chết, ha ha
Kỳ thật vừa mới bắt đầu viết thì vai trò của Keith chính là để kích thích Rafael, bất quá sau khi viết xong, lâu chủ cảm thấy còn rất thích hắn.
Keith phần diễn cơ bản sẽ không có, bất quá hắn ở trong lòng ta tương lai nhất định sẽ là một Alpha phi thường vĩ đại, cũng sẽ tìm được Omega phù hợp của gã.
Tiểu Gil muốn kết hôn, hoho, không biết mọi người có thích cặp Philip × Gil này không nhỉ?
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Downer hiệu trưởng thì sĩ quan phụ tá Norman đi đến, trên tay cầm một chiếc thiệp mời.
Rafael tướng quân vừa nhìn đã nhận ra là do tên Philip kia phát tới, mời y và Diệp Quân tuần sau đến Tuyết Ải Tinh tham dự lễ kết hôn của anh ta và Gil.
Nếu y nhớ không lầm thì cái người gọi là Gil kia hẳn là vừa trưởng thành xong đi, Philip này, thực sự là thiếu kiên nhẫn quá.
Nhưng ngay sau đó y đã tự hỏi mình rằng, nếu đến ngày tiểu Omega trưởng thành thì y cũng sẽ lập tức khắc ấn ký của riêng mình lên người hắn, biến hắn thành người của y.
Chờ đợi một ngày thôi đã cảm thấy cực kỳ lâu rồi a.
Norman chờ tướng quân buông thiệp mời rồi mới báo cáo, Keith thiếu gia nhà De Rossi cầu kiến.
Rafael tướng quân sắc mặt trầm xuống, "Cho cậu ta vào."
Lúc Keith được Norman mang vào văn phòng, Rafael tướng quân đang phê duyệt văn kiện, đợi y phê duyệt mấy văn kiện báo cáo khẩn cấp xong thì mới ngẩng đầu lên rồi nhìn Keith một cái.
"Trưởng thành rồi?"
Keith vốn đang không căng thẳng, bị y nhìn một cái lại mơ hồ có chút khẩn trương, gã đáp, "Đúng thế, thưa tướng quân, vừa mới trưởng thành nửa tháng trước."
Rafael không có ý bảo gã ngồi xuống mà trực tiếp hỏi, "Chuyện gì?"
"Rafael tướng quân, lần này tôi tới là thỉnh cầu ngài một điều", Keith đứng nghiêm lại, ổn định tâm trí rồi mới trịnh trọng nói, "Tôi thỉnh cầu ngài cho phép tôi theo đuổi người bị giám hộ của ngài."
"Tôi đã hỏi Diệp Quân rồi, tướng quân chưa chọn lựa Alpha cho em ấy, trước mắt em ấy cũng không thích Alpha, cho nên tôi đại biểu De Rossi gia tộc mạo muội hướng ngài thỉnh cầu, cho phép tôi theo đuổi em ấy."
"Tôi lấy vinh dự của gia tộc thề rằng, đời này tôi sẽ thương em ấy, bảo vệ em ấy, để cho em ấy trở thành Omega duy nhất đời này của tôi."
Sau Keith bày tỏ tâm ý của mình xong, gã nhìn thẳng vào mắt Rafael tướng quân, gã ở trước mặt y từng là một tiểu hài tử, nhưng hiện tại gã đã trưởng thành, trong một khắc trưởng thành này, gã liền quyết định, gã muốn lấy tư cách là Alpha trưởng thành để theo đuổi Omega của mình.
Trong phòng nhất thời im lặng đến đáng sợ, Keith đứng ở nơi đó, không hiểu sao cảm thấy trên người đối phương tản mát ra một cỗ uy áp cường đại. Rafael tướng quân cái gì cũng không nói, chỉ dùng đôi mắt sắc lẻm nhìn gã chằm chằm, gã cảm giác thái dương và phía sau lưng bắt đầu đổ mồ hôi rồi.
Thật lâu sau Rafael tướng quân mới nói tiếp, "Đây là ý của cậu, hay là ý của De Rossi tướng quân?"
Keith trả lời, "Tôi được phụ thân đồng ý mới tới đây."
"Trở về nói cho phụ thân cậu rằng, ta từ chối", Rafael tướng quân nhìn chằm chằm vào gã, mặt không chút thay đổi nói, "Cả cậu nữa, ta không hi vọng sau này sẽ nghe lời gì tương tự như thế nữa."
"Vì sao, tướng quân?" Keith sốt ruột, "Tôi đối Diệp Quân là thật tâm, tôi hứa sẽ thương em ấy hơn bất kỳ một Alpha nào."
Rafael tướng quân cười lạnh một tiếng, "Cậu chưa có tư cách nói như vậy."
"Làm sao ngài biết được, tôi biết tôi từng rất ngây thơ còn vô lý, nhưng từ sau sự kiện kia tôi đã nhận ra sai lầm của mình, đồng thời cũng ý thức được tôi yêu Diệp Quân. Tôi là một Alpha trưởng thành, hiện tại hoàn toàn có thể chịu trách nhiệm về mỗi lời nói, mỗi hành động của mình."
"Vậy cứ làm theo cách của người trưởng thành mà giải quyết đi", Rafael tướng quân nói xong đột nhiên đứng lên, "Đến đây đi".
"Có ý gì?" Keith quát to một tiếng, không rõ vì sao không khí đột nhiên trở nên giương cung bạt kiếm như vậy, gã đến là để xin theo đuổi chứ không phải đến đánh nhau.
Rafael tướng quân chờ một lát rồi nói, "Norman, đưa Keith thiếu gia về nhà đi, tiện thể nhắn luôn cho De Rossi tướng quân ý tứ vừa rồi của ta", Rafael tướng quân không thèm nhìn phản ứng của Keith, ly khai văn phòng.
Sĩ quan phụ tá Norman tuân lệnh thủ trưởng mời Keith lên phi hành khí. Keith vẫn còn chưa hiểu ra sao, hoàn toàn không rõ lý do Rafael tướng quân cự tuyệt gã.
Sĩ quan phụ tá Norman rút rút khóe miệng, chậm chạp như vậy còn đòi theo đuổi Omega, không nghe thấy ý tứ của Rafael tướng quân sao, dùng cách của người trưởng thành mà xử lý.
Tình địch đang đứng ở trước mắt lại không ý thức được, tiểu thiếu gia này thực sự trưởng thành rồi ư.
Alpha trưởng thành giác quan cực kỳ mẫn tuệ, đặc biệt là lúc tranh đoạt Omega, một Alpha trưởng thành trời sinh đã phóng xuất ra hormone bài xích mãnh liệt đối với người ngấp nghé Omega của hắn, ngay cả Norman cũng nhận ra, tướng quân khi đang nghe Keith nói thì người trong nháy mắt phát ra hormone mạnh mẽ, quả thực muốn ném bay nóc nhà đi, vậy mà Keith lại không hề hay biết.
Điều này có nghĩa không phải cảm giác của Keith chậm chạp kinh khủng, mà là tình cảm của Keith đối với Diệp Quân vốn không đạt đến mức gọi là yêu. (chém chém chém)
Nhóm quý tộc tiểu Alpha bây giờ nghĩ việc lựa chọn Omega dễ như ăn cháo vậy sao?
Nếu có trách thì trách Omega Liên Bang quá ít, rất nhiều Alpha trúng ý hay thinh thích là xác định ngay, nhưng phải biết rằng thinh thích và bầu bạn phù hợp định mệnh hoàn toàn là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau (?).
Trong vấn đề chọn Omega này, Norman tỏ vẻ hắn và Rafael tướng quân hoàn toàn đứng trên cùng một lập trường, không phù hợp thì không cần.
Nếu không thì một Alpha ưu tú như mình đâu đến nỗi bây giờ còn chưa tìm được Omega, ai.
***
Rafael nổi giận đùng đùng lái Merse về phủ tướng quân, dọc đường đi, Merse cảm nhận được chủ nhân là đang nổi giận cho nên một câu cũng không dám nói.
Y vừa về nhà đã nhảy ngay xuống cabin, đi nhanh lên lầu, đi thẳng một mạch đến sân thượng trên lầu ba mới dừng lại.
Trên người nam hài vị thành niên tuy rằng chỉ có hơi thở omega cực mỏng, nhưng đối với y, lại hoàn toàn không thể xem nhẹ sự tồn tại của nó, y có thể mẫn tuệ cảm giác được hương vị trên người tiểu Omega vừa bí ẩn lại ngọt ngào rồi chuẩn xác tìm được vị trí của hắn.
Hắn lúc này đang đứng trên sân thượng đưa lứng về phía mình, cầm trong tay một cái bình tưới,lỗ tai đeo máy trợ thính, một bên ngân nga bài hát một bên tưới nước cho hoa cỏ.
Ánh mặt trời chiếu rọi người nam hài, Ánh nắng chiếu lên người cậu, một vòng sáng vàng rạng rỡ vây xung quanh cậu, mái tóc đen như mực dưới ánh nắng mặt trời hơi lóe sáng, cậu tựa như một thân cây thẳng tắp xinh đẹp, được ánh mặt trời và những cơn mưa tắm gội, mọc ra cành, vươn lên cao, trở nên xanh um tươi tốt, cả người tản mát ra tinh thần mạnh mẽ phấn chấn.
Sự tồn tại của hắn khác với các Omega khác, ngây ngô mà không rụt rè e lệ, ngọt mà không nữ tính, tuấn tú mà không âm nhu, hắn là mật ngọt mà cả đời này y mãi không bao giờ cảm thấy đủ.
Diệp Quân đã sớm cảm giác được sự hiện diện của Rafael, tuy rằng không nghe được hoặc là nhìn thấy, mà là cảm nhận được, người nam nhân kia khí tràng luôn vô cùng cường thế, không chút khách khí xâm lược giác quan của hắn.
Hắn quay đầu kinh ngạc nói, "Rafael tướng quân, sao anh trở về rồi?"
Bình thường Tướng quân trước bữa tối mới có thể về nhà, mà hôm nay lại so với mọi ngày sớm hơn rất nhiều.
Rafael ở sân thượng nhìn nam hài thật lâu rồi dần dần bình tức lại nội tâm luống cuống bất an, "Hôm nay không nhiều sự vụ lắm, sớm quay lại để thăm em."
Nam hài gật gật đầu, tháo máy trợ thính xuống bỏ vào trong túi, đặt bình tưới xuống, "Tôi đi lấy nước cho anh."
Lúc hắn đi ngang qua Rafael, y đột nhiên nắm chặt cánh tay nam hài, "Đừng đi, ở lại với ta một lúc."
Nam hài mở to hai mắt nhìn Rafael rồi ngượng ngùng giãy giụa, lực của y có chút lớn, nắm tay hắn hơi đau, đành hơi gật đầu nói, "Được".
Hai người ngồi ở một bên ghế dài, Diệp Quân có chút luống cuống nhìn hoa cỏ trước mắt, nếu không làm gì mà ngồi rất gần bên nhau như thế này làm cho hắn rất khẩn trương. Với lại dường như hắn cảm giác trong hơi thở đối phương có một chút cảm xúc không bình thường gì đó, một loại tâm trạng sốt ruột không yên.
Hắn không thể tưởng tượng được, nam nhân trầm ổn lạnh lùng như Rafael tướng quân cũng có cảm xúc tiêu cực như vậy. Y trong lòng mình là sự tồn tại vô cùng cường đại, cái gì có thể khiển một Alpha như vậy không khống chế được?
Hai người trầm mặc rất lâu, Diệp Quân chậm rãi thả lỏng tâm tình của mình, cảm giác cũng không khẩn trương như trước. Đây là kỹ năng hạng nhất do hắn trường kỳ quen biết Rafael mà mài luyện ra, tưởng tượng đối phương là phụ thân, lão sư, trưởng bối, như vậy thì hắn có thể lấy thái độ nhẹ nhàng để đối diện với y.
Nếu không, nếu mỗi lần gặp anh ấy là tim lại đập nhanh, hắn nghi ngờ rằng mình có thể bị bệnh tim khi tuổi đời còn trẻ.
"Rafael tướng quân, khi nào thì chúng ta quay về Tuyết Ải Tinh thế", Diệp Quân quyết định đánh vỡ không khí quỷ dị giữa hai người.
"Ngày kia sẽ xuất phát", Rafael đắm chìm trong hơi thở như ẩn như hiện của Omega bên cạnh rồi dần dần bình ổn lại tâm trạng.
Đó là tác dụng đặc biệt nhất của hormone Omega, nó có thể xoa dịu cảm xúc Alpha định mệnh.
"Nhanh như vậy ư", Diệp Quân kinh hỉ, "Vậy tôi phải nhanh chóng thu dọn đồ đạc mới được."
Rafael bị tâm trạng của hắn lây nhiễm, băng lãnh trên mặt rốt cục hòa tan một chút, "Không cần thu dọn đâu, lâu đài Greens đã chuẩn bị xong hết rồi."
"Tôi còn chưa mang lễ vật gì cho Gil đâu", Diệp Quân có chút sốt ruột, hai ngày trước Gil nói cho hắn lễ kết hôn của cậu sắp được tổ chức rồi.
"Không cần, ta đã giúp em chuẩn bị xong hết rồi", Rafael an ủi, "Em và ta cùng nhau tham dự lễ kết hôn của cậu ta, em không cần tự tay chuẩn bị."
"Ừ, cám ơn anh", Diệp Quân gật gật đầu, trong lòng tràn ngập cảm kích, y luôn vì hắn mà cân nhắc chu đáo, chưa bao giờ để hắn phải phí công suy nghĩ cái gì, kể từ đi đến thế giới này, cuộc sống của hắn vừa an nhàn lại thoải mái, Diệp Quân biết ở sau lưng hắn Rafael vì mình làm mà rất nhiều.
"Diệp Quân", Rafael đột nhiên nói, "Không cần nói cảm ơn với ta".
Diệp Quân kinh ngạc nhìn đối phương, ánh mắt màu nâu của y chăm chú nhìn thật sâu vào hắn, đáy mắt hàm chứa cảm xúc không rõ ràng, sau đó hắn vội vàng dời mắt (?), không dám nhìn vào đó, sợ là nếu nhìn thêm một cái thì hắn bị không tự chủ được chìm vào nó.
Hắn không thể không thừa nhận, không biết từ lúc nào, người nam nhân này lại có sức hấp dẫn đặc biệt đối với hắn.
Diệp Quân cúi đầu, nội tâm lại mờ mịt không rõ (?)
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: lâu chủ có chuyện muốn nói:
Keith ngu xuẩn lại tìm đường chết, ha ha
Kỳ thật vừa mới bắt đầu viết thì vai trò của Keith chính là để kích thích Rafael, bất quá sau khi viết xong, lâu chủ cảm thấy còn rất thích hắn.
Keith phần diễn cơ bản sẽ không có, bất quá hắn ở trong lòng ta tương lai nhất định sẽ là một Alpha phi thường vĩ đại, cũng sẽ tìm được Omega phù hợp của gã.
Tiểu Gil muốn kết hôn, hoho, không biết mọi người có thích cặp Philip × Gil này không nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.