Omega Giả Làm Nam Thư Ký Beta Cho Thượng Tướng Thô Bạo
Chương 50: Thư ký và vụ nổ lớn
Công Tử Nhu
23/06/2021
Edit: nynuvola
"Lạc Nhiễm!"
Lucas không ngừng đuổi, còn y thì cứ cắm đầu chạy.
Lạc Nhiễm bịt tai chạy thẳng, đường đường hai người đàn ông —— Một là Thượng tướng Đế Quốc, một là thư ký trưởng, người trước người sau dí nhau xuống lầu một, hộ vệ xung quanh nhìn thấy mà choáng váng.
Cuối cùng Lạc Nhiễm cũng thành công trở về phi cơ của mình.
Tóm lại, tuy rằng trận chiến này y thua triệt để, nhưng ít nhất y đã biết được, hóa ra những lần xem mắt từ trước đến này...... Đều là Lucas phá đám.
Nhưng nếu chỉ bị Lucas bắt lại làm khó dễ, nhiều nhất thì nói với y một tiếng, có thể không liên lạc nữa nhưng cũng chưa đến mức kéo vào danh sách đen chứ.
Mẹ của Dư Hàn vốn quen biết với ba mẹ của Lạc Nhiễm, bây giờ lại trở thành không thèm nhìn mặt nhau nữa.
Hẳn là không đến mức đó đâu nhỉ?
Lucas tuy rằng ngang ngược, nhưng thái độ không quá hung dữ.
Lạc Nhiễm dường như cảm thấy y đã bỏ qua thứ gì đó, suy cho cùng thì xem mắt cũng chỉ là chuyện nhỏ, cho nên y không quá để tâm nữa.
Lucas mới là người khiến y chú ý.
Cái quan hệ giữa hai người càng ngày càng có xu hướng trật đường ray, chuyện này......
Lạc Nhiễm che mặt, vùi đầu vào ghế sô pha.
May mắn là qua ngày hôm sau, không ai trong bọn họ nhắc lại chuyện này nữa.
— Bộ phận nghiên cứu đặc biệt UNK đã xảy ra chuyện.
Một Alpha trong bộ phận nghiên cứu sau khi tiêm UNK vào bỗng nhiên mất khống chế hành vi, tinh thần lực hư hao, làm bị thương hai nghiên cứu viên Beta và một Omega đang tinh luyện, hai Beta chỉ bị thương ngoài da nhưng vị Omega kia thương tổn tinh thần lực, xuất hiện khoảng trống tinh thần, đến giờ vẫn chưa thể tỉnh lại.
Không phải ai cũng may mắn giống Lạc Nhiễm, đại bộ phận Omega khi tinh thần có một vết nứt to, nhẹ thì tinh thần lực bị ảnh hưởng, nặng có thể trở thành người thực vật.
Omega bị thương tổn tinh thần lực sẽ xuất hiện ảo giác, cực kì đau đớn, suy yếu chờ tình huống, Alpha thì ngược lại, Alpha gặp vấn đề về tin tức tố sẽ mất đi lý trí và tự chủ, bọn họ sẽ nổi điên công kích những người xung quanh.
Alpha mất khống chế là một nhân viên của viện nghiên cứu, lần này là tự nguyện tham gia thí nghiệm, hiện tại đã bị trấn áp, tiến hành khai thông tinh thần lực.
Mà vị Omega bị thương kia lại là con trai út của thiếu tướng Moka trong bộ quân sự Đế Quốc, gia đình thiếu tướng không có ý định bỏ qua, đã khởi tố viện nghiên cứu, quyết định trở mặt với chính phủ.
Lucas là người đứng đầu bộ quân sự, quân sư lão tướng đều nghe theo lời hắn.
Tình hình diễn biến thế này, hắn không thể bàng quan đứng nhìn.
Trong phòng họp, Lạc Nhiễm thay thế Lucas đứng lên phát biểu.
"Người này chính là Ann Moka." Lạc Nhiễm chỉ vào tấm ảnh trên màn hình chiếu.
"Mọi người đều biết, luật pháp Đế Quốc luôn bảo đảm an toàn và quyền lợi cho Omega bẩm sinh yếu đuối, vì vậy sự cố lần này, chính phủ nếu không cho gia đình thiếu tướng một lời giải thích xác đáng, sợ là lòng người trong quân càng thêm lạnh lẽo."
Sở trưởng của viện nghiên cứu —— Thạch Tu Tư, một người đàn ông trung niên hơi béo nhíu mày nói: "Cứ đưa Alpha mất khống chế kia ra tòa, để hắn bồi thường là được."
Alpha kia chỉ là một người dân bình thường, đẩy hết trách nhiệm rồi sẽ không có nỗi lo về sau.
Lạc Nhiễm không đồng ý lắm với ông ta: "Chuyện này không hoàn toàn do Alpha sai, hắn vì tiêm vào UNK, mất đi khả năng phán đoán và lý trí, đẩy mọi sai lầm lên Alpha trời sinh mạnh bạo là một loại bất công, người phụ trách viện nghiên cứu cho rằng vấn đề đến từ bản thân nghiên cứu, nhân loại không nên sử dụng UNK tùy tiện."
Lạc Nhiễm đưa ra báo cáo phân tích tinh thần lực của Alpha kia, xác thật không phải do hắn cố ý.
Alpha đó cũng đảm bảo sẵn sàng bồi thường cho gia đình Ann Moka sau khi bình phục, trong đó bao gồm tiền bạc và tin tức tố trấn an, tóm lại bên kia yêu cầu gì thì hắn đều sẽ nỗ lực làm.
"Cho nên vấn đề không phải ở người." Y đưa báo cáo của người phụ trách hạng mục—— Hạ Chí, và báo cáo của người đại diện bên bộ y tế—— Thẩm Tây Lạc.
"Nhiệm vụ của bác sĩ Hạ là bảo đảm hạng mục an toàn, bác sĩ thẩm Thẩm là đảm bảo sự an toàn cho tất cả mọi người, bọn họ đều thống nhất rằng hạng mục này không thể tiếp tục nữa."
Trên báo cáo đều là những số liệu rất rõ ràng, do Hạ Chí và nhân viên thức đêm soạn ra.
Trong đó viết rõ UNK có mức năng lượng gấp sáu lần so với các loại khoáng sản thông thường khác, nhưng đồng thời mức chỉ số phóng xạ của nó có thể phá hủy tin tức tố của Alpha và Omega.
Mà UNK không thể sử dụng máy móc để tinh luyện, điều này gián tiếp cho thấy ——UNK không nên tiếp tục được sử dụng.
"Chuyện đó......" Thạch Tu Tư nhìn qua Đại hoàng tử Chu Minh Vũ: "Lần này chỉ là chuyện ngoài ý muốn, sự cố bất ngờ, cũng không phải ai cũng có thể bị phóng xạ của UNK làm cho mất khống chế."
"Mời sở trường nhìn số liệu xác minh." Lạc Nhiễm chỉ vào màn hình: "Bác sĩ Thẩm đã tiến hành thí nghiệm rất nhiều lần về mức độ thương tổn của phóng xạ với cơ thể người lớn đến thế nào, khả năng chịu đựng của con người cũng như hậu quả lâu dài."
"Thời gian tiếp xúc với UNK càng dài có thể khiến tinh thần lực AO tổn thương thậm chí tử vong, đây là sự thật không thể chối cãi, trước mắt không có biện pháp nào giải quyết, không loại trừ khả năng về sau sẽ có."
Thạch Tu Tư nói: "Đúng, nó có tác dụng phụ, nhưng lợi ích của UNK lớn thế nào mọi người đều biết, chúng ta không thể vì chuyện này mà ngưng việc thăm dò, tuổi của bác sĩ Thẩm và bác sĩ Hạ nhỏ hơn tôi, họ không dám tiếp tục nhưng tôi dám."
Nhị hoàng tử Chu Minh Cảnh phản bác: "Lúc trước không có UNK, năng lượng từ băng quặng cũng chẳng thiếu."
Thạch Tu Tề: "Không thiếu nhưng hiện tại chúng ta có UNK, chẳng lẽ Đế Quốc muốn từ bỏ con đường càng ngày càng phát triển sao? Nếu có thể tốt hơn, tội gì phải dừng lại tại đây?"
Bởi vì vụ việc của UNK, Đế Quốc chia làm hai phe——
Một bên kiên trì tiếp tục khai phá UNK, vì lợi ích của Đế Quốc, trong đó bao gồm Đại hoàng tử và anh trai Sirrell của Lucas.
Bên còn lại có chủ trương sử dụng băng quặng, từ bỏ UNK, bảo vệ tinh thần lực của AO, là phe của Nhị hoàng tử.
Vốn dĩ vì sự kế vị đã có sự phân tách, hiện tại tình hình càng thêm rõ ràng hơn.
Điều mà Lạc Nhiễm ngạc nhiên chính là, Nhị hoàng tử từng tòng quân, tính cách lạnh lùng cứng rắn, nhưng lại lựa chọn bảo vệ mọi người trong chuyện này.
Hoặc như lời Lucas nói, nguyên nhân chính là vì đã kinh qua vô số trận mạc, nên càng chấp nhất với sinh mệnh hơn.
Toàn bộ quá trình này Lucas đều thờ ơ không ngó ngàng, Lạc Nhiễm đành phải dùng sự khách quan để giải đáp tình huống.
Mặc dù trong lòng hai người có chủ ý riêng, nhưng không có ý định đứng về phe ai, nếu hắn quả thật chọn lựa, thì chính là đang quyết định phe phái hoàng thất chứ không đơn thuần là chuyện UNK nữa.
Nhị hoàng tử nhìn Đại hoàng tử, cười lạnh nói: "Mạng người quan trọng hơn năng lượng, Đế Quốc có nhân tài, năng lượng là để phục vụ con người, hi vọng đại ca và sở trưởng đừng có lẫn chuyện này sang chuyện khác."
Đại hoàng tử lắc đầu: "Nhị đệ, ánh mắt em quá thiển cận rồi. Đế Quốc phải mạnh mẽ thì mới bảo vệ được con dân, muốn tiến bộ hơn thì cần thiết phải có một chút hi sinh, lòng dạ nữ nhi chỉ mang đến mất mặt và sự chèn ép từ những tinh cầu khác."
"Đại ca, ai mà chẳng biết anh chẳng qua chỉ vì lợi ích đằng sau của UNK." Sắc mặt Nhị hoàng âm trầm: "Sự cố này chính là một hồi chuông cảnh báo, hy vọng mọi người có thể nhận rõ UNK không phải nguồn năng lượng, mà là ma túy. Nhân loại tiếp xúc càng trở nên mạnh mẽ nhưng đi kèm đó là tác dụng phụ, nhiều tác dụng phụ chồng chất liền dẫn đến mất mạng. Nói cách khác, Đế Quốc nếu tham lam quyền lực của UNK, sớm muộn gì cũng sẽ bị phản phệ!"
Cuộc tranh chấp của hai người có xu hướng ngày càng gay gắt, mùi thuốc súng trong phòng họp nồng nặc ngợp trời, cảm giác như chỉ chạm vào là nổ ngay.
Thạch Tu Tư nói chen vào: "Nhị hoàng tử điện hạ, ngài sai rồi, nó không chỉ là nguồn năng lượng, nó có thể khiến Đế Quốc đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi! Chúng ta không thể bởi vì mơ hồ về sự công phá của UNK lớn đến thế nào mà sợ hãi nó, đáng ra nên khắc phục nó mới đúng! Nếu có thể khống chế được thứ năng lượng này, như vậy binh lính Đế Quốc sử dụng vào liền giải quyết bọn tinh khấu dễ như trở bàn tay! Binh lính của chúng ta sẽ trở thành lực lượng mạnh mẽ nhất trong các hành tinh!"
Rầm ——!
Người vẫn luôn không nói chuyện - Lucas bỗng nhiên giận dữ đập mạnh lên bàn, lực độ lớn đến mức làm mọi người chấn động.
Sắc mặt hắn âm trầm, thanh âm không lớn không nhỏ: "Xem thử ai dám dùng UNK lên người quân sĩ của tôi."
Đại hoàng tử hơi đanh mặt, Nhị hoàng tử thần sắc hòa hoãn nói: "Đúng vậy, quân sĩ cũng là nhân dân, không phải công cụ và vũ khí."
Đã xác định được UNK gây nguy hiểm đến tinh thần lực của AO, sử dụng lâu dài gây suy nhược cho cơ thể, cuối cùng tinh thần sụp đổ rồi chết.
"Thượng tướng tạm thời đừng nóng nảy." Đại hoàng tử đảo mắt quét qua Thạch Tu Tư, bất động thanh sắc nói: "Mục đích chủ yếu của chúng ta vẫn là tinh luyện UNK, khiến nó trở thành nguồn năng lượng. Vấn đề về tinh thần lực, tôi muốn chúng ta không ngừng nghiên cứu mới có thể tìm ra biện pháp giải quyết, Đế Quốc cần vượt lên trên nghịch cảnh."
"Không ngừng nghiên cứu?" Nhị hoàng tử hừ lạnh, "Là không ngừng tuyển chọn Alpha hoặc Omega thử nghiệm UNK tiếp sao? Cái bị hư thì bỏ đi, dùng cái mới?"
Đại hoàng tử không thoải mái: "Nhị đệ, em quá cực đoan rồi."
"Lucas, em phải biết rằng, nếu UNK bị tinh khấu lấy đi thì sẽ dẫn đến hậu quả gì." Sirrell nhìn Lucas, cũng lên tiếng: "Binh lính Đế Quốc không dám dùng, tinh khấu đương nhiên dám, đến lúc đó chúng ta lấy gì để đánh nhau với chúng?"
"Xùy!"
Lucas nặng nề cười một tiếng, khoanh tay chế nhạo: "Chưa từng lên chiến trường thì đừng đứng trước mặt tôi thả rắm! Anh cho rằng binh sĩ Đế Quốc đều vô dụng giống anh à? Cấp dưới của tôi, chỉ cần có một thanh kiếm, cho dù bọn tinh khấu cắn tiên dược vẫn có thể đánh! Chúng tôi sợ chắc?!"
Lucas: "Tướng sĩ của tôi không phải vũ khí, không phải công cụ! Đừng nói đến việc sử dụng thuốc ở đây, Tôi sẽ khiến Đế Quốc chiến thắng mà không phải lấy mạng của thuộc hạ ra đổi."
Mặc dù hắn thoải mái ngồi đó, nhưng khí thế trên người vẫn cứ ép Sirrell không thở nổi, tựa hồ chỉ cần hắn ngồi đâu liền mang theo khí tức phi thường ở đó, Lucas nói xong cả phòng hội nghị không một ai dám đứng dậy phản bác.
Cuối cùng Đại hoàng tử đành phải phá vỡ trầm mặc: "Thượng tướng, tôi có thể hiểu được ý của anh, nhưng nếu UNK rơi vào tay tinh khấu thì sẽ rất khó giải quyết. Bản tin sáng nay chắc anh cũng đã nghe qua, hành tinh bỏ hoang M4 phát hiện một mỏ băng quặng mới, đã nhanh chóng bị tinh khấu chiếm lĩnh, quân lính đóng ở M4 cũng bị bắt làm tù binh."
Lucas biết điều này, sáng nay bên tổng bộ đã nhận được tín hiệu cầu cứu.
"Xuất chinh." Lucas ngữ khí không có gì gấp gáp: "Ngày mai xuất phát, tôi tự mình dẫn người đến dọn dẹp M4, bộ quân sự đã có sự chuẩn bị."
"Như vậy không phải biện pháp lâu dài." Một người ủng hộ Đại hoàng tử nói: "Mọi người đều biết, băng quặng không phải chỉ có ở Lạc Băng, khả năng nó xuất hiện tại những hành tinh bỏ hoang có khí hậu cực lạnh khá lớn."
Nhị hoàng tử nâng mắt: "Cho nên muốn lấy ác chế ngự ác? Đối diện với ma quỷ, cũng biến binh sĩ trở thành ma quỷ luôn?"
Hai bên tiếp tục cãi vã, Lucas thì vẫn theo dõi và chờ đợi.
Nhìn vào phản ứng của hắn có thể thấy hắn chỉ quan tâm đến binh sĩ của mình, nhưng khi Nhị hoàng tử lên tiếng, anh ta ít nhiều sẽ gộp Lucas vào chung chiến tuyến với mình.
Tranh cãi cả buổi vẫn chưa quyết định được, ngược lại khiến mọi người càng thêm kích động hơn, cuối cùng còn liên lụy đến việc phân tranh của hoàng thất, cho nên cuộc họp tạm thời dừng lại.
Lucas và Lạc Nhiễm rời khỏi phòng họp, Thạch Tu Tư và công tước một bên gợi chuyện.
Công tước cười ý nhị: "Con gái tôi Nina gần đây thường xuyên xem chuyện xưa của Thượng tướng và thư ký, có vẻ rất thích thú."
Thạch Tu Tư ngoài cười nhưng trong không cười: "Bọn nhỏ ở trên mạng cãi nhau ầm ĩ thôi, công tước hà tất phải để ý."
Lucas phiền chán, trực tiếp xụ mặt rời đi.
Lạc Nhiễm nhếch môi nói: "Ừm, rảnh rỗi tôi cũng hay lên mạng."
Tóm lại, sau một hồi mưa gió máu tanh, bất luận Thủ đô loạn thành một nùi gì, thì đối với Lucas điều cấp bách nhất lúc này là hành tinh M4 và tinh khấu.
Họp xong, y và hắn liền đến quân doanh.
Chuẩn bị thời gian chặt chẽ, ngày mai rạng sáng Lucas phải xuất phát.
Lạc Nhiễm trở về công ty, lấy từ kho hàng ra bao tay và áo khoác dày vải cotton, trong cơ giáp y thả thêm mấy tấm đệm giữ ấm.
Trước khi xuất phát, Lucas nhìn thấy một màn này thì rất ngạc nhiên.
"Không cần thiết." Lucas trợn mắt, "Lạnh thì nhịn chút là được, cũng không phải chuyện lớn gì."
Lạc Nhiễm cười cho qua.
Rạng sáng, bầu trời đen kịt, hùng sư 01 bị được chuyển vào chiến hạm, Lucas đứng ngay cửa chiến hạm, nói với y: "Tôi phải đi rồi."
"Ừm." Lạc Nhiễm gật đầu.
Cảnh tượng như thế này y từng trải qua rất nhiều lần, vốn đã thành thói quen.
Từ niên thiếu cho đến hiện tại.
Y luôn thế này, nhìn Lucas bước vào chiến hạm ánh bạc trong bầu trời nhá nhem rạng sáng hỗn độn, sau đó sẽ trông thấy hắn xuất hiện trong màn pháo hoa rợp trời, chiến thắng trở về.
"Lạc Nhiễm."
"Sao?"
"Đợi giải quyết xong chuyện ở M4, trở về tôi có điều muốn nói với cậu." Lucas cong khóe môi: "Chờ tôi."
"Cái gì......?" Lạc Nhiễm hỏi: "Hiện tại không nói được sao? Hoặc là nói qua điện thoại......"
"Suỵt." Lucas xoa đầu y: "Tôi còn đang cân nhắc."
"Tôi......"
"Nghi thức đâu?" Lucas giang hai tay: "Tôi phải đi rồi."
Lạc Nhiễm khựng lại, sau đó tiến đến ôm Lucas, dựa vào hắn thấp giọng nói: "Chúc Thượng tướng thượng lộ bình an."
Những cái ôm trước đây đều hết sức thẳng thắn, hiện giờ mặt y lại có chút phiếm hồng.
Đặc biệt là tư thế này, có thể nghe thấy tiếng tim đập của Lucas.
"Được, đã sạc may mắn xong." Lucas buông y ra, "Hẹn gặp lại." Sau đó xoay người lên chiến hạm.
Lạc Nhiễm nhìn bóng dáng cao lớn dần biến mất, cánh cửa thép trên chiến hạm đóng lại.
Tiếp theo vô số chiến hạm, phi cơ và cơ giáp cùng nhau xuất phát.
......
Mấy ngày tới, Lạc Nhiễm thật sự không hề có chút giây phút nghỉ ngơi nào.
Vụ việc về UNK nhiều đến mức cơ hồ muốn chiếm hết toàn bộ thời gian của y, hơn nữa Lucas cũng không có mặt ở đây để chủ trì đại cục.
"Lạc thư ký!"
Dung Đóa trình báo cáo cho Lạc Nhiễm, "Từ viện nghiên cứu."
"Cảm ơn."
Hôm nay Lạc Băng sẽ đưa thêm UNK mới đến, trước mắt thì đây là lô cuối cùng Lạc Băng giao, việc cung cấp UNK sẽ được tạm dừng
Hạ Chí đề nghị để Lạc Nhiễm mang theo hộ vệ trông giữ lô hàng này, chờ khi nào có chỉ thị từ cấp trên thì mới tính tiếp, nếu không cứ chuyển đến viện nghiên cứu có khi lại dấy lên một hồi phong ba nữa.
Lạc Nhiễm đứng dậy: "Vậy tôi đến bến tàu một chuyến, Tiểu Đóa hôm nay giúp tôi chỉnh sửa lại công văn nhé?"
"Được!"
Tinh Cảng nằm ở ngoại ô thành phố, cách rất gần quân doanh, là nơi chuyển giao hàng hóa quân sự, được canh gác vô cùng cẩn mật.
Lúc này tàu vận chuyển của Lạc Băng vừa mới cập bến, một nhóm người đang cẩn thận duy chuyển túi lớn túi nhỏ lên tàu chở hàng của Đế Quốc.
Bên trong đều là UNK.
"Nhiễm Nhiễm đến rồi à?" Hạ Chí cầm danh sách kiểm kê, "Đúng lúc cùng nhau xem."
Hạ Chí tùy tiện chọn một túi để kiểm tra.
Lạc Nhiễm đưa kéo cho anh ta.
"Từ từ đã." Ánh mắt y bỗng sắc bén.
"Cái gì......?" Hạ Chí cũng nhìn thấy ánh sáng màu hồng bên trong, hơi sững sờ.
"Hạ Hạ ——!"
Mây đỏ xé toạc bầu trời trên bến tàu, âm thanh nổ tung khiến cây cối vùng phụ cận cũng rung chuyển.
......
"Thượng tướng......"
Lucas đang đứng nơi boong tàu nhìn sao trời đến xuất thần, vừa xoay người liền trông thấy sắc mặt cực kì khó coi của Vương Thu Dương
"Chuyện gì? M4 bị hút vào hố đen?" Lucas nhướn mày.
"Không phải......"
"Lạc thư ký...... xảy ra chuyện."
Lucas đờ người.
"Có điều không sao! Người không có việc gì cả!" Vương Thu Dương nhanh chóng nói: "Người vẫn ổn."
Lucas thấy sắc mặt anh ta vẫn rất kém, trầm giọng: "Nói."
"Lạc Băng giấu một quả bom chuyển cho Đế Quốc, lúc Lạc thư ký và bác sĩ Hạ đi kiểm kê mở túi ra đã kích hoạt công tắc, nhiều hàng hóa trên bến tàu đều bị nổ tung, may mà lúc đó hai người họ đứng trên đài cao, Lạc thư ký phản ứng mau lẹ, lôi bác sĩ Hạ nhảy xuống, cho nên thương tích không nghiêm trọng, chỉ là xây xát da thịt.
"Bom?" Lucas gầm lên: "Hệ thống cảm ứng của hải quan bị phế à?! Máy móc cũng không dò ra được? Hay muốn dò người chết? Djtmoe xây xát da thịt là xây xát chỗ nào?!"
Lucas lập tức bốc điện thoại gọi ngay cho Lạc Nhiễm, nhưng sực nhớ ra chắc người kia không thể nghe máy được, hắn cầm điện thoại có phần lo lắng, biểu tình trên mặt như mưa vần gió vũ, sắp ăn thịt người đến nơi.
"Trước mắt đang điều tra...... Có lẽ phía Lạc Băng xảy ra vấn đề, bị nội ứng ở trên đường vận chuyển động tay động chân đánh tráo, cụ thể thế nào thì chính phủ bên kia đã bắt đầu điều tra." Vương Thu Dương nói: "Thượng tướng không cần lo lắng...... Thương tích không phải là vấn đề, mà hiện tại còn một chuyện khác......"
Vương Thu Dương vẻ mặt đau khổ: "Sau vụ nổ đó, không biết vì nguyên do gì, Lạc thư ký có thể tay không hòa tan và tinh luyện được UNK."
Lucas ngẩn người.
"Cái gì?"
"Chính là...... Tay không hòa tan UNK." Vương Thu Dương cũng cảm thấy kì diệu: "Hiện tại cả thủ đô đều đang rối loạn......"
===================
Edit gần nửa chương xong về đến nhà nhận được thông báo WFH, mà ngặt nỗi file lưu của tui nằm hết trên máy của công ty, thành ra phải ngồi edit lại từ đầu, độ dài mỗi chương của bộ này có xu hướng tăng hơn so với mấy chương đầu nên tiến độ sẽ hơi chậm nha mn~
"Lạc Nhiễm!"
Lucas không ngừng đuổi, còn y thì cứ cắm đầu chạy.
Lạc Nhiễm bịt tai chạy thẳng, đường đường hai người đàn ông —— Một là Thượng tướng Đế Quốc, một là thư ký trưởng, người trước người sau dí nhau xuống lầu một, hộ vệ xung quanh nhìn thấy mà choáng váng.
Cuối cùng Lạc Nhiễm cũng thành công trở về phi cơ của mình.
Tóm lại, tuy rằng trận chiến này y thua triệt để, nhưng ít nhất y đã biết được, hóa ra những lần xem mắt từ trước đến này...... Đều là Lucas phá đám.
Nhưng nếu chỉ bị Lucas bắt lại làm khó dễ, nhiều nhất thì nói với y một tiếng, có thể không liên lạc nữa nhưng cũng chưa đến mức kéo vào danh sách đen chứ.
Mẹ của Dư Hàn vốn quen biết với ba mẹ của Lạc Nhiễm, bây giờ lại trở thành không thèm nhìn mặt nhau nữa.
Hẳn là không đến mức đó đâu nhỉ?
Lucas tuy rằng ngang ngược, nhưng thái độ không quá hung dữ.
Lạc Nhiễm dường như cảm thấy y đã bỏ qua thứ gì đó, suy cho cùng thì xem mắt cũng chỉ là chuyện nhỏ, cho nên y không quá để tâm nữa.
Lucas mới là người khiến y chú ý.
Cái quan hệ giữa hai người càng ngày càng có xu hướng trật đường ray, chuyện này......
Lạc Nhiễm che mặt, vùi đầu vào ghế sô pha.
May mắn là qua ngày hôm sau, không ai trong bọn họ nhắc lại chuyện này nữa.
— Bộ phận nghiên cứu đặc biệt UNK đã xảy ra chuyện.
Một Alpha trong bộ phận nghiên cứu sau khi tiêm UNK vào bỗng nhiên mất khống chế hành vi, tinh thần lực hư hao, làm bị thương hai nghiên cứu viên Beta và một Omega đang tinh luyện, hai Beta chỉ bị thương ngoài da nhưng vị Omega kia thương tổn tinh thần lực, xuất hiện khoảng trống tinh thần, đến giờ vẫn chưa thể tỉnh lại.
Không phải ai cũng may mắn giống Lạc Nhiễm, đại bộ phận Omega khi tinh thần có một vết nứt to, nhẹ thì tinh thần lực bị ảnh hưởng, nặng có thể trở thành người thực vật.
Omega bị thương tổn tinh thần lực sẽ xuất hiện ảo giác, cực kì đau đớn, suy yếu chờ tình huống, Alpha thì ngược lại, Alpha gặp vấn đề về tin tức tố sẽ mất đi lý trí và tự chủ, bọn họ sẽ nổi điên công kích những người xung quanh.
Alpha mất khống chế là một nhân viên của viện nghiên cứu, lần này là tự nguyện tham gia thí nghiệm, hiện tại đã bị trấn áp, tiến hành khai thông tinh thần lực.
Mà vị Omega bị thương kia lại là con trai út của thiếu tướng Moka trong bộ quân sự Đế Quốc, gia đình thiếu tướng không có ý định bỏ qua, đã khởi tố viện nghiên cứu, quyết định trở mặt với chính phủ.
Lucas là người đứng đầu bộ quân sự, quân sư lão tướng đều nghe theo lời hắn.
Tình hình diễn biến thế này, hắn không thể bàng quan đứng nhìn.
Trong phòng họp, Lạc Nhiễm thay thế Lucas đứng lên phát biểu.
"Người này chính là Ann Moka." Lạc Nhiễm chỉ vào tấm ảnh trên màn hình chiếu.
"Mọi người đều biết, luật pháp Đế Quốc luôn bảo đảm an toàn và quyền lợi cho Omega bẩm sinh yếu đuối, vì vậy sự cố lần này, chính phủ nếu không cho gia đình thiếu tướng một lời giải thích xác đáng, sợ là lòng người trong quân càng thêm lạnh lẽo."
Sở trưởng của viện nghiên cứu —— Thạch Tu Tư, một người đàn ông trung niên hơi béo nhíu mày nói: "Cứ đưa Alpha mất khống chế kia ra tòa, để hắn bồi thường là được."
Alpha kia chỉ là một người dân bình thường, đẩy hết trách nhiệm rồi sẽ không có nỗi lo về sau.
Lạc Nhiễm không đồng ý lắm với ông ta: "Chuyện này không hoàn toàn do Alpha sai, hắn vì tiêm vào UNK, mất đi khả năng phán đoán và lý trí, đẩy mọi sai lầm lên Alpha trời sinh mạnh bạo là một loại bất công, người phụ trách viện nghiên cứu cho rằng vấn đề đến từ bản thân nghiên cứu, nhân loại không nên sử dụng UNK tùy tiện."
Lạc Nhiễm đưa ra báo cáo phân tích tinh thần lực của Alpha kia, xác thật không phải do hắn cố ý.
Alpha đó cũng đảm bảo sẵn sàng bồi thường cho gia đình Ann Moka sau khi bình phục, trong đó bao gồm tiền bạc và tin tức tố trấn an, tóm lại bên kia yêu cầu gì thì hắn đều sẽ nỗ lực làm.
"Cho nên vấn đề không phải ở người." Y đưa báo cáo của người phụ trách hạng mục—— Hạ Chí, và báo cáo của người đại diện bên bộ y tế—— Thẩm Tây Lạc.
"Nhiệm vụ của bác sĩ Hạ là bảo đảm hạng mục an toàn, bác sĩ thẩm Thẩm là đảm bảo sự an toàn cho tất cả mọi người, bọn họ đều thống nhất rằng hạng mục này không thể tiếp tục nữa."
Trên báo cáo đều là những số liệu rất rõ ràng, do Hạ Chí và nhân viên thức đêm soạn ra.
Trong đó viết rõ UNK có mức năng lượng gấp sáu lần so với các loại khoáng sản thông thường khác, nhưng đồng thời mức chỉ số phóng xạ của nó có thể phá hủy tin tức tố của Alpha và Omega.
Mà UNK không thể sử dụng máy móc để tinh luyện, điều này gián tiếp cho thấy ——UNK không nên tiếp tục được sử dụng.
"Chuyện đó......" Thạch Tu Tư nhìn qua Đại hoàng tử Chu Minh Vũ: "Lần này chỉ là chuyện ngoài ý muốn, sự cố bất ngờ, cũng không phải ai cũng có thể bị phóng xạ của UNK làm cho mất khống chế."
"Mời sở trường nhìn số liệu xác minh." Lạc Nhiễm chỉ vào màn hình: "Bác sĩ Thẩm đã tiến hành thí nghiệm rất nhiều lần về mức độ thương tổn của phóng xạ với cơ thể người lớn đến thế nào, khả năng chịu đựng của con người cũng như hậu quả lâu dài."
"Thời gian tiếp xúc với UNK càng dài có thể khiến tinh thần lực AO tổn thương thậm chí tử vong, đây là sự thật không thể chối cãi, trước mắt không có biện pháp nào giải quyết, không loại trừ khả năng về sau sẽ có."
Thạch Tu Tư nói: "Đúng, nó có tác dụng phụ, nhưng lợi ích của UNK lớn thế nào mọi người đều biết, chúng ta không thể vì chuyện này mà ngưng việc thăm dò, tuổi của bác sĩ Thẩm và bác sĩ Hạ nhỏ hơn tôi, họ không dám tiếp tục nhưng tôi dám."
Nhị hoàng tử Chu Minh Cảnh phản bác: "Lúc trước không có UNK, năng lượng từ băng quặng cũng chẳng thiếu."
Thạch Tu Tề: "Không thiếu nhưng hiện tại chúng ta có UNK, chẳng lẽ Đế Quốc muốn từ bỏ con đường càng ngày càng phát triển sao? Nếu có thể tốt hơn, tội gì phải dừng lại tại đây?"
Bởi vì vụ việc của UNK, Đế Quốc chia làm hai phe——
Một bên kiên trì tiếp tục khai phá UNK, vì lợi ích của Đế Quốc, trong đó bao gồm Đại hoàng tử và anh trai Sirrell của Lucas.
Bên còn lại có chủ trương sử dụng băng quặng, từ bỏ UNK, bảo vệ tinh thần lực của AO, là phe của Nhị hoàng tử.
Vốn dĩ vì sự kế vị đã có sự phân tách, hiện tại tình hình càng thêm rõ ràng hơn.
Điều mà Lạc Nhiễm ngạc nhiên chính là, Nhị hoàng tử từng tòng quân, tính cách lạnh lùng cứng rắn, nhưng lại lựa chọn bảo vệ mọi người trong chuyện này.
Hoặc như lời Lucas nói, nguyên nhân chính là vì đã kinh qua vô số trận mạc, nên càng chấp nhất với sinh mệnh hơn.
Toàn bộ quá trình này Lucas đều thờ ơ không ngó ngàng, Lạc Nhiễm đành phải dùng sự khách quan để giải đáp tình huống.
Mặc dù trong lòng hai người có chủ ý riêng, nhưng không có ý định đứng về phe ai, nếu hắn quả thật chọn lựa, thì chính là đang quyết định phe phái hoàng thất chứ không đơn thuần là chuyện UNK nữa.
Nhị hoàng tử nhìn Đại hoàng tử, cười lạnh nói: "Mạng người quan trọng hơn năng lượng, Đế Quốc có nhân tài, năng lượng là để phục vụ con người, hi vọng đại ca và sở trưởng đừng có lẫn chuyện này sang chuyện khác."
Đại hoàng tử lắc đầu: "Nhị đệ, ánh mắt em quá thiển cận rồi. Đế Quốc phải mạnh mẽ thì mới bảo vệ được con dân, muốn tiến bộ hơn thì cần thiết phải có một chút hi sinh, lòng dạ nữ nhi chỉ mang đến mất mặt và sự chèn ép từ những tinh cầu khác."
"Đại ca, ai mà chẳng biết anh chẳng qua chỉ vì lợi ích đằng sau của UNK." Sắc mặt Nhị hoàng âm trầm: "Sự cố này chính là một hồi chuông cảnh báo, hy vọng mọi người có thể nhận rõ UNK không phải nguồn năng lượng, mà là ma túy. Nhân loại tiếp xúc càng trở nên mạnh mẽ nhưng đi kèm đó là tác dụng phụ, nhiều tác dụng phụ chồng chất liền dẫn đến mất mạng. Nói cách khác, Đế Quốc nếu tham lam quyền lực của UNK, sớm muộn gì cũng sẽ bị phản phệ!"
Cuộc tranh chấp của hai người có xu hướng ngày càng gay gắt, mùi thuốc súng trong phòng họp nồng nặc ngợp trời, cảm giác như chỉ chạm vào là nổ ngay.
Thạch Tu Tư nói chen vào: "Nhị hoàng tử điện hạ, ngài sai rồi, nó không chỉ là nguồn năng lượng, nó có thể khiến Đế Quốc đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi! Chúng ta không thể bởi vì mơ hồ về sự công phá của UNK lớn đến thế nào mà sợ hãi nó, đáng ra nên khắc phục nó mới đúng! Nếu có thể khống chế được thứ năng lượng này, như vậy binh lính Đế Quốc sử dụng vào liền giải quyết bọn tinh khấu dễ như trở bàn tay! Binh lính của chúng ta sẽ trở thành lực lượng mạnh mẽ nhất trong các hành tinh!"
Rầm ——!
Người vẫn luôn không nói chuyện - Lucas bỗng nhiên giận dữ đập mạnh lên bàn, lực độ lớn đến mức làm mọi người chấn động.
Sắc mặt hắn âm trầm, thanh âm không lớn không nhỏ: "Xem thử ai dám dùng UNK lên người quân sĩ của tôi."
Đại hoàng tử hơi đanh mặt, Nhị hoàng tử thần sắc hòa hoãn nói: "Đúng vậy, quân sĩ cũng là nhân dân, không phải công cụ và vũ khí."
Đã xác định được UNK gây nguy hiểm đến tinh thần lực của AO, sử dụng lâu dài gây suy nhược cho cơ thể, cuối cùng tinh thần sụp đổ rồi chết.
"Thượng tướng tạm thời đừng nóng nảy." Đại hoàng tử đảo mắt quét qua Thạch Tu Tư, bất động thanh sắc nói: "Mục đích chủ yếu của chúng ta vẫn là tinh luyện UNK, khiến nó trở thành nguồn năng lượng. Vấn đề về tinh thần lực, tôi muốn chúng ta không ngừng nghiên cứu mới có thể tìm ra biện pháp giải quyết, Đế Quốc cần vượt lên trên nghịch cảnh."
"Không ngừng nghiên cứu?" Nhị hoàng tử hừ lạnh, "Là không ngừng tuyển chọn Alpha hoặc Omega thử nghiệm UNK tiếp sao? Cái bị hư thì bỏ đi, dùng cái mới?"
Đại hoàng tử không thoải mái: "Nhị đệ, em quá cực đoan rồi."
"Lucas, em phải biết rằng, nếu UNK bị tinh khấu lấy đi thì sẽ dẫn đến hậu quả gì." Sirrell nhìn Lucas, cũng lên tiếng: "Binh lính Đế Quốc không dám dùng, tinh khấu đương nhiên dám, đến lúc đó chúng ta lấy gì để đánh nhau với chúng?"
"Xùy!"
Lucas nặng nề cười một tiếng, khoanh tay chế nhạo: "Chưa từng lên chiến trường thì đừng đứng trước mặt tôi thả rắm! Anh cho rằng binh sĩ Đế Quốc đều vô dụng giống anh à? Cấp dưới của tôi, chỉ cần có một thanh kiếm, cho dù bọn tinh khấu cắn tiên dược vẫn có thể đánh! Chúng tôi sợ chắc?!"
Lucas: "Tướng sĩ của tôi không phải vũ khí, không phải công cụ! Đừng nói đến việc sử dụng thuốc ở đây, Tôi sẽ khiến Đế Quốc chiến thắng mà không phải lấy mạng của thuộc hạ ra đổi."
Mặc dù hắn thoải mái ngồi đó, nhưng khí thế trên người vẫn cứ ép Sirrell không thở nổi, tựa hồ chỉ cần hắn ngồi đâu liền mang theo khí tức phi thường ở đó, Lucas nói xong cả phòng hội nghị không một ai dám đứng dậy phản bác.
Cuối cùng Đại hoàng tử đành phải phá vỡ trầm mặc: "Thượng tướng, tôi có thể hiểu được ý của anh, nhưng nếu UNK rơi vào tay tinh khấu thì sẽ rất khó giải quyết. Bản tin sáng nay chắc anh cũng đã nghe qua, hành tinh bỏ hoang M4 phát hiện một mỏ băng quặng mới, đã nhanh chóng bị tinh khấu chiếm lĩnh, quân lính đóng ở M4 cũng bị bắt làm tù binh."
Lucas biết điều này, sáng nay bên tổng bộ đã nhận được tín hiệu cầu cứu.
"Xuất chinh." Lucas ngữ khí không có gì gấp gáp: "Ngày mai xuất phát, tôi tự mình dẫn người đến dọn dẹp M4, bộ quân sự đã có sự chuẩn bị."
"Như vậy không phải biện pháp lâu dài." Một người ủng hộ Đại hoàng tử nói: "Mọi người đều biết, băng quặng không phải chỉ có ở Lạc Băng, khả năng nó xuất hiện tại những hành tinh bỏ hoang có khí hậu cực lạnh khá lớn."
Nhị hoàng tử nâng mắt: "Cho nên muốn lấy ác chế ngự ác? Đối diện với ma quỷ, cũng biến binh sĩ trở thành ma quỷ luôn?"
Hai bên tiếp tục cãi vã, Lucas thì vẫn theo dõi và chờ đợi.
Nhìn vào phản ứng của hắn có thể thấy hắn chỉ quan tâm đến binh sĩ của mình, nhưng khi Nhị hoàng tử lên tiếng, anh ta ít nhiều sẽ gộp Lucas vào chung chiến tuyến với mình.
Tranh cãi cả buổi vẫn chưa quyết định được, ngược lại khiến mọi người càng thêm kích động hơn, cuối cùng còn liên lụy đến việc phân tranh của hoàng thất, cho nên cuộc họp tạm thời dừng lại.
Lucas và Lạc Nhiễm rời khỏi phòng họp, Thạch Tu Tư và công tước một bên gợi chuyện.
Công tước cười ý nhị: "Con gái tôi Nina gần đây thường xuyên xem chuyện xưa của Thượng tướng và thư ký, có vẻ rất thích thú."
Thạch Tu Tư ngoài cười nhưng trong không cười: "Bọn nhỏ ở trên mạng cãi nhau ầm ĩ thôi, công tước hà tất phải để ý."
Lucas phiền chán, trực tiếp xụ mặt rời đi.
Lạc Nhiễm nhếch môi nói: "Ừm, rảnh rỗi tôi cũng hay lên mạng."
Tóm lại, sau một hồi mưa gió máu tanh, bất luận Thủ đô loạn thành một nùi gì, thì đối với Lucas điều cấp bách nhất lúc này là hành tinh M4 và tinh khấu.
Họp xong, y và hắn liền đến quân doanh.
Chuẩn bị thời gian chặt chẽ, ngày mai rạng sáng Lucas phải xuất phát.
Lạc Nhiễm trở về công ty, lấy từ kho hàng ra bao tay và áo khoác dày vải cotton, trong cơ giáp y thả thêm mấy tấm đệm giữ ấm.
Trước khi xuất phát, Lucas nhìn thấy một màn này thì rất ngạc nhiên.
"Không cần thiết." Lucas trợn mắt, "Lạnh thì nhịn chút là được, cũng không phải chuyện lớn gì."
Lạc Nhiễm cười cho qua.
Rạng sáng, bầu trời đen kịt, hùng sư 01 bị được chuyển vào chiến hạm, Lucas đứng ngay cửa chiến hạm, nói với y: "Tôi phải đi rồi."
"Ừm." Lạc Nhiễm gật đầu.
Cảnh tượng như thế này y từng trải qua rất nhiều lần, vốn đã thành thói quen.
Từ niên thiếu cho đến hiện tại.
Y luôn thế này, nhìn Lucas bước vào chiến hạm ánh bạc trong bầu trời nhá nhem rạng sáng hỗn độn, sau đó sẽ trông thấy hắn xuất hiện trong màn pháo hoa rợp trời, chiến thắng trở về.
"Lạc Nhiễm."
"Sao?"
"Đợi giải quyết xong chuyện ở M4, trở về tôi có điều muốn nói với cậu." Lucas cong khóe môi: "Chờ tôi."
"Cái gì......?" Lạc Nhiễm hỏi: "Hiện tại không nói được sao? Hoặc là nói qua điện thoại......"
"Suỵt." Lucas xoa đầu y: "Tôi còn đang cân nhắc."
"Tôi......"
"Nghi thức đâu?" Lucas giang hai tay: "Tôi phải đi rồi."
Lạc Nhiễm khựng lại, sau đó tiến đến ôm Lucas, dựa vào hắn thấp giọng nói: "Chúc Thượng tướng thượng lộ bình an."
Những cái ôm trước đây đều hết sức thẳng thắn, hiện giờ mặt y lại có chút phiếm hồng.
Đặc biệt là tư thế này, có thể nghe thấy tiếng tim đập của Lucas.
"Được, đã sạc may mắn xong." Lucas buông y ra, "Hẹn gặp lại." Sau đó xoay người lên chiến hạm.
Lạc Nhiễm nhìn bóng dáng cao lớn dần biến mất, cánh cửa thép trên chiến hạm đóng lại.
Tiếp theo vô số chiến hạm, phi cơ và cơ giáp cùng nhau xuất phát.
......
Mấy ngày tới, Lạc Nhiễm thật sự không hề có chút giây phút nghỉ ngơi nào.
Vụ việc về UNK nhiều đến mức cơ hồ muốn chiếm hết toàn bộ thời gian của y, hơn nữa Lucas cũng không có mặt ở đây để chủ trì đại cục.
"Lạc thư ký!"
Dung Đóa trình báo cáo cho Lạc Nhiễm, "Từ viện nghiên cứu."
"Cảm ơn."
Hôm nay Lạc Băng sẽ đưa thêm UNK mới đến, trước mắt thì đây là lô cuối cùng Lạc Băng giao, việc cung cấp UNK sẽ được tạm dừng
Hạ Chí đề nghị để Lạc Nhiễm mang theo hộ vệ trông giữ lô hàng này, chờ khi nào có chỉ thị từ cấp trên thì mới tính tiếp, nếu không cứ chuyển đến viện nghiên cứu có khi lại dấy lên một hồi phong ba nữa.
Lạc Nhiễm đứng dậy: "Vậy tôi đến bến tàu một chuyến, Tiểu Đóa hôm nay giúp tôi chỉnh sửa lại công văn nhé?"
"Được!"
Tinh Cảng nằm ở ngoại ô thành phố, cách rất gần quân doanh, là nơi chuyển giao hàng hóa quân sự, được canh gác vô cùng cẩn mật.
Lúc này tàu vận chuyển của Lạc Băng vừa mới cập bến, một nhóm người đang cẩn thận duy chuyển túi lớn túi nhỏ lên tàu chở hàng của Đế Quốc.
Bên trong đều là UNK.
"Nhiễm Nhiễm đến rồi à?" Hạ Chí cầm danh sách kiểm kê, "Đúng lúc cùng nhau xem."
Hạ Chí tùy tiện chọn một túi để kiểm tra.
Lạc Nhiễm đưa kéo cho anh ta.
"Từ từ đã." Ánh mắt y bỗng sắc bén.
"Cái gì......?" Hạ Chí cũng nhìn thấy ánh sáng màu hồng bên trong, hơi sững sờ.
"Hạ Hạ ——!"
Mây đỏ xé toạc bầu trời trên bến tàu, âm thanh nổ tung khiến cây cối vùng phụ cận cũng rung chuyển.
......
"Thượng tướng......"
Lucas đang đứng nơi boong tàu nhìn sao trời đến xuất thần, vừa xoay người liền trông thấy sắc mặt cực kì khó coi của Vương Thu Dương
"Chuyện gì? M4 bị hút vào hố đen?" Lucas nhướn mày.
"Không phải......"
"Lạc thư ký...... xảy ra chuyện."
Lucas đờ người.
"Có điều không sao! Người không có việc gì cả!" Vương Thu Dương nhanh chóng nói: "Người vẫn ổn."
Lucas thấy sắc mặt anh ta vẫn rất kém, trầm giọng: "Nói."
"Lạc Băng giấu một quả bom chuyển cho Đế Quốc, lúc Lạc thư ký và bác sĩ Hạ đi kiểm kê mở túi ra đã kích hoạt công tắc, nhiều hàng hóa trên bến tàu đều bị nổ tung, may mà lúc đó hai người họ đứng trên đài cao, Lạc thư ký phản ứng mau lẹ, lôi bác sĩ Hạ nhảy xuống, cho nên thương tích không nghiêm trọng, chỉ là xây xát da thịt.
"Bom?" Lucas gầm lên: "Hệ thống cảm ứng của hải quan bị phế à?! Máy móc cũng không dò ra được? Hay muốn dò người chết? Djtmoe xây xát da thịt là xây xát chỗ nào?!"
Lucas lập tức bốc điện thoại gọi ngay cho Lạc Nhiễm, nhưng sực nhớ ra chắc người kia không thể nghe máy được, hắn cầm điện thoại có phần lo lắng, biểu tình trên mặt như mưa vần gió vũ, sắp ăn thịt người đến nơi.
"Trước mắt đang điều tra...... Có lẽ phía Lạc Băng xảy ra vấn đề, bị nội ứng ở trên đường vận chuyển động tay động chân đánh tráo, cụ thể thế nào thì chính phủ bên kia đã bắt đầu điều tra." Vương Thu Dương nói: "Thượng tướng không cần lo lắng...... Thương tích không phải là vấn đề, mà hiện tại còn một chuyện khác......"
Vương Thu Dương vẻ mặt đau khổ: "Sau vụ nổ đó, không biết vì nguyên do gì, Lạc thư ký có thể tay không hòa tan và tinh luyện được UNK."
Lucas ngẩn người.
"Cái gì?"
"Chính là...... Tay không hòa tan UNK." Vương Thu Dương cũng cảm thấy kì diệu: "Hiện tại cả thủ đô đều đang rối loạn......"
===================
Edit gần nửa chương xong về đến nhà nhận được thông báo WFH, mà ngặt nỗi file lưu của tui nằm hết trên máy của công ty, thành ra phải ngồi edit lại từ đầu, độ dài mỗi chương của bộ này có xu hướng tăng hơn so với mấy chương đầu nên tiến độ sẽ hơi chậm nha mn~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.