Chương 45
Aun de Jo
18/02/2023
Lúc sáng ngày hôm sau, cậu sau một lúc nhìn cái điện thoại thông minh, ngây dại trong chốc lát cũng quyết định gọi cho Tôn Thanh Thanh.
""Tôi nghe đây Lâm thiếu, cậu có chuyện gì cần tôi sao?" Giọng điệu niềm nở của Tôn Thanh Thanh vẫn y nguyên như vậy, vang vọng bên tai cậu.
"À... Tôi... thực ra..." Cậu như bị ai đó bắt ép, giọng điệu không tự nhiên ngập ngừng không thể nói ra.
"Có chuyện gì sao? Hay để tôi gọi sếp Bạch nha" Tôn Thanh Thanh thấy cậu cứ ấp úng định đứng dậy vào phòng làm việc của Bạch Vũ.
"Không cần. Chỉ là, chiều nay... tôi muốn tới bệnh viện một chút mà không có ai đi cùng. Nên nói với chị một tiếng, để chị sắp xếp công việc cho anh ấy..." Cậu vừa nói chuyện với Tôn Thanh Thanh vừa nghịch nghịch bộ lông xù trắng muốt của Bạch Sam đang nằm trong lòng, hai má có hơi ửng lên.
"Ây zô, tôi tưởng chuyện gì to tát chứ. Lâm thiếu đi bệnh viện kiểm tra thì đương nhiên sếp Bạch phải hộ tống tân nơi rồi. Cậu cứ yên tâm, tôi sẽ trả sếp Bạch cho cậu trước khi tới giờ ăn trưa." Tôn Thanh Thanh bất ngờ trước những gì mà cậu vừa nói, lại vui vẻ đồng ý với cậu, trong đầu liền nghĩ đến tình cảnh lúc sếp của mình lừa gạt Lâm thiếu này như thế nào.
"Cảm ơn chị." Cậu nghe được câu trả lời ưng ý liền bất giác mỉm cười, hai mắt híp lại đáng yêu vô cùng.
"Lâm thiếu này, sau này những chuyện riêng tư như vậy, cậu không cần nói với tôi đâu. Tôi chỉ là một thư ký, đâu có quyền mà quản đời sống vợ chồng của sếp đâu chứ. Chỉ cần sếp đồng ý đưa cạu đi thì tôi cũng không thể ngăn cản được ý chứ" Tiếng cười vui vẻ của Tôn Thanh Thanh truyền qua điện thoại, lại cộng thêm mấy lời nói của cô thành công khiến khuôn mặt cậu đỏ bừng.
"Tôi biết rồi" Cậu lí nhí nói thêm một câu rồi tắt điện thoại, không thể ngờ được Bạch Vũ cứ như vậy lừa cậu làm cậu ngại đỏ mặt với Tôn Thanh Thanh. Cậu phồng má tức giận, định bụng sẽ không thèm nói chuyện với anh nữa.
Tới giờ cơm trưa, Bạch Vũ đã gọi về trước cho dì Chúc nên bữa trưa có cả phần của anh nữa. Bình thường xe của Bạch Vũ vừa tới cổng cậu đã chạy ra đón nhưng hôm nay không thấy bóng dáng nhỏ bé ấy đâu, biết ngay là cậu giận rồi. Anh trong lòng nở hoa, bước nhanh vào nhà vừa để chứng kiến cảnh tượng lần đầu tiên cậu giận anh, vừa để dỗ dành cô vợ đáng yêu này.
Quả là một kẻ đào hoa chính hiệu, chỉ với mấy câu dỗ ngọt đã thành công khiến cậu cười tít mắt, còn tự nguyện đưa hai cái bánh bao cho anh nựng nữa, thật không có chính kiến. Hừ!
Bạch Sam là giống chó nước ngoài, trước khi được cậu mua về đã được chích ngừa đây đủ. Cậu muốn đưa nhóc Bạch Sam đi kiểm tra một số vấn đề sức khỏe khác và tư vấn về việc sinh sản sau này. Nhóc con lúc đầu mới đến bệnh viện còn e ngại người lạ, sau một lúc được mấy cô y tá xinh đẹp vây quanh thì hết muốn về luôn. Lúc được cậu ẵm lên còn không chịu ngoan ngoãn nằm yên, gặm gặm lấy bàn tay cậu, liền bị cậu mắng cho một trận đầy yêu thương.
...
Bệnh viện.
Cậu đi phía sau lưng Bạch Vũ, chỉ muốn chôn chặt cơ thể nhỏ bé này sau bóng anh, nhìn bao nhiêu gương mặt xa lạ xung quanh không khỏi sợ hãi, bàn tay nhỏ cũng bấu chặt lấy lưng áo sơ mi của anh một chút cũng không buông.
"Anh..."
Một người đàn ông say rượu rồi ngã bị thương ở đầu, đang được y tá dìu đi, tay chân không tự chủ được mà đụng phải cậu khiến cậu giật mình kêu một tiếng.
"Không sao, đi cạnh anh" Bạch Vũ kéo cậu lên, để cậu đi bên cạnh mình, đưa tay ôm cậu che chở cậu khỏi đụng phải mấy người xung quanh.
"Cảm ơn" Cậu thở phào một tiếng, vừa thấy e ngại nhưng nhiều hơn là an toàn.
"Không cần cảm ơn, là điều anh nên làm" Bạch Vũ xoa xoa mái tóc cậu dịu dàng.
Cả hai đi dọc theo hành lang bệnh viện đến khoa khám bệnh dành riêng cho omega.
"Hai người đi đâu đây?" Cô y tá ở quầy tiếp tân nhìn hai người một cái, ngón tay lại tiếp tục thao tác trên bàn phím máy tính.
"Ưm..." Cậu đứng phía trước nhìn khuôn mặt lạnh tanh của cô y tá, không biết phải nói gì liền quay ra nhìn anh cầu cứu.
"Tới kiểm tra sức khỏe cho omega nhà tôi" Bạch Vũ bước đến đứng cạnh cậu, giọng điệu trầm thấp đến đáng sợ.
"Anh là gì của cậu ấy" Cô y ta dừng lại, ngước lên nhìn hai người.
"Tôi là alpha của em ấy" Bạch Vũ.
"Đã kết hôn hay chưa, có đánh dấu tạm thời hay vĩnh viễn không?"
"Cô hỏi những chuyện đó để làm gì?"Bạch Vũ nhíu mày.
"Tiên sinh, đây là khoa khám bệnh dành riêng cho omega, trừ những alpha là chồng hay đã đánh dấu bạn đời của mình mới được đứng ở chỗ này thôi. Cho nên phiền anh trả lời câu hỏi."
""Tôi nghe đây Lâm thiếu, cậu có chuyện gì cần tôi sao?" Giọng điệu niềm nở của Tôn Thanh Thanh vẫn y nguyên như vậy, vang vọng bên tai cậu.
"À... Tôi... thực ra..." Cậu như bị ai đó bắt ép, giọng điệu không tự nhiên ngập ngừng không thể nói ra.
"Có chuyện gì sao? Hay để tôi gọi sếp Bạch nha" Tôn Thanh Thanh thấy cậu cứ ấp úng định đứng dậy vào phòng làm việc của Bạch Vũ.
"Không cần. Chỉ là, chiều nay... tôi muốn tới bệnh viện một chút mà không có ai đi cùng. Nên nói với chị một tiếng, để chị sắp xếp công việc cho anh ấy..." Cậu vừa nói chuyện với Tôn Thanh Thanh vừa nghịch nghịch bộ lông xù trắng muốt của Bạch Sam đang nằm trong lòng, hai má có hơi ửng lên.
"Ây zô, tôi tưởng chuyện gì to tát chứ. Lâm thiếu đi bệnh viện kiểm tra thì đương nhiên sếp Bạch phải hộ tống tân nơi rồi. Cậu cứ yên tâm, tôi sẽ trả sếp Bạch cho cậu trước khi tới giờ ăn trưa." Tôn Thanh Thanh bất ngờ trước những gì mà cậu vừa nói, lại vui vẻ đồng ý với cậu, trong đầu liền nghĩ đến tình cảnh lúc sếp của mình lừa gạt Lâm thiếu này như thế nào.
"Cảm ơn chị." Cậu nghe được câu trả lời ưng ý liền bất giác mỉm cười, hai mắt híp lại đáng yêu vô cùng.
"Lâm thiếu này, sau này những chuyện riêng tư như vậy, cậu không cần nói với tôi đâu. Tôi chỉ là một thư ký, đâu có quyền mà quản đời sống vợ chồng của sếp đâu chứ. Chỉ cần sếp đồng ý đưa cạu đi thì tôi cũng không thể ngăn cản được ý chứ" Tiếng cười vui vẻ của Tôn Thanh Thanh truyền qua điện thoại, lại cộng thêm mấy lời nói của cô thành công khiến khuôn mặt cậu đỏ bừng.
"Tôi biết rồi" Cậu lí nhí nói thêm một câu rồi tắt điện thoại, không thể ngờ được Bạch Vũ cứ như vậy lừa cậu làm cậu ngại đỏ mặt với Tôn Thanh Thanh. Cậu phồng má tức giận, định bụng sẽ không thèm nói chuyện với anh nữa.
Tới giờ cơm trưa, Bạch Vũ đã gọi về trước cho dì Chúc nên bữa trưa có cả phần của anh nữa. Bình thường xe của Bạch Vũ vừa tới cổng cậu đã chạy ra đón nhưng hôm nay không thấy bóng dáng nhỏ bé ấy đâu, biết ngay là cậu giận rồi. Anh trong lòng nở hoa, bước nhanh vào nhà vừa để chứng kiến cảnh tượng lần đầu tiên cậu giận anh, vừa để dỗ dành cô vợ đáng yêu này.
Quả là một kẻ đào hoa chính hiệu, chỉ với mấy câu dỗ ngọt đã thành công khiến cậu cười tít mắt, còn tự nguyện đưa hai cái bánh bao cho anh nựng nữa, thật không có chính kiến. Hừ!
Bạch Sam là giống chó nước ngoài, trước khi được cậu mua về đã được chích ngừa đây đủ. Cậu muốn đưa nhóc Bạch Sam đi kiểm tra một số vấn đề sức khỏe khác và tư vấn về việc sinh sản sau này. Nhóc con lúc đầu mới đến bệnh viện còn e ngại người lạ, sau một lúc được mấy cô y tá xinh đẹp vây quanh thì hết muốn về luôn. Lúc được cậu ẵm lên còn không chịu ngoan ngoãn nằm yên, gặm gặm lấy bàn tay cậu, liền bị cậu mắng cho một trận đầy yêu thương.
...
Bệnh viện.
Cậu đi phía sau lưng Bạch Vũ, chỉ muốn chôn chặt cơ thể nhỏ bé này sau bóng anh, nhìn bao nhiêu gương mặt xa lạ xung quanh không khỏi sợ hãi, bàn tay nhỏ cũng bấu chặt lấy lưng áo sơ mi của anh một chút cũng không buông.
"Anh..."
Một người đàn ông say rượu rồi ngã bị thương ở đầu, đang được y tá dìu đi, tay chân không tự chủ được mà đụng phải cậu khiến cậu giật mình kêu một tiếng.
"Không sao, đi cạnh anh" Bạch Vũ kéo cậu lên, để cậu đi bên cạnh mình, đưa tay ôm cậu che chở cậu khỏi đụng phải mấy người xung quanh.
"Cảm ơn" Cậu thở phào một tiếng, vừa thấy e ngại nhưng nhiều hơn là an toàn.
"Không cần cảm ơn, là điều anh nên làm" Bạch Vũ xoa xoa mái tóc cậu dịu dàng.
Cả hai đi dọc theo hành lang bệnh viện đến khoa khám bệnh dành riêng cho omega.
"Hai người đi đâu đây?" Cô y tá ở quầy tiếp tân nhìn hai người một cái, ngón tay lại tiếp tục thao tác trên bàn phím máy tính.
"Ưm..." Cậu đứng phía trước nhìn khuôn mặt lạnh tanh của cô y tá, không biết phải nói gì liền quay ra nhìn anh cầu cứu.
"Tới kiểm tra sức khỏe cho omega nhà tôi" Bạch Vũ bước đến đứng cạnh cậu, giọng điệu trầm thấp đến đáng sợ.
"Anh là gì của cậu ấy" Cô y ta dừng lại, ngước lên nhìn hai người.
"Tôi là alpha của em ấy" Bạch Vũ.
"Đã kết hôn hay chưa, có đánh dấu tạm thời hay vĩnh viễn không?"
"Cô hỏi những chuyện đó để làm gì?"Bạch Vũ nhíu mày.
"Tiên sinh, đây là khoa khám bệnh dành riêng cho omega, trừ những alpha là chồng hay đã đánh dấu bạn đời của mình mới được đứng ở chỗ này thôi. Cho nên phiền anh trả lời câu hỏi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.