Ôn Văn Nho Nhã

Chương 89: chương 89

Mặc Hắc Hoa

18/05/2018

“Sao em không thích ở trong này?” cảm thấy dục vọng to lớn của Trác Thích Nghiễn cọ sát vào bắp đùi cậu, Diệp Thiếu Cảnh nhất thời mặt đỏ phừng phừng, biết dục vọng của hắn đã dậy, mà càng trở nên điên cuồng, cho nên cậu thật sự không dám lộn xộn nữa.

Trác Thích Nghiễn dùng sức ôm chặt cậu, đặt cậu tựa vào thành bồn tắm, tóc mái ẩm ướt, chăm chú nhìn cậu, con ngươi tối đen tràn ngập khát vọng: “Đây là do em khơi mào, anh vẫn luôn muốn được em hưởng ứng.”

“….” Diệp Thiếu Cảnh trong lòng run sợ, không ngờ câu nói đầu tiên lại khiến hắn kích động tới vậy, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ càng ngày càng gần, hô hấp lại càng dồn dập, từng nụ hôn nhẹ như lông chim dừng trên mỗi tấc da thịt màu mạch sắc, không còn thô lỗ như trước, tựa như muốn hòa tan hoàn toàn cậu, đầu lưỡi đỏ sẫm lại khẽ xâm nhập hai cánh môi sưng phồng, cảm giác thấp nóng nhượng cậu rên rỉ ra tiếng, cánh môi lập tức bị ngăn chặn, đầu lưỡi linh hoạt khiến cổ họng cậu ướt át.

Ngoài cửa sổ bóng đêm dần mờ ảo, bầu trời sao sáng lấp lánh, nhiệt độ trong phòng tắm tựa như nước sôi sùng sục, trong bồn tắm, động tác kịch liệt khiến nước không ngừng tràn ra ngoài, sàn gạch men trắng tuyết ướt nhẹp, dòng nước rầm rì chảy vào cống thoát nước.

“Ngô…” thanh âm thấp trầm, khàn khàn, tràn ngập dục vọng, nam tính hỗn loạn trong tiếng nước va chạm vào thành bồn. Nam nhân tóc đen tán loạn, mạnh mẽ như báo, thân thể rắn chắc bị đặt lên thành bồn tắm, tùy ý để một nam nhân khác loạn vuốt ve, tựa như bị chạm phải địa phương không thể chịu đựng được, tiếng thở dốc liên tục vang ra.

Khuôn mặt tuấn mỹ Trác Thích Nghiễn càng làm càn gặm cắn da thịt trước ngực Diệp Thiếu Cảnh, so với nam nhân bình thường, lông trên người Diệp Thiếu Cảnh rất ít, cơ ngực xinh đẹp bóng loáng màu đồng cổ, co dãn mười phần khác hẳn cơ thể con gái ôn nhuyễn mỏng manh, tư vị tuyệt vời kia khiến hắn tăng thêm lực đạo gặm cắn, động tác mãnh liệt nhượng nơi bị cắn chảy ra chút máu tươi.

Mùi máu tươi kích thích cả hai người, gợi lên tiềm tàng nơi đáy lòng Trác Thích Nghiễn muốn ngược dục (Jer: anh có máu S à??) đôi mắt tham lam mà khát khao đánh giá Diệp Thiếu Cảnh, tựa như dã thú thèm thuồng ăn sạch gã thợ săn đã lâu.

Thân thể Diệp Thiếu Cảnh run lên, bất giác mà lùi về sau một chút, nhưng bồn tắm không gian chỉ có thế, không có chỗ trốn, vả lại thắt lưng bị Trác Thích Nghiễn chặt chẽ giữ lại, khiến cậu bị đặt giữa thành bồn và hai cánh tay Trác Thích Nghiễn.

Trác Thích Nghiễn đương nhiên biết ánh mắt mình quá mức cuồng loạn, thậm chí không cho Diệp Thiếu Cảnh bất kỳ cơ hội kháng cự nào, hắn biết dục vọng của hắn quá mức mãnh liệt, nhìn người yêu trần truồng tới mức thành khẩn trước mắt, lý trí có kiên định đến mấy cũng bị phá hủy sạch sẽ.

Thân thể cậu lại bị đầu lưỡi hắn quét ngang lần nữa, mỗi nơi qua đi đều để lại ấn ký của riêng hắn, đầu lưỡi linh hoạt rê qua cần cổ duyên dáng, lướt qua những nơi chảy huyết liếm sạch máu tươi, không dấu vết mà che đi dấu vết bị Eries cắn trong cuộc đánh nhau.



“Đừng…liếm….” Diệp Thiếu Cảnh không thể nhịn được nữa mà đẩy Trác Thích Nghiễn ra, hắn khẽ buông tha cho cậu, mãnh liệt nhéo nhũ tiêm đã cương cứng như quả nho trước ngực, lấy đầu ngón tay đùa bỡn vân vê nó. “Bỏ…ra…” Khó có thể chịu đựng đau đớn khiến toàn thân Diệp Thiếu Cảnh run rẩy, hắn lại càng thô bạo vuốt ve nhũ tiêm hồng sắc, thỉnh thoảng còn dùng răng khẽ cắn, giữ chặt trong miệng khẽ hút, cảm giác tê dại xông thẳng lên não nhượng Diệp Thiếu Cảnh cắn chặt môi, ngăn chặn tiếng rên rỉ bật ra từ yết hầu.

“Rất có cảm giác sao?” Trác Thích Nghiễn vuốt ve thầm hỏi.

Những lời này khiến Diệp Thiếu Cảnh mất thể diện không biết trả lời ra sao, thân thể dưới kích thích của hắn có phản ứng, cũng tại kích thích của hắn mà không ngừng rên rỉ, ***g ngực màu đồng cổ hiện lên một tầng ửng đỏ, phát ra nhiệt độ mê người.

Trác Thích Nghiễn mê hoặc nhìn bộ dạng Diệp Thiếu Cảnh hãm sâu trong dục vọng, một bên tay vuốt ve dọc ***g ngực đi dần xuống dưới, một bên đôi môi diễm hồng thô bạo gặm cắn cơ bụng rắn chắc, nơi này bởi vì ít khi tiếp xúc với ánh nắng mà sáng màu hơn một chút, răng nanh ma sát khiến Diệp Thiếu Cảnh run rẩy, thân thể mẫn cảm, ánh mắt Trác Thích Nghiễn *** tà nhìn cậu, một bên phiếm tình mà tách hai chân cậu ra…

“Ân…không…” khí tức lửa nóng phả lên hạ thân trần trụi, Diệp Thiếu Cảnh giãy dụa muốn đứng lên, đùi lập tức bị bàn tay nóng bỏng ấn lại chỗ cũ, tiếp theo miệng lưỡi ướt át bao trùm yếu ớt của cậu.

Cảm xúc mềm mại bao bọc bộ vị mẫn cảm nhất, máu toàn thân dồn hết về địa phương đang được âu yếm, toàn thân Diệp Thiếu Cảnh mềm nhũn xuống, mở mắt ra liền có thể nhìn thấy Trác Thích Nghiễn vùi đầu giữa hai chân cậu phun ra nuốt vào dục vọng của cậu, Diệp Thiếu Cảnh giữ lấy đầu hắn, bị hắn cao thấp bộ lộng tiết dục khiêu khích, thẹn thùng nhắm lại con ngươi ướt át, cho tới khi cao trào…

Diệp Thiếu Cảnh xụi lơ trên thành bồn tắm, cả người che kín mồ hôi tinh mịn, trong không khí khuếch tan xạ hương nam tính, Trác Thích Nghiễn từ trong nước ló đầu ra, lau đi khóe môi chảy ra chất lỏng bạch trọc, đem Diệp Thiếu Cảnh ôm đặt lên đùi.

Mông chạm phải cự vật của hắn, Diệp Thiếu Cảnh gắng gượng mở mắt ra, đối diện là con ngươi tối đen trói trụ cậu, ánh mắt đầy tính chiếm dục không lý do khiến Diệp Thiếu Cảnh rùng mình: “Trác….”

Trác Thích Nghiễn chặt chẽ ôm thắt lưng cậu, cố định thân thể nhuyễn ra, một tay khác thuận theo sống lưng lướt xuống song mông, ngón tay tiến vào dũng đạo mềm mại co dãn nóng bức bốn phía hoạt động.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ôn Văn Nho Nhã

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook