One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom
Chương 141: “3”
Tưởng Cật Băng Bổng
06/03/2024
Người cuối cùng càng đáng gờm. Gã mặc áo kẻ sọc màu xanh trắng, búi tóc trên đầu làm thế nào đó bị uốn thành số "3". Tuy gã hơi xấu nhưng tư thế uống hồng trà lại có vẻ nhã nhặn.
Đám người này là nhân viên cấp cao của Baroque Works, hiện tại đang nói chuyện phiếm.
Người đàn ông đầu nổ tung hỏi: "Mr.3, anh còn chưa chọn được cộng sự thích hợp à?"
"Không dễ tìm như vậy. Cộng sự của tôi phải hiểu nghệ thuật mới được. Tốt nhất là một họa sĩ có khả năng tô điểm cho tác phẩm của tôi."
"Kya hahahaha*, nhóm 'The Unluckies' về rồi." Cô gái mặc đồ vàng cười lớn không hề giữ hình tượng: "Mà Mr.3 này, đối phó một quán rượu nhỏ thật sự cần phức tạp đến thế à? Cứ để tôi và Mr.5 đi một chuyến không được hả?"
* Điệu cười đặc trưng của Miss Valentine
"Nếu nhiệm vụ chỉ là xử lý ông chủ quán rượu thì để hai người đi cũng chẳng sao." Người đàn ông được xưng là Mr.3 đặt chén trà xuống, nâng kính mắt:
"Nhưng mục tiêu của chúng ta là bắt sống con mèo kia và nhân ngư tình cờ phát hiện. Nếu may mắn, nhiệm vụ lần này có thể thu nhập ngoài định mức ít nhất 100 triệu Belly. Thế nên vẫn nên suy nghĩ một chút thì hơn, Miss Valentine."
Trong lúc nói chuyện, kền kền đã chở rái cá đáp xuống cạnh bàn, thu cánh về.
Rái cá nhảy xuống, kéo mấy tờ giấy trên sổ phác họa đặt lên bàn.
Trên giấy vẽ hình ảnh đám người Trương Đạt Dã chiến đấu với đám buôn lậu nội tạng, cũng vẽ tình huống khi kết thúc chiến đấu.
"The Unluckies" là xưng hô với nhóm hai con động vật thông minh này. Rái cá bí danh Mr.13, kền kền bí danh Miss Friday.
Bởi vì ở một số quốc gia thì 13 là con số xui xẻo, thứ sáu là ngày điềm xấu, thế nên nếu tháng nào có thứ sáu ngày 13 thì bọn họ đều cho rằng sẽ có chuyện bất hạnh xảy ra.
Thế nên Mr.13 và Miss Friday cộng tác với nhau được xưng là nhóm điềm xấu.
Trách nhiệm bình thường của chúng là truyền lời và trừng phạt những thành viên không hoàn thành nhiệm vụ. Thỉnh thoảng, chúng cũng phụ trách điều tra nhiệm vụ.
Trong đó, kỹ năng phác họa của rái cá có thể so với máy chụp ảnh sống, chớp mắt là có thể vẽ ra chân dung của vài người.
Chắc tại lần này người ủy thác trả rất khá nên cho quá nhiều, thế nên Baroque vừa lập nghiệp mới hưng sư động chúng như vậy.
Mấy người xem một lúc lâu, Mr.5 tóc nổ tung khinh thường nói: "Đúng là một đám vô dụng."
Miss Valentine cười nói: "Kya hahahaha, nếu chỉ cần loại người như thế là giải quyết được thì người kia đã chẳng cố ý tìm tới chúng ta."
"Từ đầu đã không trông cậy bọn hắn thành công rồi, có thể thăm dò thực lực mục tiêu một chút là được." Mr.3 nói.
"Ba người đều là kiếm sĩ à? Chắc Mr.1 sẽ thích nhiệm vụ này đấy." Mr.5 chú ý tới vũ khí trong tay ba người.
Lần này Artoria không sử dụng Phong Vương Kết Giới che giấu kiếm trong tay mình vì cô chẳng cần che giấu tên thật trong thế giới này, cũng không ai nhận ra bảo khí của cô.
Mr.3 không có miếng hảo cảm nào với tên sát thủ lạnh lùng Mr.1 kia. Mr.3 luôn tự hào với nghệ thuật và trí thông minh của mình, khá là bất mãn vì tên khốn chỉ biết chặt chém kia có danh hiệu cao hơn mình một tí.
Gã không bùng nổ đoạt danh hiệu chủ yếu là vì… đánh không lại
Mr.3 không nghĩ chuyện không đâu nữa, phân bố nhiệm vụ tiếp theo: "Nếu nhiệm vụ đã giao cho tôi thì tôi sẽ làm hoàn hảo nhất. Tiếp đó, 'The Unluckies' tiếp tục chú ý hành động của bọn chúng, nếu lại nhìn thấy nhân ngư kia thì phải thông báo chúng tôi ngay."
Mr.5 hỏi: "Nếu nhân ngư mãi cũng không xuất hiện thì sao?"
"Nếu trong vòng mười ngày vẫn chưa xuất hiện thì cũng chỉ đành bắt con mèo kia trước. Chúng ta không thể cứ chờ chực ở đây được."
Mr.3 đã tính toán cả rồi, xem xét hiện trường Mr.13 vẽ ra thì lực phá hoại của những người này vẫn không so được với bom của Mr.5, thực lực chắc cũng có hạn thôi.
Đến lúc đó, dù là ra tay trực tiếp hay muốn dùng ít mưu kế, cướp một con mèo chẳng có gì khó khăn cả.
Nhưng vì gã rất cẩn thận nên vẫn quyết định lát nữa tới hiện trường khảo sát dấu vết chiến đấu xem, tốt nhất là bảo đảm dự đoán của họ về sức chiến đấu của quán rượu không có gì sai lệch.
"Tôn chỉ của tôi là ‘Đầu tư ít, phạm tội nhiều’ mà lại. Phương pháp nào có thể không cần chiến đấu vẫn giải quyết được kẻ địch mới là phương pháp tốt nhất." Kính của Mr.3 loe lóe tia sáng trí tuệ.
"Nhưng nếu kẻ địch yếu tới mức độ nhất định thì khỏi phải bàn mưu tính kế làm gì. Còn không bằng biến chúng thành tác phẩm nghệ thuật cho rồi."
Kền kền chở rái cá, vỗ cánh phành phạch bay đi. Hoàn cảnh nơi này rất thích hợp cho bọn nó ẩn nấp điều tra.
Cửa tiệm lần trước đám Trương Đạt Dã cho nổ là ở hòn đảo số 2, lần này bọn họ tới hòn đảo số 3 cũng nằm trong vùng đất trái phép, bố trí trên đảo cơ bản giống nhau.
Đám người này là nhân viên cấp cao của Baroque Works, hiện tại đang nói chuyện phiếm.
Người đàn ông đầu nổ tung hỏi: "Mr.3, anh còn chưa chọn được cộng sự thích hợp à?"
"Không dễ tìm như vậy. Cộng sự của tôi phải hiểu nghệ thuật mới được. Tốt nhất là một họa sĩ có khả năng tô điểm cho tác phẩm của tôi."
"Kya hahahaha*, nhóm 'The Unluckies' về rồi." Cô gái mặc đồ vàng cười lớn không hề giữ hình tượng: "Mà Mr.3 này, đối phó một quán rượu nhỏ thật sự cần phức tạp đến thế à? Cứ để tôi và Mr.5 đi một chuyến không được hả?"
* Điệu cười đặc trưng của Miss Valentine
"Nếu nhiệm vụ chỉ là xử lý ông chủ quán rượu thì để hai người đi cũng chẳng sao." Người đàn ông được xưng là Mr.3 đặt chén trà xuống, nâng kính mắt:
"Nhưng mục tiêu của chúng ta là bắt sống con mèo kia và nhân ngư tình cờ phát hiện. Nếu may mắn, nhiệm vụ lần này có thể thu nhập ngoài định mức ít nhất 100 triệu Belly. Thế nên vẫn nên suy nghĩ một chút thì hơn, Miss Valentine."
Trong lúc nói chuyện, kền kền đã chở rái cá đáp xuống cạnh bàn, thu cánh về.
Rái cá nhảy xuống, kéo mấy tờ giấy trên sổ phác họa đặt lên bàn.
Trên giấy vẽ hình ảnh đám người Trương Đạt Dã chiến đấu với đám buôn lậu nội tạng, cũng vẽ tình huống khi kết thúc chiến đấu.
"The Unluckies" là xưng hô với nhóm hai con động vật thông minh này. Rái cá bí danh Mr.13, kền kền bí danh Miss Friday.
Bởi vì ở một số quốc gia thì 13 là con số xui xẻo, thứ sáu là ngày điềm xấu, thế nên nếu tháng nào có thứ sáu ngày 13 thì bọn họ đều cho rằng sẽ có chuyện bất hạnh xảy ra.
Thế nên Mr.13 và Miss Friday cộng tác với nhau được xưng là nhóm điềm xấu.
Trách nhiệm bình thường của chúng là truyền lời và trừng phạt những thành viên không hoàn thành nhiệm vụ. Thỉnh thoảng, chúng cũng phụ trách điều tra nhiệm vụ.
Trong đó, kỹ năng phác họa của rái cá có thể so với máy chụp ảnh sống, chớp mắt là có thể vẽ ra chân dung của vài người.
Chắc tại lần này người ủy thác trả rất khá nên cho quá nhiều, thế nên Baroque vừa lập nghiệp mới hưng sư động chúng như vậy.
Mấy người xem một lúc lâu, Mr.5 tóc nổ tung khinh thường nói: "Đúng là một đám vô dụng."
Miss Valentine cười nói: "Kya hahahaha, nếu chỉ cần loại người như thế là giải quyết được thì người kia đã chẳng cố ý tìm tới chúng ta."
"Từ đầu đã không trông cậy bọn hắn thành công rồi, có thể thăm dò thực lực mục tiêu một chút là được." Mr.3 nói.
"Ba người đều là kiếm sĩ à? Chắc Mr.1 sẽ thích nhiệm vụ này đấy." Mr.5 chú ý tới vũ khí trong tay ba người.
Lần này Artoria không sử dụng Phong Vương Kết Giới che giấu kiếm trong tay mình vì cô chẳng cần che giấu tên thật trong thế giới này, cũng không ai nhận ra bảo khí của cô.
Mr.3 không có miếng hảo cảm nào với tên sát thủ lạnh lùng Mr.1 kia. Mr.3 luôn tự hào với nghệ thuật và trí thông minh của mình, khá là bất mãn vì tên khốn chỉ biết chặt chém kia có danh hiệu cao hơn mình một tí.
Gã không bùng nổ đoạt danh hiệu chủ yếu là vì… đánh không lại
Mr.3 không nghĩ chuyện không đâu nữa, phân bố nhiệm vụ tiếp theo: "Nếu nhiệm vụ đã giao cho tôi thì tôi sẽ làm hoàn hảo nhất. Tiếp đó, 'The Unluckies' tiếp tục chú ý hành động của bọn chúng, nếu lại nhìn thấy nhân ngư kia thì phải thông báo chúng tôi ngay."
Mr.5 hỏi: "Nếu nhân ngư mãi cũng không xuất hiện thì sao?"
"Nếu trong vòng mười ngày vẫn chưa xuất hiện thì cũng chỉ đành bắt con mèo kia trước. Chúng ta không thể cứ chờ chực ở đây được."
Mr.3 đã tính toán cả rồi, xem xét hiện trường Mr.13 vẽ ra thì lực phá hoại của những người này vẫn không so được với bom của Mr.5, thực lực chắc cũng có hạn thôi.
Đến lúc đó, dù là ra tay trực tiếp hay muốn dùng ít mưu kế, cướp một con mèo chẳng có gì khó khăn cả.
Nhưng vì gã rất cẩn thận nên vẫn quyết định lát nữa tới hiện trường khảo sát dấu vết chiến đấu xem, tốt nhất là bảo đảm dự đoán của họ về sức chiến đấu của quán rượu không có gì sai lệch.
"Tôn chỉ của tôi là ‘Đầu tư ít, phạm tội nhiều’ mà lại. Phương pháp nào có thể không cần chiến đấu vẫn giải quyết được kẻ địch mới là phương pháp tốt nhất." Kính của Mr.3 loe lóe tia sáng trí tuệ.
"Nhưng nếu kẻ địch yếu tới mức độ nhất định thì khỏi phải bàn mưu tính kế làm gì. Còn không bằng biến chúng thành tác phẩm nghệ thuật cho rồi."
Kền kền chở rái cá, vỗ cánh phành phạch bay đi. Hoàn cảnh nơi này rất thích hợp cho bọn nó ẩn nấp điều tra.
Cửa tiệm lần trước đám Trương Đạt Dã cho nổ là ở hòn đảo số 2, lần này bọn họ tới hòn đảo số 3 cũng nằm trong vùng đất trái phép, bố trí trên đảo cơ bản giống nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.