One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom
Chương 2: Nụ Cười Của Tom Dần Trở Nên Suồng Sã (2)
Tưởng Cật Băng Bổng
27/02/2024
Có điều lúc trước gặp năng lực giả đều là những hải tặc khá mạnh, dựa vào bản lĩnh trộm chó trộm gà của bọn chúng thì nào dám có ý nghĩ xấu xa gì.
Nhưng giờ chỉ là một con mèo!
Thế này thì còn cướp cái chó gì nữa? Chỉ cần bắt con mèo này đem bán cũng đủ cho anh em bọn chúng ăn chơi xả láng rất lâu đấy!
Swart lập tức hô lên: “Tất cả cẩn thận cho ông, đừng đánh chết nó!”
“Rõ rồi lão đại!”
Bốn gã xấu xa vây quanh Tom đang run lẩy bẩy, mà cậu trai trẻ thì rất ‘biết điều’, đã sớm lùi đến góc tường nhưng bị chúng bơ đẹp, không thèm để ý đến.
Cậu trai trẻ im lặng xem kịch vui, làm như không hề lo lắng đến an toàn của mèo yêu nhà mình: Tụi bay cố lên, chém chết được nó coi như tao thua.
Nghĩ thì nghĩ thế, có điều tay phải của cậu đã đặt lên mu bàn tay trái, giống như đang chuẩn bị làm gì đó.
“Lên!” Sward hạ lệnh, hai tên đàn em lập tức giang tay nhào tới.
Tom bị dọa đến mức hít vào một hơi lạnh. Nó há to mồm, đầu lưỡi kéo dài, thò cả ra ngoài. Sau đó, cả thân mèo ôm đầu nằm rạp trên mặt đất.
Thế là hai tên đàn em đang nhào đến gặp xui xẻo. “BANG!” mặt đâm sầm vào nhau, đau đến nổ đom đóm mắt.
Bốn cánh tay định bắt Tom cũng vừa vặn đập vào một chỗ, mười ngón đan xen. Hai tên này cứ như vậy, khựng lại trên không trung một giây rồi mới theo đà ngã xuống đất, tròng mắt xoay mòng mòng, ngất xỉu bên cạnh Tom.
Giống như nghe được tiếng động hai tên cướp ngã xuống, Tom len lén ngẩng đầu lên nhìn thử. Sau khi nhìn thấy bộ dạng ngu xuẩn của đối phương, rất chi là có tinh thần nhảy dựng lên.
“Há~ ha ha ha...” Mèo ta một tay ôm bụng một tay chỉ vào hai tên ngu ngốc đang nằm sõng soài dưới đất, phát ra cười nhạo cực kỳ có tính người.
“Má hai thằng đần!” Sward đã hơi tức giận, lại còn bị một con mèo cười nhạo. Gã không thể nhịn được nữa: “Chặn đường nó đi, để tao tự bắt con ranh này!”
Tên đàn em còn sót lại rất nghe lời, cầm đao chặn ở phía sau Tom. Sward thì nhấc đại đao của mình bổ tới, vì lo sẽ chém chết mèo nên còn cố ý dùng sống đao.
Chuyện xảy ra tiếp theo đã hoàn toàn vượt ra khỏi sức tưởng tượng của Sward:
Gã bổ trái! Tom tránh phải.
Gã chém phải Tom tránh trái.
Gã quét ngang! Tom nhanh nhẹn nằm rạp xuống.
Gã lia xuống phía dưới! Tom nhấc đuôi nhảy lên.
…
Ba phút sau, Sward thở hồng hộc, mồ hôi mồ kê nhễ nhại. Rõ ràng là lúc bình thường, dù gã phải đối chiến kịch liệt với người khác thì có kéo dài ba, bốn tiếng cũng vẫn còn rất sung sức. Không hiểu sao hôm nay, mới có tí đã mệt thành thế này.
Cách đó không xa, cậu trai trẻ đang ăn dưa ngáp ngắn ngáp dài. Tên này nhảy tới nhảy lui cũng chỉ có nhiêu đó, đến một chiêu thức đẹp mắt, tên tuổi cũng không có. Đúng là rau dưa còn không biết đường tự đóng gói mình cho đẹp.
Mà Tom trong vòng ba phút đã tránh thoát hơn một trăm đao, về sau động tác càng lúc càng thành thạo trôi chảy, nụ cười trên mặt cũng dần trở nên láo xược.
Tên này còn đần hơn nó tưởng nhiều. Jerry với bà con thân thích nhà Jerry mạnh hơn thằng cha này không biết bao nhiêu lần.
Thấy Sward dừng lại, chống đại đao thở hồng hộc, Tom dùng hai tay kéo khoé miệng, thè lưỡi trêu chọc: “Lêu lêu lêu lêu~”
Nhảy nhót khiêu khích, hiệu quả nổi bật.
Đôi mắt Sward đỏ ngầu. Hai tay gã cầm đao, dồn hết sức lực, hung hăng chém xuống. Đây là đao mạnh nhất ngày hôm nay của gã, thứ dùng không phải sống mà chính là lưỡi đao.
Khoảnh khắc vung đao, Sward thậm chí còn có một dự cảm: đao này chắc chắn không thể thất bại!
“Á~” Tiếng kêu thảm thiết vang lên nhưng không phải từ phía Tom. Một đao của Sward vững vàng chém trúng tên đàn em còn sót lại.
Không biết từ lúc nào Tom đã duỗi cẳng, ngáng đường tên đàn em đang định tránh né. Tên đàn em đáng thương ngã nhào xuống đất, đúng lúc bị lão đại nhà mình chém trúng.
“Lão đại! Em…”
Trên ngực tên đàn em xuất hiện một vết đao sâu hoắm, máu phun ra như suối. Hai mắt gã trắng dã, gục xuống, đao cũng văng ra theo lay động của cánh tay.
Thật tình cờ và thật bất ngờ, thanh đao kia bay lên phía trên đỉnh đầu của Sward, cán đao rơi thẳng xuống sọ dừa của gã. Sward cứ như vậy mà bị nện cho trợn trắng mắt, lảo đảo như sắp ngã.
Tom lộ ra nụ cười chiến thắng, nhẹ nhàng linh hoạt lấy đà nhảy lên, cong móng vuốt búng nhẹ vào gáy Sward.
Sward nằm liệt giữa đường.
Tom đắc ý nhìn về phía cậu trai trẻ, hai tay vỗ vỗ tỏ vẻ mình đã nhẹ nhàng giải quyết đối thủ.
“Làm tốt lắm Tom! Lát nữa thêm đồ ăn cho mày!” Cậu trai trẻ đi tới vuốt ve đầu mèo, vui vẻ khen ngợi.
Tom rất hưởng thụ, cọ cọ vào lòng bàn tay cậu. Vừa nghe thấy được thêm đồ ăn, nó không nhịn được mà ứa nước miếng.
“Trước tiên, phải trói mấy tên này kéo đến căn cứ hải quân đã. Nếu đúng là trị giá 8 triệu Belly thì chúng ta sẽ lập tức chuyển ra khỏi nhà của chú, có thể đổi cho mày một cái ổ siêu thoải mái.”
Nhưng giờ chỉ là một con mèo!
Thế này thì còn cướp cái chó gì nữa? Chỉ cần bắt con mèo này đem bán cũng đủ cho anh em bọn chúng ăn chơi xả láng rất lâu đấy!
Swart lập tức hô lên: “Tất cả cẩn thận cho ông, đừng đánh chết nó!”
“Rõ rồi lão đại!”
Bốn gã xấu xa vây quanh Tom đang run lẩy bẩy, mà cậu trai trẻ thì rất ‘biết điều’, đã sớm lùi đến góc tường nhưng bị chúng bơ đẹp, không thèm để ý đến.
Cậu trai trẻ im lặng xem kịch vui, làm như không hề lo lắng đến an toàn của mèo yêu nhà mình: Tụi bay cố lên, chém chết được nó coi như tao thua.
Nghĩ thì nghĩ thế, có điều tay phải của cậu đã đặt lên mu bàn tay trái, giống như đang chuẩn bị làm gì đó.
“Lên!” Sward hạ lệnh, hai tên đàn em lập tức giang tay nhào tới.
Tom bị dọa đến mức hít vào một hơi lạnh. Nó há to mồm, đầu lưỡi kéo dài, thò cả ra ngoài. Sau đó, cả thân mèo ôm đầu nằm rạp trên mặt đất.
Thế là hai tên đàn em đang nhào đến gặp xui xẻo. “BANG!” mặt đâm sầm vào nhau, đau đến nổ đom đóm mắt.
Bốn cánh tay định bắt Tom cũng vừa vặn đập vào một chỗ, mười ngón đan xen. Hai tên này cứ như vậy, khựng lại trên không trung một giây rồi mới theo đà ngã xuống đất, tròng mắt xoay mòng mòng, ngất xỉu bên cạnh Tom.
Giống như nghe được tiếng động hai tên cướp ngã xuống, Tom len lén ngẩng đầu lên nhìn thử. Sau khi nhìn thấy bộ dạng ngu xuẩn của đối phương, rất chi là có tinh thần nhảy dựng lên.
“Há~ ha ha ha...” Mèo ta một tay ôm bụng một tay chỉ vào hai tên ngu ngốc đang nằm sõng soài dưới đất, phát ra cười nhạo cực kỳ có tính người.
“Má hai thằng đần!” Sward đã hơi tức giận, lại còn bị một con mèo cười nhạo. Gã không thể nhịn được nữa: “Chặn đường nó đi, để tao tự bắt con ranh này!”
Tên đàn em còn sót lại rất nghe lời, cầm đao chặn ở phía sau Tom. Sward thì nhấc đại đao của mình bổ tới, vì lo sẽ chém chết mèo nên còn cố ý dùng sống đao.
Chuyện xảy ra tiếp theo đã hoàn toàn vượt ra khỏi sức tưởng tượng của Sward:
Gã bổ trái! Tom tránh phải.
Gã chém phải Tom tránh trái.
Gã quét ngang! Tom nhanh nhẹn nằm rạp xuống.
Gã lia xuống phía dưới! Tom nhấc đuôi nhảy lên.
…
Ba phút sau, Sward thở hồng hộc, mồ hôi mồ kê nhễ nhại. Rõ ràng là lúc bình thường, dù gã phải đối chiến kịch liệt với người khác thì có kéo dài ba, bốn tiếng cũng vẫn còn rất sung sức. Không hiểu sao hôm nay, mới có tí đã mệt thành thế này.
Cách đó không xa, cậu trai trẻ đang ăn dưa ngáp ngắn ngáp dài. Tên này nhảy tới nhảy lui cũng chỉ có nhiêu đó, đến một chiêu thức đẹp mắt, tên tuổi cũng không có. Đúng là rau dưa còn không biết đường tự đóng gói mình cho đẹp.
Mà Tom trong vòng ba phút đã tránh thoát hơn một trăm đao, về sau động tác càng lúc càng thành thạo trôi chảy, nụ cười trên mặt cũng dần trở nên láo xược.
Tên này còn đần hơn nó tưởng nhiều. Jerry với bà con thân thích nhà Jerry mạnh hơn thằng cha này không biết bao nhiêu lần.
Thấy Sward dừng lại, chống đại đao thở hồng hộc, Tom dùng hai tay kéo khoé miệng, thè lưỡi trêu chọc: “Lêu lêu lêu lêu~”
Nhảy nhót khiêu khích, hiệu quả nổi bật.
Đôi mắt Sward đỏ ngầu. Hai tay gã cầm đao, dồn hết sức lực, hung hăng chém xuống. Đây là đao mạnh nhất ngày hôm nay của gã, thứ dùng không phải sống mà chính là lưỡi đao.
Khoảnh khắc vung đao, Sward thậm chí còn có một dự cảm: đao này chắc chắn không thể thất bại!
“Á~” Tiếng kêu thảm thiết vang lên nhưng không phải từ phía Tom. Một đao của Sward vững vàng chém trúng tên đàn em còn sót lại.
Không biết từ lúc nào Tom đã duỗi cẳng, ngáng đường tên đàn em đang định tránh né. Tên đàn em đáng thương ngã nhào xuống đất, đúng lúc bị lão đại nhà mình chém trúng.
“Lão đại! Em…”
Trên ngực tên đàn em xuất hiện một vết đao sâu hoắm, máu phun ra như suối. Hai mắt gã trắng dã, gục xuống, đao cũng văng ra theo lay động của cánh tay.
Thật tình cờ và thật bất ngờ, thanh đao kia bay lên phía trên đỉnh đầu của Sward, cán đao rơi thẳng xuống sọ dừa của gã. Sward cứ như vậy mà bị nện cho trợn trắng mắt, lảo đảo như sắp ngã.
Tom lộ ra nụ cười chiến thắng, nhẹ nhàng linh hoạt lấy đà nhảy lên, cong móng vuốt búng nhẹ vào gáy Sward.
Sward nằm liệt giữa đường.
Tom đắc ý nhìn về phía cậu trai trẻ, hai tay vỗ vỗ tỏ vẻ mình đã nhẹ nhàng giải quyết đối thủ.
“Làm tốt lắm Tom! Lát nữa thêm đồ ăn cho mày!” Cậu trai trẻ đi tới vuốt ve đầu mèo, vui vẻ khen ngợi.
Tom rất hưởng thụ, cọ cọ vào lòng bàn tay cậu. Vừa nghe thấy được thêm đồ ăn, nó không nhịn được mà ứa nước miếng.
“Trước tiên, phải trói mấy tên này kéo đến căn cứ hải quân đã. Nếu đúng là trị giá 8 triệu Belly thì chúng ta sẽ lập tức chuyển ra khỏi nhà của chú, có thể đổi cho mày một cái ổ siêu thoải mái.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.