One Piece: Hệ Thống Siêu Cấp Hãm Hại
Chương 42: Đại Lão Thử
Saiya04
11/06/2016
Người là không thoát khỏi sinh lão bệnh tử.
Ở thế giới One Piece đem đạo lí này tới nói vẫn không sai. Ngươi là cao quý Thiên Long Nhân , không liên quan, ngươi là bần dân nô lệ, không liên quan, ngươi là Hải Quân hay Hải Tặc, cũng không liên quan, căn bản sinh lão bệnh tử thứ đồ vật này đối xử với ai cũng không có phân biệt.
Kể cả ngươi có là Vua Hải Tặc, cũng là như vậy.
“Haiz!”
Tháp Hải Đăng núi Reverse, vừa đi ra khỏi tháp liền khẽ thở dài một hơi, một vị lão giả thân hình kịch cộm, đầu tóc như bông hoa, râu màu đen, mặc áo thun 3 lỗ, bên ngoài mang kính mắt ra hắn bộ dáng chẳng nhìn ra chỗ nào giống như bác sĩ.
Bên kia một đám người đang ngồi quanh đôn gỗ đi tới, sắc mặt khẩn trương, một người trung niên nam nhân tóc trắng mang kính mắt, phong thái trang nghiêm, bước lên trước hướng vị kia bác sĩ thấp giọng nói “Bác sĩ Crocus, Roger hắn…”
Chỉ thấy Crocus sắc mặt có chút bất đắc dĩ, giơ 4 ngón tay lên nói “4 năm, hắn mạng sống kéo dài tối đa là 4 năm!”
Cứu người là thiên chức của Bác sĩ, cho dù người ta bệnh không phải là do ngươi làm, thế nhưng ngươi lực bất tòng tâm, đối mặt thân nhân người bệnh ngươi cũng có một loại không tên cảm giác áy náy khó chịu.
Crocus lời nói vừa ra, nhất thời bầu không khí ảm đạm xuống không ít, bốn bề dị thường an tĩnh, cả một tiếng thở cũng không nghe thấy, mơ hồ chỉ còn nghe được rì rào tiếng sóng vỗ nhẹ bên bờ.
Đột nhiên từ đâu một giọng nói sang sảng truyền tới, tựa hồ khiến cho người nghe liên tưởng đến một người tinh thần đang lúc cao hứng.
“Còn tới những 4 năm à, vậy Đại Hải Trình ta sẽ chinh phục ngươi trong vòng 3 năm tới, không phải, là 2 năm mới đúng!”
“Roger!”
Đám Hải Tặc cùng Crocus trăm miệng một lời nói, chứng kiến Roger sải bước đi tới, toe toét miệng cười, bộ dáng khỏe mạnh không có chỗ nào giống như bệnh nhân trong lòng tang thương chờ đợi mình Tử Kì cả, ngược lại mà nói, Roger càng giống như mệnh hỏa được tiếp nhiên liệu, tinh thần có một loại siêu việt phàm nhân tồn tại.
“Ha ha ha!”
Roger không có gì báo trước bất ngờ cười lớn, xung quanh mọi người không khỏi bất tri bất giác cười theo, bầu không khí nhất thời thả lỏng đi không ít, nếu không muốn nói là càng thêm phấn chấn.
Phải nói rằng Vua Hải Tặc tương lai, hào quang quả có một bả. Chỉ cần hắn nói một câu, có thể từ tuyệt vọng sự tình thay đổi người ta cái nhìn, cũng có thể khiến người ta vì hắn mạo hiểm.
Tương lai Luffy cũng tương tự có một bộ.
Sự tình cứ thế trôi qua, Crocus cũng đồng ý gia nhập Băng Roger làm Bác Sĩ tư, phòng hờ trong lúc chu du đại hải còn có người để mà săn sóc Roger lúc bệnh tình tác quái, đối với Băng Roger mà nói, cái kết quả này đây xem ra cũng là không tệ.
Trong thời gian ngắn phát sinh không ít biến cố, khiến người trong cuộc phảng phất quên đi thứ gì.
“Ray-san, ngài có thấy Buggy đâu không?” Tóc đỏ thiếu niên bộ dáng chừng 12 tuổi, đầu đội chiếc Mũ Rơm huyền cmn thoại, bước đến bên cạnh Rayleigh cất tiếng hỏi.
Rayleigh xoay đầu lại nhìn Shanks, vẻ mặt cố gắng nhớ lại, nói “Buggy… lúc nãy có người thấy hắn đi vào rừng, có lẽ là tìm thức ăn, thời gian đã lâu chưa thấy quay lại, không chừng đã gặp chuyện gì rắc rối”.
“Trời không còn sớm, Shanks ngươi đi tìm hắn đi, cùng hắn nhanh chóng trở về, đợi Roger khỏe hẳn chúng ta khởi hành”.
“Vâng!” Shanks đáp ứng một tiếng, sau đó nhanh chóng hướng phía khu rừng chạy đi, hắn tâm lí bất chợt có một loại không tên dự cảm chẳng lành.
Sau khi phân phó nói, Rayleigh nhìn Shanks bóng dáng nhỏ dần phương xa, ánh mắt nhỏ hư, phảng phất đang suy nghĩ điều gì không biết. Sau đó một cái quay đầu, buông tha ánh mắt.
Thời điểm chạng vạng trong rừng!
Tia nắng cuối cùng còn chưa biến mất, đã thấy một ánh lửa bập bùng, Get một bên nhàn hạ nướng thịt con sóc, chẳng mấy chốc liền có một cổ mùi thơm thịt nướng bay lên.
“Ngon đấy chứ… đây mới là dã ngoại a, tuyệt vời!”
Get cắn một miếng thịt, sau đó cảm khái cười to nói, phảng phất như hắn mục đích chính là đi dã ngoại vậy.
Ở chỗ này là một bãi đất trống trong rừng, Get hắn ngồi bên đống lửa thưởng thức mĩ vị, không chút nào để ý bên kia dưới góc cây, Buggy đã bị hắn đánh thành đầu heo, nằm một chỗ bất tỉnh.
Cắn một miếng thịt cuối cùng, quăng đi khúc xương, Get đột nhiên nghiêng đầu nhìn về một phía, vẻ mặt nhìn không ra vui giận nói “Ta thức ăn đã ăn xong, thử hỏi còn thứ gì để ngươi nhìn chằm chằm hả?”
Theo Get giọng nói vừa xong, phía hắn nhìn bụi cây đột nhiên phát sinh thanh âm loạt xoạt, phảng phất như vừa rồi có đồ vật gì ở đấy động chạm đến.
Mà tại chỗ Get ngồi vừa nãy bên cạnh đống lửa, hắn bóng dáng cũng bỗng chốc không thấy tâm hơi.
“Hắn phát hiện từ lúc nào?” Shanks tâm lí tự nhủ nói, vừa suy nghĩ một bên hai chân chạy trối chết.
Thời gian lúc vừa đến đây Shanks chỉ thấy hai người, một là đã bị đánh thành đầu heo nằm bất tỉnh Buggy, hai là người kia thiếu niên độc nhãn, lúc bấy giờ dùng đầu gối cũng nghĩ ra là tình huống gì phát sinh.
Người thiếu niên kia xem ra tuổi tác hơn hắn không bao lớn, thế nhưng nhìn tình hình tựa hồ là ung dung treo Buggy lên đánh, lấy hắn thực lực cùng Buggy xê xích không nhiều (vì lúc này Shanks với Buggy mới 12 tuổi nhé, cho nên thực lực không phải quá cách biệt như thời điểm trong nguyên tác), vô pháp cướp lại Buggy từ trên tay hắn, chỉ có cách chờ đợi thời cơ thiếu niên kia sơ xuất, len lét ra tay.
Bất quá Get ăn xong bữa ăn, thời cơ Shanks chờ đợi vẫn không xuất hiện, ngược lại còn bị Get một đường truy đuổi, buộc phải cố gắng hết sức chạy, mong ra khỏi khu rừng, hướng Băng Roger cầu viện.
Thế nhưng mà, tại sao Shanks không nghĩ đến cách cùng Get ‘thương lượng’, đối phương có thù oán gì mà phải hành hung Buggy cùng mình?
Câu trả lời đơn giản sắp đến!
“Mắc gì mà chạy nhanh thế, ở yên một chỗ cho ta bắt có phải nhanh không!” Thiếu niên độc nhãn ngoạn vị nói, không có gì báo trước đột nhiên xuất hiện đứng chặn trước mặt Shanks, hắc sắc áo gió, bên trong áo thun sở hữu biểu tượng cánh chim của Hải Quân, không nghi ngờ gì nữa, hắn là Hải Quân, hơn nữa nhìn bộ dáng còn là trong Hải Quân cao thủ.
Kì thực Get thời điểm gặp Buggy là ôm trêu đùa tâm tính, cố tình dùng áo gió mặc kính che đi Hải Quân biểu tượng, mà lần này bất đồng cho nên hắn không cần phải làm vậy nữa.
Shanks phản ứng cũng không chậm, một cái bật chân lùi lại giữ khoảng cách song phương, trong tay kiếm Rapier bị nắm chặt, chuẩn bị tùy thời động thủ. Hắn xem ra nếu không chạy kịp, chỉ có thể cứng rắn đối đầu, Hải Tặc vốn không sợ Hải Quân a.
“Hừ hừ!” Get cười lạnh một tiếng, lắc mình hướng Shanks lao tới, trên tay Shadow Blade hung hăng chém xuống.
Keng!
Một thanh âm kim loại va chạm vang lên, Shanks trước mặt đỡ lấy Get một đao, tay phải cầm Rapier truyền tới cảm giác tê rần, đủ cảm thấy một đao kia của Get uy lực, tin chắc cứ thế này mấy đao nữa, hắn bản thân căn bản không chịu nổi.
“Không thích dây dưa!”
Get giọng nói không nghe ra vui giận nói, trong tay Shadow Blade lấy một loại tốc độ siêu việt mắt thường nhìn thấy, trong chớp mắt tử sắc quang mang phủ đầy, đánh cho Shanks cố gắng dồn dập đón đỡ.
Xoạch!
Get chân trái khẽ gạt, Shanks một chân bị động trúng, mất thăng bằng ngã cái ạch xuống đất, hắn bên trên cật lực chống đỡ đã dồn hết vào trên tay Get Shadow Blade, nơi nào còn tâm trí dư thừa.
Thời điểm Shanks ngã xuống, trong chớp mắt Shadow Blade giơ lên, phảng phất Get một đao tiếp theo không chút nào do dự xuống lấy đầu đối thủ.
Binh!
Nhất thanh muộn hưởng, Get lấy một tốc độ nhanh như tên lửa bay ra, trên tay Shadow Blade cấm xuống đất mới miễn cưỡng khiến cho cơ thể hắn dừng lại, tuy nhiên dưới cự lực truyền tới, nơi mặt đất một đường rãnh kéo dài chừng mười mét.
Get khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, lau miệng một cái, bộ dáng cố gắng hết sức ung dung, tựa như cười mà không phải cười nói “Không nghĩ tới lão thử lại là đại nhân vật như ngươi a, Minh Vương Rayleigh!”
Ở thế giới One Piece đem đạo lí này tới nói vẫn không sai. Ngươi là cao quý Thiên Long Nhân , không liên quan, ngươi là bần dân nô lệ, không liên quan, ngươi là Hải Quân hay Hải Tặc, cũng không liên quan, căn bản sinh lão bệnh tử thứ đồ vật này đối xử với ai cũng không có phân biệt.
Kể cả ngươi có là Vua Hải Tặc, cũng là như vậy.
“Haiz!”
Tháp Hải Đăng núi Reverse, vừa đi ra khỏi tháp liền khẽ thở dài một hơi, một vị lão giả thân hình kịch cộm, đầu tóc như bông hoa, râu màu đen, mặc áo thun 3 lỗ, bên ngoài mang kính mắt ra hắn bộ dáng chẳng nhìn ra chỗ nào giống như bác sĩ.
Bên kia một đám người đang ngồi quanh đôn gỗ đi tới, sắc mặt khẩn trương, một người trung niên nam nhân tóc trắng mang kính mắt, phong thái trang nghiêm, bước lên trước hướng vị kia bác sĩ thấp giọng nói “Bác sĩ Crocus, Roger hắn…”
Chỉ thấy Crocus sắc mặt có chút bất đắc dĩ, giơ 4 ngón tay lên nói “4 năm, hắn mạng sống kéo dài tối đa là 4 năm!”
Cứu người là thiên chức của Bác sĩ, cho dù người ta bệnh không phải là do ngươi làm, thế nhưng ngươi lực bất tòng tâm, đối mặt thân nhân người bệnh ngươi cũng có một loại không tên cảm giác áy náy khó chịu.
Crocus lời nói vừa ra, nhất thời bầu không khí ảm đạm xuống không ít, bốn bề dị thường an tĩnh, cả một tiếng thở cũng không nghe thấy, mơ hồ chỉ còn nghe được rì rào tiếng sóng vỗ nhẹ bên bờ.
Đột nhiên từ đâu một giọng nói sang sảng truyền tới, tựa hồ khiến cho người nghe liên tưởng đến một người tinh thần đang lúc cao hứng.
“Còn tới những 4 năm à, vậy Đại Hải Trình ta sẽ chinh phục ngươi trong vòng 3 năm tới, không phải, là 2 năm mới đúng!”
“Roger!”
Đám Hải Tặc cùng Crocus trăm miệng một lời nói, chứng kiến Roger sải bước đi tới, toe toét miệng cười, bộ dáng khỏe mạnh không có chỗ nào giống như bệnh nhân trong lòng tang thương chờ đợi mình Tử Kì cả, ngược lại mà nói, Roger càng giống như mệnh hỏa được tiếp nhiên liệu, tinh thần có một loại siêu việt phàm nhân tồn tại.
“Ha ha ha!”
Roger không có gì báo trước bất ngờ cười lớn, xung quanh mọi người không khỏi bất tri bất giác cười theo, bầu không khí nhất thời thả lỏng đi không ít, nếu không muốn nói là càng thêm phấn chấn.
Phải nói rằng Vua Hải Tặc tương lai, hào quang quả có một bả. Chỉ cần hắn nói một câu, có thể từ tuyệt vọng sự tình thay đổi người ta cái nhìn, cũng có thể khiến người ta vì hắn mạo hiểm.
Tương lai Luffy cũng tương tự có một bộ.
Sự tình cứ thế trôi qua, Crocus cũng đồng ý gia nhập Băng Roger làm Bác Sĩ tư, phòng hờ trong lúc chu du đại hải còn có người để mà săn sóc Roger lúc bệnh tình tác quái, đối với Băng Roger mà nói, cái kết quả này đây xem ra cũng là không tệ.
Trong thời gian ngắn phát sinh không ít biến cố, khiến người trong cuộc phảng phất quên đi thứ gì.
“Ray-san, ngài có thấy Buggy đâu không?” Tóc đỏ thiếu niên bộ dáng chừng 12 tuổi, đầu đội chiếc Mũ Rơm huyền cmn thoại, bước đến bên cạnh Rayleigh cất tiếng hỏi.
Rayleigh xoay đầu lại nhìn Shanks, vẻ mặt cố gắng nhớ lại, nói “Buggy… lúc nãy có người thấy hắn đi vào rừng, có lẽ là tìm thức ăn, thời gian đã lâu chưa thấy quay lại, không chừng đã gặp chuyện gì rắc rối”.
“Trời không còn sớm, Shanks ngươi đi tìm hắn đi, cùng hắn nhanh chóng trở về, đợi Roger khỏe hẳn chúng ta khởi hành”.
“Vâng!” Shanks đáp ứng một tiếng, sau đó nhanh chóng hướng phía khu rừng chạy đi, hắn tâm lí bất chợt có một loại không tên dự cảm chẳng lành.
Sau khi phân phó nói, Rayleigh nhìn Shanks bóng dáng nhỏ dần phương xa, ánh mắt nhỏ hư, phảng phất đang suy nghĩ điều gì không biết. Sau đó một cái quay đầu, buông tha ánh mắt.
Thời điểm chạng vạng trong rừng!
Tia nắng cuối cùng còn chưa biến mất, đã thấy một ánh lửa bập bùng, Get một bên nhàn hạ nướng thịt con sóc, chẳng mấy chốc liền có một cổ mùi thơm thịt nướng bay lên.
“Ngon đấy chứ… đây mới là dã ngoại a, tuyệt vời!”
Get cắn một miếng thịt, sau đó cảm khái cười to nói, phảng phất như hắn mục đích chính là đi dã ngoại vậy.
Ở chỗ này là một bãi đất trống trong rừng, Get hắn ngồi bên đống lửa thưởng thức mĩ vị, không chút nào để ý bên kia dưới góc cây, Buggy đã bị hắn đánh thành đầu heo, nằm một chỗ bất tỉnh.
Cắn một miếng thịt cuối cùng, quăng đi khúc xương, Get đột nhiên nghiêng đầu nhìn về một phía, vẻ mặt nhìn không ra vui giận nói “Ta thức ăn đã ăn xong, thử hỏi còn thứ gì để ngươi nhìn chằm chằm hả?”
Theo Get giọng nói vừa xong, phía hắn nhìn bụi cây đột nhiên phát sinh thanh âm loạt xoạt, phảng phất như vừa rồi có đồ vật gì ở đấy động chạm đến.
Mà tại chỗ Get ngồi vừa nãy bên cạnh đống lửa, hắn bóng dáng cũng bỗng chốc không thấy tâm hơi.
“Hắn phát hiện từ lúc nào?” Shanks tâm lí tự nhủ nói, vừa suy nghĩ một bên hai chân chạy trối chết.
Thời gian lúc vừa đến đây Shanks chỉ thấy hai người, một là đã bị đánh thành đầu heo nằm bất tỉnh Buggy, hai là người kia thiếu niên độc nhãn, lúc bấy giờ dùng đầu gối cũng nghĩ ra là tình huống gì phát sinh.
Người thiếu niên kia xem ra tuổi tác hơn hắn không bao lớn, thế nhưng nhìn tình hình tựa hồ là ung dung treo Buggy lên đánh, lấy hắn thực lực cùng Buggy xê xích không nhiều (vì lúc này Shanks với Buggy mới 12 tuổi nhé, cho nên thực lực không phải quá cách biệt như thời điểm trong nguyên tác), vô pháp cướp lại Buggy từ trên tay hắn, chỉ có cách chờ đợi thời cơ thiếu niên kia sơ xuất, len lét ra tay.
Bất quá Get ăn xong bữa ăn, thời cơ Shanks chờ đợi vẫn không xuất hiện, ngược lại còn bị Get một đường truy đuổi, buộc phải cố gắng hết sức chạy, mong ra khỏi khu rừng, hướng Băng Roger cầu viện.
Thế nhưng mà, tại sao Shanks không nghĩ đến cách cùng Get ‘thương lượng’, đối phương có thù oán gì mà phải hành hung Buggy cùng mình?
Câu trả lời đơn giản sắp đến!
“Mắc gì mà chạy nhanh thế, ở yên một chỗ cho ta bắt có phải nhanh không!” Thiếu niên độc nhãn ngoạn vị nói, không có gì báo trước đột nhiên xuất hiện đứng chặn trước mặt Shanks, hắc sắc áo gió, bên trong áo thun sở hữu biểu tượng cánh chim của Hải Quân, không nghi ngờ gì nữa, hắn là Hải Quân, hơn nữa nhìn bộ dáng còn là trong Hải Quân cao thủ.
Kì thực Get thời điểm gặp Buggy là ôm trêu đùa tâm tính, cố tình dùng áo gió mặc kính che đi Hải Quân biểu tượng, mà lần này bất đồng cho nên hắn không cần phải làm vậy nữa.
Shanks phản ứng cũng không chậm, một cái bật chân lùi lại giữ khoảng cách song phương, trong tay kiếm Rapier bị nắm chặt, chuẩn bị tùy thời động thủ. Hắn xem ra nếu không chạy kịp, chỉ có thể cứng rắn đối đầu, Hải Tặc vốn không sợ Hải Quân a.
“Hừ hừ!” Get cười lạnh một tiếng, lắc mình hướng Shanks lao tới, trên tay Shadow Blade hung hăng chém xuống.
Keng!
Một thanh âm kim loại va chạm vang lên, Shanks trước mặt đỡ lấy Get một đao, tay phải cầm Rapier truyền tới cảm giác tê rần, đủ cảm thấy một đao kia của Get uy lực, tin chắc cứ thế này mấy đao nữa, hắn bản thân căn bản không chịu nổi.
“Không thích dây dưa!”
Get giọng nói không nghe ra vui giận nói, trong tay Shadow Blade lấy một loại tốc độ siêu việt mắt thường nhìn thấy, trong chớp mắt tử sắc quang mang phủ đầy, đánh cho Shanks cố gắng dồn dập đón đỡ.
Xoạch!
Get chân trái khẽ gạt, Shanks một chân bị động trúng, mất thăng bằng ngã cái ạch xuống đất, hắn bên trên cật lực chống đỡ đã dồn hết vào trên tay Get Shadow Blade, nơi nào còn tâm trí dư thừa.
Thời điểm Shanks ngã xuống, trong chớp mắt Shadow Blade giơ lên, phảng phất Get một đao tiếp theo không chút nào do dự xuống lấy đầu đối thủ.
Binh!
Nhất thanh muộn hưởng, Get lấy một tốc độ nhanh như tên lửa bay ra, trên tay Shadow Blade cấm xuống đất mới miễn cưỡng khiến cho cơ thể hắn dừng lại, tuy nhiên dưới cự lực truyền tới, nơi mặt đất một đường rãnh kéo dài chừng mười mét.
Get khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, lau miệng một cái, bộ dáng cố gắng hết sức ung dung, tựa như cười mà không phải cười nói “Không nghĩ tới lão thử lại là đại nhân vật như ngươi a, Minh Vương Rayleigh!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.