Chương 280: Có muốn tiếp tục chơi không!?
Tg Nhị
29/08/2022
-Yoh… GuKu… sao ta lại ở đây!? Không phải nên xuống địa ngục sao!?
Yaki lúc tỉnh lại lại là ở một không gian khá rộng lớn. Chỉ là khá là đen, ánh sáng duy nhất chính là phát ra từ cái màn hình rộng phía trước mắt.
Nơi đây nhìn khá giống rạp chiếu phim, mà người xem duy nhất chính là GuKu. Mà Guku lúc này cũng không nhìn hắn, chỉ nhìn chằm chằm trên màn hình rộng nói.
-Ngồi đi. Tập trung xem phim đã, tí nữa nói chuyện sau.
Yaki nghe thế thì gật đầu. Hắn không gắp, dù sao người chết, ở dạng linh hồn, hắn có rất nhiều thời gian.
Hắn đến bên cạnh GuKu ngồi xuống, bên cạnh hắn xuất hiện một ly CoCa lạnh và một gói bắp rang lớn.
-Thật chu đáo!?
Yaki cười nói. Sau đó hớp một miếng nước CoCa mát lạnh khiến linh hồn hắn tỉnh táo hẳn lên. Sau đó định ăn bắp rang nhưng ngay khi hắn vừa bỏ vào miệng định nhai thì lại phun ra hết bên ngoài. Bởi vì…
-Gì thế!?
Yaki kinh ngạc nhìn màn hình rộng, mà bộ phim GuKu đang xem chính là cảnh hắn vừa ngủm củ tỏi.
-Suỵt… tiếp tục xem đi!?
GuKu ra dấu im lặng… vẫn tập trung nhìn màn hình rộng.
Yaki cũng trở nên yên lặng, không kinh ngạc nữa. Hớp một miếng nước CoCa vừa ăn bắp rang vừa xem như xem phim, tình hình sau khi hắn gục xuống trong vũng máu.
Lúc thấy Râu Trắng thì hắn hơi chút kinh ngạc. Sau đó…
…
Râu Trắng sau khi nuốt vào quả cầu năng lượng mà Yaki đưa cho trước khi chết thì cơ thể bỗng nhiên run lên.
-Phụt…!?
Đầu tiên thì run nhẹ, sau đó run lên dữ dội, sau đó là quỳ trên đất, phun ra một ngụm máu đen. Tay phải tóm chặt ngực trái.
Bên kia, nhóm người Sengoku cũng kinh ngạc trước tình cảnh này. Nhưng ngay lập tức, cả đám đều lâm vào trầm mặt, bởi vì thương thế trên người Râu Trắng đang khép lại, cơ bắp lão cũng co rút lại một chút, kéo căng như dây đàn, nhìn vào cực kỳ mạnh mẽ.
-Hahaha…!!
Râu Trắng đứng lên, bỗng nhiên ngẩng đầu cười lớn, nụ cười tràn đầy sức sống và cả sức mạnh.
Lúc này, Râu Trắng đã hiểu vì sao Yaki nói hắn có mười phút. Cơ thể hắn như trẻ đi, sức mạnh tràn trề, vết thương cũng khép lại nhưng lão có thể cảm được sinh mệnh lão đang bị đốt cháy, máu trong người cũng vậy.
-Ầm…!
Thời gian không còn nhiều, Râu Trắng chiếm quyền chủ động xuất thủ trước. Vung lấy thanh đao khổng lồ, quét về phía đám người Sengoku.
Sengoku thấy cảnh này thì sợ hãi, chuyện này có chút vượt qua tưởng tượng của lão, Râu Trắng như được trở về thời trẻ, mạnh mẽ có chút quá đáng.
Cả đám vội dùng Haki chắn lại sống xung kích, nhưng tất cả đều bị đẩy lùi ra sau.
-Hahaha…
Thấy thế Râu Trắng càng trở nên kích động, vác lấy thanh đao khổng lồ của mình lao về đám người.
…
Yaki đang xem, thấy cảnh này thì cười gằn.
-Tệ chi cũng vậy chứ!? Như vậy mới khiến mấy tên kia ăn chút đằng…
Yaki lẩm bẩm nhìn màn hình, lúc này trên màn hình đã chuyển cảnh sang phía đám người Luffy.
Lần này, đám con của Râu Trắng không ngu lắm, đã xong ra bến cảng. Một chiếc Moby Dick khác từ dưới nước, được ‘Tráng’ từ trước, trồi lên. Cả đám lên thuyền mà không dám quay đầu lại.
Đến khi chuẩn bị dương thuyền ra biển thì lúc này tất cả đám mới ùa khóc, nhìn cảnh chiến đấu bên trong đảo.
-Cũng không quá ngu… Marco có phẩm chất là thuyền trưởng đấy.
Yaki cười nói một mình. Dưới sự chỉ đạo của Marco, đám người rút lui cực nhanh. Hải Quân truy kích không có kẻ mạnh, chỉ một đám có thể dễ dàng đánh lui. Thất Vũ Hải thì cũng không ngu, chỉ hời hợt đuổi theo chứ cũng không muốn liều mạng.
Chỉ là khi Yaki nhìn thấy Luffy thì có chút thở dài. Sau khi hắn chết, Luffy đã như mất hết sức sống, sững sờ ngồi ở trên boong thuyền.
Nước mắt cũng khóc khô, ai khuyên hay nói gì hắn cũng không đáp, đến cả Ace cũng chỉ biết thở dài.
Nhưng ngay đúng lúc bọn hắn mới ra khơi thì một tên khổng lồ của băng Râu Đen xuất hiện cản đường. Marco định xuất thủ thì Little Oars Jr. đã lao lên cùng tên khổng lồ kia đấm nhau. Kết quả, thuyền Moby Dick cũng không thể ra khơi.
Mà lúc này, hình ảnh quay trở lại với Râu Trắng, lão chỉ còn một phút trước khi rụng.
-Ầm…
Thế là trước khi đến giờ, Râu Trắng dồn hết toàn lực, đập một phát xuống đất khiến cả hòn đảo kịch liệt chấn động, tới khi động đất biến mất thì một nửa hòn đảo đã chìm vào bên trong biển.
-Hahaha… One Piece là có thật.
Lão kết một câu với lời thoại chất như nước cất rồi chết đứng tại đó. Sau lưng không có một vết thương nào, chứng minh lão là một người chưa bao giờ chạy trốn.
…
-Haizzz!?
Yaki thở dài tưởng rằng mọi chuyện kết thúc thì băng Râu Đen và Hải Quân xảy ra xung đột.
Kết quả vẫn không thay đổi, Teach vẫn chiếm được năng lực sóng chấn động. Kết quả, Râu Đen và Hải Quân chiến đấu cũng leo thang, may mà Garp nhảy ra, Akainu mò lên từ trong hố sâu, bọn họ cùng Sengoku và Aokiji và Kizaru đánh cho băng Râu Đen không kịp thở, ép bọn chúng lùi lại.
Ngay khi Akainu định đuổi theo băng Râu Trắng đang bị vây bên ngoài.
Một chiếc thuyền Hải tặc mang theo Tứ Hoàng Shank đến, kết thúc trận chiến.
Xác của Yaki và Râu Trắng được Shank mang đi. Hải Quân thì tập trung cứu người còn sống, dọn dẹp chiến trường.
Băng Râu Đen và băng Râu Trắng trở lại Tân Thế Giới, đến đây, màn hình lớn cũng tắt. Mang theo đó là tiếng thở dài của Yaki.
-Sao rồi!? Cảm thấy thế nào!? Kết quả cũng không tồi phải không!?
GuKu bây giờ mới nói chuyện với Yaki.
-Không tệ lắm!? Kết quả như vậy cũng OK nhưng tôi thấy bản thân nằm xuống, thật có chút xíu khó chịu.
Yaki cười nói.
-Vậy sao!? Đúng là hơi tiếc thật… Đây!? Xem cái này đi.
GuKu ném cho Yaki một cái IPad. Vừa nhận lấy IPad, Yaki kinh ngạc không thôi, không nghĩ ở đây lại hiện đại như vậy.
-Loại ưu!?
Yaki kinh ngạc phát hiện đánh giá của hắn là loại ưu. Trên IPad chính là đánh giá của bản thân hắn. Loại ưu khá là không tệ, có vài cột được đánh giá năm sao, còn lại là bốn sao.
-Đừng hỏi ai đánh giá!? Cậu không có tư cách biết.
GuKu cười nói không cho Yaki mở miệng hỏi. Sau đó lão phất tay, không gian biến đổi.
Nhìn không gian mới này, Yaki kinh ngạc phát hiện nó khá tương tự không gian trong cơ thể hắn. Chưa kịp thoát ra khỏi kinh ngạc, GuKu đã nhìn hắn rồi cười hỏi.
-Có muốn tiếp tục chơi không!?
HẾT
Yaki lúc tỉnh lại lại là ở một không gian khá rộng lớn. Chỉ là khá là đen, ánh sáng duy nhất chính là phát ra từ cái màn hình rộng phía trước mắt.
Nơi đây nhìn khá giống rạp chiếu phim, mà người xem duy nhất chính là GuKu. Mà Guku lúc này cũng không nhìn hắn, chỉ nhìn chằm chằm trên màn hình rộng nói.
-Ngồi đi. Tập trung xem phim đã, tí nữa nói chuyện sau.
Yaki nghe thế thì gật đầu. Hắn không gắp, dù sao người chết, ở dạng linh hồn, hắn có rất nhiều thời gian.
Hắn đến bên cạnh GuKu ngồi xuống, bên cạnh hắn xuất hiện một ly CoCa lạnh và một gói bắp rang lớn.
-Thật chu đáo!?
Yaki cười nói. Sau đó hớp một miếng nước CoCa mát lạnh khiến linh hồn hắn tỉnh táo hẳn lên. Sau đó định ăn bắp rang nhưng ngay khi hắn vừa bỏ vào miệng định nhai thì lại phun ra hết bên ngoài. Bởi vì…
-Gì thế!?
Yaki kinh ngạc nhìn màn hình rộng, mà bộ phim GuKu đang xem chính là cảnh hắn vừa ngủm củ tỏi.
-Suỵt… tiếp tục xem đi!?
GuKu ra dấu im lặng… vẫn tập trung nhìn màn hình rộng.
Yaki cũng trở nên yên lặng, không kinh ngạc nữa. Hớp một miếng nước CoCa vừa ăn bắp rang vừa xem như xem phim, tình hình sau khi hắn gục xuống trong vũng máu.
Lúc thấy Râu Trắng thì hắn hơi chút kinh ngạc. Sau đó…
…
Râu Trắng sau khi nuốt vào quả cầu năng lượng mà Yaki đưa cho trước khi chết thì cơ thể bỗng nhiên run lên.
-Phụt…!?
Đầu tiên thì run nhẹ, sau đó run lên dữ dội, sau đó là quỳ trên đất, phun ra một ngụm máu đen. Tay phải tóm chặt ngực trái.
Bên kia, nhóm người Sengoku cũng kinh ngạc trước tình cảnh này. Nhưng ngay lập tức, cả đám đều lâm vào trầm mặt, bởi vì thương thế trên người Râu Trắng đang khép lại, cơ bắp lão cũng co rút lại một chút, kéo căng như dây đàn, nhìn vào cực kỳ mạnh mẽ.
-Hahaha…!!
Râu Trắng đứng lên, bỗng nhiên ngẩng đầu cười lớn, nụ cười tràn đầy sức sống và cả sức mạnh.
Lúc này, Râu Trắng đã hiểu vì sao Yaki nói hắn có mười phút. Cơ thể hắn như trẻ đi, sức mạnh tràn trề, vết thương cũng khép lại nhưng lão có thể cảm được sinh mệnh lão đang bị đốt cháy, máu trong người cũng vậy.
-Ầm…!
Thời gian không còn nhiều, Râu Trắng chiếm quyền chủ động xuất thủ trước. Vung lấy thanh đao khổng lồ, quét về phía đám người Sengoku.
Sengoku thấy cảnh này thì sợ hãi, chuyện này có chút vượt qua tưởng tượng của lão, Râu Trắng như được trở về thời trẻ, mạnh mẽ có chút quá đáng.
Cả đám vội dùng Haki chắn lại sống xung kích, nhưng tất cả đều bị đẩy lùi ra sau.
-Hahaha…
Thấy thế Râu Trắng càng trở nên kích động, vác lấy thanh đao khổng lồ của mình lao về đám người.
…
Yaki đang xem, thấy cảnh này thì cười gằn.
-Tệ chi cũng vậy chứ!? Như vậy mới khiến mấy tên kia ăn chút đằng…
Yaki lẩm bẩm nhìn màn hình, lúc này trên màn hình đã chuyển cảnh sang phía đám người Luffy.
Lần này, đám con của Râu Trắng không ngu lắm, đã xong ra bến cảng. Một chiếc Moby Dick khác từ dưới nước, được ‘Tráng’ từ trước, trồi lên. Cả đám lên thuyền mà không dám quay đầu lại.
Đến khi chuẩn bị dương thuyền ra biển thì lúc này tất cả đám mới ùa khóc, nhìn cảnh chiến đấu bên trong đảo.
-Cũng không quá ngu… Marco có phẩm chất là thuyền trưởng đấy.
Yaki cười nói một mình. Dưới sự chỉ đạo của Marco, đám người rút lui cực nhanh. Hải Quân truy kích không có kẻ mạnh, chỉ một đám có thể dễ dàng đánh lui. Thất Vũ Hải thì cũng không ngu, chỉ hời hợt đuổi theo chứ cũng không muốn liều mạng.
Chỉ là khi Yaki nhìn thấy Luffy thì có chút thở dài. Sau khi hắn chết, Luffy đã như mất hết sức sống, sững sờ ngồi ở trên boong thuyền.
Nước mắt cũng khóc khô, ai khuyên hay nói gì hắn cũng không đáp, đến cả Ace cũng chỉ biết thở dài.
Nhưng ngay đúng lúc bọn hắn mới ra khơi thì một tên khổng lồ của băng Râu Đen xuất hiện cản đường. Marco định xuất thủ thì Little Oars Jr. đã lao lên cùng tên khổng lồ kia đấm nhau. Kết quả, thuyền Moby Dick cũng không thể ra khơi.
Mà lúc này, hình ảnh quay trở lại với Râu Trắng, lão chỉ còn một phút trước khi rụng.
-Ầm…
Thế là trước khi đến giờ, Râu Trắng dồn hết toàn lực, đập một phát xuống đất khiến cả hòn đảo kịch liệt chấn động, tới khi động đất biến mất thì một nửa hòn đảo đã chìm vào bên trong biển.
-Hahaha… One Piece là có thật.
Lão kết một câu với lời thoại chất như nước cất rồi chết đứng tại đó. Sau lưng không có một vết thương nào, chứng minh lão là một người chưa bao giờ chạy trốn.
…
-Haizzz!?
Yaki thở dài tưởng rằng mọi chuyện kết thúc thì băng Râu Đen và Hải Quân xảy ra xung đột.
Kết quả vẫn không thay đổi, Teach vẫn chiếm được năng lực sóng chấn động. Kết quả, Râu Đen và Hải Quân chiến đấu cũng leo thang, may mà Garp nhảy ra, Akainu mò lên từ trong hố sâu, bọn họ cùng Sengoku và Aokiji và Kizaru đánh cho băng Râu Đen không kịp thở, ép bọn chúng lùi lại.
Ngay khi Akainu định đuổi theo băng Râu Trắng đang bị vây bên ngoài.
Một chiếc thuyền Hải tặc mang theo Tứ Hoàng Shank đến, kết thúc trận chiến.
Xác của Yaki và Râu Trắng được Shank mang đi. Hải Quân thì tập trung cứu người còn sống, dọn dẹp chiến trường.
Băng Râu Đen và băng Râu Trắng trở lại Tân Thế Giới, đến đây, màn hình lớn cũng tắt. Mang theo đó là tiếng thở dài của Yaki.
-Sao rồi!? Cảm thấy thế nào!? Kết quả cũng không tồi phải không!?
GuKu bây giờ mới nói chuyện với Yaki.
-Không tệ lắm!? Kết quả như vậy cũng OK nhưng tôi thấy bản thân nằm xuống, thật có chút xíu khó chịu.
Yaki cười nói.
-Vậy sao!? Đúng là hơi tiếc thật… Đây!? Xem cái này đi.
GuKu ném cho Yaki một cái IPad. Vừa nhận lấy IPad, Yaki kinh ngạc không thôi, không nghĩ ở đây lại hiện đại như vậy.
-Loại ưu!?
Yaki kinh ngạc phát hiện đánh giá của hắn là loại ưu. Trên IPad chính là đánh giá của bản thân hắn. Loại ưu khá là không tệ, có vài cột được đánh giá năm sao, còn lại là bốn sao.
-Đừng hỏi ai đánh giá!? Cậu không có tư cách biết.
GuKu cười nói không cho Yaki mở miệng hỏi. Sau đó lão phất tay, không gian biến đổi.
Nhìn không gian mới này, Yaki kinh ngạc phát hiện nó khá tương tự không gian trong cơ thể hắn. Chưa kịp thoát ra khỏi kinh ngạc, GuKu đã nhìn hắn rồi cười hỏi.
-Có muốn tiếp tục chơi không!?
HẾT
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.