Chương 366: Lời thỉnh cầu
Tg Nhị
30/03/2023
Chương 86: Lời thỉnh cầu
“Bọn tớ hiểu rồi. Lão Z… hy vọng ông có thể luyện tập cho chúng tôi…”
Luffy bỗng nhiên trở nên nghiêm túc, đứng lên, hướng lão Z cúi đầu nói. Có thể thấy, Luffy đã chính chắn hơn rất nhiều, không còn tình bồng bột, non nớt của hai năm trước. Hắn nhận rõ kẻ địch mình là ai, con đường mình muốn đi. Vì thế, ánh mắt của hắn cũng rộng lớn hơn.
Lão Z vẫn có chút do dự không đáp. Aokiji bên cạnh vẫn khoanh tay ngồi đó không nói gì. Trên mặt hiện lên vẽ hiếu kỳ, cứ như muốn xem lão sư của hắn sẽ quyết định như thế nào.
“Luffy… để lão suy nghĩ chút đi. Trong thời gian đó, chúng ta nói về một trong Tứ Hoàng đi….”
Yaki cười nói bảo Luffy ngồi xuống. Nói đến đây thì ánh mắt hắn nhìn về phía Law và ba tên Samurai trên thuyền nói tiếp.
“Law, Kin'emon, giới thiệu một chút về Tứ Hoàng Kaido đi. Còn có Wano nữa, hòn đảo đang bị Kaido nô dịch.”
Law và Kin'emon giật mình nhìn Yaki, bọn hắn không nghĩ đến Yaki sẽ biết chuyện này. Chưa kịp tỉnh táo thì Yaki liền hướng hai người nói tiếp.
“Tốt nhất là chi tiết vào. Hơn thế nữa, không nên giấu diếm chuyện gì nếu muốn bọn ta giúp hạ bệ Kaido, dành lại tự do cho Wano. À… Mà nhớ kỹ, cái gì cũng có cái giá của nó. Nếu bọn tôi có thể giải phóng Wano khỏi tay Kaido, tôi muốn các Samurai trên đảo hứa một điều… Khi băng hải tặc Mũ Rơm cần, dù có ở đâu… bao xa… các ngươi sẽ đều có mặt. Vì thế, ngay bây giờ tốt nhất làm ra quyết định đi. Xem xem bọn tôi có nên bỏ hết sức để giành lại đảo Wano cho các ngươi không?”
“Yaki, cậu…!!?”
Nghe thế, Luffy có chút nhíu mày. Nói đến với bản tính của hắn, hắn sẽ liều mình trợ giúp bọn họ. Chỉ là khi hắn định lên tiếng thì Yaki lắc lắc đầu. Còn Sanji thì giữ hắn lại, Zoro cũng nhìn hắn. Luffy cũng hiểu, hai người Sanji và Zoro đồng ý với cách làm của Yaki.
Kẻ địch là ai chứ? Tứ Hoàng đấy, không có trả giá. Ai sẽ giúp ngươi chứ? Với lại trả giá như thế là rất thấp rồi, bọn họ là hải tặc, không phải là thiện nhân.
Lúc này, ba người Samurai đều lâm vào trầm mặt. Thấy thế, Yaki cũng không hối thúc. Hắn chỉ nhìn nhìn liếc qua ba người rồi nói tiếp.
“Với lại, các ngươi nên giới thiệu mình là ai đi? Nhìn bộ dáng và hành động thường ngày của các ngươi. Các ngươi không phải là dân chúng bình thường của Wano phải không? Đặc biệt tên nhóc này? Lúc chơi cùng Chopper, hắn luôn muốn làm cái gì là vua, hoàng tử…Đừng nói ta, thân phận hắn chỉ là thằng nhóc không mặc quần của một người dân nào đó?”
Yaki nói đến đây thì dừng lại, ánh mắt trở nên lạnh lùng hơn hẳn nói tiếp.
“Ta rất ghét người khác nói dối. Nếu các ngươi còn dám dấu diếm… ta không ngại ném cả ba xuống biển. Tất nhiên, Kaido, bọn ta vẫn đánh nhưng khi chiến thắng, Samurai các ngươi cũng không có cuộc sống tốt hơn bây giờ đâu… Đừng quên, bọn ta vẫn là hải tặc mà không phải thiện nhân…!!”
Mọi người nghe thế cũng không phản bác. Law cũng gật đầu, đúng là bọn hắn cần hiểu rõ thân phận của ba tên này. Không muốn đến lúc đánh đến Wano, ba tên này lại đâm sau lưng bọn hắn một đao.
Mà nhóm Luffy thì kinh ngạc nhìn ba người Samurai. Ở cùng với nhau khá lâu, vậy mà bọn họ không nhận ra điều mà Yaki đã nói. Có thể thấy, sức quan sát của bọn hắn vẫn không bằng Yaki.
Bên kia, Aokiji và Lão Z chỉ im lặng lắng nghe. Việc này của băng Mũ Rơm, bọn hắn sẽ không giam gia vào. Với lại, Yaki cũng không lôi kéo bọn hắn tham gia, vì thế im lặng là lựa chọn tốt nhất.
“Ta là Foxfire Kin'emon, là một samurai đến từ vùng Kuri ở Wano, thuộc hạ của Gia tộc Kozuki, thủ lĩnh của Cửu Hồng Bao, chồng của Tsuru, và là một cựu côn đồ. Ta đã du hành thời gian đến với thời đại này. Vì thế ta bây giờ vẫn 36 tuổi nhưng nếu bình thường là 56 tuổi.”
Kin'emon sau một lúc suy ngẫm, khuôn mặt liên tục biến hoá thì bỗng nhiên hướng về mọi người chào theo kiểu samurai rồi nói. Chỉ là nội dung khiến mọi người vô cùng kinh ngạc, không nghĩ đến lão đã du hành thời gian. Điều này vượt qua sức tưởng tượng của mọi người.
Trong khi mọi người còn đang kinh ngạc thì Kin'emon hướng về đồng bạn mình nói tiếp.
“Kozuki Momonosuke, đến từ Wano, là con trai của Daimyo quá cố của vùng Kuri và tộc trưởng của Gia tộc Kouzuki, Kouzuki Oden. Cũng là người du hành thời gian như tối đến với thời đại này.”
Khi giới thiệu Mono, trong lời nói của Kin'emon mang theo sự tưởng nhớ và kính trọng.
“Người còn lại ở đây là Kanjuro, một samurai đến từ quốc gia Wano, phục vụ cho gia tộc Kouzuki.”
Khi nhắc đến người tên Kanjuro này, Yaki nhìn thêm tên này vài lần. Tên này khá là đặc biệt, Ngoại hình phù hợp với khuôn mẫu của một nghệ sĩ Kabuki truyền thống. Hắn có mái tóc dài màu đỏ, với phần tóc phía trước nhô ra ngoài, đôi môi lớn và những vết ửng hồng trên má theo cách tương tự như Bentham. Chiều cao khoảng Brook (277cm).
“Bởi vì Momo bây giờ vẫn là 8 tuổi. Tôi sẽ thay ngài ấy cúi đầu xin sự trợ giúp của các vị và chấp nhận mọi yêu cầu của các vị sau khi giành lại được tự do cho Wano. Xin nhờ các vị tất cả!!”
Kin'emon cùi thấp người hướng về băng Mũ Rơm, đặc biệt là Luffy xin giúp đỡ. Momo dù mới tám tuổi nhưng cũng khá hiểu chuyện, trải qua thảm cảnh 20 về trước, hắn cũng hiểu rõ một số thứ mà đứng lên, cúi đầu trước Luffy, theo sau còn có Kanjuro nói.
“Cầu xin các anh giúp đỡ giành lại tự do cho Wano.”
Luffy thấy bọn họ trịnh trọng như thế thì cũng đứng lên. Ánh mắt hướng về mọi người trong băng, thấy ai cũng gật đầu. Hắn liền hướng về phía Momo nói.
“Được… Bọn anh sẽ toàn lực giúp đỡ giành lại Wano cho em.”
Hai người Aokiji và Z thấy thế thì vẫn không có hành động gì. Cả hai chỉ trầm mặt, không lên tiếng. Nói đến, Wano là hòn đảo nằm ngoài tầm kiểm soát của Hải Quân. Đám Samurai từ rất lâu đã rất khó giải quyết, vì thế mỗi lần đụng đến Wano, Hải Quân đều tránh đi.
Mà hơn thế nữa, 20 mấy năm trước, một trong Tứ Hoàng đã chiến lĩnh Wano thế nên Hải Quân càng không dám tiến đến gần hòn đảo đó. Điều này khiến hai người Aokiji và Z bây giờ khó mà mở lời nói gì được khi con trai của một tên huyền thoại như Kouzuki Oden cầu sự trợ giúp từ hải tặc.
“Bọn tớ hiểu rồi. Lão Z… hy vọng ông có thể luyện tập cho chúng tôi…”
Luffy bỗng nhiên trở nên nghiêm túc, đứng lên, hướng lão Z cúi đầu nói. Có thể thấy, Luffy đã chính chắn hơn rất nhiều, không còn tình bồng bột, non nớt của hai năm trước. Hắn nhận rõ kẻ địch mình là ai, con đường mình muốn đi. Vì thế, ánh mắt của hắn cũng rộng lớn hơn.
Lão Z vẫn có chút do dự không đáp. Aokiji bên cạnh vẫn khoanh tay ngồi đó không nói gì. Trên mặt hiện lên vẽ hiếu kỳ, cứ như muốn xem lão sư của hắn sẽ quyết định như thế nào.
“Luffy… để lão suy nghĩ chút đi. Trong thời gian đó, chúng ta nói về một trong Tứ Hoàng đi….”
Yaki cười nói bảo Luffy ngồi xuống. Nói đến đây thì ánh mắt hắn nhìn về phía Law và ba tên Samurai trên thuyền nói tiếp.
“Law, Kin'emon, giới thiệu một chút về Tứ Hoàng Kaido đi. Còn có Wano nữa, hòn đảo đang bị Kaido nô dịch.”
Law và Kin'emon giật mình nhìn Yaki, bọn hắn không nghĩ đến Yaki sẽ biết chuyện này. Chưa kịp tỉnh táo thì Yaki liền hướng hai người nói tiếp.
“Tốt nhất là chi tiết vào. Hơn thế nữa, không nên giấu diếm chuyện gì nếu muốn bọn ta giúp hạ bệ Kaido, dành lại tự do cho Wano. À… Mà nhớ kỹ, cái gì cũng có cái giá của nó. Nếu bọn tôi có thể giải phóng Wano khỏi tay Kaido, tôi muốn các Samurai trên đảo hứa một điều… Khi băng hải tặc Mũ Rơm cần, dù có ở đâu… bao xa… các ngươi sẽ đều có mặt. Vì thế, ngay bây giờ tốt nhất làm ra quyết định đi. Xem xem bọn tôi có nên bỏ hết sức để giành lại đảo Wano cho các ngươi không?”
“Yaki, cậu…!!?”
Nghe thế, Luffy có chút nhíu mày. Nói đến với bản tính của hắn, hắn sẽ liều mình trợ giúp bọn họ. Chỉ là khi hắn định lên tiếng thì Yaki lắc lắc đầu. Còn Sanji thì giữ hắn lại, Zoro cũng nhìn hắn. Luffy cũng hiểu, hai người Sanji và Zoro đồng ý với cách làm của Yaki.
Kẻ địch là ai chứ? Tứ Hoàng đấy, không có trả giá. Ai sẽ giúp ngươi chứ? Với lại trả giá như thế là rất thấp rồi, bọn họ là hải tặc, không phải là thiện nhân.
Lúc này, ba người Samurai đều lâm vào trầm mặt. Thấy thế, Yaki cũng không hối thúc. Hắn chỉ nhìn nhìn liếc qua ba người rồi nói tiếp.
“Với lại, các ngươi nên giới thiệu mình là ai đi? Nhìn bộ dáng và hành động thường ngày của các ngươi. Các ngươi không phải là dân chúng bình thường của Wano phải không? Đặc biệt tên nhóc này? Lúc chơi cùng Chopper, hắn luôn muốn làm cái gì là vua, hoàng tử…Đừng nói ta, thân phận hắn chỉ là thằng nhóc không mặc quần của một người dân nào đó?”
Yaki nói đến đây thì dừng lại, ánh mắt trở nên lạnh lùng hơn hẳn nói tiếp.
“Ta rất ghét người khác nói dối. Nếu các ngươi còn dám dấu diếm… ta không ngại ném cả ba xuống biển. Tất nhiên, Kaido, bọn ta vẫn đánh nhưng khi chiến thắng, Samurai các ngươi cũng không có cuộc sống tốt hơn bây giờ đâu… Đừng quên, bọn ta vẫn là hải tặc mà không phải thiện nhân…!!”
Mọi người nghe thế cũng không phản bác. Law cũng gật đầu, đúng là bọn hắn cần hiểu rõ thân phận của ba tên này. Không muốn đến lúc đánh đến Wano, ba tên này lại đâm sau lưng bọn hắn một đao.
Mà nhóm Luffy thì kinh ngạc nhìn ba người Samurai. Ở cùng với nhau khá lâu, vậy mà bọn họ không nhận ra điều mà Yaki đã nói. Có thể thấy, sức quan sát của bọn hắn vẫn không bằng Yaki.
Bên kia, Aokiji và Lão Z chỉ im lặng lắng nghe. Việc này của băng Mũ Rơm, bọn hắn sẽ không giam gia vào. Với lại, Yaki cũng không lôi kéo bọn hắn tham gia, vì thế im lặng là lựa chọn tốt nhất.
“Ta là Foxfire Kin'emon, là một samurai đến từ vùng Kuri ở Wano, thuộc hạ của Gia tộc Kozuki, thủ lĩnh của Cửu Hồng Bao, chồng của Tsuru, và là một cựu côn đồ. Ta đã du hành thời gian đến với thời đại này. Vì thế ta bây giờ vẫn 36 tuổi nhưng nếu bình thường là 56 tuổi.”
Kin'emon sau một lúc suy ngẫm, khuôn mặt liên tục biến hoá thì bỗng nhiên hướng về mọi người chào theo kiểu samurai rồi nói. Chỉ là nội dung khiến mọi người vô cùng kinh ngạc, không nghĩ đến lão đã du hành thời gian. Điều này vượt qua sức tưởng tượng của mọi người.
Trong khi mọi người còn đang kinh ngạc thì Kin'emon hướng về đồng bạn mình nói tiếp.
“Kozuki Momonosuke, đến từ Wano, là con trai của Daimyo quá cố của vùng Kuri và tộc trưởng của Gia tộc Kouzuki, Kouzuki Oden. Cũng là người du hành thời gian như tối đến với thời đại này.”
Khi giới thiệu Mono, trong lời nói của Kin'emon mang theo sự tưởng nhớ và kính trọng.
“Người còn lại ở đây là Kanjuro, một samurai đến từ quốc gia Wano, phục vụ cho gia tộc Kouzuki.”
Khi nhắc đến người tên Kanjuro này, Yaki nhìn thêm tên này vài lần. Tên này khá là đặc biệt, Ngoại hình phù hợp với khuôn mẫu của một nghệ sĩ Kabuki truyền thống. Hắn có mái tóc dài màu đỏ, với phần tóc phía trước nhô ra ngoài, đôi môi lớn và những vết ửng hồng trên má theo cách tương tự như Bentham. Chiều cao khoảng Brook (277cm).
“Bởi vì Momo bây giờ vẫn là 8 tuổi. Tôi sẽ thay ngài ấy cúi đầu xin sự trợ giúp của các vị và chấp nhận mọi yêu cầu của các vị sau khi giành lại được tự do cho Wano. Xin nhờ các vị tất cả!!”
Kin'emon cùi thấp người hướng về băng Mũ Rơm, đặc biệt là Luffy xin giúp đỡ. Momo dù mới tám tuổi nhưng cũng khá hiểu chuyện, trải qua thảm cảnh 20 về trước, hắn cũng hiểu rõ một số thứ mà đứng lên, cúi đầu trước Luffy, theo sau còn có Kanjuro nói.
“Cầu xin các anh giúp đỡ giành lại tự do cho Wano.”
Luffy thấy bọn họ trịnh trọng như thế thì cũng đứng lên. Ánh mắt hướng về mọi người trong băng, thấy ai cũng gật đầu. Hắn liền hướng về phía Momo nói.
“Được… Bọn anh sẽ toàn lực giúp đỡ giành lại Wano cho em.”
Hai người Aokiji và Z thấy thế thì vẫn không có hành động gì. Cả hai chỉ trầm mặt, không lên tiếng. Nói đến, Wano là hòn đảo nằm ngoài tầm kiểm soát của Hải Quân. Đám Samurai từ rất lâu đã rất khó giải quyết, vì thế mỗi lần đụng đến Wano, Hải Quân đều tránh đi.
Mà hơn thế nữa, 20 mấy năm trước, một trong Tứ Hoàng đã chiến lĩnh Wano thế nên Hải Quân càng không dám tiến đến gần hòn đảo đó. Điều này khiến hai người Aokiji và Z bây giờ khó mà mở lời nói gì được khi con trai của một tên huyền thoại như Kouzuki Oden cầu sự trợ giúp từ hải tặc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.