Ông Anh Trai Nuôi Là Bựa Nhân

Chương 25: Lại bị hôn môi lần nữa

Lan Mii

13/10/2022

Thế này thì sao tôi còn dám đi lấy chồng! Cơ thể ngọc ngà gìn giữ bao năm nay chỉ có người chồng tương lai mới được phép nhìn bị lão dê già chết tiệt này trông thấy.

Mắt long sòng sọc vì bị chọc điên, tôi cầm cán chổi đập tới tấp lên thân hình cao hơn mình 30cm. Mồm liên tục hét lớn:

"Aaaa! Anh móc mắt của mình ra cho tôi! Sao anh dám xông vào phòng tôi? Sao anh dám nhìn ngực tôi?"

"Sơn Ca! Em vô lý thế nhở? Anh thề là anh nghe thấy tiếng em hét liền xông vào soi đèn cho em chứ không có ý gì khác!"

Lần trước say rượu sờ mó ngực tôi còn chưa bắt đền đấy, lần này thì bị thấy hết cơ thể...

"Tôi đánh chết anh! Tôi đánh chết anh!" Căm gan ứa tiết, tôi đánh túi bụi cho hả giận.

Bị tôi tác động vật lý quá hăng, Vũ liên tục la oai oái xin tha, tay che những bộ phận quan trọng như đầu và mặt.

"Anh xin lỗi! Đừng đánh nữa mà!"

"Em vô lý? Không có ý gì khác? Tôi thừa biết anh là loại người gì, con mẹ nó tất cả là anh cố tình đúng không?"

"Đâu anh làm gì cố tình..." Đang nói tông giọng bình thường, bỗng dưng giọng anh ta nhỏ rí như tiếng muỗi kêu. "... anh chỉ cố ý vì thân hình em quá đẹp thôi!"

Gì cơ? Anh ta vừa nói mình không cố ý chỉ cố tình?

Tôi là tôi nhịn anh lâu lắm rồi đấy nhá!

Nhìn gã bằng ánh mắt lạnh băng hệt như sát thủ máu lạnh vô tình nhìn kẻ sắp bị thủ tiêu. Tôi dừng ngay động tác của mình lại, nói một câu nhẹ tựa lông hồng:



"Anh Vũ! Anh còn tiếp tục như vậy, tôi đành phải xin phép bố cho ra ngoài thuê trọ."

Đúng vậy, đây cũng là ý muốn có từ rất lâu rồi tôi chưa thể thực hiện được. Nguyện vọng lớn mà tôi khao khát thực hiện ngay bây giờ là rời khỏi ngôi nhà này và đi tìm bố mẹ ruột.

Nghe có vẻ ích kỷ, nhưng con người mà, ai chẳng muốn tìm về gốc tích của mình. Cây có cội, nước có nguồn huống chi là con người. Vả lại ra bên ngoài rồi, mấy việc làm lén lút như là chơi game cược tiền không sợ bị bố phát hiện.

Từ lúc có ý thức tới nay, bố Sơn có vài lần từng nhắc tôi là trẻ mồ côi. Bố kể, trong chuyến đi khảo sát thực tế tại một vùng biển, bố đã đi qua trại trẻ mồ côi vùng đó và đưa tôi theo về.

"Bố sẽ không đồng ý." Vũ lặng người, những trò đùa dai của anh khiến tôi ức chế và có cảm giác mình đang bị xúc phạm ghê gớm.

Tôi không rảnh nống theo vài ba cái trò ba lăng nhăng đấy. Lần này bố có đồng ý hay không tôi cũng phải dứt khoát thuyết phục cho bằng được.

"Không đồng ý thì cũng buộc phải đồng ý. Ý em đã quyết, không có gì có thể thay đổi quyết định của em. Rồi giờ anh về phòng ngay đi, một trận ầm ĩ như thế bố nghe được lên ngay bây giờ đấy."

Tôi bình thản lao nhanh vào nhà vệ sinh lấy quần áo và điện thoại cho Vũ.

"Cầm đi và về cho." Tôi dí điện thoại vào lồng ngực Vũ, không mảy may quan tâm xem anh ta biểu lộ vẻ mặt gì trên gương mặt đẹp trai phát hờn ấy.

Thế nhưng...

Vũ mặc kệ điện thoại rơi dưới tấm thảm lót, anh ta kéo tay tôi lôi ngược lại.

"Anh làm cái quỷ... Ư..."

Lại bị cưỡng hôn.



Và lần thứ hai tôi đang trong tình trạng quần áo không chỉnh tề...

Không để tôi phản kháng, Vũ lùa ngón tay thon dài vào những lọn tóc xoăn ngắn cũn tôi vừa đi nhuộm màu xám khói. Anh ta làm vậy nhằm giữ chặt lấy cái đầu chẳng chịu an phận của tôi.

Tôi nào có để yên, dùng nắm đấm tính thụi cho anh ta mấy phát cho lủng ruột nhưng Vũ đẩy ngã tôi dúi dụi xuống giường. Bàn tay to lớn như cái gọng kìm, một tay kìm kẹp hai cổ tay tôi, tay kia vẫn nguyên tư thế ghì đầu tôi, môi hôn đắm đuối.

Đáng chết! Ngay cả em gái mình anh ta cũng không tha! Tên cầm thú này, anh ta định làm thật đó hả?!

Vũ hôn rất điêu luyện, một kẻ cáo già dày dặn kinh nghiệm tình trường như gã hôn sâu khiến tôi đơ người quên cả phản kháng.

Bình thường tôi hổ báo cáo chồn lắm mà, thậm chí còn sẵn sàng combat những đứa động vào mình. Thế sao hôm nay... buồn cười thật, tôi bị gì vậy nhỉ? Để mặc gã Sở Khanh này hôn môi coi mà được à?

Não ơi mày hoạt động ngay đi, đừng chậm rì rì nữa được không?

Đúng rồi đúng rồi, nghĩ đến chuyện sáng nay là hết liền!

Không nghĩ thì thôi, vừa nghĩ tới cái cảm giác muốn nôn ẹo đó làm dạ dày tôi quặn thắt. Đáng tiếc, đang đói bao tử trống rỗng méo có gì để nôn ra cả!

Khi hôn môi, nhịp tim anh đập rộn ràng trong lồng ngực, cơ thể thổn thức như đang muốn bày tỏ điều gì đó nhưng tôi cố tình phớt lờ đi.

Bàn tay đang giữ lấy đầu tôi thừa cơ lần mò xuống dưới, bao trọn lấy một bên ngực xoa nắn.

Cảm giác ghê tởm lúc bị thằng Tiến bóp ngực đến phát đau nhắc nhở bộ não rằng: cơ thể đang bị vũ nhục lần hai trong cùng mội ngày.

"Aaa con mẹ nó! Hết nhìn hết hôn rồi lại sờ, anh dê xồm nó vừa thôi Vũ ạ!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ông Anh Trai Nuôi Là Bựa Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook