Ông Bố Bỉm Sữa Mang Theo Con Gái Về Nông Thôn Làm Giàu
Chương 10:
Mại Điêu Đích Nhân
28/09/2024
Những phụ huynh xung quanh đều sửng sốt.
Người này không phải giao hàng chuyển phát nhanh sao?
Vừa được phát tiền lương?
Đột nhiên đưa ra nhiều tiền như vậy?
Cô giáo Lệ Lệ lại càng hoảng sợ, vội vàng để Thiến Thiến xuống, nhận lấy phong thư, mở ra nhìn thoáng qua, sắc mặt hơi đổi!
Trong này có khoảng 10000 tệ!
"Số tiền này nhiều quá! Nhà trẻ chúng ta vốn..."
"Dư ra thì tùy cô xử lý, nộp học phí hoặc là giữ lại lần sau cho Thiến Thiến hoạt động cũng được."
Lâm Phong cười cười: "Cô cũng biết, tôi bận rộn nhiều việc, Thiến Thiến ít nhiều được cô chăm sóc, số tiền này để ở chỗ chỗ cô là được, dùng hết thì tôi đưa thêm, cô thấy có được không?"
Cô giáo Lệ Lệ cực kỳ kinh ngạc, bóp xấp tiền thật dầy trong tay, trong lòng cô bỗng có chút phức tạp.
"Tôi sẽ chăm sóc tốt Thiến Thiến, anh cứ yên tâm đi!"
Cô giáo Lệ Lệ nghiêm túc nói.
Các phụ huynh xung quanh bỗng nhiên thấy mất hứng.
Thằng nhóc nghèo xác nghèo xơ này, dựa vào cái gì có thể được cô giáo Lệ Lệ xinh đẹp đối xử đặc biệt?
"Dâu tây này thật sự ăn ngon như vậy sao? Cô giáo Lệ Lệ cô như vậy có chút thiên vị đó nha!"
Một phụ huynh tuy vừa cười vừa nói, thế nhưng trong lời nói rõ ràng chứa hàm ý công kích.
Cô giáo Lệ Lệ cũng không nói nhiều, cầm túi xách trong tay tới, cười nói: "Ba của Vũ Vũ, tự anh có thể ăn thử!"
Vũ Vũ ba ba bán tín bán nghi nhận cái túi, cầm một quả dâu tây cắn một cái.
Trong nháy mắt, ba của Vũ Vũ trợn to mắt, sốc toàn tập!
"Cậu mua dâu tây ở đây vậy? Ăn ngon quá đi!? !"
Bạn nhỏ Vũ Vũ nửa ngờ nửa tin kéo bàn tay của ba, cắn một miếng, đôi mắt nhỏ lập tức tròn xoe!
"Ba ba! Dâu tây này ăn ngon quá đi!"
Thiến Thiến kéo tay của cô giáo Lệ Lệ, kiêu ngạo lại chăm chú hướng về phía Vũ Vũ nói: "Tớ không lừa cậu chứ!! Tớ đã ăn dâu tây, hơn nữa ăn dâu tây siêu cấp ngon! Đây là ba ba cử tớ tự trồng đấy!"
Lâm Phong thấy thế bật cười, liếc nhìn thời gian, vội nói tạm biệt cô giáo Lệ Lệ.
"Tôi phải đi làm đây, chạng vạng tôi sẽ tới nơi này đón Thiến Thiến, vậy phiền cô giáo rồi!"
"Không có chi, Thiến Thiến là học sinh của tôi, tôi sẽ chăm sóc bé!"
Tạm biệt cô giáo Lệ Lệ, Lâm Phong lái xe ba bánh đi thẳng đến chỗ trưởng kíp. ...
"Hôm nay tới hơi trễ đấy, Tiểu Lâm, nhiệm vụ của em ở bên kia, thấy không, ngày hôm nay chắc khoảng năm sáu xe đấy!"
Trưởng kíp vẫy vẫy Lâm Phong vẫy, lần nữa đi kiểm kê hàng của ngày hôm nay.
Lâm Phong có chút ngượng ngùng xoa xoa hai bàn tay, nói với trưởng kíp: "Trưởng kíp, hôm nay em tới từ chức, em không làm chuyển phát nhanh nữa!"
Trưởng kíp sửng sốt, thả giấy bút trong tay xuống, còn tưởng rằng mình nghe lầm!
"Em muốn từ chức? Tiểu Lâm, em một không có bằng cấp hai không có bối cảnh, làm sao sinh tồn tại thành phố Thượng Hải này được, có thể làm được việc gì khác chứ? Nếu như em không hài lòng về hài lòng về mức lương, anh trả em thêm 2 tệ một đơn hàng, em thấy sao?"
Lâm Phong vội lắc đầu: "Vấn đề không phải là tiền, em không muốn làm cái nghề này nữa, Thiến Thiến càng lúc càng lớn, em muốn đổi một công việc khác, tự do hơn, có nhiều thời gian chăm sóc con bé."
Lâm Phong nói xong, vài đồng nghiệp lập tức cười ha hả.
"Lâm Phong, anh nói nè, em tuổi còn trẻ, sao không biết chịu khổ như thế? Không làm chuyển phát nhanh, vậy em định làm nghề gì?”
Người này không phải giao hàng chuyển phát nhanh sao?
Vừa được phát tiền lương?
Đột nhiên đưa ra nhiều tiền như vậy?
Cô giáo Lệ Lệ lại càng hoảng sợ, vội vàng để Thiến Thiến xuống, nhận lấy phong thư, mở ra nhìn thoáng qua, sắc mặt hơi đổi!
Trong này có khoảng 10000 tệ!
"Số tiền này nhiều quá! Nhà trẻ chúng ta vốn..."
"Dư ra thì tùy cô xử lý, nộp học phí hoặc là giữ lại lần sau cho Thiến Thiến hoạt động cũng được."
Lâm Phong cười cười: "Cô cũng biết, tôi bận rộn nhiều việc, Thiến Thiến ít nhiều được cô chăm sóc, số tiền này để ở chỗ chỗ cô là được, dùng hết thì tôi đưa thêm, cô thấy có được không?"
Cô giáo Lệ Lệ cực kỳ kinh ngạc, bóp xấp tiền thật dầy trong tay, trong lòng cô bỗng có chút phức tạp.
"Tôi sẽ chăm sóc tốt Thiến Thiến, anh cứ yên tâm đi!"
Cô giáo Lệ Lệ nghiêm túc nói.
Các phụ huynh xung quanh bỗng nhiên thấy mất hứng.
Thằng nhóc nghèo xác nghèo xơ này, dựa vào cái gì có thể được cô giáo Lệ Lệ xinh đẹp đối xử đặc biệt?
"Dâu tây này thật sự ăn ngon như vậy sao? Cô giáo Lệ Lệ cô như vậy có chút thiên vị đó nha!"
Một phụ huynh tuy vừa cười vừa nói, thế nhưng trong lời nói rõ ràng chứa hàm ý công kích.
Cô giáo Lệ Lệ cũng không nói nhiều, cầm túi xách trong tay tới, cười nói: "Ba của Vũ Vũ, tự anh có thể ăn thử!"
Vũ Vũ ba ba bán tín bán nghi nhận cái túi, cầm một quả dâu tây cắn một cái.
Trong nháy mắt, ba của Vũ Vũ trợn to mắt, sốc toàn tập!
"Cậu mua dâu tây ở đây vậy? Ăn ngon quá đi!? !"
Bạn nhỏ Vũ Vũ nửa ngờ nửa tin kéo bàn tay của ba, cắn một miếng, đôi mắt nhỏ lập tức tròn xoe!
"Ba ba! Dâu tây này ăn ngon quá đi!"
Thiến Thiến kéo tay của cô giáo Lệ Lệ, kiêu ngạo lại chăm chú hướng về phía Vũ Vũ nói: "Tớ không lừa cậu chứ!! Tớ đã ăn dâu tây, hơn nữa ăn dâu tây siêu cấp ngon! Đây là ba ba cử tớ tự trồng đấy!"
Lâm Phong thấy thế bật cười, liếc nhìn thời gian, vội nói tạm biệt cô giáo Lệ Lệ.
"Tôi phải đi làm đây, chạng vạng tôi sẽ tới nơi này đón Thiến Thiến, vậy phiền cô giáo rồi!"
"Không có chi, Thiến Thiến là học sinh của tôi, tôi sẽ chăm sóc bé!"
Tạm biệt cô giáo Lệ Lệ, Lâm Phong lái xe ba bánh đi thẳng đến chỗ trưởng kíp. ...
"Hôm nay tới hơi trễ đấy, Tiểu Lâm, nhiệm vụ của em ở bên kia, thấy không, ngày hôm nay chắc khoảng năm sáu xe đấy!"
Trưởng kíp vẫy vẫy Lâm Phong vẫy, lần nữa đi kiểm kê hàng của ngày hôm nay.
Lâm Phong có chút ngượng ngùng xoa xoa hai bàn tay, nói với trưởng kíp: "Trưởng kíp, hôm nay em tới từ chức, em không làm chuyển phát nhanh nữa!"
Trưởng kíp sửng sốt, thả giấy bút trong tay xuống, còn tưởng rằng mình nghe lầm!
"Em muốn từ chức? Tiểu Lâm, em một không có bằng cấp hai không có bối cảnh, làm sao sinh tồn tại thành phố Thượng Hải này được, có thể làm được việc gì khác chứ? Nếu như em không hài lòng về hài lòng về mức lương, anh trả em thêm 2 tệ một đơn hàng, em thấy sao?"
Lâm Phong vội lắc đầu: "Vấn đề không phải là tiền, em không muốn làm cái nghề này nữa, Thiến Thiến càng lúc càng lớn, em muốn đổi một công việc khác, tự do hơn, có nhiều thời gian chăm sóc con bé."
Lâm Phong nói xong, vài đồng nghiệp lập tức cười ha hả.
"Lâm Phong, anh nói nè, em tuổi còn trẻ, sao không biết chịu khổ như thế? Không làm chuyển phát nhanh, vậy em định làm nghề gì?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.