Ông Bố Bỉm Sữa Mang Theo Con Gái Về Nông Thôn Làm Giàu
Chương 24:
Mại Điêu Đích Nhân
28/09/2024
Thứ nhất, trồng ra hoa quả trong không gian, dù là kích cỡ hay hương vị, thì nó đều cao hơn nhiều so với các loại trái cây thông thường bên ngoài.
Thứ nhì, không gian có thừa tốc độ công năng.
Thời gian sinh trưởng nhanh hơn bên ngoài khoảng bốn mươi lần.
Thế nhưng, vừa rồi, sau khi anh dùng nước linh tuyền tưới lên, nước linh tuyền này lại cũng có thể thúc đẩy quá trình chín của cây!
Đây là một khám phá rất đáng ngạc nhiên!
Thấy cây cối không còn tiếp tục phát triển, Lâm Phong suy nghĩ, lui ra khỏi không gian.
Quả nhiên, thời gian phía ngoài cũng mới trôi qua mấy phút mà thôi.
Nồi cơm điện rốt cục nhảy lên chế độ giữ ấm.
Lâm Phong đã không thể chờ thêm nữa, đồ ăn sắp nguội rồi!
"Thiến Thiến! Ăn cơm!"
Anh rời phòng bếp, hướng về phía Thiến Thiến còn ở phòng khách xem ti vi, gọi con: "Đi rửa tay đi, ba ba đơm cơm cho con!"
"Dạ biết!"
Thiến Thiến ngoan ngoãn đáp, nhảy xuống đất, phi đôi chân nhỏ ngắn bịch bịch đi rửa tay.
Lâm Phong dọn cơm canh xong xuôi, lại một bát súp cho Thiến Thiến, lúc này hai cha con mới bắt đầu ăn.
Ru Thiến Thiến ngủ xong thì đã là 9 giờ rưỡi.
Lâm Phong duỗi người, cũng ngủ thật say.
Ngày mai anh còn có một buổi họp báo về nông sản phải tham gia!
Ngày hôm sau.
Đưa xong Thiến Thiến đến trường, Lâm Phong gọi điện thoại cho Trần Kỳ Nguyên, người sau cho anh một cái địa chỉ, Lâm Phong vừa nhìn, lập tức sửng sốt.
Khách sạn Hòa Khánh?
Không phải nói tham gia buổi họp báo về nông sản sao?
Lâm Phong nhớ buổi họp báo nông sản mà trước đây anh từng tới đều chợ nông sản, tùy tiện dựng cái sân khấu coi như là sân khấu trưng bày sản phẩm.
Sao giờ lại phải đi khách sạn Hòa Khánh?
"Chỗ này sẽ tổ chức đấu giá rau quả, không phải rau quả bình thường có thể so sánh, muốn bán được giá tốt, phải đi con đường đấu giá, em yên tâm, anh đã an bài xong xuôi mọi thứ, em cứ lộ mặt là được!"
Lâm Phong không nghi ngờ gì, vội vàng chạy tới.
Lúc này, tại lầu một Khách sạn Hòa Khánh.
Hơn mười chiếc bàn tròn được sắp xếp gọn gàng, trong đó toàn những người thành đạt mặc bộ vest đang ngồi.
Mà giờ khắc này, Trần Kỳ Nguyên vừa hay đang đứng trên đài.
"Các vị, kế tiếp xuất hiện ở trong dĩa của các vị, là hoa quả thần kỳ mà vườn trái cây chúng ta mới phát hiện! Dâu tây!"
Mọi người nhìn nhau, đều nhìn thấy sự khinh thường trong mắt của nhau.
Dâu tây?
Mà cũng được coi là hoa quả thần kỳ gì chứ?
Tối đa là ăn ngon một chút, màu sắc kỳ lạ chút.
Thấy mọi người đều trông không hề tin tưởng, Trần Kỳ Nguyên sớm có dự liệu.
Y cười hắc hắc, ra hiệu cho Lâm Phong lên sân khấu.
"Anh này chính là khởi nguồn của dâu tây chuyến này của chúng ta, Lâm Phong, anh hỏi em, có phải dâu tây của em đều có nguồn gốc thiên nhiên không ô nhiễm, hoàn toàn không phun bất cứ thuốc trừ sâu nào, phải không?"
Lâm Phong gật đầu.
"Đúng, điểm này, tôi dùng tính mạng của tôi đảm bảo."
Nghe chữ dùng tính mệnh đảm bảo, rốt cục có người cảm thấy hứng thú.
Dù sao ở thời đại này, dám ngay trước công chúng, đặc biệt nói ra lời này trước mặt những đại gia hoa quả bọn họ, thật sự rất hiếm thấy.
Hiện tại Internet có lưu lại bộ nhớ!
Cậu làm giả, lưu lại chứng cứ, kế tiếp cậu sẽ bị vả mặt!
"Tốt, như vậy chúng ta bây giờ bắt đầu ăn dâu tây!"
Trần Kỳ Nguyên cười nói, vừa dứt câu, các phục vụ viên xinh đẹp mặc sườn xám lập tức bưng một cái dĩa sứ trắng lên.
Thứ nhì, không gian có thừa tốc độ công năng.
Thời gian sinh trưởng nhanh hơn bên ngoài khoảng bốn mươi lần.
Thế nhưng, vừa rồi, sau khi anh dùng nước linh tuyền tưới lên, nước linh tuyền này lại cũng có thể thúc đẩy quá trình chín của cây!
Đây là một khám phá rất đáng ngạc nhiên!
Thấy cây cối không còn tiếp tục phát triển, Lâm Phong suy nghĩ, lui ra khỏi không gian.
Quả nhiên, thời gian phía ngoài cũng mới trôi qua mấy phút mà thôi.
Nồi cơm điện rốt cục nhảy lên chế độ giữ ấm.
Lâm Phong đã không thể chờ thêm nữa, đồ ăn sắp nguội rồi!
"Thiến Thiến! Ăn cơm!"
Anh rời phòng bếp, hướng về phía Thiến Thiến còn ở phòng khách xem ti vi, gọi con: "Đi rửa tay đi, ba ba đơm cơm cho con!"
"Dạ biết!"
Thiến Thiến ngoan ngoãn đáp, nhảy xuống đất, phi đôi chân nhỏ ngắn bịch bịch đi rửa tay.
Lâm Phong dọn cơm canh xong xuôi, lại một bát súp cho Thiến Thiến, lúc này hai cha con mới bắt đầu ăn.
Ru Thiến Thiến ngủ xong thì đã là 9 giờ rưỡi.
Lâm Phong duỗi người, cũng ngủ thật say.
Ngày mai anh còn có một buổi họp báo về nông sản phải tham gia!
Ngày hôm sau.
Đưa xong Thiến Thiến đến trường, Lâm Phong gọi điện thoại cho Trần Kỳ Nguyên, người sau cho anh một cái địa chỉ, Lâm Phong vừa nhìn, lập tức sửng sốt.
Khách sạn Hòa Khánh?
Không phải nói tham gia buổi họp báo về nông sản sao?
Lâm Phong nhớ buổi họp báo nông sản mà trước đây anh từng tới đều chợ nông sản, tùy tiện dựng cái sân khấu coi như là sân khấu trưng bày sản phẩm.
Sao giờ lại phải đi khách sạn Hòa Khánh?
"Chỗ này sẽ tổ chức đấu giá rau quả, không phải rau quả bình thường có thể so sánh, muốn bán được giá tốt, phải đi con đường đấu giá, em yên tâm, anh đã an bài xong xuôi mọi thứ, em cứ lộ mặt là được!"
Lâm Phong không nghi ngờ gì, vội vàng chạy tới.
Lúc này, tại lầu một Khách sạn Hòa Khánh.
Hơn mười chiếc bàn tròn được sắp xếp gọn gàng, trong đó toàn những người thành đạt mặc bộ vest đang ngồi.
Mà giờ khắc này, Trần Kỳ Nguyên vừa hay đang đứng trên đài.
"Các vị, kế tiếp xuất hiện ở trong dĩa của các vị, là hoa quả thần kỳ mà vườn trái cây chúng ta mới phát hiện! Dâu tây!"
Mọi người nhìn nhau, đều nhìn thấy sự khinh thường trong mắt của nhau.
Dâu tây?
Mà cũng được coi là hoa quả thần kỳ gì chứ?
Tối đa là ăn ngon một chút, màu sắc kỳ lạ chút.
Thấy mọi người đều trông không hề tin tưởng, Trần Kỳ Nguyên sớm có dự liệu.
Y cười hắc hắc, ra hiệu cho Lâm Phong lên sân khấu.
"Anh này chính là khởi nguồn của dâu tây chuyến này của chúng ta, Lâm Phong, anh hỏi em, có phải dâu tây của em đều có nguồn gốc thiên nhiên không ô nhiễm, hoàn toàn không phun bất cứ thuốc trừ sâu nào, phải không?"
Lâm Phong gật đầu.
"Đúng, điểm này, tôi dùng tính mạng của tôi đảm bảo."
Nghe chữ dùng tính mệnh đảm bảo, rốt cục có người cảm thấy hứng thú.
Dù sao ở thời đại này, dám ngay trước công chúng, đặc biệt nói ra lời này trước mặt những đại gia hoa quả bọn họ, thật sự rất hiếm thấy.
Hiện tại Internet có lưu lại bộ nhớ!
Cậu làm giả, lưu lại chứng cứ, kế tiếp cậu sẽ bị vả mặt!
"Tốt, như vậy chúng ta bây giờ bắt đầu ăn dâu tây!"
Trần Kỳ Nguyên cười nói, vừa dứt câu, các phục vụ viên xinh đẹp mặc sườn xám lập tức bưng một cái dĩa sứ trắng lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.