Ông Bố Bỉm Sữa Mang Theo Con Gái Về Nông Thôn Làm Giàu
Chương 50:
Mại Điêu Đích Nhân
29/09/2024
Dù sao con nít lớn nhanh, nếu như mua vừa người, sang năm sẽ chật không mặc được nữa.
"Thiến Thiến, đi thử xem bộ đồ này có vừa người không con."
Lâm Phong nói, kéo Thiến Thiến đi vào phòng thử quần áo.
Cô bé giờ đã biết xấu hổ, dùng cánh tay nhỏ núc ních thịt đẩy Lâm Phong ra, nói: "Ba ba, Thiến Thiến tự vào trong thay đồ, Thiến Thiến làm được!"
Lâm Phong bật cười: "Được được được, ba ba sẽ đợi ở bên ngoài!"
Chỉ chốc lát sau, Lâm Thiến Thiến thay quần áo xong, bèn từ phòng thử quần áo bước ra.
"Ba ba, bộ đồ này có đẹp không ạ?"
Kiểu dáng trang phục Minion đều là những kiểu cơ bản, Lâm Thiến Thiến mặc bộ đồ này với phần vai hơi rũ xuống, nhưng sẽ rất đẹp nếu mặc một chiếc váy corset bên dưới.
Lâm Phong nhìn lướt qua giá treo quần áo, chọn nhất chiếc váy có vạt áo đính kèm đưa cho Lâm Thiến Thiến.
"Con thay thử bộ này, nhìn xem mặc vào trông có đẹp hay không."
Lâm Thiến Thiến gật đầu, lại đem chiếc váy mới vào thay.
Chỉ chốc lát sau, Lâm Thiến Thiến lại hiện ra.
Khuôn mặt nhỏ nhắn có chút xấu hổ hỏi: "Ba ba, bộ đồ này có đẹp không ạ?"
Đôi mắt của Lâm Phong lập tức sáng ngời!
Con gái mình vốn đã xinh đẹp đáng yêu sẵn rồi.
Có sao nói vậy, Lâm Phong biết gương mặt của Lâm Thiến Thiến càng thiên về giống mẹ của con hơn, tuy đến giờ Lâm Phong cũng không biết mẹ của Lâm Thiến Thiến rốt cuộc là người như thế nào, nhưng Lâm Phong nghĩ, Lâm Thiến Thiến xinh đẹp như vậy, lại không phải giống mình, đương nhiên là giống mẹ của con!
"Mua bộ này đi !"
Lâm Phong nói.
Lâm Thiến Thiến vô cùng vui vẻ đi thay đồ.
Trả tiền xong, cô bé nhí nhảnh lại kéo Lâm Phong rời khỏi cửa hàng.
Đi ngang qua một cửa tiệm trà sữa, Lâm Thiến Thiến làm nũng muốn ăn kem ly, Lâm Phong không chịu nổi dáng dấp làm nũng đáng thương của con gái, bèn mua cho con gái một ly, rồi đưa cho con: "Thiến Thiến không được ăn nhiều, ăn lạnh nhiều sẽ đau bụng, biết không?"
Lâm Thiến Thiến ngoan ngoãn gật đầu.
"Anh ơi, kem ly của anh xong rồi!"
Nhân viên cửa hàng giao cho Lâm Phong trên tay.
Cô bé nhí nhảnh cực kỳ vui vẻ, bèn nhảy cẫng lên.
Lâm Phong đưa cho con gái, lại xin hai tờ giấy, nhét vào trong tay của Lâm Thiến Thiến.
"Đợi lát nữa vừa ăn vừa lau, ăn xong thì nhớ bỏ vào thùng rác."
Lâm Thiến Thiến vươn đầu lưỡi trắng nõn, liếm ly kem hương vani dâu, con mắt lập tức sáng rực như đèn pha!
"Ba ba! Món này ngon quá đi à!? !"
Thấy con gái vui như vậy, Lâm Phong cũng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Gà trống nuôi con mặc dù mệt, thế nhưng hạnh phúc trong chuyện này thì người thường không cách nào hiểu được !!
"Thiến Thiến có muốn mua một chiếc đầm công chúa không?"
Lâm Phong dắt Thiến Thiến dạo một vòng quanh trung tâm thương mại nhìn thấy nhiều bộ đâfm công chúa xinh đẹp ở các cửa hàng xung quanh, đôi mắt anh sáng lên, hỏi con gái.
Anh nhớ Thiến Thiến rất thích công chúa Elsa, lần trước trong buổi biểu diễn múa ở nhà trẻ, cô bé đã đóng vai công chúa Elsa, nhưng bộ đầm lần đó là đi thuê, sau đó cô giáo yêu cầu trả lại đầm, Thiến Thiến đã vô cùng buồn.
Lần đó là lần đầu tiên Lâm Phong thấy Thiến Thiến khóc đến mức cặp mắt đỏ lên.
Thế nhưng khi đó Lâm Phong vừa mới thanh toán hóa đơn điện nước và tiền thuê nhà, mua không nổi một chiếc đầm công chúa năm sáu trăm tệ.
Sau đó Lâm Phong cuối cùng đã dành dụm đủ tiền, muốn mang Thiến Thiến đi mua đầm công chúa, nhưng Thiến Thiến hiểu chuyện từ chối, nói cái gì cũng không chịu đi.
Chuyện này vẫn là tiếc nuối ở trong lòng của Lâm Phong.
"Thiến Thiến, đi thử xem bộ đồ này có vừa người không con."
Lâm Phong nói, kéo Thiến Thiến đi vào phòng thử quần áo.
Cô bé giờ đã biết xấu hổ, dùng cánh tay nhỏ núc ních thịt đẩy Lâm Phong ra, nói: "Ba ba, Thiến Thiến tự vào trong thay đồ, Thiến Thiến làm được!"
Lâm Phong bật cười: "Được được được, ba ba sẽ đợi ở bên ngoài!"
Chỉ chốc lát sau, Lâm Thiến Thiến thay quần áo xong, bèn từ phòng thử quần áo bước ra.
"Ba ba, bộ đồ này có đẹp không ạ?"
Kiểu dáng trang phục Minion đều là những kiểu cơ bản, Lâm Thiến Thiến mặc bộ đồ này với phần vai hơi rũ xuống, nhưng sẽ rất đẹp nếu mặc một chiếc váy corset bên dưới.
Lâm Phong nhìn lướt qua giá treo quần áo, chọn nhất chiếc váy có vạt áo đính kèm đưa cho Lâm Thiến Thiến.
"Con thay thử bộ này, nhìn xem mặc vào trông có đẹp hay không."
Lâm Thiến Thiến gật đầu, lại đem chiếc váy mới vào thay.
Chỉ chốc lát sau, Lâm Thiến Thiến lại hiện ra.
Khuôn mặt nhỏ nhắn có chút xấu hổ hỏi: "Ba ba, bộ đồ này có đẹp không ạ?"
Đôi mắt của Lâm Phong lập tức sáng ngời!
Con gái mình vốn đã xinh đẹp đáng yêu sẵn rồi.
Có sao nói vậy, Lâm Phong biết gương mặt của Lâm Thiến Thiến càng thiên về giống mẹ của con hơn, tuy đến giờ Lâm Phong cũng không biết mẹ của Lâm Thiến Thiến rốt cuộc là người như thế nào, nhưng Lâm Phong nghĩ, Lâm Thiến Thiến xinh đẹp như vậy, lại không phải giống mình, đương nhiên là giống mẹ của con!
"Mua bộ này đi !"
Lâm Phong nói.
Lâm Thiến Thiến vô cùng vui vẻ đi thay đồ.
Trả tiền xong, cô bé nhí nhảnh lại kéo Lâm Phong rời khỏi cửa hàng.
Đi ngang qua một cửa tiệm trà sữa, Lâm Thiến Thiến làm nũng muốn ăn kem ly, Lâm Phong không chịu nổi dáng dấp làm nũng đáng thương của con gái, bèn mua cho con gái một ly, rồi đưa cho con: "Thiến Thiến không được ăn nhiều, ăn lạnh nhiều sẽ đau bụng, biết không?"
Lâm Thiến Thiến ngoan ngoãn gật đầu.
"Anh ơi, kem ly của anh xong rồi!"
Nhân viên cửa hàng giao cho Lâm Phong trên tay.
Cô bé nhí nhảnh cực kỳ vui vẻ, bèn nhảy cẫng lên.
Lâm Phong đưa cho con gái, lại xin hai tờ giấy, nhét vào trong tay của Lâm Thiến Thiến.
"Đợi lát nữa vừa ăn vừa lau, ăn xong thì nhớ bỏ vào thùng rác."
Lâm Thiến Thiến vươn đầu lưỡi trắng nõn, liếm ly kem hương vani dâu, con mắt lập tức sáng rực như đèn pha!
"Ba ba! Món này ngon quá đi à!? !"
Thấy con gái vui như vậy, Lâm Phong cũng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Gà trống nuôi con mặc dù mệt, thế nhưng hạnh phúc trong chuyện này thì người thường không cách nào hiểu được !!
"Thiến Thiến có muốn mua một chiếc đầm công chúa không?"
Lâm Phong dắt Thiến Thiến dạo một vòng quanh trung tâm thương mại nhìn thấy nhiều bộ đâfm công chúa xinh đẹp ở các cửa hàng xung quanh, đôi mắt anh sáng lên, hỏi con gái.
Anh nhớ Thiến Thiến rất thích công chúa Elsa, lần trước trong buổi biểu diễn múa ở nhà trẻ, cô bé đã đóng vai công chúa Elsa, nhưng bộ đầm lần đó là đi thuê, sau đó cô giáo yêu cầu trả lại đầm, Thiến Thiến đã vô cùng buồn.
Lần đó là lần đầu tiên Lâm Phong thấy Thiến Thiến khóc đến mức cặp mắt đỏ lên.
Thế nhưng khi đó Lâm Phong vừa mới thanh toán hóa đơn điện nước và tiền thuê nhà, mua không nổi một chiếc đầm công chúa năm sáu trăm tệ.
Sau đó Lâm Phong cuối cùng đã dành dụm đủ tiền, muốn mang Thiến Thiến đi mua đầm công chúa, nhưng Thiến Thiến hiểu chuyện từ chối, nói cái gì cũng không chịu đi.
Chuyện này vẫn là tiếc nuối ở trong lòng của Lâm Phong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.