Ông Bố Thiếu Soái

Chương 391: Người đẹp say rượu

Vũ Hạ

03/11/2021

“Anh, hàng hôm nay được đấy! Em chưa từng gặp đứa con gái nào ngon như này!”

“Ha ha…đúng vậy, hôm nay nhặt được báu vật rồi, hai thằng chúng mày còn đợi gì nữa, không mau đem đứa con gái này lột trần ra cho tao!”

Sắc mặt Hạng Tư Thành hơi cứng lại, theo hướng phát ra âm thanh, vội vàng đi đến nơi cách đó không xa, đẩy bụi cây trước mặt ra, trên bãi đất trống hơi bằng phẳng, ba tên đàn ông đang xúm lại một chỗ, văng vẳng truyền ra tiếng khóc của con gái, trên mặt đất cạnh đó, vương vãi một bộ quần áo phụ nữ.

“Dừng tay!”

Giọng nói không lớn, nhưng vô cùng khí thế, ba tên đàn ông liền sững lại, cùng nhau quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy Hạng Tư Thành đang đi đến.

“Thằng nhãi, muốn làm gì?”

Qua một thoáng kinh ngạc, ba tên đàn ông đứng dậy đối diện với Hạng Tư Thành, trên mặt hiện lên vẻ ngạo mạn cà lơ phất phơ.

Trong ánh mắt Hạng Tư Thành, mang theo sự lạnh lùng: “Bọn mày đang làm cái gì?”

“Bọn tao làm gì liên quan gì đến mày!”

“Không có việc gì thì mau biến đi cho tao! Đừng quấy rầy nhã hứng của bọn tao!”

“Cứu…cứu cứu tôi…”

Đột nhiên, phía sau vang lên một tiếng rên rỉ, có điều lời nói ra mơ hồ không rõ, nhưng Hạng Tư Thành lại nghe được rất rõ, đó là tiếng kêu cứu.

“Ai ở phía sau đó?”

“Mẹ kiếp, mày điếc rồi phải không!”

Trên mặt của một tên đàn ông trong số đó hiện lên vẻ tàn ác, bước nhanh đến chỗ Hạng Tư Thành, còn cách một bước, thì dừng lại, lấy tay chỉ vào mặt Hạng Tư Thành: “Nói lại với mày một lần nữa, đừng có xía vào chuyện của người khác!”



Ánh mắt Hạng Tư Thành đột nhiên thay đổi, trong nháy mắt, nhanh như thỏ, túm lấy ngón tay đang chỉ của tên đàn ông, bẻ nhẹ một cái, bị đau, thân thể tên đàn ông liền khụy xuống, Hạng Tư Thành giơ chân phải lên, xoay một cái, trực tiếp móc lên cổ tên đàn ông, dùng lực lớn, đem người đàn ông đè dưới chân mình, ánh mắt thâm thúy, nhìn chằm chằm hai tên còn lại, lạnh lùng nói: “Tao ghét nhất, kẻ nào dùng ngón tay chỉ vào tao!”

“Bỏ ra!”

“Mẹ kiếp! Đánh nó!”

Hai tên còn lại nhìn thấy đồng bọn của mình bị đánh, từ bên hông rút ra hai con dao lao về phía Hạng Tư Thành, khóe miệng Hạng Tư Thành khẽ nhếch lên, đôi mắt như chim ưng, khi lưỡi dao chuẩn bị đâm về phía mình, dưới chân đột nhiên chuyển động!

Xoẹt xoẹt!

Kèm theo đó là hai tiếng kêu xé trời, hai con dao, cắm thẳng vào thân cây cách đó không xa, lực mạnh đến mức, không nhìn thấy lưỡi dao đâu, chỉ còn lại chuôi dao rung rung trong không khí!

Hai tên đàn ông trợn tròn mắt, thậm chí vẫn giữ nguyên động tác cầm dao lúc trước, cứng đờ tại chỗ.

“Cút!”

Một tiếng hừ lạnh vang lên, hai tên đàn ông như được đại xá, vội vàng kéo đồng bọn bị Hạng Tư Thành giẫm dưới chân, chạy như bay rời khỏi nơi đó.

Ánh mắt Hạng Tư Thành thu hồi lại, theo ánh trăng sáng, một mảng trắng như tuyết lọt vào mắt, cô gái chỉ còn mặc nội y, tấm lưng trắng nõn, phản chiếu vào trong mắt Hạng Tư Thành.

Cô gái xụi lơ trên đất, lời nói trong miệng mơ hồ không rõ, dễ nhận thấy đã uống không ít rượu, Hạng Tư Thành đứng nguyên tại chỗ, trong lòng liền động, xem ra cô gái này hiện tại không thể tự lo cho bản thân, trong lòng anh có chút lúng túng, mặc dù anh không phải là người quá tốt, nhưng một cô gái như này, cứ bỏ mặc cô ta ở đây, cũng không hay!

Suy nghĩ một hồi, anh chầm chậm di chuyển bước chân sang bên cạnh, nhặt quần áo trên đất lên, nhìn kĩ hơn, trong lòng thầm mắng một tiếng, ba tên khốn kiếp, thật ghê tởm, sao có thể xé nát quần áo của người ta như vậy, không còn cách nào khác, anh chỉ có thể cởi áo của mình, khoác lên người cô gái, trong miệng còn nói: “Cô gái, cô không sao chứ, trước tiên mặc quần áo vào đã”.

Cô gái trong miệng mơ hồ nói không rõ, yếu ớt đánh Hạng Tự Thành: “Tên xấu xa…đừng…đừng động vào tôi…”

Hạng Tư Thành cười bất lực, với bộ dạng của cô như này, tôi mà là người xấu, thì sớm đã ăn sạch cô rồi!



Không còn cách nào khác, xem ra đến sức mặc quần áo cũng không có, vẫn là để tôi giúp cô đi, lúc Hạng Tư Thành chuẩn bị giúp cô ta mặc quần áo, cô gái đột nhiên xoay người, không chút báo trước tay Hạng Tư Thành liền ấn lên!

Ơ, mềm thế nhỉ, cái gì đây?

Hạng Tư Thành sửng sốt, theo bản năng liền bóp thêm một cái, thực sự là rất mềm, đột nhiên, không khí xung quanh liền tĩnh lại, âm thanh rên rỉ của cô gái bỗng im bặt, trong một giây ngắn ngủi, tiếng thét đột nhiên vang lên, khiến vô số ve sầu bay lên, Hạng Tư Thanh liền rụt tay lại, trên mặt hiện lên vẻ ngượng ngùng, nhìn kĩ, trên nội y trắng tinh, xuất hiện năm dấu vân tay!

“Việc đó…cô gái, cô…cô nghe tôi giải thích…”

Hạng Tư Thành nặng nề ho hai tiếng, che đi sự ngượng ngùng, cô gái giống như đã tỉnh rượu, nhìn Hạng Tư Thành, rồi lại nhìn bản thân, bỗng nhiên, đảo mắt một cái, liền bất tỉnh.

Hạng Tư Thành há hốc mồm, ơ, chuyện gì đây?

“Âm thanh gì vậy? Ai ở trong đó?”

Ngay khi Hạng Tư Thành muốn đánh thức cô gái dậy để giải thích, ở chỗ cách đó không xa ánh đèn pin rọi đến, hẳn là có người nghe thấy âm thanh liền tìm đến, mặc dù Hạng Tư Thành không làm gì trái lương tâm, nhưng tình huống này, một hai câu không thể nói rõ được, nghĩ đến đây, anh dùng tốc độ nhanh nhất giúp cô gái mặc lại quần áo, nhẹ nhàng ôm lấy, rời khỏi chỗ đó.

Rời khỏi công viên, Hạng Tư Thành liền đau đầu, nhà cô gái ở đâu, anh đương nhiên là không biết, vậy bây giờ phải làm thế nào?

Đưa về nhà họ Tống?

Ý nghĩ này vừa hiện lên trong đầu liền bị anh gạt đi, trong trường hợp này, nếu bị Vân Tịnh Nhã nhìn thấy, không phải tự mình đào hố chôn mình sao?

Vậy đưa cô ta đi đâu? Cũng không thể bỏ cô ta ở trên đường được!

Ơ!

Đúng rồi, có thể đưa cô ta đến khách sạn trước!

Đây chẳng phải là tìm cho người ta một nơi để nghỉ ngơi sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ông Bố Thiếu Soái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook