Chương 155: Tôi muốn gặp Cừu Hành.
Bất Hội Hạ Kỳ
24/06/2021
Hơn mười phút sau, các phóng viên đã bị an ninh bệnh viện đuổi đi.
Nửa giờ sau, những gì Giải Dương nói trước cổng bệnh viện đã được đám phóng viên đăng tải trên Weibo và các trang web khác nhau.
Lúc này trời đã hửng sáng, điện thoại di động của Cừu Hành đã tắt, điện thoại di động của Giải Dương bắt đầu nhận cuộc gọi từ các bên Cừu Kinh Vĩ, Lưu Giang, Lưu Chúc, Đào Hoa Chương……toàn bộ những người có lợi ích với Cừu Hành đều gọi qua.
Giải Dương nói với bọn họ là tin tức đó là giả, Cừu Hành không bị tai nạn mà là vệ sĩ của Cừu Hành, bảo anh chỉ là đang chăm sóc sức khỏe để làm phẫu thuật.
Nhiều người yêu cầu Cừu Hành nghe điện thoại nhưng Giải Dương từ chối, nói rằng đang nghỉ ngơi và không muốn bị quấy rầy.
Sau một hồi gọi điện thoại như vậy, Giải Dương đã chỉ thị cho Tần Thành và Hà Quân dập tắt tin tức này.
Trên Weibo, hot search về vụ tai nạn xe hơi của Cừu Hành đột nhiên biến mất, những tin tức nóng hổi về chủ đề nóng này bắt đầu bị xóa trên diện rộng.
Không lâu sau, cảnh sát giao thông quận b thành phố b đưa ra biên bản giải trình vụ tai nạn xe hơi tối hôm qua, nói rằng người đàn ông họ Trương bị thương trong vụ tai nạn xe hơi bị thương nhẹ, không phải trên mạng tung tin vịt Cừu Hành.
Sau khi thông báo được tung ra, có người tin, có người không tin, nhưng dù sao dư luận lại bùng nổ.
# Cừu Hành bị tai nạn xe# Chủ đề này lại một lần nữa lên hot search, đoạn video giám sát Cừu Hành và Giải Dương rời sở cảnh sát ngồi trên xe của Ngô Thủy cũng được lan truyền rộng rãi một lần nữa.
Liệu Cừu Hành có bị tai nạn ô tô hay không đã trở thành một bí ẩn, ngày càng có nhiều người tham gia thảo luận.
Không lâu sau, có người đến phân tích trang phục và trạng thái tinh thần của Giải Dương trong cuộc phỏng vấn, cũng như trạng thái của Phong Thanh Lâm khi anh ta đến và hỏi nhỏ câu kia, cuối cùng đi đến kết luận: Giải Dương đang nói dối! Giải Dương rõ ràng cả đêm không ngủ, Cừu Hành hẳn là có chuyện. Lý do Giải Dương chọn nói dối là vì Cừu Hành bị thương nặng, tin tức sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến cổ phiếu của Vinh Đỉnh và tình hình của các bên, vì vậy cậu đã nói dối để giữ tình trạng thanh bình.
Dư luận trên mạng bỗng trở nên hỗn loạn hơn, nhiều người bắt đầu tin rằng Cừu Hành thực sự gặp tai nạn xe hơi.
…
Phong Thanh Lâm im lặng để điện thoại xuống, nhìn Giải Dương đi ra khỏi phòng, nhẹ giọng hỏi: “Cậu cháu sao rồi?”
“Còn ngủ, hôm qua ngủ muộn quá.” Giải Dương nhìn Phong Thanh Lâm “Biểu cảm của cháu sao thế?”
“… Không có gì.” Phong Thanh Lâm điều chỉnh biểu cảm của mình và hỏi “Cậu nhỏ định làm gì tiếp theo?”
“Chờ thôi”
“Chờ?”
Giải Dương ý bảo Phong Thanh Lâm đuổi kịp, nói: “Chờ phản ứng của tất cả các bên, sau đó quan sát bọn họ.”
…
Người đầu tiên chạy đến bệnh viện là Cừu Kinh Vĩ. Ông ta bị một vệ sĩ chặn lại ở sảnh phía dưới khoa nội trú, nhưng không giữ được bao lâu. Giảu Dương nghe vậy liền đi xuống xem, nói: “Tin tức trên mạng đều là giả, Cừu Hành không có việc gì cả.”
Cừu Kinh Vĩ hiển nhiên không tin, giọng điệu rất mạnh mẽ: “Tôi muốn gặp Cừu Hành.”
“Giờ anh ấy không rảnh để gặp ông.”
“Tại sao? vì thực sự bị thương nặng như trên mạng đưa tin?”
Giải Dương nhướng mày: “Là bác của Cừu Hành mà không nghĩ được cái gì tốt hơn à? anh ấy chỉ là vẫn đang ngủ mà thôi.”
Cừu Kinh Vĩ trầm khuôn mặt: “Giải Dương, cậu biết tôi là bác của Cừu Hành, thế tại sao không cho tôi gặp cháu mình?”
“Anh ấy đang ngủ thì gặp ông kiểu gì?”
“Ngủ?” Cừu Kinh Vĩ ngồi sang ghế salon bên cạnh “Nếu đang ngủ thì tôi chờ đến khi nó tỉnh.”
“Vậy thì ông cứ ngồi đó mà đợi.”
Người thứ hai là Lưu Giang. Giải Dương lại đi xuống cầu thang và nói với Lưu Giang y chang như những gì cậu đã nói với Cừu Kính Vĩ.
Cừu Kinh Vĩ vẫn chưa rời đi, chế nhạo sau khi nghe những lời nói: “Gần trưa rồi mà vẫn còn ngủ?”
“Không, A Hành sẽ đi kiểm tra cơ thể, anh ấy không rảnh gặp ông mà cũng không muốn gặp ông.”
“Mày đánh rắm!” Lưu Giang nổi khùng “Giải Dương, mày đừng giả ngu! Cừu Hành bị làm sao vậy? có ý đồ gì mà không cho người thân của nhìn thấy! định đợi đến khi nó chết rồi mới cho bọn tao gặp à? Mày đang nhăm nhe di sản của Cừu Hành!”
Giải Dương lạnh lùng quát sau lưng: “Ngô Thủy.”
Ngô Thủy lập tức tiến lên một bước.
“Mời Lưu giám đốc đây đi ra ngoài, đừng cho vào nữa.”
Ngô Thủy tiến lên mời mọi người mà không nói lời nào, Lưu Giang tức giận nhưng cũng không rời đi, quăng một hồi thì suýt nữa ngã bệnh cuối cùng bị tới rồi Lưu gia người lôi đi.
Thấy vậy, Cừu Kinh Vĩ cau mày dữ dội và yêu cầu được gặp Cừu Hành.
Giải Dương vẫn từ chối: “Tôi nhớ bệnh nhân có quyền từ chối thăm khám, hay là muốn bị vệ sĩ yêu cầu đưa ra ngoài?”
Cừu Kinh Vĩ nhíu chặt, lạnh lùng nhìn Giải Dương vài giây rồi mới xoay người rời đi.
Người thứ ba là Đào Hoa Chương, tiếp theo là các cổ đông tương đối lớn của Vinh Đỉnh và một số giám đốc điều hành cấp cao, sau đó là những người thân khác của Cừu gia rối Lưu gia… Cho đến cuối ngày. Số lượng người đến ngày càng giảm dần, tin tức Cừu Hành từ chối thăm bệnh đã thành công lan truyền khắp giới thượng lưu.
Trong thời gian này, Phong Điển cũng gọi điện cho Phong Thanh Lâm để hỏi thăm tình trạng thể chất của Cừu Hành. Theo hướng dẫn của Giải Dương, Phong Thanh Lâm nói rằng anh ta không thực sự nhìn thấy Cừu Hành, chỉ có bác sĩ chăm sóc của Cừu Hành nói rằng vẫn ổn.
Sắc trời đã tối hẳn, sau một ngày bận rộn, Giải Dương cuối cùng cũng có thời gian nghỉ ngơi. Cậy quay lại phường và ngồi xuống ghế sô pha bước đến và ôm anh vào lòng. Giải Dương dựa vào Cừu Hành và nhắm mắt lại. “Em sẽ cử người điều tra Vương Vĩ Quốc và Trịnh Đại Kim..” Trịnh Đại Kim là tên của người tài xế say rượu.
Giải Dương lên tiếng.
“Ngày mai là thứ Hai. Em cần phải đến Vinh Đỉnh để tổ chức một cuộc họp hàng tuần. Khi đó Cừu Kinh Vĩ và những người khác chắc chắn sẽ làm cho em khó xử, đào đủ loại bẫy ngôn ngữ cho em.”
“Em sẽ mắng lại bọn họ.” Giải Dương ngẩng đầu nhìn anh cười nói: “Anh biết đấy, em rất mạnh mẽ, bọn họ không thể bắt nạt em được.”
Cừu Hành cau mày, đau lòng mà sờ sờ Giải Dương: “Đừng cười nếu không muốn…..buồn ngủ rồi?”
“Một chút.”
Hai người vẫn nói chuyện một hồi.
Sau khi khôi phục một chút sức lực, Giải Dương rời khỏi vòng tay của anh, đi vào phòng tắm để tắm rửa, sau đó lại thoải mái nép vào vòng tay anh, rồi phân tích: “Từ phản ứng của tất cả các bên hôm nay, tai nạn xe hơi không phải do Đào Hoa Chương và Cừu Kinh Vĩ gây ra. Chắc chắn là Lưu Giang, lão già đó rất hào hứng và phấn khích, có phần hơi nghi ngờ, nhưng xét về tính cách thì phản ứng của laco có vẻ bình thường trở lại. Còn những người khác thì hiện tại vẫn chưa có gì khả nghi. “
Cừu Hành rót cho Giải Dương một cốc nước: “Tôi sẽ cho người để ý Lưu Giang.”
Giải Dương nắm lấy tay Cừu Hành rồi uống, nhớ lại chuyện đã xảy ra ngày hôm nay, nói thêm: “Người trong sáng cần phải điều tra. Người trong bóng tối không thể buông tha.”
“Ý của em là …”
Giải Dương ngẩng đầu nhìn Cừu Hành hỏi: “Anh biết Đào Ương đang ở đâu không? Hắn thâm lắm, có thể nhẫn có thể nhịn, lại còn ghét em, khá là ghi ngờ hắn. Hơn nữa tương đối tới nói hắn loại người này sẽ càng nguy hiểm, hắn làm việc không vì lợi, chỉ vì sung sướng chính mình, không chỗ nào cố kỵ, thực dễ dàng đi cực đoan.”
Ngón tay của Cừu Hành vô thức chạm vào má Giải Dương, đáp lại: “Đào gia đã gửi cậu ta ra nước ngoài, nhưng tôi không biết cậu ta đang ở đâu. “
“Tìm người tra nhé?”
Cừu Hành gật đầu.
Cánh cửa phòng đột ngột bị gõ, Giải Dương ngồi dậy khỏi vòng tay của Cừu Hành và nói: “Mời vào.”
Kirkman bước vào với danh sách kiểm tra hôm nay, trông hơi kỳ lạ, như thể ông ta lại đang kìm nén điều gì đó, như thể ôg Không tin nổi. Đôi mắt ông đảo qua đảo lại Giải Dương và Cừu Hành và cuối cùng rơi vào Cừu Hành nói: “Cừu, tôi không ngờ những thay đổi thể chất hàng ngày của ngài lại rõ ràng như vậy, đặc biệt là hôm nay … tôi. Giáo sư đã phân tích cả ngày và cảm thấy rằng … phẫu thuật có thể bắt đầu chuẩn bị.”
Giải Dương sửng sốt, sau đó ngồi thẳng người nhìn Cừu Hành.
Cừu Hành sững lại một lúc, sau đó bình tĩnh hừ một tiếng, lúc sau nhìn về phía bên người Giải Dương, nhìn thẳng mặt Giải Dương trong mắt kích động, nói: “Giải Dương, tôi sẽ khoẻ ngay thôi.”
Đêm nay, Giải Dương lại thức cả đêm, lặp lại quá trình điều trị các mảnh vỡ của hệ thống ăn thịt – và điều trị cho Cừu Hành.
Cuộc phẫu thuật sắp đến gần, vì vậy cậu phải cung cấp thêm bảo hiểm cho Cừu Hành.
Sáng sớm hôm sau, Giải Dương đến Vinh Đỉnh với vẻ mặt mệt mỏi hơn và tổ chức một cuộc họp hàng tuần.
Cậu bước lên chỗ, đứng trên bàn giám đốc sau khi bước vào phòng họp, không cho mọi người cơ hội nói chuyện, cậu nói thẳng: “Tôi biết mọi người muốn hỏi gì và nghi ngờ điều gì. Tôi có thể nói rõ với mọi người điều này, Cừu Hành rất khoẻ, lý do không muốn gặp người đến thăm là phải chuẩn bị đi làm phẫu thuật. Những gì mọi người cần làm là để bảo vệ Rongding với tôi và chờ cho Xing Xing để trở lại, thay vì nghe tin đồn bên ngoài, hiểu không?”
Cừu Kinh Vĩ cố gắng nói.
“Nếu không rõ, tôi đây có thể cho các người
nghỉ để suy nghĩ. Phó giám đốc Long.”
Một trong những người phân phó đang ngồi ở vị trí đầu của Cừu Kinh Vĩ sửng sốt một chút, sau đó nhanh chóng phản hồi.
Giải Dương nói, “Tôi nhận được dự án năng lượng số 2. Tôi sẽ giao nó cho anh. Hà Quân sẽ giúp cậu liên hệ với bên dự án.”
Dự án năng lượng số 2? Dự án chưa được mở bán? Nó sẽ mở?
Tất cả mọi người đều náo loạn, biểu cảm của anh ta thay đổi, xác nhận rồi hỏi: “Cậu đang nói về dự án năng lượng số 2 ở Tây Bắc Trung Quốc?”
“Ừ. Dự án này hiện chỉ mới được thảo luận bằng miệng, việc triển khai thêm là cần thiết.” giải Dương ngồi xuống và nhẹ nhàng gõ vào bàn họp với tập tài liệu.
Căn phòng yên tĩnh.
Giải Dương nhìn Cừu Kính Vĩ: “Cảm ơn vì đã không có thời gian. Tôi tình nhận được dự án này trong cuộc họp của Phòng Thương mại Phương Bắc.”
Vẻ mặt của Cừu Kinh Vĩ trở nên siêu xấu xí.
“Bắt đầu cuộc họp.” Giải Dương nhìn lướt qua căn phòng, “Nếu mọi người vẫn còn thắc mắc, có thể đến văn phòng sau cuộc họp và vì vậy hãy tìm tôi ở đây, tôi hy vọng tất cả mọi người đang nói chuyện chính thức.”
Một người vừa mới nhậm chức được nửa tháng đã giúp công ty giành được một dự án lớn của chính phủ … Mọi người đều đang nghĩ về nó và lặng đi vì hứng thú.
…
Cuộc họp kết thúc suôn sẻ, tinh thần quân sự không ổn định của Vinh Đỉnh đã tạm thời ổn định vì dự án năng lượng số 2. Nhưng sự ổn định như thế này hiển nhiên sẽ không tồn tại được bao lâu, hơn nữa sự an nguy của Cừu Hành là bệnh nặng ai cũng lo lắng.
Dưới vẻ ngoài bình tĩnh, các bên bắt đầu di chuyển xung quanh.
Trong bệnh viện, Cừu Hành và Kirkman đang chuẩn bị cho ca phẫu thuật. Kiểm tra chi tiết hơn, kiểm tra một số loại thuốc trước khi phẫu thuật, điều chỉnh chế độ ăn uống … Việc chuẩn bị này sẽ mất ba hoặc bốn ngày.
Nửa giờ sau, những gì Giải Dương nói trước cổng bệnh viện đã được đám phóng viên đăng tải trên Weibo và các trang web khác nhau.
Lúc này trời đã hửng sáng, điện thoại di động của Cừu Hành đã tắt, điện thoại di động của Giải Dương bắt đầu nhận cuộc gọi từ các bên Cừu Kinh Vĩ, Lưu Giang, Lưu Chúc, Đào Hoa Chương……toàn bộ những người có lợi ích với Cừu Hành đều gọi qua.
Giải Dương nói với bọn họ là tin tức đó là giả, Cừu Hành không bị tai nạn mà là vệ sĩ của Cừu Hành, bảo anh chỉ là đang chăm sóc sức khỏe để làm phẫu thuật.
Nhiều người yêu cầu Cừu Hành nghe điện thoại nhưng Giải Dương từ chối, nói rằng đang nghỉ ngơi và không muốn bị quấy rầy.
Sau một hồi gọi điện thoại như vậy, Giải Dương đã chỉ thị cho Tần Thành và Hà Quân dập tắt tin tức này.
Trên Weibo, hot search về vụ tai nạn xe hơi của Cừu Hành đột nhiên biến mất, những tin tức nóng hổi về chủ đề nóng này bắt đầu bị xóa trên diện rộng.
Không lâu sau, cảnh sát giao thông quận b thành phố b đưa ra biên bản giải trình vụ tai nạn xe hơi tối hôm qua, nói rằng người đàn ông họ Trương bị thương trong vụ tai nạn xe hơi bị thương nhẹ, không phải trên mạng tung tin vịt Cừu Hành.
Sau khi thông báo được tung ra, có người tin, có người không tin, nhưng dù sao dư luận lại bùng nổ.
# Cừu Hành bị tai nạn xe# Chủ đề này lại một lần nữa lên hot search, đoạn video giám sát Cừu Hành và Giải Dương rời sở cảnh sát ngồi trên xe của Ngô Thủy cũng được lan truyền rộng rãi một lần nữa.
Liệu Cừu Hành có bị tai nạn ô tô hay không đã trở thành một bí ẩn, ngày càng có nhiều người tham gia thảo luận.
Không lâu sau, có người đến phân tích trang phục và trạng thái tinh thần của Giải Dương trong cuộc phỏng vấn, cũng như trạng thái của Phong Thanh Lâm khi anh ta đến và hỏi nhỏ câu kia, cuối cùng đi đến kết luận: Giải Dương đang nói dối! Giải Dương rõ ràng cả đêm không ngủ, Cừu Hành hẳn là có chuyện. Lý do Giải Dương chọn nói dối là vì Cừu Hành bị thương nặng, tin tức sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến cổ phiếu của Vinh Đỉnh và tình hình của các bên, vì vậy cậu đã nói dối để giữ tình trạng thanh bình.
Dư luận trên mạng bỗng trở nên hỗn loạn hơn, nhiều người bắt đầu tin rằng Cừu Hành thực sự gặp tai nạn xe hơi.
…
Phong Thanh Lâm im lặng để điện thoại xuống, nhìn Giải Dương đi ra khỏi phòng, nhẹ giọng hỏi: “Cậu cháu sao rồi?”
“Còn ngủ, hôm qua ngủ muộn quá.” Giải Dương nhìn Phong Thanh Lâm “Biểu cảm của cháu sao thế?”
“… Không có gì.” Phong Thanh Lâm điều chỉnh biểu cảm của mình và hỏi “Cậu nhỏ định làm gì tiếp theo?”
“Chờ thôi”
“Chờ?”
Giải Dương ý bảo Phong Thanh Lâm đuổi kịp, nói: “Chờ phản ứng của tất cả các bên, sau đó quan sát bọn họ.”
…
Người đầu tiên chạy đến bệnh viện là Cừu Kinh Vĩ. Ông ta bị một vệ sĩ chặn lại ở sảnh phía dưới khoa nội trú, nhưng không giữ được bao lâu. Giảu Dương nghe vậy liền đi xuống xem, nói: “Tin tức trên mạng đều là giả, Cừu Hành không có việc gì cả.”
Cừu Kinh Vĩ hiển nhiên không tin, giọng điệu rất mạnh mẽ: “Tôi muốn gặp Cừu Hành.”
“Giờ anh ấy không rảnh để gặp ông.”
“Tại sao? vì thực sự bị thương nặng như trên mạng đưa tin?”
Giải Dương nhướng mày: “Là bác của Cừu Hành mà không nghĩ được cái gì tốt hơn à? anh ấy chỉ là vẫn đang ngủ mà thôi.”
Cừu Kinh Vĩ trầm khuôn mặt: “Giải Dương, cậu biết tôi là bác của Cừu Hành, thế tại sao không cho tôi gặp cháu mình?”
“Anh ấy đang ngủ thì gặp ông kiểu gì?”
“Ngủ?” Cừu Kinh Vĩ ngồi sang ghế salon bên cạnh “Nếu đang ngủ thì tôi chờ đến khi nó tỉnh.”
“Vậy thì ông cứ ngồi đó mà đợi.”
Người thứ hai là Lưu Giang. Giải Dương lại đi xuống cầu thang và nói với Lưu Giang y chang như những gì cậu đã nói với Cừu Kính Vĩ.
Cừu Kinh Vĩ vẫn chưa rời đi, chế nhạo sau khi nghe những lời nói: “Gần trưa rồi mà vẫn còn ngủ?”
“Không, A Hành sẽ đi kiểm tra cơ thể, anh ấy không rảnh gặp ông mà cũng không muốn gặp ông.”
“Mày đánh rắm!” Lưu Giang nổi khùng “Giải Dương, mày đừng giả ngu! Cừu Hành bị làm sao vậy? có ý đồ gì mà không cho người thân của nhìn thấy! định đợi đến khi nó chết rồi mới cho bọn tao gặp à? Mày đang nhăm nhe di sản của Cừu Hành!”
Giải Dương lạnh lùng quát sau lưng: “Ngô Thủy.”
Ngô Thủy lập tức tiến lên một bước.
“Mời Lưu giám đốc đây đi ra ngoài, đừng cho vào nữa.”
Ngô Thủy tiến lên mời mọi người mà không nói lời nào, Lưu Giang tức giận nhưng cũng không rời đi, quăng một hồi thì suýt nữa ngã bệnh cuối cùng bị tới rồi Lưu gia người lôi đi.
Thấy vậy, Cừu Kinh Vĩ cau mày dữ dội và yêu cầu được gặp Cừu Hành.
Giải Dương vẫn từ chối: “Tôi nhớ bệnh nhân có quyền từ chối thăm khám, hay là muốn bị vệ sĩ yêu cầu đưa ra ngoài?”
Cừu Kinh Vĩ nhíu chặt, lạnh lùng nhìn Giải Dương vài giây rồi mới xoay người rời đi.
Người thứ ba là Đào Hoa Chương, tiếp theo là các cổ đông tương đối lớn của Vinh Đỉnh và một số giám đốc điều hành cấp cao, sau đó là những người thân khác của Cừu gia rối Lưu gia… Cho đến cuối ngày. Số lượng người đến ngày càng giảm dần, tin tức Cừu Hành từ chối thăm bệnh đã thành công lan truyền khắp giới thượng lưu.
Trong thời gian này, Phong Điển cũng gọi điện cho Phong Thanh Lâm để hỏi thăm tình trạng thể chất của Cừu Hành. Theo hướng dẫn của Giải Dương, Phong Thanh Lâm nói rằng anh ta không thực sự nhìn thấy Cừu Hành, chỉ có bác sĩ chăm sóc của Cừu Hành nói rằng vẫn ổn.
Sắc trời đã tối hẳn, sau một ngày bận rộn, Giải Dương cuối cùng cũng có thời gian nghỉ ngơi. Cậy quay lại phường và ngồi xuống ghế sô pha bước đến và ôm anh vào lòng. Giải Dương dựa vào Cừu Hành và nhắm mắt lại. “Em sẽ cử người điều tra Vương Vĩ Quốc và Trịnh Đại Kim..” Trịnh Đại Kim là tên của người tài xế say rượu.
Giải Dương lên tiếng.
“Ngày mai là thứ Hai. Em cần phải đến Vinh Đỉnh để tổ chức một cuộc họp hàng tuần. Khi đó Cừu Kinh Vĩ và những người khác chắc chắn sẽ làm cho em khó xử, đào đủ loại bẫy ngôn ngữ cho em.”
“Em sẽ mắng lại bọn họ.” Giải Dương ngẩng đầu nhìn anh cười nói: “Anh biết đấy, em rất mạnh mẽ, bọn họ không thể bắt nạt em được.”
Cừu Hành cau mày, đau lòng mà sờ sờ Giải Dương: “Đừng cười nếu không muốn…..buồn ngủ rồi?”
“Một chút.”
Hai người vẫn nói chuyện một hồi.
Sau khi khôi phục một chút sức lực, Giải Dương rời khỏi vòng tay của anh, đi vào phòng tắm để tắm rửa, sau đó lại thoải mái nép vào vòng tay anh, rồi phân tích: “Từ phản ứng của tất cả các bên hôm nay, tai nạn xe hơi không phải do Đào Hoa Chương và Cừu Kinh Vĩ gây ra. Chắc chắn là Lưu Giang, lão già đó rất hào hứng và phấn khích, có phần hơi nghi ngờ, nhưng xét về tính cách thì phản ứng của laco có vẻ bình thường trở lại. Còn những người khác thì hiện tại vẫn chưa có gì khả nghi. “
Cừu Hành rót cho Giải Dương một cốc nước: “Tôi sẽ cho người để ý Lưu Giang.”
Giải Dương nắm lấy tay Cừu Hành rồi uống, nhớ lại chuyện đã xảy ra ngày hôm nay, nói thêm: “Người trong sáng cần phải điều tra. Người trong bóng tối không thể buông tha.”
“Ý của em là …”
Giải Dương ngẩng đầu nhìn Cừu Hành hỏi: “Anh biết Đào Ương đang ở đâu không? Hắn thâm lắm, có thể nhẫn có thể nhịn, lại còn ghét em, khá là ghi ngờ hắn. Hơn nữa tương đối tới nói hắn loại người này sẽ càng nguy hiểm, hắn làm việc không vì lợi, chỉ vì sung sướng chính mình, không chỗ nào cố kỵ, thực dễ dàng đi cực đoan.”
Ngón tay của Cừu Hành vô thức chạm vào má Giải Dương, đáp lại: “Đào gia đã gửi cậu ta ra nước ngoài, nhưng tôi không biết cậu ta đang ở đâu. “
“Tìm người tra nhé?”
Cừu Hành gật đầu.
Cánh cửa phòng đột ngột bị gõ, Giải Dương ngồi dậy khỏi vòng tay của Cừu Hành và nói: “Mời vào.”
Kirkman bước vào với danh sách kiểm tra hôm nay, trông hơi kỳ lạ, như thể ông ta lại đang kìm nén điều gì đó, như thể ôg Không tin nổi. Đôi mắt ông đảo qua đảo lại Giải Dương và Cừu Hành và cuối cùng rơi vào Cừu Hành nói: “Cừu, tôi không ngờ những thay đổi thể chất hàng ngày của ngài lại rõ ràng như vậy, đặc biệt là hôm nay … tôi. Giáo sư đã phân tích cả ngày và cảm thấy rằng … phẫu thuật có thể bắt đầu chuẩn bị.”
Giải Dương sửng sốt, sau đó ngồi thẳng người nhìn Cừu Hành.
Cừu Hành sững lại một lúc, sau đó bình tĩnh hừ một tiếng, lúc sau nhìn về phía bên người Giải Dương, nhìn thẳng mặt Giải Dương trong mắt kích động, nói: “Giải Dương, tôi sẽ khoẻ ngay thôi.”
Đêm nay, Giải Dương lại thức cả đêm, lặp lại quá trình điều trị các mảnh vỡ của hệ thống ăn thịt – và điều trị cho Cừu Hành.
Cuộc phẫu thuật sắp đến gần, vì vậy cậu phải cung cấp thêm bảo hiểm cho Cừu Hành.
Sáng sớm hôm sau, Giải Dương đến Vinh Đỉnh với vẻ mặt mệt mỏi hơn và tổ chức một cuộc họp hàng tuần.
Cậu bước lên chỗ, đứng trên bàn giám đốc sau khi bước vào phòng họp, không cho mọi người cơ hội nói chuyện, cậu nói thẳng: “Tôi biết mọi người muốn hỏi gì và nghi ngờ điều gì. Tôi có thể nói rõ với mọi người điều này, Cừu Hành rất khoẻ, lý do không muốn gặp người đến thăm là phải chuẩn bị đi làm phẫu thuật. Những gì mọi người cần làm là để bảo vệ Rongding với tôi và chờ cho Xing Xing để trở lại, thay vì nghe tin đồn bên ngoài, hiểu không?”
Cừu Kinh Vĩ cố gắng nói.
“Nếu không rõ, tôi đây có thể cho các người
nghỉ để suy nghĩ. Phó giám đốc Long.”
Một trong những người phân phó đang ngồi ở vị trí đầu của Cừu Kinh Vĩ sửng sốt một chút, sau đó nhanh chóng phản hồi.
Giải Dương nói, “Tôi nhận được dự án năng lượng số 2. Tôi sẽ giao nó cho anh. Hà Quân sẽ giúp cậu liên hệ với bên dự án.”
Dự án năng lượng số 2? Dự án chưa được mở bán? Nó sẽ mở?
Tất cả mọi người đều náo loạn, biểu cảm của anh ta thay đổi, xác nhận rồi hỏi: “Cậu đang nói về dự án năng lượng số 2 ở Tây Bắc Trung Quốc?”
“Ừ. Dự án này hiện chỉ mới được thảo luận bằng miệng, việc triển khai thêm là cần thiết.” giải Dương ngồi xuống và nhẹ nhàng gõ vào bàn họp với tập tài liệu.
Căn phòng yên tĩnh.
Giải Dương nhìn Cừu Kính Vĩ: “Cảm ơn vì đã không có thời gian. Tôi tình nhận được dự án này trong cuộc họp của Phòng Thương mại Phương Bắc.”
Vẻ mặt của Cừu Kinh Vĩ trở nên siêu xấu xí.
“Bắt đầu cuộc họp.” Giải Dương nhìn lướt qua căn phòng, “Nếu mọi người vẫn còn thắc mắc, có thể đến văn phòng sau cuộc họp và vì vậy hãy tìm tôi ở đây, tôi hy vọng tất cả mọi người đang nói chuyện chính thức.”
Một người vừa mới nhậm chức được nửa tháng đã giúp công ty giành được một dự án lớn của chính phủ … Mọi người đều đang nghĩ về nó và lặng đi vì hứng thú.
…
Cuộc họp kết thúc suôn sẻ, tinh thần quân sự không ổn định của Vinh Đỉnh đã tạm thời ổn định vì dự án năng lượng số 2. Nhưng sự ổn định như thế này hiển nhiên sẽ không tồn tại được bao lâu, hơn nữa sự an nguy của Cừu Hành là bệnh nặng ai cũng lo lắng.
Dưới vẻ ngoài bình tĩnh, các bên bắt đầu di chuyển xung quanh.
Trong bệnh viện, Cừu Hành và Kirkman đang chuẩn bị cho ca phẫu thuật. Kiểm tra chi tiết hơn, kiểm tra một số loại thuốc trước khi phẫu thuật, điều chỉnh chế độ ăn uống … Việc chuẩn bị này sẽ mất ba hoặc bốn ngày.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.