Chương 13
L.Phiêu
23/06/2014
“Tư…hừ hừ….Vũ…hừ, có thể, cho….ha ha ha hắt xì…..Hức, cho lửa to lên được không?”
Mẫn mẫn run cầm cầm, ôm chặt cái áo khoác Tư Vân đưa cho ngồi cạnh đống lửa mà Tư Vũ vừa đốt lên. Sau màn nhập tộc, Mẫn mẫn cảm thấy có chút khác thường trong cơ thể, tuy rằng lúc ngã xuống dưới nước cô không biết bơi, nhưng hoàn toàn có thể thở được. Điều kì lạ này là sao? Tư Vân đối xử với cô cũng khác, tuy ánh mắt đỏ hoe kia vẫn nhìn cô không mấy thiện cảm, nhưng chí ít cũng đối xử dễ chịu hơn. Đúng là 1 người đa tính cách mà.
“Cô thật là, cô chắc chắn là con ma cà rồng yếu nhất dòng tộc! Lửa to thế này đủ thiêu chín 1 con heo sữa rồi đấy!!”
“Aiggggg, tự dưng anh nói đến heo sữa làm tôi đói muốn chết!!”
Mẫn mẫn xoa xoa bụng, cô đói thật, tối còn chưa kịp ăn uống gì đã bị tên Tư Vũ bá đạo kia đè cổ ra đi dạ hội, rồi uống 1 chén máu tanh, nhảy tùm xuống tắm miễn phí ở dưới hồ, thật là….!
“Mà Tư Vũ này, liệu anh có thể….?” Mẫn mẫn gợi chuyện, cô muốn hỏi Tư Vũ 1 số điều thắc mắc…
“Cứ nói!”
“ 2 người trước…….”
“1 người đã chết 1 người còn sống! Cô muốn hỏi ai?”
Tư Vũ không hề ngạc nhiên với điều Mẫn mẫn muốn hỏi, chắc hắn cũng muốn nói với cô, Mẫn mẫn gật đầu cái rụp, xích lại ngồi gần Tư Vũ, chăm chú lắng nghe….
“Đó là người yêu đầu tiên của tôi, tôi ấy rất đẹp, mái tóc xõa dài thẳng mượt, chỉ cần chạm vào là muốn vuốt ve cả ngày, đôi mắt cô ấy đẹp tựa như viên pha lê, đó là 1 cô gái nhìn bề ngoài rất yếu đuối, nhưng thật sự rất kiên cường!”
Tư Vũ mắt sáng rực, khuôn mặt hắn ta hạnh phúc nói về người con gái đó. Mẫn mẫn quan sát biểu cảm của Tư Vũ, có đôi phần cảm thấy tủi thân, dù gì hắn cũng là chồng cô, chí ít ngồi trước mặt vợ mình mà nghĩ đến người con gái khác lại hạnh phúc đến vậy. Mẫn mẫn cúi đầu xuống, cô cảm thấy như mình vừa đánh mất gì đó!.
“Tại sao anh lại giết cô ấy?”
Mẫn mẫn giọng buồn buồn hỏi, Tư Vũ nghĩ cô buồn vì người con gái trước đây của hắn, nên tiếp tục kể tiếp, không để ý đến Mẫn mẫn.
“ Tôi hỏi cô ấy, nếu tôi thật sự là người không như cô ấy mong muốn hay tưởng tượng, tôi là 1 người tồi tệ, tồi tệ hơn cả kẻ sát nhân, cô ấy có yêu tôi không, và cô ấy nói rằng yêu tôi dù tôi là ai!. Tôi ngây thơ tin vào lời nói đó, đưa cô ấy đến lễ nhập tộc. Vừa biết rằng tôi là ma cà rồng, cô ấy đã như muốn rời khỏi tôi ngay lập tức, nhưng vì đảm bảo tính mạng,cô ấy đã ở lại. Khi chuẩn bị nhập tộc, Vân nhi cũng đứng lên nhắc nhở cô ấy, nói về nhập tộc, và không ngần ngại, cô ấy đã rời bỏ tôi!.”
Tư Vũ ngập ngừng, Mẫn mẫn tuy có tủi thân, nhưng cũng muốn nghe nói tiếp chuyện, nên đưa mắt nhìn Tư Vũ.
“Hôm sau tôi đến tìm cô ấy để giải thích, thì thấy cô ấy đang tay trong tay theo người khác. Tôi uất hận vì 1 con người tầm thường kia dám từ bỏ tôi, tôi đã hút máu cô ấy cho đến chết, tôi không có được cô ấy, không ai có thể có được cô ấy!”
Mẫn mẫn giật mình, thật sự vừa nãy cô đã có chút suy nghĩ thoáng qua là sẽ chăm sóc ông chồng ma cà rồng của mình để chữa lành vết thương đó cho hắn, nhưng thật sự tình cảm hắn dành cho người con gái kia quá sâu đậm, liệu cô có đủ tư cách???
“Vậy còn người thứ 2?”
“Đó chính là Lâm Sương, người gây sự với cô sáng nay! Sau khi giết cô ấy, Lâm Sương vô tình phát hiện ra tôi là ma cà rồng, nhưng không như cô ấy, Lâm Sương lại an ủi tôi, đề nghị chăm sóc tôi. Và lần thứ 2 tôi đặt niềm tin vào 1 con người, dù là người tôi không có tình cảm, tôi cảm kích vì sự quan tâm của Lâm Sương. Khi đến buổi lễ nhập tộc, Lâm Sương cũng không khác gì người con gái ấy, nhưng tôi không giết Lâm Sương, làm thế nào là quyết định của cô ta!”
“Ừm”!!
Mẫn mẫn gật đầu rồi cúi xuống cầm thanh củi cho vào đống lửa, chuyện gì đây? Sao cô lại thấy buồn khi hắn nhắc đến người con gái khác cơ chứ? Lúc hắn cầm tay cô dưới nước, cô cảm thấy tim mình đập loạn xạ, lúc hắn chạm môi cô, cô cảm thấy cơ thể như có luồng điện chạy qua.
Không, không phải!!!
Mẫn mẫn kiên quyết cố gắng phủ nhận tình cảm, cô không thể thích Tư Vũ được.
Vì sao? Vì sao ư?
Chỉ là lần đầu tiên cô gặp 1 người cao ngạo hơn cô, lần đầu tiên cô gặp 1 người mà vốn dĩ trước nay hàng tỉ người trên thế giới tưởng là truyền thuyết, vốn dĩ cô lần đầu tiên bị hắn bá đạo bức ép rồi xoay 360 độ quan tâm cô nên cô ảo giác về tình cảm dành cho hắn thôi.
Đúng, đúng! Chỉ là ảo giác, 1 thời gian rời xa hắn, thì sẽ ổn định lại thôi.
Mẫn mẫn đứng dậy, để áo khoác của Tư Vân vừa đưa xuống, lạnh lùng hỏi Tư Vũ:
“Sau khi tuần này đi du lịch theo ý muốn lão bà của anh, tôi có thể về nhà mình được chứ!”
“Tùy cô!”
Tư Vũ lạnh lùng nhìn vào đống lửa, Mẫn mẫn quay gót bước đi.
Lúc nãy nghe giọng nói lạnh lùng của Mẫn mẫn, rồi nghe thấy ý định về nhà, Tư Vũ có cảm giác như thứ gì đó rất đặc biệt sắp rời xa hắn.
Khi cầm tay Mẫn mẫn, trái tim Tư Vũ đã run rẩy, hắn hết sức nhẹ nhàng kéo tay cô về phía hắn khi ở dưới nước, khi đặt nụ hôn nhẹ lên môi cô, hắn cảm thấy như trống ngực đập thình thịch, như chuông nhà thờ reo vang.
Mẫn mẫn run cầm cầm, ôm chặt cái áo khoác Tư Vân đưa cho ngồi cạnh đống lửa mà Tư Vũ vừa đốt lên. Sau màn nhập tộc, Mẫn mẫn cảm thấy có chút khác thường trong cơ thể, tuy rằng lúc ngã xuống dưới nước cô không biết bơi, nhưng hoàn toàn có thể thở được. Điều kì lạ này là sao? Tư Vân đối xử với cô cũng khác, tuy ánh mắt đỏ hoe kia vẫn nhìn cô không mấy thiện cảm, nhưng chí ít cũng đối xử dễ chịu hơn. Đúng là 1 người đa tính cách mà.
“Cô thật là, cô chắc chắn là con ma cà rồng yếu nhất dòng tộc! Lửa to thế này đủ thiêu chín 1 con heo sữa rồi đấy!!”
“Aiggggg, tự dưng anh nói đến heo sữa làm tôi đói muốn chết!!”
Mẫn mẫn xoa xoa bụng, cô đói thật, tối còn chưa kịp ăn uống gì đã bị tên Tư Vũ bá đạo kia đè cổ ra đi dạ hội, rồi uống 1 chén máu tanh, nhảy tùm xuống tắm miễn phí ở dưới hồ, thật là….!
“Mà Tư Vũ này, liệu anh có thể….?” Mẫn mẫn gợi chuyện, cô muốn hỏi Tư Vũ 1 số điều thắc mắc…
“Cứ nói!”
“ 2 người trước…….”
“1 người đã chết 1 người còn sống! Cô muốn hỏi ai?”
Tư Vũ không hề ngạc nhiên với điều Mẫn mẫn muốn hỏi, chắc hắn cũng muốn nói với cô, Mẫn mẫn gật đầu cái rụp, xích lại ngồi gần Tư Vũ, chăm chú lắng nghe….
“Đó là người yêu đầu tiên của tôi, tôi ấy rất đẹp, mái tóc xõa dài thẳng mượt, chỉ cần chạm vào là muốn vuốt ve cả ngày, đôi mắt cô ấy đẹp tựa như viên pha lê, đó là 1 cô gái nhìn bề ngoài rất yếu đuối, nhưng thật sự rất kiên cường!”
Tư Vũ mắt sáng rực, khuôn mặt hắn ta hạnh phúc nói về người con gái đó. Mẫn mẫn quan sát biểu cảm của Tư Vũ, có đôi phần cảm thấy tủi thân, dù gì hắn cũng là chồng cô, chí ít ngồi trước mặt vợ mình mà nghĩ đến người con gái khác lại hạnh phúc đến vậy. Mẫn mẫn cúi đầu xuống, cô cảm thấy như mình vừa đánh mất gì đó!.
“Tại sao anh lại giết cô ấy?”
Mẫn mẫn giọng buồn buồn hỏi, Tư Vũ nghĩ cô buồn vì người con gái trước đây của hắn, nên tiếp tục kể tiếp, không để ý đến Mẫn mẫn.
“ Tôi hỏi cô ấy, nếu tôi thật sự là người không như cô ấy mong muốn hay tưởng tượng, tôi là 1 người tồi tệ, tồi tệ hơn cả kẻ sát nhân, cô ấy có yêu tôi không, và cô ấy nói rằng yêu tôi dù tôi là ai!. Tôi ngây thơ tin vào lời nói đó, đưa cô ấy đến lễ nhập tộc. Vừa biết rằng tôi là ma cà rồng, cô ấy đã như muốn rời khỏi tôi ngay lập tức, nhưng vì đảm bảo tính mạng,cô ấy đã ở lại. Khi chuẩn bị nhập tộc, Vân nhi cũng đứng lên nhắc nhở cô ấy, nói về nhập tộc, và không ngần ngại, cô ấy đã rời bỏ tôi!.”
Tư Vũ ngập ngừng, Mẫn mẫn tuy có tủi thân, nhưng cũng muốn nghe nói tiếp chuyện, nên đưa mắt nhìn Tư Vũ.
“Hôm sau tôi đến tìm cô ấy để giải thích, thì thấy cô ấy đang tay trong tay theo người khác. Tôi uất hận vì 1 con người tầm thường kia dám từ bỏ tôi, tôi đã hút máu cô ấy cho đến chết, tôi không có được cô ấy, không ai có thể có được cô ấy!”
Mẫn mẫn giật mình, thật sự vừa nãy cô đã có chút suy nghĩ thoáng qua là sẽ chăm sóc ông chồng ma cà rồng của mình để chữa lành vết thương đó cho hắn, nhưng thật sự tình cảm hắn dành cho người con gái kia quá sâu đậm, liệu cô có đủ tư cách???
“Vậy còn người thứ 2?”
“Đó chính là Lâm Sương, người gây sự với cô sáng nay! Sau khi giết cô ấy, Lâm Sương vô tình phát hiện ra tôi là ma cà rồng, nhưng không như cô ấy, Lâm Sương lại an ủi tôi, đề nghị chăm sóc tôi. Và lần thứ 2 tôi đặt niềm tin vào 1 con người, dù là người tôi không có tình cảm, tôi cảm kích vì sự quan tâm của Lâm Sương. Khi đến buổi lễ nhập tộc, Lâm Sương cũng không khác gì người con gái ấy, nhưng tôi không giết Lâm Sương, làm thế nào là quyết định của cô ta!”
“Ừm”!!
Mẫn mẫn gật đầu rồi cúi xuống cầm thanh củi cho vào đống lửa, chuyện gì đây? Sao cô lại thấy buồn khi hắn nhắc đến người con gái khác cơ chứ? Lúc hắn cầm tay cô dưới nước, cô cảm thấy tim mình đập loạn xạ, lúc hắn chạm môi cô, cô cảm thấy cơ thể như có luồng điện chạy qua.
Không, không phải!!!
Mẫn mẫn kiên quyết cố gắng phủ nhận tình cảm, cô không thể thích Tư Vũ được.
Vì sao? Vì sao ư?
Chỉ là lần đầu tiên cô gặp 1 người cao ngạo hơn cô, lần đầu tiên cô gặp 1 người mà vốn dĩ trước nay hàng tỉ người trên thế giới tưởng là truyền thuyết, vốn dĩ cô lần đầu tiên bị hắn bá đạo bức ép rồi xoay 360 độ quan tâm cô nên cô ảo giác về tình cảm dành cho hắn thôi.
Đúng, đúng! Chỉ là ảo giác, 1 thời gian rời xa hắn, thì sẽ ổn định lại thôi.
Mẫn mẫn đứng dậy, để áo khoác của Tư Vân vừa đưa xuống, lạnh lùng hỏi Tư Vũ:
“Sau khi tuần này đi du lịch theo ý muốn lão bà của anh, tôi có thể về nhà mình được chứ!”
“Tùy cô!”
Tư Vũ lạnh lùng nhìn vào đống lửa, Mẫn mẫn quay gót bước đi.
Lúc nãy nghe giọng nói lạnh lùng của Mẫn mẫn, rồi nghe thấy ý định về nhà, Tư Vũ có cảm giác như thứ gì đó rất đặc biệt sắp rời xa hắn.
Khi cầm tay Mẫn mẫn, trái tim Tư Vũ đã run rẩy, hắn hết sức nhẹ nhàng kéo tay cô về phía hắn khi ở dưới nước, khi đặt nụ hôn nhẹ lên môi cô, hắn cảm thấy như trống ngực đập thình thịch, như chuông nhà thờ reo vang.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.