Chương 44
L.Phiêu
24/06/2014
Đêm hôm qua cô ở lại trò chuyện với bố đến hơn 1 giờ đêm mới về, làm mấy cô y tá ở bệnh viện cáu ầm lên vì cô đã vi phạm giờ thăm bệnh nhân đến n lần, còn hiện tại bây giờ thì cô đang ngồi cùng đoàn ê kíp chờ xem phản ứng của mọi người thế nào khi ra mắt clip quảng cáo game mới ra mắt của Mạc thị 0h00 phút ngày 14.2.
Trong lúc đó, tại 1 quán café sang trọng:
“Phục Luân, cậu gọi tôi ra đây làm gì??”
“Tư Vũ, ngồi đi, tôi có chuyện muốn nói với anh!”
“Tôi đang rất bận, anh hãy nói nhanh!”
“Lí do 4 năm trước Mẫn mẫn đòi li dị anh, anh có muốn nghe không? Nếu anh bận, anh cứ đi!”
“Mau nói đi!!”
Vừa nghe đến lí do 4 năm trước Mẫn mẫn rời bỏ mình, Tư Vũ đã sốt ruột, vội vàng giục Phục Luân:
“4 năm trước, chuyện Mẫn mẫn hiểu lầm anh với Lâm Sương, có đúng không?”
“Đúng, đó là khi tôi và cô ta ngồi nói chuyện ở biển và lúc tôi nhờ Lâm Sương mua nhẫn hộ.”
“Tại sao anh lại nhờ Lâm Sương? Anh tin tưởng cô ta?”
“Đúng!!!”
“Anh tin nhầm người rồi Tư Vũ, anh có biết 4 năm qua, người luôn gây khó dễ cho công việc của Mẫn mẫn là ai không? Ai đã thuê người hạ nhục Mẫn mẫn không? Ai đã tuyệt đường sống của Mẫn mẫn, cái người mà ra chỉ thị cứ Mẫn mẫn xin việc ở đâu là không được nhận!!! Anh biết không?”
“CÁI GÌ??? CHỈ THỊ??? Năm đó tôi đã cho người điều tra, nếu Mẫn mẫn xin việc ở đâu thì ngay lập tức nhận mà!!”
Tư vũ vô cùng sửng sốt vì điều Phục Luân vừa nói.
“Là Lâm Sương, cô ta đã làm tất cả những chuyện đó!!”
“Thật không?”
“Anh cứ thử cho người điều tra thì biết. Còn nữa, Lâm Sương đã đe dọa Mẫn mẫn rằng, nếu…nếu Mẫn mẫn tiếp tục ở bên anh, sẽ mang hết chuyện anh là ma cà rồng ra nói với mọi người!!”
“CÁI GÌ???”
Tư Vũ không kiềm chế nổi, đập bàn giận dữ đứng dậy, 1 người 4 năm qua hắn tin tưởng, tuy không có tình cảm nhưng lại coi là bạn tốt, vậy mà cô ta đã sỉ nhục tộc ma cà rồng, còn đe dọa người con gái của hắn ư????
Còn người con gái yêu hắn, hắn yêu thương, hắn chăm sóc 1 cách lặng thầm, hắn hận, lại vì hắn làm chuyện khiến trái tim tan nát….
***
Mẫn mẫn mệt bơ phờ, cô mặc bộ đồ tiên Mari chạy từ phố này sang phố khác để phát tờ rơi, Mari có cánh mà còn phải chạy cực khổ thế này, vậy mà cái tên Dracula kia trốn đâu không biết!!!
( A ha ha, đến đoạn valentine đầy ấn tượng đây rồi!!!)
Thoắt cái buổi tối đã đến, Mẫn mẫn ngóng cổ đi tìm cái tên Dracula thật sự của cô, nhưng chẳng thấy hắn đâu, A, hắn kia rồi, hắn đang mặc trang phục Dracula, đang ngồi ở ghế Ban tổ chức.
“Xin cảm ơn các bạn đã đến dự buổi ra mắt sản phẩm Love Or Devil của tập đoàn Mạc thị, sau đây xin mời Tổng giám đốc Mạc Tư Vũ lên ra mắt sản phẩm.”
Tư Vũ vẫn mặc bộ đồ Dracula, kiêu ngạo bước lên, hướng ánh mắt xuống bên dưới.
“Tôi là Tư Vũ, tổng giám đốc phụ trách sản phẩm của Mạc thị. Love Or Devil là 1 sản phẩm giải trí mới của công ty chúng tôi, sau khi xem quảng cáo hẳn các bạn đã biết về sản phẩm, nên tôi xin phép không giới thiệu nữa…Thay vào đó….Tôi muốn gửi lời chúc của tôi đến tất cả các bạn đã, đang, và sẽ yêu, chung sống bên nhau trọn đời. Nhưng hơn cả, tôi muốn gửi lời xin lỗi đến 1 người con gái, người con gái định mệnh của 1 con ma cà rồng như tôi, tiên nữ Mari!!!”
Bất chợt Tư Vũ nhắc đến nhân vật của mình làm Mẫn mẫn khá ngạc nhiên, còn Viên viên thì nghi hoặc quay ra nhìn Mẫn mẫn:
“Chị Mẫn mẫn, đoạn này đâu có trong kịch bản!!”
“Chị…chị không biết!!”
Mẫn mẫn ấp úng trả lời, rồi bị ánh mắt nhìn mình chằm chặp của Tư Vũ kéo lên, cô ngượng ngùng bước lên sân khấu, đôi mắt trong như pha lê của cô khẽ nhíu mày vì ánh đèn và tiếng chụp ảnh liên tục, Mẫn mẫn khẽ đứng sát vào người Tư Vũ.
“TGĐ Mạc, anh định gửi lời xin lỗi gì cho nàng tiên Mari vậy?”
1 phóng viên lên tiếng hỏi, Tư Vũ lạnh lùng liếc nhìn tất cả, rồi bất chợt cười tươi cầm tay Mẫn mẫn, hành động đó làm cô hết sức bất ngờ.
“4 năm qua tôi đã không thể chăm sóc nàng tiên Mari, để nàng từ thiên đường hạnh phúc bên cạnh tôi rơi xuống trần gian đầy khó khăn!!!”
Câu nói của Tư Vũ, hình như có trong kịch bản, nhưng Mẫn mẫn ngạc nhiên ngước lên, chẳng phải Viên viên đã nói, TGĐ Mạc thị đã sửa lại hết kịch bản rồi sao? 4 năm qua, sao giống với những gì hắn làm cho cô vậy? Nhưng riêng cái khoản thiên đường hạnh phúc thì không phải!
“Haha, thật khéo đùa, TGĐ Mạc, nghe nói anh đã kết hôn ở tuổi 19 phải không?”
“Đúng!!!”
Mẫn mẫn giật mình, hắn tuy có học cùng cô nhưng hơn tuổi cô thật, mà tại sao tên phóng viên vô duyên kia lại hỏi câu hỏi này cơ chứ! Mẫn mẫn khẽ véo tay Tư Vũ, để hắn ta không tiếp tục trả lời những câu hỏi riêng tư ra, như vậy cô sẽ rất dễ bị lộ.
“Đến năm 20 tuổi thì li dị phải không?”
“KHÔNG!!!”
Tư Vũ hét lớn khẳng định, bàn tay anh đang bóp bờ vai của Mẫn mẫn càng siết chặt hơn, cô khẽ cảm thấy đau.
“Tư Vũ, anh tuyệt đối không được nói chuyện đó ra!”
Mẫn mẫn nhủ thầm với Tư Vũ, cô sợ hắn nói chuyện chưa li dị ra, sẽ chọc tức Lâm Sương, làm cô ta….
“Vợ tôi chính là…..”
Tư Vũ chưa kịp nói dứt câu, thì 1 tiếng hét lớn ở dưới khán giả vang lên, làm Mẫn mẫn tái mặt:
“HẮN TA LÀ MA CÀ RỒNG!!! TƯ VŨ, HẮN TA LÀ MA CÀ RỒNG!!!”
Tiếng hét của Lâm Sương, Mẫn mẫn giật mình, cô vội ra dấu xua xua tay cho Lâm Sương, nhưng cô ta dường như đã mất kiểm soát, cô ta lao đến trên sân khấu, giành lấy Mic của MC rồi hét lớn:
“Tư Vũ, hắn ta là con ma cà rồng hút máu người, cả cô ta, Mẫn mẫn, cũng là ma cà rồng, cả dòng họ Mạc là ma cà rồng!!”
Mọi người bên dưới đều ồ lên kinh ngạc, dĩ nhiên chưa ai thất thần hiểu ra lời cô ta nói, chỉ thấy vẻ tức giận của Lâm Sương thì ngạc nhiên, còn Tư Vũ dường như đã dự đoán được tình huống này, hắn ta mỉm cười:
“Phải, tôi là ma cà rồng!!!”
Tư Vũ khẳng định rồi quay sang Mẫn mẫn, ánh mắt trìu mến hắn nhìn cô làm cô mất tự chủ, bất giác cô nhìn thẳng vào ánh mắt hắn, phóng những tia nhìn yêu thương đến đáy yêu thương ấy.
“Phập!!”
Tư Vũ cúi xuống cắn vào cổ Mẫn mẫn, rất nhẹ nhàng, nhưng đủ làm mọi người kinh ngạc. Lâm Sương nhìn cảnh đó, vội khụy xuống, tay làm rơi cả Mic, cô ta vừa nhìn Tư Vũ hút máu Mẫn Mẫn, vừa để im cho bảo vệ lôi đi, chắc đây là chuyện cô ta không thể ngờ đến!!!
Tư Vũ rời khỏi cổ Mẫn mẫn, hắn lau mồm rồi ôm chặt lấy cô, mỉm cười, có lẽ hắn đang chịu đựng sẽ che chắn cho nàng công chúa nhỏ này nếu như mọi người xông lên giết hắn!!!
“A, đây có phải là phần kết của quảng cáo sản phẩm của LOVE OR DEVIL không?!!!???”
Tiếng người đồng thanh ở bên dưới làm Mẫn mẫn và Tư Vũ ngạc nhiên quay xuống, là Phiên Băng, Phục Luân, Lâm Di và bé Phục Phiên, bọn họ hét lớn làm mọi người xung quanh xì xầm, rồi cười lớn, tiếng vỗ tay nổ dài, mọi người đã tưởng đây là 1 chiêu thức lăng xê sản phẩm của công ty Mạc thị.
“Vợ của tôi là Dương Tuyết Mẫn!!! Chính là nàng tiên Mari đang đứng bên cạnh tôi!!!”
Tư Vũ nắm chặt tay Mẫn mẫn, tự tin khẳng định, lúc này trái tim của Mẫn mẫn như lệch nhịp 1 cách quá đáng, cô chỉ muốn ôm chặt hắn vào lòng để khóc òa lên tình cảm đã bị đè nén 4 năm qua, bây giờ không còn Lâm Sương nữa, nhưng sao cô vẫn chưa nói.
Vì cô không tự tin vì tình yêu Tư Vũ dành cho cô, bàn tay trắng ngần của cô vẫn trống trơn….
“4 năm trước, tôi đã cưới được 1 cô vợ cực kì ương ngạnh, vừa sợ vừa chống đối tôi, nhưng lại vô cùng hồn nhiên, ngây thơ, tuy vậy, cô ấy lại cứng cỏi đề nghị li dị với tôi khi tôi đã làm tổn thương sâu sắc cô ấy. Mẫn mẫn, 4 năm qua, là anh không tốt, anh đã không làm 1 người chồng tốt, 4 năm qua, anh có 1 vật, vốn định đưa nó vào ngày sinh nhật 4 năm trước của em….”
Tư Vũ quay sang nhìn cô, rồi rút từ trong túi ra 1 chiếc hộp nhỏ, hắn quì xuống trước mặt Mẫn mẫn trong cái nhìn ngạc nhiên của cô và toàn thể mọi người:
Ông chồng Ma Cà Rồng [Hoàn]
“MẪN MẪN, LẤY ANH NHÉ!!!”
Hắn mở chiếc hộp nhỏ đó ra, là 1 đôi nhẫn, đó chính là chiếc nhẫn năm xưa cô nhìn thấy hắn chọn trong cửa hàng. 4 năm qua, hắn vẫn còn giữ nó???
Mẫn mẫn nghẹn ngào, cô khóc òa lên, gật đầu lia lịa, cô ôm chầm lấy hắn, cười hạnh phúc:
“EM đồng ý, em đồng ý!!! Tư Vũ quá đáng, anh thật là quá đáng, sao anh lại làm em yêu anh như vậy cơ chứ!!!”
Tư Vũ quay sang nhìn Mẫn mẫn, hắn nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô, Tư Vũ rút chiếc nhẫn ra đeo vào tay Mẫn mẫn, đám đông bên dưới vỗ tay ầm ĩ, Viên viên, Băng băng và Lâm Di nước mắt đã chảy giàn giụa vì cảm động, Viên viên tủi thân dựa vào vai Lâm Di, cô khóc nấc:
“Chị Di di, bao giờ em mới có chồng cơ chứ!!!
Mẫn mẫn nhìn Tư Vũ đeo nhẫn vào tay mình, hắn ta nhẹ nhàng hôn lên trán cô, hôn khắp khuôn mặt của cô, hắn hôn cả những giọt nước mắt trên mặt cô.
“Mẫn mẫn, em sẽ sống bên anh suốt đời chứ!!!”
“Vầng!!! Em sẽ sống suốt đời, chăm sóc ÔNG CHỒNG MA CÀ RỒNG của em!!!”
HẾT
Trong lúc đó, tại 1 quán café sang trọng:
“Phục Luân, cậu gọi tôi ra đây làm gì??”
“Tư Vũ, ngồi đi, tôi có chuyện muốn nói với anh!”
“Tôi đang rất bận, anh hãy nói nhanh!”
“Lí do 4 năm trước Mẫn mẫn đòi li dị anh, anh có muốn nghe không? Nếu anh bận, anh cứ đi!”
“Mau nói đi!!”
Vừa nghe đến lí do 4 năm trước Mẫn mẫn rời bỏ mình, Tư Vũ đã sốt ruột, vội vàng giục Phục Luân:
“4 năm trước, chuyện Mẫn mẫn hiểu lầm anh với Lâm Sương, có đúng không?”
“Đúng, đó là khi tôi và cô ta ngồi nói chuyện ở biển và lúc tôi nhờ Lâm Sương mua nhẫn hộ.”
“Tại sao anh lại nhờ Lâm Sương? Anh tin tưởng cô ta?”
“Đúng!!!”
“Anh tin nhầm người rồi Tư Vũ, anh có biết 4 năm qua, người luôn gây khó dễ cho công việc của Mẫn mẫn là ai không? Ai đã thuê người hạ nhục Mẫn mẫn không? Ai đã tuyệt đường sống của Mẫn mẫn, cái người mà ra chỉ thị cứ Mẫn mẫn xin việc ở đâu là không được nhận!!! Anh biết không?”
“CÁI GÌ??? CHỈ THỊ??? Năm đó tôi đã cho người điều tra, nếu Mẫn mẫn xin việc ở đâu thì ngay lập tức nhận mà!!”
Tư vũ vô cùng sửng sốt vì điều Phục Luân vừa nói.
“Là Lâm Sương, cô ta đã làm tất cả những chuyện đó!!”
“Thật không?”
“Anh cứ thử cho người điều tra thì biết. Còn nữa, Lâm Sương đã đe dọa Mẫn mẫn rằng, nếu…nếu Mẫn mẫn tiếp tục ở bên anh, sẽ mang hết chuyện anh là ma cà rồng ra nói với mọi người!!”
“CÁI GÌ???”
Tư Vũ không kiềm chế nổi, đập bàn giận dữ đứng dậy, 1 người 4 năm qua hắn tin tưởng, tuy không có tình cảm nhưng lại coi là bạn tốt, vậy mà cô ta đã sỉ nhục tộc ma cà rồng, còn đe dọa người con gái của hắn ư????
Còn người con gái yêu hắn, hắn yêu thương, hắn chăm sóc 1 cách lặng thầm, hắn hận, lại vì hắn làm chuyện khiến trái tim tan nát….
***
Mẫn mẫn mệt bơ phờ, cô mặc bộ đồ tiên Mari chạy từ phố này sang phố khác để phát tờ rơi, Mari có cánh mà còn phải chạy cực khổ thế này, vậy mà cái tên Dracula kia trốn đâu không biết!!!
( A ha ha, đến đoạn valentine đầy ấn tượng đây rồi!!!)
Thoắt cái buổi tối đã đến, Mẫn mẫn ngóng cổ đi tìm cái tên Dracula thật sự của cô, nhưng chẳng thấy hắn đâu, A, hắn kia rồi, hắn đang mặc trang phục Dracula, đang ngồi ở ghế Ban tổ chức.
“Xin cảm ơn các bạn đã đến dự buổi ra mắt sản phẩm Love Or Devil của tập đoàn Mạc thị, sau đây xin mời Tổng giám đốc Mạc Tư Vũ lên ra mắt sản phẩm.”
Tư Vũ vẫn mặc bộ đồ Dracula, kiêu ngạo bước lên, hướng ánh mắt xuống bên dưới.
“Tôi là Tư Vũ, tổng giám đốc phụ trách sản phẩm của Mạc thị. Love Or Devil là 1 sản phẩm giải trí mới của công ty chúng tôi, sau khi xem quảng cáo hẳn các bạn đã biết về sản phẩm, nên tôi xin phép không giới thiệu nữa…Thay vào đó….Tôi muốn gửi lời chúc của tôi đến tất cả các bạn đã, đang, và sẽ yêu, chung sống bên nhau trọn đời. Nhưng hơn cả, tôi muốn gửi lời xin lỗi đến 1 người con gái, người con gái định mệnh của 1 con ma cà rồng như tôi, tiên nữ Mari!!!”
Bất chợt Tư Vũ nhắc đến nhân vật của mình làm Mẫn mẫn khá ngạc nhiên, còn Viên viên thì nghi hoặc quay ra nhìn Mẫn mẫn:
“Chị Mẫn mẫn, đoạn này đâu có trong kịch bản!!”
“Chị…chị không biết!!”
Mẫn mẫn ấp úng trả lời, rồi bị ánh mắt nhìn mình chằm chặp của Tư Vũ kéo lên, cô ngượng ngùng bước lên sân khấu, đôi mắt trong như pha lê của cô khẽ nhíu mày vì ánh đèn và tiếng chụp ảnh liên tục, Mẫn mẫn khẽ đứng sát vào người Tư Vũ.
“TGĐ Mạc, anh định gửi lời xin lỗi gì cho nàng tiên Mari vậy?”
1 phóng viên lên tiếng hỏi, Tư Vũ lạnh lùng liếc nhìn tất cả, rồi bất chợt cười tươi cầm tay Mẫn mẫn, hành động đó làm cô hết sức bất ngờ.
“4 năm qua tôi đã không thể chăm sóc nàng tiên Mari, để nàng từ thiên đường hạnh phúc bên cạnh tôi rơi xuống trần gian đầy khó khăn!!!”
Câu nói của Tư Vũ, hình như có trong kịch bản, nhưng Mẫn mẫn ngạc nhiên ngước lên, chẳng phải Viên viên đã nói, TGĐ Mạc thị đã sửa lại hết kịch bản rồi sao? 4 năm qua, sao giống với những gì hắn làm cho cô vậy? Nhưng riêng cái khoản thiên đường hạnh phúc thì không phải!
“Haha, thật khéo đùa, TGĐ Mạc, nghe nói anh đã kết hôn ở tuổi 19 phải không?”
“Đúng!!!”
Mẫn mẫn giật mình, hắn tuy có học cùng cô nhưng hơn tuổi cô thật, mà tại sao tên phóng viên vô duyên kia lại hỏi câu hỏi này cơ chứ! Mẫn mẫn khẽ véo tay Tư Vũ, để hắn ta không tiếp tục trả lời những câu hỏi riêng tư ra, như vậy cô sẽ rất dễ bị lộ.
“Đến năm 20 tuổi thì li dị phải không?”
“KHÔNG!!!”
Tư Vũ hét lớn khẳng định, bàn tay anh đang bóp bờ vai của Mẫn mẫn càng siết chặt hơn, cô khẽ cảm thấy đau.
“Tư Vũ, anh tuyệt đối không được nói chuyện đó ra!”
Mẫn mẫn nhủ thầm với Tư Vũ, cô sợ hắn nói chuyện chưa li dị ra, sẽ chọc tức Lâm Sương, làm cô ta….
“Vợ tôi chính là…..”
Tư Vũ chưa kịp nói dứt câu, thì 1 tiếng hét lớn ở dưới khán giả vang lên, làm Mẫn mẫn tái mặt:
“HẮN TA LÀ MA CÀ RỒNG!!! TƯ VŨ, HẮN TA LÀ MA CÀ RỒNG!!!”
Tiếng hét của Lâm Sương, Mẫn mẫn giật mình, cô vội ra dấu xua xua tay cho Lâm Sương, nhưng cô ta dường như đã mất kiểm soát, cô ta lao đến trên sân khấu, giành lấy Mic của MC rồi hét lớn:
“Tư Vũ, hắn ta là con ma cà rồng hút máu người, cả cô ta, Mẫn mẫn, cũng là ma cà rồng, cả dòng họ Mạc là ma cà rồng!!”
Mọi người bên dưới đều ồ lên kinh ngạc, dĩ nhiên chưa ai thất thần hiểu ra lời cô ta nói, chỉ thấy vẻ tức giận của Lâm Sương thì ngạc nhiên, còn Tư Vũ dường như đã dự đoán được tình huống này, hắn ta mỉm cười:
“Phải, tôi là ma cà rồng!!!”
Tư Vũ khẳng định rồi quay sang Mẫn mẫn, ánh mắt trìu mến hắn nhìn cô làm cô mất tự chủ, bất giác cô nhìn thẳng vào ánh mắt hắn, phóng những tia nhìn yêu thương đến đáy yêu thương ấy.
“Phập!!”
Tư Vũ cúi xuống cắn vào cổ Mẫn mẫn, rất nhẹ nhàng, nhưng đủ làm mọi người kinh ngạc. Lâm Sương nhìn cảnh đó, vội khụy xuống, tay làm rơi cả Mic, cô ta vừa nhìn Tư Vũ hút máu Mẫn Mẫn, vừa để im cho bảo vệ lôi đi, chắc đây là chuyện cô ta không thể ngờ đến!!!
Tư Vũ rời khỏi cổ Mẫn mẫn, hắn lau mồm rồi ôm chặt lấy cô, mỉm cười, có lẽ hắn đang chịu đựng sẽ che chắn cho nàng công chúa nhỏ này nếu như mọi người xông lên giết hắn!!!
“A, đây có phải là phần kết của quảng cáo sản phẩm của LOVE OR DEVIL không?!!!???”
Tiếng người đồng thanh ở bên dưới làm Mẫn mẫn và Tư Vũ ngạc nhiên quay xuống, là Phiên Băng, Phục Luân, Lâm Di và bé Phục Phiên, bọn họ hét lớn làm mọi người xung quanh xì xầm, rồi cười lớn, tiếng vỗ tay nổ dài, mọi người đã tưởng đây là 1 chiêu thức lăng xê sản phẩm của công ty Mạc thị.
“Vợ của tôi là Dương Tuyết Mẫn!!! Chính là nàng tiên Mari đang đứng bên cạnh tôi!!!”
Tư Vũ nắm chặt tay Mẫn mẫn, tự tin khẳng định, lúc này trái tim của Mẫn mẫn như lệch nhịp 1 cách quá đáng, cô chỉ muốn ôm chặt hắn vào lòng để khóc òa lên tình cảm đã bị đè nén 4 năm qua, bây giờ không còn Lâm Sương nữa, nhưng sao cô vẫn chưa nói.
Vì cô không tự tin vì tình yêu Tư Vũ dành cho cô, bàn tay trắng ngần của cô vẫn trống trơn….
“4 năm trước, tôi đã cưới được 1 cô vợ cực kì ương ngạnh, vừa sợ vừa chống đối tôi, nhưng lại vô cùng hồn nhiên, ngây thơ, tuy vậy, cô ấy lại cứng cỏi đề nghị li dị với tôi khi tôi đã làm tổn thương sâu sắc cô ấy. Mẫn mẫn, 4 năm qua, là anh không tốt, anh đã không làm 1 người chồng tốt, 4 năm qua, anh có 1 vật, vốn định đưa nó vào ngày sinh nhật 4 năm trước của em….”
Tư Vũ quay sang nhìn cô, rồi rút từ trong túi ra 1 chiếc hộp nhỏ, hắn quì xuống trước mặt Mẫn mẫn trong cái nhìn ngạc nhiên của cô và toàn thể mọi người:
Ông chồng Ma Cà Rồng [Hoàn]
“MẪN MẪN, LẤY ANH NHÉ!!!”
Hắn mở chiếc hộp nhỏ đó ra, là 1 đôi nhẫn, đó chính là chiếc nhẫn năm xưa cô nhìn thấy hắn chọn trong cửa hàng. 4 năm qua, hắn vẫn còn giữ nó???
Mẫn mẫn nghẹn ngào, cô khóc òa lên, gật đầu lia lịa, cô ôm chầm lấy hắn, cười hạnh phúc:
“EM đồng ý, em đồng ý!!! Tư Vũ quá đáng, anh thật là quá đáng, sao anh lại làm em yêu anh như vậy cơ chứ!!!”
Tư Vũ quay sang nhìn Mẫn mẫn, hắn nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô, Tư Vũ rút chiếc nhẫn ra đeo vào tay Mẫn mẫn, đám đông bên dưới vỗ tay ầm ĩ, Viên viên, Băng băng và Lâm Di nước mắt đã chảy giàn giụa vì cảm động, Viên viên tủi thân dựa vào vai Lâm Di, cô khóc nấc:
“Chị Di di, bao giờ em mới có chồng cơ chứ!!!
Mẫn mẫn nhìn Tư Vũ đeo nhẫn vào tay mình, hắn ta nhẹ nhàng hôn lên trán cô, hôn khắp khuôn mặt của cô, hắn hôn cả những giọt nước mắt trên mặt cô.
“Mẫn mẫn, em sẽ sống bên anh suốt đời chứ!!!”
“Vầng!!! Em sẽ sống suốt đời, chăm sóc ÔNG CHỒNG MA CÀ RỒNG của em!!!”
HẾT
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.