Chương 39: Fan cuồng tấn công
Hoa Sen Trắng
12/11/2022
Chuyện Sở Thiếu Trung và Diệp Sở Nguyệt hôn nhau không ngờ lại bị
paparazzi chụp được mà lan tràn ra khắp các mặt báo. Các fan nữ cuồng Sở Thiếu Trung biết được chuyện này mà truy cập vào tài khoản mạng của Sở
Nguyệt mà không ngừng công kích cô.
Lý Nhậm Vũ đang ngồi thư thả trên giường bệnh tình cờ mở tivi lên xem thì đúng lúc nhìn thấy hình ảnh giữa Diệp Sở Nguyệt và Sở Thiếu Trung khiến mặt anh phút chốc đỏ bừng bừng, máu ghen trong người tựa như núi lửa sắp phun trào, miệng lập tức không ngừng mắng nhiếc:
- "Cái tên Cung Đình Kê này, dám ngang nhiên hôn vợ của ông à."
Sở Kiệt vừa mua thức ăn từ bên ngoài bước vào vẫn chưa biết chuyện mà ngơ ngác nhìn dáng vẻ hấp tấp của người trước mặt. Hiện tại, Lý Nhậm Vũ đã thay đi bộ đồ bệnh nhân mà mặc lên người chiếc áo thun trắng cùng chiếc quần tây đen, bên ngoài còn khoác thêm chiếc áo khoác màu nâu mà chuẩn bị bước ra khỏi cửa. Sở Kiệt khó hiểu liền nhanh chóng đứng chắn phía trước, cất giọng hỏi:
- "Chú định đi đâu thế? Bác sĩ vẫn chưa cho chú xuất viện mà."
- "Bây giờ chú khỏe hẳn lại rồi, lại còn cảm thấy sức mạnh tràn trề có thể ra tay đấm nát mặt tên Cung Đình Kê kia."
Nghe anh nói, Sở Kiệt lập tức ngước nhìn về phía tivi đang phát ra những thông tin liên quan đến Sở Thiếu Trung và mẹ của mình.
- "Cái gì chứ? Sao có thể xảy ra chuyện này?"
Lý Nhậm Vũ mạnh tay tháo gỡ toàn bộ những thứ băng bó trên tay ném xuống đất mà hùng hổ mở cửa bước ra ngoài, sau đó ngồi vào trong xe.
- "Chú Vũ, đợi con theo với."
Sở Kiệt cũng bối rối mà chạy theo sau. Cậu sợ trong lúc giận dữ, Lý Nhậm Vũ không kiềm chế được mà làm ra những chuyện sai trái.
- "Sở Kiệt, chúng ta đi giành lại mẹ của con."
Chưa đợi cậu lên tiếng, Lý Nhậm Vũ đã đạp chân ga khiến cậu hốt hoảng mà ngã ngửa ra sau. Với tâm trạng tồi tệ như bây giờ, cộng với khả năng lái xe lạng lách của người bên cạnh khiến Sở Kiệt vô cùng sợ hãi, hai tay bám chắc lấy thành ghế, miệng không ngừng hét lớn:
- "Chú chạy chậm thôi. Con còn trẻ, tương lai còn nhiều sáng lạng."
Sở Kiệt vừa nói vừa nhắm nghiền mắt. Ngay khi mở mắt ra đã thấy chiếc xe đang dừng trước cửa nhà Diệp gia mà cảm thấy nhẹ nhõm, khẽ thở phào. Không ngờ, tốc độ lái xe của Lý Nhậm Vũ thượng thừa đến vậy khiến cậu cứ nghĩ mình vừa từ máy bay đáp xuống.
- "May quá, vẫn bình an."
Vừa nhìn sang bên cạnh đã chẳng thấy người đâu. Thoáng chốc, Lý Nhậm Vũ đã xông vào đám đông đang chen lấn ở phía trước.
- "Đồ hồ ly tinh, cô dám quyến rũ Cung Đình Kê của chúng tôi sao."
Đám fan nữ vây kín người Diệp Sở Nguyệt khiến cô không tài nào thoát ra được. Không những thế, bọn họ còn ném thức ăn, trứng sống vào người cô. Diệp Sở Nguyệt không nhịn được nữa mà tức gì mắng lại đám fan cuồng ấy.
- "Các cô điên rồi à? Tôi không có làm chuyện gì xấu hổ, không có gì phải sợ."
Vừa nói, Diệp Sở Nguyệt phủi phủi lại quần áo. Tuy nhiên chưa được ba giây, hàng loạt thức ăn, rau củ lại nhắm về phía cô mà ném.
- "Thứ phụ nữ đơn thân cố gắng quyến rũ thần tượng để nổi tiếng, rẻ mạt."
- "Các cô nói ai rẻ mạt?"
Sở Nguyệt lúc này không nhịn được nữa mà lập tức nhào tới hơn thua với bọn họ. Cô mạnh tay lấy số thức ăn, trứng sống đang bám trên người mình mà chà lên mặt những kẻ đã bắt nạt mình khiến đám đông càng thêm hỗn loạn.
Sở Kiệt ngay khi nhìn thấy đám fan cuồng tấn công mẹ của mình mà hớt hải chạy tới tuy nhiên vẫn chậm hơn Lý Nhậm Vũ. Anh hiện tại đã thành công xông vào đám đông hỗn loạn.
- "Đồ không biết xấu hổ."
Xoạc...
Sở Nguyệt nhắm mắt trước trận mưa trứng sống từ phía đám fan nữ cuồng liền từ đâu xuất hiện dáng người cao to, nhanh tay cởi áo khoác lên che chắn lên người cô.
- "Lý Nhậm Vũ, là anh?"
Sở Nguyệt ngơ ngác nhìn người bên cạnh đang đưa tay che lấy người mình. Chẳng phải anh đang ở bệnh viện sao? Sao lại đến đây chứ? Lý Nhậm Vũ gương mặt vẫn có chút ghen tuông nhưng vẫn ôn nhu đáp lại:
- "Đừng sợ, có anh đây. Hôm nay anh sẽ đấu với đám fan cuồng này đến cùng để lấy lại danh dự cho em. Dám động vào người phụ nữ của Lý Nhậm Vũ, các người tới số rồi."
Dứt lời, anh trừng mắt nhìn thẳng về phía đám đông đang không ngừng công kích Sở Nguyệt khiến bọn họ sợ hãi mà nhường đường.
Một lúc sau, khi hay tin Sở Nguyệt gặp chuyện, Sở Thiếu Trung cùng trợ lí cũng đến đó mà lớn tiếng ngăn cản khiến đám đông lúc này mới đổ dồn về phía anh, miệng không ngừng hét lớn.
- "Cung Đình Kê, Sở Thiếu Trung muôn năm."
Lý Nhậm Vũ đang ngồi thư thả trên giường bệnh tình cờ mở tivi lên xem thì đúng lúc nhìn thấy hình ảnh giữa Diệp Sở Nguyệt và Sở Thiếu Trung khiến mặt anh phút chốc đỏ bừng bừng, máu ghen trong người tựa như núi lửa sắp phun trào, miệng lập tức không ngừng mắng nhiếc:
- "Cái tên Cung Đình Kê này, dám ngang nhiên hôn vợ của ông à."
Sở Kiệt vừa mua thức ăn từ bên ngoài bước vào vẫn chưa biết chuyện mà ngơ ngác nhìn dáng vẻ hấp tấp của người trước mặt. Hiện tại, Lý Nhậm Vũ đã thay đi bộ đồ bệnh nhân mà mặc lên người chiếc áo thun trắng cùng chiếc quần tây đen, bên ngoài còn khoác thêm chiếc áo khoác màu nâu mà chuẩn bị bước ra khỏi cửa. Sở Kiệt khó hiểu liền nhanh chóng đứng chắn phía trước, cất giọng hỏi:
- "Chú định đi đâu thế? Bác sĩ vẫn chưa cho chú xuất viện mà."
- "Bây giờ chú khỏe hẳn lại rồi, lại còn cảm thấy sức mạnh tràn trề có thể ra tay đấm nát mặt tên Cung Đình Kê kia."
Nghe anh nói, Sở Kiệt lập tức ngước nhìn về phía tivi đang phát ra những thông tin liên quan đến Sở Thiếu Trung và mẹ của mình.
- "Cái gì chứ? Sao có thể xảy ra chuyện này?"
Lý Nhậm Vũ mạnh tay tháo gỡ toàn bộ những thứ băng bó trên tay ném xuống đất mà hùng hổ mở cửa bước ra ngoài, sau đó ngồi vào trong xe.
- "Chú Vũ, đợi con theo với."
Sở Kiệt cũng bối rối mà chạy theo sau. Cậu sợ trong lúc giận dữ, Lý Nhậm Vũ không kiềm chế được mà làm ra những chuyện sai trái.
- "Sở Kiệt, chúng ta đi giành lại mẹ của con."
Chưa đợi cậu lên tiếng, Lý Nhậm Vũ đã đạp chân ga khiến cậu hốt hoảng mà ngã ngửa ra sau. Với tâm trạng tồi tệ như bây giờ, cộng với khả năng lái xe lạng lách của người bên cạnh khiến Sở Kiệt vô cùng sợ hãi, hai tay bám chắc lấy thành ghế, miệng không ngừng hét lớn:
- "Chú chạy chậm thôi. Con còn trẻ, tương lai còn nhiều sáng lạng."
Sở Kiệt vừa nói vừa nhắm nghiền mắt. Ngay khi mở mắt ra đã thấy chiếc xe đang dừng trước cửa nhà Diệp gia mà cảm thấy nhẹ nhõm, khẽ thở phào. Không ngờ, tốc độ lái xe của Lý Nhậm Vũ thượng thừa đến vậy khiến cậu cứ nghĩ mình vừa từ máy bay đáp xuống.
- "May quá, vẫn bình an."
Vừa nhìn sang bên cạnh đã chẳng thấy người đâu. Thoáng chốc, Lý Nhậm Vũ đã xông vào đám đông đang chen lấn ở phía trước.
- "Đồ hồ ly tinh, cô dám quyến rũ Cung Đình Kê của chúng tôi sao."
Đám fan nữ vây kín người Diệp Sở Nguyệt khiến cô không tài nào thoát ra được. Không những thế, bọn họ còn ném thức ăn, trứng sống vào người cô. Diệp Sở Nguyệt không nhịn được nữa mà tức gì mắng lại đám fan cuồng ấy.
- "Các cô điên rồi à? Tôi không có làm chuyện gì xấu hổ, không có gì phải sợ."
Vừa nói, Diệp Sở Nguyệt phủi phủi lại quần áo. Tuy nhiên chưa được ba giây, hàng loạt thức ăn, rau củ lại nhắm về phía cô mà ném.
- "Thứ phụ nữ đơn thân cố gắng quyến rũ thần tượng để nổi tiếng, rẻ mạt."
- "Các cô nói ai rẻ mạt?"
Sở Nguyệt lúc này không nhịn được nữa mà lập tức nhào tới hơn thua với bọn họ. Cô mạnh tay lấy số thức ăn, trứng sống đang bám trên người mình mà chà lên mặt những kẻ đã bắt nạt mình khiến đám đông càng thêm hỗn loạn.
Sở Kiệt ngay khi nhìn thấy đám fan cuồng tấn công mẹ của mình mà hớt hải chạy tới tuy nhiên vẫn chậm hơn Lý Nhậm Vũ. Anh hiện tại đã thành công xông vào đám đông hỗn loạn.
- "Đồ không biết xấu hổ."
Xoạc...
Sở Nguyệt nhắm mắt trước trận mưa trứng sống từ phía đám fan nữ cuồng liền từ đâu xuất hiện dáng người cao to, nhanh tay cởi áo khoác lên che chắn lên người cô.
- "Lý Nhậm Vũ, là anh?"
Sở Nguyệt ngơ ngác nhìn người bên cạnh đang đưa tay che lấy người mình. Chẳng phải anh đang ở bệnh viện sao? Sao lại đến đây chứ? Lý Nhậm Vũ gương mặt vẫn có chút ghen tuông nhưng vẫn ôn nhu đáp lại:
- "Đừng sợ, có anh đây. Hôm nay anh sẽ đấu với đám fan cuồng này đến cùng để lấy lại danh dự cho em. Dám động vào người phụ nữ của Lý Nhậm Vũ, các người tới số rồi."
Dứt lời, anh trừng mắt nhìn thẳng về phía đám đông đang không ngừng công kích Sở Nguyệt khiến bọn họ sợ hãi mà nhường đường.
Một lúc sau, khi hay tin Sở Nguyệt gặp chuyện, Sở Thiếu Trung cùng trợ lí cũng đến đó mà lớn tiếng ngăn cản khiến đám đông lúc này mới đổ dồn về phía anh, miệng không ngừng hét lớn.
- "Cung Đình Kê, Sở Thiếu Trung muôn năm."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.