Chương 28: Video bỗng hot
Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử
19/05/2024
Án tử của Tinh Quang giải trí kết thúc, Hạ Cô Hàn rốt cuộc có thể quang minh chính đại mà đóng cửa tiệm, mỗi ngày ngủ đến ông trời lên cao, ăn cơm cũng có ông chồng quỷ hầu hạ, y cũng moi được đống tài sản của Chu Chí Cường, quả thật vấn đề tiền bạc không cần lo. Mấy ngày này đối với Hạ Cô Hàn không khác gì cuộc sống thần tiên, không lo không nghĩ.
Cố Tấn Niên thì đúng chuẩn ông chồng già chiều vợ trẻ, cái gì cũng dung túng Hạ Cô Hàn, y không muốn làm thì hắn cũng không để y làm.
Chớp mắt một cái đã qua 1 tháng.
Đến hè quả thật không khác gì cái lò lửa, mặt đất như muốn cong vẹo dưới ánh mặt trời, đập cái trứng gà xuống đất có thể chiên ra cái ốp la chứ không đùa.
Cả ngày có khi không có nổi cơn gió, nóng đến người người đều muốn trầm cảm. Ai cũng chỉ mong trốn vào phòng bật điều hoà ngồi cả ngày.
Hạ Cô Hàn càng không muốn ra cửa, mỗi ngày nằm lết trên ghế trong quầy, không ngủ thì ngồi ngu, chính là cứ vậy mà trôi qua từng ngày.
Hôm nay cũng như bao ngày trước, Hạ Cô Hàn trải ra như cái bánh mèo trên ghế ngủ trưa thì điện thoại tính tình tang reo chuông.
Từ khi y biết Cố Tấn Niên vào được chợ hoa mà thành tên tài xế già thì Hạ Cô Hàn đã tuyệt tình mà tịch thu điện thoại của hắn. Bất quá y cũng không tước đoạt cái sở thích xem tiểu thuyết của hắn, còn trực tiếp bỏ ra một số tiền lớn để mua cho lão chồng quỷ một cái điện thoại, lên web ljj coi tiểu thuyết là bình thường nhưng lên chợ hoa thì hoàn toàn không được.
Không thể lên chợ hoa, Cố Tấn Niên tiếc não ruột nhưng vẫn theo y của Hạ Cô Hàn. Vì tài chính trong nhà, cậu vợ của hăn nắm, dù là ljj hay chợ hoa, Hạ Cô Hàn cho tiền thì hắn mới có thể xem được.
Trở lại chuyện chính.
Điện thoại là của Chu Chí Cường gọi tới
Từ hôm chính phủ công bố vụ án của Tinh Quang Giải Trí thì Chu Chí Cường chỉ duy nhất một lần gọi điện để chuyển tiền cho y, chứ đến nay vẫn chưa hề liên lạc.
Chu Chí Cường lên người đại diện không bảo lâu thì cái án ở Tinh Quang Giải Trí bùng nổ, gã mới dính líu vào không sâu cũng chưa gây ra tội ác nào, nếu có thì chỉ là thấy mà không báo. Chính phủ điều tra vài ngày thì cũng thả gã ra, nhưng vẫn bị giáo dục một trận cùng đóng phạt.
Gã không còn là người đại diện, tài sản đều chuyển qua hết cho Hạ Cô Hàn, hiện tại chỉ là một nhân viên bán hàng bình thường. Tuy công việc mệt với tiền lương không nhiều nhưng trải qua sự việc tại Tinh Quang Giải Trí gã cảm thấy như vậy cũng ổn rồi, mỗi ngày vất vả một xíu nhưng lòng thản thơi.
Lần này gọi cho Hạ Cô Hàn vì gã có chuyện muốn nói “ ông chủ nhỏ, cái phim điện ảnh của cậu tối nay công chiếu đó.”
Cái phim điện ảnh giề???
Hạ Cô Hàn đực mặt ra hồi lâu mới nhớ đến tháng trước lúc đưa cơm hộp ở thành điện ảnh, y được mời vào vai thiên sư.
Hình như bộ phim đó gọi là cái gì 《 cổ trạch kinh hồn 》 thì phải.
Tuy Hạ Cô Hàn cũng chả hiểu cái gì về điện ảnh, nhưng ít nhiều cũng nhìn qua vài phim tài liệu, với lại hơn một tháng có thể biên tập hoàn chỉnh một bộ phim sao???
“ ông chủ nhỏ?” Chu Chí Cường không nghe được tiếng Hạ Cô Hàn đáp lại, cho rằng ylại ngủ rồi, nên khẽ gọi lại lần nữa.
Hạ Cô Hàn “uhm “ một tiếng, tỏ vẻ chính mình còn thanh tỉnh.
Chu Chí Cường: “ tôi có quen với đạo diễn cỉ phim Cổ trạch kinh hoàng, nên ông ấy nhờ tôi gửi cậu hai vé xem phim.”
Hạ Cô Hàn định nói thôi không cần vì y chả có sở thích đi xem cine, nhưng lại nhanh chóng cảm nhận được một ánh mắt bắn đếnn, y vừa ngẩng đầu liền đầu liền đối diện với tầm mắt của Cố Tấn Niên.
“ Anh muốn đi hả?” Hạ Cô Hàn dùng khẩu hình miệng hỏi ông chồng quỷ. Thì nhận được cái gật đầu của hắn.
Y liền nghĩ nghĩ. Hình như Cố Tấn Niên chưa đi rạp chiếu phim lần nào vậy thôi sẵn lần này cho hắn mở mang tầm mắt cũng được, dù sao cũng không tốn tiền vé... Nên câu cự tuyệt liền được Hạ Cô Hàn nuốt vào bụng, mà nói vào điện thoại.
“ Vậy làm phiền ngươi đem hai vé qua nha.”
Chu Chí Cường vội vàng mà nói:“ vâng, vâng để tôi share QR với cậu.”
Cúp máy thì Chu Chí Cường nhanh chóng share QR cho Hạ Cô Hàn, y nhìn thoáng qua một chút hứng thú cũng chả có.
Thời gian công chiếu là buổi tối,Hạ Cô Hàn cảm thất mệt mỏi vô cùng, tối không phải để đi ngủ hay sao mà đi long nhong, y đem điện thoại dẹp vào túi mà nhìn Cố Tấn Niên nói.
“ Em không đi đâu, muốn đi thì anh đi đi, ra đầu hẻm quẹo trái, đi thêm 500 mét liền có cái rạp chiếu.”
“ Không đi cũng được.” Cố Tấn Niên bỗng nhiên dễ nói chuyện khiến Hạ Cô Hàn bất ngờ, nghi hoặc mà nhìn qua không khỏi hỏi lại:“ thiệt hả?”
Cố Tấn Niên vươn tay vuốt ve khuôn mặt Hạ Cô Hàn hạ giọng:“ hình như thân nhiệt em lại hạ, ta làm ấm thân thể cho em.”
Hạ Cô Hàn: “......”
Làm ấm thế nào khỏi nói cũng biết. Cố tình là lần nào Hạ Cô Hàn cũng không thể cự tuyệt, nhưng thích thì thích thiệt chỉ là mỗi lần thích xong thì mệt quá đi....
Hạ Cô Hàn nghiêm túc suy nghĩ một phen xem đi coi phim hay lăn giường với ông chồng quỷ cái nào mệt hơn.
Cuối cùng cũng rút ra kết luận chính là đi xem phim đi nửa đường y có thể lăn ra ngủ, còn lăn giường với Cố Tấn Niên thì cả đêm y khỏi ngủ luôn.
“ Đi coi phim thôi.”
Hạ Cô Hàn gian nan đưa ra lựa chọn, còn Cố Tấn Niên ngồi bên cạnh không khỏi nhếch khoé môi, được tiện nghi còn khoe mẽ.
“ Em mệt, ở nhà cũng được mà!”
“ Ầy, ầy...sao có thể, đây là bộ phim đầu tiên của em, sao lại không đi chứ!!!”
Hạ Cô Hàn vô cùng dối lòng mà tỏ vẻ phản đối, khiến Cố Tấn Niên chỉ biết cười, xoa đầu cậu vợ.
***
Hạ Cô Hàn ngủ đến 11h30 thì bị Cố Tấn Niên kéo dậy. Y buồn ngủ đến không mở nổi mắt, nhưng nhìn cái outfit của Cố Tấn Niên mà tỉnh táo ngay lập tức.
Thường ngày Cố Tấn Niên đều tròng lên người bộ suit chỉnh chu, tóc vuốt keo ngược giày da bóng láng nhìn không khác gì bá đạo tổng tài trong tiểu thuyết độc hại, vậy mà hôm nay..... Hôm nay thằng chả lại thay đổi...
Một thân áo sơ mi trắng rộng, cởi hai nút cổ, lộ chút ngực và xương quai xanh. Tay áo còn xắn tới khủy lộ ra cánh tay cơ bắp thon dài, quần kaki rộng rãi tôn lên đôi chân dài thẳng tắp.
Tóc cũng để tự nhiên có chút hỗn độn, quả thật một sự kết hợp khiến Hạ Cô Hàn muốn rớt cả mồm về ông chồng quỷ.
Cũng không thể trách Hạ Cô Hàn ngạc nhiên, vì Cô Tấn Niên đã lướt rất nhiều tạp chí làm đẹp, chọn lựa không ít. Từ kiểu tóc tới trang phục của nam người mẫu.
Hạ Cô Hàn nhìn lão quỷ không nhịn nổi mà môi giật giật nói.
“ Gì vậy nè! Không phải chỉ đi coi phim thôi sao? Sao mà....”
Lời còn chưa nói xong thì Hạ Cô Hàn như ngộ ra điều gì, khó tin mà trợn mắt.
“ Lão quỷ,đừng nói với em anh đang nghĩ chúng ta đi hẹn hò nha!!!”
Đi coi phim chỉ là vỏ bọc, hẹn họ mới là mục đích của hắn. Khó khăn lắm mới một lần đi coi phim cùng cậu vợ, sao không màu mè một lượt cho được.
Cố Tấn Niên đương nhiên không thừa nhận, tay thì đưa đống đồ qua cho Hạ Cô Hàn.
Hạ Cô Hàn cũng nhìn ra nguyện vọng hẹn hò mạnh mẽ của ông chồng quỷ, nên cũng chọn lựa một lượt. Đâu thể nào ông chồng thì bận đồ sang chảnh còn y lại áo thun quần tà lỏn dép lào.
Chờ hai vợ chồng tạo nét xong xuôi đã hơn mười phút, đi ra rạp cũng còn dư thời gian.ll
Lúc vào rạo chiếu, thì Hạ Cô Hàn phóng ngay đến chỗ soát vé, còn Cố Tấn Niên thì đứng lại trước một poster phim.
“Như thế nào......”
Hạ Cô Hàn vừa định hỏi, đôi mắt liền đảo qua cái poster trước mặt liền hiểu nguyên nhân, đây chính là poster phim 《 cổ trạch kinh hồn 》, nhưng center tấm ảnh lại không phải vai chính mà là Hạ Cô Hàn, thanh niên khách mời, đóng chưa quá 10'.
Không chỉ một mà tận 2 Hạ Cô Hàn. Một Hạ Cô Hàn bận áo blouse trắng, trên mũi đeo chiếc kính gọng vàng, khuôn mặt văn nhã tuấn tú.
Còn một Hạ Cô Hàn lại bận đạo bào, đeo kiếm gỗ đào, cả hai Hạ Cô Hàn xoay lưng đối nhau, một minh một ám, ai không biết còn tưởng bộ phim này Hạ Cô Hàn mới là vai chính.
Này không phải là xạo chó hay sao, khán giả coi xong có phải chửi thúi đầu không???
Cố Tấn Niên cùng Hạ Cô Hàn đứng trong chốc lát, liền thấy có vào người đi ngang qua thấy poster 《 cổ trạch kinh hồn 》 mới lạng qua mua vé. Không phải nói, chứ anh bé trên poster quá đẹp, đẹp kinh hồn.
Hạ Cô Hàn đứng gần đó nên nghe được đoạn nói chuyện của hai cô gái đứng gần.
“ Cái phim Cổ trạch này là phim kinh dị của nước nhà sao? Haizz tui không có hứng thú với phim ma trong nước đâu.”
“ Hay hay không là một chuyện, nhưng nam chính đẹp quá bà ơi, vì nam chính tui phải coi mới được.”
“ Vậy cũng được,.”
......
Hạ Cô Hàn một trận lặng im.
Chỉ hy vọng hai chị gái kia coi phim xong thì vẫn thấy y đẹp trai. Cố Tấn Niên đứng nghe cũng vô cùng đồng tình vừa gật đầu vừa nói:“ quả thật đẹp thiệt!”
Hạ Cô Hàn quả thật thấy rõ ánh mắt của Cố Tấn Niên đang dán lên vị trí của y trên poster.
Hạ Cô Hàn: “......”
Y một phen kéo Cố Tấn Niên đi qua chỗ nhân viên soát vé, vừa đi vừa hung hăng hăm doạ “ lão quỷ cấm anh nghĩ lung tung.”
Cố Tấn Niên liền cười.
***
Đêm khuya người rất ít, rất nhanh liền tới lượt Hạ Cô Hàn, y đưa phiếu cho nhân viên, liền đổi lại sự hồ nghi trong mắt nhân viên, kiểu như đẹp mà khùng đi một mình mà tưởng hai mình?
Nhưng nhân viên vẫn cầm hai vé xé làm dấu, sau đó nhìn theo Hạ Cô Hàn đi vào trong. Đến khi y khuất dáng nhân viên mới mờ mịt gãi gãi tóc... Chuyện gì vừa xảy ra?
《 cổ trạch kinh hoàng 》 chính thức bắt đầu.
Phó đạo diễn đưa vé vị trí ngồi ở giữa màn hình, Cố Tấn Niên khuôn mặt tràn đầy hứng thú nhìn màn hình lớn, còn Hạ Cô Hàn vừa đặt đít xuống ghế thì hai mắt đã híp lại mơ màng muốn ngủ.
Vài phút sau, Cố Tấn Niên khẽ khàng kề sát vào tai Hạ Cô Hàn mà hỏi.
“ Sao vẫn chưa thấy em vậy?”
Hạ Cô Hàn đánh ngáp một cái: “Chờ một chút.”
Lại qua hơn mười phút.
Cố Tấn Niên: “ em đâu?”
Hạ Cô Hàn đã ngủ rồi.
Cố Tấn Niên: “......”
Cố Tấn Niên nhìn bản thân bơ vơ không ai ôm, lại nhìn xung quanh không thiếu các cặp tình nhân ôm nhau mà khẽ thở dài, sau đó lại bất đắc dĩ mà cười.
Không phải duy nhất một mình Cố Tấn Niên nghi hoặcmà tất cả những người lỡ trót mua vé xem phim này đều thật nghi hoặc. Khi nãy nhìn poster vì anh bé ở vị trí center họ mới vào đây, nhưng coi nãy giờ sao vẫn chưa thấy anh bé center đâu hết.
Thanh âm nghị luận nhanh chóng vang lên, có người không nhịn được mà lăn ra ghế ngủ một giấc.
Bộ phim dài tận 2 tiếng đồng hồ, còn 15 phút cuối cùng thì... Ào...ào ào....
Anh bé center xuất hiện rồi, anh bé trong phim bận một bộ đồ đạo trưởng múa may quay cuồng, sau đó lại soạt một cái trở thành bác sĩ tâm lí thông báo cho nhân vật còn lại trong phim bị hoảng loạn tinh thần.
U là trời, hay quá đi mất!!! Đúng là sản phẩm kinh dị nội địa mà.
Người xem mang tâm trạng hứng thú vì poster mà vào, sau đó mất hứng ra về không quên chửi rủa.
Còn Cố Tấn Niên vẫn nhìn màn hình lớn đã tối đen lâm vào trầm tư. Hạ Cô Hàn ngồi ngủ bên này khi đèn bật lên sáng toang mới giật mình ngồi dậy, ưỡn ẹo hai ba cái sau đó nhìn Cố Tấn Niên như hoá đá mà vươn tay chọt chọt cánh tay hắn.
“ Gì vậy, sao còn chưa đi?”
“ Em đóng phim liền gặp nữ quỷ?” Cố Tấn Niên đột nhiên hỏi.
Hạ Cô Hàn: “ sao anh biết?”
Cố Tấn Niên lại hỏi: “ em còn chém đứt lưỡi cô ta?”
Lúc này Hạ Cô Hàn mới có phản ứng lại, rất khó có thể tin, “Quay được cảnh đó luôn à?”
“ Ừ! “ Cố Tấn Niên gật đầu” người thường có lẽ không thấy, nhưng vài người đặc biệt hẳn có thể sẽ nhìn ra.”
Hạ Cô Hàn sửng sốt trong chốc lát, lại bình thường trở lại, “ lỡ rồi thôi, với lại cái phim thế này bao nhiêu người sẽ xem chứ!”
Nói xong thì quơ tay quơ chân, xoay hông vài cái “ xong rồi thì về ngủ thôi anh.”
Cố Tấn Niên đứng dậy, cùng Hạ Cô Hàn cùng nhau đi ra ngoài.
Khi đi ngang qua cái poster lúc đầu, hiện tại có không ít người vây xung quanh chụp hình, nhưng vẫn có không ít người đang chửi rủa. Nhưng họ chửi chính là nsx, đạo diễn, biên tập chứ người trên poster quả thật đẹp thiệt.
Có người do đứng gần nên mới thấy trên poster có dòng chữ nhỏ còn sát mép dưới góc, nên liền đọc ra “ diễn viên ở giữa là một vị khách mời, không phải nhân vật chính, xin đừng hiểu lầm.”
Đụy moá, vậy mà cũng làm được sao, đây là lần đầu tiên họ thấy có đoàn làm phim mất nết đến vậy, quả thật vì lợi nhuận cái gì cũng làm được.
Hạ Cô Hàn nghe được.
Trầm mặc một hồi lâu.
Cố Tấn Niên đứng bên cạnh thật không nhịn được mà phì cười, hắn không nghĩ ra Hạ Cô Hàn sẽ gặp được một đoàn phim lừa gạt đến thế, lừa đến trắng trợn công khai.
Ta đã nhắc nhở mấy người rồi, không nhìn thấy sao? Đúng là mắt mờ mà.
Hạ Cô Hàn liếc Cố Tấn Niên một cái, sau đó nắm tay hắn lôi đi, dù sao mấy người này cũng chả biết y là ai, nên họ muốn nói gì thì cứ mặc.
Hạ Cô Hàn xem bộ phim đầu tay này là nốt nhạc đệm, không hề để trong lòng, về tới nhà liền lăn đùng ra giường mà ngủ.
Không hề nghĩ tới 《 cổ trạch kinh hoàng 》 càng lúc càng nổi tiếng. Vì ekip đoàn phim cố tình đem phân cảnh của Hạ Cô Hàn cắt ra làm trailer, rồi còn đăng lên mxh.
Đêm nay không ít người vì cái trailer 《 cổ trạch kinh hoàng 》 lừa tình mà đến xem, nhưng xem xong về thì liền lên mxh bắt đầu chửi rủa.
Chính là trực tiếp để lại bình luận dưới trailer phim.
【 ĐM, trai đẹp chỉ là người tuyên truyền thôi. Nhìn trailer thế nào là cảnh của trai đẹp thế ấy!!!. 】
Giang cư mận vì cái bình luận nằm trên cùng này mà nhốn nháo, cũng không ít người vào góp tiếng, nửa đêm mà # poster khách mời vị trí C # đưa thẳng lên hot search.
Phiến Phương lại không thấy mắc cỡ hay gì còn lấy làm tự hào, nhân cơ hội đó liền biên tập một đoạn video có cảnh Hạ Cô Hàn mà đăng lên.
Trailer còn úp mở che giấu một chút, chứ đoạn video này còn trực tiếp phóng cận khuôn mặt Hạ Cô Hàn. Quả thật giang cư mận vì mỹ nhan của Hạ Cô Hàn bạo kích cho trực tiếp câm lặng.
Kiếm gỗ đào xé gió vẽ vòng cung, áo đạo bào phất phơ theo từng cử động, một vị đạo trưởng phiêu dật phong lưu. Áo blouse trắng tinh khôi, gọng kính vàng mỏng, vị bác sĩ tinh anh cấm dục. Dù cho trang phục không đầu tư, đạo cụ cùng bối cảnh sơ sài ẩu tả cũng không thể che dấu được nhan sắc của Hạ Cô Hàn.
Video nhanh chóng hot, Phiến Phương còn ra sức thêm chút lửa vào # cổ trạch kinh hoàng khách mời soái ca # cũng xông lên hot search, dẫn đến một nhóm chị êm phụ nữ già trẻ lão ấu liền mê nhan sắc Hạ Cô Hàn. Bọn họ không chửi rủa Phiến Phương nữa mà còn hạ giọng muốn biết tin tức của vị khách mời.
Trên mxh một phen phong ba về nhan sắc của anh bé khách mời, còn anh bé khách mời thì lại chả biết ất ơ gì, vẫn ôm ông chồng quỷ mà ngủ ngon lành.
Đến giữa trưa hôm sau, Hạ Cô Giang gọi đến Hạ Cô Hàn mới biết chuyện. Y im lặng câm nín, không phải vì không tiếp thu mà là vì nghi hoặc.
Tại sao hot???
Nhưng nghĩ một chút thì lại cảm thấy thôi nó hot thì cứ để nó hot đi,dù sao lúc đó y cũng không để lại bất cứ thông tin cá nhân nào.
“ Mà anh cũng yên tâm đi, chuyện đó đại bá cũng biết nên hẳn giờ đã khơi thông quan hệ, đem mấy cái trên mạng xoá rồi.”
Hạ Cô Giang nói xong thì không nghe thằng anh họ nói gì nên nghĩ rằng Hạ Cô Hàn không tiếp thu nổi, liền mở miệng an ủi.
Bất quá Hạ Cô Giang cũng chưa nói ra cái chuyện trong phim đã quay được cảnh Hạ Cô Hàn đấu với nữ quỷ, thiên sư bậc 2 Khai thiên nhãn mới nhìn ra được một chút, còn thiên sư bậc càng cao thì nhìn thấy càng rõ ràng hơn. Cũng may Hạ Cô Hàn không lộ quá nhiều, lại có thêm hiệu ứng điện ảnh, nên nhóm thiên sư nhìn vào cũng chỉ cho rằng Hạ Cô Hàn là đang biểu diễn, nên ít nhiều đều cảm thán “ có chút hiểu biết.”
An ủi thằng anh họ xong, Hạ Cô Giang lại không nhịn được bắt đầu khẩu nghiệp.
“ Không tin được, cũng có một ngày anh bán nhan sắc để kiếm tiền.”
Lời này quả thật không sai nhưng Hạ Cô Hàn còn ghim chuyện thằng em ngáo dám mở đường cho lão quỷ nhà y vào chợ hoa. Nên liền híp mắt, giọng nhẹ nhàng hỏi.
“ Dạo này thấy mày có vẻ nhàn?”
Hạ Cô Giang lập tức cảnh giác:“ không!! Bận lắm nha, ngày cũng bận bù đầu chân không chạm đất đây này, thôi còn có việc, em cúp trước.”
Chưa kịp để Hạ Cô Hàn nói thêm lời nào Hạ Cô Giang đã cúp cái rụp, sau đó khẽ thở phào. Chỉ là vài phút sau, liền có người đến bảo Hạ Cô Giang đi gác thánh địa trong tộc.
Thánh địa khổ hàn, không mạng không điều hoà, đứng gác không khác gì thằng tù. Hạ Cô Giang trước nay tính tình loi choi, bị bảo đi gác thánh địa không khác gì bắt cậu ngồi tù.
A a a!
Hạ Cô Giang không kiềm nổi mà hét lớn xả tức giận, cậu chỉ nói có 1 câu thôi mà, sao lại đắc tội Hạ Cô Hàn cơ chứ???
***
Cửa tiệm nhang đèn.
Hạ Cô Hàn sau khi nghe Hạ Cô Giang nói Hạ Vân Khai đã nhờ người xoá hết mấy cái video rồi ép nhiệt độ của y xuống thì cảm thấy yên tâm không thôi. Ăn cơm xong y lại tiếp tục ngồi trên ghế mà ngơ ngẩn.
Vài phút sau, Hạ Cô Hàn thu được một cái tin tức.
Là ngân hàng nhắc nhở Hạ Cô Hàn có một số tiền được chuyển đến
Đây là ai cho y tiền?
Con dê Chu Chí Cường không phải bị y lột hết rồi sao?
Đang nghĩ ngợi thì tin nhắn Chu Chí Cường đã đến
【 Chu Chí Cường: ông chủ nhỏ, có thu được chuyển khoản của Phiến Phương Cổ trạch không?? 】
Giây tiếp theo, Chu Chí Cường liền phát tới một tin nhắn thoại
Chu Chí Cường: “ ông chủ nhỏ, Phiến Phương của Cổ trạch nhờ tôi nhắn xin lỗi cậu, chưa có sự đồng ý của cậu mà đã tự ý tuyên truyền là họ sai. Số tiền vừa chuyển cho cậu, Phiến Phương nói đã là phí tuyên truyền, hi vọng cậu đại nhân đại lượng, không so đo.”
Hạ Cô Hàn nhìn một dãy sáu số cảm thấy hình như phí tuyên truyền như vậy hơi nhiều, nhưng y không ngại nha. Dù trong lòng đã nở hoa nhảy múa, nhưng bêg ngoài vẫn giữ khuôn mặt nhàn nhạt lạnh lùng, giọng cũng không nhanh không chậm mà trả lại một chữ được.
Chu Chí Cường thở dài nhẹ nhõm một hơi, lại khẽ nhẹ giọng hỏi:“ nếu ông chủ nhỏ đã tha thứ cho họ, vậy có thể hay không đừng doạ họ nữa?”
Hạ Cô Hàn: 【 không làm chuyện trái với lương tâm, tự nhiên không sợ quỷ gõ cửa. 】
Chu Chí Cường coi như Hạ Cô Hàn đã đáp ứng, liền gửi qua vài câu cảm ơn cùng vài cái emo cảm ơn, sau đó mới ngưng
Hạ Cô Hàn tắt điện thoại lại nhìn qua lão quỷ Cố Tấn Niên đang xem tiểu thuyết bên cạnh mà hỏi:“ có phải anh làm gì rồi không?”
Cố Tấn Niên trầm mặc trả lời,ánh mắt vô cùng ôn nhu mà xoay sang nhìn Hạ Cô Hàn.
Hạ Cô Hàn đối diện với ánh mắt ôn nhu của ông chồng quỷ mà cảm thấy da gà toàn thân rớt xuống cả kí, quả thật y có thể đoán ra Cố Tấn Niên đã làm gì, 90% là sai các cô hồn dã quủ xung quanh hù doạ Phiến Phương của 《 cổ trạch kinh hoàng 》 để bọn họ nhả ra phí tuyên truyền.
Bằng không với cái nhan sắc của y, để họ thản nhiên cọ như vậy không phải y quá thiệt thòi ư??
Lại nghĩ đến cái phí tuyên truyền tận 6 con số kia mà lòng của Hạ Cô Hàn rạo rực không thôi, cả mặt cũng cười nhăn như bông cúc, vươn tay vỗ lấy vai Cố Tấn Niên.
“ Lão quỷ, anh làm tốt lắm.”
***
Hạ Cô Hàn cho rằng chuyện như vậy liền qua, nhưng y nào biết nó chỉ là mới bắt đầu.
Hiệp hội thiên sư là tổ chức đảm bảo lợi ích cho thiên sư, nhưng không phải thiên sư nào cũng nguyện ý gia nhập.
Những thiên sư không trải qua chứng thực thi thố được Hiệp hội xét cấp bậc thì được gọi là thiên sư “ hoang dại“.
Vân Phàm Thư chính là một thiên sư “hoang dại” đó, cô ta mở một shop online đoán mệnh, xem bói tử vi. Gần đây có tiếp một vị khách.
Vân Thư Phàm tính ra một chút sự tình của người khách này, nên khiến vị khách vô cùng tín nhiệm cô ta, có chuyện gì cũng tìm cô ta hỗ trợ.
Vị khách ra tay khá rộng rãi, Vân Thư Phàm nào có đạo lí tiền đến mà từ chối, nên cũng thường xuyên hỗ trợ xử lí vào chuyện của vị khách đó.
Nhưng gần đây, vị khách đó lại hướng cô mà cầu cứu một sự việc khiến cô không có cách nào giải quyết, bởi vì cô nhìn ra trong chuyện này có vấn đề.
Vân Thư Phàm cũng đề cập vấn đề cho vị khách, nhưng có vẻ như vị khách đó không tin.
Bị vị khách cứ dính lấy mà Vân Thư Phàm cảm thấy bực bội vô cùng, vô tình lên mạng xem video 《 cổ trạch kinh hoàng 》.
Lúc đầu cô còn cảm thấy vị đạo sĩ trong phim thiệt là đẹp trai, nhưng khi nhìn thấy hình ảnh vị đạo sĩ kia vung kiếm gỗ đào chém đứt lưỡi nữ quỷ, Vân Thư Phàm trực tiếp ngây người, cô ta cũng nhìn ra trong tay vị đạo sĩ đó đang cầm một cây roi được tạo từ linh khí.
Vân Thư Phàm còn nghĩ hẳn là hiệu ứng, nhưng càng nhìn kĩ thì thấy đó không phải hiệu ứng mà là roi linh khí chính hiệu.
Vân Phàm Thư tin tưởng đôi mắt chính mình.
Đôi mắt của cô cùng thiên sư khác nhau, khi sinh ra cô đã thấy những thứ người thường không nhìn ra, nên cô chắc chắn vị đạo sĩ trẻ đẹp kia cầm roi linh khí chứ không phải hiệu ứng..... Trong lòng Vân Thư Phàm không khỏi gáy lên. Má nó a!!! Cao thủ đây đích thực là cao thủ!!!!
Video xem xong không bao lâu, thì vị khách kia lại đến tìm cô, Vân Thư Phàm phiền đến chịu không nổi, trực tiếp gửi link đoạn video cho vị khách đó, còn nói với đối phương rằng vấn đề của họ chỉ có người trong video mới có thể giải quyết được, còn nhấn mạnh chồng của vị khách đó có thể tìm được người này.
Sau đó quả thật vị khách đã không đến làm phiền Vân Thư Phàm nữa, cô cũng không biết vị khách đó có tìm được người trong video hay không.
***
Lại là một buổi chiều nóng cháy da cháy thịt.
Hạ Cô Hàn chán đến chết mà ngồi ghế phát ngốc.
Lỗ tai y giật giật, nghe được từ cửa truyền đến tiếng bước chân, người đế không phải người quen. Hạ Cô Hàn liền nằm xuống ghế, bộ dáng như tui ngủ rồi, không tiếp khách!!
Nhưng người đến cũng chả biết tâm tư của Hạ Cô Hàn, mà đẩy cửa ra đi vào.
“ Xin hỏi ông chủ Hạ có ở đây không?”
Người tới là một cặp vợ chồnh trẻ, nhìn bộ dạng như đang đi dự tiệc của tầng lớp thượng lưu, quả thật không phù hợp chút nào với cái hẻm nhỏ cùng cái tiệm nhang đèn này.
Người chồng bận bộ tây trang anh tuấn soái khí, vừa nhìn chính là kiểu tổng tài bá đạo. Khuôn mặt có nét kiêu căng, nhìn khung cảng tiệm nhang đèn tỏ rõ ý ghét bỏ, khi vừa bước vào tay của gã cũng không buông tay cô vợ bên cạnh, như ý không muốn cô vợ chạm vào bất cứ đồ đạc gì ở đây.
Còn người vợ lại bận một bộ váy hàng hiệu xa xỉ, bước vào cửa tiệm nhang đèn còn mang theo một làn gió thơm. Trên tay còn đeo chiếc nhẫn kim cương to tổ chảng dưới ánh đèn lấp loé chói mù mắt người.
Số với người chồng bên cạnh, biểu cảm người vợ sinh động hơn rất nhiều, khi vừa bước vào giọng vang lên cũng chính là của người vợ. Đôi mắt cô ta linh động nhìn một vòng cửa tiệm mà đánh giá, sau đó mới dừng lại ở quầy, thấp thoáng có bóng người nằm bên trong.
“ Ông chủ Hạ?!”
Người vợ lại khẽ giọng gọi một tiếng. Chân mày người chồng đứng bên cạnh khẽ nhíu lại, nếu không phải vợ của gã muốn tới, gã tuyệt đối sẽ không bước vào cái hẻm Ôm Nguyệt này.
Lúc hắn bước đến đầu hẻm, thì đã cảm thấy khó chịu, cái hẻm này chủ yếu là người hạ đẳng sinh sống, nơi nơi tràn ngập dơ bẩn.
Ở cái nơi dơ bẩn thế này mà có đại sư ư??
Cố Tấn Niên đá đá ghế nằm, “ có khách tới.”
Còn là khách có tiền nữa!!!
Hạ Cô Hàn định xạo chó ngủ cũng phải rì rì mà bò dậy, biếng nhác trả lời.
“ Ta đây!”
Người vợ nhìn thấy Hạ Cô Hàn thì ánh mắt liền loé lên, vội vàng bước đến quầy, liền liên thanh.
“ Ông chủ Hạ, tôi cùng tiên sinh thân thể không có vấn đề, nhưng không hiểu tại sao lại không thể có con, ngài nhìn giúp chúng ta xem thế nào.”
Hạ Cô Hàn: “......”
Chỗ của y bán nhang đèn, không phải khoa chữa vô sinh!!!!!
Cố Tấn Niên thì đúng chuẩn ông chồng già chiều vợ trẻ, cái gì cũng dung túng Hạ Cô Hàn, y không muốn làm thì hắn cũng không để y làm.
Chớp mắt một cái đã qua 1 tháng.
Đến hè quả thật không khác gì cái lò lửa, mặt đất như muốn cong vẹo dưới ánh mặt trời, đập cái trứng gà xuống đất có thể chiên ra cái ốp la chứ không đùa.
Cả ngày có khi không có nổi cơn gió, nóng đến người người đều muốn trầm cảm. Ai cũng chỉ mong trốn vào phòng bật điều hoà ngồi cả ngày.
Hạ Cô Hàn càng không muốn ra cửa, mỗi ngày nằm lết trên ghế trong quầy, không ngủ thì ngồi ngu, chính là cứ vậy mà trôi qua từng ngày.
Hôm nay cũng như bao ngày trước, Hạ Cô Hàn trải ra như cái bánh mèo trên ghế ngủ trưa thì điện thoại tính tình tang reo chuông.
Từ khi y biết Cố Tấn Niên vào được chợ hoa mà thành tên tài xế già thì Hạ Cô Hàn đã tuyệt tình mà tịch thu điện thoại của hắn. Bất quá y cũng không tước đoạt cái sở thích xem tiểu thuyết của hắn, còn trực tiếp bỏ ra một số tiền lớn để mua cho lão chồng quỷ một cái điện thoại, lên web ljj coi tiểu thuyết là bình thường nhưng lên chợ hoa thì hoàn toàn không được.
Không thể lên chợ hoa, Cố Tấn Niên tiếc não ruột nhưng vẫn theo y của Hạ Cô Hàn. Vì tài chính trong nhà, cậu vợ của hăn nắm, dù là ljj hay chợ hoa, Hạ Cô Hàn cho tiền thì hắn mới có thể xem được.
Trở lại chuyện chính.
Điện thoại là của Chu Chí Cường gọi tới
Từ hôm chính phủ công bố vụ án của Tinh Quang Giải Trí thì Chu Chí Cường chỉ duy nhất một lần gọi điện để chuyển tiền cho y, chứ đến nay vẫn chưa hề liên lạc.
Chu Chí Cường lên người đại diện không bảo lâu thì cái án ở Tinh Quang Giải Trí bùng nổ, gã mới dính líu vào không sâu cũng chưa gây ra tội ác nào, nếu có thì chỉ là thấy mà không báo. Chính phủ điều tra vài ngày thì cũng thả gã ra, nhưng vẫn bị giáo dục một trận cùng đóng phạt.
Gã không còn là người đại diện, tài sản đều chuyển qua hết cho Hạ Cô Hàn, hiện tại chỉ là một nhân viên bán hàng bình thường. Tuy công việc mệt với tiền lương không nhiều nhưng trải qua sự việc tại Tinh Quang Giải Trí gã cảm thấy như vậy cũng ổn rồi, mỗi ngày vất vả một xíu nhưng lòng thản thơi.
Lần này gọi cho Hạ Cô Hàn vì gã có chuyện muốn nói “ ông chủ nhỏ, cái phim điện ảnh của cậu tối nay công chiếu đó.”
Cái phim điện ảnh giề???
Hạ Cô Hàn đực mặt ra hồi lâu mới nhớ đến tháng trước lúc đưa cơm hộp ở thành điện ảnh, y được mời vào vai thiên sư.
Hình như bộ phim đó gọi là cái gì 《 cổ trạch kinh hồn 》 thì phải.
Tuy Hạ Cô Hàn cũng chả hiểu cái gì về điện ảnh, nhưng ít nhiều cũng nhìn qua vài phim tài liệu, với lại hơn một tháng có thể biên tập hoàn chỉnh một bộ phim sao???
“ ông chủ nhỏ?” Chu Chí Cường không nghe được tiếng Hạ Cô Hàn đáp lại, cho rằng ylại ngủ rồi, nên khẽ gọi lại lần nữa.
Hạ Cô Hàn “uhm “ một tiếng, tỏ vẻ chính mình còn thanh tỉnh.
Chu Chí Cường: “ tôi có quen với đạo diễn cỉ phim Cổ trạch kinh hoàng, nên ông ấy nhờ tôi gửi cậu hai vé xem phim.”
Hạ Cô Hàn định nói thôi không cần vì y chả có sở thích đi xem cine, nhưng lại nhanh chóng cảm nhận được một ánh mắt bắn đếnn, y vừa ngẩng đầu liền đầu liền đối diện với tầm mắt của Cố Tấn Niên.
“ Anh muốn đi hả?” Hạ Cô Hàn dùng khẩu hình miệng hỏi ông chồng quỷ. Thì nhận được cái gật đầu của hắn.
Y liền nghĩ nghĩ. Hình như Cố Tấn Niên chưa đi rạp chiếu phim lần nào vậy thôi sẵn lần này cho hắn mở mang tầm mắt cũng được, dù sao cũng không tốn tiền vé... Nên câu cự tuyệt liền được Hạ Cô Hàn nuốt vào bụng, mà nói vào điện thoại.
“ Vậy làm phiền ngươi đem hai vé qua nha.”
Chu Chí Cường vội vàng mà nói:“ vâng, vâng để tôi share QR với cậu.”
Cúp máy thì Chu Chí Cường nhanh chóng share QR cho Hạ Cô Hàn, y nhìn thoáng qua một chút hứng thú cũng chả có.
Thời gian công chiếu là buổi tối,Hạ Cô Hàn cảm thất mệt mỏi vô cùng, tối không phải để đi ngủ hay sao mà đi long nhong, y đem điện thoại dẹp vào túi mà nhìn Cố Tấn Niên nói.
“ Em không đi đâu, muốn đi thì anh đi đi, ra đầu hẻm quẹo trái, đi thêm 500 mét liền có cái rạp chiếu.”
“ Không đi cũng được.” Cố Tấn Niên bỗng nhiên dễ nói chuyện khiến Hạ Cô Hàn bất ngờ, nghi hoặc mà nhìn qua không khỏi hỏi lại:“ thiệt hả?”
Cố Tấn Niên vươn tay vuốt ve khuôn mặt Hạ Cô Hàn hạ giọng:“ hình như thân nhiệt em lại hạ, ta làm ấm thân thể cho em.”
Hạ Cô Hàn: “......”
Làm ấm thế nào khỏi nói cũng biết. Cố tình là lần nào Hạ Cô Hàn cũng không thể cự tuyệt, nhưng thích thì thích thiệt chỉ là mỗi lần thích xong thì mệt quá đi....
Hạ Cô Hàn nghiêm túc suy nghĩ một phen xem đi coi phim hay lăn giường với ông chồng quỷ cái nào mệt hơn.
Cuối cùng cũng rút ra kết luận chính là đi xem phim đi nửa đường y có thể lăn ra ngủ, còn lăn giường với Cố Tấn Niên thì cả đêm y khỏi ngủ luôn.
“ Đi coi phim thôi.”
Hạ Cô Hàn gian nan đưa ra lựa chọn, còn Cố Tấn Niên ngồi bên cạnh không khỏi nhếch khoé môi, được tiện nghi còn khoe mẽ.
“ Em mệt, ở nhà cũng được mà!”
“ Ầy, ầy...sao có thể, đây là bộ phim đầu tiên của em, sao lại không đi chứ!!!”
Hạ Cô Hàn vô cùng dối lòng mà tỏ vẻ phản đối, khiến Cố Tấn Niên chỉ biết cười, xoa đầu cậu vợ.
***
Hạ Cô Hàn ngủ đến 11h30 thì bị Cố Tấn Niên kéo dậy. Y buồn ngủ đến không mở nổi mắt, nhưng nhìn cái outfit của Cố Tấn Niên mà tỉnh táo ngay lập tức.
Thường ngày Cố Tấn Niên đều tròng lên người bộ suit chỉnh chu, tóc vuốt keo ngược giày da bóng láng nhìn không khác gì bá đạo tổng tài trong tiểu thuyết độc hại, vậy mà hôm nay..... Hôm nay thằng chả lại thay đổi...
Một thân áo sơ mi trắng rộng, cởi hai nút cổ, lộ chút ngực và xương quai xanh. Tay áo còn xắn tới khủy lộ ra cánh tay cơ bắp thon dài, quần kaki rộng rãi tôn lên đôi chân dài thẳng tắp.
Tóc cũng để tự nhiên có chút hỗn độn, quả thật một sự kết hợp khiến Hạ Cô Hàn muốn rớt cả mồm về ông chồng quỷ.
Cũng không thể trách Hạ Cô Hàn ngạc nhiên, vì Cô Tấn Niên đã lướt rất nhiều tạp chí làm đẹp, chọn lựa không ít. Từ kiểu tóc tới trang phục của nam người mẫu.
Hạ Cô Hàn nhìn lão quỷ không nhịn nổi mà môi giật giật nói.
“ Gì vậy nè! Không phải chỉ đi coi phim thôi sao? Sao mà....”
Lời còn chưa nói xong thì Hạ Cô Hàn như ngộ ra điều gì, khó tin mà trợn mắt.
“ Lão quỷ,đừng nói với em anh đang nghĩ chúng ta đi hẹn hò nha!!!”
Đi coi phim chỉ là vỏ bọc, hẹn họ mới là mục đích của hắn. Khó khăn lắm mới một lần đi coi phim cùng cậu vợ, sao không màu mè một lượt cho được.
Cố Tấn Niên đương nhiên không thừa nhận, tay thì đưa đống đồ qua cho Hạ Cô Hàn.
Hạ Cô Hàn cũng nhìn ra nguyện vọng hẹn hò mạnh mẽ của ông chồng quỷ, nên cũng chọn lựa một lượt. Đâu thể nào ông chồng thì bận đồ sang chảnh còn y lại áo thun quần tà lỏn dép lào.
Chờ hai vợ chồng tạo nét xong xuôi đã hơn mười phút, đi ra rạp cũng còn dư thời gian.ll
Lúc vào rạo chiếu, thì Hạ Cô Hàn phóng ngay đến chỗ soát vé, còn Cố Tấn Niên thì đứng lại trước một poster phim.
“Như thế nào......”
Hạ Cô Hàn vừa định hỏi, đôi mắt liền đảo qua cái poster trước mặt liền hiểu nguyên nhân, đây chính là poster phim 《 cổ trạch kinh hồn 》, nhưng center tấm ảnh lại không phải vai chính mà là Hạ Cô Hàn, thanh niên khách mời, đóng chưa quá 10'.
Không chỉ một mà tận 2 Hạ Cô Hàn. Một Hạ Cô Hàn bận áo blouse trắng, trên mũi đeo chiếc kính gọng vàng, khuôn mặt văn nhã tuấn tú.
Còn một Hạ Cô Hàn lại bận đạo bào, đeo kiếm gỗ đào, cả hai Hạ Cô Hàn xoay lưng đối nhau, một minh một ám, ai không biết còn tưởng bộ phim này Hạ Cô Hàn mới là vai chính.
Này không phải là xạo chó hay sao, khán giả coi xong có phải chửi thúi đầu không???
Cố Tấn Niên cùng Hạ Cô Hàn đứng trong chốc lát, liền thấy có vào người đi ngang qua thấy poster 《 cổ trạch kinh hồn 》 mới lạng qua mua vé. Không phải nói, chứ anh bé trên poster quá đẹp, đẹp kinh hồn.
Hạ Cô Hàn đứng gần đó nên nghe được đoạn nói chuyện của hai cô gái đứng gần.
“ Cái phim Cổ trạch này là phim kinh dị của nước nhà sao? Haizz tui không có hứng thú với phim ma trong nước đâu.”
“ Hay hay không là một chuyện, nhưng nam chính đẹp quá bà ơi, vì nam chính tui phải coi mới được.”
“ Vậy cũng được,.”
......
Hạ Cô Hàn một trận lặng im.
Chỉ hy vọng hai chị gái kia coi phim xong thì vẫn thấy y đẹp trai. Cố Tấn Niên đứng nghe cũng vô cùng đồng tình vừa gật đầu vừa nói:“ quả thật đẹp thiệt!”
Hạ Cô Hàn quả thật thấy rõ ánh mắt của Cố Tấn Niên đang dán lên vị trí của y trên poster.
Hạ Cô Hàn: “......”
Y một phen kéo Cố Tấn Niên đi qua chỗ nhân viên soát vé, vừa đi vừa hung hăng hăm doạ “ lão quỷ cấm anh nghĩ lung tung.”
Cố Tấn Niên liền cười.
***
Đêm khuya người rất ít, rất nhanh liền tới lượt Hạ Cô Hàn, y đưa phiếu cho nhân viên, liền đổi lại sự hồ nghi trong mắt nhân viên, kiểu như đẹp mà khùng đi một mình mà tưởng hai mình?
Nhưng nhân viên vẫn cầm hai vé xé làm dấu, sau đó nhìn theo Hạ Cô Hàn đi vào trong. Đến khi y khuất dáng nhân viên mới mờ mịt gãi gãi tóc... Chuyện gì vừa xảy ra?
《 cổ trạch kinh hoàng 》 chính thức bắt đầu.
Phó đạo diễn đưa vé vị trí ngồi ở giữa màn hình, Cố Tấn Niên khuôn mặt tràn đầy hứng thú nhìn màn hình lớn, còn Hạ Cô Hàn vừa đặt đít xuống ghế thì hai mắt đã híp lại mơ màng muốn ngủ.
Vài phút sau, Cố Tấn Niên khẽ khàng kề sát vào tai Hạ Cô Hàn mà hỏi.
“ Sao vẫn chưa thấy em vậy?”
Hạ Cô Hàn đánh ngáp một cái: “Chờ một chút.”
Lại qua hơn mười phút.
Cố Tấn Niên: “ em đâu?”
Hạ Cô Hàn đã ngủ rồi.
Cố Tấn Niên: “......”
Cố Tấn Niên nhìn bản thân bơ vơ không ai ôm, lại nhìn xung quanh không thiếu các cặp tình nhân ôm nhau mà khẽ thở dài, sau đó lại bất đắc dĩ mà cười.
Không phải duy nhất một mình Cố Tấn Niên nghi hoặcmà tất cả những người lỡ trót mua vé xem phim này đều thật nghi hoặc. Khi nãy nhìn poster vì anh bé ở vị trí center họ mới vào đây, nhưng coi nãy giờ sao vẫn chưa thấy anh bé center đâu hết.
Thanh âm nghị luận nhanh chóng vang lên, có người không nhịn được mà lăn ra ghế ngủ một giấc.
Bộ phim dài tận 2 tiếng đồng hồ, còn 15 phút cuối cùng thì... Ào...ào ào....
Anh bé center xuất hiện rồi, anh bé trong phim bận một bộ đồ đạo trưởng múa may quay cuồng, sau đó lại soạt một cái trở thành bác sĩ tâm lí thông báo cho nhân vật còn lại trong phim bị hoảng loạn tinh thần.
U là trời, hay quá đi mất!!! Đúng là sản phẩm kinh dị nội địa mà.
Người xem mang tâm trạng hứng thú vì poster mà vào, sau đó mất hứng ra về không quên chửi rủa.
Còn Cố Tấn Niên vẫn nhìn màn hình lớn đã tối đen lâm vào trầm tư. Hạ Cô Hàn ngồi ngủ bên này khi đèn bật lên sáng toang mới giật mình ngồi dậy, ưỡn ẹo hai ba cái sau đó nhìn Cố Tấn Niên như hoá đá mà vươn tay chọt chọt cánh tay hắn.
“ Gì vậy, sao còn chưa đi?”
“ Em đóng phim liền gặp nữ quỷ?” Cố Tấn Niên đột nhiên hỏi.
Hạ Cô Hàn: “ sao anh biết?”
Cố Tấn Niên lại hỏi: “ em còn chém đứt lưỡi cô ta?”
Lúc này Hạ Cô Hàn mới có phản ứng lại, rất khó có thể tin, “Quay được cảnh đó luôn à?”
“ Ừ! “ Cố Tấn Niên gật đầu” người thường có lẽ không thấy, nhưng vài người đặc biệt hẳn có thể sẽ nhìn ra.”
Hạ Cô Hàn sửng sốt trong chốc lát, lại bình thường trở lại, “ lỡ rồi thôi, với lại cái phim thế này bao nhiêu người sẽ xem chứ!”
Nói xong thì quơ tay quơ chân, xoay hông vài cái “ xong rồi thì về ngủ thôi anh.”
Cố Tấn Niên đứng dậy, cùng Hạ Cô Hàn cùng nhau đi ra ngoài.
Khi đi ngang qua cái poster lúc đầu, hiện tại có không ít người vây xung quanh chụp hình, nhưng vẫn có không ít người đang chửi rủa. Nhưng họ chửi chính là nsx, đạo diễn, biên tập chứ người trên poster quả thật đẹp thiệt.
Có người do đứng gần nên mới thấy trên poster có dòng chữ nhỏ còn sát mép dưới góc, nên liền đọc ra “ diễn viên ở giữa là một vị khách mời, không phải nhân vật chính, xin đừng hiểu lầm.”
Đụy moá, vậy mà cũng làm được sao, đây là lần đầu tiên họ thấy có đoàn làm phim mất nết đến vậy, quả thật vì lợi nhuận cái gì cũng làm được.
Hạ Cô Hàn nghe được.
Trầm mặc một hồi lâu.
Cố Tấn Niên đứng bên cạnh thật không nhịn được mà phì cười, hắn không nghĩ ra Hạ Cô Hàn sẽ gặp được một đoàn phim lừa gạt đến thế, lừa đến trắng trợn công khai.
Ta đã nhắc nhở mấy người rồi, không nhìn thấy sao? Đúng là mắt mờ mà.
Hạ Cô Hàn liếc Cố Tấn Niên một cái, sau đó nắm tay hắn lôi đi, dù sao mấy người này cũng chả biết y là ai, nên họ muốn nói gì thì cứ mặc.
Hạ Cô Hàn xem bộ phim đầu tay này là nốt nhạc đệm, không hề để trong lòng, về tới nhà liền lăn đùng ra giường mà ngủ.
Không hề nghĩ tới 《 cổ trạch kinh hoàng 》 càng lúc càng nổi tiếng. Vì ekip đoàn phim cố tình đem phân cảnh của Hạ Cô Hàn cắt ra làm trailer, rồi còn đăng lên mxh.
Đêm nay không ít người vì cái trailer 《 cổ trạch kinh hoàng 》 lừa tình mà đến xem, nhưng xem xong về thì liền lên mxh bắt đầu chửi rủa.
Chính là trực tiếp để lại bình luận dưới trailer phim.
【 ĐM, trai đẹp chỉ là người tuyên truyền thôi. Nhìn trailer thế nào là cảnh của trai đẹp thế ấy!!!. 】
Giang cư mận vì cái bình luận nằm trên cùng này mà nhốn nháo, cũng không ít người vào góp tiếng, nửa đêm mà # poster khách mời vị trí C # đưa thẳng lên hot search.
Phiến Phương lại không thấy mắc cỡ hay gì còn lấy làm tự hào, nhân cơ hội đó liền biên tập một đoạn video có cảnh Hạ Cô Hàn mà đăng lên.
Trailer còn úp mở che giấu một chút, chứ đoạn video này còn trực tiếp phóng cận khuôn mặt Hạ Cô Hàn. Quả thật giang cư mận vì mỹ nhan của Hạ Cô Hàn bạo kích cho trực tiếp câm lặng.
Kiếm gỗ đào xé gió vẽ vòng cung, áo đạo bào phất phơ theo từng cử động, một vị đạo trưởng phiêu dật phong lưu. Áo blouse trắng tinh khôi, gọng kính vàng mỏng, vị bác sĩ tinh anh cấm dục. Dù cho trang phục không đầu tư, đạo cụ cùng bối cảnh sơ sài ẩu tả cũng không thể che dấu được nhan sắc của Hạ Cô Hàn.
Video nhanh chóng hot, Phiến Phương còn ra sức thêm chút lửa vào # cổ trạch kinh hoàng khách mời soái ca # cũng xông lên hot search, dẫn đến một nhóm chị êm phụ nữ già trẻ lão ấu liền mê nhan sắc Hạ Cô Hàn. Bọn họ không chửi rủa Phiến Phương nữa mà còn hạ giọng muốn biết tin tức của vị khách mời.
Trên mxh một phen phong ba về nhan sắc của anh bé khách mời, còn anh bé khách mời thì lại chả biết ất ơ gì, vẫn ôm ông chồng quỷ mà ngủ ngon lành.
Đến giữa trưa hôm sau, Hạ Cô Giang gọi đến Hạ Cô Hàn mới biết chuyện. Y im lặng câm nín, không phải vì không tiếp thu mà là vì nghi hoặc.
Tại sao hot???
Nhưng nghĩ một chút thì lại cảm thấy thôi nó hot thì cứ để nó hot đi,dù sao lúc đó y cũng không để lại bất cứ thông tin cá nhân nào.
“ Mà anh cũng yên tâm đi, chuyện đó đại bá cũng biết nên hẳn giờ đã khơi thông quan hệ, đem mấy cái trên mạng xoá rồi.”
Hạ Cô Giang nói xong thì không nghe thằng anh họ nói gì nên nghĩ rằng Hạ Cô Hàn không tiếp thu nổi, liền mở miệng an ủi.
Bất quá Hạ Cô Giang cũng chưa nói ra cái chuyện trong phim đã quay được cảnh Hạ Cô Hàn đấu với nữ quỷ, thiên sư bậc 2 Khai thiên nhãn mới nhìn ra được một chút, còn thiên sư bậc càng cao thì nhìn thấy càng rõ ràng hơn. Cũng may Hạ Cô Hàn không lộ quá nhiều, lại có thêm hiệu ứng điện ảnh, nên nhóm thiên sư nhìn vào cũng chỉ cho rằng Hạ Cô Hàn là đang biểu diễn, nên ít nhiều đều cảm thán “ có chút hiểu biết.”
An ủi thằng anh họ xong, Hạ Cô Giang lại không nhịn được bắt đầu khẩu nghiệp.
“ Không tin được, cũng có một ngày anh bán nhan sắc để kiếm tiền.”
Lời này quả thật không sai nhưng Hạ Cô Hàn còn ghim chuyện thằng em ngáo dám mở đường cho lão quỷ nhà y vào chợ hoa. Nên liền híp mắt, giọng nhẹ nhàng hỏi.
“ Dạo này thấy mày có vẻ nhàn?”
Hạ Cô Giang lập tức cảnh giác:“ không!! Bận lắm nha, ngày cũng bận bù đầu chân không chạm đất đây này, thôi còn có việc, em cúp trước.”
Chưa kịp để Hạ Cô Hàn nói thêm lời nào Hạ Cô Giang đã cúp cái rụp, sau đó khẽ thở phào. Chỉ là vài phút sau, liền có người đến bảo Hạ Cô Giang đi gác thánh địa trong tộc.
Thánh địa khổ hàn, không mạng không điều hoà, đứng gác không khác gì thằng tù. Hạ Cô Giang trước nay tính tình loi choi, bị bảo đi gác thánh địa không khác gì bắt cậu ngồi tù.
A a a!
Hạ Cô Giang không kiềm nổi mà hét lớn xả tức giận, cậu chỉ nói có 1 câu thôi mà, sao lại đắc tội Hạ Cô Hàn cơ chứ???
***
Cửa tiệm nhang đèn.
Hạ Cô Hàn sau khi nghe Hạ Cô Giang nói Hạ Vân Khai đã nhờ người xoá hết mấy cái video rồi ép nhiệt độ của y xuống thì cảm thấy yên tâm không thôi. Ăn cơm xong y lại tiếp tục ngồi trên ghế mà ngơ ngẩn.
Vài phút sau, Hạ Cô Hàn thu được một cái tin tức.
Là ngân hàng nhắc nhở Hạ Cô Hàn có một số tiền được chuyển đến
Đây là ai cho y tiền?
Con dê Chu Chí Cường không phải bị y lột hết rồi sao?
Đang nghĩ ngợi thì tin nhắn Chu Chí Cường đã đến
【 Chu Chí Cường: ông chủ nhỏ, có thu được chuyển khoản của Phiến Phương Cổ trạch không?? 】
Giây tiếp theo, Chu Chí Cường liền phát tới một tin nhắn thoại
Chu Chí Cường: “ ông chủ nhỏ, Phiến Phương của Cổ trạch nhờ tôi nhắn xin lỗi cậu, chưa có sự đồng ý của cậu mà đã tự ý tuyên truyền là họ sai. Số tiền vừa chuyển cho cậu, Phiến Phương nói đã là phí tuyên truyền, hi vọng cậu đại nhân đại lượng, không so đo.”
Hạ Cô Hàn nhìn một dãy sáu số cảm thấy hình như phí tuyên truyền như vậy hơi nhiều, nhưng y không ngại nha. Dù trong lòng đã nở hoa nhảy múa, nhưng bêg ngoài vẫn giữ khuôn mặt nhàn nhạt lạnh lùng, giọng cũng không nhanh không chậm mà trả lại một chữ được.
Chu Chí Cường thở dài nhẹ nhõm một hơi, lại khẽ nhẹ giọng hỏi:“ nếu ông chủ nhỏ đã tha thứ cho họ, vậy có thể hay không đừng doạ họ nữa?”
Hạ Cô Hàn: 【 không làm chuyện trái với lương tâm, tự nhiên không sợ quỷ gõ cửa. 】
Chu Chí Cường coi như Hạ Cô Hàn đã đáp ứng, liền gửi qua vài câu cảm ơn cùng vài cái emo cảm ơn, sau đó mới ngưng
Hạ Cô Hàn tắt điện thoại lại nhìn qua lão quỷ Cố Tấn Niên đang xem tiểu thuyết bên cạnh mà hỏi:“ có phải anh làm gì rồi không?”
Cố Tấn Niên trầm mặc trả lời,ánh mắt vô cùng ôn nhu mà xoay sang nhìn Hạ Cô Hàn.
Hạ Cô Hàn đối diện với ánh mắt ôn nhu của ông chồng quỷ mà cảm thấy da gà toàn thân rớt xuống cả kí, quả thật y có thể đoán ra Cố Tấn Niên đã làm gì, 90% là sai các cô hồn dã quủ xung quanh hù doạ Phiến Phương của 《 cổ trạch kinh hoàng 》 để bọn họ nhả ra phí tuyên truyền.
Bằng không với cái nhan sắc của y, để họ thản nhiên cọ như vậy không phải y quá thiệt thòi ư??
Lại nghĩ đến cái phí tuyên truyền tận 6 con số kia mà lòng của Hạ Cô Hàn rạo rực không thôi, cả mặt cũng cười nhăn như bông cúc, vươn tay vỗ lấy vai Cố Tấn Niên.
“ Lão quỷ, anh làm tốt lắm.”
***
Hạ Cô Hàn cho rằng chuyện như vậy liền qua, nhưng y nào biết nó chỉ là mới bắt đầu.
Hiệp hội thiên sư là tổ chức đảm bảo lợi ích cho thiên sư, nhưng không phải thiên sư nào cũng nguyện ý gia nhập.
Những thiên sư không trải qua chứng thực thi thố được Hiệp hội xét cấp bậc thì được gọi là thiên sư “ hoang dại“.
Vân Phàm Thư chính là một thiên sư “hoang dại” đó, cô ta mở một shop online đoán mệnh, xem bói tử vi. Gần đây có tiếp một vị khách.
Vân Thư Phàm tính ra một chút sự tình của người khách này, nên khiến vị khách vô cùng tín nhiệm cô ta, có chuyện gì cũng tìm cô ta hỗ trợ.
Vị khách ra tay khá rộng rãi, Vân Thư Phàm nào có đạo lí tiền đến mà từ chối, nên cũng thường xuyên hỗ trợ xử lí vào chuyện của vị khách đó.
Nhưng gần đây, vị khách đó lại hướng cô mà cầu cứu một sự việc khiến cô không có cách nào giải quyết, bởi vì cô nhìn ra trong chuyện này có vấn đề.
Vân Thư Phàm cũng đề cập vấn đề cho vị khách, nhưng có vẻ như vị khách đó không tin.
Bị vị khách cứ dính lấy mà Vân Thư Phàm cảm thấy bực bội vô cùng, vô tình lên mạng xem video 《 cổ trạch kinh hoàng 》.
Lúc đầu cô còn cảm thấy vị đạo sĩ trong phim thiệt là đẹp trai, nhưng khi nhìn thấy hình ảnh vị đạo sĩ kia vung kiếm gỗ đào chém đứt lưỡi nữ quỷ, Vân Thư Phàm trực tiếp ngây người, cô ta cũng nhìn ra trong tay vị đạo sĩ đó đang cầm một cây roi được tạo từ linh khí.
Vân Thư Phàm còn nghĩ hẳn là hiệu ứng, nhưng càng nhìn kĩ thì thấy đó không phải hiệu ứng mà là roi linh khí chính hiệu.
Vân Phàm Thư tin tưởng đôi mắt chính mình.
Đôi mắt của cô cùng thiên sư khác nhau, khi sinh ra cô đã thấy những thứ người thường không nhìn ra, nên cô chắc chắn vị đạo sĩ trẻ đẹp kia cầm roi linh khí chứ không phải hiệu ứng..... Trong lòng Vân Thư Phàm không khỏi gáy lên. Má nó a!!! Cao thủ đây đích thực là cao thủ!!!!
Video xem xong không bao lâu, thì vị khách kia lại đến tìm cô, Vân Thư Phàm phiền đến chịu không nổi, trực tiếp gửi link đoạn video cho vị khách đó, còn nói với đối phương rằng vấn đề của họ chỉ có người trong video mới có thể giải quyết được, còn nhấn mạnh chồng của vị khách đó có thể tìm được người này.
Sau đó quả thật vị khách đã không đến làm phiền Vân Thư Phàm nữa, cô cũng không biết vị khách đó có tìm được người trong video hay không.
***
Lại là một buổi chiều nóng cháy da cháy thịt.
Hạ Cô Hàn chán đến chết mà ngồi ghế phát ngốc.
Lỗ tai y giật giật, nghe được từ cửa truyền đến tiếng bước chân, người đế không phải người quen. Hạ Cô Hàn liền nằm xuống ghế, bộ dáng như tui ngủ rồi, không tiếp khách!!
Nhưng người đến cũng chả biết tâm tư của Hạ Cô Hàn, mà đẩy cửa ra đi vào.
“ Xin hỏi ông chủ Hạ có ở đây không?”
Người tới là một cặp vợ chồnh trẻ, nhìn bộ dạng như đang đi dự tiệc của tầng lớp thượng lưu, quả thật không phù hợp chút nào với cái hẻm nhỏ cùng cái tiệm nhang đèn này.
Người chồng bận bộ tây trang anh tuấn soái khí, vừa nhìn chính là kiểu tổng tài bá đạo. Khuôn mặt có nét kiêu căng, nhìn khung cảng tiệm nhang đèn tỏ rõ ý ghét bỏ, khi vừa bước vào tay của gã cũng không buông tay cô vợ bên cạnh, như ý không muốn cô vợ chạm vào bất cứ đồ đạc gì ở đây.
Còn người vợ lại bận một bộ váy hàng hiệu xa xỉ, bước vào cửa tiệm nhang đèn còn mang theo một làn gió thơm. Trên tay còn đeo chiếc nhẫn kim cương to tổ chảng dưới ánh đèn lấp loé chói mù mắt người.
Số với người chồng bên cạnh, biểu cảm người vợ sinh động hơn rất nhiều, khi vừa bước vào giọng vang lên cũng chính là của người vợ. Đôi mắt cô ta linh động nhìn một vòng cửa tiệm mà đánh giá, sau đó mới dừng lại ở quầy, thấp thoáng có bóng người nằm bên trong.
“ Ông chủ Hạ?!”
Người vợ lại khẽ giọng gọi một tiếng. Chân mày người chồng đứng bên cạnh khẽ nhíu lại, nếu không phải vợ của gã muốn tới, gã tuyệt đối sẽ không bước vào cái hẻm Ôm Nguyệt này.
Lúc hắn bước đến đầu hẻm, thì đã cảm thấy khó chịu, cái hẻm này chủ yếu là người hạ đẳng sinh sống, nơi nơi tràn ngập dơ bẩn.
Ở cái nơi dơ bẩn thế này mà có đại sư ư??
Cố Tấn Niên đá đá ghế nằm, “ có khách tới.”
Còn là khách có tiền nữa!!!
Hạ Cô Hàn định xạo chó ngủ cũng phải rì rì mà bò dậy, biếng nhác trả lời.
“ Ta đây!”
Người vợ nhìn thấy Hạ Cô Hàn thì ánh mắt liền loé lên, vội vàng bước đến quầy, liền liên thanh.
“ Ông chủ Hạ, tôi cùng tiên sinh thân thể không có vấn đề, nhưng không hiểu tại sao lại không thể có con, ngài nhìn giúp chúng ta xem thế nào.”
Hạ Cô Hàn: “......”
Chỗ của y bán nhang đèn, không phải khoa chữa vô sinh!!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.