Ông Chủ Tới Một Bàn Cá Kho Tàu Nè

Chương 31: Có danh tiếng cùng có người thật, cái nào quan trọng hơn

Kiểu Tu Hồ La Bặc

17/01/2017

Cá kho tàu Dư Thần làm ăn quá ngon, điều này cứ nhìn biểu hiện của thần ngủ là biết. Cho nên Khương Hữu giờ đây chỉ có thể trơ mắt nhìn khung xương cá cùng với phần cá bị cháy khét lẹt còn sót lại kia mà tiếc nuối, con cá này nếu không cháy, không phải còn có thể ăn nhiều thêm mấy miếng sao?

Nhưng thật ra Dư Thần ăn uống no đủ lại không cảm nhận được phần tâm tư vô sỉ như vậy của Thần ngủ, ăn cơm xong, thần ngủ thu dọn bàn ăn, cậu thì không chút áp lực chạy vô phòng ngủ mở máy tính. Cỗ máy tính bàn trong phòng ngủ của thần ngủ có vẻ cũng có tuổi rồi, giắc cắm phía trước của cục CPU không có phản ứng, Dư Thần lần mò nửa này mới tìm được chỗ cắm microphone ở đằng sau.

Khương Hữu chà đạp căn phòng bếp một lượt xong, chạy đến phòng ngủ thì thấy Cá nhỏ đang chui rúc dưới gầm bàn: “Rơi đồ sao?”

“Nga, không có,” Dư Thần từ dưới gầm nâng đầu lên trả lời, “Tìm giắc cắm, giắc cắm mic ở phía trước hình như hỏng rồi.”

“Cái giắc cắm mic kia hỏng từ trước rồi, anh lấy notebook cho em.”

“Không cần đâu,” Dư Thần thổi một hơi vào mic, quả nhiên đã hiện được sóng mic, “Ổ phía sau vẫn dùng được.”

“Em muốn làm gì, ghi âm à?” Thần ngủ bị sự chịu khó của người yêu nhà mình đả kích một chút, lần đầu tiên đối với bộ dạng ôm thái độ bình thản quanh năm kéo âm của mình có hơi hổ thẹn nha.

“Không phải,” Dư Thần thử mic một chút, xác định hết thảy đều ok, mới lấy ra một cái USB bắt đầu sắp xếp lại beat được lưu bên trong, “Hôm nay có ca hội sinh nhật của một CV em quen, được mời đến làm khách quý, hát hai bài.”

“…….Có hơi thiệt.”

“Cái gì?” Dư Thần chả hiểu gì.

Chỉ thấy thần ngủ bày ra vẻ mặt tiếc nuối: “Sinh nhật của anh sớm qua rồi.”

Cuối cùng cậu cũng kịp phản ứng lại, đây là thần ngủ thuận tiện đòi quà sinh nhật bổ sung sao? “Vậy phải làm sao bây giờ?”

Khương Hữu kề sát vào cậu, nhìn nhìn đống beat của Dư Thần, bỗng nhiên lôi một bản demo ra desktop, chính là nhạc đệm của bản hợp xướng lần trước của hai người: “Đêm nay em hát bài này đi.”

“A? Chính là bài hợp xướng đó a, em hát một người làm sao được.”

“…….Không có việc gì,” Lại thấy thần ngủ nhanh chóng kéo beat vào CE, sau đó đem bản “Âm thô Xì Dầu (đã chỉnh sửa).mp3” ở bên cạnh tiếp tục kéo vào nốt, ngay cả đối chiếu một chút cũng không cần, nhịp điệu vang lên vừa vặn phối hợp với tiếng hát, “Như vậy không phải được rồi sao.”

Tuy rằng không hiểu vì sao Thần ngủ lại kiên trì muốn mình hát bài này, cũng biết ở ca hội sinh nhật của người khác lại hát bài mà một nửa là âm thô thực không có thành ý, nhưng nếu thần ngủ đã yêu cầu như vậy, Cá nhỏ cũng chỉ có thể chấp hành mệnh lệnh. “Em nhớ anh chưa từng mở ca hội đi? Cũng chưa bao giờ tham gia qua sao?”

Thần ngủ vốn là cong thắt lưng đứng ở sau lưng Dư Thần, giờ đã cúi sát đến gần bên tai cậu lắc đầu: “Lười.”



Ngài không thể đổi một lý do khác hay sao, Cá nhỏ lệ rơi đầy mặt: “Vậy…. lần sau em mở ca hội, anh đến làm khách quý được không?”

Thần ngủ lại bất chợt chuyển sang chuyện khác: “Em là người thứ mấy?”

“Hả?”

“Trong các khách quý đêm nay, em là người thứ mấy lên sân khấu?”

“Người thứ năm, em vốn lo em không kịp lên mạng, bảo người ta xếp ở phía sau, nhưng vừa lại bảo họ chuyển lên thứ hai, em sợ tối muộn ảnh hướng đến giấc ngủ của anh.”

“Tốt lắm.” Đầu thần ngủ điểm nhẹ một cái, rốt cục cũng không quấy rầy công tác chuẩn bị của Cá nhỏ nữa, quay ra bổ nhào lên giường.

“Anh muốn ngủ?”

“Còn sớm,” Mới bảy giờ, đương nhiên quá sớm, “Anh nghe em hát.”

Dư Thần yên lặng chấm mồ hôi: “Phải một lúc sau mới đến phiên em, hơn nữa máy tính này không phát loa ngoài được, anh không nghe được ca hội đâu. Mà cho dù đến lượt em …. Anh cũng chỉ có thể nghe được em gào thét, không nghe được beat đâu.”

“Không sao,” Thần ngủ vẫn tiêu sái hơn bao giờ hết, “Anh xem em nghe ca hội.”

“……….” Dư Thần chịu thua, không nói nổi cái gì nữa, đành quay đầu một bên nghe ca hội, một bên xoát mạng. Cho nên giữa hai người vẫn cứ là loại tình trạng đùa giỡn bed scene qua lại khiến người bực bội thế này, xem đi, ở trên giường nếu không phải là cả hai người đều ngủ thì chính là một tỉnh một ngủ, chờ khó có dịp người này tỉnh thì người kia bệnh, nếu không thì chính là một người trên giường, một người căn bản không lên giường.

Kỳ thực thần ngủ trong lúc đợi đến phiên Dư Thần hát cũng có hơi mơ hồ buồn ngủ, một mình nằm trên giường không buồn ngủ cũng sẽ buồn ngủ. May sao giọng hát thanh thoát của Dư Thần kịp thời cứu rỗi người sắp ngủ gật trên giường.

Vị CV mở ca hội thật ra cũng không phải là quá thân với Dư Thần, ngược lại lại đã cùng có CP kịch với Xì Dầu quân, chỉ là cái kịch kia bị Xì Dầu quân kéo âm rồi lại kéo âm kịch kỳ một, mấy kỳ sau bị quyết đoán đổi công âm. Cho nên Dư Thần vừa bật cái beat có âm thô của Xì Dầu quân lên, bị rất nhiều cô nương hiểu lầm thành Xì Dầu quân đến cổ vũ.

“Xì Dầu quân đến đây sao?”

“Kích động kích động, chưa từng nghe qua hiện trường của Xì Dầu quân”

“Gào khóc, lần đầu tiên đó!”

“Sao hình như tôi đã thấy qua cái ID trên mic? Rất là quen mắt nha –“

“Xì Dầu sama, fan NC thổ lộ ~~”



“Xì Dầu quân cư nhiên xuất hiện ở ca hội của bà chủ, khiếp sợ.”

“Bà chủ, chưởng quầy nhà anh tới rồi.”

Điều này làm Dư Thần có hơi khó xử, quả nhiên vì chính mình quá ít lên YY, cho nên đến cả ID của mình cũng không có người nhận ra. Đợi cho đoạn của Thần ngủ trôi qua, Dư Thần đều đã bị tiếng kinh hô của quần chúng nhân dân nhấn chìm đến hơi luống cuống.

Đương nhiên Dư Thần vừa mới hắng giọng, thanh thanh cổ họng thì đã có mấy cô nàng trong phòng ý thực được giọng vừa rồi của người nọ chỉ là nhạc đệm nha, hiện tại mới là khách quý chân chính. Dư Thần đợi đến đoạn nhạc trống mới tìm được cơ hội nói vài câu: “Khụ khụ, đầu tiên, chúc bà chủ Tiểu K sinh nhật vui vẻ, cái kia, làm cho mọi người thất vọng rồi, đây không phải là Xì Dầu quân, chỉ là nhạc đệm thôi.”

“Cá sama quá lười đê, còn hát bán hợp xướng.”

“Lại nói bài hợp xướng này đã nghe qua ở 5sing của Cá sama nha, rất hay ~”

“Gào khóc, ngao ngao, cá kho tàu đê! Xì Dầu + Cá”

Tâm Dư Thần câm lặng gào thét, đó là Xì Dầu sama của các người dù thế nào cũng bắt cậu hát nha, cũng không phải chính cậu lười nhác. Đợi sau khi Dư Thần hát xong hai bài, ngắt mic đi xuống, Thần ngủ nằm đó hướng Dư Thần hất hàm: “Sao thế, có người hiểu lầm em?”

“Đúng vậy, đúng vậy,” Dư Thần đứng lên rời khỏi máy tính, lao về phía giường, “Anh rất được mọi người nhớ thương đấy, có biết không?”

Thần ngủ thuận thế tiếp lấy người, điều chỉnh một chút cho Cá nhỏ nằm gọn trong lồng ngực anh: “Có người nhớ thương anh? Ừa, vậy em bắt giam luôn đi.”

“Được a, vậy hôm nào em mở ca hội, chưởng quầy liền đến chào cửa một cái, thế không phải vừa có danh vừa có phận sao?”

Thần ngủ xoa xoa cái đầu mềm mại của Cá nhỏ, đột nhiên trở mình đặt người vốn đang tựa vào người mình xuống dưới: “Anh cảm thấy có danh có người thật cũng rất quan trọng.”

Đã sắp chín giờ rồi nhưng hai mắt Thần ngủ lại hiếm khi trong sáng dị thường, bộ dáng xem xét một lượt toàn thân Cá nhỏ thèm thuồng. Nhếch khẽ khóe miệng, Khương Hữu tiến đến bên tai Cá nhỏ nhẹ giọng thủ thỉ: “GV xem không ít rồi, nên kết hợp thực tiễn.”

Dư Thần bị biểu tình lỗ mãng lạ lẫm của Thần ngủ đun cháy cả mặt, đột nhiên từ bị động hóa chủ động, nhướn người hôn khẽ lên mặt Thần ngủ: “Thực tiễn …… là tiêu chuẩn kiểm nghiệm duy nhất.” Chỉ là quyền chủ động rất nhanh lại về tay Thần ngủ.

Chỗ GV 42G kia có những gì, cảm nhận được sâu sắc nhất đương nhiên là bạn Cá nhỏ rồi. Lần trước thần ngủ đối với mấy câu hỏi về vấn đề công thụ kia rất kiên trì im lặng, giờ xem ra ngay tại thời điểm hai mươi mốt giờ tối theo giờ Bắc Kinh, thần ngủ lại chẳng hề có chút buồn ngủ mông lung thường ngày, mà lại minh mẫn, tỉnh táo dị thường. Cho dù đối với người lâm trận mới bắt đầu học theo động tác của GV mà nói, chỉ sợ kỹ thuật vẫn có hơi trúc trắc, mà biểu cảm trên mặt thần ngủ lúc này hiển nhiên là biểu tình của kẻ xâm lược rồi.

Dư Thần cũng không nói rõ được đây có phải là may mắn hay không, nếu thật muốn để Thần ngủ hào phóng nằm đó cho cậu ăn, cho dù không chỉ nói cậu thiếu tự tin thì cũng là ăn không tiêu. Trong tiếng thở dốc quyến rũ mà người đang ở trên người cậu kia mang theo đan xen với từng động tác mạnh bạo, Dư Thần chỉ có thể đứt quãng nghĩ: Như thế này ….. Cũng tốt.

Hoàn chương 31.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ông Chủ Tới Một Bàn Cá Kho Tàu Nè

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook