Chương 53: Hợp tác
Phi Nguyệt Phi Dạ
25/11/2016
Convert + Beta: Mã Mã
Editor: Vũ
Cảnh tượng dâm mĩ hiện lên giữa căn phòng, nhiệt tình lúc sáng vẫn không hề giảm, Phương Lily và Hiên Viên Long còn chưa thỏa mãn, sáng sớm lại vận động thêm một lần nữa.
Chăn đêm trên giường xốc xếch, Phương Lily nằm ghé vào người Hiên Viên Long, ả vẫn còn nghĩ tới dư vị nồng nhiệt vừa rồi. Bàn tay không yên phận vuốt ve da thịt nhẵn nhịu của Hiên Viên Long, thích thú thưởng thức không muốn buông tay.
"Đừng đùa nữa, nếu muốn đùa thì sau này vẫn còn nhiều thời gian!". Túm lấy bàn tay không an phận của ả, Hiên Viên Long lơ đãng nhìn Phương Lily, trong mắt ánh hiện lên tia sáng, hắn muốn bắt đầu kế hoạch của mình.
Lầm bầm một câu không hài lòng, thân thể Phương Lily trượt xuống.
Nhìn thấy cô ta không vui, Hiên Viên Long cười cười nói: "Tiểu bảo bối, sau khi nếm qua mùi vị của em, anh không tự kiềm chế được nữa. Em giống như hoa anh túc vậy, có độc nhưng anh vẫn cứ lún sâu vào!"
Hôn lên đôi môi anh đào của cô, Hiên Viên Long đặt tay lên người Phương Lily, khuôn mặt toát ra vẻ thâm tình và nghiêm túc :"Nhìn anh, Lily!"
Nhìn chằm chằm vào người đàn ông đẹp trai tà mị trước mặt, nói những lời khắc sâu vào lòng cô. Phương lily ngơ ngác ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Hiên Viên Hoàng.
"Em về đây không bao lâu, lại mới bị Hiên Viên Hoàng từ hôn, lẽ nào em cam tâm chịu thiệt vậy sao? Em nhìn anh đi, rõ ràng anh là con trai trưởng của Hiên Viên thị, thế mà lại bị tên Hiên Viên Hoàng dẫm nát dưới chân, thậm chí còn bị bỏ tù oan. Hiện tại anh đã ra tù, anh phải lấy lại mọi thứ mà Hiên Viên Hoàng cướp đi và trả lại những gì mà nó gây cho anh. Tập đoàn Hiên Viên thị là của anh, cả chiếc ghế lão đại bên hắc bang cũng là của anh, anh mới là người cai quan che trời." Nghĩ tới đây, lòng Hiên Viên Long lại tràn đầy căm phẫn, đáy mắt hiện lên hận ý đặc hơn máu.
Lúc này, Phương Lily lúc mới biết Hiên Viên Long đáng thương tới vậy. Nghĩ đến mấy ngày nay không thể về nhà, chủ yếu là phải trốn tại Hồng Kông chờ cho tin đồn lắng xuống, tự nhiên, lòng cô lại nổi lên cảm xúc phẫn nộ và thống hận không lý giải được.
Tên Hiên Viên Hoàng kia dựa vào cái gì mà bỏ cô lại một mình trên lễ đường, thậm chí còn không giữ lại chút xíu thể diện cho bọn họ. Ngày đó, không chỉ có những người trong Hiên Viên thị tới dự hôn lễ, mà còn có cả Phương gia ở Singapore nữa.
Cắn môi suy nghĩ, Phương Lily ôm lấy Hiên Viên Long ngoan ngoãn nói: "Em cũng rất hận anh ta, hận không thể ăn thịt, uống máu của anh ta nữa kìa. Em là một công chúa, hắn dựa vào cái gì mà khiến em không thể về nhà, lại còn phải chịu hết những lời nhạo báng của mọi người."
Thấy cá đã cắn câu, khóe môi Hiên Viên Long nhếch lên, trong mắt tỏa ra tia lửa báo thù âm độc.
"Đã như vậy, chỉ cần em và anh hợp tác với nhau, anh nhất định đảm bảo rằng với em rằng, vinh quang sẽ trở về, thậm chí còn có thể dẫm nát Hiên Viên Hoàng dưới chân." Ôm Phương Lily vào lòng và thề thốt, Hiên Viên Long thể hiện ý chí của mình trong từng lời nói.
Nhìn dáng vẻ không sợ hãi của Hiên Viên Long, Phương Lily cảm thấy chỗ dựa này cũng thật vững chắc. Nếu nội bộ bọn họ có xảy ra tranh đoạt, như vậy cô chỉ cần ngồi yên mà làm ngư ông đắc lợi.
"Tất nhiên là em nghe theo lời anh rồi, nhưng, em phải làm thế nào?"
"Em yên tâm, anh đã nghĩ rồi. Em gả cho anh, như vậy bên hắc đạo ở Singapore và Hồng Kông sẽ sát nhập thành một nhà, để xem Hiên Viên Hoàng xoay sở thế nào, trên thế giới này đâu chỉ có mình hắn."
"Gả cho anh, em sợ bố không đồng ý!" Phương Lily không phải không nhận ra vấn đề, liền đem hết chuyện này đổ lên đầu bố mình. Bây giờ Hiên Viên Long thất thế, mà người nắm giữ mạch náu kinh tế của Hiên Viên thị chính là Hiên Viên Hoàng. Nếu hiện tại Hiên Viên Long không có bản lãnh kia, cô tình nguyện chờ đợi cơ hội tốt hơn.
Khóe mắt đông cứng lại, Hiên Viên Long cố gắng khắc chế tâm tình trong tim mình. Nhớ năm đó, chẳng ai dám nói nới hắn như thế, nhưng lúc này đây, hắn dĩ nhiên trở thành đối tượng đề cho người khác chọn lựa.
Editor: Vũ
Cảnh tượng dâm mĩ hiện lên giữa căn phòng, nhiệt tình lúc sáng vẫn không hề giảm, Phương Lily và Hiên Viên Long còn chưa thỏa mãn, sáng sớm lại vận động thêm một lần nữa.
Chăn đêm trên giường xốc xếch, Phương Lily nằm ghé vào người Hiên Viên Long, ả vẫn còn nghĩ tới dư vị nồng nhiệt vừa rồi. Bàn tay không yên phận vuốt ve da thịt nhẵn nhịu của Hiên Viên Long, thích thú thưởng thức không muốn buông tay.
"Đừng đùa nữa, nếu muốn đùa thì sau này vẫn còn nhiều thời gian!". Túm lấy bàn tay không an phận của ả, Hiên Viên Long lơ đãng nhìn Phương Lily, trong mắt ánh hiện lên tia sáng, hắn muốn bắt đầu kế hoạch của mình.
Lầm bầm một câu không hài lòng, thân thể Phương Lily trượt xuống.
Nhìn thấy cô ta không vui, Hiên Viên Long cười cười nói: "Tiểu bảo bối, sau khi nếm qua mùi vị của em, anh không tự kiềm chế được nữa. Em giống như hoa anh túc vậy, có độc nhưng anh vẫn cứ lún sâu vào!"
Hôn lên đôi môi anh đào của cô, Hiên Viên Long đặt tay lên người Phương Lily, khuôn mặt toát ra vẻ thâm tình và nghiêm túc :"Nhìn anh, Lily!"
Nhìn chằm chằm vào người đàn ông đẹp trai tà mị trước mặt, nói những lời khắc sâu vào lòng cô. Phương lily ngơ ngác ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Hiên Viên Hoàng.
"Em về đây không bao lâu, lại mới bị Hiên Viên Hoàng từ hôn, lẽ nào em cam tâm chịu thiệt vậy sao? Em nhìn anh đi, rõ ràng anh là con trai trưởng của Hiên Viên thị, thế mà lại bị tên Hiên Viên Hoàng dẫm nát dưới chân, thậm chí còn bị bỏ tù oan. Hiện tại anh đã ra tù, anh phải lấy lại mọi thứ mà Hiên Viên Hoàng cướp đi và trả lại những gì mà nó gây cho anh. Tập đoàn Hiên Viên thị là của anh, cả chiếc ghế lão đại bên hắc bang cũng là của anh, anh mới là người cai quan che trời." Nghĩ tới đây, lòng Hiên Viên Long lại tràn đầy căm phẫn, đáy mắt hiện lên hận ý đặc hơn máu.
Lúc này, Phương Lily lúc mới biết Hiên Viên Long đáng thương tới vậy. Nghĩ đến mấy ngày nay không thể về nhà, chủ yếu là phải trốn tại Hồng Kông chờ cho tin đồn lắng xuống, tự nhiên, lòng cô lại nổi lên cảm xúc phẫn nộ và thống hận không lý giải được.
Tên Hiên Viên Hoàng kia dựa vào cái gì mà bỏ cô lại một mình trên lễ đường, thậm chí còn không giữ lại chút xíu thể diện cho bọn họ. Ngày đó, không chỉ có những người trong Hiên Viên thị tới dự hôn lễ, mà còn có cả Phương gia ở Singapore nữa.
Cắn môi suy nghĩ, Phương Lily ôm lấy Hiên Viên Long ngoan ngoãn nói: "Em cũng rất hận anh ta, hận không thể ăn thịt, uống máu của anh ta nữa kìa. Em là một công chúa, hắn dựa vào cái gì mà khiến em không thể về nhà, lại còn phải chịu hết những lời nhạo báng của mọi người."
Thấy cá đã cắn câu, khóe môi Hiên Viên Long nhếch lên, trong mắt tỏa ra tia lửa báo thù âm độc.
"Đã như vậy, chỉ cần em và anh hợp tác với nhau, anh nhất định đảm bảo rằng với em rằng, vinh quang sẽ trở về, thậm chí còn có thể dẫm nát Hiên Viên Hoàng dưới chân." Ôm Phương Lily vào lòng và thề thốt, Hiên Viên Long thể hiện ý chí của mình trong từng lời nói.
Nhìn dáng vẻ không sợ hãi của Hiên Viên Long, Phương Lily cảm thấy chỗ dựa này cũng thật vững chắc. Nếu nội bộ bọn họ có xảy ra tranh đoạt, như vậy cô chỉ cần ngồi yên mà làm ngư ông đắc lợi.
"Tất nhiên là em nghe theo lời anh rồi, nhưng, em phải làm thế nào?"
"Em yên tâm, anh đã nghĩ rồi. Em gả cho anh, như vậy bên hắc đạo ở Singapore và Hồng Kông sẽ sát nhập thành một nhà, để xem Hiên Viên Hoàng xoay sở thế nào, trên thế giới này đâu chỉ có mình hắn."
"Gả cho anh, em sợ bố không đồng ý!" Phương Lily không phải không nhận ra vấn đề, liền đem hết chuyện này đổ lên đầu bố mình. Bây giờ Hiên Viên Long thất thế, mà người nắm giữ mạch náu kinh tế của Hiên Viên thị chính là Hiên Viên Hoàng. Nếu hiện tại Hiên Viên Long không có bản lãnh kia, cô tình nguyện chờ đợi cơ hội tốt hơn.
Khóe mắt đông cứng lại, Hiên Viên Long cố gắng khắc chế tâm tình trong tim mình. Nhớ năm đó, chẳng ai dám nói nới hắn như thế, nhưng lúc này đây, hắn dĩ nhiên trở thành đối tượng đề cho người khác chọn lựa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.