Chương 34: Không có đầu mối
Phi Nguyệt Phi Dạ
25/11/2016
Trước cao ốc của Hiên Viên thị có rất nhiều phóng viên đang đứng đó. Vừa nhìn thấy chiếc xe Cadillac dài màu đen đại biểu cho Hiên Viên Hoàng thì lập tức mọi người đều chạy tới.
"Nghe nói tập đoàn Hiên Viên thị gặp trộm, xin hỏi tổng giám đốc Hiên Viên, chuyện này có thật hay không?"
"Chuyện Hiên Viên thị có kẻ cướp đột nhập chắc hẳn là mấy đối thủ trong thương nghiệp muốn trả thù đây mà."
Hiên Viên Hoàng cũng chẳng thèm trả lời mấy vấn đề này, hắn cứ để cho bọn họ bàn luận thoải mái, ngay cả những camera đang quay chụp kia cũng không để ý.
Đôi mắt phương của Hiên Viên Hoàng như gió lạnh thổi qua, mấy người ký giả lập tức im lặng, chân lùi về sau mấy bước.
"Tịch thu tất cả thiết bị, bảo bọn họ câm miệng lại."
"Vâng." Mồ hôi lạnh trên người Lưu Lam chảy ròng ròng, những ký giả này thật đúng là không sợ chết, dám làm loạn trước mặt hoàng đế.
Không quay đầu lại, không khí chung quanh Hiên Viên Hoàng đều đống kết, nhân viên trong công ty thấy Hiên Viên Hoàng thì đều phải tránh né. Xảy ra chuyện như vậy, ai cũng biết phải tự bảo vệ mình.
Hiên Viên Hoàng đi bằng thang máy chuyên dụng nên rất nhanh đã tới phòng họp tầng cao nhất của Hiên Viên thị. Bên trong ngoại trừ người nhà của Hiên Viên gia thì không còn ai khác.
"Anh hai, cuối cùng anh cũng tới." Vẻ bất cần đời trên khuôn mặt của Hiên Viên Phong không còn, rất ít khi thấy được khuôn mặt ngưng trọng lúc này của anh.
Hắn liếc nhìn Hiên Viên Phong một cái rồi nói: "Tra ra ai chưa ?"
Nghe Hiên Viên Hoàng hỏi vậy, Hiên Viên Phong cảm thấy càng thêm rắc rối.
"Có sao nói vậy, hiện tại việc quan trong nhất là tìm ra người làm chuyện này." Mọi chuyện xảy ra gần đây khiến Hiên Viên Hoàng không tức cũng khó, đầu tiên là việc hôn lễ bị một đứa bé phá hỏng, hắn có một đứa con trai. Sau đó lại xuất hiện Trầm Phi Yên, nhưng bây giờ lại có một chuyện khác đau đầu hơn, đó là, công ty có kẻ trộm xâm nhập.
Nuốt một ngụm nước bọt, Hiên Viên Phong mở miệng nói: "Công ty không có mất bất kỳ vật gì, băng ghi hình bị cắp, những thứ theo dõi khác..." Hiên Viên Phong thật chẳng dám nói tiếp, bởi vì ánh mắt anh hai quá kinh khủng, khuôn mặt hắn như muốn ăn tươt nốt sống người ta.
"Ý của em là, hoàn toàn không có chút manh mối nào, hả?" Mười ngón khớp xương nổi lên cộng thêm cả những tiếng kêu, Hiên Viên Phong sợ tới mức lùi về phía sau.
Hiên Viên Phong uất ức gật đầu, đầu óc rối bời.
Bên trong hoàn toàn bao phủ bởi không khí mùa đông, mà lúc này Hiên Viên Phong như bị đông cứng lại.
Trộm có thể đi vào cao ốc Hiên Viên thị thì khẳng định đây là siêu trộm, nếu người kia cố ý, đại khái ngày mai Hiên Viên thị bọn họ có thể tuyên bố phá sản.
"Nghe nói tập đoàn Hiên Viên thị gặp trộm, xin hỏi tổng giám đốc Hiên Viên, chuyện này có thật hay không?"
"Chuyện Hiên Viên thị có kẻ cướp đột nhập chắc hẳn là mấy đối thủ trong thương nghiệp muốn trả thù đây mà."
Hiên Viên Hoàng cũng chẳng thèm trả lời mấy vấn đề này, hắn cứ để cho bọn họ bàn luận thoải mái, ngay cả những camera đang quay chụp kia cũng không để ý.
Đôi mắt phương của Hiên Viên Hoàng như gió lạnh thổi qua, mấy người ký giả lập tức im lặng, chân lùi về sau mấy bước.
"Tịch thu tất cả thiết bị, bảo bọn họ câm miệng lại."
"Vâng." Mồ hôi lạnh trên người Lưu Lam chảy ròng ròng, những ký giả này thật đúng là không sợ chết, dám làm loạn trước mặt hoàng đế.
Không quay đầu lại, không khí chung quanh Hiên Viên Hoàng đều đống kết, nhân viên trong công ty thấy Hiên Viên Hoàng thì đều phải tránh né. Xảy ra chuyện như vậy, ai cũng biết phải tự bảo vệ mình.
Hiên Viên Hoàng đi bằng thang máy chuyên dụng nên rất nhanh đã tới phòng họp tầng cao nhất của Hiên Viên thị. Bên trong ngoại trừ người nhà của Hiên Viên gia thì không còn ai khác.
"Anh hai, cuối cùng anh cũng tới." Vẻ bất cần đời trên khuôn mặt của Hiên Viên Phong không còn, rất ít khi thấy được khuôn mặt ngưng trọng lúc này của anh.
Hắn liếc nhìn Hiên Viên Phong một cái rồi nói: "Tra ra ai chưa ?"
Nghe Hiên Viên Hoàng hỏi vậy, Hiên Viên Phong cảm thấy càng thêm rắc rối.
"Có sao nói vậy, hiện tại việc quan trong nhất là tìm ra người làm chuyện này." Mọi chuyện xảy ra gần đây khiến Hiên Viên Hoàng không tức cũng khó, đầu tiên là việc hôn lễ bị một đứa bé phá hỏng, hắn có một đứa con trai. Sau đó lại xuất hiện Trầm Phi Yên, nhưng bây giờ lại có một chuyện khác đau đầu hơn, đó là, công ty có kẻ trộm xâm nhập.
Nuốt một ngụm nước bọt, Hiên Viên Phong mở miệng nói: "Công ty không có mất bất kỳ vật gì, băng ghi hình bị cắp, những thứ theo dõi khác..." Hiên Viên Phong thật chẳng dám nói tiếp, bởi vì ánh mắt anh hai quá kinh khủng, khuôn mặt hắn như muốn ăn tươt nốt sống người ta.
"Ý của em là, hoàn toàn không có chút manh mối nào, hả?" Mười ngón khớp xương nổi lên cộng thêm cả những tiếng kêu, Hiên Viên Phong sợ tới mức lùi về phía sau.
Hiên Viên Phong uất ức gật đầu, đầu óc rối bời.
Bên trong hoàn toàn bao phủ bởi không khí mùa đông, mà lúc này Hiên Viên Phong như bị đông cứng lại.
Trộm có thể đi vào cao ốc Hiên Viên thị thì khẳng định đây là siêu trộm, nếu người kia cố ý, đại khái ngày mai Hiên Viên thị bọn họ có thể tuyên bố phá sản.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.