Chương 102: Nhỏ?
Phi Nguyệt Phi Dạ
25/11/2016
Editor: Vũ
Người đàn ông này có phải là đã quá kiêu ngạo rồi hay không, ngang nhiên ở đây mà động tình. Trầm Phi Yên lấy tay cố gắng giữ lại một món quần áo sau cùng của mình, nhưng sức lực của cô tất nhiên chỉ như là một con cừu non yếu ớt, Hiên Viên Hoàng chỉ cần gạt nhẹ tay là đã có thể cởi phăng tất cả những gì còn xót lại, ném chúng ra xa.
"Tôi muốn đi tắm." Toàn thân trống trải, Trầm Phi Yên cảm thấy vô cùng khó chịu, bàn tay của người này như là đang châm lửa trên người cô vậy, chạm tới chỗ nào là khiến chỗ đó 'nổi lửa', làm cho thân thể cô hiện giờ trở nên khô nóng không dễ chịu.
Vẻ âm trầm trong mắt hắn tỏa ra xung quanh, khóe môi Hiên Viên Hoàng nhoẻn cười. Người phụ nữ này còn đang xấu hổ, nhưng như vậy làm cho cô vô cùng khả ái, giống như đang mời gọi hắn vậy. Từ sau khi Trầm Phi Yên xuất hiện, Hiên Viên Hoàng phát hiện hình như bản thân mình có ham muốn nhiều hơn. Hắn lúc này giống như là trở về lúc thời niên thiếu ngây ngô, đối với chuyện như vậy thì không biết mệt, cho dù có là một đêm cầu hoan thì hắn vẫn chưa muốn cô đủ.
Ngay thời điểm khi thấy Trầm Phi Yên khỏa thân, hô hấp của hắn bắt đầu gấp gáp hơn, thậm chí phía dưới nhanh chóng nổi lên phản ứng.
"Tôi cũng muốn đi tắm, vậy cùng tắm đi." , Nói rồi nhanh chóng ôm lấy Trầm Phi Yên, trên mặt lộ ra nụ cười giảo hoạt như hồ ly, cái điệu cười này cực kỳ giống với Trầm Phi Dạ nha.
Trầm Phi Yên nhìn điệu bộ cợt nhả của Hiên Viên Hoàng thì cảm thấy mình giống như đang bị lừa vậy, y như là con cừu bất lực sắp bị sói thịt.
"Tôi có chân, anh thả tôi xuống!" Đối mặt với Hiên Viên Hoàng như vầy khiến cô cảm thấy mình cái gì cũng bị nhìn thấy hết, rất xấu hổ.
Tay Hiên Viên Hoàng ôm lấy cô như một cái thuyền nhỏ, ánh mắt không kiêng dè quan sát cô từ trên xuống dưới, cuối cùng bày ra bộ dạng vô cùng nghiêm túc nhưng nói lời vô cùng tức chết người: " Em nên ăn nhiều một chút đi, người gì như que củi, phía trước cũng không có gì!"
"Gì?" Trầm Phi Yên nghe xong liền trợn mắt há mồm, người này cũng dám nói cô ngực nhỏ.
"Nhỏ cái gì? Mắt anh có sao không vậy? Tôi rõ ràng là cup B nha, 80 đó." Bây giờ là đến phiên Trầm Phi Yên kích động, tự trọng của phụ nữ bị đem ra chất vấn làm cô xù lông phản bác.
Cô thậm chí còn không nghĩ nhiều, tức giận trực tiếp lấy tay Hiên Viên Hoàng đặt lên ngực mình ấn ấn: "Thấy chưa, rõ ràng là không có nhỏ, cũng lớn..."
"Uhm, đúng là cũng lớn..." Tay Hiên Viên Hoàng lúc này đang ở trên khuôn ngực Trầm Phi Yên còn gương mặt thì biểu cảm vô cùng hưởng thụ. Hắn cảm thấy bi ai thay cho cô, người này hoàn toàn không biết mình đang làm cái gì.
Trầm Phi Yên hóa đá cả nửa ngày, cô đang làm cái gì vậy! Trời ơi! Cô thế mà lại lấy tay Hiên Viên Hoàng đặt lên ngực mình, bảo hắn đo xem của cô có nhỏ không. Cô có phải bị điên rồi chăng, choáng váng quá đi!
Nếu bây giờ có cái lỗ để chui xuống thì tốt rồi, cô sẽ lập tức chui vào ngay, đỡ khiến cho cô phải mắc cỡ nhiều thế này, mặt mũi đâu mà nhìn người nữa chứ?
Bây giờ phải làm gì, không thể duy trì cái tư thế này được, muốn đẩy tay của Hiên Viên Hoàng ra. Trầm Phi Yên ngây người, đỏ mặt nhìn Hiên Viên Hoàng, nhìn người đàn ông này đang cười, tuyệt đối là nụ cười ranh mãnh vì chiếm được tiện nghi của người khác.
Khẽ cắn môi, Trầm Phi Yên cố hất tay Hiên Viên Hoàng ra, nhưng không làm được "Anh buông ra."
Người đàn ông này vậy mà lại tự nhiên bắt đầu di chuyển tùy ý, cô lại không có đủ khả năng phòng thủ trước chuyện này.
"Tôi có một cách làm cho ngực của em trở nên đẹp hơn nữa." Chưa nói xong thì tay Hiên Viên Hoàng đã bắt đầu xoa nắn bầu ngực mềm mại của Trầm Phi Yên.
"A..." Một dòng điện như là từ đầu ngón tay của Hiên Viên Hoàng chạm vào người cô làm cô giật mình kêu lên một tiếng, ngay sau đó, cô lại nhanh chóng cắn môi mình lại, rốt cuộc là cô đang làm cái gì vậy?
Hiên Viên Hoàng dường như cũng thấy cô đang khó chịu, hắn mỉm cười hôn lên môi Trầm Phi Yên, trực tiếp bế cô lên bỏ vào trong bồn tắm.
Trầm Phi Yên có ý giãy dụa, thấy vậy, Hiên Viên Hoàng ở bên cạnh nhẹ giọng nói vào tai cô: "Như bây giờ xuống phía dưới, ngươi không cảm thấy thị tối biện pháp tốt sao?"
Thanh âm mê dại từ từ rơi vào lỗ tai nhạy cảm của Trầm Phi Yên, chuyện vừa rồi nếu như Hiên Viên Hoàng là người đứng đắn thì không phải là cô đã xấu hổ chết rồi sao? Chuyện tiếp theo là cái gì, không cần nói cũng biết, ăn hay được ăn, cô thực sự nghĩ mình không thể nào có được cái kết quả nào hơn.
Quên đi, quấn quít cái gì, rốt cuộc cũng chỉ là ăn thôi, không khác gì nhau. Cô vậy mà lại đang nghĩ đến cái chuyện ăn đó sao trời. Mất mặt, thật là mất mặt quá đi, Trầm Phi yên bạo dạn ngước nhìn khuôn mặt Hiên Viên Hoàng, rồi dùng tay kéo sát người hắn lại gần.
Đây là lần đầu tiên Trầm Phi Yên chủ động như vậy, Hiên Viên Hoàng đắc ý cười cười, người phụ nữ này tới bây giờ mới chủ động ôm hắn.
Nhiệt độ trong bồn nước đột ngột tăng lên, hai thân thể dán chặt vào nhau ẩn hiện trong lớp sương mờ. Trầm Phi Yên lúc này chỉ còn hưởng thụ, tất cả chủ động đều giao cho Hiên Viên Hoàng.
"Đừng...Phía dưới...Tôi..." Âm thanh đứt quãng, Trầm Phi Yên thật sự không muốn ngón tay của Hiên Viên Hoàng trượt vào chỗ đó.
Bàn tay to lớn tùy ý véo vào mông Trầm Phi Yên, cô bị đau nên thân thể hơi cong lên, cọ xát vào vật nóng bỏng của hắn.
"Cảm thấy sao? Nếu tôi muốn em bây giờ, sẽ làm em bị thương mất, nhưng tôi muốn em cảm nhận tôi, dung nạp cơ thể của tôi." Từng chút, từng chút một hôn lên mỗi tấc da thịt trên người Trầm Phi Yên lại làm cho cô lập tức cứng người lại, cả người hồng lên đầy dụ hoặc.
Trong lòng ấm áp cười, lần này hắn thực sự ôn nhu hơn rất nhiều, cũng một phần là do chuyện lần trước.
Người dưới thân đã mất đi vài phần chống cự, bắt đầu có ý hùa theo, Hiên Viên Hoàng biết được cô đã rõ ràng cảm nhận được tình yêu của hắn.
Nhớ lại chuyện lần trước, Hiên Viên Hoàng quả thật không muốn làm tổn thương cô nữa, hắn yêu cô nhiều như vậy, làm sao có thể. Lúc này giữa hai người không có bất kỳ tranh cãi gì, Hiên Viên Hoàng còn nảy ra một âm mưu nho nhỏ, hắn muốn cô có con, con của hai bọn họ.
Đứa bé đầu tiên là hắn đã bỏ lỡ, thế nên hắn muốn xem đứa con thứ hai được hoài thai, muốn nhìn thấy nó lớn lên từng ngày.
Laị nghĩ đến thằng nhóc cầm súng kia là con mình, hắn có chút đau đầu. Con cái kiểu gì vậy? Sau này không biết sẽ sống chung với nó thế nào, ngay cả mẹ mình mà cũng đem đi đổi lấy tiền được, phải dạy dỗ lại!
Bồn tắm không có chút nước, nhưng cơ thể của hai người dần được thả lỏng, mềm mại hơn rất nhiều.
Người đàn ông này có phải là đã quá kiêu ngạo rồi hay không, ngang nhiên ở đây mà động tình. Trầm Phi Yên lấy tay cố gắng giữ lại một món quần áo sau cùng của mình, nhưng sức lực của cô tất nhiên chỉ như là một con cừu non yếu ớt, Hiên Viên Hoàng chỉ cần gạt nhẹ tay là đã có thể cởi phăng tất cả những gì còn xót lại, ném chúng ra xa.
"Tôi muốn đi tắm." Toàn thân trống trải, Trầm Phi Yên cảm thấy vô cùng khó chịu, bàn tay của người này như là đang châm lửa trên người cô vậy, chạm tới chỗ nào là khiến chỗ đó 'nổi lửa', làm cho thân thể cô hiện giờ trở nên khô nóng không dễ chịu.
Vẻ âm trầm trong mắt hắn tỏa ra xung quanh, khóe môi Hiên Viên Hoàng nhoẻn cười. Người phụ nữ này còn đang xấu hổ, nhưng như vậy làm cho cô vô cùng khả ái, giống như đang mời gọi hắn vậy. Từ sau khi Trầm Phi Yên xuất hiện, Hiên Viên Hoàng phát hiện hình như bản thân mình có ham muốn nhiều hơn. Hắn lúc này giống như là trở về lúc thời niên thiếu ngây ngô, đối với chuyện như vậy thì không biết mệt, cho dù có là một đêm cầu hoan thì hắn vẫn chưa muốn cô đủ.
Ngay thời điểm khi thấy Trầm Phi Yên khỏa thân, hô hấp của hắn bắt đầu gấp gáp hơn, thậm chí phía dưới nhanh chóng nổi lên phản ứng.
"Tôi cũng muốn đi tắm, vậy cùng tắm đi." , Nói rồi nhanh chóng ôm lấy Trầm Phi Yên, trên mặt lộ ra nụ cười giảo hoạt như hồ ly, cái điệu cười này cực kỳ giống với Trầm Phi Dạ nha.
Trầm Phi Yên nhìn điệu bộ cợt nhả của Hiên Viên Hoàng thì cảm thấy mình giống như đang bị lừa vậy, y như là con cừu bất lực sắp bị sói thịt.
"Tôi có chân, anh thả tôi xuống!" Đối mặt với Hiên Viên Hoàng như vầy khiến cô cảm thấy mình cái gì cũng bị nhìn thấy hết, rất xấu hổ.
Tay Hiên Viên Hoàng ôm lấy cô như một cái thuyền nhỏ, ánh mắt không kiêng dè quan sát cô từ trên xuống dưới, cuối cùng bày ra bộ dạng vô cùng nghiêm túc nhưng nói lời vô cùng tức chết người: " Em nên ăn nhiều một chút đi, người gì như que củi, phía trước cũng không có gì!"
"Gì?" Trầm Phi Yên nghe xong liền trợn mắt há mồm, người này cũng dám nói cô ngực nhỏ.
"Nhỏ cái gì? Mắt anh có sao không vậy? Tôi rõ ràng là cup B nha, 80 đó." Bây giờ là đến phiên Trầm Phi Yên kích động, tự trọng của phụ nữ bị đem ra chất vấn làm cô xù lông phản bác.
Cô thậm chí còn không nghĩ nhiều, tức giận trực tiếp lấy tay Hiên Viên Hoàng đặt lên ngực mình ấn ấn: "Thấy chưa, rõ ràng là không có nhỏ, cũng lớn..."
"Uhm, đúng là cũng lớn..." Tay Hiên Viên Hoàng lúc này đang ở trên khuôn ngực Trầm Phi Yên còn gương mặt thì biểu cảm vô cùng hưởng thụ. Hắn cảm thấy bi ai thay cho cô, người này hoàn toàn không biết mình đang làm cái gì.
Trầm Phi Yên hóa đá cả nửa ngày, cô đang làm cái gì vậy! Trời ơi! Cô thế mà lại lấy tay Hiên Viên Hoàng đặt lên ngực mình, bảo hắn đo xem của cô có nhỏ không. Cô có phải bị điên rồi chăng, choáng váng quá đi!
Nếu bây giờ có cái lỗ để chui xuống thì tốt rồi, cô sẽ lập tức chui vào ngay, đỡ khiến cho cô phải mắc cỡ nhiều thế này, mặt mũi đâu mà nhìn người nữa chứ?
Bây giờ phải làm gì, không thể duy trì cái tư thế này được, muốn đẩy tay của Hiên Viên Hoàng ra. Trầm Phi Yên ngây người, đỏ mặt nhìn Hiên Viên Hoàng, nhìn người đàn ông này đang cười, tuyệt đối là nụ cười ranh mãnh vì chiếm được tiện nghi của người khác.
Khẽ cắn môi, Trầm Phi Yên cố hất tay Hiên Viên Hoàng ra, nhưng không làm được "Anh buông ra."
Người đàn ông này vậy mà lại tự nhiên bắt đầu di chuyển tùy ý, cô lại không có đủ khả năng phòng thủ trước chuyện này.
"Tôi có một cách làm cho ngực của em trở nên đẹp hơn nữa." Chưa nói xong thì tay Hiên Viên Hoàng đã bắt đầu xoa nắn bầu ngực mềm mại của Trầm Phi Yên.
"A..." Một dòng điện như là từ đầu ngón tay của Hiên Viên Hoàng chạm vào người cô làm cô giật mình kêu lên một tiếng, ngay sau đó, cô lại nhanh chóng cắn môi mình lại, rốt cuộc là cô đang làm cái gì vậy?
Hiên Viên Hoàng dường như cũng thấy cô đang khó chịu, hắn mỉm cười hôn lên môi Trầm Phi Yên, trực tiếp bế cô lên bỏ vào trong bồn tắm.
Trầm Phi Yên có ý giãy dụa, thấy vậy, Hiên Viên Hoàng ở bên cạnh nhẹ giọng nói vào tai cô: "Như bây giờ xuống phía dưới, ngươi không cảm thấy thị tối biện pháp tốt sao?"
Thanh âm mê dại từ từ rơi vào lỗ tai nhạy cảm của Trầm Phi Yên, chuyện vừa rồi nếu như Hiên Viên Hoàng là người đứng đắn thì không phải là cô đã xấu hổ chết rồi sao? Chuyện tiếp theo là cái gì, không cần nói cũng biết, ăn hay được ăn, cô thực sự nghĩ mình không thể nào có được cái kết quả nào hơn.
Quên đi, quấn quít cái gì, rốt cuộc cũng chỉ là ăn thôi, không khác gì nhau. Cô vậy mà lại đang nghĩ đến cái chuyện ăn đó sao trời. Mất mặt, thật là mất mặt quá đi, Trầm Phi yên bạo dạn ngước nhìn khuôn mặt Hiên Viên Hoàng, rồi dùng tay kéo sát người hắn lại gần.
Đây là lần đầu tiên Trầm Phi Yên chủ động như vậy, Hiên Viên Hoàng đắc ý cười cười, người phụ nữ này tới bây giờ mới chủ động ôm hắn.
Nhiệt độ trong bồn nước đột ngột tăng lên, hai thân thể dán chặt vào nhau ẩn hiện trong lớp sương mờ. Trầm Phi Yên lúc này chỉ còn hưởng thụ, tất cả chủ động đều giao cho Hiên Viên Hoàng.
"Đừng...Phía dưới...Tôi..." Âm thanh đứt quãng, Trầm Phi Yên thật sự không muốn ngón tay của Hiên Viên Hoàng trượt vào chỗ đó.
Bàn tay to lớn tùy ý véo vào mông Trầm Phi Yên, cô bị đau nên thân thể hơi cong lên, cọ xát vào vật nóng bỏng của hắn.
"Cảm thấy sao? Nếu tôi muốn em bây giờ, sẽ làm em bị thương mất, nhưng tôi muốn em cảm nhận tôi, dung nạp cơ thể của tôi." Từng chút, từng chút một hôn lên mỗi tấc da thịt trên người Trầm Phi Yên lại làm cho cô lập tức cứng người lại, cả người hồng lên đầy dụ hoặc.
Trong lòng ấm áp cười, lần này hắn thực sự ôn nhu hơn rất nhiều, cũng một phần là do chuyện lần trước.
Người dưới thân đã mất đi vài phần chống cự, bắt đầu có ý hùa theo, Hiên Viên Hoàng biết được cô đã rõ ràng cảm nhận được tình yêu của hắn.
Nhớ lại chuyện lần trước, Hiên Viên Hoàng quả thật không muốn làm tổn thương cô nữa, hắn yêu cô nhiều như vậy, làm sao có thể. Lúc này giữa hai người không có bất kỳ tranh cãi gì, Hiên Viên Hoàng còn nảy ra một âm mưu nho nhỏ, hắn muốn cô có con, con của hai bọn họ.
Đứa bé đầu tiên là hắn đã bỏ lỡ, thế nên hắn muốn xem đứa con thứ hai được hoài thai, muốn nhìn thấy nó lớn lên từng ngày.
Laị nghĩ đến thằng nhóc cầm súng kia là con mình, hắn có chút đau đầu. Con cái kiểu gì vậy? Sau này không biết sẽ sống chung với nó thế nào, ngay cả mẹ mình mà cũng đem đi đổi lấy tiền được, phải dạy dỗ lại!
Bồn tắm không có chút nước, nhưng cơ thể của hai người dần được thả lỏng, mềm mại hơn rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.