Chương 43: ANH SẼ BIẾN EM THÀNH NGƯỜI CON GÁI ĐƯỢC YÊU CHIỀU NHẤT ĐỜI
Nhất Độ Quân Hoa
28/12/2015
Về đến nhà là 20h30, Con Vịt log in game, vừa lên đã bị lão Thánh cho một bài ca vô hạn.
Lão tử mang cơm cho Chủy Chủy. Có lẽ do mẹ Con Vịt hay qua nên tủ lạnh có rất nhiều đồ đông lạnh, lão tử tiện tay cắt một miếng thịt bò, nấu mỳ cho nó.
Lúc đầu nó hơi chần chừ, sau đó chạy đến. Bây giờ đã tối, có lẽ nó cũng không đói lắm nhưng là chó mà, thấy đồ ăn là hứng thú, ngửi trái ngửi phải chờ nguội.
Con Vịt đi cùng lão Thánh đánh Thai Tử ở Cổ Tế Thai. Trời hơi lạnh, lão tử tắm rửa xong thì lên giường.
Tôi ôm chăn, tựa thành giường, đặt laptop lên hai chân. Bình thường laptop dùng thẻ mạng không dây, đừng nói đến chơi, tốc độ mạng cực kỳ không mê nổi, làm vớ vẩn còn khó khăn nữa là đi Thế lực chiến.
Dù sao cũng chẳng có gì làm, thế là tôi đi khu kỹ năng. Nhớ tới con ngựa của Hoa Trư đến từ Cảnh Đức trấn, lão tử quyết định cho con bé lương ngựa. Vì thế Lưu Ly Tiên đến thành Cửu Lê.
Lúc nhận được đồ Hoa Trư rất vui mừng, hỏi lão tử đang ở đâu. Lão tử xấu xa nói mình đang ở trên giường Con Vịt. Thế là vấn đề này kết thúc.
Khi đó Con Vịt đang đánh Đồ Đằng với lão Thánh. Lão Thánh để anh dẫn người đi theo con đường nhỏ phía sau bọc hậu. Anh đánh được một lúc thì đứng lên bật hệ thống sưởi, quay lại bảo tôi: “Đắp kín chăn vào kẻo lạnh.”
Tôi gật đầu. Anh ngồi xuống máy tính… ờ, chỗ đó tôi cho rằng nên thành bàn trang điểm.
Trước cửa sổ sát đất, anh chăm chú điều khiển ctuuBạn tốtt, Lưu Ly Tiên đứng trước đài chế tác làm đủ loại động tác.
“Con Vịt.” – tôi miễn cưỡng gọi anh.
“Ừ?”
“Lưng anh nhìn từ đây rất hấp dẫn nhé.”
Anh khẽ cười: “Không hấp dẫn bằng em lúc không mặc đồ.”
Thế lực chiến xong, đang gõ nhẹ bàn phím thì Con Vịt tắt máy, đưa dây mạng cho tôi. Ừ, kể ra thì có dây mạng vẫn tốt hơn.
Đổi mạng một cái, log in lại thấy nhanh hơn hẳn. Lão tử mượn đội của lão Thánh, làm mấy nhiệm vụ liên hoàn Đồng Thú, Thi Dữ Tửu. (người có duyên trong đội ngũ, khi làm nhiệm vụ có thể được thưởng thêm kinh nghiệm)
Lúc đi qua Giang Nam Vĩnh Trứ có gặp Mạn Đà La và Tử Điệp tổ đội làm Đồng Thú. Đương nhiên lão tử không hề “sủng hạnh” Tử Điệp MM tiếp vì bây giờ nàng đã biết điều hơn nhiều khi gặp lão tử.
Có điều Mạn Đà La và lão tử vẫn hơi ngứa mắt nhau. Đương nhiên bạn cũng nên hiểu rằng việc tôi giết vợ anh ta làm mất mặt mũi của anh ta kinh khủng, hơn nữa lại còn dễ dàng hơn giết anh ta rất nhiều.
Vì thế chuyện lão tử và anh ta bất hòa là chuyện ai ai cũng biết.
Lúc nãy anh ta không truy tôi. GM, tôi cũng chẳng sợ anh ta truy tôi, tôi chỉ lo là anh ta đang đợi lão tử nhận nhiệm vụ thì lại giở chứng truy thôi!
Thế thì mệt lắm…
Nhưng hình như anh ta không định làm thế, đứng nhìn lão tử một lúc rồi gửi tin nhắn mật:
[Người lạ] Mạn Đà La nói với bạn: tôi chưa từng thấy ai mặc đồ trắng nhìn kỳ quặc như vậy
Lão tử: …
Sau đó lão tử quyết định bộ đồ thời trang trắng này sẽ mặc vào những lúc phù hợp. Chuyện này cũng không liên quan đến mấy ánh mắt bố láo bố toét, quan trọng là…
Mông Hồng Thiên Hạ phát sinh đấu võ mồm với Lang Đồ Đằng:
[Gần] Ôn Như Ngọc: đệch, Tiên ca, ra đây, có gì thì nói với Tiên ca này!!!
[Gần] Nhất Dạ Phong Lưu Đạn Đạn Đông: Tiên ca, chị nói giết người trong Thế lực chiến là bình thường. Đệch, cái đám này lại ở đây mắng chửi người!!!
Quần chúng: cạc cạc cạc cạc
Sau đó, quần chúng tránh ra, Lưu Ly Tiên một thân thời trang lụa trắng thục nữ nhàn tản dịu dàng, váy dài quét đất, bước liên tục đến giữa hai quân, trên đỉnh đầu xuất hiện một loạt chữ trắng:
[Gần] Lưu Ly Tiên: muốn đánh thì đánh luôn giết luôn đi, ở đây lắm mồm làm cái méo gì!!!
Bạn có biết đây là cảnh tượng phá hủy hình ảnh đẹp đẽ của lão tử đến mức nào không!!!
Cuối cùng khi tôi đưa Lưu Ly Tiên qua Đông Hải Chi Tân trồng cây, Con Vịt cũng rửa mặt xong, mặc áo ngủ rồi lên giường, sau đó cũng chẳng biết xấu hổ mà ôm lão tử, nhìn Lưu Ly Tiên trồng cây.
Lão tử chỉnh tư thế dựa vào người anh cho thoải mái: “Con Vịt, anh lên YY hát đi?”
Anh cúi xuống hôn lên trán tôi: “Để làm gì?”
Lão tử chảy nước miếng: “Lão Thánh nói nếu em có thể làm anh hát trên YY, anh ta đưa em hai cái đục.”
Anh thở dài, cười: “Được rồi, xem ra hai cái đục quan trọng hơn.”
Anh bắt đầu log in YY. Lão tử nghĩ vẫn thấy lo lắng nên pm lão Thánh:
[Bạn tốt] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: không được, nhỡ anh ấy hát anh không đưa thì sao?
[Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: em nói phải làm sao?
[Bạn tốt] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: [nước miếng] anh đưa đây trước một cái đi
[Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Đù!
Sau đó Con Vịt lên YY hát, kênh YY của Mông Hồng Thiên Hạ đầy người trong nháy mắt.
Bạn có thể tưởng tượng ra cảnh đó không? Anh tìm tai nghe, một tay ôm lão tử, tựa đầu vào thành giường hát, tiếng hát vang lên trong lồng ngực; giọng anh thấp, trong và sáng, tiếng hát như tiếng suối chảy xuôi.
Lão tử nằm trong lòng anh, tay ôm laptop, nghe tiếng ca vấn vít bên tai.
Vì thế tôi nhớ rất rõ những lời ca đó: “Một mình nắm quyền dưới ánh trăng, đèn đom đóm chiếu sáng nỗi cô đơn. Ký ức từng có lời em nói yêu anh.” (1) Nhớ mang máng hình như đó là một bài hát rất buồn, bài hát rất cũ rồi, cực kỳ cực kỳ yên bình.
Phải nói tôi là loài động vật nông cạn, đêm đó cũng không biết anh cất máy tính đi lúc nào. Hôm sau tôi bị tiếng chuông điện thoại của anh làm tỉnh giấc, anh vẫn đi ra ban công nghe, khoảng 10 phút sau thì thay đồ định ra ngoài.
Tôi cũng hơi mệt, hơn 11h rồi.
“Con Vịt, anh đi đâu đấy?” – tôi nhổm dậy. Anh quay lại hôn lên trán tôi trấn an: “Có con của bạn gặp chuyện, anh ra ngoài chút rồi quay lại ngay, nhé?”
Lão tử nhíu mày. Tôi biết xưa nay anh hay chõ mũi vào chuyện của người khác, có điều lúc này có đứa trẻ con gọi điện cho anh thì cũng hơi lạ: “Muộn thế này rồi cũng đi à?”
Anh dịu dàng ôm lão tử một lúc: “Anh đưa đi viện hộ bạn, ngủ trước đi nhé?”
Lão tử nghĩ đứa bé bị ốm, nửa đêm vội vàng đi viện thì chắc cũng không phải chuyện nhỏ, phất tay: “Đi nhanh về nhanh đi!”
Cửa phòng nhẹ nhàng khép lại nhưng lão tử không ngủ được. Bình thường tôi đang ngủ mà thức giấc thì rất khó ngủ lại.
Tôi đứng lên mặc áo khoác, kiếm điếu thuốc châm, sau đó lại tựa vào giường bật máy tính.
Chủy Chủy đằng kia nghe thấy tiếng động thì chạy lại ngó nghiêng lão tử qua cánh cửa. Lão tử vỗ vỗ giường hỏi xem nó có muốn lên không? Hình như nó nghe chả hiểu.
Lúc log in, Lưu Ly Tiên vẫn đang ở Đông Hải Chi Tân. Lão Thánh cho lão tử pass khố Mông Hồng Thiên Hạ, để lão tử tự lấy hai cái đục, sau đó lão tử phát hiện một chuyện cực kỳ không có gì đáng nói: cả Thiên Hạ đều biết lão tử đang ở cùng Con Vịt.
[Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: chưa ngủ à?
[Bạn tốt] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: à, không ngủ được
[Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Con Vịt đâu?
[Bạn tốt] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: vừa nghe điện thoại, hình như con ai ốm nên cùng đi viện rồi.
Khoảng hơn 3 phút sau, anh ta cũng rep:
[Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: ở đó quen không?
Lão tử cười.
[Bạn tốt] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: thế giới này, chỗ nào với đây chả như nhau.
Khác nhau chỉ ở điểm đang ở cùng ai thôi.
[Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: quen là tốt rồi.
Kết thúc đối thoại. Lão tử nhàm chán, kéo Lưu Ly Tiên đi làm Chu Thường. Lúc ấy Hoa Trư đã logout, lão Thánh đi phụ bản, tôi mượn đội của Chùa. Vừa lúc Chùa không có việc gì làm, cùng làm nhiệm vụ luôn.
Cô nàng này không phải người hóng chuyện, cũng nhờ cái tính này mà tai lão tử mới được yên ổn.
Tôi và cô ấy cùng nhau đến trấn nhỏ Thạch Lâm ở Cửu Lê, cùng lặp đi lặp lại nhiệm vụ Bạch Thủy.
Mãi đến khi Tam Tiên 6 lần, Bổ Thiên cũng 6 lần, Kỳ Vũ cũng 3 lần, cô nàng cũng hỏi một câu:
[Bạn tốt] Chùa nói với bạn: chị không ngủ à?
[Bạn tốt] Bạn nói với Chùa: không sao, cô ngủ trước đi
[Bạn tốt] Chùa nói với bạn: tôi bảo này, chị đang ở cùng Uyên Ương đúng không, sao giờ này vẫn chưa ngủ?
[Bạn tốt] Bạn nói với Chùa: ờ, anh ấy ra ngoài rồi
[Bạn tốt] Chùa nói với bạn: vậy giờ chị làm gì?
[Bạn tốt] Bạn nói với Chùa: đi Yến Khâu, đoạt boss Chinh Điểm.
Sau đó, hai chúng tôi qua Yến Khâu đánh boss Chinh Điểm, lại giết mấy tên cướp, trong lúc đó Thiên Châu rơi một lần, bọn tôi cũng đi kiếm.
Lúc Con Vịt về đã gần 3h sáng. Tôi hỏi đứa bé sao rồi, anh ấy bảo không có việc gì, sau đó lại vào nhà vệ sinh rửa mặt rồi khi ra còn thuận tay cầm cho tôi cốc nước: “Thích uống gì? Mai anh đặt sữa nhé?”
Lão tử lắc đầu, lại dựa vào người anh: “Uống nước bình thường là được rồi, không cần chiều quá thế.”
Anh cúi xuống hôn tôi, nói nhỏ: “Về sau, anh sẽ biến em thành người con gái được chiều chuộng nhất trên đời.”
Nói xong, hôn lão tử rồi khiêu chiến. Lần này lão tử đồng ý khiêu chiến, có điều Con Vịt à, anh định biến con chó hoang thành một cô vợ nhỏ sao?
1. Đây là lời bài “be my friend” do Hứa Tung 許嵩 hát. Hình như bài này rất nổi tiếng và nhiều người cover, có mấy weibo lấy câu này đặt làm tên rồi stt :v
Lão tử mang cơm cho Chủy Chủy. Có lẽ do mẹ Con Vịt hay qua nên tủ lạnh có rất nhiều đồ đông lạnh, lão tử tiện tay cắt một miếng thịt bò, nấu mỳ cho nó.
Lúc đầu nó hơi chần chừ, sau đó chạy đến. Bây giờ đã tối, có lẽ nó cũng không đói lắm nhưng là chó mà, thấy đồ ăn là hứng thú, ngửi trái ngửi phải chờ nguội.
Con Vịt đi cùng lão Thánh đánh Thai Tử ở Cổ Tế Thai. Trời hơi lạnh, lão tử tắm rửa xong thì lên giường.
Tôi ôm chăn, tựa thành giường, đặt laptop lên hai chân. Bình thường laptop dùng thẻ mạng không dây, đừng nói đến chơi, tốc độ mạng cực kỳ không mê nổi, làm vớ vẩn còn khó khăn nữa là đi Thế lực chiến.
Dù sao cũng chẳng có gì làm, thế là tôi đi khu kỹ năng. Nhớ tới con ngựa của Hoa Trư đến từ Cảnh Đức trấn, lão tử quyết định cho con bé lương ngựa. Vì thế Lưu Ly Tiên đến thành Cửu Lê.
Lúc nhận được đồ Hoa Trư rất vui mừng, hỏi lão tử đang ở đâu. Lão tử xấu xa nói mình đang ở trên giường Con Vịt. Thế là vấn đề này kết thúc.
Khi đó Con Vịt đang đánh Đồ Đằng với lão Thánh. Lão Thánh để anh dẫn người đi theo con đường nhỏ phía sau bọc hậu. Anh đánh được một lúc thì đứng lên bật hệ thống sưởi, quay lại bảo tôi: “Đắp kín chăn vào kẻo lạnh.”
Tôi gật đầu. Anh ngồi xuống máy tính… ờ, chỗ đó tôi cho rằng nên thành bàn trang điểm.
Trước cửa sổ sát đất, anh chăm chú điều khiển ctuuBạn tốtt, Lưu Ly Tiên đứng trước đài chế tác làm đủ loại động tác.
“Con Vịt.” – tôi miễn cưỡng gọi anh.
“Ừ?”
“Lưng anh nhìn từ đây rất hấp dẫn nhé.”
Anh khẽ cười: “Không hấp dẫn bằng em lúc không mặc đồ.”
Thế lực chiến xong, đang gõ nhẹ bàn phím thì Con Vịt tắt máy, đưa dây mạng cho tôi. Ừ, kể ra thì có dây mạng vẫn tốt hơn.
Đổi mạng một cái, log in lại thấy nhanh hơn hẳn. Lão tử mượn đội của lão Thánh, làm mấy nhiệm vụ liên hoàn Đồng Thú, Thi Dữ Tửu. (người có duyên trong đội ngũ, khi làm nhiệm vụ có thể được thưởng thêm kinh nghiệm)
Lúc đi qua Giang Nam Vĩnh Trứ có gặp Mạn Đà La và Tử Điệp tổ đội làm Đồng Thú. Đương nhiên lão tử không hề “sủng hạnh” Tử Điệp MM tiếp vì bây giờ nàng đã biết điều hơn nhiều khi gặp lão tử.
Có điều Mạn Đà La và lão tử vẫn hơi ngứa mắt nhau. Đương nhiên bạn cũng nên hiểu rằng việc tôi giết vợ anh ta làm mất mặt mũi của anh ta kinh khủng, hơn nữa lại còn dễ dàng hơn giết anh ta rất nhiều.
Vì thế chuyện lão tử và anh ta bất hòa là chuyện ai ai cũng biết.
Lúc nãy anh ta không truy tôi. GM, tôi cũng chẳng sợ anh ta truy tôi, tôi chỉ lo là anh ta đang đợi lão tử nhận nhiệm vụ thì lại giở chứng truy thôi!
Thế thì mệt lắm…
Nhưng hình như anh ta không định làm thế, đứng nhìn lão tử một lúc rồi gửi tin nhắn mật:
[Người lạ] Mạn Đà La nói với bạn: tôi chưa từng thấy ai mặc đồ trắng nhìn kỳ quặc như vậy
Lão tử: …
Sau đó lão tử quyết định bộ đồ thời trang trắng này sẽ mặc vào những lúc phù hợp. Chuyện này cũng không liên quan đến mấy ánh mắt bố láo bố toét, quan trọng là…
Mông Hồng Thiên Hạ phát sinh đấu võ mồm với Lang Đồ Đằng:
[Gần] Ôn Như Ngọc: đệch, Tiên ca, ra đây, có gì thì nói với Tiên ca này!!!
[Gần] Nhất Dạ Phong Lưu Đạn Đạn Đông: Tiên ca, chị nói giết người trong Thế lực chiến là bình thường. Đệch, cái đám này lại ở đây mắng chửi người!!!
Quần chúng: cạc cạc cạc cạc
Sau đó, quần chúng tránh ra, Lưu Ly Tiên một thân thời trang lụa trắng thục nữ nhàn tản dịu dàng, váy dài quét đất, bước liên tục đến giữa hai quân, trên đỉnh đầu xuất hiện một loạt chữ trắng:
[Gần] Lưu Ly Tiên: muốn đánh thì đánh luôn giết luôn đi, ở đây lắm mồm làm cái méo gì!!!
Bạn có biết đây là cảnh tượng phá hủy hình ảnh đẹp đẽ của lão tử đến mức nào không!!!
Cuối cùng khi tôi đưa Lưu Ly Tiên qua Đông Hải Chi Tân trồng cây, Con Vịt cũng rửa mặt xong, mặc áo ngủ rồi lên giường, sau đó cũng chẳng biết xấu hổ mà ôm lão tử, nhìn Lưu Ly Tiên trồng cây.
Lão tử chỉnh tư thế dựa vào người anh cho thoải mái: “Con Vịt, anh lên YY hát đi?”
Anh cúi xuống hôn lên trán tôi: “Để làm gì?”
Lão tử chảy nước miếng: “Lão Thánh nói nếu em có thể làm anh hát trên YY, anh ta đưa em hai cái đục.”
Anh thở dài, cười: “Được rồi, xem ra hai cái đục quan trọng hơn.”
Anh bắt đầu log in YY. Lão tử nghĩ vẫn thấy lo lắng nên pm lão Thánh:
[Bạn tốt] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: không được, nhỡ anh ấy hát anh không đưa thì sao?
[Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: em nói phải làm sao?
[Bạn tốt] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: [nước miếng] anh đưa đây trước một cái đi
[Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Đù!
Sau đó Con Vịt lên YY hát, kênh YY của Mông Hồng Thiên Hạ đầy người trong nháy mắt.
Bạn có thể tưởng tượng ra cảnh đó không? Anh tìm tai nghe, một tay ôm lão tử, tựa đầu vào thành giường hát, tiếng hát vang lên trong lồng ngực; giọng anh thấp, trong và sáng, tiếng hát như tiếng suối chảy xuôi.
Lão tử nằm trong lòng anh, tay ôm laptop, nghe tiếng ca vấn vít bên tai.
Vì thế tôi nhớ rất rõ những lời ca đó: “Một mình nắm quyền dưới ánh trăng, đèn đom đóm chiếu sáng nỗi cô đơn. Ký ức từng có lời em nói yêu anh.” (1) Nhớ mang máng hình như đó là một bài hát rất buồn, bài hát rất cũ rồi, cực kỳ cực kỳ yên bình.
Phải nói tôi là loài động vật nông cạn, đêm đó cũng không biết anh cất máy tính đi lúc nào. Hôm sau tôi bị tiếng chuông điện thoại của anh làm tỉnh giấc, anh vẫn đi ra ban công nghe, khoảng 10 phút sau thì thay đồ định ra ngoài.
Tôi cũng hơi mệt, hơn 11h rồi.
“Con Vịt, anh đi đâu đấy?” – tôi nhổm dậy. Anh quay lại hôn lên trán tôi trấn an: “Có con của bạn gặp chuyện, anh ra ngoài chút rồi quay lại ngay, nhé?”
Lão tử nhíu mày. Tôi biết xưa nay anh hay chõ mũi vào chuyện của người khác, có điều lúc này có đứa trẻ con gọi điện cho anh thì cũng hơi lạ: “Muộn thế này rồi cũng đi à?”
Anh dịu dàng ôm lão tử một lúc: “Anh đưa đi viện hộ bạn, ngủ trước đi nhé?”
Lão tử nghĩ đứa bé bị ốm, nửa đêm vội vàng đi viện thì chắc cũng không phải chuyện nhỏ, phất tay: “Đi nhanh về nhanh đi!”
Cửa phòng nhẹ nhàng khép lại nhưng lão tử không ngủ được. Bình thường tôi đang ngủ mà thức giấc thì rất khó ngủ lại.
Tôi đứng lên mặc áo khoác, kiếm điếu thuốc châm, sau đó lại tựa vào giường bật máy tính.
Chủy Chủy đằng kia nghe thấy tiếng động thì chạy lại ngó nghiêng lão tử qua cánh cửa. Lão tử vỗ vỗ giường hỏi xem nó có muốn lên không? Hình như nó nghe chả hiểu.
Lúc log in, Lưu Ly Tiên vẫn đang ở Đông Hải Chi Tân. Lão Thánh cho lão tử pass khố Mông Hồng Thiên Hạ, để lão tử tự lấy hai cái đục, sau đó lão tử phát hiện một chuyện cực kỳ không có gì đáng nói: cả Thiên Hạ đều biết lão tử đang ở cùng Con Vịt.
[Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: chưa ngủ à?
[Bạn tốt] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: à, không ngủ được
[Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Con Vịt đâu?
[Bạn tốt] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: vừa nghe điện thoại, hình như con ai ốm nên cùng đi viện rồi.
Khoảng hơn 3 phút sau, anh ta cũng rep:
[Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: ở đó quen không?
Lão tử cười.
[Bạn tốt] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: thế giới này, chỗ nào với đây chả như nhau.
Khác nhau chỉ ở điểm đang ở cùng ai thôi.
[Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: quen là tốt rồi.
Kết thúc đối thoại. Lão tử nhàm chán, kéo Lưu Ly Tiên đi làm Chu Thường. Lúc ấy Hoa Trư đã logout, lão Thánh đi phụ bản, tôi mượn đội của Chùa. Vừa lúc Chùa không có việc gì làm, cùng làm nhiệm vụ luôn.
Cô nàng này không phải người hóng chuyện, cũng nhờ cái tính này mà tai lão tử mới được yên ổn.
Tôi và cô ấy cùng nhau đến trấn nhỏ Thạch Lâm ở Cửu Lê, cùng lặp đi lặp lại nhiệm vụ Bạch Thủy.
Mãi đến khi Tam Tiên 6 lần, Bổ Thiên cũng 6 lần, Kỳ Vũ cũng 3 lần, cô nàng cũng hỏi một câu:
[Bạn tốt] Chùa nói với bạn: chị không ngủ à?
[Bạn tốt] Bạn nói với Chùa: không sao, cô ngủ trước đi
[Bạn tốt] Chùa nói với bạn: tôi bảo này, chị đang ở cùng Uyên Ương đúng không, sao giờ này vẫn chưa ngủ?
[Bạn tốt] Bạn nói với Chùa: ờ, anh ấy ra ngoài rồi
[Bạn tốt] Chùa nói với bạn: vậy giờ chị làm gì?
[Bạn tốt] Bạn nói với Chùa: đi Yến Khâu, đoạt boss Chinh Điểm.
Sau đó, hai chúng tôi qua Yến Khâu đánh boss Chinh Điểm, lại giết mấy tên cướp, trong lúc đó Thiên Châu rơi một lần, bọn tôi cũng đi kiếm.
Lúc Con Vịt về đã gần 3h sáng. Tôi hỏi đứa bé sao rồi, anh ấy bảo không có việc gì, sau đó lại vào nhà vệ sinh rửa mặt rồi khi ra còn thuận tay cầm cho tôi cốc nước: “Thích uống gì? Mai anh đặt sữa nhé?”
Lão tử lắc đầu, lại dựa vào người anh: “Uống nước bình thường là được rồi, không cần chiều quá thế.”
Anh cúi xuống hôn tôi, nói nhỏ: “Về sau, anh sẽ biến em thành người con gái được chiều chuộng nhất trên đời.”
Nói xong, hôn lão tử rồi khiêu chiến. Lần này lão tử đồng ý khiêu chiến, có điều Con Vịt à, anh định biến con chó hoang thành một cô vợ nhỏ sao?
1. Đây là lời bài “be my friend” do Hứa Tung 許嵩 hát. Hình như bài này rất nổi tiếng và nhiều người cover, có mấy weibo lấy câu này đặt làm tên rồi stt :v
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.