Chương 61: TÌNH YÊU CỦA CHÚNG TA DỪNG LẠI Ở ĐẤT HOANG
Nhất Độ Quân Hoa
31/12/2015
Tối về đến nhà tôi mới phát hiện ra chiếc nhẫn vẫn còn trên tay. Chất liệu vàng trắng, khắc hình hoa sen, ở giữa khảm một viên kim cương 1.01 carat. Chiếc nhẫn này thật sự được chế tác rất tinh xảo, tinh xảo đến nỗi lão tử không thể không dâng trào cảm giác trào phúng.
Tôi tháo nhẫn ra, tiện tay phi vào một cái ngăn kéo rồi bỏ xuống nhà kiếm bữa tối.
Lần thứ 2 login, tôi đưa Lưu Ly Tiên về chỗ con thuyền đắm tại Lôi Trạch Trầm Thuyền. Trước kia khi tôi chưa nghỉ chơi Thiên Hạ, tôi thích chỗ này – ở đây có cột buồm leo được, Lưu Ly Tiên giờ đang đứng trên đỉnh cột buồm, nữ đạo sĩ trong màn hình mặc trang phục đệ tử mới màu xám, đeo nghiêng trường kiếm, đi theo pet Tà Ảnh max level, phóng tầm mắt từ nơi cao nhất nhìn vùng tan hoang xơ xác.
Sau đó, hệ thống thông báo bạn có tin nhắn. Cái hệ thống chết tiệt, toàn phá đám yên tĩnh. Tôi mở ra, thấy hàng loạt tin nhắn:
[Hảo hữu] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: nhân yêu chết tiệt, anh biết Con Vịt làm thế rất không được, anh cũng đánh cho nó một trận rồi. Hôm đó, tại Trình Trình dọa cắt cổ tay tự tử nếu nó không qua. Nhân yêu chết tiệt, tất cả đều lớn rồi, tìm một người cả đời này không hề dễ dàng. Bình tĩnh nói chuyện với nó chút được không?
[Hảo hữu] Chân Phạm nói với bạn: Tiên ca, điện thoại chị bị sao thế? Chị lại định chơi trò biến mất à? Hôm qua lão Thánh đánh Con Vịt, cô Chu thì nổi cáu trước mặt tất cả mọi người, chửi Trình Trình là đồ không biết xấu hổ, ầm ĩ lắm. Tiên ca, chắc em không biết tính Con Vịt, nếu cậu ấy không thích chị thì không lấy chị đâu. Chắc chắn nó chỉ ở bên chị thôi. Tiên ca, em không biết nói thế nào nữa, em cũng chỉ mong chị ngồi xuống nói chuyện rõ ràng thôi, em không nói thay nó đâu.
[Hảo hữu] Lấm Tấm Hoa Trư nói với bạn: Tiên ca ca, chị lại làm ca ca thích tán dóc của em đi!!! [khóc to] Tiên ca ca, Uyên Ương ca ca là người tốt, chị tha thứ cho anh ấy một lần có được không? Cùng lắm thì chị quay về tát anh ấy hai cái, được không?
[Hảo hữu] Mạn Đà La nói với bạn: Sao thế? Cả server đều đang đồn đại chuyện cưới xin của hai người. Cô bỏ trốn trong đám cưới à?
[Hảo hữu] Ôn Như Ngọc nói với bạn: [mồ hôi lạnh] sư phụ, chị thật sự thả Con Vịt béo à?
[Hảo hữu] Miểu Địch Tam Thiên nói với bạn: [mồ hôi lạnh] lần đào hôn này cô lừa Con Vịt được bao nhiêu tiền?
[Người lạ] Tử Điệp nói với bạn: Tôi đã nói với Uyên Ương rằng cô chả tốt đẹp gì mà! Làm mất mặt chị em phụ nữ!
[Hảo hữu] Thanh Hạnh nói với bạn: có chuyện gì?
Tôi không đọc đến tin cuối cùng. Lần kết hôn này, bắt đầu từ vô số hoa tươi, Thiên Hạ, pháo mừng chúc phúc, đến vở hài kịch tối nay, GM, ngoài việc nhìn ra thì tôi còn biết nói gì?
Con Vịt online. Chắc là lão Thánh thông báo cho anh. Thật ra cũng tốt. Tôi đã nói rồi, tôi là người luôn phải ra tay trước.
[Hảo hữu] Bạn nói với Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: [xoa tay cười to] Con Vịt!
[Hảo hữu] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên nói với bạn: Long nhi
[Hảo hữu] Bạn nói với Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: [xoay quanh] làm gì chứ. Không phải anh định nói “Xin em hãy nghe anh giải thích nghe anh giải thích, thật ra là có nguyên nhân, anh làm như thế là vì thanh mai của anh tự sát, anh sợ chúng ta sẽ không thể thản nhiên ở bên nhau tiếp. Anh yêu em, em tha thứ cho anh tha thứ cho anh tha thứ cho anh đi?”
[Hảo hữu] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên nói với bạn: anh…
[Hảo hữu] Bạn nói với Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: [mồ hôi lạnh] không phải anh thật sự định nói thế chứ?
[Hảo hữu] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên nói với bạn: anh…
[Hảo hữu] Bạn nói với Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: [trợn mắt] thật sự anh đúng là định nói thế à?
[Hảo hữu] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên nói với bạn: anh…
Tôi biết, thật ra tôi biết hết. Nhưng mà Con Vịt này, vui mới tình cũ, anh không thể có tất cả được. Có rất nhiều thứ chúng ta phải bỏ ra học phí rất lớn, để học được, cũng phải đến tuổi của chúng ta rồi.
Tất cả chuyện yêu đương đều do duyên số. Gặp nhau rồi chia tay, thay đổi chẳng vững bền.
GM, thật ra kết thúc này tôi đã nhìn được trước, chỉ là tôi cố chấp, tham luyến bảo bối không thuộc về mình.
[Hảo hữu] Bạn nói với Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: thôi bỏ đi, thật ra làm bạn thân cũng tốt. Đệch, còn về mấy lần PK trước kia của chúng ta, tôi cũng không đòi anh phí tổn thanh xuân đâu! Coi như chúng ta làm bạn giường hai tháng thôi mà!
[Hảo hữu] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên nói với bạn: Long nhi
[Hảo hữu] Bạn nói với Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: Chắc không phải anh nghĩ tôi rất buồn, nên xuất hiện để an ủi tôi đấy chứ? Haha, đừng ngốc thế, gặp nhau một lần là lên giường, chưa đến ba ngày đã nói chuyện cưới xin, nói là yêu, có thể yêu được bao nhiêu?
Anh cũng nghĩ vậy nhỉ, Con Vịt.
Đúng vậy, em cũng muốn có thể như vậy. Anh nói xem, chúng ta đều là người lớn rồi, nói chuyện buồn nôn sến súa liệu có mất mặt không chứ?
[Hảo hữu] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên nói với bạn: không phải, không phải.
[Hảo hữu] Bạn nói với Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: Uyên Ương, anh biết tôi sợ nhất cái gì không? Tôi sợ nhất dây dưa, dây dưa không ngừng nghỉ.
Cách internet, tôi không nhìn được vẻ mặt của anh, nhưng chắc là thả lỏng. Chỉ là thỉnh thoảng có ngày nhớ đến quãng thời gian đó thì có thể có chút nuối tiếc.
Chẳng phải tôi đã nói, cái gọi là tình yêu, chưa đến lúc kết thúc, bạn vĩnh viễn không bao giờ biết được bạn yếu đuối đến mức nào.
Khi đó, Trầm Thuyền yên lặng tĩnh mịch, ngoài tin tức Hệ thống cũng không có ai phát tin.
Có lẽ có một ngày đêm nào đó, bạn cũng sẽ trầm mặc. Đất Hoang này, có bao nhiêu người ở lại, bao nhiêu người ra đi, cuối cùng mọi thứ sẽ rối tung lên trong đầu bạn. Tôi sẽ nhớ kỹ hoa đào Giang Nam nhiều năm không trổ hoa, nhỡ rõ vùng Trung Nguyên suốt năm không ngừng bão cát, tôi sẽ nhớ thành Cửu Lê tôi chưa từng gặp con ngựa trắng sừng dài, tôi sẽ nhớ rõ thảo nguyên Yến Khâu, mây trôi ở Kỳ Phong Thai, thế nhưng một ngày nào đó, bạn có còn nhớ tôi không?
Có lẽ bạn cũng chỉ là một người trên forum, đọc mấy bài post rồi chê cười, đến khi mọi chuyện qua đi bạn cũng quên mất.
Đệch… được rồi, GM, tôi cực kỳ văn nghệ -.-
Ts, lão tử là kẻ thô thiển, thô thiển thôi!!! Tôi ấn T, Lưu Ly Tiên rút kiếm ra. GM, tôi cực kỳ không thích kiểu xuân thương thu buồn, đi chiến trường đây!
Lại muộn giờ mất rồi. Lưu Ly Tiên nhảy từ cột buồm xuống, từ từ chìm vào dòng nước xanh.
Đó là lần đầu tiên, tôi nhảy từ trên cột buồm xuống mà hoàn toàn không muốn nổi lên.
Rất lâu sau, Con Vịt lội nước qua đây. Tôi không biết ai cho anh tọa độ của tôi. Bộ thời trang của anh đã đổi về bộ Kiêm Gia, nhưng mà Uyên Ương này, Bạch Lộ của Lưu Ly Tiên đã hết hạn rồi.
Tôi nhìn anh phi đến, đỉnh đầu hiện dòng chữ:
[Gần] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: Lưu Ly Tiên!
Tôi chỉ cười. Có lẽ mọi câu chuyện đến hồi kết thúc đều cần một câu chào cảm ơn. Tôi thật sự rất muốn chờ anh đến gần, hoặc tôi lại dừng lại, để có thể biết chuyện tiếp theo sẽ đến.
Nhưng mà Uyên Ương à, Lưu Ly Tiên tao nhã cũng tốt, nhưng Tô Như Thị đã qua cái tuổi làm Tiểu Long Nữ rồi.
Tôi lẳng lặng nhìn anh lại gần. Thật ra đây chỉ là một tổ hợp số liệu, chỉ là biểu đồ thay đổi, chỉ cần lặp đi lặp lại một động tác. Bạn nhìn như anh ấy đang lại gần, thật ra anh ấy sẽ không bao giờ tới.
[Hệ thống] Bạn muốn log out?
Tôi chọn Yes.
[Hệ thống] Chấm dứt kết nối tới máy chủ.
Tất cả hình ảnh dừng lại trong nháy mắt.
Bạn thấy chưa, đây chỉ là internet, một khi ngắt kết nối từ máy chủ, bạn và tôi đều phải log out. Tất cả đều không được lưu lại, kể cả tình yêu cũng thế.
Tôi cho rằng chuyện đến đây là đủ, không ngờ… có một chuyện khác càng làm tôi đau người hơn đã xảy ra.
Tôi tháo nhẫn ra, tiện tay phi vào một cái ngăn kéo rồi bỏ xuống nhà kiếm bữa tối.
Lần thứ 2 login, tôi đưa Lưu Ly Tiên về chỗ con thuyền đắm tại Lôi Trạch Trầm Thuyền. Trước kia khi tôi chưa nghỉ chơi Thiên Hạ, tôi thích chỗ này – ở đây có cột buồm leo được, Lưu Ly Tiên giờ đang đứng trên đỉnh cột buồm, nữ đạo sĩ trong màn hình mặc trang phục đệ tử mới màu xám, đeo nghiêng trường kiếm, đi theo pet Tà Ảnh max level, phóng tầm mắt từ nơi cao nhất nhìn vùng tan hoang xơ xác.
Sau đó, hệ thống thông báo bạn có tin nhắn. Cái hệ thống chết tiệt, toàn phá đám yên tĩnh. Tôi mở ra, thấy hàng loạt tin nhắn:
[Hảo hữu] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: nhân yêu chết tiệt, anh biết Con Vịt làm thế rất không được, anh cũng đánh cho nó một trận rồi. Hôm đó, tại Trình Trình dọa cắt cổ tay tự tử nếu nó không qua. Nhân yêu chết tiệt, tất cả đều lớn rồi, tìm một người cả đời này không hề dễ dàng. Bình tĩnh nói chuyện với nó chút được không?
[Hảo hữu] Chân Phạm nói với bạn: Tiên ca, điện thoại chị bị sao thế? Chị lại định chơi trò biến mất à? Hôm qua lão Thánh đánh Con Vịt, cô Chu thì nổi cáu trước mặt tất cả mọi người, chửi Trình Trình là đồ không biết xấu hổ, ầm ĩ lắm. Tiên ca, chắc em không biết tính Con Vịt, nếu cậu ấy không thích chị thì không lấy chị đâu. Chắc chắn nó chỉ ở bên chị thôi. Tiên ca, em không biết nói thế nào nữa, em cũng chỉ mong chị ngồi xuống nói chuyện rõ ràng thôi, em không nói thay nó đâu.
[Hảo hữu] Lấm Tấm Hoa Trư nói với bạn: Tiên ca ca, chị lại làm ca ca thích tán dóc của em đi!!! [khóc to] Tiên ca ca, Uyên Ương ca ca là người tốt, chị tha thứ cho anh ấy một lần có được không? Cùng lắm thì chị quay về tát anh ấy hai cái, được không?
[Hảo hữu] Mạn Đà La nói với bạn: Sao thế? Cả server đều đang đồn đại chuyện cưới xin của hai người. Cô bỏ trốn trong đám cưới à?
[Hảo hữu] Ôn Như Ngọc nói với bạn: [mồ hôi lạnh] sư phụ, chị thật sự thả Con Vịt béo à?
[Hảo hữu] Miểu Địch Tam Thiên nói với bạn: [mồ hôi lạnh] lần đào hôn này cô lừa Con Vịt được bao nhiêu tiền?
[Người lạ] Tử Điệp nói với bạn: Tôi đã nói với Uyên Ương rằng cô chả tốt đẹp gì mà! Làm mất mặt chị em phụ nữ!
[Hảo hữu] Thanh Hạnh nói với bạn: có chuyện gì?
Tôi không đọc đến tin cuối cùng. Lần kết hôn này, bắt đầu từ vô số hoa tươi, Thiên Hạ, pháo mừng chúc phúc, đến vở hài kịch tối nay, GM, ngoài việc nhìn ra thì tôi còn biết nói gì?
Con Vịt online. Chắc là lão Thánh thông báo cho anh. Thật ra cũng tốt. Tôi đã nói rồi, tôi là người luôn phải ra tay trước.
[Hảo hữu] Bạn nói với Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: [xoa tay cười to] Con Vịt!
[Hảo hữu] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên nói với bạn: Long nhi
[Hảo hữu] Bạn nói với Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: [xoay quanh] làm gì chứ. Không phải anh định nói “Xin em hãy nghe anh giải thích nghe anh giải thích, thật ra là có nguyên nhân, anh làm như thế là vì thanh mai của anh tự sát, anh sợ chúng ta sẽ không thể thản nhiên ở bên nhau tiếp. Anh yêu em, em tha thứ cho anh tha thứ cho anh tha thứ cho anh đi?”
[Hảo hữu] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên nói với bạn: anh…
[Hảo hữu] Bạn nói với Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: [mồ hôi lạnh] không phải anh thật sự định nói thế chứ?
[Hảo hữu] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên nói với bạn: anh…
[Hảo hữu] Bạn nói với Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: [trợn mắt] thật sự anh đúng là định nói thế à?
[Hảo hữu] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên nói với bạn: anh…
Tôi biết, thật ra tôi biết hết. Nhưng mà Con Vịt này, vui mới tình cũ, anh không thể có tất cả được. Có rất nhiều thứ chúng ta phải bỏ ra học phí rất lớn, để học được, cũng phải đến tuổi của chúng ta rồi.
Tất cả chuyện yêu đương đều do duyên số. Gặp nhau rồi chia tay, thay đổi chẳng vững bền.
GM, thật ra kết thúc này tôi đã nhìn được trước, chỉ là tôi cố chấp, tham luyến bảo bối không thuộc về mình.
[Hảo hữu] Bạn nói với Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: thôi bỏ đi, thật ra làm bạn thân cũng tốt. Đệch, còn về mấy lần PK trước kia của chúng ta, tôi cũng không đòi anh phí tổn thanh xuân đâu! Coi như chúng ta làm bạn giường hai tháng thôi mà!
[Hảo hữu] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên nói với bạn: Long nhi
[Hảo hữu] Bạn nói với Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: Chắc không phải anh nghĩ tôi rất buồn, nên xuất hiện để an ủi tôi đấy chứ? Haha, đừng ngốc thế, gặp nhau một lần là lên giường, chưa đến ba ngày đã nói chuyện cưới xin, nói là yêu, có thể yêu được bao nhiêu?
Anh cũng nghĩ vậy nhỉ, Con Vịt.
Đúng vậy, em cũng muốn có thể như vậy. Anh nói xem, chúng ta đều là người lớn rồi, nói chuyện buồn nôn sến súa liệu có mất mặt không chứ?
[Hảo hữu] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên nói với bạn: không phải, không phải.
[Hảo hữu] Bạn nói với Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: Uyên Ương, anh biết tôi sợ nhất cái gì không? Tôi sợ nhất dây dưa, dây dưa không ngừng nghỉ.
Cách internet, tôi không nhìn được vẻ mặt của anh, nhưng chắc là thả lỏng. Chỉ là thỉnh thoảng có ngày nhớ đến quãng thời gian đó thì có thể có chút nuối tiếc.
Chẳng phải tôi đã nói, cái gọi là tình yêu, chưa đến lúc kết thúc, bạn vĩnh viễn không bao giờ biết được bạn yếu đuối đến mức nào.
Khi đó, Trầm Thuyền yên lặng tĩnh mịch, ngoài tin tức Hệ thống cũng không có ai phát tin.
Có lẽ có một ngày đêm nào đó, bạn cũng sẽ trầm mặc. Đất Hoang này, có bao nhiêu người ở lại, bao nhiêu người ra đi, cuối cùng mọi thứ sẽ rối tung lên trong đầu bạn. Tôi sẽ nhớ kỹ hoa đào Giang Nam nhiều năm không trổ hoa, nhỡ rõ vùng Trung Nguyên suốt năm không ngừng bão cát, tôi sẽ nhớ thành Cửu Lê tôi chưa từng gặp con ngựa trắng sừng dài, tôi sẽ nhớ rõ thảo nguyên Yến Khâu, mây trôi ở Kỳ Phong Thai, thế nhưng một ngày nào đó, bạn có còn nhớ tôi không?
Có lẽ bạn cũng chỉ là một người trên forum, đọc mấy bài post rồi chê cười, đến khi mọi chuyện qua đi bạn cũng quên mất.
Đệch… được rồi, GM, tôi cực kỳ văn nghệ -.-
Ts, lão tử là kẻ thô thiển, thô thiển thôi!!! Tôi ấn T, Lưu Ly Tiên rút kiếm ra. GM, tôi cực kỳ không thích kiểu xuân thương thu buồn, đi chiến trường đây!
Lại muộn giờ mất rồi. Lưu Ly Tiên nhảy từ cột buồm xuống, từ từ chìm vào dòng nước xanh.
Đó là lần đầu tiên, tôi nhảy từ trên cột buồm xuống mà hoàn toàn không muốn nổi lên.
Rất lâu sau, Con Vịt lội nước qua đây. Tôi không biết ai cho anh tọa độ của tôi. Bộ thời trang của anh đã đổi về bộ Kiêm Gia, nhưng mà Uyên Ương này, Bạch Lộ của Lưu Ly Tiên đã hết hạn rồi.
Tôi nhìn anh phi đến, đỉnh đầu hiện dòng chữ:
[Gần] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: Lưu Ly Tiên!
Tôi chỉ cười. Có lẽ mọi câu chuyện đến hồi kết thúc đều cần một câu chào cảm ơn. Tôi thật sự rất muốn chờ anh đến gần, hoặc tôi lại dừng lại, để có thể biết chuyện tiếp theo sẽ đến.
Nhưng mà Uyên Ương à, Lưu Ly Tiên tao nhã cũng tốt, nhưng Tô Như Thị đã qua cái tuổi làm Tiểu Long Nữ rồi.
Tôi lẳng lặng nhìn anh lại gần. Thật ra đây chỉ là một tổ hợp số liệu, chỉ là biểu đồ thay đổi, chỉ cần lặp đi lặp lại một động tác. Bạn nhìn như anh ấy đang lại gần, thật ra anh ấy sẽ không bao giờ tới.
[Hệ thống] Bạn muốn log out?
Tôi chọn Yes.
[Hệ thống] Chấm dứt kết nối tới máy chủ.
Tất cả hình ảnh dừng lại trong nháy mắt.
Bạn thấy chưa, đây chỉ là internet, một khi ngắt kết nối từ máy chủ, bạn và tôi đều phải log out. Tất cả đều không được lưu lại, kể cả tình yêu cũng thế.
Tôi cho rằng chuyện đến đây là đủ, không ngờ… có một chuyện khác càng làm tôi đau người hơn đã xảy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.