Ông Tơ Bà Nguyệt Se Duyên Chạy Đằng Trời
Chương 41
Eryk si tình
07/12/2022
Nhà thương lớn nhất Long Xuyên
Cô út đang ngồi ngoài phòng khám chờ kết quả kiểm tra của đốc tờ, một lúc sau đốc tờ đi đến chỗ Cô út trên tay cầm theo một cuộn giấy gì đó, Cô út thấy đốc tờ đi đến chỗ mình liền đúng dậy, lúc này đốc tờ nói :
"Thưa Cô, người mà Cô đưa đến chiều nay đã có kết quả vừa tốt vừa xấu không biết Cô muốn nghe tin nào trước. "
Cô út nhíu mày " Tin xấu thì sao? Tin tốt thì sao?" ê quạo nha cứu một người thôi, nàng đã tốn biết bao nhiêu tiền rồi giờ còn tốt với chả xấu ( ̄ヘ ̄;).
"Là xấu thì đầu của cô gái tổn thương rất nặng, chúng tui đã dùng máy móc tiên tiến kiểm tra, thì thấy hệ dây thần kinh của cô ấy bị đứt hết 1,2 dây gì đó, cô ấy có thể mất trí nhớ hay thậm chí tệ hơn nữa là bị ngốc.... ngốc ấy, nói chung phải chờ cô ấy bình phục lại hoàn toàn để xem xét."_Đốc tờ của nhà thương vừa nói vừa nhìn Cô út, vì ông thấy Cô út có vẻ không được vui cho lắm. Ông sợ Cô út giận lên rồi đập nhà thương này luôn á.
"Haha....tin tốt đâu? " Cô út cười bất lực. Tốn công tốn sức cứu người rồi giờ, nhận được tin tốt hết sức.
"Tốt thì các vết thương trên người cô ấy đang hồi phục rất nhanh, không ảnh hưởng gì đến sau này. " Đốc tờ đáp. Âm thầm nuốt nước miếng.
"Tui biết rồi ông có thể làm việc của mình. " nói xong Cô út đi vào phòng bệnh, nhìn người nào đó, đang ngủ say sưa. Có phải kiếp trước nàng mắc nợ gì người này, mà không kịp trả, nên bây giờ người này đến đòi không.
Sẵn tay vơi lấy cái ghế đi bên cạnh cửa sổ ngồi xuống, ôm hai tay trước ngực, tựa đầu vào cửa sổ, mắt vẫn luôn nhìn người nằm trên giường. Hay thật tới bây giờ vẫn còn ngủ được, tại sao nàng phải lo cho người này nhỉ? vốn đâu có quen biết liên quan gì, tự nhiên đi lên đây bàn chuyện mần ăn, xong vớt được cục nợ, mà nói đi cũng phải nói lại bây giờ nàng mặc xác người này sống chết thì có làm sao đâu, nhưng không hiểu sao nàng không bỏ được, nhức nhức cái đầu thật. Cô út lấy tay ấn giữa trán. Tình hình này chỉ có thể chờ người này bình phục lại hoàn toàn để coi sao thôi, bây giờ chỉ còn cách đưa người này về Bạc Liêu luôn khỏi lằng nhằng.
Quyết định xong Cô út đứng dậy đi ra ngoài kiếm đốc tờ để sắp xếp. Làm sao để đưa người bị băng bó như đoàn bánh tét kia về một cách nhẹ nhàng nhất.
Tác giả muốn nói
Cô hai báo quá trời báo rồi ????????????
Cô út đang ngồi ngoài phòng khám chờ kết quả kiểm tra của đốc tờ, một lúc sau đốc tờ đi đến chỗ Cô út trên tay cầm theo một cuộn giấy gì đó, Cô út thấy đốc tờ đi đến chỗ mình liền đúng dậy, lúc này đốc tờ nói :
"Thưa Cô, người mà Cô đưa đến chiều nay đã có kết quả vừa tốt vừa xấu không biết Cô muốn nghe tin nào trước. "
Cô út nhíu mày " Tin xấu thì sao? Tin tốt thì sao?" ê quạo nha cứu một người thôi, nàng đã tốn biết bao nhiêu tiền rồi giờ còn tốt với chả xấu ( ̄ヘ ̄;).
"Là xấu thì đầu của cô gái tổn thương rất nặng, chúng tui đã dùng máy móc tiên tiến kiểm tra, thì thấy hệ dây thần kinh của cô ấy bị đứt hết 1,2 dây gì đó, cô ấy có thể mất trí nhớ hay thậm chí tệ hơn nữa là bị ngốc.... ngốc ấy, nói chung phải chờ cô ấy bình phục lại hoàn toàn để xem xét."_Đốc tờ của nhà thương vừa nói vừa nhìn Cô út, vì ông thấy Cô út có vẻ không được vui cho lắm. Ông sợ Cô út giận lên rồi đập nhà thương này luôn á.
"Haha....tin tốt đâu? " Cô út cười bất lực. Tốn công tốn sức cứu người rồi giờ, nhận được tin tốt hết sức.
"Tốt thì các vết thương trên người cô ấy đang hồi phục rất nhanh, không ảnh hưởng gì đến sau này. " Đốc tờ đáp. Âm thầm nuốt nước miếng.
"Tui biết rồi ông có thể làm việc của mình. " nói xong Cô út đi vào phòng bệnh, nhìn người nào đó, đang ngủ say sưa. Có phải kiếp trước nàng mắc nợ gì người này, mà không kịp trả, nên bây giờ người này đến đòi không.
Sẵn tay vơi lấy cái ghế đi bên cạnh cửa sổ ngồi xuống, ôm hai tay trước ngực, tựa đầu vào cửa sổ, mắt vẫn luôn nhìn người nằm trên giường. Hay thật tới bây giờ vẫn còn ngủ được, tại sao nàng phải lo cho người này nhỉ? vốn đâu có quen biết liên quan gì, tự nhiên đi lên đây bàn chuyện mần ăn, xong vớt được cục nợ, mà nói đi cũng phải nói lại bây giờ nàng mặc xác người này sống chết thì có làm sao đâu, nhưng không hiểu sao nàng không bỏ được, nhức nhức cái đầu thật. Cô út lấy tay ấn giữa trán. Tình hình này chỉ có thể chờ người này bình phục lại hoàn toàn để coi sao thôi, bây giờ chỉ còn cách đưa người này về Bạc Liêu luôn khỏi lằng nhằng.
Quyết định xong Cô út đứng dậy đi ra ngoài kiếm đốc tờ để sắp xếp. Làm sao để đưa người bị băng bó như đoàn bánh tét kia về một cách nhẹ nhàng nhất.
Tác giả muốn nói
Cô hai báo quá trời báo rồi ????????????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.