Ông Trùm Giải Trí Bí Mật Cưng Chiều: Cô Vợ Ngốc Ngọt Ngào
Chương 639: Mẹ Phong xuống bếp (1)
Công Tử Diễn
21/03/2018
Editor: Quỷ Quỷ
An Mộc giờ cứ nhắc đến chuyện nhà họ Phí thì đau đầu, nghe vậy liền buột miệng nói, “Xảy ra chuyện nghĩa là sao?”
Không phải cơn sốt của cô bé không thuyên giảm, không hiến thận được chứ?
Phong Kiêu ho khan một tiếng, “Cô bé bị tai nạn, 5h sáng hôm qua, cấp cứu không có tác dụng, qua đời rồi.”
An Mộc kinh hãi, “Hả?”
Tai cô như ù đi, không thể nghe ra đối phương đang nói gì nữa!
Phong Kiêu thu lại nụ cười trên mặt, con ngươi dài hẹp lóe lên tia thâm trầm.
*
Phí Phẩm Trúc bị tai nạn qua đời, thận của cô dĩ nhiên là cho đi, dù Phí Đằng và Hạ Tâm Băng có đau khổ thế nào cũng phải nhanh chóng chữa trị cho đứa con gái thứ hai, bằng không họ sẽ mất cả hai đứa con mất.
May mà phẫu thuật vô cùng thuận lợi, hơn nữa vì cùng một cha mẹ sinh ra nên thận rất thương thích, phản ứng bài trừ không lớn, bệnh của Phí Thính Âm chuyển biến rất tốt đẹp.
Việc hiến thận lại có kết quả thê thảm như vậy, rất nhanh được lan truyền trên internet, người người thông cảm cho Hạ Tâm Băng, bao chỉ trích, bình luận mắng chửi thời gian trước giảm đi đáng kể.
Thậm chí có người đăng ảnh chụp Hạ Tâm Băng lên, đã bao năm rồi, lần đầu tiên bà xuất hiện đau khổ chật vật như vậy.
Phản ứng của cư dân mạng đã hiền hòa trở lại, huống hồ năm đó bà thực sự là một huyền thoại điện ảnh, có địa vị đáng nể trong nghề, mọi người có thể dễ dàng tha thứ cho bà.
Trên internet những bình luận khuyên giải an ủi bà tăng nhanh, các bình luận tiêu dường như đều bốc hơi hết.
Ngay cả Đặng Thần ở nhà dần dần cũng không thể mãi nói về bà, nhắc tới cũng chỉ thở dài.
Về phần An Mộc..
Cô chỉ cảm thấy tiếc cho Phí Phẩm Trúc, đúng là cô có sai lầm nhưng không đáng phải nhận sự trừng phạt lớn đến như vậy, tuy luôn lo lắng cho sức khỏe của Phí Thính Âm, nhưng cô không đến bệnh viện.Lúc này tâm trạng của Hạ Tâm Băng chắc chắn rất bất ổn, cô không ngốc đến mức tự đi chuốc lấy phiền phức.
Dù không hề lớn lên cùng Phí Phẩm Trúc, cũng chưa bao giờ sống chung, cô qua đời rồi An Mộc chỉ có chút cảm thán rằng sinh mệnh không thể nói trước được gì, ngoài ra không có cảm giác gì khác.
Đời này cô cũng coi như đã chứng kiến sự sống và cái chết.
Nhưng sự kiện gần đây nhất khiến cô sốt ruột, đó chính là giải thưởng Bách hoa năm nay, hai tháng nữa sẽ diễn ra.
Dù “Tình đầu lần thứ 55” được chiếu vào ngày lễ tình nhân, nhưng cuối cùng vẫn không đủ số lượng bình chọn để được đề cử, vì vậy mong muốn được giải năm nay của An Mộc cũng tiêu tan.
Nhưng cả công ty và Ngôn Phi Thần đều cho rằng tuổi cô còn nhỏ, hiện giờ cứ để giải thưởng đến với những diễn viên xứng đáng khác!
Dù cô có là minh tinh hàng đầu thế hệ thứ hai thì cũng không thể quá nổi bật như vậy được!
Nhưng An Mộc vẫn rất rất buồn phiền.
Đặng Thần ôm cô nói, “Không buồn nữa, chúng ta làm cho con một cái cúp thật to có được không!”
An Mộc:…”Không cần đâu ạ.”
Đặng Thần ôm cánh tay cô, “Vậy bây giờ chúng ta làm gì?”
An Mộc nhìn đồng hồ, đã 4h chiều, nghĩ nghĩ một lát rồi nói, “Hay chúng ta làm cơm tối?”
“Được!” Đặng Thần gật đầu thật mạnh.
Hai người vào phòng bếp, bắt đầu bàn bạc, “Tối nay ăn gì?”
Đặng Thần ho khan một tiếng, “Cái gì mẹ cũng ăn được, không kén ăn,….con định làm gì?”
An Mộc:…”Mỳ sợi được không ạ?”
An Mộc giờ cứ nhắc đến chuyện nhà họ Phí thì đau đầu, nghe vậy liền buột miệng nói, “Xảy ra chuyện nghĩa là sao?”
Không phải cơn sốt của cô bé không thuyên giảm, không hiến thận được chứ?
Phong Kiêu ho khan một tiếng, “Cô bé bị tai nạn, 5h sáng hôm qua, cấp cứu không có tác dụng, qua đời rồi.”
An Mộc kinh hãi, “Hả?”
Tai cô như ù đi, không thể nghe ra đối phương đang nói gì nữa!
Phong Kiêu thu lại nụ cười trên mặt, con ngươi dài hẹp lóe lên tia thâm trầm.
*
Phí Phẩm Trúc bị tai nạn qua đời, thận của cô dĩ nhiên là cho đi, dù Phí Đằng và Hạ Tâm Băng có đau khổ thế nào cũng phải nhanh chóng chữa trị cho đứa con gái thứ hai, bằng không họ sẽ mất cả hai đứa con mất.
May mà phẫu thuật vô cùng thuận lợi, hơn nữa vì cùng một cha mẹ sinh ra nên thận rất thương thích, phản ứng bài trừ không lớn, bệnh của Phí Thính Âm chuyển biến rất tốt đẹp.
Việc hiến thận lại có kết quả thê thảm như vậy, rất nhanh được lan truyền trên internet, người người thông cảm cho Hạ Tâm Băng, bao chỉ trích, bình luận mắng chửi thời gian trước giảm đi đáng kể.
Thậm chí có người đăng ảnh chụp Hạ Tâm Băng lên, đã bao năm rồi, lần đầu tiên bà xuất hiện đau khổ chật vật như vậy.
Phản ứng của cư dân mạng đã hiền hòa trở lại, huống hồ năm đó bà thực sự là một huyền thoại điện ảnh, có địa vị đáng nể trong nghề, mọi người có thể dễ dàng tha thứ cho bà.
Trên internet những bình luận khuyên giải an ủi bà tăng nhanh, các bình luận tiêu dường như đều bốc hơi hết.
Ngay cả Đặng Thần ở nhà dần dần cũng không thể mãi nói về bà, nhắc tới cũng chỉ thở dài.
Về phần An Mộc..
Cô chỉ cảm thấy tiếc cho Phí Phẩm Trúc, đúng là cô có sai lầm nhưng không đáng phải nhận sự trừng phạt lớn đến như vậy, tuy luôn lo lắng cho sức khỏe của Phí Thính Âm, nhưng cô không đến bệnh viện.Lúc này tâm trạng của Hạ Tâm Băng chắc chắn rất bất ổn, cô không ngốc đến mức tự đi chuốc lấy phiền phức.
Dù không hề lớn lên cùng Phí Phẩm Trúc, cũng chưa bao giờ sống chung, cô qua đời rồi An Mộc chỉ có chút cảm thán rằng sinh mệnh không thể nói trước được gì, ngoài ra không có cảm giác gì khác.
Đời này cô cũng coi như đã chứng kiến sự sống và cái chết.
Nhưng sự kiện gần đây nhất khiến cô sốt ruột, đó chính là giải thưởng Bách hoa năm nay, hai tháng nữa sẽ diễn ra.
Dù “Tình đầu lần thứ 55” được chiếu vào ngày lễ tình nhân, nhưng cuối cùng vẫn không đủ số lượng bình chọn để được đề cử, vì vậy mong muốn được giải năm nay của An Mộc cũng tiêu tan.
Nhưng cả công ty và Ngôn Phi Thần đều cho rằng tuổi cô còn nhỏ, hiện giờ cứ để giải thưởng đến với những diễn viên xứng đáng khác!
Dù cô có là minh tinh hàng đầu thế hệ thứ hai thì cũng không thể quá nổi bật như vậy được!
Nhưng An Mộc vẫn rất rất buồn phiền.
Đặng Thần ôm cô nói, “Không buồn nữa, chúng ta làm cho con một cái cúp thật to có được không!”
An Mộc:…”Không cần đâu ạ.”
Đặng Thần ôm cánh tay cô, “Vậy bây giờ chúng ta làm gì?”
An Mộc nhìn đồng hồ, đã 4h chiều, nghĩ nghĩ một lát rồi nói, “Hay chúng ta làm cơm tối?”
“Được!” Đặng Thần gật đầu thật mạnh.
Hai người vào phòng bếp, bắt đầu bàn bạc, “Tối nay ăn gì?”
Đặng Thần ho khan một tiếng, “Cái gì mẹ cũng ăn được, không kén ăn,….con định làm gì?”
An Mộc:…”Mỳ sợi được không ạ?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.