Chương 23
Mai Đình Phong
08/12/2019
Khi Kỉ Tình mang thai tháng thứ tám, bụng cô vừa to, vừa nặng rất khó di chuyển, tính tình cô cũng cực kì Khó chịu, Hoắc Tầm và Trác Ngôn chính là hai kẻ để cô xả giận hàng ngày.
Hôm nay như thường ngày , Hoắc Tầm bê một bát canh tổ yến bồi bổ của cô ra, kỉ Tình nếm một chút:
Mặn quá.
.................
Nhạt quá.
...............
Nóng quá.
............
Nguội quá.
sau khi Hoắc Tầm nấu lại n lần, anh ta bưng một bát ra đặt trước mặt Kỉ Tình, chưa đợi cô mở lời đã nói luôn:
Không mặn, không nhạt, không nóng, không nguội vừa ý cô rồi đó, đừng có mà kêu nữa.
Tôi không muốn ăn nữa.
..........
.........
Được rồi, cô có thai, cô lớn nhất, hoắc tầm lủi thủi bưng canh tổ yến vào trong bếp. Trác Ngôn thấy vậy chỉ biết lắc đầu, Từ khi bụng cô to ra, tính tình cô cực kì khó chịu, không ai trị được cả. Lão đại bảo hai người họ ở nhà chăm sóc cô, họ đành tuân mệnh thôi.
Kỉ Tình làm ổ trên sôfa thở dài xoa bụng. Người ta thai một đã mệt, cô thai đôi càng mệt hơn, Nhìn về phía nhà bếp, kể ra thì cũng tội hai người họ nhưng cô đang rất không tốt không trút ra thì cô bị trầm cảm mất. Khi nào hai cục cưng ra đời cô sẽ tạ lỗi với họ vậy =_=!
Hôm nay Tần Mặc Uy về nhà rất sớm, bước vào nhà anh thấy Kỉ Tình đang ngồi khoanh chân trên sôfa ngẩn người. Anh bước đến ôm cô, lo lắng:
Sao vậy?'
Kỉ Tình thấy anh thì thở dài một cái, tựa người vào lồng ngực anh:
Anh thích con là trai hay gái??
Tần Mặc Uy nghiêm túc suy nghĩ một lúc câu hỏi của cô, một lúc sau mới trả lời:
Trai hay gái chỉ cần là em sinh cho anh, anh đều thích.
Cô gật đầu sau đó ngáp một cái, anh bế cô, đi lên phòng ngủ của hai người.
----------
Sắp đến ngày dự sinh của Kỉ Tình, người của Tần gia ai cũng bận rộn túi bụi, đặc biệt tần Mặc Uy còn cuống hết cả lên, cô sắp sinh còn phải dành thời gian ngồi trấn an anh nữa chứ.
Hôm nay cũng như mọi ngày, cô cùng anh đang ngồi trên sôfa ăn hoa quả . Anh bóc nho đút cô ăn, chợt cô bỗng dưng ngừng lại không ăn nữa, lông mày xoắn tít lại:
Từ từ,...... hình như có gì đó sai sai.........
cả người Tần Mặc Uy cũng căng lên:
Sao vậy??
Em đau bụng, hình như ......... sắp sinh rồi.
Đau bụng??? sao lại đau bụng rồi?? =_=!
Em sắp .....sinh rồi.....
ờ....sắp sinh.....hả........sắp....sắp sinh........ Hoắc Tầm, Kêu người lái xe tới đây mau..... chị dâu của cậu sắp sinh rồi.
Chỉ Vài phút sau , Kỉ Tình đã được đưa lên xe, đi thẳng tới bệnh viện. Trên xe, Tần Mặc Uy run run ôm lấy cô, an ủi cô, Cô biết anh đang rất cuống nên cố nén đau lại, cười với anh một cái chỉ tiếc lúc này cô cười chẳng khác gì mếu.
Cô được đẩy vào phòng sinh, Tần Mặc Uy cũng muốn vọt vào nhưng bị Hoắc Tầm giữ lại. Sau hơn bốn tiếng chờ đợi, cuối cùng hai tiểu bảo bối cũng chào đời, là hai bé trai. Lúc Trào đời không khóc cũng không nháo.
Khi bác sĩ bế hai đứa bé cho anh bế, Hai Tay anh run run, ôm con vào lòng, sau khi bế thuận tay là mỗi tay một đứa vọt vào phòng sinh với Kỉ Tình.
Vì mới sinh song mất rất nhiều sức nên trán cô lấm tấm mồ hôi, khôn mặt trắng bệch riêng cái bọng to giờ đã xẹp xuống rồi. Thấy anh ôm con vào phòng cô mỉm cười:
Cho em nhìn con một chút..........
Anh đặt hai đứa con nằm bên cạnh cô, còn mình tìm một chiếc khăn ấm lau đi mồ hôi trên trán cho cô.
Em vất vả rồi.
Hai đứa bé đưa mắt nhìn cô rồi nhìn anh, Kỉ Tình nhìn rõ cũng ngạc nhiên:
Anh xem, Mắt con..... là màu cam nè...
Tần Mặc Uy nhìn rồi mỉm cười. Con anh cơ mà.
Hai bé nhà Tần Mặc Uy lớn lên đều rất sinh đẹp , Đứa anh tên Tần Ngạo , Đứa em tên Tần Dịch.
----------------
bốn năm sau...
Tại sân bay :
Mẹ, chú Tô phàm, hai người đi nhanh lên, chúng ta tới Trung Quốc rồi.
Một đứa trẻ phấn điêu ngọc mài cất giọng nói trong trẻo hướng về phía một người phụ nữ trẻ đeo kính dâm và một người mặc vest đen kéo vali đi phía sau.
Tiểu Bảo, con đừng chạy nhanh như vậy, mẹ cho con đi cùng mẹ qua đây trước ba và anh con không phải để con như vậy đâu.
Kỉ Tình lên tiếng, đưa tay tháo Kính dâm ra, cô không còn là cô gái ngây ngô khi rời khỏi đây nữa.Cô giờ xinh đẹp còn mang theo vẻ cao quý, quyến rũ. Kỉ Tình bế con hít một hơi thật sâu bước ra khỏi sân bay: ' Tôi đã trở lại rồi.
Ba người lên chiếc mercedes benz gần đó, lái về biệt thự. Kỉ Tình Lúc Này mới nhìn Tô Phàm:
Chuẩn Bị xong chưa??
Rồi, Lão đại đã thu mua tập đoàn YS , Giờ cô là Tổng giám đốc của YS để hợp tác với Lam thị. Sau một thời gian dài như vậy không chú ý, tập đoàn đó giờ khá bành trướng rồi, miếng thịt béo bở như YS là lựa chọn tốt nhất để Lam thị càng phát triển hơn.
Kỉ Tình gật đầu, sau khi về biệt thự , cô dẫn Tần Dịch lái chiếc bugatti veyron màu đỏ đi chơi.Nhóc con nhà cô như nhìn thấy một thế giới mới nói chuyện không ngừng vậy.
Nói mới nhớ, chuyến đi lần này theo kế hoạch là cô dẫn Tần Dịch đi trước, Đợi Tần Mặc Uy xử lí công việc xong sẽ dẫn Tần Ngạo tới sau.
Nói về hai nhóc nhà cô, chúng thức tỉnh năng lực năm hai tuổi , nhờ Tần Mặc Uy mà giờ hai nhóc điều khiển năng lực cực kì tốt, Vì sinh đôi nên hai đứa có một phần năng lực giống nhau đó là Thần giao cách cảm còn Tần ngạo là băng, Tần Dịch là lửa.
Kỉ Tình lái xe đến một nhà hàng lớn nổi tiếng về đồ ăn quê hương ngon sau đó dẫn Tần Dịch vào.
..........
Hôm nay như thường ngày , Hoắc Tầm bê một bát canh tổ yến bồi bổ của cô ra, kỉ Tình nếm một chút:
Mặn quá.
.................
Nhạt quá.
...............
Nóng quá.
............
Nguội quá.
sau khi Hoắc Tầm nấu lại n lần, anh ta bưng một bát ra đặt trước mặt Kỉ Tình, chưa đợi cô mở lời đã nói luôn:
Không mặn, không nhạt, không nóng, không nguội vừa ý cô rồi đó, đừng có mà kêu nữa.
Tôi không muốn ăn nữa.
..........
.........
Được rồi, cô có thai, cô lớn nhất, hoắc tầm lủi thủi bưng canh tổ yến vào trong bếp. Trác Ngôn thấy vậy chỉ biết lắc đầu, Từ khi bụng cô to ra, tính tình cô cực kì khó chịu, không ai trị được cả. Lão đại bảo hai người họ ở nhà chăm sóc cô, họ đành tuân mệnh thôi.
Kỉ Tình làm ổ trên sôfa thở dài xoa bụng. Người ta thai một đã mệt, cô thai đôi càng mệt hơn, Nhìn về phía nhà bếp, kể ra thì cũng tội hai người họ nhưng cô đang rất không tốt không trút ra thì cô bị trầm cảm mất. Khi nào hai cục cưng ra đời cô sẽ tạ lỗi với họ vậy =_=!
Hôm nay Tần Mặc Uy về nhà rất sớm, bước vào nhà anh thấy Kỉ Tình đang ngồi khoanh chân trên sôfa ngẩn người. Anh bước đến ôm cô, lo lắng:
Sao vậy?'
Kỉ Tình thấy anh thì thở dài một cái, tựa người vào lồng ngực anh:
Anh thích con là trai hay gái??
Tần Mặc Uy nghiêm túc suy nghĩ một lúc câu hỏi của cô, một lúc sau mới trả lời:
Trai hay gái chỉ cần là em sinh cho anh, anh đều thích.
Cô gật đầu sau đó ngáp một cái, anh bế cô, đi lên phòng ngủ của hai người.
----------
Sắp đến ngày dự sinh của Kỉ Tình, người của Tần gia ai cũng bận rộn túi bụi, đặc biệt tần Mặc Uy còn cuống hết cả lên, cô sắp sinh còn phải dành thời gian ngồi trấn an anh nữa chứ.
Hôm nay cũng như mọi ngày, cô cùng anh đang ngồi trên sôfa ăn hoa quả . Anh bóc nho đút cô ăn, chợt cô bỗng dưng ngừng lại không ăn nữa, lông mày xoắn tít lại:
Từ từ,...... hình như có gì đó sai sai.........
cả người Tần Mặc Uy cũng căng lên:
Sao vậy??
Em đau bụng, hình như ......... sắp sinh rồi.
Đau bụng??? sao lại đau bụng rồi?? =_=!
Em sắp .....sinh rồi.....
ờ....sắp sinh.....hả........sắp....sắp sinh........ Hoắc Tầm, Kêu người lái xe tới đây mau..... chị dâu của cậu sắp sinh rồi.
Chỉ Vài phút sau , Kỉ Tình đã được đưa lên xe, đi thẳng tới bệnh viện. Trên xe, Tần Mặc Uy run run ôm lấy cô, an ủi cô, Cô biết anh đang rất cuống nên cố nén đau lại, cười với anh một cái chỉ tiếc lúc này cô cười chẳng khác gì mếu.
Cô được đẩy vào phòng sinh, Tần Mặc Uy cũng muốn vọt vào nhưng bị Hoắc Tầm giữ lại. Sau hơn bốn tiếng chờ đợi, cuối cùng hai tiểu bảo bối cũng chào đời, là hai bé trai. Lúc Trào đời không khóc cũng không nháo.
Khi bác sĩ bế hai đứa bé cho anh bế, Hai Tay anh run run, ôm con vào lòng, sau khi bế thuận tay là mỗi tay một đứa vọt vào phòng sinh với Kỉ Tình.
Vì mới sinh song mất rất nhiều sức nên trán cô lấm tấm mồ hôi, khôn mặt trắng bệch riêng cái bọng to giờ đã xẹp xuống rồi. Thấy anh ôm con vào phòng cô mỉm cười:
Cho em nhìn con một chút..........
Anh đặt hai đứa con nằm bên cạnh cô, còn mình tìm một chiếc khăn ấm lau đi mồ hôi trên trán cho cô.
Em vất vả rồi.
Hai đứa bé đưa mắt nhìn cô rồi nhìn anh, Kỉ Tình nhìn rõ cũng ngạc nhiên:
Anh xem, Mắt con..... là màu cam nè...
Tần Mặc Uy nhìn rồi mỉm cười. Con anh cơ mà.
Hai bé nhà Tần Mặc Uy lớn lên đều rất sinh đẹp , Đứa anh tên Tần Ngạo , Đứa em tên Tần Dịch.
----------------
bốn năm sau...
Tại sân bay :
Mẹ, chú Tô phàm, hai người đi nhanh lên, chúng ta tới Trung Quốc rồi.
Một đứa trẻ phấn điêu ngọc mài cất giọng nói trong trẻo hướng về phía một người phụ nữ trẻ đeo kính dâm và một người mặc vest đen kéo vali đi phía sau.
Tiểu Bảo, con đừng chạy nhanh như vậy, mẹ cho con đi cùng mẹ qua đây trước ba và anh con không phải để con như vậy đâu.
Kỉ Tình lên tiếng, đưa tay tháo Kính dâm ra, cô không còn là cô gái ngây ngô khi rời khỏi đây nữa.Cô giờ xinh đẹp còn mang theo vẻ cao quý, quyến rũ. Kỉ Tình bế con hít một hơi thật sâu bước ra khỏi sân bay: ' Tôi đã trở lại rồi.
Ba người lên chiếc mercedes benz gần đó, lái về biệt thự. Kỉ Tình Lúc Này mới nhìn Tô Phàm:
Chuẩn Bị xong chưa??
Rồi, Lão đại đã thu mua tập đoàn YS , Giờ cô là Tổng giám đốc của YS để hợp tác với Lam thị. Sau một thời gian dài như vậy không chú ý, tập đoàn đó giờ khá bành trướng rồi, miếng thịt béo bở như YS là lựa chọn tốt nhất để Lam thị càng phát triển hơn.
Kỉ Tình gật đầu, sau khi về biệt thự , cô dẫn Tần Dịch lái chiếc bugatti veyron màu đỏ đi chơi.Nhóc con nhà cô như nhìn thấy một thế giới mới nói chuyện không ngừng vậy.
Nói mới nhớ, chuyến đi lần này theo kế hoạch là cô dẫn Tần Dịch đi trước, Đợi Tần Mặc Uy xử lí công việc xong sẽ dẫn Tần Ngạo tới sau.
Nói về hai nhóc nhà cô, chúng thức tỉnh năng lực năm hai tuổi , nhờ Tần Mặc Uy mà giờ hai nhóc điều khiển năng lực cực kì tốt, Vì sinh đôi nên hai đứa có một phần năng lực giống nhau đó là Thần giao cách cảm còn Tần ngạo là băng, Tần Dịch là lửa.
Kỉ Tình lái xe đến một nhà hàng lớn nổi tiếng về đồ ăn quê hương ngon sau đó dẫn Tần Dịch vào.
..........
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.