Chương 48: Tôi Có Thể Xé Nó Đi Không
Hồng Mạo Tử
09/11/2022
Bạch Kình Dục đẩy cửa bước vào phòng tắm, Hứa Vi vừa nhìn thấy đôi mắt đầy ý cười kia thì đoán ngay được: 80% là tính cách tăng động và dính người của anh ta lại bắt đầu chạy ra ngoài nghịch ngợm rồi.
Cô không nhìn anh nữa, nghiêm túc đánh răng.
"Tôi phải đi làm, không lề mề được nữa đâu."
Bạch Kình Dục đi ra phía sau Hứa Vi, vòng tay ôm lấy eo rồi cúi đầu cắn nhẹ vào vai cô.
“Không muộn đâu.”
Hứa Vi dùng cùi chỏ thúc về phía sau, đẩy anh ra.
“Giờ anh nói cái gì tôi cũng không thèm tin.”
Người đàn ông cười khẽ rồi dùng chóp mũi dụi dụi vào da thịt của cô. Từ vai xuống xương quai xanh, men theo cổ, cắn vành tai Hứa Vi.
"Tại sao không tin?"
Hứa Vi không nói câu nào, bị hành động của đối phương trêu chọc đến mức rụt cổ lại, sau đó lợi dụng việc súc miệng cố gắng tránh những mánh khóe của anh.
Bạch Kình Dục thấy vành tai cô đỏ bừng thì khóe miệng từ từ cong lên.
Sau đó anh dùng giọng nói trầm thấp đầy từ tính giống hệt như ác ma, thì thầm bên tai Hứa Vi:
"Có phải bởi vì tôi luôn nói: ‘đây sẽ là một lần cuối cùng’ nhưng sau đó lại nuốt lời đúng không?"
Hứa Vi nghiến răng, nghĩ đến việc người đàn ông này dùng mọi cách để lừa gạt mình thì lập tức nổi giận”
“Lát nữa anh nhớ phải dọn dẹp nhà cửa thật sạch sẽ đấy.”
Bạch Kình Dục được nước làm tới, thấy Hứa Vi đã đánh răng xong thì cánh tay đang ôm cái eo thon nhỏ lại siết chặt hơn, để lưng cô dán vào ngực mình.
Như thế này thì đối phương có thể cảm nhận được nhịp đập tim anh .
Có vẻ như Bạch Kình Dục rất thích tư thế này.
Từ phía sau ôm thật chặt rồi cúi đầu cắn vào cổ, vào vai Hứa Vi. Sau đó lại nói một tràng những câu khiến mặt mũi cô phải đỏ bừng.
Bạch Kình Dục rất am hiểu việc phải dùng những cách nào mới có thể dẫn dắt được đối phương, kích thích mọi giác quan trong cơ thể, khiến tất cả tế bào trên người cô đều bùng cháy, hưng phấn cuồng hoan cùng mình
"Tại sao muốn tôi dọn dẹp?" Bạch Kình Dục cố ý hỏi.
Hứa Vi nghĩ tới chuyện này, mặt liền đỏ đến tận mang tai.
"Ghế sô pha và bàn trà đều bị anh làm sập rồi, còn có cái đèn cạnh cửa sổ nữa. Nó đổ ra đất, bóng cũng vỡ tan tành mà vẫn chưa dọn dẹp kia kìa. Những thứ này không những anh phải dọn mà còn phải đền cho tôi."
“Nói cứ như một mình tôi làm ra được chắc? Rõ ràng là lúc đó em cũng góp phần còn gì.”
Nghe thử đi!
Tên nam nhân có chết vẫn sĩ diện này đang nói kiểu gì đây?
“Nếu anh không kéo tôi, nhất định phải chơi ở mỗi góc nhà một lần thì sao mọi thứ có thể lộn xộn như thế này chứ?”
Lúc Hứa Vi thốt ra mấy lời này, khuôn mặt đã đỏ y như con tôm luộc.
Bạch Kình Dục dụi chóp mũi vào hõm vai cô vài cái, đạt được ý xấu nên cười thành tiếng.
“Sao tôi lại nhớ rõ là hình như lúc đấy em cũng hưởng thụ lắm mà? Lần nào cũng kêu rên: “Anh họ giỏi quá.”
*gốc là hảo caca. Vì lúc ở bệnh viện, Hứa Vi nói hai người là anh em họ nên Bạch Kình Dục mới hay dùng ‘anh họ’ để ghẹo cô.
"Rõ ràng là anh uy hiếp, bắt tôi phải gọi như vậy!"
"Nhưng khi em quay nhìn lại tôi, trên mặt toàn là vẻ sung sướng, thoả mãn…”
“Anh im ngay.”
Hứa Vi không nghe nổi nữa
"Nếu em không nhớ, tôi có thể giúp em ôn lại ngay tại đây."
“Không muốn, tôi đã ôn lại nhiều lắm rồi!!!
“Còn chưa chơi trong phòng tắm đâu đâu.”
"Anh tưởng đây là chơi game đánh boss toàn bản đồ hả?"
“Cũng không phải là không thể."
Vừa dứt lời, người đàn ông đã đè Hứa Vi lên bồn rửa mặt, tha thiết hôn xuống làn da trắng nõn trên lưng cô như một tín đồ sùng đạo.
Hứa Vi không giận nổi.
Cô thừa nhận, thật ra trong lòng cực kỳ vừa ý với cơ thể Bạch Kình Dục. Phương diện kia của bọn vô cùng phù hợp, đều hấp dẫn lẫn nhau.
Mỗi cử động của Bạch Kình Dục đều có thể khiến các giác quan trên người cô được trải nghiệm cảm giác phóng đại vô hạn.
Không cách nào tự kiềm chế được.
Nhiệt độ trong phòng tắm tăng cao, Bạch Kình Dục đột nhiên nắm lấy tay cô đưa lên môi mình, hôn phớt qua.
“Vi Vi…”
Hứa Vi hé mắt, có chút chột dạ hỏi: "Hửm?"
"Tôi cho rằng em vì thích nên mới đồng ý kết hôn với tôi."
Hứa Vi không biết phải trả lời như thế nào.
Bạch Kình Dục lại tiếp tục xâm chiếm rồi nói: "Em thực sự không thích tôi một chút nào ư?"
Hứa Vi hoa mắt váng đầu nhưng lý trí vẫn còn online:
“Chúng ta chỉ là bị ép hôn.”
"Tôi có thể xé bỏ thỏa thuận kia không?"
Chỉ chớp mắt, đầu Hứa Vi như nổ tung, hoàn toàn trống rỗng.
Cô không nhìn anh nữa, nghiêm túc đánh răng.
"Tôi phải đi làm, không lề mề được nữa đâu."
Bạch Kình Dục đi ra phía sau Hứa Vi, vòng tay ôm lấy eo rồi cúi đầu cắn nhẹ vào vai cô.
“Không muộn đâu.”
Hứa Vi dùng cùi chỏ thúc về phía sau, đẩy anh ra.
“Giờ anh nói cái gì tôi cũng không thèm tin.”
Người đàn ông cười khẽ rồi dùng chóp mũi dụi dụi vào da thịt của cô. Từ vai xuống xương quai xanh, men theo cổ, cắn vành tai Hứa Vi.
"Tại sao không tin?"
Hứa Vi không nói câu nào, bị hành động của đối phương trêu chọc đến mức rụt cổ lại, sau đó lợi dụng việc súc miệng cố gắng tránh những mánh khóe của anh.
Bạch Kình Dục thấy vành tai cô đỏ bừng thì khóe miệng từ từ cong lên.
Sau đó anh dùng giọng nói trầm thấp đầy từ tính giống hệt như ác ma, thì thầm bên tai Hứa Vi:
"Có phải bởi vì tôi luôn nói: ‘đây sẽ là một lần cuối cùng’ nhưng sau đó lại nuốt lời đúng không?"
Hứa Vi nghiến răng, nghĩ đến việc người đàn ông này dùng mọi cách để lừa gạt mình thì lập tức nổi giận”
“Lát nữa anh nhớ phải dọn dẹp nhà cửa thật sạch sẽ đấy.”
Bạch Kình Dục được nước làm tới, thấy Hứa Vi đã đánh răng xong thì cánh tay đang ôm cái eo thon nhỏ lại siết chặt hơn, để lưng cô dán vào ngực mình.
Như thế này thì đối phương có thể cảm nhận được nhịp đập tim anh .
Có vẻ như Bạch Kình Dục rất thích tư thế này.
Từ phía sau ôm thật chặt rồi cúi đầu cắn vào cổ, vào vai Hứa Vi. Sau đó lại nói một tràng những câu khiến mặt mũi cô phải đỏ bừng.
Bạch Kình Dục rất am hiểu việc phải dùng những cách nào mới có thể dẫn dắt được đối phương, kích thích mọi giác quan trong cơ thể, khiến tất cả tế bào trên người cô đều bùng cháy, hưng phấn cuồng hoan cùng mình
"Tại sao muốn tôi dọn dẹp?" Bạch Kình Dục cố ý hỏi.
Hứa Vi nghĩ tới chuyện này, mặt liền đỏ đến tận mang tai.
"Ghế sô pha và bàn trà đều bị anh làm sập rồi, còn có cái đèn cạnh cửa sổ nữa. Nó đổ ra đất, bóng cũng vỡ tan tành mà vẫn chưa dọn dẹp kia kìa. Những thứ này không những anh phải dọn mà còn phải đền cho tôi."
“Nói cứ như một mình tôi làm ra được chắc? Rõ ràng là lúc đó em cũng góp phần còn gì.”
Nghe thử đi!
Tên nam nhân có chết vẫn sĩ diện này đang nói kiểu gì đây?
“Nếu anh không kéo tôi, nhất định phải chơi ở mỗi góc nhà một lần thì sao mọi thứ có thể lộn xộn như thế này chứ?”
Lúc Hứa Vi thốt ra mấy lời này, khuôn mặt đã đỏ y như con tôm luộc.
Bạch Kình Dục dụi chóp mũi vào hõm vai cô vài cái, đạt được ý xấu nên cười thành tiếng.
“Sao tôi lại nhớ rõ là hình như lúc đấy em cũng hưởng thụ lắm mà? Lần nào cũng kêu rên: “Anh họ giỏi quá.”
*gốc là hảo caca. Vì lúc ở bệnh viện, Hứa Vi nói hai người là anh em họ nên Bạch Kình Dục mới hay dùng ‘anh họ’ để ghẹo cô.
"Rõ ràng là anh uy hiếp, bắt tôi phải gọi như vậy!"
"Nhưng khi em quay nhìn lại tôi, trên mặt toàn là vẻ sung sướng, thoả mãn…”
“Anh im ngay.”
Hứa Vi không nghe nổi nữa
"Nếu em không nhớ, tôi có thể giúp em ôn lại ngay tại đây."
“Không muốn, tôi đã ôn lại nhiều lắm rồi!!!
“Còn chưa chơi trong phòng tắm đâu đâu.”
"Anh tưởng đây là chơi game đánh boss toàn bản đồ hả?"
“Cũng không phải là không thể."
Vừa dứt lời, người đàn ông đã đè Hứa Vi lên bồn rửa mặt, tha thiết hôn xuống làn da trắng nõn trên lưng cô như một tín đồ sùng đạo.
Hứa Vi không giận nổi.
Cô thừa nhận, thật ra trong lòng cực kỳ vừa ý với cơ thể Bạch Kình Dục. Phương diện kia của bọn vô cùng phù hợp, đều hấp dẫn lẫn nhau.
Mỗi cử động của Bạch Kình Dục đều có thể khiến các giác quan trên người cô được trải nghiệm cảm giác phóng đại vô hạn.
Không cách nào tự kiềm chế được.
Nhiệt độ trong phòng tắm tăng cao, Bạch Kình Dục đột nhiên nắm lấy tay cô đưa lên môi mình, hôn phớt qua.
“Vi Vi…”
Hứa Vi hé mắt, có chút chột dạ hỏi: "Hửm?"
"Tôi cho rằng em vì thích nên mới đồng ý kết hôn với tôi."
Hứa Vi không biết phải trả lời như thế nào.
Bạch Kình Dục lại tiếp tục xâm chiếm rồi nói: "Em thực sự không thích tôi một chút nào ư?"
Hứa Vi hoa mắt váng đầu nhưng lý trí vẫn còn online:
“Chúng ta chỉ là bị ép hôn.”
"Tôi có thể xé bỏ thỏa thuận kia không?"
Chỉ chớp mắt, đầu Hứa Vi như nổ tung, hoàn toàn trống rỗng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.