Ông Xã Bá Đạo Rất Cưng Chiều Vợ
Chương 139: Chương 91.3
Tĩnh Mặc Thành Kiển
30/01/2017
Giống như đêm đen, con ngươi thâm trầm lạnh lùng không chút biểu cảm dừng trên người trên người Tá Đằng Quang.
"Vô dụng".
An Nhiên vui vẻ.
Tá Đằng Quang đen mặt.
Hắn biết ý Phó Quân Hoàng là gì.
Kim Ân Thánh thế nhưng rất phấn khích, hắn biết Tá Đằng Quang nói dối, hắn rất là phẫn nộ.
Tá Đằng Quang ở tổ chức Hành Hương chức vụ cũng rất cao, chỉ sau Tiểu Dã Long, nếu hắn trở về nói cái gì với Tiểu Dã Long thì cũng coi như mình xong. nghĩ đến tổ chức Hành hương trả thù hắn không tự chủ được lưng lạnh toát mồ hôi.
"Tá Đằng Quang ngươi phải biết hiện tại ta và ngươi là đang bị bắt cùng nhau" Kim Ân Thánh hít một hơi trầm giọng nói.
Hiện tại Tá Đằng Quang còn đang suy nghĩ không biết giải thích với Phó Quân Hoàng thế nào lấy đâu ra hơi quản Kim Ân Thánh.
"Kim Ân Thánh chuyện kia ngươi giám dấu diếm, trở về ta sẽ báo lại với chủ nhân!" tá Đằng Quang oán hận nói" Ngươi đồ vô sỉ làm cho chủ nhân hổ then, hợp tác cùng ngươi chính là một loại sỉ nhục."
Tá Đằng Quang nói những lời đó với Kim Ân Thánh, không thể nghi ngờ chính là nhục nhã.
Kim Ân Thánh nhất thời nổi giận hướng Tá Đằng Quang mà lao tới.
Tá Đằng Quang sớm đã có chuẩn bị, Kim Ân Thánh lao tới hắn nâng đao chắn, hai người lao vào đánh túi bụi.
Hai người thân thủ gần giống ngau, thắng bại khó phân.
Hai người kia đánh nhau nhưng không ngừng hướng về phía cửa sổ, An Nhiên nhìn đến một màn này thế nhưng chỉ cười, tầm mắt Phó Quân Hoàng toàn bộ dừng trên người An Nhiên hết sức chăm chú khiến cho tống Chính Hạo khiếp sợ.
Tống Chính Hạo rất khâm phục An Nhiên, cô thế nhưng có thể khiến cho Phó Quân Hoàng hạ tầm mắt dừng trên người mình, hơn nữa còn hết sức tự nhiên, không thể không nói tâm lý của Phó An Nhiên cũng quá phi thường.
Phanh---
bỗng có tiếng súng vang lên.
Tá Đằng Quang bỗng nhiên phát hiện bên tai bỗng nóng lên, lập tức tai bị ù, cùng lúc đó là cửa sổ vỡ tan.
Tá Đằng Quang cùng Kim Ân Thánh cùng dừng tay tầm mắt dừng trên người Phó An Nhiên.
An Nhiên như trước dựa trên người Phó Quân Hoàng, cô thế nhưng không có chút khẩn trương. cô giống như nữ vương lãnh diễm cao quý nhìn xuống con kiến.
Trong tay cô đang cầm một khẩu súng lục chế tác tinh xảo cùng xinh đẹp, ánh mứt nhàn nhạt dừng trên người bọn họ
"tiếp tục đánh đi a, đừng có ngừng tôi thấy các ông diễn cũng rất tốt".
Tá Đằng Quang biểu tình khẽ biến cũng không cùng Kim Ân Thánh đánh nữa.
Hắn chính là thật muốn trên danh nghĩa cùng Kim Ân Thánh đánh nhau rồi chạy đi, chính hắn biết rõ dù hôm nay thế nào thì hắn cũng phải chết chi bằng thử một phen.
"Vô dụng".
An Nhiên vui vẻ.
Tá Đằng Quang đen mặt.
Hắn biết ý Phó Quân Hoàng là gì.
Kim Ân Thánh thế nhưng rất phấn khích, hắn biết Tá Đằng Quang nói dối, hắn rất là phẫn nộ.
Tá Đằng Quang ở tổ chức Hành Hương chức vụ cũng rất cao, chỉ sau Tiểu Dã Long, nếu hắn trở về nói cái gì với Tiểu Dã Long thì cũng coi như mình xong. nghĩ đến tổ chức Hành hương trả thù hắn không tự chủ được lưng lạnh toát mồ hôi.
"Tá Đằng Quang ngươi phải biết hiện tại ta và ngươi là đang bị bắt cùng nhau" Kim Ân Thánh hít một hơi trầm giọng nói.
Hiện tại Tá Đằng Quang còn đang suy nghĩ không biết giải thích với Phó Quân Hoàng thế nào lấy đâu ra hơi quản Kim Ân Thánh.
"Kim Ân Thánh chuyện kia ngươi giám dấu diếm, trở về ta sẽ báo lại với chủ nhân!" tá Đằng Quang oán hận nói" Ngươi đồ vô sỉ làm cho chủ nhân hổ then, hợp tác cùng ngươi chính là một loại sỉ nhục."
Tá Đằng Quang nói những lời đó với Kim Ân Thánh, không thể nghi ngờ chính là nhục nhã.
Kim Ân Thánh nhất thời nổi giận hướng Tá Đằng Quang mà lao tới.
Tá Đằng Quang sớm đã có chuẩn bị, Kim Ân Thánh lao tới hắn nâng đao chắn, hai người lao vào đánh túi bụi.
Hai người thân thủ gần giống ngau, thắng bại khó phân.
Hai người kia đánh nhau nhưng không ngừng hướng về phía cửa sổ, An Nhiên nhìn đến một màn này thế nhưng chỉ cười, tầm mắt Phó Quân Hoàng toàn bộ dừng trên người An Nhiên hết sức chăm chú khiến cho tống Chính Hạo khiếp sợ.
Tống Chính Hạo rất khâm phục An Nhiên, cô thế nhưng có thể khiến cho Phó Quân Hoàng hạ tầm mắt dừng trên người mình, hơn nữa còn hết sức tự nhiên, không thể không nói tâm lý của Phó An Nhiên cũng quá phi thường.
Phanh---
bỗng có tiếng súng vang lên.
Tá Đằng Quang bỗng nhiên phát hiện bên tai bỗng nóng lên, lập tức tai bị ù, cùng lúc đó là cửa sổ vỡ tan.
Tá Đằng Quang cùng Kim Ân Thánh cùng dừng tay tầm mắt dừng trên người Phó An Nhiên.
An Nhiên như trước dựa trên người Phó Quân Hoàng, cô thế nhưng không có chút khẩn trương. cô giống như nữ vương lãnh diễm cao quý nhìn xuống con kiến.
Trong tay cô đang cầm một khẩu súng lục chế tác tinh xảo cùng xinh đẹp, ánh mứt nhàn nhạt dừng trên người bọn họ
"tiếp tục đánh đi a, đừng có ngừng tôi thấy các ông diễn cũng rất tốt".
Tá Đằng Quang biểu tình khẽ biến cũng không cùng Kim Ân Thánh đánh nữa.
Hắn chính là thật muốn trên danh nghĩa cùng Kim Ân Thánh đánh nhau rồi chạy đi, chính hắn biết rõ dù hôm nay thế nào thì hắn cũng phải chết chi bằng thử một phen.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.