Ông Xã Bá Đạo Rất Cưng Chiều Vợ
Chương 26: Mọi người quá yếu!
Tĩnh Mặc Thành Kiển
15/09/2015
Ngốc Ưng và đám
người báo đốm ngồi xếp bằng dưới đất, vây chung quanh một cái vòng nhỏ,
mà An Nhiên và Ngân Lang ngay tại trong cái vòng nhỏ ấy, mặt đối mặt.
Một lần nữa An Nhiên quấn tóc dài lên, đơn giản buộc lại phía sau, lạnh nhạt nhìn Ngân Lang nói: "Bắt đầu?"
Trong mắt Ngân Lang nóng rực càng thêm cuồng nhiệt, "Được!"
An Nhiên lạnh nhạt đứng ở nơi đó, nhẹ giọng ừ một tiếng, liền ra tay với Ngân Lang.
Thoạt nhìn hai bên đều đang đợi cơ hội, sẽ không dễ dàng động thủ.
Giữa hai người bầu không khí khẩn trương mọi người xung quanh xem diễn không tự chủ được nuốt nước miếng.
Phó Quân Hoàng đứng thẳng tắp ở bên ngoài vòng tròn, tầm mắt không hề chớp dừng ở trên gương mặt lạnh nhạt kia.
Khi lần đầu tiên anh nhìn thấy cô, cô cũng có vẻ mặt như thế.
Khi thi thể đầy đất và vết máu khắp nơi, những đứa trẻ như vậy chỉ biết khóc, chỉ biết trốn, chỉ có cô vẻ mặt lạnh nhạt nhin anh giết người, con ngươi, một mảnh thanh tĩnh.
Vào lúc ấy, lúc anh còn chưa phản ứng, anh đã ôm đứa bé kia, bước ra cái nơi tràn đầy chết chóc kia.
Tê -- (tiếng hít khí lạnh)
Trong lú đó, mọi người xung quanh hít một ngụm khí lạnh.
Người triển khai thế công trước đương nhiên là Ngân Lang, lực đạo của hắn không chút giảm bớt, mỗi quyền đều thẳng về phía cô gái nhỏ nhìn như mềm mại nhu nhược kia!
Với tốc độ và lực lượng của hắn như thế, trong bộ đội giường như không ai có thể trốn tránh qua!
Đây là hắn muốn huỷ An Nhiên sao!
Khi bọn họ còn chưa hít khí lạnhyhanah ảnh bé nhỏ kia đã nhanh chóng tránh qua một bên, theo đó đá lại một cái!
Ngân Lanh nhanh chóng biến quyền, nhấc tay bổ về phía đùi cô!
Khi mọi người đều cho rằng cái chân nhỏ kia sẽ gãy, không nghĩ tới tốc độ cái chân kia còn nhanh hơn! Khi bàn tay Ngân Lang đánh xuống phía trước, An Nhiên đã đá vào trên ngực Ngân Lang một cú!
Tê --
Mọi người xung quanh lại hít một ngụm khí lạnh.
Quá nhanh !
Giống như mỗi lần Ngân Lang tập kích phía trước, cô sẽ tính kế sơ hở trong động tác của anh, cô sẽ dễ dang phá giải động tác của hắn, mà khi hắn phá giải động tác của của cô, cô lại có thể nhanh hơn một bước hoàn thành, mặc dù hắn biết bước tiếp theo cô sẽ có động tác gì, chỉ cần tốc độ của hắn không theo kịp, hết thảy đều không được.
Thái độ của bọn họ đối với An Nhiên đánh thắng người chiến đầu vẫn luôn bán tín bán nghi, một người đấu súng với một bố cục hoàn hảo, nếu cô chiến thắng người đầu tiên làm bọn họ rhấy xấu hổ, bọn họ làm sao có thể làm xong việc?
Nhìn cô gái kia động tác nhanh nhẹn giống như năng lực phản ứng của dã thú thông thường, nhìn ánh mắt Ngân Lang càng ngày càng hưng phấn và chiêu thức càng lúc càng nhanh, tự tin trong cảm nhận của bọn họ tan rã từng chút một.
Bọn họ luôn luôn lấy thân phận thành viên "U Linh"nlàm niềm tự hào, không chỉ đại biểu vinh quang tuyệt đối, nhiều hơn nữa labtượng chưng cho thực lực.
Nhưng mà hiện tại, bọn họ so ra lại không bằng một cô gái mười lăm tuổi.
Cô không chỉ diệt đoàn đối kháng của bọn ho, trong cuộc chiến một chọi một chiến thắng hầu tử tốt nhất của bọn họ, còn có thể chiến đấu với Ngân Lang trong một thời gian dài như vậy, trong bộ đội đối chiến với Ngân Lang thời gian dài nhất cũng chỉ có 37 phút, đương nhiên huấn luyện viên là ngoại lệ.
Mà hiện tại thiếu nữ trong sân kia đã giao chiến với Ngân Lang vẻ vẹn 30 phút.
Cô bình tĩnh, thong dong, mà bọn hắn lại không có.
Thể lực của An Nhiên tiêu hao cực nhanh, trong vài năm nay tuy rằng cô luôn luôn rèn luyện, nhưng so với bộ đội đặc chủng Ngân Lang, chung quy vẫn yếu đi vài phần.
Thể lực đã không thể chiếm ưu thế, như vậy cũng chỉ có thể tốc chiến tốc thắng.
Mọi người xung quanh rất rõ ràng thực lực của Ngân Lang, mà sắc mặt của An Nhiên dĩ nhiên không giống lúc ban đầu lạnh nhạt như vậy, cái trán của cô đã rịn ra một tầng mồ hôi, hô hấp cũng dồn dập hơn.
Tuy rằng cô lợi hại, nhưng suy cho cùng cô cũng không phải là đối thủ của Ngân Lang.
Đây là nhận thức chung của mọi người.
Tốc độ ra tay của Ngân Lang càng lýc càng nhanh, lực đạo cũng ngoan lệ hơn, hắn muốn tốc chiến tốc thắng, nhưng trong lúc cũng An Nhiên quyết đấu hắn không thể khinh thường.
Từ đầu tới cuối, An Nhiên đều chỉ bị vây ở trạng thái chỉ thủ chứ không tấn công, có người nghĩ khi nào thì cô làm khó dễ, sau khi cô tránh thoát một quyền tấn công của Ngân Lang, bỗng nhiên cô bứt mạnh ra, vung quyền về phía Ngân Lang!
Ngân Lang cấp tốc né tránh ra, mà nắm đấm của An Nhiên cũng không dừng lại, nắm đấm liên hoàn mà lại cấp tốc hướng về phía Ngân Lang, Ngân Lang lui về phía sau từng bước một, hắn không ngừng hoá giải nắm đấm của cô, lúc hắn hoá điệu chiêu thức cuối cùng của cô, nắm đấm của cô biến ảo, thẳng hướng cổ hắn......!
Ngân Lang đột nhiên cả kinh, người hắn nghiêng về phía sau, lúc hắn vừa mới nghũ là may mắn, đùi của hắn liền truyền đến một con đau đớn, một chân quỳ xuống đất, mà cái tay kia đã để ở trên cổ hắn!
Xôn xao --
Mọi người vây xem phát ra một trận tiếng kinh hô .
"Không thể tin được!" Có binh lính không khống chế được nội tâm kích động của bản thân, trực tiếp nhảy dựng lên, rất phẫn hận một câu, mà nhiều hơn là khó tin.
Cái cô bé kia xử lý Ngân Lang!
Đây là chuyện khó tin cỡ nào!
Hô hấp của An Nhiên có chút dồn dập, cô kịch liệt thở hào hển, ở bên tai Ngân Lang nói câu gì đó, gương mặt Ngân Lang đột nhiên cứng đờ, tuy rằng che giấu rất nhanh, nhưng vẫn bị Phó Quân Hoàng đứng ở ngoài sân luôn chú ý hai người phát hiện ra."
"Tôi thua." Ngân Lang đè nặng âm thanh, không chút kinh hãi.
Từ lúc hắn bắt đầu khiêu chiến, đã biết trước kết cục của bản thân, chỉ là hắn muốn biết, đến cùng hắn có thể đấu với tiểu thư trong thời gian bao lâu.
48 phút, so với lần trước dài hơn 15 phút, hắn rất vui vẻ.
"Biến mạnh hơn, sau đó đánh bại tôi." An Nhiên nới lỏng tay trên cổ hắn ra, không có chút phập phồng nói.
Con ngươi ảm đạm bỗng chốc sáng ngời, Ngân Lang đứng dậy, thẳng tắp cúi chào với An Nhiên, nói: "Dạ! Tôi nhất định sẽ tiếp tục nỗ lực, sau đó đánh bại ngài!"
An Nhiên cười đạm, đứng lên nói với mọi người "Còn có ai, muốn một mình đấu sao?"
Xung quanh cực kì yên tĩnh.
Không ai tiến lên, bọn họ biết rõ ràng trình độ của bản thân, bọn họ không phải là đối thủ của Phó tiểu thư.
Phó Quân Hoàng thì đứng tại chỗ, ánh mắt vĩnh viễn đều nhìn vào bóng dang phía trên kia.
"Tốt lắm, xem ra mọi người đều rõ ràng vị trí củ bản thân." An Nhiên cười nhạo, "Một đám các người, tôi thấy là một đám U Linh kém cỏi nhất! Từ khi nhóm đầu tiên tiên U Linh thành lập, tôi đã đứng ở hiện trường. Các người là nhóm thành viên thứ ba của U Linh, cũng là nhóm tôi thấy yếu nhất!"
Lời nói của An Nhiên không hề có tình cảm đánh vào trên mặt mọi người, , một ít binh lính trẻ tuổi khí thịnh muốn tiến lên phía trước, lại bị Ngốc Ưng túm lại.
Đương nhiên An Nhiên cũng thấy được hành động của binh lính kia, khoé môi gợi lên một chút độ cong, "Không phục? Cậu không phục là do tôi nói sai rồi sao, cậu cảm thấy có thể ánh mắt không thể giết chết tôi?"
Nháy mắt hô hấp của mọi người xung quanh căng thẳng.
"A, không dám có phải phải? Không dám vậy cậu không phục cái gì? Ngươi phục dịch bao nhiêu năm? Giết bao nhiêu nhân? Hoàn thành bao nhiêu nhiệm vụ? Không có? Tôi nói cho cậu! Phó An Nhiên tôi dưới tình huống cấp trên đồng ý, đã đưa tiến mười bảy người, tự tay." Không trải qua cấp trên như vậy, đương nhiên chính.là xem nhẹ tất cả.
Phó An Nhiên, nhân viên ngoài biên chế của bộ đội U Linh đặc chủng, cũng là nhóm lão thành viên đầu tiên.
Nhưng còn có một người cô không muốn người đó biết thân phận của cô, đó là Phó đội trưởng thần long thấy đầu không thấy duôi của bộ đội đặc chủng U Linh.
Mà này, trừ bỏ Phó Quân Hoàng ra, mọi người đều biết.
"Người quá yếu, U Linh không cần thiết!"
Một lần nữa An Nhiên quấn tóc dài lên, đơn giản buộc lại phía sau, lạnh nhạt nhìn Ngân Lang nói: "Bắt đầu?"
Trong mắt Ngân Lang nóng rực càng thêm cuồng nhiệt, "Được!"
An Nhiên lạnh nhạt đứng ở nơi đó, nhẹ giọng ừ một tiếng, liền ra tay với Ngân Lang.
Thoạt nhìn hai bên đều đang đợi cơ hội, sẽ không dễ dàng động thủ.
Giữa hai người bầu không khí khẩn trương mọi người xung quanh xem diễn không tự chủ được nuốt nước miếng.
Phó Quân Hoàng đứng thẳng tắp ở bên ngoài vòng tròn, tầm mắt không hề chớp dừng ở trên gương mặt lạnh nhạt kia.
Khi lần đầu tiên anh nhìn thấy cô, cô cũng có vẻ mặt như thế.
Khi thi thể đầy đất và vết máu khắp nơi, những đứa trẻ như vậy chỉ biết khóc, chỉ biết trốn, chỉ có cô vẻ mặt lạnh nhạt nhin anh giết người, con ngươi, một mảnh thanh tĩnh.
Vào lúc ấy, lúc anh còn chưa phản ứng, anh đã ôm đứa bé kia, bước ra cái nơi tràn đầy chết chóc kia.
Tê -- (tiếng hít khí lạnh)
Trong lú đó, mọi người xung quanh hít một ngụm khí lạnh.
Người triển khai thế công trước đương nhiên là Ngân Lang, lực đạo của hắn không chút giảm bớt, mỗi quyền đều thẳng về phía cô gái nhỏ nhìn như mềm mại nhu nhược kia!
Với tốc độ và lực lượng của hắn như thế, trong bộ đội giường như không ai có thể trốn tránh qua!
Đây là hắn muốn huỷ An Nhiên sao!
Khi bọn họ còn chưa hít khí lạnhyhanah ảnh bé nhỏ kia đã nhanh chóng tránh qua một bên, theo đó đá lại một cái!
Ngân Lanh nhanh chóng biến quyền, nhấc tay bổ về phía đùi cô!
Khi mọi người đều cho rằng cái chân nhỏ kia sẽ gãy, không nghĩ tới tốc độ cái chân kia còn nhanh hơn! Khi bàn tay Ngân Lang đánh xuống phía trước, An Nhiên đã đá vào trên ngực Ngân Lang một cú!
Tê --
Mọi người xung quanh lại hít một ngụm khí lạnh.
Quá nhanh !
Giống như mỗi lần Ngân Lang tập kích phía trước, cô sẽ tính kế sơ hở trong động tác của anh, cô sẽ dễ dang phá giải động tác của hắn, mà khi hắn phá giải động tác của của cô, cô lại có thể nhanh hơn một bước hoàn thành, mặc dù hắn biết bước tiếp theo cô sẽ có động tác gì, chỉ cần tốc độ của hắn không theo kịp, hết thảy đều không được.
Thái độ của bọn họ đối với An Nhiên đánh thắng người chiến đầu vẫn luôn bán tín bán nghi, một người đấu súng với một bố cục hoàn hảo, nếu cô chiến thắng người đầu tiên làm bọn họ rhấy xấu hổ, bọn họ làm sao có thể làm xong việc?
Nhìn cô gái kia động tác nhanh nhẹn giống như năng lực phản ứng của dã thú thông thường, nhìn ánh mắt Ngân Lang càng ngày càng hưng phấn và chiêu thức càng lúc càng nhanh, tự tin trong cảm nhận của bọn họ tan rã từng chút một.
Bọn họ luôn luôn lấy thân phận thành viên "U Linh"nlàm niềm tự hào, không chỉ đại biểu vinh quang tuyệt đối, nhiều hơn nữa labtượng chưng cho thực lực.
Nhưng mà hiện tại, bọn họ so ra lại không bằng một cô gái mười lăm tuổi.
Cô không chỉ diệt đoàn đối kháng của bọn ho, trong cuộc chiến một chọi một chiến thắng hầu tử tốt nhất của bọn họ, còn có thể chiến đấu với Ngân Lang trong một thời gian dài như vậy, trong bộ đội đối chiến với Ngân Lang thời gian dài nhất cũng chỉ có 37 phút, đương nhiên huấn luyện viên là ngoại lệ.
Mà hiện tại thiếu nữ trong sân kia đã giao chiến với Ngân Lang vẻ vẹn 30 phút.
Cô bình tĩnh, thong dong, mà bọn hắn lại không có.
Thể lực của An Nhiên tiêu hao cực nhanh, trong vài năm nay tuy rằng cô luôn luôn rèn luyện, nhưng so với bộ đội đặc chủng Ngân Lang, chung quy vẫn yếu đi vài phần.
Thể lực đã không thể chiếm ưu thế, như vậy cũng chỉ có thể tốc chiến tốc thắng.
Mọi người xung quanh rất rõ ràng thực lực của Ngân Lang, mà sắc mặt của An Nhiên dĩ nhiên không giống lúc ban đầu lạnh nhạt như vậy, cái trán của cô đã rịn ra một tầng mồ hôi, hô hấp cũng dồn dập hơn.
Tuy rằng cô lợi hại, nhưng suy cho cùng cô cũng không phải là đối thủ của Ngân Lang.
Đây là nhận thức chung của mọi người.
Tốc độ ra tay của Ngân Lang càng lýc càng nhanh, lực đạo cũng ngoan lệ hơn, hắn muốn tốc chiến tốc thắng, nhưng trong lúc cũng An Nhiên quyết đấu hắn không thể khinh thường.
Từ đầu tới cuối, An Nhiên đều chỉ bị vây ở trạng thái chỉ thủ chứ không tấn công, có người nghĩ khi nào thì cô làm khó dễ, sau khi cô tránh thoát một quyền tấn công của Ngân Lang, bỗng nhiên cô bứt mạnh ra, vung quyền về phía Ngân Lang!
Ngân Lang cấp tốc né tránh ra, mà nắm đấm của An Nhiên cũng không dừng lại, nắm đấm liên hoàn mà lại cấp tốc hướng về phía Ngân Lang, Ngân Lang lui về phía sau từng bước một, hắn không ngừng hoá giải nắm đấm của cô, lúc hắn hoá điệu chiêu thức cuối cùng của cô, nắm đấm của cô biến ảo, thẳng hướng cổ hắn......!
Ngân Lang đột nhiên cả kinh, người hắn nghiêng về phía sau, lúc hắn vừa mới nghũ là may mắn, đùi của hắn liền truyền đến một con đau đớn, một chân quỳ xuống đất, mà cái tay kia đã để ở trên cổ hắn!
Xôn xao --
Mọi người vây xem phát ra một trận tiếng kinh hô .
"Không thể tin được!" Có binh lính không khống chế được nội tâm kích động của bản thân, trực tiếp nhảy dựng lên, rất phẫn hận một câu, mà nhiều hơn là khó tin.
Cái cô bé kia xử lý Ngân Lang!
Đây là chuyện khó tin cỡ nào!
Hô hấp của An Nhiên có chút dồn dập, cô kịch liệt thở hào hển, ở bên tai Ngân Lang nói câu gì đó, gương mặt Ngân Lang đột nhiên cứng đờ, tuy rằng che giấu rất nhanh, nhưng vẫn bị Phó Quân Hoàng đứng ở ngoài sân luôn chú ý hai người phát hiện ra."
"Tôi thua." Ngân Lang đè nặng âm thanh, không chút kinh hãi.
Từ lúc hắn bắt đầu khiêu chiến, đã biết trước kết cục của bản thân, chỉ là hắn muốn biết, đến cùng hắn có thể đấu với tiểu thư trong thời gian bao lâu.
48 phút, so với lần trước dài hơn 15 phút, hắn rất vui vẻ.
"Biến mạnh hơn, sau đó đánh bại tôi." An Nhiên nới lỏng tay trên cổ hắn ra, không có chút phập phồng nói.
Con ngươi ảm đạm bỗng chốc sáng ngời, Ngân Lang đứng dậy, thẳng tắp cúi chào với An Nhiên, nói: "Dạ! Tôi nhất định sẽ tiếp tục nỗ lực, sau đó đánh bại ngài!"
An Nhiên cười đạm, đứng lên nói với mọi người "Còn có ai, muốn một mình đấu sao?"
Xung quanh cực kì yên tĩnh.
Không ai tiến lên, bọn họ biết rõ ràng trình độ của bản thân, bọn họ không phải là đối thủ của Phó tiểu thư.
Phó Quân Hoàng thì đứng tại chỗ, ánh mắt vĩnh viễn đều nhìn vào bóng dang phía trên kia.
"Tốt lắm, xem ra mọi người đều rõ ràng vị trí củ bản thân." An Nhiên cười nhạo, "Một đám các người, tôi thấy là một đám U Linh kém cỏi nhất! Từ khi nhóm đầu tiên tiên U Linh thành lập, tôi đã đứng ở hiện trường. Các người là nhóm thành viên thứ ba của U Linh, cũng là nhóm tôi thấy yếu nhất!"
Lời nói của An Nhiên không hề có tình cảm đánh vào trên mặt mọi người, , một ít binh lính trẻ tuổi khí thịnh muốn tiến lên phía trước, lại bị Ngốc Ưng túm lại.
Đương nhiên An Nhiên cũng thấy được hành động của binh lính kia, khoé môi gợi lên một chút độ cong, "Không phục? Cậu không phục là do tôi nói sai rồi sao, cậu cảm thấy có thể ánh mắt không thể giết chết tôi?"
Nháy mắt hô hấp của mọi người xung quanh căng thẳng.
"A, không dám có phải phải? Không dám vậy cậu không phục cái gì? Ngươi phục dịch bao nhiêu năm? Giết bao nhiêu nhân? Hoàn thành bao nhiêu nhiệm vụ? Không có? Tôi nói cho cậu! Phó An Nhiên tôi dưới tình huống cấp trên đồng ý, đã đưa tiến mười bảy người, tự tay." Không trải qua cấp trên như vậy, đương nhiên chính.là xem nhẹ tất cả.
Phó An Nhiên, nhân viên ngoài biên chế của bộ đội U Linh đặc chủng, cũng là nhóm lão thành viên đầu tiên.
Nhưng còn có một người cô không muốn người đó biết thân phận của cô, đó là Phó đội trưởng thần long thấy đầu không thấy duôi của bộ đội đặc chủng U Linh.
Mà này, trừ bỏ Phó Quân Hoàng ra, mọi người đều biết.
"Người quá yếu, U Linh không cần thiết!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.