Chương 172: Tâm ý tương thông
TueNghiAn, Dung Nguyen
19/03/2018
Vậy là Lục Thiên đỡ phí hai quả táo.
Trần Ngọc Tâm ngã sấp mặt trên sàn, Trần Hải Minh cũng thấy mất mặt nên vội sai người dìu cô ta rời khỏi hội trường.
Đan Nghi không khỏi bật cười.
- Giờ có thể nhận lời khiêu vũ cùng anh chưa?
Lục Thượng Hàn cất giọng nói ấm áp như gió xuân.
Đan Nghi đưa tay ra, đặt vào lòng bàn tay hắn.
Lục Thượng Hàn nhẹ nhàng xoay người đưa cô vào đến sàn khiêu vũ.
Nam thì thân hình cao lớn, tướng mạo tuấn tú, ngọc thụ lâm phong.... Nữ thì yêu kiều, đoan trang.... hai người cùng nhau khiêu vũ, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
Hơn nữa, bước nhảy của họ còn rất đẹp, mạnh mẽ mà không cứng nhắc,thanh thoát mà không nhạt nhòa.... thật khiến người khác không ngưỡng mộ không được.
Dần dần, những người khác rời khỏi sàn khiêu vũ.... nhường chỗ cho Đan Nghi và Lục Thượng Hàn.
Cũng lúc này, nhạc thay đổi thành bản PorUnaCabeza bốc lửa của Argentina, tiết tấu nhanh mạnh mà không thiếu phần lãng mạn, nho nhã.
Theo từng nhịp tiết tấu, Lục Thượng Hàn thay đổi từng bước nhẩy,Đan Nghi cũng ngay lập tức bắt theo nhịp... từ bản nhạc trước cho đến bản nhạc này, hai người không hề trao đổi một câu nào nhưng bước nhảy vẫn hoàn hảo, không chút lúng túng.
Đan Nghi luôn theo kịp và chuẩn bước nhảy của Lục Thượng Hàn.
Từ khi quen biết nhau đến giờ, đây là lần đầu tiên hai người khiêu vũ cùng nhau, không rõ đối phương biết nhảy những điệu nào.... thế nhưng chỉ cần một tiết tấu, một bước nhảy là lập tức theo kịp đối phương...
Vũ điệu tango hoa lệ, cao quý trong bước nhảy của hai người đã được trình diễn hết sức thuyết phục.
Đan Nghi tối nay mặc chiếc váy màu đen, trong bữa tiệc này, trang phục của cô không phải nổi bật nhất, nhưng vô tình lại thích hợp nhất với bản nhạc này.Tango là một vũ điệu Latinh vô cùng sôi động, bốc lửa... nhưng không quá mức phóng khoáng, giữa người nam và người nữ là sự hòa quyện đằm thắm, kín đáo mà cao quý, ánh mắt nhìn nhau trao đầy xúc cảm...
Để nhảy được vũ điệu này,quan trọng nhất chính sự phối hợp ăn ý của cả hai người nhảy .... phải có tâm ý tương thông thì mới tạo ra được một màn khiêu vũ hoàn hảo.
Hiển nhiên một điệu, cặp đôi, Đan Nghi và Lục Thượng Hàn đã làm được điều này.... từng bước nhẩy ăn ý, từng ánh mắt đắm say, không gian và thời gian như dừng lại, dường như trong mắt họ chỉ còn có đối phương....
Âm nhạc kết thúc, Đan Nghi và Lục Thượng Hàn dừng bước nhảy.
Hai người đều có cảm giác kì phùng địch thủ, sảng khoái vô cùng....
Đan Nghi hơi thở gấp gáp bởi đã thấm mệt.... Lục Thượng Hàn chăm chú ngắm nhìn cô,không chút rời mắt...
Đan Nghi tựa như vẫn đang chìm đắm trong vũ điệu ngọt ngào khi nãy...
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm dậy, tiếng vỗ tay xuất phát từ đáy lòng....họ đã bị màn khiêu vũ đẹp mắt của hai người chinh phục hoàn toàn.
Duy chỉ có sắc mặt Trần Hải Minh càng lúc càng khó coi....
Lục Thượng Hàn dìu Đan Nghi ra khỏi trung tâm sàn khiêu vũ.... trong lòng hắn cũng vô cùng hưng phấn, đưa tay ôm chặt lấy vòng eo của cô ép sát vào cơ thể hắn...
Chỗ hai người đứng khá khuất tầm mắt của mọi người nên cũng không bị quá chú ý..
- Trần Ngọc Tâm khi nãy vấp ngã là do anh?
Đan Nghi rất tinh tường, cô đoán chắc cú ngã sau cùng chắc chắn không phải do đôi giày Trần Ngọc Tâm bị trơn mà gây ra...
Lục Thượng Hàn cong cong môi cười:
- Không phải cô ta muốn gây sự chú ý với mọi người sao? Anh chỉ muốn giúp cô ta một tay thôi mà!
Trần Ngọc Tâm ngã sấp mặt trên sàn, Trần Hải Minh cũng thấy mất mặt nên vội sai người dìu cô ta rời khỏi hội trường.
Đan Nghi không khỏi bật cười.
- Giờ có thể nhận lời khiêu vũ cùng anh chưa?
Lục Thượng Hàn cất giọng nói ấm áp như gió xuân.
Đan Nghi đưa tay ra, đặt vào lòng bàn tay hắn.
Lục Thượng Hàn nhẹ nhàng xoay người đưa cô vào đến sàn khiêu vũ.
Nam thì thân hình cao lớn, tướng mạo tuấn tú, ngọc thụ lâm phong.... Nữ thì yêu kiều, đoan trang.... hai người cùng nhau khiêu vũ, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
Hơn nữa, bước nhảy của họ còn rất đẹp, mạnh mẽ mà không cứng nhắc,thanh thoát mà không nhạt nhòa.... thật khiến người khác không ngưỡng mộ không được.
Dần dần, những người khác rời khỏi sàn khiêu vũ.... nhường chỗ cho Đan Nghi và Lục Thượng Hàn.
Cũng lúc này, nhạc thay đổi thành bản PorUnaCabeza bốc lửa của Argentina, tiết tấu nhanh mạnh mà không thiếu phần lãng mạn, nho nhã.
Theo từng nhịp tiết tấu, Lục Thượng Hàn thay đổi từng bước nhẩy,Đan Nghi cũng ngay lập tức bắt theo nhịp... từ bản nhạc trước cho đến bản nhạc này, hai người không hề trao đổi một câu nào nhưng bước nhảy vẫn hoàn hảo, không chút lúng túng.
Đan Nghi luôn theo kịp và chuẩn bước nhảy của Lục Thượng Hàn.
Từ khi quen biết nhau đến giờ, đây là lần đầu tiên hai người khiêu vũ cùng nhau, không rõ đối phương biết nhảy những điệu nào.... thế nhưng chỉ cần một tiết tấu, một bước nhảy là lập tức theo kịp đối phương...
Vũ điệu tango hoa lệ, cao quý trong bước nhảy của hai người đã được trình diễn hết sức thuyết phục.
Đan Nghi tối nay mặc chiếc váy màu đen, trong bữa tiệc này, trang phục của cô không phải nổi bật nhất, nhưng vô tình lại thích hợp nhất với bản nhạc này.Tango là một vũ điệu Latinh vô cùng sôi động, bốc lửa... nhưng không quá mức phóng khoáng, giữa người nam và người nữ là sự hòa quyện đằm thắm, kín đáo mà cao quý, ánh mắt nhìn nhau trao đầy xúc cảm...
Để nhảy được vũ điệu này,quan trọng nhất chính sự phối hợp ăn ý của cả hai người nhảy .... phải có tâm ý tương thông thì mới tạo ra được một màn khiêu vũ hoàn hảo.
Hiển nhiên một điệu, cặp đôi, Đan Nghi và Lục Thượng Hàn đã làm được điều này.... từng bước nhẩy ăn ý, từng ánh mắt đắm say, không gian và thời gian như dừng lại, dường như trong mắt họ chỉ còn có đối phương....
Âm nhạc kết thúc, Đan Nghi và Lục Thượng Hàn dừng bước nhảy.
Hai người đều có cảm giác kì phùng địch thủ, sảng khoái vô cùng....
Đan Nghi hơi thở gấp gáp bởi đã thấm mệt.... Lục Thượng Hàn chăm chú ngắm nhìn cô,không chút rời mắt...
Đan Nghi tựa như vẫn đang chìm đắm trong vũ điệu ngọt ngào khi nãy...
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm dậy, tiếng vỗ tay xuất phát từ đáy lòng....họ đã bị màn khiêu vũ đẹp mắt của hai người chinh phục hoàn toàn.
Duy chỉ có sắc mặt Trần Hải Minh càng lúc càng khó coi....
Lục Thượng Hàn dìu Đan Nghi ra khỏi trung tâm sàn khiêu vũ.... trong lòng hắn cũng vô cùng hưng phấn, đưa tay ôm chặt lấy vòng eo của cô ép sát vào cơ thể hắn...
Chỗ hai người đứng khá khuất tầm mắt của mọi người nên cũng không bị quá chú ý..
- Trần Ngọc Tâm khi nãy vấp ngã là do anh?
Đan Nghi rất tinh tường, cô đoán chắc cú ngã sau cùng chắc chắn không phải do đôi giày Trần Ngọc Tâm bị trơn mà gây ra...
Lục Thượng Hàn cong cong môi cười:
- Không phải cô ta muốn gây sự chú ý với mọi người sao? Anh chỉ muốn giúp cô ta một tay thôi mà!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.