Chương 2
Lâu Doanh Doanh
27/02/2014
Cho dù không nhìn thấy, nhưng nghe thấy âm thanh, Hoắc Nhật Ninh có thể tưởng tượng được bộ dạng cợt nhả của Âu Dương Cổ Nguyệt ở đầu dây bên kia, anh ta nói 10 câu thì đến 9 câu là giả, chỉ có thể tin tưởng là lát nữa anh ta sẽ nói câu tiếp theo.
“Nhật Ninh, chúc mừng anh, vợ anh đã mang thai!”
Nhẹ buông tay, thiếu chút nữa điện thoại của Hoắc Nhật Ninh rơi xuống đất.
Cái gì……Mang thai? Nguyên Ái mang thai?
“Tuy rằng loại chuyện như thế này để người ngoài như tôi nói cho anh biết là không hay, nhưng vợ anh mang bộ dạng chột dạ tới bệnh viện chúng tôi kiểm tra, xem bộ dạng là không muốn nói cho anh biết sự thật, anh làm chồng như thế nào, thậm chí vợ của mình cũng không giải quyết được.” Âu Dương Cổ Nguyệt vẫn còn tiếp tục phàn nàn.
“Nói xong chưa, xong rồi thì tôi cúp máy.” Hoắc Nhật Ninh trấn định tâm tình, vừa cầm điện thoại vừa bắt đầu thu dọn đồ đạc.
“Đừng nóng vội, còn một câu quan trọng nhất, tôi nói xong câu này sẽ cúp máy, vợ anh viết trên sổ khám bệnh là chưa kết hôn, cô ấy còn là Lăng tiểu thư.”
Âu Dương Cổ Nguyệt cúp điện thoại trước, anh em mười mấy năm, anh còn chưa được nhìn thấy ngày bản mặt lạnh lùng của Hoắc Nhật Ninh bị đánh vỡ, thật đáng tiếc không được ở văn phòng của anh ta nhìn tận mắt. Vừa ngồi về chỗ cũ, vừa nhấp một ngụm cà phê, tối hôm nay đi quán bar Lam Sơn, anh phải thông báo tin tốt lành cho mọi người.
Anh tươi cười đè xuống phím trò chuyện, “Y tá Tưởng, cho bệnh nhân khí hư đi vào”
Bên kia, Hoắc Nhật Ninh ngơ ngác nhìn chằm chằm điện thoại đã bị ngắt, trong miệng ngậm một đống từ thô tục.
Chưa kết hôn, Lăng Nguyên Ái thật giỏi, dám nói mình chưa kết hôn! Ngủ bên cạnh cô mỗi ngày,lên xuống trên thân cô là người đàn ông nào, chẳng lẽ Hoắc Nhật Ninh anh là Ngưu Lang, đã mang thai còn dám nói mình chưa kết hôn!
Xem ra sự “Dạy dỗ” của anh thật quá thất bại.
Hoắc Nhật Ninh nhanh chóng thu dọn đồ đạc, mang theo cặp công văn đi ra ngoài, dặn dò thư kí: “Thư kí Lâm, hôm nay tôi về nhà, không cần gọi di động, có vấn đề gì e-mail cho tôi, buổi tối tôi sẽ xem, bất luận là ai gọi tới đều mời bọn họ để lại lời nhắn, còn những việc khác ngày mai nói sau.”
“Dạ vâng, tổng giám đốc, nhưng mà, tổng giám đốc, ở đây có một phần tài liệu cần ngài kí gấp…..” Nhanh tay lẹ mắt từ trước tới nay như thư kí Lâm cũng không phản ứng kịp, lúc cầm tài liệu đuổi theo, tổng giám đốc đã đi vào thang máy, biến mất khỏi tầng 29.
Thư kí Lâm không thể tin nhìn vào đồng hồ trên tay, năm giờ hai mươi phút, nhìn lại thời gian hiển thị trên máy tính, đồng hồ đeo tay của anh không bị hỏng, là năm giờ hai mươi phút, tổng giám đốc từ trước đến giờ chỉ biết tăng ca tuyệt đối không về sớm lại đi về như thế.
Anh ta lại nhìn bên ngoài, không có mưa màu đỏ rơi xuống, làm sao lại xảy ra sự việc kỳ quái như vậy? Thật sự là kỳ quái!
Hiển nhiên, lúc này thư kí Lâm còn chưa ý thức được, người thực sự chi phối lí trí của tổng giám đốc đại nhân là ai.
Vẫn còn trong trạng thái khiếp sợ, Lăng Nguyên Ái vừa đi ra khỏi phòng, nhốt mình trong phòng rửa tay, cầm kết quả xét nghiệm và tấm ảnh chụp ngẩn người, trên tấm ảnh đen trắng là điểm nhỏ, vừa rồi bác sĩ có nói cho cô biết, đó chính là đứa nhỏ của cô, bây giờ còn rất nhỏ, không nhìn thấy tứ chi, nhưng từ từ sẽ lớn lên, tứ chi của đứa bé thậm chí là hình dáng nói không chừng cũng sẽ nhìn thấy được.
Đứa bé…. Đứa bé của cô…….
Bên ngoài toilet truyền đến tiếng khóc yếu ớt của một cô bé, Lăng Nguyên Ái mở cửa phòng toilet, ở bên ngoài cạnh bồn rửa tay, có một cô bé mặc váy hồng, đang khóc túm góc áo của mẹ, mặc dù trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ vẻ quật cường, nhưng âm thanh nức nở không ngừng truyền ra, Lăng Nguyên Ái nhìn thấy cũng nổi lên đồng tình với cô bé.
“Du Du ngoan, đừng khóc, mẹ làm sao có thể không thương Du Du đâu?”
Mẹ cô bé bụng tròn vo, nhìn hình dáng chắc mang thai tầm năm, sáu tháng, dịu dàng gọi tên, trấn an cô bé.
“Nhưng mà….Nhưng mà anh Phong nhà kế bên nói, mẹ có em trai rồi sẽ không cần Du Du nữa” Cô bé nắm lấy góc áo của mẹ chà sát mặt không chịu buông tay.
Bà mẹ nắm tay cô bé đặt lên bụng mình,”Du Du, mẹ vĩnh viễn sẽ yêu con, hơn nữa sẽ có thêm người yêu con nha.”
“Là ai?” co bé hai mắt rưng rưng nhìn mẹ.
“Là em trai con.” Bà mẹ đem tay của cô bé đặt lên trên tay mình,”Đó là em trai của Du Du, em cũng sẽ yêu con, giống như cha và mẹ đều yêu con, về sau em trai sẽ bảo vệ con, vĩnh viễn đều như vậy, nhưng hiện tạo em còn nhỏ, Du Du phải bảo vệ em trước.”
“Thật không ạ? Em cũng sẽ yêu con, mẹ cũng yêu con, ba cũng yêu con?” Vẻ mặt cô bé nghi hoặc vuốt ve bụng mẹ, đột nhiên, khuôn mặt nhỏ nhắn sợ hãi,”Mẹ, mẹ…..em.....”
“Em trai chào con đó, em nói em rất yêu chị gái.” Bà mẹ vừa dựa vào bồn rửa tay, vừa để cho cô bé vuốt ve được bụng mẹ, cho dù ngồi tư thế đó thật mệt, nhưng cô vẫn cười yếu ớt giải đáp nghi hoặc trong lòng của cô bé.
Cuối cùng bà mẹ dắt cô bé vẻ mặt tươi cười ra ngoài, lúc đến cửa ánh mắt của bà mẹ vừa vặn chạm phải hai mắt rình mò của Lăng Nguyên Ái, Lăng Nguyên Ái không kịp lùi về, lại bị nụ cười trên khuôn mặt của bà mẹ mê hoặc, nụ cười này mang theo sự dịu dàng toát ra từ bản năng của người mẹ, mềm mại như nước.
Cô không kìm được lòng nhìn xuống bụng vẫn còn bằng phẳng của mình, bé con, mẹ cũng yêu con…
Khóe miệng Lăng Nguyên Ái cong lên, trên khuôn mặt non nớt xuất hiện nụ cười của bà mẹ vừa mới gặp.
Tươi cười không duy trì được bao lâu, ánh mắt của cô lại dâng lên chút bi thương, Hoắc Nhật Ninh sẽ thích đứa bé này sao? Trước mắt tạm thời không nên nói cho anh biết…
Lăng Nguyên Ái rời khỏi khoa sản phụ, gần đây có một cửa hàng bách hóa, tuy rằng không có ý định nói với chồng về chuyện mình mang thai, nhưng vẫn muốn cùng cha mẹ chia sẻ niềm vui này, muốn đến của hàng bách hóa mua chút quà về biếu cha mẹ.
Ở quầy chuyên bán tây trang cô mua một bộ tây trang thích hợp cho mùa hè, tính để tặng ba, Lăng Nguyên Ái lại đến quầy chuyên bán đồ trang điểm, trên tay cô là túi to quần áo thương hiệu cao cấp đã sớm thu hút sự chú ý của một loạt nhân viên quầy hàng chuyên doanh, mua toàn đồ nhãn hiệu tốt như thế, đúng là giàu có.
“Tiểu thư, có muốn thử sản phẩm dưỡng da không, đây là loại mới nhất, hiện tại mua còn hưởng ưu đãi 8%.” Cô nhân viên tận tình giới thiệu sản phẩm mình bán, “Hay là cô xem phấn trang điểm, những thứ này đều là màu sắc lưu hành nhất hiện nay.”
“Tôi không muốn phấn trang điểm.” Lăng Nguyên Ái lắc đầu, mặc dù cô bình thường cũng thích cùng đám chị em thân thiết tô son điểm phấn, nhưng là bây giờ cô đã mang thai, những thứ đồ này không tốt cho em bé, “Cô giới thiệu cho tôi về kem dưỡng da từ bên trong đi, tôi muốn mua cho mẹ tôi một bộ.”
“Là tặng cho mẹ cô phải không? Vậy cái này là thích hợp nhất, có chứa chất chống lão hóa da và trị da nhăn, hơn nữa còn dùng được cho cả ngày và đêm, tiện lợi lại dễ sử dụng, mẹ của tiểu thư nhất định sẽ rất thích.” Cô nhân viên nhanh tay lấy ra một hộp mĩ phẩm nhìn rất tinh xảo.
Cô nhân viên ra sức chào hàng, cuối cùng Lăng Nguyên Ái cũng chọn bộ này.
“Cám ơn tiểu thư, mời cô cùng tôi đến bên kia trả tiền được không?” Cô nhân viên xách túi dẫn Lăng Nguyên Ái đến quầy thanh toán.
Vào đúng tầm tan sở, người đến cửa hàng bách hóa càng ngày càng đông, trước quầy thanh toán xếp thành một hàng dài, Lăng Nguyên Ái vừa liếc nhìn danh mục sản phẩm của bách hóa vừa đứng xếp hàng, hai ba khách hàng nữ quen biết nhau đang bàn tán vấn đề gì đó.
“Cô xem chưa? Đây là tuần san viết về Tổng giám độc tập đoàn Nhật Diễm.” Cách gần Lăng Nguyên Ái nhất là hai, ba cô gái mặc trang phục công sở, mặc dù vẫn đang là mùa xuân, nhưng các cô đã bắt đầu mặc áo thấp ngực, quần ngắn rồi.
“Xem rồi, làm sao lại không xem cơ chứ, Hoắc Nhật Ninh nha, đứng hàng thứ nhất danh sách quý công tử độc thân!” Đề tài này kéo theo tiếng thét chói tai của một đám cô gái công sở.
Nghe được tên Hoắc Nhật Ninh, Lăng Nguyên Ái theo bản năng dùng danh mục sản phẩm che kín mặt mình.
“Đáng tiếc a, trong bảng xếp hạng quý này không có tên anh ta, ba tháng trước Hoắc Nhật Ninh đã kết hôn, tức chết đi.” Cô gái thứ nhất thờ dài.
“Chẳng lẽ cô không đọc tuần san tiếp theo về Hoắc Nhật Ninh sao, đối với hôn nhân của anh ta thập phần nghi ngờ?” Cô gái thứ hai bắt đầu đề tài này, tỏ vẻ thần bí cùng kích động.
“Làm sao không xem, đều nói về cô vợ thần bí của anh ta, ban đầu khi lan truyền tin tức về đám cưới, không phải báo chí khắp nơi đều nói, Hoắc Nhật Ninh vì tiền nên mới kết hôn cùng con gái của chủ tịch tập đoàn Lăng Thị Lăng Thiên Tường.” Cô gái thứ ba cũng hăng hái tham gia bàn tán.
“Hơn nữa mọi người đều nói cô con gái của Lăng Thiên Tường không xấu xí thì cũng là một thân tàn tật, những thứ như danh tiếng thì ai mà không thích lên báo, cấp trên của chúng ta cũng vậy nữa là, nào có ai như cô ta, ngay cả một tấm hình cũng không lọt ra ngoài.”
Đề tài chậm rãi chuyển từ Hoắc Nhật Ninh đến trên người Lăng Nguyên Ái, nếu không phải cô nhân viên bán hàng đứng bên cạnh, Lăng Nguyên Ái đã sớm chạy thoát thân.
“Đúng, đúng! Lần trước hôn lễ của bọn họ, Con gái Lăng Thiên Tường, Lăng Nguyên Ái không để lộ ra một tấm hình nào, chỉ hé ra nửa khuôn mặt, trên mặt giống như bị rỗ.” Một cô gái thốt nên lời khinh bỉ.
Cái gì mặt rỗ, trên mặt cô lúc nào thì bị rỗ! Rõ ràng là có người muốn chụp trộm, đúng lúc bị Hoắc Nhật Ninh phát hiện, vội kéo cô, mà người chụp ảnh khi đó cũng nhanh tay chụp lại, hình bị mờ, dĩ nhiên là không nhìn rõ, tại sao lại có thể nói là mặt cô bị rỗ.
Lăng Nguyên Ái đứng ở phía sau, tức đến giậm chân!
Một cô gái từ đầu tới giờ một mực im lặng không lên tiếng rốt cụ không nhẫn nại được cũng tham gia thảo luận:”Tôi nói cho các cô biết, chị họ tôi làm việc trong tập đoàn Nhật Diễm, chị ấy nói với tôi Hoắc Nhật Ninh ngay sau ngày kết hôn liền đi làm, căn bản không cùng vợ đi hưởng tuần trăng mật, đúng hơn là Hoắc Nhật Ninh căn bản không coi trọng cô vợ này, hơn nữa không phải mọi người đều nói rằng Hoắc Nhật Ninh khi còn học đại học vẫn ở chung với bạn gái sao?”
Anh có bạn gái, Lăng Nguyên Ái chưa bao giờ xem báo lá cải, căn bản không biết việc này, cô lặng lẽ hạ xuống danh mục sản phẩm, dỏng tai lên nghe.
“Đúng đúng! Chính là cái cô Diêu Tình rất nổi tiếng của công ty PR Diêu Tình, nghe nói công ty của cô ta có một nửa là do Hoắc Nhật Ninh giúp đỡ.”
“Tin tức này có đáng tin không?”
“Đáng tin hay không tôi không biết.” Cô gái nọ lại nói tiếp:”Nhưng mà chị họ tôi có nói mấy ngày trước thấy Diêu Tình xuất hiện tại tập đoàn Nhật Diễm, hơn nữa Hoắc Nhật Nình còn tự mình đón cô ta lên, hai người bí mật nói chuyện trong phòng làm việc suốt hai tiếng đồng hồ.”
“Đúng là có gian tình!”
“Chị họ tôi con nói, thời điểm Hoắc Nhật Ninh kết thân với Lăng thị, thật ra thì nội bộ Nhật Diễm đúng lúc gặp khó khăn về tiền bạc, sau đám cưới, nhờ tập đoàn Lăng Thị giúp đỡ mới vượt qua khó khăn này, đây rõ ràng là cuộc hôn nhân bán mình vì tiền?”
“Đúng vậy a, Hoắc Nhật Ninh thật đáng thương.”
Mấy cô gái trả xong hóa đơn, xách theo chiến lệ phẩm đạp lên giày cao gót rời đi, lưu lại Lăng Nguyên Ái bộ dạng phát ngốc.
Cái gì…….Cái gì! Hoắc Nhật Nình đáng thương? Rõ ràng là cô bị nói thành mặt rỗ, tàn tật, xấu xí, tại sao nói anh đáng thương! Là cô đáng thương mới đúng chứ? Hơn nữa chồng cô còn đem tiền cho cô bạn gái gì đó của anh ăn chơi!
Ánh mắt ẩm ướt, cô thật muốn khóc nha!
“Tiểu thư, tiểu thư, đến lượt cô trả tiền.” Cô nhân viên bán hàng mỉm cười nhắc nhở Lăng Nguyên Ái đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình.
Ra khỏi của hàng bách hóa, Lăng Nguyên Ái tiện tay vẫy một chiếc taxi, hướng nhà mẹ đẻ mà đi, nhưng trong đầu vẫn vang lên lời cô gái công sở vừa nói.
Căn bản không dẫn vợ anh ta đi hưởng tuần trăng mật, đúng hơn là căn bản Hoắc Nhật Ninh không coi trong cô vợ này…
Diêu Tình xuất hiện tại tập đoàn Nhật Diễm, hơn nữa Hoắc Nhật Nình còn tự mình đón cô ta lên, hai người bí mật nói chuyện trong phòng làm việc suốt hai tiếng đồng hồ.
Thời điểm Hoắc Nhật Ninh kết thân với Lăng thị, thật ra thì nội bộ Nhật Diễm đúng lúc gặp khó khăc về tiền bạc, sau đám cưới, nhờ tập đoàn Lăng Thị giúp đỡ mới vượt qua khó khăn này, đây rõ ràng là cuộc hôn nhân bán mình vì tiền?
Trong hôn nhân, chồng ăn chơi lạc lối….về sau mới biết được bộ mặt thật đều là lỗi của người vợ sao?
Mặc dù cô vẫn biết, hôn nhân của cô cùng Hoắc Nhật Ninh là dựa trên lợi ích, anh có thể chuyên tâm gây dựng sự nghiệp của anh, mà cô chỉ là từ trong nhà chuyển đến chỗ ở mới, tiếp tục cuộc sống đơn giản của cô, trừ ban đêm ra, hai người dường như không có bất cứ sự tiếp xúc nào khác, giống như hai người xa lạ, chẳng qua là cùng sống trong một không gian mà thôi.
Nếu anh không thích cô, lại có người anh thích, tại sao không nói với cô? Nếu như anh chẳng qua chỉ muốn tiền, không phải thật lòng muốn ở cùng co, cô có thể xin ba cho anh mượn tiền, tại sao anh không nói với cô, cô sẽ cho anh tự do.
“Nhật Ninh, chúc mừng anh, vợ anh đã mang thai!”
Nhẹ buông tay, thiếu chút nữa điện thoại của Hoắc Nhật Ninh rơi xuống đất.
Cái gì……Mang thai? Nguyên Ái mang thai?
“Tuy rằng loại chuyện như thế này để người ngoài như tôi nói cho anh biết là không hay, nhưng vợ anh mang bộ dạng chột dạ tới bệnh viện chúng tôi kiểm tra, xem bộ dạng là không muốn nói cho anh biết sự thật, anh làm chồng như thế nào, thậm chí vợ của mình cũng không giải quyết được.” Âu Dương Cổ Nguyệt vẫn còn tiếp tục phàn nàn.
“Nói xong chưa, xong rồi thì tôi cúp máy.” Hoắc Nhật Ninh trấn định tâm tình, vừa cầm điện thoại vừa bắt đầu thu dọn đồ đạc.
“Đừng nóng vội, còn một câu quan trọng nhất, tôi nói xong câu này sẽ cúp máy, vợ anh viết trên sổ khám bệnh là chưa kết hôn, cô ấy còn là Lăng tiểu thư.”
Âu Dương Cổ Nguyệt cúp điện thoại trước, anh em mười mấy năm, anh còn chưa được nhìn thấy ngày bản mặt lạnh lùng của Hoắc Nhật Ninh bị đánh vỡ, thật đáng tiếc không được ở văn phòng của anh ta nhìn tận mắt. Vừa ngồi về chỗ cũ, vừa nhấp một ngụm cà phê, tối hôm nay đi quán bar Lam Sơn, anh phải thông báo tin tốt lành cho mọi người.
Anh tươi cười đè xuống phím trò chuyện, “Y tá Tưởng, cho bệnh nhân khí hư đi vào”
Bên kia, Hoắc Nhật Ninh ngơ ngác nhìn chằm chằm điện thoại đã bị ngắt, trong miệng ngậm một đống từ thô tục.
Chưa kết hôn, Lăng Nguyên Ái thật giỏi, dám nói mình chưa kết hôn! Ngủ bên cạnh cô mỗi ngày,lên xuống trên thân cô là người đàn ông nào, chẳng lẽ Hoắc Nhật Ninh anh là Ngưu Lang, đã mang thai còn dám nói mình chưa kết hôn!
Xem ra sự “Dạy dỗ” của anh thật quá thất bại.
Hoắc Nhật Ninh nhanh chóng thu dọn đồ đạc, mang theo cặp công văn đi ra ngoài, dặn dò thư kí: “Thư kí Lâm, hôm nay tôi về nhà, không cần gọi di động, có vấn đề gì e-mail cho tôi, buổi tối tôi sẽ xem, bất luận là ai gọi tới đều mời bọn họ để lại lời nhắn, còn những việc khác ngày mai nói sau.”
“Dạ vâng, tổng giám đốc, nhưng mà, tổng giám đốc, ở đây có một phần tài liệu cần ngài kí gấp…..” Nhanh tay lẹ mắt từ trước tới nay như thư kí Lâm cũng không phản ứng kịp, lúc cầm tài liệu đuổi theo, tổng giám đốc đã đi vào thang máy, biến mất khỏi tầng 29.
Thư kí Lâm không thể tin nhìn vào đồng hồ trên tay, năm giờ hai mươi phút, nhìn lại thời gian hiển thị trên máy tính, đồng hồ đeo tay của anh không bị hỏng, là năm giờ hai mươi phút, tổng giám đốc từ trước đến giờ chỉ biết tăng ca tuyệt đối không về sớm lại đi về như thế.
Anh ta lại nhìn bên ngoài, không có mưa màu đỏ rơi xuống, làm sao lại xảy ra sự việc kỳ quái như vậy? Thật sự là kỳ quái!
Hiển nhiên, lúc này thư kí Lâm còn chưa ý thức được, người thực sự chi phối lí trí của tổng giám đốc đại nhân là ai.
Vẫn còn trong trạng thái khiếp sợ, Lăng Nguyên Ái vừa đi ra khỏi phòng, nhốt mình trong phòng rửa tay, cầm kết quả xét nghiệm và tấm ảnh chụp ngẩn người, trên tấm ảnh đen trắng là điểm nhỏ, vừa rồi bác sĩ có nói cho cô biết, đó chính là đứa nhỏ của cô, bây giờ còn rất nhỏ, không nhìn thấy tứ chi, nhưng từ từ sẽ lớn lên, tứ chi của đứa bé thậm chí là hình dáng nói không chừng cũng sẽ nhìn thấy được.
Đứa bé…. Đứa bé của cô…….
Bên ngoài toilet truyền đến tiếng khóc yếu ớt của một cô bé, Lăng Nguyên Ái mở cửa phòng toilet, ở bên ngoài cạnh bồn rửa tay, có một cô bé mặc váy hồng, đang khóc túm góc áo của mẹ, mặc dù trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ vẻ quật cường, nhưng âm thanh nức nở không ngừng truyền ra, Lăng Nguyên Ái nhìn thấy cũng nổi lên đồng tình với cô bé.
“Du Du ngoan, đừng khóc, mẹ làm sao có thể không thương Du Du đâu?”
Mẹ cô bé bụng tròn vo, nhìn hình dáng chắc mang thai tầm năm, sáu tháng, dịu dàng gọi tên, trấn an cô bé.
“Nhưng mà….Nhưng mà anh Phong nhà kế bên nói, mẹ có em trai rồi sẽ không cần Du Du nữa” Cô bé nắm lấy góc áo của mẹ chà sát mặt không chịu buông tay.
Bà mẹ nắm tay cô bé đặt lên bụng mình,”Du Du, mẹ vĩnh viễn sẽ yêu con, hơn nữa sẽ có thêm người yêu con nha.”
“Là ai?” co bé hai mắt rưng rưng nhìn mẹ.
“Là em trai con.” Bà mẹ đem tay của cô bé đặt lên trên tay mình,”Đó là em trai của Du Du, em cũng sẽ yêu con, giống như cha và mẹ đều yêu con, về sau em trai sẽ bảo vệ con, vĩnh viễn đều như vậy, nhưng hiện tạo em còn nhỏ, Du Du phải bảo vệ em trước.”
“Thật không ạ? Em cũng sẽ yêu con, mẹ cũng yêu con, ba cũng yêu con?” Vẻ mặt cô bé nghi hoặc vuốt ve bụng mẹ, đột nhiên, khuôn mặt nhỏ nhắn sợ hãi,”Mẹ, mẹ…..em.....”
“Em trai chào con đó, em nói em rất yêu chị gái.” Bà mẹ vừa dựa vào bồn rửa tay, vừa để cho cô bé vuốt ve được bụng mẹ, cho dù ngồi tư thế đó thật mệt, nhưng cô vẫn cười yếu ớt giải đáp nghi hoặc trong lòng của cô bé.
Cuối cùng bà mẹ dắt cô bé vẻ mặt tươi cười ra ngoài, lúc đến cửa ánh mắt của bà mẹ vừa vặn chạm phải hai mắt rình mò của Lăng Nguyên Ái, Lăng Nguyên Ái không kịp lùi về, lại bị nụ cười trên khuôn mặt của bà mẹ mê hoặc, nụ cười này mang theo sự dịu dàng toát ra từ bản năng của người mẹ, mềm mại như nước.
Cô không kìm được lòng nhìn xuống bụng vẫn còn bằng phẳng của mình, bé con, mẹ cũng yêu con…
Khóe miệng Lăng Nguyên Ái cong lên, trên khuôn mặt non nớt xuất hiện nụ cười của bà mẹ vừa mới gặp.
Tươi cười không duy trì được bao lâu, ánh mắt của cô lại dâng lên chút bi thương, Hoắc Nhật Ninh sẽ thích đứa bé này sao? Trước mắt tạm thời không nên nói cho anh biết…
Lăng Nguyên Ái rời khỏi khoa sản phụ, gần đây có một cửa hàng bách hóa, tuy rằng không có ý định nói với chồng về chuyện mình mang thai, nhưng vẫn muốn cùng cha mẹ chia sẻ niềm vui này, muốn đến của hàng bách hóa mua chút quà về biếu cha mẹ.
Ở quầy chuyên bán tây trang cô mua một bộ tây trang thích hợp cho mùa hè, tính để tặng ba, Lăng Nguyên Ái lại đến quầy chuyên bán đồ trang điểm, trên tay cô là túi to quần áo thương hiệu cao cấp đã sớm thu hút sự chú ý của một loạt nhân viên quầy hàng chuyên doanh, mua toàn đồ nhãn hiệu tốt như thế, đúng là giàu có.
“Tiểu thư, có muốn thử sản phẩm dưỡng da không, đây là loại mới nhất, hiện tại mua còn hưởng ưu đãi 8%.” Cô nhân viên tận tình giới thiệu sản phẩm mình bán, “Hay là cô xem phấn trang điểm, những thứ này đều là màu sắc lưu hành nhất hiện nay.”
“Tôi không muốn phấn trang điểm.” Lăng Nguyên Ái lắc đầu, mặc dù cô bình thường cũng thích cùng đám chị em thân thiết tô son điểm phấn, nhưng là bây giờ cô đã mang thai, những thứ đồ này không tốt cho em bé, “Cô giới thiệu cho tôi về kem dưỡng da từ bên trong đi, tôi muốn mua cho mẹ tôi một bộ.”
“Là tặng cho mẹ cô phải không? Vậy cái này là thích hợp nhất, có chứa chất chống lão hóa da và trị da nhăn, hơn nữa còn dùng được cho cả ngày và đêm, tiện lợi lại dễ sử dụng, mẹ của tiểu thư nhất định sẽ rất thích.” Cô nhân viên nhanh tay lấy ra một hộp mĩ phẩm nhìn rất tinh xảo.
Cô nhân viên ra sức chào hàng, cuối cùng Lăng Nguyên Ái cũng chọn bộ này.
“Cám ơn tiểu thư, mời cô cùng tôi đến bên kia trả tiền được không?” Cô nhân viên xách túi dẫn Lăng Nguyên Ái đến quầy thanh toán.
Vào đúng tầm tan sở, người đến cửa hàng bách hóa càng ngày càng đông, trước quầy thanh toán xếp thành một hàng dài, Lăng Nguyên Ái vừa liếc nhìn danh mục sản phẩm của bách hóa vừa đứng xếp hàng, hai ba khách hàng nữ quen biết nhau đang bàn tán vấn đề gì đó.
“Cô xem chưa? Đây là tuần san viết về Tổng giám độc tập đoàn Nhật Diễm.” Cách gần Lăng Nguyên Ái nhất là hai, ba cô gái mặc trang phục công sở, mặc dù vẫn đang là mùa xuân, nhưng các cô đã bắt đầu mặc áo thấp ngực, quần ngắn rồi.
“Xem rồi, làm sao lại không xem cơ chứ, Hoắc Nhật Ninh nha, đứng hàng thứ nhất danh sách quý công tử độc thân!” Đề tài này kéo theo tiếng thét chói tai của một đám cô gái công sở.
Nghe được tên Hoắc Nhật Ninh, Lăng Nguyên Ái theo bản năng dùng danh mục sản phẩm che kín mặt mình.
“Đáng tiếc a, trong bảng xếp hạng quý này không có tên anh ta, ba tháng trước Hoắc Nhật Ninh đã kết hôn, tức chết đi.” Cô gái thứ nhất thờ dài.
“Chẳng lẽ cô không đọc tuần san tiếp theo về Hoắc Nhật Ninh sao, đối với hôn nhân của anh ta thập phần nghi ngờ?” Cô gái thứ hai bắt đầu đề tài này, tỏ vẻ thần bí cùng kích động.
“Làm sao không xem, đều nói về cô vợ thần bí của anh ta, ban đầu khi lan truyền tin tức về đám cưới, không phải báo chí khắp nơi đều nói, Hoắc Nhật Ninh vì tiền nên mới kết hôn cùng con gái của chủ tịch tập đoàn Lăng Thị Lăng Thiên Tường.” Cô gái thứ ba cũng hăng hái tham gia bàn tán.
“Hơn nữa mọi người đều nói cô con gái của Lăng Thiên Tường không xấu xí thì cũng là một thân tàn tật, những thứ như danh tiếng thì ai mà không thích lên báo, cấp trên của chúng ta cũng vậy nữa là, nào có ai như cô ta, ngay cả một tấm hình cũng không lọt ra ngoài.”
Đề tài chậm rãi chuyển từ Hoắc Nhật Ninh đến trên người Lăng Nguyên Ái, nếu không phải cô nhân viên bán hàng đứng bên cạnh, Lăng Nguyên Ái đã sớm chạy thoát thân.
“Đúng, đúng! Lần trước hôn lễ của bọn họ, Con gái Lăng Thiên Tường, Lăng Nguyên Ái không để lộ ra một tấm hình nào, chỉ hé ra nửa khuôn mặt, trên mặt giống như bị rỗ.” Một cô gái thốt nên lời khinh bỉ.
Cái gì mặt rỗ, trên mặt cô lúc nào thì bị rỗ! Rõ ràng là có người muốn chụp trộm, đúng lúc bị Hoắc Nhật Ninh phát hiện, vội kéo cô, mà người chụp ảnh khi đó cũng nhanh tay chụp lại, hình bị mờ, dĩ nhiên là không nhìn rõ, tại sao lại có thể nói là mặt cô bị rỗ.
Lăng Nguyên Ái đứng ở phía sau, tức đến giậm chân!
Một cô gái từ đầu tới giờ một mực im lặng không lên tiếng rốt cụ không nhẫn nại được cũng tham gia thảo luận:”Tôi nói cho các cô biết, chị họ tôi làm việc trong tập đoàn Nhật Diễm, chị ấy nói với tôi Hoắc Nhật Ninh ngay sau ngày kết hôn liền đi làm, căn bản không cùng vợ đi hưởng tuần trăng mật, đúng hơn là Hoắc Nhật Ninh căn bản không coi trọng cô vợ này, hơn nữa không phải mọi người đều nói rằng Hoắc Nhật Ninh khi còn học đại học vẫn ở chung với bạn gái sao?”
Anh có bạn gái, Lăng Nguyên Ái chưa bao giờ xem báo lá cải, căn bản không biết việc này, cô lặng lẽ hạ xuống danh mục sản phẩm, dỏng tai lên nghe.
“Đúng đúng! Chính là cái cô Diêu Tình rất nổi tiếng của công ty PR Diêu Tình, nghe nói công ty của cô ta có một nửa là do Hoắc Nhật Ninh giúp đỡ.”
“Tin tức này có đáng tin không?”
“Đáng tin hay không tôi không biết.” Cô gái nọ lại nói tiếp:”Nhưng mà chị họ tôi có nói mấy ngày trước thấy Diêu Tình xuất hiện tại tập đoàn Nhật Diễm, hơn nữa Hoắc Nhật Nình còn tự mình đón cô ta lên, hai người bí mật nói chuyện trong phòng làm việc suốt hai tiếng đồng hồ.”
“Đúng là có gian tình!”
“Chị họ tôi con nói, thời điểm Hoắc Nhật Ninh kết thân với Lăng thị, thật ra thì nội bộ Nhật Diễm đúng lúc gặp khó khăn về tiền bạc, sau đám cưới, nhờ tập đoàn Lăng Thị giúp đỡ mới vượt qua khó khăn này, đây rõ ràng là cuộc hôn nhân bán mình vì tiền?”
“Đúng vậy a, Hoắc Nhật Ninh thật đáng thương.”
Mấy cô gái trả xong hóa đơn, xách theo chiến lệ phẩm đạp lên giày cao gót rời đi, lưu lại Lăng Nguyên Ái bộ dạng phát ngốc.
Cái gì…….Cái gì! Hoắc Nhật Nình đáng thương? Rõ ràng là cô bị nói thành mặt rỗ, tàn tật, xấu xí, tại sao nói anh đáng thương! Là cô đáng thương mới đúng chứ? Hơn nữa chồng cô còn đem tiền cho cô bạn gái gì đó của anh ăn chơi!
Ánh mắt ẩm ướt, cô thật muốn khóc nha!
“Tiểu thư, tiểu thư, đến lượt cô trả tiền.” Cô nhân viên bán hàng mỉm cười nhắc nhở Lăng Nguyên Ái đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình.
Ra khỏi của hàng bách hóa, Lăng Nguyên Ái tiện tay vẫy một chiếc taxi, hướng nhà mẹ đẻ mà đi, nhưng trong đầu vẫn vang lên lời cô gái công sở vừa nói.
Căn bản không dẫn vợ anh ta đi hưởng tuần trăng mật, đúng hơn là căn bản Hoắc Nhật Ninh không coi trong cô vợ này…
Diêu Tình xuất hiện tại tập đoàn Nhật Diễm, hơn nữa Hoắc Nhật Nình còn tự mình đón cô ta lên, hai người bí mật nói chuyện trong phòng làm việc suốt hai tiếng đồng hồ.
Thời điểm Hoắc Nhật Ninh kết thân với Lăng thị, thật ra thì nội bộ Nhật Diễm đúng lúc gặp khó khăc về tiền bạc, sau đám cưới, nhờ tập đoàn Lăng Thị giúp đỡ mới vượt qua khó khăn này, đây rõ ràng là cuộc hôn nhân bán mình vì tiền?
Trong hôn nhân, chồng ăn chơi lạc lối….về sau mới biết được bộ mặt thật đều là lỗi của người vợ sao?
Mặc dù cô vẫn biết, hôn nhân của cô cùng Hoắc Nhật Ninh là dựa trên lợi ích, anh có thể chuyên tâm gây dựng sự nghiệp của anh, mà cô chỉ là từ trong nhà chuyển đến chỗ ở mới, tiếp tục cuộc sống đơn giản của cô, trừ ban đêm ra, hai người dường như không có bất cứ sự tiếp xúc nào khác, giống như hai người xa lạ, chẳng qua là cùng sống trong một không gian mà thôi.
Nếu anh không thích cô, lại có người anh thích, tại sao không nói với cô? Nếu như anh chẳng qua chỉ muốn tiền, không phải thật lòng muốn ở cùng co, cô có thể xin ba cho anh mượn tiền, tại sao anh không nói với cô, cô sẽ cho anh tự do.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.