Chương 33
Heo Lườii Biếng ( Mỡ Mỡ)
07/09/2023
Sau khi Bạch Kha Nguyệt ngủ say Trạch Thiên mới rời giường sang phòng ngủ còn lại. Mạc Giai Kỳ vẫn chưa ngủ vẫn đợi anh.
"Đó là vợ anh sao? "
"Ừ!"
"Vậy con chúng ta thì tính sao nó đã sắp ba tháng rồi không lẽ anh tính để người khác nói nó là con hoang sao?"- Mạc Giai Kỳ xúc động nói.
"Không đâu em đừng lo anh sẽ nghĩ cách dù sao con bé cũng ngốc nghếch cứ coi như em gái nuôi trong nhà là được."
"Em gái em gái cái gì mà em gái chứ! Cứ việc ngày nào cô ta ôm anh còn được anh tận tình chăm sóc còn em và con thì sao?" - Mạc Giai Kỳ nước mắt ngắn nước mắt dài nhìn anh. Trạch Thiên đau lòng ôm cô ta vào lòng.
"Em yên tâm anh nhất định cho em và con một câu trả lời rõ ràng."- Trạch Thiên nhẹ nhàng hôn lên trán cô ta.
Đến nửa đêm Trạch Thiên đang ôm Mạc Giai Kỳ ngủ say nghe tiếng khóc liền bật dậy mở cửa ra thấy Bạch Kha Nguyệt ôm chiếc gối khóc lóc đi tìm mình giống như ngày đầu tiên cô về nhà anh. Mạc Giai Kỳ muốn giữa anh lại liền ôm eo anh nhưng nếu anh không về Bạch Kha Nguyệt nhất định khóc đến sáng không chịu đi ngủ. Anh không còn cách nào khác ngoài về phòng Bạch Kha Nguyệt xem ra không thể rời ngay cả khi cô đã ngủ say.
Mạc Giai Kỳ tức giận nén chiếc gối anh vừa nằm đi. Sáng hôm sau cô ta lại như không có chuyện gì dậy sớm làm bữa sáng thơm ngon cho hai người. Trạch Thiên thấy cô ta biết điều vậy cũng rất an tâm. Trước lúc anh đi làm cô ta chủ động ôm cổ hôn anh tình tứ trước mặt Bạch Kha Nguyệt. Đáng tiếc Bạch Kha Nguyệt vốn không hiểu hành động của cô ta là gì rất vô tư đi xem phim hoạt hình. Điều đó khiến Mạc Giai Kỳ tức phát điên. Cô ta liền đi tới cướp điều khiển của cô. Bạch Kha Nguyệt không cho ôm chiếc điều khiển đấu đi bị cô ta tìm được, cô liền dùng điều khiển đánh cô ta vốn chỉ là vết thương nhỏ. Cô ta liền dùng miếng băng lớn dán lại đợi lúc anh về nói do Bạch Kha Nguyệt đánh cô ta. Biết bản thân có lỗi với cô anh khuyên Mạc Giai Kỳ nhẫn nhịn cô mộ chút dù sao cũng là đứa bé năm tuổi không biết gì. Nhưng mỗi ngày sau đó cô ta ngày càng thương tích đầy mình Trạch Thiên thấy vậy trong lòng chút khó chịu trách mắng câu vài câu.
Bạch Kha Nguyệt không hiểu chuyện bị đổ oan cũng không biết nói ra cô chỉ có thể khóc . Trước giờ anh chứ từng lớn tiếng với cô cho dù cô làm sai cái gì? Bạch Kha Nguyệt khóc lóc một hồi Trạch Thiên không có ý định dỗ cô. Bạch Kha Nguyệt muốn gọi điện cho mẹ muốn về với bà anh mới hoảng loạn dỗ dành cô. Nếu ba mẹ cô biết chuyện nhất định không để yên chuyện này.
Nhìn thấy Bạch Kha Nguyệt mỗi đêm được ngủ với anh giờ phút này còn được anh cho ngồi lên lòng Mạc Giai Kỳ tức đến phát điên tay nắm chặt gấu váy.
Ngày hôm sau Tiểu Nhất mang chút đồ ăn đến cho người gặp mặt Mạc Giai Kỳ bà biết cô là người yêu cũ của con trai mình thì không vui dù sao thì anh cũng là người có gia đình nhưng Mạc Giai Kỳ lại không sợ xấu hổ thẳng thắng nói.
"Con có thai rồi là của Tiểu Thiên."
Tiểu Nhất nghe xong rất tức giận bà đập hết chỗ thức ăn mình mang đến muốn gọi con trai về hỏi tội. Anh không biết nếu chuyện này nộ ra ngoài Trạch Dương sẽ giết anh thể nào không? Nhưng dù sao bà cũng là người mẹ con trai lấy vợ hơn năm không động tĩnh gì? Dù sao cô vợ anh cũng ngốc nghếch vốn cần người chăm sóc, bà cũng không hy vọng nhiều nhưng trong thâm tâm và vẫn luôn muốn có cháu bế dù có vất vả hơn nữa. Khi nhìn thấy giấy siêu âm trái tim bà dịu lại lặng lẽ rời đi . Dường như dần chấp nhận con cô, nhưng mà không hề biết việc làm hôm nay sẽ tạo ra tai hoạ sau này.
Sau khi biết gia đình anh đứng phía mình cô ta càng không ngần ngại gì dù sao cũng có cục cưng trong bụng cô họ có thể làm gì?
Cô ta nghĩ ra cách chuốc hận bản thân lên người Bạch Kha Nguyệt đánh vào chỗ quần áo che được lại thêm sau khi Mạc Giai Kỳ tới cô ta đều giúp Bạch Kha Nguyệt tắm rửa cố ý bôi dầu tắm vào vết thương. Bạch Kha Nguyệt đau chỉ có thể khóc cô đâu thể nói ra điều bản thân chịu đựng bởi cô vốn không biết chúng là cái. Trạch Thiên thấy cô quấy khóc lại nghĩ chuyện bình thường. Dù sao trẻ em cũng vậy mà.
Tiểu Nhất lần sau tới cũng mang nhưng đồ bổ tới cho cô ta mặc dù bà vẫn tỏ thái độ không thích cô ta.
Sau hai tháng bụng cô ta lớn hơn rất nhiều lúc này Bạch Kha Nguyệt đã sợ cô ta một trời chỉ cần cô ta nói cô liền ngốc nghếch làm theo nhưng khi không vui cô ta vẫn sẽ dùng thắt lưng của Trạch Thiên đánh Bạch Kha Nguyệt . Trong thời điểm đó Bạch Diêm An đang cùng ông xã đi du lịch biển với âm mưu của Trạch Dương là kiếm thêm thằng ** đi học cùng cháu. Ông chỉ muốn hưởnh thụ cảm giác bế con khi về già mà thôi!
"Đó là vợ anh sao? "
"Ừ!"
"Vậy con chúng ta thì tính sao nó đã sắp ba tháng rồi không lẽ anh tính để người khác nói nó là con hoang sao?"- Mạc Giai Kỳ xúc động nói.
"Không đâu em đừng lo anh sẽ nghĩ cách dù sao con bé cũng ngốc nghếch cứ coi như em gái nuôi trong nhà là được."
"Em gái em gái cái gì mà em gái chứ! Cứ việc ngày nào cô ta ôm anh còn được anh tận tình chăm sóc còn em và con thì sao?" - Mạc Giai Kỳ nước mắt ngắn nước mắt dài nhìn anh. Trạch Thiên đau lòng ôm cô ta vào lòng.
"Em yên tâm anh nhất định cho em và con một câu trả lời rõ ràng."- Trạch Thiên nhẹ nhàng hôn lên trán cô ta.
Đến nửa đêm Trạch Thiên đang ôm Mạc Giai Kỳ ngủ say nghe tiếng khóc liền bật dậy mở cửa ra thấy Bạch Kha Nguyệt ôm chiếc gối khóc lóc đi tìm mình giống như ngày đầu tiên cô về nhà anh. Mạc Giai Kỳ muốn giữa anh lại liền ôm eo anh nhưng nếu anh không về Bạch Kha Nguyệt nhất định khóc đến sáng không chịu đi ngủ. Anh không còn cách nào khác ngoài về phòng Bạch Kha Nguyệt xem ra không thể rời ngay cả khi cô đã ngủ say.
Mạc Giai Kỳ tức giận nén chiếc gối anh vừa nằm đi. Sáng hôm sau cô ta lại như không có chuyện gì dậy sớm làm bữa sáng thơm ngon cho hai người. Trạch Thiên thấy cô ta biết điều vậy cũng rất an tâm. Trước lúc anh đi làm cô ta chủ động ôm cổ hôn anh tình tứ trước mặt Bạch Kha Nguyệt. Đáng tiếc Bạch Kha Nguyệt vốn không hiểu hành động của cô ta là gì rất vô tư đi xem phim hoạt hình. Điều đó khiến Mạc Giai Kỳ tức phát điên. Cô ta liền đi tới cướp điều khiển của cô. Bạch Kha Nguyệt không cho ôm chiếc điều khiển đấu đi bị cô ta tìm được, cô liền dùng điều khiển đánh cô ta vốn chỉ là vết thương nhỏ. Cô ta liền dùng miếng băng lớn dán lại đợi lúc anh về nói do Bạch Kha Nguyệt đánh cô ta. Biết bản thân có lỗi với cô anh khuyên Mạc Giai Kỳ nhẫn nhịn cô mộ chút dù sao cũng là đứa bé năm tuổi không biết gì. Nhưng mỗi ngày sau đó cô ta ngày càng thương tích đầy mình Trạch Thiên thấy vậy trong lòng chút khó chịu trách mắng câu vài câu.
Bạch Kha Nguyệt không hiểu chuyện bị đổ oan cũng không biết nói ra cô chỉ có thể khóc . Trước giờ anh chứ từng lớn tiếng với cô cho dù cô làm sai cái gì? Bạch Kha Nguyệt khóc lóc một hồi Trạch Thiên không có ý định dỗ cô. Bạch Kha Nguyệt muốn gọi điện cho mẹ muốn về với bà anh mới hoảng loạn dỗ dành cô. Nếu ba mẹ cô biết chuyện nhất định không để yên chuyện này.
Nhìn thấy Bạch Kha Nguyệt mỗi đêm được ngủ với anh giờ phút này còn được anh cho ngồi lên lòng Mạc Giai Kỳ tức đến phát điên tay nắm chặt gấu váy.
Ngày hôm sau Tiểu Nhất mang chút đồ ăn đến cho người gặp mặt Mạc Giai Kỳ bà biết cô là người yêu cũ của con trai mình thì không vui dù sao thì anh cũng là người có gia đình nhưng Mạc Giai Kỳ lại không sợ xấu hổ thẳng thắng nói.
"Con có thai rồi là của Tiểu Thiên."
Tiểu Nhất nghe xong rất tức giận bà đập hết chỗ thức ăn mình mang đến muốn gọi con trai về hỏi tội. Anh không biết nếu chuyện này nộ ra ngoài Trạch Dương sẽ giết anh thể nào không? Nhưng dù sao bà cũng là người mẹ con trai lấy vợ hơn năm không động tĩnh gì? Dù sao cô vợ anh cũng ngốc nghếch vốn cần người chăm sóc, bà cũng không hy vọng nhiều nhưng trong thâm tâm và vẫn luôn muốn có cháu bế dù có vất vả hơn nữa. Khi nhìn thấy giấy siêu âm trái tim bà dịu lại lặng lẽ rời đi . Dường như dần chấp nhận con cô, nhưng mà không hề biết việc làm hôm nay sẽ tạo ra tai hoạ sau này.
Sau khi biết gia đình anh đứng phía mình cô ta càng không ngần ngại gì dù sao cũng có cục cưng trong bụng cô họ có thể làm gì?
Cô ta nghĩ ra cách chuốc hận bản thân lên người Bạch Kha Nguyệt đánh vào chỗ quần áo che được lại thêm sau khi Mạc Giai Kỳ tới cô ta đều giúp Bạch Kha Nguyệt tắm rửa cố ý bôi dầu tắm vào vết thương. Bạch Kha Nguyệt đau chỉ có thể khóc cô đâu thể nói ra điều bản thân chịu đựng bởi cô vốn không biết chúng là cái. Trạch Thiên thấy cô quấy khóc lại nghĩ chuyện bình thường. Dù sao trẻ em cũng vậy mà.
Tiểu Nhất lần sau tới cũng mang nhưng đồ bổ tới cho cô ta mặc dù bà vẫn tỏ thái độ không thích cô ta.
Sau hai tháng bụng cô ta lớn hơn rất nhiều lúc này Bạch Kha Nguyệt đã sợ cô ta một trời chỉ cần cô ta nói cô liền ngốc nghếch làm theo nhưng khi không vui cô ta vẫn sẽ dùng thắt lưng của Trạch Thiên đánh Bạch Kha Nguyệt . Trong thời điểm đó Bạch Diêm An đang cùng ông xã đi du lịch biển với âm mưu của Trạch Dương là kiếm thêm thằng ** đi học cùng cháu. Ông chỉ muốn hưởnh thụ cảm giác bế con khi về già mà thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.