Chương 12: Trần tổng tài ngớ ngẩn ??
Liễu Trương
12/07/2018
Trần tổng đã điều tra ra Chu Giang là ai rồi.
Hắn hiếp mắt tỏ ý nói tiếp
- Chu Giang chính là em trai của thiếu phu nhân, được biết cậu ấy bị bệnh tim bẩm sinh thân thể rất yếu ớt, sắp tới thiếu phu nhân có đặt lịch cho cậu ta phẫu thuật, có thể về việc viện phí khá cao nên cô ấy mới bán máu. Jay nhìn tư liệu điều tra trình bày
Ánh mắt hắn có chút trầm bổng nhìn Gia Ái gầy gò trên giường bệnh, tim hắn bỗng ngứa ngáy, việc này tại sao cô không nói hắn? Chẳng lẽ cô không tin hắn, nghĩ đến đây hắn lại khó chịu
- Giải quyết tiền viện phí, ngày mai đem tư liệu của thiếu phu nhân đến đây.
Quả thật ngoài việc cưới cô, ngoài ra hắn không biết gì khác ngay cả sự tồn tại của cậu em " vợ" này. Nói không biết thì cũng không phải đúng hơn là hắn không quan tâm cô là ai, chỉ cần cô yên phận để bệnh tình bà nội tốt lên lúc ấy hắn đuổi cô đi cũng không muộn. Nhìn cô lúc này không giống ngày đó, hắn cưới cô hoàn toàn do một mình cô giở trò leo lên giường hắn, mà bà nội lại cũng theo phe cô ta nằng nặc bắt hắn lấy cô ta đến nổi lên cơn đau tim, bất đắc dĩ hắn mới phải lấy cô. Ban đầu hắn thật sự rất khinh bỉ cùng với chán ghét cô, nhưng càng tiếp xúc với cô càng lạ đôi lúc hắn cảm giác cô hoàn toàn không giống như người xảo quyệt, nhưng thế thì thế nào có lẽ cô diễn quá tốt thôi
- Mẹ.. Mẹ.. Đừng đi..hic..con thật sự rất..mệt mỏi.. Cô lại mơ thấy ác mộng, nước mắt giàn giụa tay cô quơ loạng choạng như muốn níu kéo thứ gì đó rất quan trọng.
Nhìn thấy cô kích động, cây kim truyền máu cũng vì vậy mà sắp rơi ra, hắn nhanh chóng giữ lấy tay cô, cố định đầu kim.
Cảm giác được mùi hương hổ phách nhàn nhạt, không hiểu sao cô cảm thấy yên tâm liền ôm chầm lấy người phía trước. Cái đầu nhỏ dụi dụi như đứa trẻ vào lòng ngực rắn chắc của hắn, an tâm ngủ thiếp đi. Đột ngột gặp loại chuyện này, hắn nhất thời không biết làm gì. Sợ đẩy cô ra cô sẽ đau, nhưng giữ cô lại trong lòng thì.. Cảm giác cũng không tệ. - Ngoan ngủ đi. Âm thanh tuy khàn nhưng dịu dàng không ít, có lẽ dáng vẻ quan tâm này ngay cả hắn cũng không biết
Trên chiếc giường nhỏ, có một cô gái nhỏ xinh đẹp nép người vào lòng một người đàn ông mạnh mẽ đang vụng về vuốt lưng cô. Ánh nắng như xuân ban mai nhẹ nhàng nhưng thắm thiết rọi sáng góc đầu giường bệnh, như đang ngăn cách thế giới yên bình của của bọn họ với thế giới vội vã và đầy chông gai kia. Dù tương lại sóng gió như thế nào, có lẽ số phận đã định hai người họ là dành cho nhau
Trước cảnh tượng này, Jay nhẹ nhàng bước ra ngoài với khuôn mặt thẫn thờ. Đóng cửa anh nhìn hai tên vệ sĩ
- Khoa khám mắt nằm ở phía nào?
Nhìn theo tay tên vệ sĩ Jay tội nghiệp vừa đi vừa lẩm bẩm
- Đó là chủ tịch đúng không.. Đó là chủ tịch đúng không...
Thật tội cho chàng trai Jay vẫn còn bàng hoàng trước bộ dạng " ngớ ngẩn" của Trần tổng tài máu lạnh mà cậu thường biết
Tác giả: Tội thiệt.. Tội thiệt
Hắn hiếp mắt tỏ ý nói tiếp
- Chu Giang chính là em trai của thiếu phu nhân, được biết cậu ấy bị bệnh tim bẩm sinh thân thể rất yếu ớt, sắp tới thiếu phu nhân có đặt lịch cho cậu ta phẫu thuật, có thể về việc viện phí khá cao nên cô ấy mới bán máu. Jay nhìn tư liệu điều tra trình bày
Ánh mắt hắn có chút trầm bổng nhìn Gia Ái gầy gò trên giường bệnh, tim hắn bỗng ngứa ngáy, việc này tại sao cô không nói hắn? Chẳng lẽ cô không tin hắn, nghĩ đến đây hắn lại khó chịu
- Giải quyết tiền viện phí, ngày mai đem tư liệu của thiếu phu nhân đến đây.
Quả thật ngoài việc cưới cô, ngoài ra hắn không biết gì khác ngay cả sự tồn tại của cậu em " vợ" này. Nói không biết thì cũng không phải đúng hơn là hắn không quan tâm cô là ai, chỉ cần cô yên phận để bệnh tình bà nội tốt lên lúc ấy hắn đuổi cô đi cũng không muộn. Nhìn cô lúc này không giống ngày đó, hắn cưới cô hoàn toàn do một mình cô giở trò leo lên giường hắn, mà bà nội lại cũng theo phe cô ta nằng nặc bắt hắn lấy cô ta đến nổi lên cơn đau tim, bất đắc dĩ hắn mới phải lấy cô. Ban đầu hắn thật sự rất khinh bỉ cùng với chán ghét cô, nhưng càng tiếp xúc với cô càng lạ đôi lúc hắn cảm giác cô hoàn toàn không giống như người xảo quyệt, nhưng thế thì thế nào có lẽ cô diễn quá tốt thôi
- Mẹ.. Mẹ.. Đừng đi..hic..con thật sự rất..mệt mỏi.. Cô lại mơ thấy ác mộng, nước mắt giàn giụa tay cô quơ loạng choạng như muốn níu kéo thứ gì đó rất quan trọng.
Nhìn thấy cô kích động, cây kim truyền máu cũng vì vậy mà sắp rơi ra, hắn nhanh chóng giữ lấy tay cô, cố định đầu kim.
Cảm giác được mùi hương hổ phách nhàn nhạt, không hiểu sao cô cảm thấy yên tâm liền ôm chầm lấy người phía trước. Cái đầu nhỏ dụi dụi như đứa trẻ vào lòng ngực rắn chắc của hắn, an tâm ngủ thiếp đi. Đột ngột gặp loại chuyện này, hắn nhất thời không biết làm gì. Sợ đẩy cô ra cô sẽ đau, nhưng giữ cô lại trong lòng thì.. Cảm giác cũng không tệ. - Ngoan ngủ đi. Âm thanh tuy khàn nhưng dịu dàng không ít, có lẽ dáng vẻ quan tâm này ngay cả hắn cũng không biết
Trên chiếc giường nhỏ, có một cô gái nhỏ xinh đẹp nép người vào lòng một người đàn ông mạnh mẽ đang vụng về vuốt lưng cô. Ánh nắng như xuân ban mai nhẹ nhàng nhưng thắm thiết rọi sáng góc đầu giường bệnh, như đang ngăn cách thế giới yên bình của của bọn họ với thế giới vội vã và đầy chông gai kia. Dù tương lại sóng gió như thế nào, có lẽ số phận đã định hai người họ là dành cho nhau
Trước cảnh tượng này, Jay nhẹ nhàng bước ra ngoài với khuôn mặt thẫn thờ. Đóng cửa anh nhìn hai tên vệ sĩ
- Khoa khám mắt nằm ở phía nào?
Nhìn theo tay tên vệ sĩ Jay tội nghiệp vừa đi vừa lẩm bẩm
- Đó là chủ tịch đúng không.. Đó là chủ tịch đúng không...
Thật tội cho chàng trai Jay vẫn còn bàng hoàng trước bộ dạng " ngớ ngẩn" của Trần tổng tài máu lạnh mà cậu thường biết
Tác giả: Tội thiệt.. Tội thiệt
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.