Chương 38: Chương 35: Anh là thầy giáo biến thái (18+)
NoharaMia
11/10/2018
- Bà xã yêu xong rồi sao? Một giọng trầm ấm vang lên gây chú ý. Tiểu Nhi theo bản năng liền xoay mặt lại, đưa mắt nhìn Hoàng Thuận
Thấy anh chẳng có chút thay đổi gì khi cô quay lại, liền tò mò hỏi
- Anh..không chọn đồ sao?
- Anh chọn xong rồi! Bà xã, quay lại cho anh xem nào!
Hoàng Thuận cười nói. Anh vui vì cô đã chịu nói chuyện dịu dàng với anh.
Tiểu Nhi xoay người, Hoàng Thuận đỏ mặt, ngây người nhìn cô
Cô khoác lên mình một chiếc váy màu xanh da trời không dây ôm sát cơ thể quyến rũ, vừa tôn lên làn da trắng mịn, vừa để lộ vùng cổ trắng và xương quai xanh.
Khuôn ngực đầy đặn e thẹn lấp ló sau mảnh vải mềm mượt, từ phần mông đi xuống được chẻ ra, để lộ chân trái thon dài trắng muốt. Phần lưng ong trắng đẹp được phơi bày ra, cô lại khoác thêm chiếc áo lông cừu, khiến cô vừa kiêu sa quý phái, vừa quyến rũ mê hồn.
(Có những từ mik ko bk dùng sao cho phù hợp, mong các bạn thông cảm ạ!)
Ngay cả Hiên Anh dù đẹp đến đâu cũng bị vẻ đẹp của cô làm cho mê mẩn, vì thế mà trong lòng có phần ghen tị
- Bà xã, em thật đẹp! Anh nói, đi lại gần cô, ôm lấy eo cô dịu dàng vuốt ve
Tiểu Nhi đỏ mặt, cô gật nhẹ đầu, nói
- E...em thích bộ này, nên em...em...có thể...
- Được, chỉ cần là bà xã muốn, anh sẽ mua!
Hoàng Thuận yêu chiều nói. Tiểu Nhi khẽ mỉm cười, cô đứng soi gương lại một lần nữa rồi vào phòng thay đồ lại.
10 phút sau, cô rời khỏi phòng với chiếc đầm bình thường, trên tay cầm bộ dạ phục đi đến đưa Hiên Anh.
- Hai ngày sau tôi sẽ đến lấy, hôm đó nhớ mời các chuyên gia trang điểm giỏi nhất đến!
Anh nói, rút ví ra, lấy trong đó một cọc tiền toàn giấy 500.000 rồi đưa cho Hiên Anh
Cô ta nhận lấy, tính số tiền anh đưa rồi thối tiền dư cho anh. Hoàng Thuận cùng Tiểu Nhi rời khỏi Fashion and Beauty, Tiểu Nhi liền thay đổi thái độ, tỏ vẻ lạnh nhạt với anh
- Em sao vậy? Anh nhíu mày hỏi
- Đến đây thì không cần diễn kịch nữa, phải không? Cô khoanh tay liếc mắt hỏi
- À, ừm, em nói phải! Vậy...bây giờ như lời hứa, anh sẽ đưa em đi ăn bánh, nhé?
Hoàng Thuận dịu dàng nói. Tiểu Nhi thở nhẹ, cô lắc đầu
- Không cần, tôi muốn về nhà nghỉ ngơi.
- Bà xã, ở tiệc rượu sẽ có buổi khiêu vũ, chi bằng hôm nay anh đưa em đi học khiêu vũ, đến hôm đó ta cùng nhảy với nhau!
Hoàng Thuận liền lấy cớ nói, dù sao anh cũng muốn ra ngoài hít thở đi chơi cùng cô, vả lại anh cũng là một "giáo viên dạy khiêu vũ", anh chỉ là muốn thấy cơ thể cô dẻo dai uyển chuyển trong mỗi động tác mang chất sexy mà thôi!
- Tôi tại sao phải học khiêu vũ để nhảy cùng anh? Cô hỏi
- Bà xã, nếu em khiêu vũ giỏi, tương lai sẽ rất sáng lạng. Anh cười nói
- Vậy ý anh là...sau này có gì, anh đuổi tôi đi rồi, tôi vẫn có thể dùng cái này để làm nghề kiếm tiền, phải không?
Cô khó chịu hỏi tiếp
- Bà xã, ông xã em cũng giỏi khiêu vũ, chúng ta cũng nên tặng Chi An một món quà lớn chứ!!
Anh dụ dỗ nói, mục đích cũng chỉ có một!
- Món quà gì? Cô giả vờ ngây ngô hỏi
- Làm khuynh đảo cả bữa tiệc bằng việc khiêu vũ, cũng coi như là một món quà dành tặng cho Chi An, không phải rất tuyệt sao?
Tiểu Nhi nghe thế, cũng cho là hợp lí, liền chống cằm suy nghĩ, rồi gật đầu nói
- Thôi được, vậy...tôi sẽ học ở đâu?
- Em sẽ học ở nhà, thầy giáo sẽ là anh!
Hòang Thuận cười tươi như hoa nói. Tiểu Nhi có hơi ngạc nhiên, cô liền nói
- Tôi thích học người khác hơn!
- Bà xã, em nên vui khi anh là thầy em mới đúng! Hoàng Thuận cười nói
- Lí do?
- Vì thứ nhất, phòng tập của em rộng hơn bất kì căn phòng tập nào, thiết bị máy móc đầy đủ, tiện nghi đơn giản. Thứ hai, chồng em không hề nghiêm khắc với em, trừ những người khác. Khi em mệt, chồng em sẽ đặc biệt tặng em 2 tiếng để nghỉ ngơi, vả lại trong lúc tập cũng có bánh snack, coca.... Các nơi tập khác không có như thế đâu bà xã, vì thế đó là lí do tại sao tập với ông xã em sẽ tốt hơn
Anh cười tươi đưa ra mọi lí do tốt nhất để ép cô phải học với mình. Tiểu Nhi nghe anh nói thế, cô cũng miễn cưỡng gật đầu đồng ý
Hoàng Thuận vui sướng, anh nhanh chóng đưa cô lên xe rồi lái về biệt thự
Biệt thự Dạ gia...
Cha mẹ Dạ ngồi trên ghế sofa, một người thì khóc thút thít, người còn lại thì ôm đầu buồn bã
Từ sau khi Khả Ái mất, cả gia đình ai nấy cũng đều buồn. Không khí đau buồn bao trùm lấy căn biệt thự lạnh lẽo, cha mẹ Dạ không thiết ăn uống, ngày ngày khóc lóc, nước mắt làm bạn, không ai nói với nhau một lời
Nghiên Phong lái xe về đến nơi, liền bấm còi
Còi vang lên ầm ĩ, quản gia chạy ra mở cửa cho anh vào. Nghiên Phong lái xe vào trong, đậu ngay vườn rồi bước xuống, mang bộ dạng có chút khẩn trương đi vào
- Cha mẹ! Anh gọi, bọn họ ngước mắt lên nhìn anh, mẹ Dạ chạy đến ôm anh khóc lớn
Nghiên Phong đỡ bà ngồi xuống ghế, anh dịu dàng dỗ bà nín
- Mẹ đừng khóc nữa, bây giờ có khóc cũng chẳng thể làm cổ sống lại, Khả Ái ở trên trời, thấy hai người như thế này sẽ không vui, vì thế mà không thể nhắm mắt yên nghỉ nơi chín suối.
Anh nói, vuốt lưng bà. Cha mẹ Dạ nghe anh nói thế, mẹ Dạ liền lấy khăn lau nước mắt, cha Dạ cũng cố gắng trấn tĩnh lại bản thân mình
Nghiên Phong thấy họ không khóc nữa, trong lòng có chút yên tâm. Dù là nói thế, nhưng anh cũng đâu khác gì họ, cũng có lẽ chỉ biết an ủi bản thân bằng những lời nói đó
- Cảm ơn con, Nghiên Phong. Khả Ái thật may mắn khi có con ở bên. Cha Dạ mỉm cười nói
- Dạ không, con thật tồi tệ! Con đã không thể bảo vệ được cô ấy, con cảm thấy mình có lỗi lắm! Hơn nữa, mới gần đây, con....con đã mắc phải một lỗi rất nghiêm trọng, có lẽ...cả cuộc đời con sẽ chỉ mãi hối hận và đau buồn!
Anh nói, cúi thấp đầu xuống, nước mắt bỗng nhiên chảy xuống
Cha mẹ Dạ lấy làm lạ, không hiểu câu sau của anh, mẹ Dạ liền hỏi
- Ý con...là sao?
- Đêm hôm qua, con....vì quá say xỉn mà đã....lên giường.... cùng một nữ nhân....hiện là... sinh viên....của trường....đại học sư phạm....Bắc Kinh. Anh ngập ngừng nói, hai tay lo sợ run rẩy mà nắm lấy nhau
Cha mẹ Dạ không có gì gọi là bất ngờ, mẹ Dạ nói
- Chúng ta biết con có lí do riêng nên mới làm thế. Khả Ái là người tốt, con bé sẽ không trách móc con đâu
- Nhưng...
- Nghiên Phong, con bé đã không còn, chúng ta ở lại Trung Quốc cũng rất cô đơn. Mới đây, anh trai của con bé đã gọi điện và nói sẽ đón chúng ta sang Anh sống, thế nên, cha mẹ cũng đã quyết định sẽ rời Trung Quốc và sang đó sống cùng con cái.
Cha Dạ nói
Nghiên Phong ngạc nhiên, anh liền hỏi
- Thật sao? Cha mẹ...là đang đùa phải không?
- Không, chúng ta không đùa. Dù sao cũng đã già cả rồi, không thể nào sống thiếu con cháu được. Con cũng còn trẻ, nên lấy vợ mới sẽ tốt hơn. Mẹ Dạ mỉm cười nói
- Không, con không thể. Con...
Anh chưa kịp nói thì cha Dạ chặn họng anh, nói
- Nghiên Phong, Khả Ái sẽ không vui nếu con vì con bé mà ở giá suốt đâu. Nó chắc chắn cũng mong con sẽ kiếm được một cô vợ hiền lành đảm đang để thay thế nó mà chăm sóc con. Thế nên, cha mong con có thể đừng vì chuyện này mà không dám yêu ai khác. Cuộc đời con còn dài, cứ lấy vợ mới đi nhé?
Nghiên Phong nghe ông khuyên như thế, cũng thấy chuyện này hợp lí, nhưng anh cũng chỉ gật đầu cho có, bởi vì anh cho rằng ngoài cô ra anh sẽ không yêu ai khác. Nhưng anh đâu thể đoán trước được tương lai, có thể, có một cô gái sẽ cùng anh sánh vai thì sao?!
Biệt thự Ưng gia....
- Đây là....phòng tập sao? Tiểu Nhi ngạc nhiên trước căn phòng rộng lớn với đầy đủ tiện nghi và thiết bị máy móc tiên tiến, không những thế còn có cả 5 cái tủ lạnh nữa chứ, còn thêm cả giường ngủ và tivi!
Đây còn hơn cả cái phòng tập nữa là!
- Em thích chứ? Hoàng Thuận hỏi, tay ôm lấy eo cô
Tiểu Nhi giật mình, cô liếc nhìn anh, hỏi
- Tôi sẽ tập ở đây à?
- Phải, và đây là đồ tập luyện của em. Anh đưa một chiếc váy ngắn 5cm hai dây màu đen cho cô
Tiểu Nhi nhìn bộ đồ, hai má đỏ lên, tim đập mạnh. Chiếc váy ngắn 5cm màu đen hai dây thật gợi cảm khi vải quá mỏng manh như đồ ngủ. Lưng áo phô ra lưng trần. Và có vẻ như là rất bó
Quyến rũ thế này, cô sao dám mặc được chứ, nhìn như là đang câu dẫn đàn ông vậy!
- Tôi không mặc đâu! Thật hở! Cô khó chịu nói
- Học khiêu vũ thì nên ăn mặc thoải mái chứ, bà xã! Anh ôm lấy cô từ đằng sau, tựa cằm lên vai cô, tham lam ngửi lấy mùi hương trên cơ thể cô
- Nhưng...
- Mặc đi bà xã, anh sẽ giúp em thay! Hoàng Thuận tươi cười nói. Tiểu Nhi đỏ mặt ngại ngùng, cô xua tay nói
- Không cần, tôi tự mặc được.
- Bà xã, anh sẽ thay giúp em. Hoàng Thuận xoay người cô lại, bắt đầu kéo khóa váy xuống, nhanh chóng lột ra
Tiểu Nhi chưa kịp định thần đã bị anh đè lên ghế, cởi bỏ đồ lót
- A, anh là thầy giáo biến thái! Buông ra. Cô giãy giụa
Nhưng cô đâu biết rằng tư thế hiện tại của cô chính là đang mời gọi con sói lang bên trong anh. Hoàng Thuận nhìn cơ thể đẹp đẽ của cô, không nhịn được liền cúi xuống liếm đầu nhũ hoa đang ửng hồng
Tiểu Nhi khẽ rùng mình, cô bấu chặt lấy vai anh, rên ư ử.
Hoàng Thuận thích thú, hiện tại anh chính là không chịu nổi nữa, liền nhanh chóng cởi đồ ra rồi đưa nam căn đang cương cứng lên, nhét vào miệng cô
- A...ưm...
- Bà xã, anh đã nói sẽ cho em "chơi" thứ này mà, đúng không? A___
Hoàng Thuận sung sướng đến phát điên, anh nắm lấy tay cô, đưa bàn tay cô chạm vào cự vật to lớn.
Lâu ngày không làm khiến anh thật rất hưng phấn. Tiểu Nhi không biết làm gì ngoài rên, anh liền nói
- Bà xã, không được dùng răng, phải dùng lưỡi. Aaa...sướng quá.....
Anh vừa rên vừa lấy tay cô vuốt ve hai hòn bi to của mình. Tiểu Nhi lần đầu chạm vào thứ gân guốc và hai hòn bi to của an, liền không nhịn được liền thả lỏng cơ thể, để xuân thủy tràn ra.
Sau một lúc, anh không thể chịu đựng liền bắn vào trong miệng cô, rồi rút ra. Tiểu Nhi cả miệng dính đầy tinh dịch của anh, Hoàng Thuận mỉm cười nói
- Nuốt hết đi, bà xã!
Tiểu Nhi ngoan ngoãn gật đầu, cô nuốt hết số tinh dịch đó, anh liền đưa thẳng cự vật to lớn vào bên trong cô thật mạnh mẽ
- Á____
Cô la lên một tiếng, rồi nằm yên đó rên rỉ. Hai chân quấn quanh hông anh, tay bấu chặt lấy vai anh, miệng nhỏ yêu kiều phát ra thanh âm sung sướng. Hoàng Thuận chạy nước rút, không để ý đến cô đang khóc, mạnh mẽ tấn công.
Bên dưới của anh và cô đều ướt đẫm, ngực của Tiểu Nhi đung đưa theo nhịp, Hoàng Thuận lại sắp ra, anh liền cúi xuống hôn lên đôi môi nhỏ, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau một hồi lâu, không thể chịuđựng, cả hai cùng nhau ra một lượt.
Dịch nhờn rớt xuống nền nhà, cả cơ thể cả hai đều đầy mồ hôi. Tiểu Nhi thở hổn hển, cô nhanh chóng thiếp đi lúc nào không hay
*******
Chap này là bù cho tối hôm qua mik ko đăng. Thật xin lỗi các bạn, trưa nay mik vẫn sẽ tiếp tục đăng theo lịch trình nhé!
Thấy anh chẳng có chút thay đổi gì khi cô quay lại, liền tò mò hỏi
- Anh..không chọn đồ sao?
- Anh chọn xong rồi! Bà xã, quay lại cho anh xem nào!
Hoàng Thuận cười nói. Anh vui vì cô đã chịu nói chuyện dịu dàng với anh.
Tiểu Nhi xoay người, Hoàng Thuận đỏ mặt, ngây người nhìn cô
Cô khoác lên mình một chiếc váy màu xanh da trời không dây ôm sát cơ thể quyến rũ, vừa tôn lên làn da trắng mịn, vừa để lộ vùng cổ trắng và xương quai xanh.
Khuôn ngực đầy đặn e thẹn lấp ló sau mảnh vải mềm mượt, từ phần mông đi xuống được chẻ ra, để lộ chân trái thon dài trắng muốt. Phần lưng ong trắng đẹp được phơi bày ra, cô lại khoác thêm chiếc áo lông cừu, khiến cô vừa kiêu sa quý phái, vừa quyến rũ mê hồn.
(Có những từ mik ko bk dùng sao cho phù hợp, mong các bạn thông cảm ạ!)
Ngay cả Hiên Anh dù đẹp đến đâu cũng bị vẻ đẹp của cô làm cho mê mẩn, vì thế mà trong lòng có phần ghen tị
- Bà xã, em thật đẹp! Anh nói, đi lại gần cô, ôm lấy eo cô dịu dàng vuốt ve
Tiểu Nhi đỏ mặt, cô gật nhẹ đầu, nói
- E...em thích bộ này, nên em...em...có thể...
- Được, chỉ cần là bà xã muốn, anh sẽ mua!
Hoàng Thuận yêu chiều nói. Tiểu Nhi khẽ mỉm cười, cô đứng soi gương lại một lần nữa rồi vào phòng thay đồ lại.
10 phút sau, cô rời khỏi phòng với chiếc đầm bình thường, trên tay cầm bộ dạ phục đi đến đưa Hiên Anh.
- Hai ngày sau tôi sẽ đến lấy, hôm đó nhớ mời các chuyên gia trang điểm giỏi nhất đến!
Anh nói, rút ví ra, lấy trong đó một cọc tiền toàn giấy 500.000 rồi đưa cho Hiên Anh
Cô ta nhận lấy, tính số tiền anh đưa rồi thối tiền dư cho anh. Hoàng Thuận cùng Tiểu Nhi rời khỏi Fashion and Beauty, Tiểu Nhi liền thay đổi thái độ, tỏ vẻ lạnh nhạt với anh
- Em sao vậy? Anh nhíu mày hỏi
- Đến đây thì không cần diễn kịch nữa, phải không? Cô khoanh tay liếc mắt hỏi
- À, ừm, em nói phải! Vậy...bây giờ như lời hứa, anh sẽ đưa em đi ăn bánh, nhé?
Hoàng Thuận dịu dàng nói. Tiểu Nhi thở nhẹ, cô lắc đầu
- Không cần, tôi muốn về nhà nghỉ ngơi.
- Bà xã, ở tiệc rượu sẽ có buổi khiêu vũ, chi bằng hôm nay anh đưa em đi học khiêu vũ, đến hôm đó ta cùng nhảy với nhau!
Hoàng Thuận liền lấy cớ nói, dù sao anh cũng muốn ra ngoài hít thở đi chơi cùng cô, vả lại anh cũng là một "giáo viên dạy khiêu vũ", anh chỉ là muốn thấy cơ thể cô dẻo dai uyển chuyển trong mỗi động tác mang chất sexy mà thôi!
- Tôi tại sao phải học khiêu vũ để nhảy cùng anh? Cô hỏi
- Bà xã, nếu em khiêu vũ giỏi, tương lai sẽ rất sáng lạng. Anh cười nói
- Vậy ý anh là...sau này có gì, anh đuổi tôi đi rồi, tôi vẫn có thể dùng cái này để làm nghề kiếm tiền, phải không?
Cô khó chịu hỏi tiếp
- Bà xã, ông xã em cũng giỏi khiêu vũ, chúng ta cũng nên tặng Chi An một món quà lớn chứ!!
Anh dụ dỗ nói, mục đích cũng chỉ có một!
- Món quà gì? Cô giả vờ ngây ngô hỏi
- Làm khuynh đảo cả bữa tiệc bằng việc khiêu vũ, cũng coi như là một món quà dành tặng cho Chi An, không phải rất tuyệt sao?
Tiểu Nhi nghe thế, cũng cho là hợp lí, liền chống cằm suy nghĩ, rồi gật đầu nói
- Thôi được, vậy...tôi sẽ học ở đâu?
- Em sẽ học ở nhà, thầy giáo sẽ là anh!
Hòang Thuận cười tươi như hoa nói. Tiểu Nhi có hơi ngạc nhiên, cô liền nói
- Tôi thích học người khác hơn!
- Bà xã, em nên vui khi anh là thầy em mới đúng! Hoàng Thuận cười nói
- Lí do?
- Vì thứ nhất, phòng tập của em rộng hơn bất kì căn phòng tập nào, thiết bị máy móc đầy đủ, tiện nghi đơn giản. Thứ hai, chồng em không hề nghiêm khắc với em, trừ những người khác. Khi em mệt, chồng em sẽ đặc biệt tặng em 2 tiếng để nghỉ ngơi, vả lại trong lúc tập cũng có bánh snack, coca.... Các nơi tập khác không có như thế đâu bà xã, vì thế đó là lí do tại sao tập với ông xã em sẽ tốt hơn
Anh cười tươi đưa ra mọi lí do tốt nhất để ép cô phải học với mình. Tiểu Nhi nghe anh nói thế, cô cũng miễn cưỡng gật đầu đồng ý
Hoàng Thuận vui sướng, anh nhanh chóng đưa cô lên xe rồi lái về biệt thự
Biệt thự Dạ gia...
Cha mẹ Dạ ngồi trên ghế sofa, một người thì khóc thút thít, người còn lại thì ôm đầu buồn bã
Từ sau khi Khả Ái mất, cả gia đình ai nấy cũng đều buồn. Không khí đau buồn bao trùm lấy căn biệt thự lạnh lẽo, cha mẹ Dạ không thiết ăn uống, ngày ngày khóc lóc, nước mắt làm bạn, không ai nói với nhau một lời
Nghiên Phong lái xe về đến nơi, liền bấm còi
Còi vang lên ầm ĩ, quản gia chạy ra mở cửa cho anh vào. Nghiên Phong lái xe vào trong, đậu ngay vườn rồi bước xuống, mang bộ dạng có chút khẩn trương đi vào
- Cha mẹ! Anh gọi, bọn họ ngước mắt lên nhìn anh, mẹ Dạ chạy đến ôm anh khóc lớn
Nghiên Phong đỡ bà ngồi xuống ghế, anh dịu dàng dỗ bà nín
- Mẹ đừng khóc nữa, bây giờ có khóc cũng chẳng thể làm cổ sống lại, Khả Ái ở trên trời, thấy hai người như thế này sẽ không vui, vì thế mà không thể nhắm mắt yên nghỉ nơi chín suối.
Anh nói, vuốt lưng bà. Cha mẹ Dạ nghe anh nói thế, mẹ Dạ liền lấy khăn lau nước mắt, cha Dạ cũng cố gắng trấn tĩnh lại bản thân mình
Nghiên Phong thấy họ không khóc nữa, trong lòng có chút yên tâm. Dù là nói thế, nhưng anh cũng đâu khác gì họ, cũng có lẽ chỉ biết an ủi bản thân bằng những lời nói đó
- Cảm ơn con, Nghiên Phong. Khả Ái thật may mắn khi có con ở bên. Cha Dạ mỉm cười nói
- Dạ không, con thật tồi tệ! Con đã không thể bảo vệ được cô ấy, con cảm thấy mình có lỗi lắm! Hơn nữa, mới gần đây, con....con đã mắc phải một lỗi rất nghiêm trọng, có lẽ...cả cuộc đời con sẽ chỉ mãi hối hận và đau buồn!
Anh nói, cúi thấp đầu xuống, nước mắt bỗng nhiên chảy xuống
Cha mẹ Dạ lấy làm lạ, không hiểu câu sau của anh, mẹ Dạ liền hỏi
- Ý con...là sao?
- Đêm hôm qua, con....vì quá say xỉn mà đã....lên giường.... cùng một nữ nhân....hiện là... sinh viên....của trường....đại học sư phạm....Bắc Kinh. Anh ngập ngừng nói, hai tay lo sợ run rẩy mà nắm lấy nhau
Cha mẹ Dạ không có gì gọi là bất ngờ, mẹ Dạ nói
- Chúng ta biết con có lí do riêng nên mới làm thế. Khả Ái là người tốt, con bé sẽ không trách móc con đâu
- Nhưng...
- Nghiên Phong, con bé đã không còn, chúng ta ở lại Trung Quốc cũng rất cô đơn. Mới đây, anh trai của con bé đã gọi điện và nói sẽ đón chúng ta sang Anh sống, thế nên, cha mẹ cũng đã quyết định sẽ rời Trung Quốc và sang đó sống cùng con cái.
Cha Dạ nói
Nghiên Phong ngạc nhiên, anh liền hỏi
- Thật sao? Cha mẹ...là đang đùa phải không?
- Không, chúng ta không đùa. Dù sao cũng đã già cả rồi, không thể nào sống thiếu con cháu được. Con cũng còn trẻ, nên lấy vợ mới sẽ tốt hơn. Mẹ Dạ mỉm cười nói
- Không, con không thể. Con...
Anh chưa kịp nói thì cha Dạ chặn họng anh, nói
- Nghiên Phong, Khả Ái sẽ không vui nếu con vì con bé mà ở giá suốt đâu. Nó chắc chắn cũng mong con sẽ kiếm được một cô vợ hiền lành đảm đang để thay thế nó mà chăm sóc con. Thế nên, cha mong con có thể đừng vì chuyện này mà không dám yêu ai khác. Cuộc đời con còn dài, cứ lấy vợ mới đi nhé?
Nghiên Phong nghe ông khuyên như thế, cũng thấy chuyện này hợp lí, nhưng anh cũng chỉ gật đầu cho có, bởi vì anh cho rằng ngoài cô ra anh sẽ không yêu ai khác. Nhưng anh đâu thể đoán trước được tương lai, có thể, có một cô gái sẽ cùng anh sánh vai thì sao?!
Biệt thự Ưng gia....
- Đây là....phòng tập sao? Tiểu Nhi ngạc nhiên trước căn phòng rộng lớn với đầy đủ tiện nghi và thiết bị máy móc tiên tiến, không những thế còn có cả 5 cái tủ lạnh nữa chứ, còn thêm cả giường ngủ và tivi!
Đây còn hơn cả cái phòng tập nữa là!
- Em thích chứ? Hoàng Thuận hỏi, tay ôm lấy eo cô
Tiểu Nhi giật mình, cô liếc nhìn anh, hỏi
- Tôi sẽ tập ở đây à?
- Phải, và đây là đồ tập luyện của em. Anh đưa một chiếc váy ngắn 5cm hai dây màu đen cho cô
Tiểu Nhi nhìn bộ đồ, hai má đỏ lên, tim đập mạnh. Chiếc váy ngắn 5cm màu đen hai dây thật gợi cảm khi vải quá mỏng manh như đồ ngủ. Lưng áo phô ra lưng trần. Và có vẻ như là rất bó
Quyến rũ thế này, cô sao dám mặc được chứ, nhìn như là đang câu dẫn đàn ông vậy!
- Tôi không mặc đâu! Thật hở! Cô khó chịu nói
- Học khiêu vũ thì nên ăn mặc thoải mái chứ, bà xã! Anh ôm lấy cô từ đằng sau, tựa cằm lên vai cô, tham lam ngửi lấy mùi hương trên cơ thể cô
- Nhưng...
- Mặc đi bà xã, anh sẽ giúp em thay! Hoàng Thuận tươi cười nói. Tiểu Nhi đỏ mặt ngại ngùng, cô xua tay nói
- Không cần, tôi tự mặc được.
- Bà xã, anh sẽ thay giúp em. Hoàng Thuận xoay người cô lại, bắt đầu kéo khóa váy xuống, nhanh chóng lột ra
Tiểu Nhi chưa kịp định thần đã bị anh đè lên ghế, cởi bỏ đồ lót
- A, anh là thầy giáo biến thái! Buông ra. Cô giãy giụa
Nhưng cô đâu biết rằng tư thế hiện tại của cô chính là đang mời gọi con sói lang bên trong anh. Hoàng Thuận nhìn cơ thể đẹp đẽ của cô, không nhịn được liền cúi xuống liếm đầu nhũ hoa đang ửng hồng
Tiểu Nhi khẽ rùng mình, cô bấu chặt lấy vai anh, rên ư ử.
Hoàng Thuận thích thú, hiện tại anh chính là không chịu nổi nữa, liền nhanh chóng cởi đồ ra rồi đưa nam căn đang cương cứng lên, nhét vào miệng cô
- A...ưm...
- Bà xã, anh đã nói sẽ cho em "chơi" thứ này mà, đúng không? A___
Hoàng Thuận sung sướng đến phát điên, anh nắm lấy tay cô, đưa bàn tay cô chạm vào cự vật to lớn.
Lâu ngày không làm khiến anh thật rất hưng phấn. Tiểu Nhi không biết làm gì ngoài rên, anh liền nói
- Bà xã, không được dùng răng, phải dùng lưỡi. Aaa...sướng quá.....
Anh vừa rên vừa lấy tay cô vuốt ve hai hòn bi to của mình. Tiểu Nhi lần đầu chạm vào thứ gân guốc và hai hòn bi to của an, liền không nhịn được liền thả lỏng cơ thể, để xuân thủy tràn ra.
Sau một lúc, anh không thể chịu đựng liền bắn vào trong miệng cô, rồi rút ra. Tiểu Nhi cả miệng dính đầy tinh dịch của anh, Hoàng Thuận mỉm cười nói
- Nuốt hết đi, bà xã!
Tiểu Nhi ngoan ngoãn gật đầu, cô nuốt hết số tinh dịch đó, anh liền đưa thẳng cự vật to lớn vào bên trong cô thật mạnh mẽ
- Á____
Cô la lên một tiếng, rồi nằm yên đó rên rỉ. Hai chân quấn quanh hông anh, tay bấu chặt lấy vai anh, miệng nhỏ yêu kiều phát ra thanh âm sung sướng. Hoàng Thuận chạy nước rút, không để ý đến cô đang khóc, mạnh mẽ tấn công.
Bên dưới của anh và cô đều ướt đẫm, ngực của Tiểu Nhi đung đưa theo nhịp, Hoàng Thuận lại sắp ra, anh liền cúi xuống hôn lên đôi môi nhỏ, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau một hồi lâu, không thể chịuđựng, cả hai cùng nhau ra một lượt.
Dịch nhờn rớt xuống nền nhà, cả cơ thể cả hai đều đầy mồ hôi. Tiểu Nhi thở hổn hển, cô nhanh chóng thiếp đi lúc nào không hay
*******
Chap này là bù cho tối hôm qua mik ko đăng. Thật xin lỗi các bạn, trưa nay mik vẫn sẽ tiếp tục đăng theo lịch trình nhé!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.