Ông Xã Hoàng Thất Chuyên Sủng Tiểu Tâm Can Mơ Hồ
Chương 22: Đại thiếu gia
Phác Sóc _ Mê Ly
11/03/2017
Edit: ღDuღ
An Cẩn Dật mệt mỏi duỗi lưng, đi vào trong đình nghỉ chân gần đó, nhàn nhã ngồi xuống, vẫy tay về phía Bạch Chỉ Ưu còn đứng ở đích, ý bảo cô tới đây.
"Vừa rồi chạy mệt quá, em qua đây massage dùm anh chút đi." Dáng vẻ của An Cẩn Dật giống như một Đại thiếu gia chờ người tới hầu hạ, sau đó mập mờ không rõ bổ sung một câu, "Yêu cầu này hẳn không tính là làm trái đạo đức phải không?"
Bạch Chỉ Ưu ngơ ngác một chút, sau đó ánh mắt bắt đầu không che giấu chút nào đánh giá dáng người của An Cẩn Dật, cô đã từng không cẩn thận nhìn thấy...
Là một thân thể cường tráng! Oa oa oa, rõ ràng có thể nhân cơ hội sờ một chút!
Mặc dù trong lòng Bạch Chỉ Ưu đang YY, nhưng mà trên mặt cũng không dám biểu hiện ra ngoài.
Tiếp tục giả bộ rụt rè nói: "Đương nhiên là làm trái đạo đức! Yêu cầu sờ tới sờ lui này, thật không đạo đức!"
An Cẩn Dật dứt khoát nhắm mắt lại, khẽ nâng đầu lên, dựa lưng vào cái ghế đằng sau, lười biếng giải thích: "Thứ nhất, em và anh đã là vị hôn phu hôn thê, về sau hành vi sờ tới sờ lui này là không thể thiếu; thứ hai, bị sờ tới sờ lui chính là anh? Em hẳn là người được lợi đi? Anh cũng không so đo đạo đức, em càng không nên phản đối."
Vô cùng có khí thế nói xong những lời này, An Cẩn Dật mở to mắt, nghiền ngẫm nhìn Bạch Chỉ Ưu, ánh mắt rõ ràng lóe lên hai chữ 'Đùa giỡn'!
‘Lưu manh bụng dạ đen tối!' Trong lòng Bạch Chỉ Ưu âm thầm mắng, mặc dù cực kỳ không tình nguyện, nhưng vẫn đi qua, đấm vai bóp eo cho anh.
Nữ sinh yếu đuối như Bạch Chỉ Ưu, lực đạo mát xa không đáng nói tới, quả thật như đang gãi ngứa.
Đột nhiên An Cẩn Dật cảm thấy mình đang tìm chịu tội, nơi mà hai tay mềm mại của Bạch Chỉ Ưu xoa nhẹ, như đều bị cô châm lửa đốt cháy.
Mà ngay cả Bạch Chỉ Ưu không tập trung cũng phát hiện, sao thân thể An Cẩn Dật càng ngày càng nóng lên vậy.
"A, thân thể của anh thật nóng, có phải phát sốt hay không?" Bạch Chỉ Ưu vội vàng dừng động tác lại, dùng tay của mình sờ cái trán của An Cẩn Dật, lại sờ sờ trán của mình, có vẻ nóng hơn một chút!
An Cẩn Dật thật sự không chịu được loại 'Khiêu khích’ vô tình này, túm chặt tay Bạch Chỉ Ưu kéo cô vào trước ngực của mình, cúi đầu vội vàng che phủ hai cánh môi hồng hào kia.
An Cẩn Dật mệt mỏi duỗi lưng, đi vào trong đình nghỉ chân gần đó, nhàn nhã ngồi xuống, vẫy tay về phía Bạch Chỉ Ưu còn đứng ở đích, ý bảo cô tới đây.
"Vừa rồi chạy mệt quá, em qua đây massage dùm anh chút đi." Dáng vẻ của An Cẩn Dật giống như một Đại thiếu gia chờ người tới hầu hạ, sau đó mập mờ không rõ bổ sung một câu, "Yêu cầu này hẳn không tính là làm trái đạo đức phải không?"
Bạch Chỉ Ưu ngơ ngác một chút, sau đó ánh mắt bắt đầu không che giấu chút nào đánh giá dáng người của An Cẩn Dật, cô đã từng không cẩn thận nhìn thấy...
Là một thân thể cường tráng! Oa oa oa, rõ ràng có thể nhân cơ hội sờ một chút!
Mặc dù trong lòng Bạch Chỉ Ưu đang YY, nhưng mà trên mặt cũng không dám biểu hiện ra ngoài.
Tiếp tục giả bộ rụt rè nói: "Đương nhiên là làm trái đạo đức! Yêu cầu sờ tới sờ lui này, thật không đạo đức!"
An Cẩn Dật dứt khoát nhắm mắt lại, khẽ nâng đầu lên, dựa lưng vào cái ghế đằng sau, lười biếng giải thích: "Thứ nhất, em và anh đã là vị hôn phu hôn thê, về sau hành vi sờ tới sờ lui này là không thể thiếu; thứ hai, bị sờ tới sờ lui chính là anh? Em hẳn là người được lợi đi? Anh cũng không so đo đạo đức, em càng không nên phản đối."
Vô cùng có khí thế nói xong những lời này, An Cẩn Dật mở to mắt, nghiền ngẫm nhìn Bạch Chỉ Ưu, ánh mắt rõ ràng lóe lên hai chữ 'Đùa giỡn'!
‘Lưu manh bụng dạ đen tối!' Trong lòng Bạch Chỉ Ưu âm thầm mắng, mặc dù cực kỳ không tình nguyện, nhưng vẫn đi qua, đấm vai bóp eo cho anh.
Nữ sinh yếu đuối như Bạch Chỉ Ưu, lực đạo mát xa không đáng nói tới, quả thật như đang gãi ngứa.
Đột nhiên An Cẩn Dật cảm thấy mình đang tìm chịu tội, nơi mà hai tay mềm mại của Bạch Chỉ Ưu xoa nhẹ, như đều bị cô châm lửa đốt cháy.
Mà ngay cả Bạch Chỉ Ưu không tập trung cũng phát hiện, sao thân thể An Cẩn Dật càng ngày càng nóng lên vậy.
"A, thân thể của anh thật nóng, có phải phát sốt hay không?" Bạch Chỉ Ưu vội vàng dừng động tác lại, dùng tay của mình sờ cái trán của An Cẩn Dật, lại sờ sờ trán của mình, có vẻ nóng hơn một chút!
An Cẩn Dật thật sự không chịu được loại 'Khiêu khích’ vô tình này, túm chặt tay Bạch Chỉ Ưu kéo cô vào trước ngực của mình, cúi đầu vội vàng che phủ hai cánh môi hồng hào kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.