Chương 184
Vô Danh
18/04/2019
Vạn Tố Y vẫn tưởng cô ấy nói đùa, không ngờ rằng cô ấy lại làm thật. Cho dù lúc này cô ấy nói thế, cô vẫn không thể nào tin nổi.
"Tôi lên giải thích một lát đã, sau đó sẽ ra phía sau chờ cô." Dù sao Nguyễn Ca cũng là ngôi sao, xuất hiện ở trong trường hợp như vậy là thế mạnh của cô ấy, nên gặp nguy không loạn, không có chút hoảng hốt nào.
"Hôm nay tôi tới đây là để tìm bạn tốt của tôi - Dương Chi Thủy, hi vọng không ảnh hưởng tới công việc của mọi người." Nguyễn Ca chắp hai tay lại trước ngực, giải thích với thái độ rất trịnh trọng.
Thái độ của Nguyễn Ca làm cho người ta không tìm ra được bất kỳ vấn đề gì, cô ấy mỉm cười và rời khỏi đó nhưng camera và máy ảnh vẫn cố gắng chụp cô.
Nhưng đợi đến khi Nguyễn Ca hoàn toàn biến mất, mọi người lại đưa vấn đề ra cho Vạn Tố Y: "Cô Dương, cô thật đúng là một nhân vật lớn, người lợi hại trong giới này. Bất kể nam hay nữ hình như cô đều có thể giải quyết được."
Trong đám phóng viên có một cô phóng viên mở miệng nói với ẩn ý.
Vạn Tố Y nhìn về phía cô ta nhưng không chú ý nhiều, chỉ mỉm cười và nói: "Cảm ơn."
Cho dù cô ta không có ý tốt, nhưng lúc này Vạn Tố Y cũng chỉ xem như cô ta đang khen ngợi mình, không để ở trong lòng.
Cô phóng viên kia chỉ cười châm chọc không nói gì nữa, nhưng cuộc phỏng vấn vẫn tiếp tục.
Chuyện liên quan tới Nguyễn Ca và Mạnh Kiều Dịch không có trong phạm vi trả lời của Vạn Tố Y hôm nay. Những vấn đề liên quan tới hai người, cô đều lựa chọn không trả lời.
Có một vài phóng viên khó tránh khỏi cảm thấy miệng Vạn Tố Y quá chặt, tuy có chút tức giận khi cô luôn né tránh vấn đề quan trọng, nhưng cũng không tiện nói gì.
Đến gần cuối hoạt động, vẫn có người giục Vạn Tố Y nói vài câu liên quan tới cuộc sống của mình.
Vạn Tố Y quay đầu cười và lên tiếng nói: "Nếu mọi người muốn biết thì chờ xem live stream của tôi lần sau đi. Vào ngày đó, bất kể hỏi tôi về vấn đề gì, tôi đều sẽ trả lời."
Ánh mắt Vạn Tố Y chân thành làm người ta không nhìn ra được vẻ lừa dối nào, có thể rất dễ dàng tin tưởng cô.
Cho dù những phóng viên này thường thấy các động tác giả, nhưng bởi vì sự chân thành của Vạn Tố Y, bọn họ vẫn lựa chọn chờ tới ngày live stream của cô. Chẳng qua ngày này cuối cùng là ngày nào thì Vạn Tố Y chưa đưa ra câu trả lời chính xác.
Vạn Tố Y vội vàng rời khỏi sân khấu và xuất hiện ở hậu trường. Cô nhìn thấy Nguyễn Ca, cười với vẻ bất lực: "Sao cô không nói cho tôi biết, cô tính làm gì vậy?"
"Thế này có tính là ngạc nhiên không?" Nguyễn Ca giang hai tay, nụ cười trên mặt còn phần tinh nghịch.
"Tính là sợ hãi thì có." Vạn Tố Y cũng không thấy trong này có gì đáng ngạc nhiên nữa.
Khi Nguyễn Ca xuất hiện ở đây, Vạn Tố Y chỉ lo lắng sẽ có phóng viên làm khó dễ cô ấy. Thật may là ngay từ đầu Nguyễn Ca đã nói rõ mục đích và nguyên nhân của mình, đồng thời tuyệt đối không tiếp nhận bất cứ câu hỏi nào.
Vạn Tố Y rõ ràng quá lo lắng, Nguyễn Ca đã ở trong giới nghệ sĩ này nhiều năm như vậy, trên phương diện này rõ ràng còn lợi hại hơn cô rất nhiều, cũng không cần cô để ý giúp cô ấy.
"Trước đó không phải tôi đã nói cho cô biết rồi sao? Tôi đã nói gần đây quá rảnh rỗi, muốn đi cùng cô mấy tháng, nói chính xác xem như là trợ lý của cô." Cho tới bây giờ Nguyễn Ca vẫn không ngại làm trợ lý của người khác, có lẽ vì trước giờ chưa bao giờ làm chuyện này, nên cô ấy thấy chuyện này rất thú vị.
Lại thêm trình độ trang điểm của Vạn Tố Y thần kỳ như vậy, Nguyễn Ca rất muốn thăm dự vào quá trình làm việc của cô.
"Tôi thật sự không dám dùng trợ lý như cô đâu, nếu không sợ rằng người hâm mộ của cô sẽ đánh chết tôi mất." Vạn Tố Y nửa đùa nửa thật nói, cấp bậc giống như Nguyễn Ca lại làm trợ lý cho cô, người không biết chuyện có thể còn cho rằng trong tay cô nắm được nhược điểm gì của cô ấy.
Nguyễn Ca đi tới gần Vạn Tố Y, trên mặt lộ vẻ thỉnh cầu: "Tôi nhờ cô cũng không được à? Tôi thật sự rất buồn chán, hơn nữa bây giờ tôi rất khó chịu... Làm bạn, cô không phải nên giúp tôi, an ủi tôi sao?"
Nguyễn Ca thấy xin vào làm không được thì bắt đầu đánh bài tình cảm, ánh mắt cầu xin nhìn Vạn Tố Y: "Van cô ấy."
Sau lần cùng đi khu vui chơi, Nguyễn Ca và Vạn Tố Y đã hoàn toàn quen thuộc, cô ấy ở trước mặt Vạn Tố Y thoải mái hơn rất nhiều.
"Sao cô lại khổ sở?" Vạn Tố Y cũng không xem nhẹ lời Nguyễn Ca nói.
"Tình cảm gặp khó khăn, sự nghiệp gặp khó khăn, hôm nay tôi còn bị sư phụ và người đại diện mắng một trận. Cô nói có khổ sở không? Bây giờ, tất cả mọi người đều thất vọng về tôi, duy nhất chỉ có cô, ở bên cạnh cô tôi mới thấy thoải mái nhất.”
Người có chút thất vọng về cô hẳn đã từng hy vọng rất nhiều vào cô. Những hy vọng này có đôi khi chính là áp lực đè nặng lên cô, khiến cô cảm thấy không thở nổi. Bây giờ, cô tính lảng tránh những hy vọng này, cô muốn mình được thoải mái một chút.
Trong khoảng thời gian này, cô chỉ muốn là mình, cố gắng tận hưởng cuộc sống, những chuyện khác thì chờ sau này lại nói tới.
"Chỉ với câu nói đầu tiên của cô, tôi đồng ý." Vạn Tố Y nói đùa trả lời Nguyễn Ca.
Nguyễn Ca vui mừng cầm lấy túi trang điểm trên bàn cô: "Thật tốt quá, cục cương Dương à, tiếp theo chúng ta đi đâu vậy?"
Nguyễn Ca không phải không hiểu lời Vạn Tố Y nói, chẳng qua cô lựa chọn nói đùa thì cô ấy cũng lợi dụng cách này để kết thúc.
Nguyễn Ca hiểu rõ Vạn Tố Y nói câu đầu tiên là gì. Từ trước đến nay, thứ thật sự đánh ngã cô ấy đều không phải là thứ cô ấy có thể dễ dàng nhận được, ví dụ như sự nghiệp, ví dụ như hy vọng của sư phụ và người đại diện. Đánh ngã cô ấy vẫn là tình yêu cô ấy chưa bao giờ nhận được.
Cô ấy có thể nói đùa không có nghĩa là cô ấy không quan tâm, cô ấy chỉ muốn bỏ qua chuyện này mà thôi.
"Đi tới đâu thì do cô quyết định, tôi tạm thời không có ý tưởng gì cả." Nói chính xác thì hôm nau Vạn Tố Y không muốn đi đâu cả.
"Bằng không..." Nguyễn Ca gật đầu, hai ngón trỏ chống lên cằm mình, cẩn thận nghĩ: "Đúng... Bằng không chúng ta đi tới nhà cô đi?"
"Nhà tôi à?" Vạn Tố Y kinh ngạc chỉ vào mình. Cô chưa bao giờ nghĩ tới Nguyễn Ca sẽ xem nhà cô là một chỗ.
Nguyễn Ca khẽ gật đầu: "Cô đừng thấy tôi không tò mò về thân phận của Vạn Tố Y, nhưng tôi rất tò mò về cuộc sống của bà Mạnh đấy."
"Có phải hơi bất tiện không?" Bởi vì Nguyễn Ca cảm thấy quen thuộc với Vạn Tố Y, nói chuyện cũng không suy nghĩ nhiều, nhưng sợ gây khó xử cho cô nên quyết định trực tiếp hỏi cô.
"Không đâu, tôi chỉ hơi giật mình mà thôi." Vạn Tố Y lắc đầu và đồng ý rất sảng khoái: "Đi cũng được, tôi mời cô ăn cơm."
"Tốt tốt." Nguyễn Ca nghe Vạn Tố Y đồng ý thì không khách sáo với cô nữa, kéo tay cô muốn đi: "Cô cho tôi xem thử cuộc sống của bà chủ nhà giàu thế nào đi."
Vạn Tố Y đi theo Nguyễn Ca, thấy cô ấy vui vẻ nói vậy, cô mới nhớ ra.
Từ sau khi Nguyễn Ca biết cô là Vạn Tố Y - vợ chưa cưới của Mạnh Kiều Dịch, cô ấy chưa từng hỏi thêm về chuyện này, vẫn xem cô là Dương Chi Thủy. Hôm nay nếu như cô ấy không nói muốn đi tới Hải Viên, có lẽ cô còn cảm thấy cô ấy không tò mò gì về mình cả.
"Tôi lên giải thích một lát đã, sau đó sẽ ra phía sau chờ cô." Dù sao Nguyễn Ca cũng là ngôi sao, xuất hiện ở trong trường hợp như vậy là thế mạnh của cô ấy, nên gặp nguy không loạn, không có chút hoảng hốt nào.
"Hôm nay tôi tới đây là để tìm bạn tốt của tôi - Dương Chi Thủy, hi vọng không ảnh hưởng tới công việc của mọi người." Nguyễn Ca chắp hai tay lại trước ngực, giải thích với thái độ rất trịnh trọng.
Thái độ của Nguyễn Ca làm cho người ta không tìm ra được bất kỳ vấn đề gì, cô ấy mỉm cười và rời khỏi đó nhưng camera và máy ảnh vẫn cố gắng chụp cô.
Nhưng đợi đến khi Nguyễn Ca hoàn toàn biến mất, mọi người lại đưa vấn đề ra cho Vạn Tố Y: "Cô Dương, cô thật đúng là một nhân vật lớn, người lợi hại trong giới này. Bất kể nam hay nữ hình như cô đều có thể giải quyết được."
Trong đám phóng viên có một cô phóng viên mở miệng nói với ẩn ý.
Vạn Tố Y nhìn về phía cô ta nhưng không chú ý nhiều, chỉ mỉm cười và nói: "Cảm ơn."
Cho dù cô ta không có ý tốt, nhưng lúc này Vạn Tố Y cũng chỉ xem như cô ta đang khen ngợi mình, không để ở trong lòng.
Cô phóng viên kia chỉ cười châm chọc không nói gì nữa, nhưng cuộc phỏng vấn vẫn tiếp tục.
Chuyện liên quan tới Nguyễn Ca và Mạnh Kiều Dịch không có trong phạm vi trả lời của Vạn Tố Y hôm nay. Những vấn đề liên quan tới hai người, cô đều lựa chọn không trả lời.
Có một vài phóng viên khó tránh khỏi cảm thấy miệng Vạn Tố Y quá chặt, tuy có chút tức giận khi cô luôn né tránh vấn đề quan trọng, nhưng cũng không tiện nói gì.
Đến gần cuối hoạt động, vẫn có người giục Vạn Tố Y nói vài câu liên quan tới cuộc sống của mình.
Vạn Tố Y quay đầu cười và lên tiếng nói: "Nếu mọi người muốn biết thì chờ xem live stream của tôi lần sau đi. Vào ngày đó, bất kể hỏi tôi về vấn đề gì, tôi đều sẽ trả lời."
Ánh mắt Vạn Tố Y chân thành làm người ta không nhìn ra được vẻ lừa dối nào, có thể rất dễ dàng tin tưởng cô.
Cho dù những phóng viên này thường thấy các động tác giả, nhưng bởi vì sự chân thành của Vạn Tố Y, bọn họ vẫn lựa chọn chờ tới ngày live stream của cô. Chẳng qua ngày này cuối cùng là ngày nào thì Vạn Tố Y chưa đưa ra câu trả lời chính xác.
Vạn Tố Y vội vàng rời khỏi sân khấu và xuất hiện ở hậu trường. Cô nhìn thấy Nguyễn Ca, cười với vẻ bất lực: "Sao cô không nói cho tôi biết, cô tính làm gì vậy?"
"Thế này có tính là ngạc nhiên không?" Nguyễn Ca giang hai tay, nụ cười trên mặt còn phần tinh nghịch.
"Tính là sợ hãi thì có." Vạn Tố Y cũng không thấy trong này có gì đáng ngạc nhiên nữa.
Khi Nguyễn Ca xuất hiện ở đây, Vạn Tố Y chỉ lo lắng sẽ có phóng viên làm khó dễ cô ấy. Thật may là ngay từ đầu Nguyễn Ca đã nói rõ mục đích và nguyên nhân của mình, đồng thời tuyệt đối không tiếp nhận bất cứ câu hỏi nào.
Vạn Tố Y rõ ràng quá lo lắng, Nguyễn Ca đã ở trong giới nghệ sĩ này nhiều năm như vậy, trên phương diện này rõ ràng còn lợi hại hơn cô rất nhiều, cũng không cần cô để ý giúp cô ấy.
"Trước đó không phải tôi đã nói cho cô biết rồi sao? Tôi đã nói gần đây quá rảnh rỗi, muốn đi cùng cô mấy tháng, nói chính xác xem như là trợ lý của cô." Cho tới bây giờ Nguyễn Ca vẫn không ngại làm trợ lý của người khác, có lẽ vì trước giờ chưa bao giờ làm chuyện này, nên cô ấy thấy chuyện này rất thú vị.
Lại thêm trình độ trang điểm của Vạn Tố Y thần kỳ như vậy, Nguyễn Ca rất muốn thăm dự vào quá trình làm việc của cô.
"Tôi thật sự không dám dùng trợ lý như cô đâu, nếu không sợ rằng người hâm mộ của cô sẽ đánh chết tôi mất." Vạn Tố Y nửa đùa nửa thật nói, cấp bậc giống như Nguyễn Ca lại làm trợ lý cho cô, người không biết chuyện có thể còn cho rằng trong tay cô nắm được nhược điểm gì của cô ấy.
Nguyễn Ca đi tới gần Vạn Tố Y, trên mặt lộ vẻ thỉnh cầu: "Tôi nhờ cô cũng không được à? Tôi thật sự rất buồn chán, hơn nữa bây giờ tôi rất khó chịu... Làm bạn, cô không phải nên giúp tôi, an ủi tôi sao?"
Nguyễn Ca thấy xin vào làm không được thì bắt đầu đánh bài tình cảm, ánh mắt cầu xin nhìn Vạn Tố Y: "Van cô ấy."
Sau lần cùng đi khu vui chơi, Nguyễn Ca và Vạn Tố Y đã hoàn toàn quen thuộc, cô ấy ở trước mặt Vạn Tố Y thoải mái hơn rất nhiều.
"Sao cô lại khổ sở?" Vạn Tố Y cũng không xem nhẹ lời Nguyễn Ca nói.
"Tình cảm gặp khó khăn, sự nghiệp gặp khó khăn, hôm nay tôi còn bị sư phụ và người đại diện mắng một trận. Cô nói có khổ sở không? Bây giờ, tất cả mọi người đều thất vọng về tôi, duy nhất chỉ có cô, ở bên cạnh cô tôi mới thấy thoải mái nhất.”
Người có chút thất vọng về cô hẳn đã từng hy vọng rất nhiều vào cô. Những hy vọng này có đôi khi chính là áp lực đè nặng lên cô, khiến cô cảm thấy không thở nổi. Bây giờ, cô tính lảng tránh những hy vọng này, cô muốn mình được thoải mái một chút.
Trong khoảng thời gian này, cô chỉ muốn là mình, cố gắng tận hưởng cuộc sống, những chuyện khác thì chờ sau này lại nói tới.
"Chỉ với câu nói đầu tiên của cô, tôi đồng ý." Vạn Tố Y nói đùa trả lời Nguyễn Ca.
Nguyễn Ca vui mừng cầm lấy túi trang điểm trên bàn cô: "Thật tốt quá, cục cương Dương à, tiếp theo chúng ta đi đâu vậy?"
Nguyễn Ca không phải không hiểu lời Vạn Tố Y nói, chẳng qua cô lựa chọn nói đùa thì cô ấy cũng lợi dụng cách này để kết thúc.
Nguyễn Ca hiểu rõ Vạn Tố Y nói câu đầu tiên là gì. Từ trước đến nay, thứ thật sự đánh ngã cô ấy đều không phải là thứ cô ấy có thể dễ dàng nhận được, ví dụ như sự nghiệp, ví dụ như hy vọng của sư phụ và người đại diện. Đánh ngã cô ấy vẫn là tình yêu cô ấy chưa bao giờ nhận được.
Cô ấy có thể nói đùa không có nghĩa là cô ấy không quan tâm, cô ấy chỉ muốn bỏ qua chuyện này mà thôi.
"Đi tới đâu thì do cô quyết định, tôi tạm thời không có ý tưởng gì cả." Nói chính xác thì hôm nau Vạn Tố Y không muốn đi đâu cả.
"Bằng không..." Nguyễn Ca gật đầu, hai ngón trỏ chống lên cằm mình, cẩn thận nghĩ: "Đúng... Bằng không chúng ta đi tới nhà cô đi?"
"Nhà tôi à?" Vạn Tố Y kinh ngạc chỉ vào mình. Cô chưa bao giờ nghĩ tới Nguyễn Ca sẽ xem nhà cô là một chỗ.
Nguyễn Ca khẽ gật đầu: "Cô đừng thấy tôi không tò mò về thân phận của Vạn Tố Y, nhưng tôi rất tò mò về cuộc sống của bà Mạnh đấy."
"Có phải hơi bất tiện không?" Bởi vì Nguyễn Ca cảm thấy quen thuộc với Vạn Tố Y, nói chuyện cũng không suy nghĩ nhiều, nhưng sợ gây khó xử cho cô nên quyết định trực tiếp hỏi cô.
"Không đâu, tôi chỉ hơi giật mình mà thôi." Vạn Tố Y lắc đầu và đồng ý rất sảng khoái: "Đi cũng được, tôi mời cô ăn cơm."
"Tốt tốt." Nguyễn Ca nghe Vạn Tố Y đồng ý thì không khách sáo với cô nữa, kéo tay cô muốn đi: "Cô cho tôi xem thử cuộc sống của bà chủ nhà giàu thế nào đi."
Vạn Tố Y đi theo Nguyễn Ca, thấy cô ấy vui vẻ nói vậy, cô mới nhớ ra.
Từ sau khi Nguyễn Ca biết cô là Vạn Tố Y - vợ chưa cưới của Mạnh Kiều Dịch, cô ấy chưa từng hỏi thêm về chuyện này, vẫn xem cô là Dương Chi Thủy. Hôm nay nếu như cô ấy không nói muốn đi tới Hải Viên, có lẽ cô còn cảm thấy cô ấy không tò mò gì về mình cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.