Chương 389
Vô Danh
03/05/2019
Con người thì đều sẽ thay đổi, nhưng Vạn Tố Y từ trước đến nay không tin rằng Lý Nhược Hàm sẽ thay đổi, càng không tin được, cô ta thay đổi một cách đột ngột như thế này
Lần này, Lý Nhược Hàm không cho Vạn Tố Y cơ hội thay đổi ý định, nói tiếp: “tôi mời cô đi ăn, đi thôi.”
Vạn Tố Y chôn chân tại chỗ dường như không nghe thấy Lý Nhược Hàm nói: “quản lí Lý, cô có phải có chút buồn cười không?”
Người này tự dưng lại đối xử tốt với cô, lại còn mời cô đi ăn?”
Vạn Tố Y và cô ta có quan hệ gì? Hà cớ gì phải đi ăn với cô ta?
Có phải Lý Nhược Hàm nghĩ chỉ cần cô tỏ ra tốt bụng thì Vạn Tố Y phải cuối đầu.
“Không lẻ Dương tổng không cho chút thể diện?” Lý Nhược Hàm vốn chuẩn bị bước đi, quay người lại hỏi Vạn Tố Y.
Ánh mắt cô viết rõ sự khẳng định, như thể cô chủ động hỏi một lần, thì Vạn Tố Y sẽ đồng ý.
Vạn Tố Y ngoài cười nhạt, không cho cô thêm bất cứ thứ gì: “Hôm nay e rằng tôi không có cách nào cho cô thể diện.”
“......Cô là có ý gì?” Lý Nhược Hàm dường như nghe được câu khẳng định từ Vạn Tố Y, sắc mặt đột nhiên thay đổi không được tốt lắm, nụ cười tự tin lúc nảy cũng biến mất.
Vạn Tố Y đưa tay lên xem đồng hồ của mình, trả lời Lý Nhược Hàm vô cùng khẳng định: “Cô đã làm lỡ của tôi 10 phút, bây giờ không có thòi gian cho cô nũa, xin lỗi.”
Nói xong Vạn Tố Y đi vào bên trong.
Lý Nhược Hàm đi theo Vạn Tố Y, không hề có ý định từ bỏ.
Lý Nhược Hàm đi theo bên cạnh Vạn Tố Y nhưng Vạn Tố Y vẫn không hề dừng lại. Vạn Tố Y không dừng lại, Lý Nhược Hàm cũng không dừng lại, dường như muốn tranh hơn thua với Vạn Tố Y.
Nhưng rõ ràng, giữa hai người thì Vạn Tố Y khỏe hơn một chút.
Cuối cùng Lý Nhược Hàm không cố chấp được qua Vạn Tố Y, chắn ngay trước mặt Vạn Tố Y nói: “đứng lại.”
Vạn Tố Y không phải là nhân viên của Lý Nhược Hàm, không cần thiết phải nghe lời cô ta, cố cũng không phải là người nợ nần gì Lý Nhược Hàm, cũng không cần cô ta nói dừng lại thì Vạn Tố Y phải dừng lại.
Lý Nhươc Hàm nhìn Vạn Tố Y như không nghe thấy lời mình nói, có chút nổi cáu, chắn ngang Vạn Tố Y, một chút cũng không nhường đường: “Vạn Tố Y, cho dù tôi xin lỗi, cô cũng sẽ không chấp nhận sao? Chỉ là muốn tôi với cô cùng ăn bũa cơm, nói chuyện tử tế với nhau khó đến vậy sao?”
Lý Nhược Hàm lúc này giống như đã từ rất lâu chưa nói chuyện tâm tình với ai bao giờ, không biết bản thân phải làm gì, càng không biết đứng trước mặt mình là ai, cô chỉ muốn gọi người này đứng lại, nói chuyện đường hoàng một lúc.
Vạn Tố Y lại rất tỉnh táo, hoàn toàn biết bản thân cần làm gì, cô căn bản không thể nào cho Lý Nhược Hàm cơ hội.
“Lý Nhược Hàm nếu như cô lên cơn điên thì đi tìm người khác, tôi không có thời gian đùa với cô, nếu cô còn như thế này, thì đừng trách tôi không khách khí.” Vạn Tố Y dừng chân, không hề trả lời Lý Nhược Hàm, mà nghiêm túc cảnh cáo Lý Nhược Hàm.
Nhưng lời cảnh báo này không có tác dụng với Lý Nhược Hàm, trên mặt cô hiện lên nụ cười có chút mỉa mai: “hưa, Vạn Tố Y, không nói chuyện với tôi, đến một câu trả lời cũng không cho tôi sao?”
“Cô cần đáp án phải không? Tôi tất nhiên có thể cho cô.” Vạn Tố Y vốn dĩ không muốn làm tổn thương Lý Nhược Hàm, nói đúng hơn không muốn có bất cứ liên can gì đến Lý Nhược Hàm, ngoài mối quan hệ của kẻ địch, thế nhưng Lý Nhược Hàm vẫn cứ truy hỏi không thôi, vậy thì Vạn Tố Y dứt khoát rõ ràng trả lời cô: “Tôi sẽ không bao giờ tha thú cho cô! Cho dù cô qùy gối xuống xin lỗi, tôi cũng không tha thứu cho cô, càng không có thòi gian nói chuyện với cô, hiểu chưa?”
Vạn Tố Y cũng không phải là người nhẫn tâm, nhưng Lý Nhược Hàm đã làm quá nhiều chuyện quá đáng với cô, cô đối vơi Lý nHược Hàm tuyệt đối không mềm lòng.
Đừng nói là cái bộ dạng lúc này, cho dù cô ta thực sự quỳ xuống cầu xin Vạn Tố Y, thật sự hối lỗi, Vạn Tố Y cũng sẽ không tha thứ cho cô ta, đùng nói là bộ dạng giả tạo lúc này?
Lý Nhược Hàm nghe Vạn Tố Y nói, cho dù đã rất nổ lực để giữ được nụ cười trên mặt, nhưng đây không phải là chuyện đơn giản, sắc mặt cô cứng đờ, siết chặt tay.
Vạn Tô Y, cô nhất định sẽ có một ngày lấy lại tất cả mọi thứ, bao gồm lòng tự tôn hôm nay đánh mất.
“Tố Y, tớ nghĩ không nên nói chuyện tuyệt tình như thế, tớ vẫn là ý đó, không có kẻ thù vĩnh viễn, cũng không có bạn bè vĩnh viễn, nếu như chúng ta có thể trở thành bạn bè, tó rất vui, nếu như nói, tớ nói như thế này làm cậu nghi ngò tó có mục đích gì khác, tớ tin, những lời tiếp theo tớ nói sẽ làm cậu đồng ý.” Lý Nhược Hàm nổ lực không suy nghĩ những gì Vạn Tố Y vùa nói lúc nảy, giữ bình tĩnh nói chuyện với Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y lạnh nhạt nhìn Lý Nhược Hàm, không quan tâm những gì Lý Nhược Hàm nói, cho dù bây giờ Lý Nhược Hàm ở trước mặt Vạn Tố Y rắc vàng, Vạn Tố Y cũng không thèm nhìn.
“Xin lỗi, tôi phải đi trước đây.” Lần này Vạn Tố Y một câu câu không thừa thãi nói vói Lý nHược Hàm.
Lý Nhược hàm nhìn thấy Vạn Tố Y chuẩn bị rời đi, nhất thời có chút sốt ruột. Vốn dĩ, cô tưởng rằng Vạn Tố Y sẽ dồng ý với mình, nhưng khong ngờ Vạn Tố Y, cứng mềm đều không ăn, thật là làm người khác không còn cách gì.
“Vạn Tố Y! Vạn Tố Y! Hôm nay cô không nghe lời tôi, cô sẽ hối hận đó, không lẻ cô muốn công ty mình phá sản hay sao!”
Lý Nhược Hàm vốn dĩ muốn đuổi theo Vạn Tố Y, nhưng Vạn Tố Y đã ra lệnh cho bảo an không cho Lý Nhược Hàm đi vào.
Lời nói của cô ta không hề ảnh hưởng gì đến Vạn Tố Y, Vạn Tố Y đi về trước thì vẫn đi về trước, không hề lui lại.
Nhưng, nghe đến hai chữ phá sản. Vạn Tố y cũng đã dừng lại bước chận.
Lý Nhược hàm phát hiện lời nói của mình tác động được đến Vạn Tố Y, lập tức nắm lấy thời cơ tiếp tục nói: “Vạn Tố Y, tôi có một cơ hội, chỉ cần chúng ta hợp tác, có thể cùng nhau có lợi, nhưng nếu như lần hợp tác này cô không cần, tôi không chắc công ty của cô cũng có thể tiếp tục đứng vững.”
Ngữ điệu của Lý Nhược Hàm rõ ràng là đang uy hiếp, cô đang ép Vạn Tố Y thỏa hiệp.
Vạn Tố Y đứng lại, thì chứng minh rằng cô đang sợ hãi.
Đây là những gì Lý Nhược Hàm nghĩ, có điều lần này Lý Nhược Hàm đoán sai rồi.
Cô nói xong, Vạn Tố Y vẫn không quay đầu lại, chỉ là đứng lại một vài giây nói với Lý Nhược Hàm: “Tôi biết cô không có năng lực đó, phá sản? Có giỏi thì cô làm đi.
“……”
Lý Nhược hàm sững sờ, có lẻ không nghĩ rằng bản thân đi quấy rầy lâu như vậy chỉ đổi lại Vạn Tố Y một câu nói như thế, cô ta không chỉ không sợ những gì mình nói mà còn ra vẻ.
Lý Nhược Hàm nhìn theo bóng lưng đnag đi vào bên trong hoàn toàn không thể tin tưởng được, từ lúc nào Vạn Tố Y trở nên dũng cảm như thế? Đến những lời như thế cũng có thể chịu đựng được, hơn nũa còn không bị ảnh hưởng.
Nếu như Vạn Tố Y thật sự đang dần dần thay đổi, Lý Nhược Hàm thật sự phải đề phòng, Vạn Tố Y đã không còn là Vạn Tố Y của trước đây nữa.
“Không còn cách nào khác...” nghĩ đến chuyện của bản thân, Lý Nhược Hàm không kiềm chế được chau mày, Vạn Tố Y không phối hợp, vở kịch này của Lý Nhược Hàm không thể diễn tiếp được nữa.
Lần này, Lý Nhược Hàm không cho Vạn Tố Y cơ hội thay đổi ý định, nói tiếp: “tôi mời cô đi ăn, đi thôi.”
Vạn Tố Y chôn chân tại chỗ dường như không nghe thấy Lý Nhược Hàm nói: “quản lí Lý, cô có phải có chút buồn cười không?”
Người này tự dưng lại đối xử tốt với cô, lại còn mời cô đi ăn?”
Vạn Tố Y và cô ta có quan hệ gì? Hà cớ gì phải đi ăn với cô ta?
Có phải Lý Nhược Hàm nghĩ chỉ cần cô tỏ ra tốt bụng thì Vạn Tố Y phải cuối đầu.
“Không lẻ Dương tổng không cho chút thể diện?” Lý Nhược Hàm vốn chuẩn bị bước đi, quay người lại hỏi Vạn Tố Y.
Ánh mắt cô viết rõ sự khẳng định, như thể cô chủ động hỏi một lần, thì Vạn Tố Y sẽ đồng ý.
Vạn Tố Y ngoài cười nhạt, không cho cô thêm bất cứ thứ gì: “Hôm nay e rằng tôi không có cách nào cho cô thể diện.”
“......Cô là có ý gì?” Lý Nhược Hàm dường như nghe được câu khẳng định từ Vạn Tố Y, sắc mặt đột nhiên thay đổi không được tốt lắm, nụ cười tự tin lúc nảy cũng biến mất.
Vạn Tố Y đưa tay lên xem đồng hồ của mình, trả lời Lý Nhược Hàm vô cùng khẳng định: “Cô đã làm lỡ của tôi 10 phút, bây giờ không có thòi gian cho cô nũa, xin lỗi.”
Nói xong Vạn Tố Y đi vào bên trong.
Lý Nhược Hàm đi theo Vạn Tố Y, không hề có ý định từ bỏ.
Lý Nhược Hàm đi theo bên cạnh Vạn Tố Y nhưng Vạn Tố Y vẫn không hề dừng lại. Vạn Tố Y không dừng lại, Lý Nhược Hàm cũng không dừng lại, dường như muốn tranh hơn thua với Vạn Tố Y.
Nhưng rõ ràng, giữa hai người thì Vạn Tố Y khỏe hơn một chút.
Cuối cùng Lý Nhược Hàm không cố chấp được qua Vạn Tố Y, chắn ngay trước mặt Vạn Tố Y nói: “đứng lại.”
Vạn Tố Y không phải là nhân viên của Lý Nhược Hàm, không cần thiết phải nghe lời cô ta, cố cũng không phải là người nợ nần gì Lý Nhược Hàm, cũng không cần cô ta nói dừng lại thì Vạn Tố Y phải dừng lại.
Lý Nhươc Hàm nhìn Vạn Tố Y như không nghe thấy lời mình nói, có chút nổi cáu, chắn ngang Vạn Tố Y, một chút cũng không nhường đường: “Vạn Tố Y, cho dù tôi xin lỗi, cô cũng sẽ không chấp nhận sao? Chỉ là muốn tôi với cô cùng ăn bũa cơm, nói chuyện tử tế với nhau khó đến vậy sao?”
Lý Nhược Hàm lúc này giống như đã từ rất lâu chưa nói chuyện tâm tình với ai bao giờ, không biết bản thân phải làm gì, càng không biết đứng trước mặt mình là ai, cô chỉ muốn gọi người này đứng lại, nói chuyện đường hoàng một lúc.
Vạn Tố Y lại rất tỉnh táo, hoàn toàn biết bản thân cần làm gì, cô căn bản không thể nào cho Lý Nhược Hàm cơ hội.
“Lý Nhược Hàm nếu như cô lên cơn điên thì đi tìm người khác, tôi không có thời gian đùa với cô, nếu cô còn như thế này, thì đừng trách tôi không khách khí.” Vạn Tố Y dừng chân, không hề trả lời Lý Nhược Hàm, mà nghiêm túc cảnh cáo Lý Nhược Hàm.
Nhưng lời cảnh báo này không có tác dụng với Lý Nhược Hàm, trên mặt cô hiện lên nụ cười có chút mỉa mai: “hưa, Vạn Tố Y, không nói chuyện với tôi, đến một câu trả lời cũng không cho tôi sao?”
“Cô cần đáp án phải không? Tôi tất nhiên có thể cho cô.” Vạn Tố Y vốn dĩ không muốn làm tổn thương Lý Nhược Hàm, nói đúng hơn không muốn có bất cứ liên can gì đến Lý Nhược Hàm, ngoài mối quan hệ của kẻ địch, thế nhưng Lý Nhược Hàm vẫn cứ truy hỏi không thôi, vậy thì Vạn Tố Y dứt khoát rõ ràng trả lời cô: “Tôi sẽ không bao giờ tha thú cho cô! Cho dù cô qùy gối xuống xin lỗi, tôi cũng không tha thứu cho cô, càng không có thòi gian nói chuyện với cô, hiểu chưa?”
Vạn Tố Y cũng không phải là người nhẫn tâm, nhưng Lý Nhược Hàm đã làm quá nhiều chuyện quá đáng với cô, cô đối vơi Lý nHược Hàm tuyệt đối không mềm lòng.
Đừng nói là cái bộ dạng lúc này, cho dù cô ta thực sự quỳ xuống cầu xin Vạn Tố Y, thật sự hối lỗi, Vạn Tố Y cũng sẽ không tha thứ cho cô ta, đùng nói là bộ dạng giả tạo lúc này?
Lý Nhược Hàm nghe Vạn Tố Y nói, cho dù đã rất nổ lực để giữ được nụ cười trên mặt, nhưng đây không phải là chuyện đơn giản, sắc mặt cô cứng đờ, siết chặt tay.
Vạn Tô Y, cô nhất định sẽ có một ngày lấy lại tất cả mọi thứ, bao gồm lòng tự tôn hôm nay đánh mất.
“Tố Y, tớ nghĩ không nên nói chuyện tuyệt tình như thế, tớ vẫn là ý đó, không có kẻ thù vĩnh viễn, cũng không có bạn bè vĩnh viễn, nếu như chúng ta có thể trở thành bạn bè, tó rất vui, nếu như nói, tớ nói như thế này làm cậu nghi ngò tó có mục đích gì khác, tớ tin, những lời tiếp theo tớ nói sẽ làm cậu đồng ý.” Lý Nhược Hàm nổ lực không suy nghĩ những gì Vạn Tố Y vùa nói lúc nảy, giữ bình tĩnh nói chuyện với Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y lạnh nhạt nhìn Lý Nhược Hàm, không quan tâm những gì Lý Nhược Hàm nói, cho dù bây giờ Lý Nhược Hàm ở trước mặt Vạn Tố Y rắc vàng, Vạn Tố Y cũng không thèm nhìn.
“Xin lỗi, tôi phải đi trước đây.” Lần này Vạn Tố Y một câu câu không thừa thãi nói vói Lý nHược Hàm.
Lý Nhược hàm nhìn thấy Vạn Tố Y chuẩn bị rời đi, nhất thời có chút sốt ruột. Vốn dĩ, cô tưởng rằng Vạn Tố Y sẽ dồng ý với mình, nhưng khong ngờ Vạn Tố Y, cứng mềm đều không ăn, thật là làm người khác không còn cách gì.
“Vạn Tố Y! Vạn Tố Y! Hôm nay cô không nghe lời tôi, cô sẽ hối hận đó, không lẻ cô muốn công ty mình phá sản hay sao!”
Lý Nhược Hàm vốn dĩ muốn đuổi theo Vạn Tố Y, nhưng Vạn Tố Y đã ra lệnh cho bảo an không cho Lý Nhược Hàm đi vào.
Lời nói của cô ta không hề ảnh hưởng gì đến Vạn Tố Y, Vạn Tố Y đi về trước thì vẫn đi về trước, không hề lui lại.
Nhưng, nghe đến hai chữ phá sản. Vạn Tố y cũng đã dừng lại bước chận.
Lý Nhược hàm phát hiện lời nói của mình tác động được đến Vạn Tố Y, lập tức nắm lấy thời cơ tiếp tục nói: “Vạn Tố Y, tôi có một cơ hội, chỉ cần chúng ta hợp tác, có thể cùng nhau có lợi, nhưng nếu như lần hợp tác này cô không cần, tôi không chắc công ty của cô cũng có thể tiếp tục đứng vững.”
Ngữ điệu của Lý Nhược Hàm rõ ràng là đang uy hiếp, cô đang ép Vạn Tố Y thỏa hiệp.
Vạn Tố Y đứng lại, thì chứng minh rằng cô đang sợ hãi.
Đây là những gì Lý Nhược Hàm nghĩ, có điều lần này Lý Nhược Hàm đoán sai rồi.
Cô nói xong, Vạn Tố Y vẫn không quay đầu lại, chỉ là đứng lại một vài giây nói với Lý Nhược Hàm: “Tôi biết cô không có năng lực đó, phá sản? Có giỏi thì cô làm đi.
“……”
Lý Nhược hàm sững sờ, có lẻ không nghĩ rằng bản thân đi quấy rầy lâu như vậy chỉ đổi lại Vạn Tố Y một câu nói như thế, cô ta không chỉ không sợ những gì mình nói mà còn ra vẻ.
Lý Nhược Hàm nhìn theo bóng lưng đnag đi vào bên trong hoàn toàn không thể tin tưởng được, từ lúc nào Vạn Tố Y trở nên dũng cảm như thế? Đến những lời như thế cũng có thể chịu đựng được, hơn nũa còn không bị ảnh hưởng.
Nếu như Vạn Tố Y thật sự đang dần dần thay đổi, Lý Nhược Hàm thật sự phải đề phòng, Vạn Tố Y đã không còn là Vạn Tố Y của trước đây nữa.
“Không còn cách nào khác...” nghĩ đến chuyện của bản thân, Lý Nhược Hàm không kiềm chế được chau mày, Vạn Tố Y không phối hợp, vở kịch này của Lý Nhược Hàm không thể diễn tiếp được nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.