Chương 427
Vô Danh
03/05/2019
Bây giờ Lý Nhược Hàm muốn trở mặt không nhận người quen, Đổng Tiểu Khiết vô cùng tức giận: “tôi đã làm theo yêu cầu của cô, hơn nữa cò làm cho cô và chuyện này xem ra không có quan hệ gì với nhau cả, tôi tận tình tận nghĩa, cô cũng nên mãn nguyện, có tư cách gì mà chỉ trích tôi?”
Đích thực, cô chưa bao giờ nói ra là ai đã giúp cô hack phiếu, từ đầu đến cuối, cô đều không ở trước mặt khán giả nhắc đến việc gì lien quan đến cái tên Lý Nhược Hàm.
“Cô không có nhắc đến, nhưng bây giờ có ai không biết là cô giúp tôi không?” Lý Nhược Hàm hít một hơi thật sâu, không hề cảm kích Đổng Tiểu Khiết, nghe còn có vẻ như đang cố hết sức kiềm chế cơn tức giận của mình.
Đổng Tiểu Khiết quá ngu ngốc, nếu không phải vì Đỏng Tiểu Khiết, Lý Nhược Hàm cũng sẽ không bị liên lụy.
“Lý Nhược Hàm! Cô như thế này người ta gọi là qua cầu rất ván! Lợi dụng tôi xong, phát hiện tôi không có giá trị lời dụng nên muốn mặc kệ tôi đúng không?” Đổng Tiểu Khiết rất dễ bị lời nói của Lý Nhược Hàm làm cho kích động, những gì người phụ nữ này nói, đều không nằm rong phảm vị chấp nhận và lí giải được của Đổng Tiểu Khiết.
Lý Nhược Hàm đối diện với cơn phẩn nộ của Đổng Tiểu Khiết, dường như không có quá nhiều cảm xúc: “nói như thể tôi và cô đang yêu nhau, bỏ mặc? Hai từ này cô có cảm thấy dùng có chút nghiêm trọng/”
Bây giờ, Lý Nhược Hàm không gọi điện thoại chỉ trích Đổng Tiểu Khiết đã rất tận tình tận nghĩa rồi, Đổng Tiểu Khiết còn dám gọi điện thoại đến tìm cầu giúp đỡ.
Thái độ một chút cũng không nhượng bộ của Lý Nhược Hàm khiến Đổng Tiểu Khiết không kiềm chế được mà nghiến răng: “cho là những điều cô nói đều đứng vững, không lẻ cô không sợ tôi tố cáo cô?”
“Cô nên biết, chúng ta có hợp tác qua, tôi có thể trước ống kính phóng viên làm tất cả trách nhiệm về những chuyện này đều có liên quan đến cô, chúng ta cùng lắm cùng cá chết lưới rách (hai bên đấu tranh đều bị tận diệt)! Đổng Tiểu Khiết bắt buộc phải khiến cho Lý Nhược Hàm biết rằng, cô không dễ bị ức hiếp! Chọc cô gấp gáp rồi, cô sẽ không quan tâm bất cứ chuyện gì đâu.
Lý Nhược Hàm nghe Đổng Tiểu Khiết nói, cảm thấy rất buồn cười: “về phàn tối, bây giờ đã đưa tin đầy đủ rồi, cô cảm thấy tôi còn phải sợ không? Một phần mà cô nói, mọi người đều biết rồi, nếu như cô không sợ rắc rối thì cứ đi nói đi, tôi không quan tâm.”
Chuyện giữa cô và Đổng Tiểu Khiết đã đưa lên báo, Đổng Tiểu Khiết có nói thì cũng không thoát khỏi đám phóng viên, Lý Nhược Hàm tại sao lại phải để cô uy hiếp?
Đổng Tiểu Khiết tức muốn hộc máu, rất rõ ràng Lý Nhược Hàm mềm cứng đều không ăn, cho dù Đổng Tiểu Khiết có nói gì, Lý Nhược hàm đều không quan tâm, đây là chỗ đáng ghét nhất.
“Vậy thì tôi.....”
Đổng Tiểu Khiết mở miệng định nói gì đó, “tút tút”, Lý Nhược Hàm đã tắt điện thoại.
“Cô!”
Đổng Tiểu Khiết tức giận mặt đỏ bừng, hận không thể cách qua điện thoại ném Lý Nhược Hàm ra ngoài.
Nhưng cô không làm được. So với Lý Nhược Hàm, Đổng Tiểu Khiết không có thế lực, hiện tại lại trong trạng thái bị vạn người ghét bỏ, cô nếu như đến Lý Nhược Hàm cũng khai chiến, vậy thì rất nhiều người đều sẽ cho rằng cô chuyên đi kiếm chuyện với người trong ngành này, điều này đối với danh tiếng của cô không được tốt.
Lý Nhược Hàm tắt điện thoại của Điỏng Tiểu Khiết cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, ít ra, bầu không khí và sự tức giận mà cô ấy kìm nén trong lòng ở chỗ Đổng Tiểu Khiết cũng không cần phải kìm nén, mặc dù, sự tức giận của cô đa phần không đến từ Đổng Tiểu Khiết.
Những gì Vạn Tố Y nói hôm nay, Lý nHược hàm sẽ mãi ghi nhó, chỉ cần có cơ hôi, cô nhất định sẽ không bỏ qua.
Thật ra cho đến bây giờ, Lý Nhược Hàm vẫn không hiểu, nếu như cô không kiếm chuyện với Vạn Tố Y, vậy thì cô chẳng phải gặp chuyện gì cả, cô phải hứng chịu cái danh
tiếng khó nghe như thế cũng chỉ vì chính cô gây ra, nếu như cô không làm mấy chuyện đó thì sẽ không có người đem mấy chuyện đó đổ lên đầu cô.
Lý Nhược Hàm ở lại công ty rất lâu, cô sợ nếu bây giờ cô về nhà, Lương Dần sẽ nhắc đến chuyện hôm nay. Nhà nhất định phải về, nhưng không thể về ngay lúc này, cô phải đợi thêm lát nữa.
Lý Nhược Hàm một mình ở lại phòng làm việc, nhân viên trong công ty muốn về hết rồi, căn bản không còn ai, nhưng cố vẫn cảm thấy rất ồn ào. Nhắm nghiền mắt xoa bóp thái dương, nhìn có vẻ rất mệt mỏi.
Nhìn đống hồ đã gần sáng, cô phải cầm lấy chìa khóa xe về nhà.
Giờ này, chắc là người trong nhà đều đã ngủ rồi.
Nhưng có người không lật bài theo lẻ thường. Lý Nhược Hàm cẩn thận đóng cửa đi vào, trong phòng khách có giọng nói yếu ớt dò hỏi làm cô giật bắn mình.
“Ai về rồi này?”
Tào Lan cầm ách trà, trên vai còn khoác ao khoác đi đến.
Nhìn thấy từ trong bóng tối đi đến là Tào Lan, Lý Nhược Hàm thở một hơi thật sâu, rõ ràng lúc nảy cô là bị dọa sản rồi.
“Trễ như thế này rồi, sao mẹ vẫn chưa ngủ?” giọng điệu Lý Nhược Hàm không được vui vẻ, cô vừa bị Tào Lan dọa đến phát sợ.
“A Dần vẫn chưa về, ta không ngủ được.” Tào Lan kéo áo khoác trên người, trả lời qua loa, biểu cảm không có gì thay đối, dường như đã quen với cách Lý Nhược Hàm nói chuyện với mình như thế.
Nhưng Lý Nhược Hàm nghe câu trả lời của Tào Lan không được vui vẻ gì cô chau mày: “Lương Dần vẫn chưa về?”
“Đúng vậy, gần dây không phài công ty rất bận sao, ta thấy con cũng tăng ca muộn như thế này.” Tào Lan dường như một chút cũng không nghi ngờ con trai mình.
Bà không nghi ngờ nhưng Lý Nhược Hàm nghi ngờ, không đơn gairn chỉ là nghi ngờ, cô còn tức giận: “tăng ca? Tôi thấy là ra ngoài tăng ca, tôi ở công ty nhưng không hề thấy anh ta.”
“Nhược Hàm, có phải con và A Dần cải nhau rồi không?” Tào Lan rất nghiêm túc nhìn Lý Nhược hàm hỏi.
Có điều đây là lần đầu tiên Tào Lan chủ động kéo Lý Nhược Hàm lại.
“Mẹ có việc gì?” giọng điệu của Lý Nhược Hàm không được lễ phép lắm.
“Ta muốn hỏi con chuyện hôm nay...”
“Chuyện gì?”
“Vạn Tố Y trên truyền hình nói là sự thật sao?” Tào Lan nói đến Vạn Tố Y nên vẫn rất là cẩn thận hỏi.
Lý Nhược Hàm nghe đến cái tên Vạn Tố Y từ miệng Tào Lan rất khong vui, nhưng cô vẫn muốn nghe Tào Lan nói gì về Vạn Tố Y.
Lý Nhược Hàm miễn cưỡng gật đầu, bây giwof không có ai là không biết chuyện này là do cô làm, bây giờ cho là cô thừa nhận cũng đã làm sao.
“Nhược Hàm, bây giờ con và A Dần đã ở bên nhau, cuộc sống cũng không tệ, tại sao nhất định phải đi kiếm chuyện với nó?’ Tào Lan chau mày, không thích chuyện hôm nay Vạn Tố Y nói: “chuyện này vốn dĩ đối với con không có gì tốt đẹp, tại sao con nhất định phải chủ động đi đụng/”
Lý Nhược Hàm nghe ra được, Tào Lan đang nói giúp cho Vạn Tố Y, bắt đầu không vui: “trong lòng mẹ, có phải vẫn coi cô ta là con dâu không? Đến bây giờ mẹ còn bảo vệ cô ta?”
“Không phải bảo vệ cô ta, mẹ muốn tốt cho con.” Tào lan là thật lòng muốn tốt cho cô, nhưng hình như cô không hề niệm tình.
Trong lòng Lý Nhược Hàm, Tào Lan chính là đang bảo vệ Vạn Tố Y. Bà bình thuường rất nghe lời cô, nói cái gì cùng đồng ý, đây là lần đầu tiên gọi cô lại, hơn nữa còn nói mấy chuyện liên quan đến Vạn Tố y, thậm chi còn rõ ràng là thiên vị.
Đích thực, cô chưa bao giờ nói ra là ai đã giúp cô hack phiếu, từ đầu đến cuối, cô đều không ở trước mặt khán giả nhắc đến việc gì lien quan đến cái tên Lý Nhược Hàm.
“Cô không có nhắc đến, nhưng bây giờ có ai không biết là cô giúp tôi không?” Lý Nhược Hàm hít một hơi thật sâu, không hề cảm kích Đổng Tiểu Khiết, nghe còn có vẻ như đang cố hết sức kiềm chế cơn tức giận của mình.
Đổng Tiểu Khiết quá ngu ngốc, nếu không phải vì Đỏng Tiểu Khiết, Lý Nhược Hàm cũng sẽ không bị liên lụy.
“Lý Nhược Hàm! Cô như thế này người ta gọi là qua cầu rất ván! Lợi dụng tôi xong, phát hiện tôi không có giá trị lời dụng nên muốn mặc kệ tôi đúng không?” Đổng Tiểu Khiết rất dễ bị lời nói của Lý Nhược Hàm làm cho kích động, những gì người phụ nữ này nói, đều không nằm rong phảm vị chấp nhận và lí giải được của Đổng Tiểu Khiết.
Lý Nhược Hàm đối diện với cơn phẩn nộ của Đổng Tiểu Khiết, dường như không có quá nhiều cảm xúc: “nói như thể tôi và cô đang yêu nhau, bỏ mặc? Hai từ này cô có cảm thấy dùng có chút nghiêm trọng/”
Bây giờ, Lý Nhược Hàm không gọi điện thoại chỉ trích Đổng Tiểu Khiết đã rất tận tình tận nghĩa rồi, Đổng Tiểu Khiết còn dám gọi điện thoại đến tìm cầu giúp đỡ.
Thái độ một chút cũng không nhượng bộ của Lý Nhược Hàm khiến Đổng Tiểu Khiết không kiềm chế được mà nghiến răng: “cho là những điều cô nói đều đứng vững, không lẻ cô không sợ tôi tố cáo cô?”
“Cô nên biết, chúng ta có hợp tác qua, tôi có thể trước ống kính phóng viên làm tất cả trách nhiệm về những chuyện này đều có liên quan đến cô, chúng ta cùng lắm cùng cá chết lưới rách (hai bên đấu tranh đều bị tận diệt)! Đổng Tiểu Khiết bắt buộc phải khiến cho Lý Nhược Hàm biết rằng, cô không dễ bị ức hiếp! Chọc cô gấp gáp rồi, cô sẽ không quan tâm bất cứ chuyện gì đâu.
Lý Nhược Hàm nghe Đổng Tiểu Khiết nói, cảm thấy rất buồn cười: “về phàn tối, bây giờ đã đưa tin đầy đủ rồi, cô cảm thấy tôi còn phải sợ không? Một phần mà cô nói, mọi người đều biết rồi, nếu như cô không sợ rắc rối thì cứ đi nói đi, tôi không quan tâm.”
Chuyện giữa cô và Đổng Tiểu Khiết đã đưa lên báo, Đổng Tiểu Khiết có nói thì cũng không thoát khỏi đám phóng viên, Lý Nhược Hàm tại sao lại phải để cô uy hiếp?
Đổng Tiểu Khiết tức muốn hộc máu, rất rõ ràng Lý Nhược Hàm mềm cứng đều không ăn, cho dù Đổng Tiểu Khiết có nói gì, Lý Nhược hàm đều không quan tâm, đây là chỗ đáng ghét nhất.
“Vậy thì tôi.....”
Đổng Tiểu Khiết mở miệng định nói gì đó, “tút tút”, Lý Nhược Hàm đã tắt điện thoại.
“Cô!”
Đổng Tiểu Khiết tức giận mặt đỏ bừng, hận không thể cách qua điện thoại ném Lý Nhược Hàm ra ngoài.
Nhưng cô không làm được. So với Lý Nhược Hàm, Đổng Tiểu Khiết không có thế lực, hiện tại lại trong trạng thái bị vạn người ghét bỏ, cô nếu như đến Lý Nhược Hàm cũng khai chiến, vậy thì rất nhiều người đều sẽ cho rằng cô chuyên đi kiếm chuyện với người trong ngành này, điều này đối với danh tiếng của cô không được tốt.
Lý Nhược Hàm tắt điện thoại của Điỏng Tiểu Khiết cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, ít ra, bầu không khí và sự tức giận mà cô ấy kìm nén trong lòng ở chỗ Đổng Tiểu Khiết cũng không cần phải kìm nén, mặc dù, sự tức giận của cô đa phần không đến từ Đổng Tiểu Khiết.
Những gì Vạn Tố Y nói hôm nay, Lý nHược hàm sẽ mãi ghi nhó, chỉ cần có cơ hôi, cô nhất định sẽ không bỏ qua.
Thật ra cho đến bây giờ, Lý Nhược Hàm vẫn không hiểu, nếu như cô không kiếm chuyện với Vạn Tố Y, vậy thì cô chẳng phải gặp chuyện gì cả, cô phải hứng chịu cái danh
tiếng khó nghe như thế cũng chỉ vì chính cô gây ra, nếu như cô không làm mấy chuyện đó thì sẽ không có người đem mấy chuyện đó đổ lên đầu cô.
Lý Nhược Hàm ở lại công ty rất lâu, cô sợ nếu bây giờ cô về nhà, Lương Dần sẽ nhắc đến chuyện hôm nay. Nhà nhất định phải về, nhưng không thể về ngay lúc này, cô phải đợi thêm lát nữa.
Lý Nhược Hàm một mình ở lại phòng làm việc, nhân viên trong công ty muốn về hết rồi, căn bản không còn ai, nhưng cố vẫn cảm thấy rất ồn ào. Nhắm nghiền mắt xoa bóp thái dương, nhìn có vẻ rất mệt mỏi.
Nhìn đống hồ đã gần sáng, cô phải cầm lấy chìa khóa xe về nhà.
Giờ này, chắc là người trong nhà đều đã ngủ rồi.
Nhưng có người không lật bài theo lẻ thường. Lý Nhược Hàm cẩn thận đóng cửa đi vào, trong phòng khách có giọng nói yếu ớt dò hỏi làm cô giật bắn mình.
“Ai về rồi này?”
Tào Lan cầm ách trà, trên vai còn khoác ao khoác đi đến.
Nhìn thấy từ trong bóng tối đi đến là Tào Lan, Lý Nhược Hàm thở một hơi thật sâu, rõ ràng lúc nảy cô là bị dọa sản rồi.
“Trễ như thế này rồi, sao mẹ vẫn chưa ngủ?” giọng điệu Lý Nhược Hàm không được vui vẻ, cô vừa bị Tào Lan dọa đến phát sợ.
“A Dần vẫn chưa về, ta không ngủ được.” Tào Lan kéo áo khoác trên người, trả lời qua loa, biểu cảm không có gì thay đối, dường như đã quen với cách Lý Nhược Hàm nói chuyện với mình như thế.
Nhưng Lý Nhược Hàm nghe câu trả lời của Tào Lan không được vui vẻ gì cô chau mày: “Lương Dần vẫn chưa về?”
“Đúng vậy, gần dây không phài công ty rất bận sao, ta thấy con cũng tăng ca muộn như thế này.” Tào Lan dường như một chút cũng không nghi ngờ con trai mình.
Bà không nghi ngờ nhưng Lý Nhược Hàm nghi ngờ, không đơn gairn chỉ là nghi ngờ, cô còn tức giận: “tăng ca? Tôi thấy là ra ngoài tăng ca, tôi ở công ty nhưng không hề thấy anh ta.”
“Nhược Hàm, có phải con và A Dần cải nhau rồi không?” Tào Lan rất nghiêm túc nhìn Lý Nhược hàm hỏi.
Có điều đây là lần đầu tiên Tào Lan chủ động kéo Lý Nhược Hàm lại.
“Mẹ có việc gì?” giọng điệu của Lý Nhược Hàm không được lễ phép lắm.
“Ta muốn hỏi con chuyện hôm nay...”
“Chuyện gì?”
“Vạn Tố Y trên truyền hình nói là sự thật sao?” Tào Lan nói đến Vạn Tố Y nên vẫn rất là cẩn thận hỏi.
Lý Nhược Hàm nghe đến cái tên Vạn Tố Y từ miệng Tào Lan rất khong vui, nhưng cô vẫn muốn nghe Tào Lan nói gì về Vạn Tố Y.
Lý Nhược Hàm miễn cưỡng gật đầu, bây giwof không có ai là không biết chuyện này là do cô làm, bây giờ cho là cô thừa nhận cũng đã làm sao.
“Nhược Hàm, bây giờ con và A Dần đã ở bên nhau, cuộc sống cũng không tệ, tại sao nhất định phải đi kiếm chuyện với nó?’ Tào Lan chau mày, không thích chuyện hôm nay Vạn Tố Y nói: “chuyện này vốn dĩ đối với con không có gì tốt đẹp, tại sao con nhất định phải chủ động đi đụng/”
Lý Nhược Hàm nghe ra được, Tào Lan đang nói giúp cho Vạn Tố Y, bắt đầu không vui: “trong lòng mẹ, có phải vẫn coi cô ta là con dâu không? Đến bây giờ mẹ còn bảo vệ cô ta?”
“Không phải bảo vệ cô ta, mẹ muốn tốt cho con.” Tào lan là thật lòng muốn tốt cho cô, nhưng hình như cô không hề niệm tình.
Trong lòng Lý Nhược Hàm, Tào Lan chính là đang bảo vệ Vạn Tố Y. Bà bình thuường rất nghe lời cô, nói cái gì cùng đồng ý, đây là lần đầu tiên gọi cô lại, hơn nữa còn nói mấy chuyện liên quan đến Vạn Tố y, thậm chi còn rõ ràng là thiên vị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.