Chương 445
Vô Danh
03/05/2019
Vạn Tố Y trên sân khấu phát biểu, Dương Thục Nghi cú nhìn cô mỉm cười. Dường như Vạn Tố Y có nói gì thì bà cũng không có ý kiến, có thể giữ đươc bộ dạng này nhìn Vạn Tố Y.
‘Tôi cũng giống như Mạnh tiên sinh.....ừm, xin kết thúc ở đây.” Vạn Tố Y dường như đã có một mở màn rất tốt, nhưng khi phần mở màn kết thúc, Vạn Tố Y liền không biết nói gì nữa.
Bên dưới khán đài bở vì sự kết thúc quá đột ngột của Vạn Tố Y mà được một trận cười. Sự nghịch ngợm của Vạn Tố Y dường như hôm nay mới được bộc lộ.
Vạn Tố Y cũng tươi cười, ánh mắt ngước nhìn Mạnh Kiều Dịch cũng đầy ý cười.
Chỉ một ánh mắt như thế cũng đủ làm cho Nguyễn Ca ở dưới sân khấu bất lực chùn vai.
Hai cái người này, một ánh nhìn thôi cũng ngọt chết người.
Tiệc mừng 100 ngày của con hai người con cho mọi người ăn cẩu lương, cảm giác này thật không tốt chút nào.
Có điếu tiệc mừng 100 ngày cho con cũng được tổ chức náo nhiệt thành công. Trong buổi tiệc Yên Yên nhận được sự quan tâm nhiệt tình, mặc dù bây giờ chỉ mới hơn ba tháng tuổi nhưng càng ngày càng đáng yêu, gặp qua con không ai là không thích.
Thích thì thích nhưng muốn ẵm con gái cô một chút không phải là chuyện dễ, đã có Dương Thục Nghị trông nom, Dương Thục Nghị mặc dù ngồi xe lăn đi lại không tiện lợi nhưng tự bà điều khiển xe lăn trông cháu nhưng không hề để lỡ tay.
Cho dù bạn bè thân đến mấy muốn ẵm Yên Yên một chút cũng không được, đến cả Mạnh Kỳ Nhu muốn ôm cháu gái mình cũng không được: “mẹ, mẹ cũng quá bá đạo đi, một mình mẹ ôm cũng không than mệt, bọn con giúp mẹ cũng không làm con bé bị thương mà.”
“Ta đâu có phải sợ con làm nó bị thương. Mà ta không nỡ.” Dương Thục Nghị lại rất thành thật, không hề che đậy sự yêu thương cháu.
Nhưng sự yêu thương cháu của Dương Thục Nghi khiến Mạnh kỳ Nhu có chút ăn giấm chua: “con tháy mẹ đối với hai đứa cháu ngoại cộng lại cũng không được như này.”
“tất nhiên là không giống nhau, con gái tất nhiên phải được yêu thương nhiều hơn.” Dương Thục Nghị nói rất có lý, khiến người khác một câu cũng không phản bát được.
Mạnh Kỳ Nhu lắc đầu, không muốn tranh cải với Dương Thục Nghi, ở điểm nảy cô vĩnh viễn cũng nói không lại Dương Thục Nghi.
Có điều còn may hai cậu con trai của Mạnh Kỳ Nhu vô cùng thích Yên Yên, hai cậu nhỏ cứ đòi có em gái, Mạnh Kỳ Nhu không có cách nào cho hai đứa toại nguyện, bây giờ Vạn Tố Y lại cho hai đứa được toại nguyện rồi.
“Mợ ơi, lát nữa bọn con đi có thể mang em đi theo không?”
“Mợ ơi, tặng em cho bọn con được không?”
“Con thích đôi mắt của em.”
“Con thích mũi em....”
“……”
Hai đứa nhỏ bám theo Vạn Tố Y nói mãi không ngừng. Vạn Tố Y nghe hai đứa nói lảm nhảm, không hề túc giận mà cảm thấy rất buồn cười, rất nhẫn nại cuối nguoif xoa đầu hai đứa nói: “muốn mang em đi thì hơi khó, nhưng mà sau này hai đứa có thể đến thăm em bất cú lúc nào.
“Được ạ.” Hai cậu nhỏ cũng không đến nổi thất vọng, giống như đã thương lượng xong với Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y khua khua tay, hai chàng trai lập tức tản ra.
Bên cạnh Vạn Tố Y có vật gì che khuất tầm nhìn của cô, Vạn Tố Y quay đầu thì nhìn thấy Mạnh Kiều Dịch, Mạnh Kiều Dịch không biết đứng đó từ lúc nào, tầm nhìn vừa lúc nhìn theo hai đứa cháu, theo tầm nhìn của Vạn Tố Y.
“Hai cậu nhóc này, quả nhiên dám để ý đến con gái ta.” Mạnh Kiều Dịch làm bộ lên tiếng.
Vạn Tố Y biết anh đang nói đùa, bỏi vì bình thường cahwngr có ai thương hai đứa nhỏ bằng anh.
“Người khác để ý đến con gái anh, rất tức giận, nhưng em thấy có người để ý đến vợ anh anh không hề túc giận.” Vạn Tố Y có chút ăn giấm chua lên tiếng.
Vạn Tố Y rất ít khi chủ động giàng yêu thương, lúc này lên tiếng, tay Mạnh Kiều Dịch tự nhiên rất nhanh ôm lấy vai Vạn Tố Y: “làm gì có? Có người dám để ý đến vợ anh?”
Mạnh Kiều Dịch có thể nói, cả thành phố, không có một ai dám để ý đến Vạn Tố Y, biết cô là vợ của Mạnh Kiều Dịch đều cung kính cô, ai dám có sự tiếp xúc quá đáng?”
Vạn Tố Y thở dài: “ừm, chính vì thế nên em không có đào hoa.”
Mạnh Kiều Dịch biết Vạn Tố Y cũng đang đùa, có điều lại làm một biểu cảm phẩn nộ, nói: “ai dám cho vợ anh hoa đào, anh sẽ bẻ gảy người đó.”
Lời nói này của anh không giống đang đùa, nhưng cũng không phải hù dọa Vạn Tố Y, bởi vì thực sự không có ai dám cho cô hoa đào.
Vạn Tố Y không tranh luận với Mạnh Kiều Dịch, chỉ cố ý thỏ dài một hơi, tiếp tục đứng bên cạnh Mạnh Kiều Dịch, nhưng sau vài giây, lập tức lại bật cười thành tiếng.
Vạn Tố Y không biết mình dang cười cái gì, cú cảm thấy rất buồn cười.
Hôm nay ngoài tiệc 100 ngày của con Vạn Tố Y, còn là một ngày trọng đại. Lý Nhược Hàm cũng tuyên bố tin vui. Nhưng không được may mắn như Vạn Tố Y có nhiều người chúc phúc. Biết được tin cô mang thai, rất nhiều khán giả cho rằng cô đưa tin nhảm, rất ít có người cảm thấy cô đang nói thật.
Nếu đổi lại là thường ngày Lý nHược Hàm sớm đã giậm chân (vì tức giận), nhưng bây giờ không hề có, mấy hôm nay cô rất vui, vì lý do mang thai.
Mấy hôm nay không chỉ Tào Lan đối xử tốt với cô, nagy cả lương Dần đối với cô cũng không giống như trước đây
Mặc dù bây giờ hai người ngủ chung một phòng nhưng Lương Dần quan tâm đến cô nhiều hơn trước rất nhiều.
Sau khi Lý Nhược Hàm mang thai, Lương Dần chuẩn bị cho Lý Nhược Hàm rất nhiều thực phẩm bồi bổ, Lý Nhược Hàm rất cảm động, con của hai người thwucj sự đã mang đến cho hai người rất nhiều thay đổi.
Chỉ là qua một thời gian dài tự thôi miên, Lý nhược Hàm đã nghĩ đây là con của cô và Lương Dần, chứ không phải đứa con này còn có một người bố khác.
Lý gia mấy năm năm không có tin gì vui, lúc này Lý Nhược Hàm mang thai, không còn nghi ngờ gì nữa đây là tin vui vô cùng lớn, rất làm Lý Đức Nghi vui vẻ.
Quá vui vẻ, Lý Đức Nghi cho rằng bây giờ đã thời thời cơ ổn định, những thứ lúc trước không nõ bàn giao cho Lương Dần bây giò cũng giao cho cậu.
Mấy năm nay, Lương Dần cũng đã dùng thực lực của mình để chứng minh, hắn thực sự có năng lực, khiến Lý Đức Nghi cũng nhìn hắn với cặp mắt khác
Lý Nhược Hàm sau khi mang thai thì nghe theo sự sắp xếp của gia đình không đến công ty, công việc của cô cũng giao lại cho bộ phận bên Lương Dần gaiir quyết.
Về cách sắp xếp này, anh trai Lý Nhược Hàm không hài lòng nhưng Lý Đức Nghi cố chấp như thế, anh trai Lý Nhược Hàm phản kháng cũng không có ích gì. Nhưng đối với điều này Lý Nhược Hàm rất mãn nguyện, bởi vì bố cô trong một lần đứng giữa anh trai và Lương Dần, cuối cùng cũng có một lần lựa chọn Lương Dần, hơn nữa, quyền lực lần này rất lớn.
Điểu đó chính là, Lường Dần bây giờ quản lý hai bộ phận, quyền lục trong tay mạnh hơn rất nhiều.
Lý nHược Hàm chuyên tâm ở nhà dưỡng thai, Kha Kha ngồi trên sofa xem phim hoạt hình không hề đoái hoài đến Lý Nhược Hàm. Lý Nhược Hàm mặc dù là dì nó, nhưng cách họ hòa hợp với nhay chính là như thế, khong quan tâm đến nhau.
“Kha Kha, con muốn ăn trái cây không?” không biết có phải lý do vì mang thai không, Lý Nhược hàm mấy hôm nay đối với Kha Kha rất tốt, luôn chủ động quan tâm.
‘Tôi cũng giống như Mạnh tiên sinh.....ừm, xin kết thúc ở đây.” Vạn Tố Y dường như đã có một mở màn rất tốt, nhưng khi phần mở màn kết thúc, Vạn Tố Y liền không biết nói gì nữa.
Bên dưới khán đài bở vì sự kết thúc quá đột ngột của Vạn Tố Y mà được một trận cười. Sự nghịch ngợm của Vạn Tố Y dường như hôm nay mới được bộc lộ.
Vạn Tố Y cũng tươi cười, ánh mắt ngước nhìn Mạnh Kiều Dịch cũng đầy ý cười.
Chỉ một ánh mắt như thế cũng đủ làm cho Nguyễn Ca ở dưới sân khấu bất lực chùn vai.
Hai cái người này, một ánh nhìn thôi cũng ngọt chết người.
Tiệc mừng 100 ngày của con hai người con cho mọi người ăn cẩu lương, cảm giác này thật không tốt chút nào.
Có điếu tiệc mừng 100 ngày cho con cũng được tổ chức náo nhiệt thành công. Trong buổi tiệc Yên Yên nhận được sự quan tâm nhiệt tình, mặc dù bây giờ chỉ mới hơn ba tháng tuổi nhưng càng ngày càng đáng yêu, gặp qua con không ai là không thích.
Thích thì thích nhưng muốn ẵm con gái cô một chút không phải là chuyện dễ, đã có Dương Thục Nghị trông nom, Dương Thục Nghị mặc dù ngồi xe lăn đi lại không tiện lợi nhưng tự bà điều khiển xe lăn trông cháu nhưng không hề để lỡ tay.
Cho dù bạn bè thân đến mấy muốn ẵm Yên Yên một chút cũng không được, đến cả Mạnh Kỳ Nhu muốn ôm cháu gái mình cũng không được: “mẹ, mẹ cũng quá bá đạo đi, một mình mẹ ôm cũng không than mệt, bọn con giúp mẹ cũng không làm con bé bị thương mà.”
“Ta đâu có phải sợ con làm nó bị thương. Mà ta không nỡ.” Dương Thục Nghị lại rất thành thật, không hề che đậy sự yêu thương cháu.
Nhưng sự yêu thương cháu của Dương Thục Nghi khiến Mạnh kỳ Nhu có chút ăn giấm chua: “con tháy mẹ đối với hai đứa cháu ngoại cộng lại cũng không được như này.”
“tất nhiên là không giống nhau, con gái tất nhiên phải được yêu thương nhiều hơn.” Dương Thục Nghị nói rất có lý, khiến người khác một câu cũng không phản bát được.
Mạnh Kỳ Nhu lắc đầu, không muốn tranh cải với Dương Thục Nghi, ở điểm nảy cô vĩnh viễn cũng nói không lại Dương Thục Nghi.
Có điều còn may hai cậu con trai của Mạnh Kỳ Nhu vô cùng thích Yên Yên, hai cậu nhỏ cứ đòi có em gái, Mạnh Kỳ Nhu không có cách nào cho hai đứa toại nguyện, bây giờ Vạn Tố Y lại cho hai đứa được toại nguyện rồi.
“Mợ ơi, lát nữa bọn con đi có thể mang em đi theo không?”
“Mợ ơi, tặng em cho bọn con được không?”
“Con thích đôi mắt của em.”
“Con thích mũi em....”
“……”
Hai đứa nhỏ bám theo Vạn Tố Y nói mãi không ngừng. Vạn Tố Y nghe hai đứa nói lảm nhảm, không hề túc giận mà cảm thấy rất buồn cười, rất nhẫn nại cuối nguoif xoa đầu hai đứa nói: “muốn mang em đi thì hơi khó, nhưng mà sau này hai đứa có thể đến thăm em bất cú lúc nào.
“Được ạ.” Hai cậu nhỏ cũng không đến nổi thất vọng, giống như đã thương lượng xong với Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y khua khua tay, hai chàng trai lập tức tản ra.
Bên cạnh Vạn Tố Y có vật gì che khuất tầm nhìn của cô, Vạn Tố Y quay đầu thì nhìn thấy Mạnh Kiều Dịch, Mạnh Kiều Dịch không biết đứng đó từ lúc nào, tầm nhìn vừa lúc nhìn theo hai đứa cháu, theo tầm nhìn của Vạn Tố Y.
“Hai cậu nhóc này, quả nhiên dám để ý đến con gái ta.” Mạnh Kiều Dịch làm bộ lên tiếng.
Vạn Tố Y biết anh đang nói đùa, bỏi vì bình thường cahwngr có ai thương hai đứa nhỏ bằng anh.
“Người khác để ý đến con gái anh, rất tức giận, nhưng em thấy có người để ý đến vợ anh anh không hề túc giận.” Vạn Tố Y có chút ăn giấm chua lên tiếng.
Vạn Tố Y rất ít khi chủ động giàng yêu thương, lúc này lên tiếng, tay Mạnh Kiều Dịch tự nhiên rất nhanh ôm lấy vai Vạn Tố Y: “làm gì có? Có người dám để ý đến vợ anh?”
Mạnh Kiều Dịch có thể nói, cả thành phố, không có một ai dám để ý đến Vạn Tố Y, biết cô là vợ của Mạnh Kiều Dịch đều cung kính cô, ai dám có sự tiếp xúc quá đáng?”
Vạn Tố Y thở dài: “ừm, chính vì thế nên em không có đào hoa.”
Mạnh Kiều Dịch biết Vạn Tố Y cũng đang đùa, có điều lại làm một biểu cảm phẩn nộ, nói: “ai dám cho vợ anh hoa đào, anh sẽ bẻ gảy người đó.”
Lời nói này của anh không giống đang đùa, nhưng cũng không phải hù dọa Vạn Tố Y, bởi vì thực sự không có ai dám cho cô hoa đào.
Vạn Tố Y không tranh luận với Mạnh Kiều Dịch, chỉ cố ý thỏ dài một hơi, tiếp tục đứng bên cạnh Mạnh Kiều Dịch, nhưng sau vài giây, lập tức lại bật cười thành tiếng.
Vạn Tố Y không biết mình dang cười cái gì, cú cảm thấy rất buồn cười.
Hôm nay ngoài tiệc 100 ngày của con Vạn Tố Y, còn là một ngày trọng đại. Lý Nhược Hàm cũng tuyên bố tin vui. Nhưng không được may mắn như Vạn Tố Y có nhiều người chúc phúc. Biết được tin cô mang thai, rất nhiều khán giả cho rằng cô đưa tin nhảm, rất ít có người cảm thấy cô đang nói thật.
Nếu đổi lại là thường ngày Lý nHược Hàm sớm đã giậm chân (vì tức giận), nhưng bây giờ không hề có, mấy hôm nay cô rất vui, vì lý do mang thai.
Mấy hôm nay không chỉ Tào Lan đối xử tốt với cô, nagy cả lương Dần đối với cô cũng không giống như trước đây
Mặc dù bây giờ hai người ngủ chung một phòng nhưng Lương Dần quan tâm đến cô nhiều hơn trước rất nhiều.
Sau khi Lý Nhược Hàm mang thai, Lương Dần chuẩn bị cho Lý Nhược Hàm rất nhiều thực phẩm bồi bổ, Lý Nhược Hàm rất cảm động, con của hai người thwucj sự đã mang đến cho hai người rất nhiều thay đổi.
Chỉ là qua một thời gian dài tự thôi miên, Lý nhược Hàm đã nghĩ đây là con của cô và Lương Dần, chứ không phải đứa con này còn có một người bố khác.
Lý gia mấy năm năm không có tin gì vui, lúc này Lý Nhược Hàm mang thai, không còn nghi ngờ gì nữa đây là tin vui vô cùng lớn, rất làm Lý Đức Nghi vui vẻ.
Quá vui vẻ, Lý Đức Nghi cho rằng bây giờ đã thời thời cơ ổn định, những thứ lúc trước không nõ bàn giao cho Lương Dần bây giò cũng giao cho cậu.
Mấy năm nay, Lương Dần cũng đã dùng thực lực của mình để chứng minh, hắn thực sự có năng lực, khiến Lý Đức Nghi cũng nhìn hắn với cặp mắt khác
Lý Nhược Hàm sau khi mang thai thì nghe theo sự sắp xếp của gia đình không đến công ty, công việc của cô cũng giao lại cho bộ phận bên Lương Dần gaiir quyết.
Về cách sắp xếp này, anh trai Lý Nhược Hàm không hài lòng nhưng Lý Đức Nghi cố chấp như thế, anh trai Lý Nhược Hàm phản kháng cũng không có ích gì. Nhưng đối với điều này Lý Nhược Hàm rất mãn nguyện, bởi vì bố cô trong một lần đứng giữa anh trai và Lương Dần, cuối cùng cũng có một lần lựa chọn Lương Dần, hơn nữa, quyền lực lần này rất lớn.
Điểu đó chính là, Lường Dần bây giờ quản lý hai bộ phận, quyền lục trong tay mạnh hơn rất nhiều.
Lý nHược Hàm chuyên tâm ở nhà dưỡng thai, Kha Kha ngồi trên sofa xem phim hoạt hình không hề đoái hoài đến Lý Nhược Hàm. Lý Nhược Hàm mặc dù là dì nó, nhưng cách họ hòa hợp với nhay chính là như thế, khong quan tâm đến nhau.
“Kha Kha, con muốn ăn trái cây không?” không biết có phải lý do vì mang thai không, Lý Nhược hàm mấy hôm nay đối với Kha Kha rất tốt, luôn chủ động quan tâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.