Chương 8
Vô Danh
18/04/2019
Sức nóng của cô dường như có thể kìm nén sự lạnh lùng của anh. Anh liếm và cắn đôi môi đỏ của cô. Lực của anh rất tệ. Vạn Tố Y hoàn toàn không thể hưởng thụ, và cô nhíu mày vài lần. Cả hai tay đang giằng co trong vòng tay anh.
Mạnh Kiều Dịch trông có vẻ rất thành thục, Vạn Tố Y nghĩ rằng anh là cao thủ tình trường. Nếu đó không phải là cao thủ tình trường, thì đó phải là vì những sở thích đặc biệt, như Sun Yi. Nhưng không phải, khoảnh khắc anh hôn cô, cô biết rằng anh là một người đàn ông bình thường, nhưng kỹ năng hôn của anh rất tệ, như không có kinh nghiệm, mặc dù Vạn Tố Y không có kinh nghiệm, nhưng cô cũng biết, hôn là phải hưởng thụ...
Mạnh Kiều Dịch không có ý ép buộc, chỉ hôn cô và không có thêm suy nghĩ, cảm thấy sự phản kháng của cô, anh ngừng hôn, nhưng vẫn lắc lư theo cô.
Mạnh Kiều Dịch chỉ có một chiếc khăn trên người. Cô không dám nhìn xuống bên dưới của anh. Cô có thể cảm nhận được, cái đó của Mạnh Kiều Dịch phản ứng qua chiếc khăn....
"Anh.... Anh có đói không? Tôi sẽ cho anh ăn bên dưới." Vạn Tố Y mở miệng hỏi Mạnh Kiều Dịch, lời vừa nói ra hận không thể cắn đứt lưỡi, vội giải thích: "Ý tôi là, tôi đi nấu mỳ, anh có muốn ăn không?"
Mạnh Kiều Dịch bình thường biểu hiện xấu xa, nhưng hiện tại vì những lời nói của cô lại khiến anh đỏ mặt, anh buông Vạn Tố Y:" Tôi đi thay quần áo."
"Được, tôi đợi anh bên ngoài." Nghe anh nói xong, Vạn Tố Y như nhận được lệnh, lập tức rời khỏi.
Cô nhanh chóng rời khỏi phòng ngủ của Mạnh Kiều Dịch. Cắn môi khó chịu, cô sao có thể nói ra những câu như thế... Hơn nữa, có thể nói rằng cô là một người nhắn tin thường xuyên ngôn ngữ mạng thường được sử dụng này, cô nên biết để tránh nó! Vạn Tố Y đi xuống cầu thang trong khi bực mình, và không biết rằng Mạnh Kiều Dịch trong phòng ngủ vừa quay lại phòng tắm, tắm lần nữa. Lần đầu tiên, anh gấp gáp nửa giờ trong bồn nước lạnh để trấn áp những suy nghĩ xấu xa trong đầu và tiếp tục suy nghĩ sinh lý với một người phụ nữ. Mạnh Kiều Dịch nhớ lại cảnh vừa nãy, nụ cười của môi và khóe ngày càng lộ rõ.
Ở tầng dưới, Vạn Tố Y đợi Mạnh Kiều Dịch xuống nhà ăn. Cô không thể nhịn được mà chạm vào đôi môi mình. Cô nghĩ rằng đó không phải là nụ hôn thật tuyệt, nhưng vẫn khiến cho người ta rung động.
Đợi cho đến khi Mạnh Kiều Dịch đi xuống cầu thang, mì đã chương lên rồi. Vạn Tố Y nhìn mì với vẻ tiếc nuối: "Anh đợi tôi một lúc, tôi đi làm bát mới."
Vạn Tố Y nói xong liền đứng dậy, Mạnh Kiều Dịch giơ tay:" Không sao đâu, như vậy được rồi."
Lòng bàn tay anh vẫn rất lạnh. Anh bắt lấy bàn tay cô khiến cô có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo của anh. Cô nhìn xuống ngập ngừng: "Vậy.... anh có ăn được không?"
Loại mì này, Vạn Tố Y có thể ăn, nhưng dạ dày phú quý của Mạnh Kiều Dịch có thể chịu đựng được không?"
"Được". Bàn tay của Mạnh Kiều Dịch trượt xuống từ lòng bàn tay cô, và một đôi mắt phượng nhìn vào cô giống như một vật thể lạ.
Anh thực sự kỳ lạ. Tại sao anh chạm vào bàn tay của người phụ nữ này? Một chút tình cảm anh cũng không có. Thậm chí anh còn muốn lại gần cô ấy.
Vạn Tố Y do bị anh giữ lấy. Một lúc sau mớ nhắc nhở anh: "Tôi sẽ đi nấu mì cho anh...."
Mạnh Kiều Dịch nhìn vào lòng bàn tay cô một lần nữa, và những ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve nó hai lần trước khi thả ra. Anh dường như không cảm thấy xấu hổ chút nào.
Vạn Tố Y không nghĩ nhiều đi vào bếp để nấu mỳ. Cô lo lắng rằng những thứ này Mạnh Kiều Dịch không thể ăn nổi. Cô làm cho anh một bát mỳ, anh đều ăn hết.
Vạn Tố Y để rửa chén và lau tay. Một thân người, một cốc sữa xuất hiện trước mặt cô.
"Uống sữa sẽ ngủ tốt hơn." Người Mạnh Kiều Dịch có mùi hương rất thơm, khiến người ta an tâm đến kì lạ, chỉ cần anh gần cô, cô đều không chịu nổi. Vạn Tố Y cầm lấy sữa và mỉm cười ấm áp: "Cảm ơn"
Hai người lặng lẽ uống sữa trước tủ lạnh nhà bếp. Khung cảnh này khiến Vạn Tố Y cảm thấy buồn cười mà cũng thạt ấm áp. Bọn họ giống như cặp vợ chồng bình thường vậy.
"Tôi có thể hỏi anh một câu không? " trong tay Vạn Tố Y cầm cốc sữa nóng. Nghiêng người hỏi anh.
Cô có nhiều câu hỏi muốn hỏi Mạnh Kiều Dịch. Giữa bọn họ, có rất nhiều hoài nghi cần phải được làm rõ ràng.
Mạnh Kiều Dịch gật đầu và đặt cốc sữa trở lại bàn: "Em hỏi đi."
"Thật ra.... Cho đến bây giờ tôi vẫn không thể hiểu, làm thế nào mà anh biết tôi? Còn nữa... Và tại sao anh lại muốn cưới em? "
Hơn nữa, anh đã dùng cách gì để làm cho bố mẹ cô hoàn toàn chấp nhận anh như vậy.
Vạn Tố Y thực sự có quá nhiều thắc mắc. Lần đầu tiên anh gặp cô, anh ấy gọi đúng tên của cô. Và hỏi cô ấy có muốn kết hôn với anh không. Sau khi cô ấy từ chối, gia đình cô ấy ở nước ngoài không chỉ biết rằng cô ấy đã ly hôn, mà còn đồng ý cho cô và Mạnh Kiều Dịch kết hôn.
Cuộc hôn nhân của cô với Lương Dần đã gặp phải sự phản đối từ gia đình, tình cảm của cô với bố mẹ gần như tan vỡ. Cô đã ly hôn và kết hôn với người mà cô cảm thấy không có gì khác biệt. Vì bố mẹ muốn cô cưới anh, cô sẽ cưới anh. Trái tim thật bỗng chốc yếu đuối, cô thực sự đã cưới anh.
Chỉ mới vài ngày, nhưng Vạn Tố Y vẫn nghĩ điều đó thật phi thường.
"Sáu tháng trước, chúng ta đã gặp nhau ở Vương quốc Kailin. Nhưng mà, em có thể không nhớ."
Mạnh Kiều Dịch dùng ngón tay chạm vào mũi cô. Anh kiên nhẫn trả lời: "Về lý do tại sao anh chọn em, vài ngày trước anh đã trả lời em rồi".
"....." Vạn Tố Y nhìn anh như chờ đợi câu trả lời của anh.
Nhưng những điều anh nói giống hệt như câu trả lời cách đây vài ngày:"Em là người phụ nữ đầu tiên anh muốn thử yêu"
Vạn Tố Y cúi đầu uống sữa của mình và không đánh giá câu trả lời này. Cô không biết điều này có đúng hay không. Vạn Tố Y không tin điều đó. Anh đột nhiên tìm thấy cô và muốn cưới cô. Cô tin rằng là có lý do khác.
Trời đã khuya, và bóng cây thường xanh bên ngoài phòng đang đung đưa trên cửa sổ. Nó giống như một người đàn ông nhỏ bé hạnh phúc, lặng lẽ trong phòng khách. Hai người im lặng thở nhẹ và nhếch nhác. Vạn Tố Y đã bỏ sữa xuống. Hai tay đặt ở bàn và không biết nói gì.
Mạnh Kiều Dịch đang nhìn chằm chằm vào tay cô. Đây là đôi bát mới được rửa sạch. một cốc sữa và bàn tay đang dụi mắt.
Mạnh Kiều Dịch rất nghiêm túc. Vạn Tố Y nhìn vào bóng cây lốm đốm trên cửa sổ. Lòng bàn tay cô bỗng nguội lạnh, và cô vô thức co rúm lại. Cô nhìn xuống thấy Mạnh Kiều Dịch đang cầm tay cô. Bàn tay cô nắm chặt, không biết Mạnh Kiều Dịch rốt cuộc muốn làm gì.
"Đây là một bàn tay kỳ lạ." Mạnh Kiều Dịch nhìn tay cô, rồi đánh giá và đột nhiên nở một nụ cười.
Vạn Tố Y nhìn thấy nụ cười của anh ngây ngô. Anh chỉ cười chỉ là một nụ cười nhạt,. Nhưng lần này thì khác, anh trông rất hạnh phúc.
Mạnh Kiều Dịch trông có vẻ rất thành thục, Vạn Tố Y nghĩ rằng anh là cao thủ tình trường. Nếu đó không phải là cao thủ tình trường, thì đó phải là vì những sở thích đặc biệt, như Sun Yi. Nhưng không phải, khoảnh khắc anh hôn cô, cô biết rằng anh là một người đàn ông bình thường, nhưng kỹ năng hôn của anh rất tệ, như không có kinh nghiệm, mặc dù Vạn Tố Y không có kinh nghiệm, nhưng cô cũng biết, hôn là phải hưởng thụ...
Mạnh Kiều Dịch không có ý ép buộc, chỉ hôn cô và không có thêm suy nghĩ, cảm thấy sự phản kháng của cô, anh ngừng hôn, nhưng vẫn lắc lư theo cô.
Mạnh Kiều Dịch chỉ có một chiếc khăn trên người. Cô không dám nhìn xuống bên dưới của anh. Cô có thể cảm nhận được, cái đó của Mạnh Kiều Dịch phản ứng qua chiếc khăn....
"Anh.... Anh có đói không? Tôi sẽ cho anh ăn bên dưới." Vạn Tố Y mở miệng hỏi Mạnh Kiều Dịch, lời vừa nói ra hận không thể cắn đứt lưỡi, vội giải thích: "Ý tôi là, tôi đi nấu mỳ, anh có muốn ăn không?"
Mạnh Kiều Dịch bình thường biểu hiện xấu xa, nhưng hiện tại vì những lời nói của cô lại khiến anh đỏ mặt, anh buông Vạn Tố Y:" Tôi đi thay quần áo."
"Được, tôi đợi anh bên ngoài." Nghe anh nói xong, Vạn Tố Y như nhận được lệnh, lập tức rời khỏi.
Cô nhanh chóng rời khỏi phòng ngủ của Mạnh Kiều Dịch. Cắn môi khó chịu, cô sao có thể nói ra những câu như thế... Hơn nữa, có thể nói rằng cô là một người nhắn tin thường xuyên ngôn ngữ mạng thường được sử dụng này, cô nên biết để tránh nó! Vạn Tố Y đi xuống cầu thang trong khi bực mình, và không biết rằng Mạnh Kiều Dịch trong phòng ngủ vừa quay lại phòng tắm, tắm lần nữa. Lần đầu tiên, anh gấp gáp nửa giờ trong bồn nước lạnh để trấn áp những suy nghĩ xấu xa trong đầu và tiếp tục suy nghĩ sinh lý với một người phụ nữ. Mạnh Kiều Dịch nhớ lại cảnh vừa nãy, nụ cười của môi và khóe ngày càng lộ rõ.
Ở tầng dưới, Vạn Tố Y đợi Mạnh Kiều Dịch xuống nhà ăn. Cô không thể nhịn được mà chạm vào đôi môi mình. Cô nghĩ rằng đó không phải là nụ hôn thật tuyệt, nhưng vẫn khiến cho người ta rung động.
Đợi cho đến khi Mạnh Kiều Dịch đi xuống cầu thang, mì đã chương lên rồi. Vạn Tố Y nhìn mì với vẻ tiếc nuối: "Anh đợi tôi một lúc, tôi đi làm bát mới."
Vạn Tố Y nói xong liền đứng dậy, Mạnh Kiều Dịch giơ tay:" Không sao đâu, như vậy được rồi."
Lòng bàn tay anh vẫn rất lạnh. Anh bắt lấy bàn tay cô khiến cô có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo của anh. Cô nhìn xuống ngập ngừng: "Vậy.... anh có ăn được không?"
Loại mì này, Vạn Tố Y có thể ăn, nhưng dạ dày phú quý của Mạnh Kiều Dịch có thể chịu đựng được không?"
"Được". Bàn tay của Mạnh Kiều Dịch trượt xuống từ lòng bàn tay cô, và một đôi mắt phượng nhìn vào cô giống như một vật thể lạ.
Anh thực sự kỳ lạ. Tại sao anh chạm vào bàn tay của người phụ nữ này? Một chút tình cảm anh cũng không có. Thậm chí anh còn muốn lại gần cô ấy.
Vạn Tố Y do bị anh giữ lấy. Một lúc sau mớ nhắc nhở anh: "Tôi sẽ đi nấu mì cho anh...."
Mạnh Kiều Dịch nhìn vào lòng bàn tay cô một lần nữa, và những ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve nó hai lần trước khi thả ra. Anh dường như không cảm thấy xấu hổ chút nào.
Vạn Tố Y không nghĩ nhiều đi vào bếp để nấu mỳ. Cô lo lắng rằng những thứ này Mạnh Kiều Dịch không thể ăn nổi. Cô làm cho anh một bát mỳ, anh đều ăn hết.
Vạn Tố Y để rửa chén và lau tay. Một thân người, một cốc sữa xuất hiện trước mặt cô.
"Uống sữa sẽ ngủ tốt hơn." Người Mạnh Kiều Dịch có mùi hương rất thơm, khiến người ta an tâm đến kì lạ, chỉ cần anh gần cô, cô đều không chịu nổi. Vạn Tố Y cầm lấy sữa và mỉm cười ấm áp: "Cảm ơn"
Hai người lặng lẽ uống sữa trước tủ lạnh nhà bếp. Khung cảnh này khiến Vạn Tố Y cảm thấy buồn cười mà cũng thạt ấm áp. Bọn họ giống như cặp vợ chồng bình thường vậy.
"Tôi có thể hỏi anh một câu không? " trong tay Vạn Tố Y cầm cốc sữa nóng. Nghiêng người hỏi anh.
Cô có nhiều câu hỏi muốn hỏi Mạnh Kiều Dịch. Giữa bọn họ, có rất nhiều hoài nghi cần phải được làm rõ ràng.
Mạnh Kiều Dịch gật đầu và đặt cốc sữa trở lại bàn: "Em hỏi đi."
"Thật ra.... Cho đến bây giờ tôi vẫn không thể hiểu, làm thế nào mà anh biết tôi? Còn nữa... Và tại sao anh lại muốn cưới em? "
Hơn nữa, anh đã dùng cách gì để làm cho bố mẹ cô hoàn toàn chấp nhận anh như vậy.
Vạn Tố Y thực sự có quá nhiều thắc mắc. Lần đầu tiên anh gặp cô, anh ấy gọi đúng tên của cô. Và hỏi cô ấy có muốn kết hôn với anh không. Sau khi cô ấy từ chối, gia đình cô ấy ở nước ngoài không chỉ biết rằng cô ấy đã ly hôn, mà còn đồng ý cho cô và Mạnh Kiều Dịch kết hôn.
Cuộc hôn nhân của cô với Lương Dần đã gặp phải sự phản đối từ gia đình, tình cảm của cô với bố mẹ gần như tan vỡ. Cô đã ly hôn và kết hôn với người mà cô cảm thấy không có gì khác biệt. Vì bố mẹ muốn cô cưới anh, cô sẽ cưới anh. Trái tim thật bỗng chốc yếu đuối, cô thực sự đã cưới anh.
Chỉ mới vài ngày, nhưng Vạn Tố Y vẫn nghĩ điều đó thật phi thường.
"Sáu tháng trước, chúng ta đã gặp nhau ở Vương quốc Kailin. Nhưng mà, em có thể không nhớ."
Mạnh Kiều Dịch dùng ngón tay chạm vào mũi cô. Anh kiên nhẫn trả lời: "Về lý do tại sao anh chọn em, vài ngày trước anh đã trả lời em rồi".
"....." Vạn Tố Y nhìn anh như chờ đợi câu trả lời của anh.
Nhưng những điều anh nói giống hệt như câu trả lời cách đây vài ngày:"Em là người phụ nữ đầu tiên anh muốn thử yêu"
Vạn Tố Y cúi đầu uống sữa của mình và không đánh giá câu trả lời này. Cô không biết điều này có đúng hay không. Vạn Tố Y không tin điều đó. Anh đột nhiên tìm thấy cô và muốn cưới cô. Cô tin rằng là có lý do khác.
Trời đã khuya, và bóng cây thường xanh bên ngoài phòng đang đung đưa trên cửa sổ. Nó giống như một người đàn ông nhỏ bé hạnh phúc, lặng lẽ trong phòng khách. Hai người im lặng thở nhẹ và nhếch nhác. Vạn Tố Y đã bỏ sữa xuống. Hai tay đặt ở bàn và không biết nói gì.
Mạnh Kiều Dịch đang nhìn chằm chằm vào tay cô. Đây là đôi bát mới được rửa sạch. một cốc sữa và bàn tay đang dụi mắt.
Mạnh Kiều Dịch rất nghiêm túc. Vạn Tố Y nhìn vào bóng cây lốm đốm trên cửa sổ. Lòng bàn tay cô bỗng nguội lạnh, và cô vô thức co rúm lại. Cô nhìn xuống thấy Mạnh Kiều Dịch đang cầm tay cô. Bàn tay cô nắm chặt, không biết Mạnh Kiều Dịch rốt cuộc muốn làm gì.
"Đây là một bàn tay kỳ lạ." Mạnh Kiều Dịch nhìn tay cô, rồi đánh giá và đột nhiên nở một nụ cười.
Vạn Tố Y nhìn thấy nụ cười của anh ngây ngô. Anh chỉ cười chỉ là một nụ cười nhạt,. Nhưng lần này thì khác, anh trông rất hạnh phúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.