Chương 52: Ghen với bản thân(2)
Khang Pom
11/07/2019
" Ui..... có lẽ gãy lưng mất rồi." mới sáng sớm Lăng U đã không ngừng than thở, lưng cô như sắp gãy làm đôi, eo thì đau nhức không thôi, đưa tay với lấy nhiệt kế để đo nhiệt độ.
" Mình hết sốt rồi?" cô trợn mắt nhìn nhiệt kế, hôm qua rõ ràng còn sốt rất cao sao mới chỉ một đêm đã hết sốt?
Mọi người đều nói hoạt động mạnh đổ mồ hôi sẽ mau khỏi bệnh, có lẽ là do hôm qua...... Lăng U sờ sờ lên mặt, cảm giác hai má cô nóng đến mức bỏng tay, chỉ cần nghĩ đến đêm qua hai người ân ân ái ái trên giường, máu mũi Lăng U lại muốn phun ra.
" Không ngờ cơ thể boss lại tuyệt như vậy." Lăng U bóp bóp không khí, biểu cảm trên mặt hoàn toàn là mê giai, cơ thể săn chắc như vậy sờ không biết chán.
" Lau nước dãi đi, thật mất mặt." Lăng Thiên từ ngoài cửa đi vào nhíu mày nói.
Lăng U nghe vậy cũng vội vàng đưa tay lên miệng lau lau nhưng không thấy thì biết bản thân đã bị lừa. Cô chỉ hành động theo bản năng thôi, còn lâu mới chảy dãi.
" Anh đến đây làm gì." giọng nói ghét bỏ khiến Lăng Thiên khoé miệng run rẩy. Nghe tin con gái nhập viện, ba mẹ liền túm cổ anh ta ném thẳng về nước, nhưng vừa mới gặp mặt đã bị ghét bỏ, có ai thảm hại như anh ta không?
" Em không cần thì anh đi."
" Đừng đi.... đừng đi." Lăng U vội vàng giữ lại, cô bây giờ không biết phải đối diện với anh như thế nào cho nên không thể để anh trai đi được.
Lăng Thiên đi làm thủ tục xuất viện cho cô, lại vô tình biết được bệnh viện này cũng thuộc tài sản của anh liền run rẩy trong lòng, thảo nào lúc anh ta đến hỏi đọc tên cô ra, bác sĩ y tá ai nấy đều tận tình chỉ lối, thậm chí còn muốn đưa đến tận nơi.
" Anh thanh toán viện phí rồi à?" cô thay xong đồ nhìn anh trai đang đứng đợi ngoài cửa.
" Xong rồi, em nhớ trả tiền cho anh." Lăng Thiên hờ hững dựa người vào tường nói.
Lăng U nghe mà lòng nhói lên, tiền lương cô còn chưa lĩnh, ăn tiêu lúc trông Bạch Dật cộng với viện phí chắc chẳng còn bao nhiêu. Lăng Thiên nhìn cô khóc không ra nước mắt thì cười nhẹ, em gái ngốc này rõ ràng gia đình rất giàu có nhưng lúc nào cũng khiến bản thân như người nghèo. Thật không hiểu nổi!
Quân Mạc Phàm vì có cuộc họp nên sáng không thể đến, lúc đến nơi thì vợ đã bị người khác mang đi, anh tức giận đi hỏi thì biết là một chàng trai siêu soái ca, hai người lại còn cười nói thân mật khoác tay nhau ra khỏi bệnh viện.
" Bạch Dật, mẹ con bị cướp rồi. Đến, ba đưa con đi cướp lại!" anh mở máy gọi cho con trai, giọng nói lại lạnh đến cực điểm.
" Mình hết sốt rồi?" cô trợn mắt nhìn nhiệt kế, hôm qua rõ ràng còn sốt rất cao sao mới chỉ một đêm đã hết sốt?
Mọi người đều nói hoạt động mạnh đổ mồ hôi sẽ mau khỏi bệnh, có lẽ là do hôm qua...... Lăng U sờ sờ lên mặt, cảm giác hai má cô nóng đến mức bỏng tay, chỉ cần nghĩ đến đêm qua hai người ân ân ái ái trên giường, máu mũi Lăng U lại muốn phun ra.
" Không ngờ cơ thể boss lại tuyệt như vậy." Lăng U bóp bóp không khí, biểu cảm trên mặt hoàn toàn là mê giai, cơ thể săn chắc như vậy sờ không biết chán.
" Lau nước dãi đi, thật mất mặt." Lăng Thiên từ ngoài cửa đi vào nhíu mày nói.
Lăng U nghe vậy cũng vội vàng đưa tay lên miệng lau lau nhưng không thấy thì biết bản thân đã bị lừa. Cô chỉ hành động theo bản năng thôi, còn lâu mới chảy dãi.
" Anh đến đây làm gì." giọng nói ghét bỏ khiến Lăng Thiên khoé miệng run rẩy. Nghe tin con gái nhập viện, ba mẹ liền túm cổ anh ta ném thẳng về nước, nhưng vừa mới gặp mặt đã bị ghét bỏ, có ai thảm hại như anh ta không?
" Em không cần thì anh đi."
" Đừng đi.... đừng đi." Lăng U vội vàng giữ lại, cô bây giờ không biết phải đối diện với anh như thế nào cho nên không thể để anh trai đi được.
Lăng Thiên đi làm thủ tục xuất viện cho cô, lại vô tình biết được bệnh viện này cũng thuộc tài sản của anh liền run rẩy trong lòng, thảo nào lúc anh ta đến hỏi đọc tên cô ra, bác sĩ y tá ai nấy đều tận tình chỉ lối, thậm chí còn muốn đưa đến tận nơi.
" Anh thanh toán viện phí rồi à?" cô thay xong đồ nhìn anh trai đang đứng đợi ngoài cửa.
" Xong rồi, em nhớ trả tiền cho anh." Lăng Thiên hờ hững dựa người vào tường nói.
Lăng U nghe mà lòng nhói lên, tiền lương cô còn chưa lĩnh, ăn tiêu lúc trông Bạch Dật cộng với viện phí chắc chẳng còn bao nhiêu. Lăng Thiên nhìn cô khóc không ra nước mắt thì cười nhẹ, em gái ngốc này rõ ràng gia đình rất giàu có nhưng lúc nào cũng khiến bản thân như người nghèo. Thật không hiểu nổi!
Quân Mạc Phàm vì có cuộc họp nên sáng không thể đến, lúc đến nơi thì vợ đã bị người khác mang đi, anh tức giận đi hỏi thì biết là một chàng trai siêu soái ca, hai người lại còn cười nói thân mật khoác tay nhau ra khỏi bệnh viện.
" Bạch Dật, mẹ con bị cướp rồi. Đến, ba đưa con đi cướp lại!" anh mở máy gọi cho con trai, giọng nói lại lạnh đến cực điểm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.