Ông Xã Là Lão Đại Lạnh Lùng

Chương 27: Gặp Đường Thế Bách

Lyly

09/09/2022

Cái Văn Quang nhìn cảnh này thì vô cùng phẫn nộ, vẻ mặt khó chịu của ông ta cũng lộ rõ nhưng ngoài việc tức giận ra thì ông ta chẳng thể làm gì khác bởi vì người bên anh chiếm ưu thế hơn.

" Tô lão đại, bạn gái của cậu rõ ràng là không nể mặt tôi còn dám ngang nhiên giết người của tôi, cậu xem nên làm thế nào đây? " ông ta lên tiếng nói.

Nể mặt? Cô cần gì phải nể mặt một người như ông ta.

Ông ta không biết dạy dỗ thuộc hạ của mình thì để cô thay ông ta làm điều đó.

Rõ ràng là ông ta khinh thường, nặng nhẹ Tuyết Hoa trước với lại ông ta cũng đã người lớn rồi, so với tuổi của Tuyết Hoa thì Cái Văn Quang đáng tuổi cha con bé vậy vì sao ông ta lại có thể mở miệng nói những câu đó với một cô gái chỉ mới 19 tuổi đầu.

Nếu như cô không giết Võ Luân thì chắc chắn Tuyết Giao khi biết chuyện này cũng không bao giờ để yên cho hắn ta.

Không vì cô thì có lẽ chuyện lần này Tuyết Giao đã tự mình ra mặt xử lý bọn họ hết rồi.

Nguyễn Viên Thi cô trước giờ chưa từng dựa dẫm hay ỷ lại vào thế lực của Tô Niên, giết hắn ta là cô tự ra tay vì cô không muốn loại người như hắn ta được sống.

Cô bây giờ đã khác trước rất nhiều không còn nhún nhường hay sợ sệt bất kỳ ai nữa, bởi vì cô biết nếu bản thân cô không mạnh mẽ để tự bảo vệ mình và người thân thì cũng chẳng ai có thể giúp được cô cả.

" Ông như thế nào lại khiến người khác không nể mặt thì cũng phải tự xem lại bản thân của ông đi, tốt nhất ông đừng để thuộc hạ của mình ra ngoài làm loạn nữa nếu không thì kết quả còn thảm hơn như thế " cô lạnh giọng đáp lại.

Nếu như ban đầu ông ta chịu nói chuyện đàng hoàng và tôn trọng người khác một chút thì mọi việc đâu đi đến mức này đều do ông ta cả thôi.

" Cho người xử lý chỗ này, thông báo với cục trưởng Bùi một tiếng " anh nhìn qua Châu Phong ra lệnh.

" Rõ lão đại "

Ban đầu Tô Niên không định ra tay với đám người đó nhưng tên vừa rồi lại không biết tốt xấu dám động đến cô thì đó chính là kết quả mà bọn họ đáng nhận được.

" Ông muốn gì thì cứ gọi cho Tô Niên tôi, tôi đây nhất định sẽ tiếp ông cẩn thận " anh nhếch môi cười lạnh với Cái Văn Quang.

Nói xong thì Tô Niên nắm tay cô rời khỏi nơi đó, người của anh cũng dần dần rút về.

" Chết tiệt " sau khi anh rời đi thì ông ta mới chửi thề một câu.

Tính anh tàn nhẫn trước giờ nhưng không ngờ rằng ngay cả người bên cạnh anh cũng thế, hại chết hai người thuộc hạ của ông ta vậy mà vẫn dửng dưng như không có chuyện gì.

Đến đây không chuẩn bị người là sai lầm lớn nhất của Cái Văn Quang.

Thù này ông ta sẽ trả.

Lên xe anh lấy khăn giấy ra lau mặt giúp cô, trên áo cô cũng dính máu thế nên Tô Niên đã lấy áo mình mặc lên cho cô.

" Chị Thi, liệu bọn họ có tìm chúng ta nữa không? " Tuyết Hoa có hơi lo lắng.

Sợ rằng ông ta trong lòng vẫn ôm mối thù đó mà tìm đến mình hoặc Viên Thi để gây chuyện tiếp, bà ngoại Chu không có ở nhà chỉ còn Tuyết Hoa ở đó một mình thế nên có chút sợ.

Cô quên mất việc Tuyết Hoa đang ở nhà một mình thế nên Tuyết Hoa mới lo lắng là bọn họ sẽ tiếp tục gây thêm rắc rối.

" Lão đại, anh có thể cho Tuyết Hoa về biệt thự được không? Nhà hiện tại không có ai cả để con bé ở một mình em không yên tâm " cô xoay qua nhỏ giọng nói với anh.

Đó là nhà của anh, cô không thể tự quyết định được dù sao cũng phải hỏi qua ý anh trước đã.

" Được " anh gật đầu đồng ý.

Tuyết Hoa vẫn còn khá nhỏ không đủ khả năng đối đầu với đám người kia được, anh hiểu và cũng đồng ý cho Tuyết Hoa về biệt thự.

" Cảm ơn anh "



" Mỗi ngày chị Giao đi làm đều đưa em đến biệt thự chơi với chị, khi nào bà ngoại về thì em về ở cùng bà ngoại " cô cười đáp.

" Vâng, em biết rồi "

Tuyết Hoa cười đáp lại, còn không quên cảm ơn anh một tiếng, nghe danh Tô Niên từ trước thế nhưng đến khi gặp anh thì Tuyết Hoa lại cảm nhận rất khác so với lời đồn, đặc biệt anh đối xử rất tốt với Viên Thi, còn có cả nhưng người thân của cô nữa.

Thân là em gái như Tuyết Hoa đây rất vui mừng vì cô cũng đã tìm được người thích hợp với mình.

Tới nhà cô đã vội lên phòng thay đồ, thường không đi đâu thì Viên Thi hay mặc váy suông ở nhà để thoải mái hơn.

Cô đang ngồi ở bàn trang điểm để lau khô tóc thì Tô Niên đi tới bế cô qua sopha ngồi cùng mình.

" Sao thế? " cô hỏi.

" Không sao "

Có cơ hội là Tô Niên lại muốn gần cô để ngửi mùi hương trên cơ thể cô và bây giờ cũng thế.

" Lão đại, anh nên đổi xưng hô với em đi, đừng mãi xưng tôi như thế " cô choàng tay qua cổ anh nói nhỏ.

" Chỉ là xưng hô thôi không cần thiết, quan trọng là tôi đối xử với em thế nào? " anh chậm rãi đáp lại.

" Em biết nhưng dù sao anh cũng phải đổi lại chứ, chẳng lẽ anh cứ mãi xưng hô như vậy à "

Cô hiểu điều đó, cô biết anh đối xử với mình rất rất tốt nhưng cô muốn anh thay đổi lại cách xưng hô dễ nghe hơn một chút.

Như vậy tình cảm hai người mới tốt lên từng ngày được.

" Vậy thì đã sao, nó không ảnh hưởng gì đến tôi và em cả " anh nhìn cô nói.

Anh cảm thấy việc đó không cần thiết cũng chỉ là lời nói thôi mà, xưng hô kiểu gì mà chẳng được, cái anh quan tâm chính là cô có yêu anh hay không?

" Anh..... em không thèm nói chuyện với anh nữa " cô tức nhưng không thể nào nói lại được anh.

Cái gì mà không ảnh hưởng chứ, bộ anh không thấy nói chuyện kiểu đó là rất mất tình cảm sao?

Viên Thi vẻ mặt hậm hực đứng lên, cô sẽ không cãi nhau với người chẳng biết lí lẽ như anh.

Để lại anh trong phòng một mình còn cô thì xuống phòng khách ngồi thà rằng cô không gần anh thì hơn nếu không cả hai lại cãi nhau.

Cô ngồi không bao lâu thì Tô Niên cũng xuống tới, anh nhìn bộ dạng của cô thì nhếch môi cười.

Cô đây là đang giận anh sao?

* Reng.... reng.... reng *

" Tớ nghe đây " là Tuyết Giao gọi tới.

" Chuyện thế nào rồi? "

Canh ngay giờ nghỉ trưa nên Tuyết Giao gọi điện để hỏi thăm tình hình.

" Người đành Tuyết Hoa đã chết rồi " cô đáp.

" Chết? Sao lại chết? " Tuyết Giao bất ngờ hỏi lại.

" Là tớ giết, tối nay đến đón Tuyết Hoa tớ sẽ nói rõ hơn "



Tuyết Giao lại bất ngờ trước câu trả lời của cô, chắc chắn là có chuyện gì đó thế nên cô mới ra tay với hắn như thế.

" Được rồi, tớ cúp máy đây "

" Được "

Tuyết Giao vừa tắt điện thoại thì ngước mặt lên liền thấy Đường Thế Bách đang đứng đó nhìn mình, hắn muốn doạ chết cô sao?

Nhưng hắn về đây khi nào? Đã thế còn nhìn Tuyết Giao chằm chằm thế kia.

" Anh nhìn tôi làm gì? " Tuyết Giao cau mày hỏi.

" Nhìn cô có vẻ rất quen, thư ký mới sao? " Đường Thế Bách híp đôi mắt mình lại để quan sát Tuyết Giao.

Đúng thật, hắn nhìn Tuyết Giao quả thật có hơi quen.

" Ừ, thư ký mới, tôi và anh không hề quen biết nhau, chủ tịch đang chờ anh trong phòng đấy " Tuyết Giao nhàn nhạt đáp lại.

Quen? Tất nhiên là quen rồi, hắn không nhớ nhưng Tuyết Giao lại nhớ rất rõ, khi còn ở Anh có lần Tuyết Giao làm nhiệm vụ thì chạm mặt Đường Thế Bách đã thế cô còn vào nhầm phòng khách sạn của hắn.

Khi ấy hắn chỉ kịp nhìn mặt Tuyết Giao lướt qua cho nên hắn không nhớ rõ là điều đương nhiên.

Đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa mà.

Đường Thế Bách cũng chẳng trả lời lại mà cất bước đi thẳng vào trong, giọng nói đó hình như hắn đã nghe được ở đâu rồi thì phải nhưng hắn vẫn chưa thể nhớ ra.

Hắn vào trong tầm vài phút thì Tuyết Giao cũng mang hai tách cafe đi vào.

" Chủ tịch, lát nữa cho em xin về sớm được không? Nhà em có việc ạ " Tuyết Giao đưa nước xong thì nhìn qua Liêu Minh Tề nhỏ giọng nói.

Là Tuyết Giao không muốn ở đây để gặp Đường Thế Bách, nhỡ đâu hắn nhớ ra được thân phận của cô thì nguy to.

" Được, đi đường nhớ cẩn thận " Liêu Minh Tề ôn nhu đạp lại Tuyết Giao.

" Vâng "

Trước khi đi Tuyết Giao còn nở nụ cười ngọt với Minh Tề khiến hắn xao xuyến không thôi.

Liêu Minh Tề ngồi đó nhìn Tuyết Giao rời đi đến khi cánh cửa đóng lại, Tuyết Giao vừa lanh lợi còn xinh đẹp có lẽ đây là thư ký đầu tiên mà Liêu Minh Tề hắn vừa ý.

" Cô ta đã đi rồi " Đường Thế Bách lên tiếng.

" Cậu và cô thư ký đó... "

" Vào vấn đề chính đi " Liêu Minh Tề không trả lời câu hỏi hắn.

Là Tuyết Giao muốn giấu chuyện tình cảm này thế nên Liêu Minh Tề cũng không nói ra.

" Nên cẩn thận một chút, đừng để chuyện tình cảm ảnh hưởng đến công việc " Đường Thế Bách lại nhắc nhở thêm lần nữa.

Nhìn thôi cũng biết giữa Tuyết Giao và Minh Tề có vấn đề rồi, chỉ là Đường Thế Bách đang thắc mắc vì sao hắn lại yêu đương với thư ký của mình.

Liêu Minh Tề đáp lại một câu rồi thôi, chuyện này là hắn theo đuổi Tuyết Giao trước và trong công việc Tuyết Giao cũng đã giúp đỡ hắn rất nhiều vả lại hắn rất thích tính cách quyết đoán của Tuyết Giao.

Thế nên dần dần hắn mới nảy sinh tình cảm với Tuyết Giao.

Tuy là hắn thích Tuyết Giao thật nhưng hắn cũng không để chuyện tình cảm ảnh hưởng đến công việc đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ông Xã Là Lão Đại Lạnh Lùng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook