Chương 21: Đăng Ký Kết Hôn
Lâm Linh
04/01/2021
" Ừm, chồng đi tắm liền đây. Tắm xong chồng sẽ ra ngủ cùng với vợ, chồng không để vợ ngủ một mình nữa đâu. "
Nghe Bạch Thiếu Huy nói thế thì Huyết Hồ Điệp mỉm cười hạnh phúc.
Thiếu Huy rời giường, anh đi về phía phòng tắm. Tắm rửa sạch sẽ.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Hai chục phút sau, Bạch Thiếu Huy bước ra từ phòng tắm. Anh nhìn lên giường thấy Huyết Hồ Điệp đang ngồi ngủ trên giường, đầu gật lên gật xuống.
" Rõ ràng là đã buồn ngủ lắm rồi mà lại còn chờ mình. "
Thiếu Huy đến gần giường, nhẹ đỡ Hồ Điệp nằm xuống ngay ngắn rồi đắp chăn cho cô. Sau đó thì anh cũng nằm xuống rồi ôm cô vào lòng, đầu anh dụi nhẹ vào mái tóc thơm mùi hoa anh đào của cô.
\[. . .\]
Sáng hôm sau, vào lúc năm giờ sáng, Huyết Hồ Điệp hơi cục cựa người, cô từ từ mở mắt ra thì thấy khuôn mặt mỹ nam của Bạch Thiếu Huy.
Cô mở tròn mắt, tỉnh ngủ rồi khuôn mặt lại phớt hồng lên. Nhìn một lát thì Hồ Điệp chợt phát hiện ra một chuyện.
Đó chính là Thiếu Huy và cô đang ôm nhau thắm thiết. Hồ Điệp thì vòng tay đặt lên eo anh, Thiếu Huy cũng làm tương tự với cô. Chỉ có điều là Hồ Điệp đang vừa ôm vừa...gác chân lên người anh...
Nhưng điều quan trọng ở đây là anh không mặc áo a.
“ Trời ơi, mình đang làm cái gì vậy nè? Xấu hổ chết mất. “
Huyết Hồ Điệp nói nhỏ trong miệng.
Cô từ từ bỏ chân xuống khỏi người anh, nhưng Bạch Thiếu Huy lại nhanh tay chụp lấy chân cô để lại lên người anh rồi vỗ vỗ nhẹ.
“ Vợ thích thì cứ gác đi. Không sao đâu. “
Anh nói với giọng ngái ngủ.
“ Nhưng mà...chân em nặng lắm. “
“ Không có đâu, chân vợ vừa nhẹ mà vừa thon nữa. Chồng thích! “
“ ... “
Hồ Điệp không nói gì. Cô ngỡ ngàng nhìn Thiếu Huy khi nghe anh nói thế.
Thật sự là có nhiều lúc cô tự hỏi Bạch Thiếu Huy có phải thật sự bị ngốc hay không?
“ Vợ ngủ tiếp đi, đừng thức dậy! Một lát nữa sẽ có người lên gọi chúng ta dậy thôi. “
“ ...Vâng. “
Cô từ từ nhắm mắt lại, rồi chìm vài giấc ngủ trong lòng anh.
Khoảng một tiếng sau thù Bạch Thiếu Huy thức dậy, anh ngắm nhìn khuôn mặt hoàn mĩ của cô một lúc rồi leo xuống giường, mở cửa phòng ra.
Vừa lúc đó, Hà Uyển Đình \- cô người hầu ở đây, vừa định gõ cửa phòng anh cà Hồ Điệp dậy.
“ Chị không cần phải gõ cửa phòng để đánh thức bọn em đâu. Bọn em đã dậy rồi! “
Bạch Thiếu Huy thò đầu ra khỏi cửa, cười lém lỉnh nói.
“ À, vâng, thưa thiếu gia. “
Nói xong Hà Uyển Đình xoay người rời đi.
Anh đóng cửa lại, vào nhà tắm vệ sinh cá nhân khoảng năm phút rồi lại lên giường nằm ngắm cô tiếp.
Thiếu Huy đặt một tay để dưới đầu Hồ Điệp để cô nằm lên đó. Anh nằm hơi nghiên người về phía cô.
Huyết Hồ Điệp nằm ngủ cũng được khoảng thời gian cũng không ngắn. Đột nhiên có một mùi hương nhè nhẹ xộc vào mũi cô.
Hồ Điệp nghĩ, mùi gì mà thơm quá vậy?
Cô khịt khịt mũi, ngửi lấy mùi hương đó. Môi của Hồ Điệp bấc giác hơi chu lên như đang hôn thứ gì đó.
" Ah~! Vợ ơi, nhột chồng. "
Thiếu Huy giật mình, rên nhẹ.
Nghe thấy tiếng của anh, Huyết Hồ Điệp từ từ mở mắt ra.
Thật không ngờ rằng trong lúc ngủ, cô lại làm một cái hành động vô cùng xấu hổ như thế. Cho dù có đào mấy cái hố để chui cũng không đủ.
Mọi người biết gì không, Huyết Hồ Điệp đang hôn lên ngực của Bạch Thiếu Huy đấy.
Nhưng mà hôn lên ngực thì còn đỡ. Còn đằng này, Hồ Điệp đang hôn vào " cái đó " của Thiếu Huy. Thật là xấu hổ quá đi mất.
Cô giật bắn người khi thấy như thế. Hồ Điệp đỏ mặt, vội đẩy người của mình tránh xa anh ra.
" E \- em xin lỗi, em không cố ý... "
Huyết Hồ Điệp lấp ba lấp bắp, nhượng ngùng nhìn Bạch Thiếu Huy.
" Không sao đâu mà. "
Anh mỉm cười, nhưng đây là một nụ cười đầy ẩn ý.
Vào lúc Hồ Điệp hôn vào " chỗ đó " của anh, Thiếu Huy đã vô cùng bất ngờ.
Anh nghĩ, cô nàng này mới sáng sớm đã muốn mình " vận động mạnh " rồi sao? Nghịch quá đi thôi...
" Vợ này, dậy thôi. "
" A...vâng. "
Cô vẫn còn hơi ngượng, gật đầu trả lời anh.
" Vợ vào vệ sinh cá nhân đi. Trước khi kêu vợ dậy thì chồng đã vệ sinh cá nhân rồi. "
" Vâng. "
Hồ Điệp vội bước xuống giường, vào nhà tắm vệ sinh cá nhân khoảng năm phút.
Bước ra ngoài thì cô đã thấy Bạch Thiếu Huy quần áo đã tươm tất trên người.
Anh mặc chiếc áo sơ mi màu đen, chiếc áo gilê màu xám bạc sang trọng, còn có chiếc quần tây màu đen.
Trên vai anh có thêm chiếc áo khoác dài qua hông cũng màu xám bạc nốt.
Thiếu Huy còn thắt thêm một chiếc cà vạt màu đỏ được làm bằng vải phi bóng.
Trên cổ áo sơ mi của anh có một cái ghim cài áo.
Nó có hình của hai đầu con sói được gắn vào hai bên cổ áo và được nối với nhau bằng hai sợi dây xích. Mắt của con sói trên cái ghim cài áo được đính bằng hai viên kim cương đỏ.
Trông Bạch Thiếu Huy vô cùng sang trọng và lịch lãm a!
Hồ Điệp thấy thế thì ngây ngất nhìn anh. Cô đã say đắm vào vẻ đẹp long trời lỡ đất của Thiếu Huy mất rồi. Đẹp trai như thế thì ai mà chịu nổi chứ.
" Vợ sao vậy? Vợ nhìn gì thế? "
" À! Không có gì? Chỉ là...nhìn anh đẹp trai quá! Nên em có chút...không kìm lòng được. "
Huyết Hồ Điệp sực tỉnh, nhỏ giọng trả lời anh.
Nghe thế thì Bạch Thiếu Huy mỉm cười nhếch mép, một nụ cười quyến rũ.
" Vợ cũng mau sửa soạn đi. "
" Sửa soạn? Sửa soạn cái gì? "
" Sửa soạn để chúng ta đi đăng ký kết hôn. "
Anh cười vui vẻ nói.
" Hả?! Là hôm nay à? Sao không ai nói cho em biết hết vậy? "
" Mẹ và bà nội không nói cho vợ biết à? "
" Không. Có thật là ngày hôm nay không? "
" Thật mà. "
' Cốc cốc cốc. '
Hồ Điệp và Thiếu Huy đang nói chuyện thì tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.
Cô vội chạy đến mở cửa. Vừa mở ra thì cô thấy Hoàng Hiểu Tâm và Lương Nhã Tịnh đang đứng ở ngoài.
" Chào buổi sáng bà nội, mẹ. "
" Ừm, chào cháu/con. "
Hai người họ đồng thanh.
" Con mau sửa soạn đi. "
Nhã Tịnh nói.
" Để làm gì vậy mẹ? "
" Đi đăng ký kết hôn. "
" Hôm qua bà và mẹ quên nói cho con biết. "
" A...vậy bây giờ con đi sửa soạn ngay. "
Hồ Điệp nói.
" Ừm. "
Cô đóng cửa phòng, đi đến tủ quần áo lấy một bộ đầm.
" Vậy vợ ở đây thay đồ nhé, chồng xuống ngồi ở phòng khách chờ vợ. "
" Vâng. "
Sau khi Bạch Thiếu Huy ra khỏi phòng thì cô thay bộ đầm đó vào. Đó là một chiếc đầm cúp ngực.
Phần áo có màu trắng, phần váy là màu tím và nó có ba lớp. Một lớp vải phi bóng màu tím và hai lớp ren tầng cũng màu tím nốt.
Chân váy được làm giống như những cánh hoa, trên váy còn được đính những bông hoa nhỏ xung quanh.
Phần áo cũng được đính những cánh hoa xung quanh phần viền ngực. Trên áo thì có bông hoa oải hương nhỏ và những chiếc lá được thêu chỉ bằng tay.
Chiếc đầm này là được lấy cảm hứng từ hoa oải hương.
Chân cô xỏ đôi giày cao gót màu tím. Quanh cổ chân có đồ để cố định, hai bên cạnh còn có hai bông hoa được đính kim cương trên từng cánh hoa và nhuỵ hoa.
Ngồi vào bàn trang điểm. Cô đánh một lớp son mỏng màu hồng cam vào lòng môi, sau đó thì đánh một ít má hồng, cuối cùng là cô đánh phấn mắt kim tuyến màu hồng nhạt.
Trông Huyết Hồ Điệp lúc này cũng thật sang trọng chẳng kém gì Bạch Thiếu Huy.
Cô bước xuống phòng khách, Thiếu Huy ngỡ ngàng nhìn cô không chớp mắt.
" Vợ đẹp quá! "
Anh nói như vang vọng cả phòng khách, giơ thẳng hai tay lên trời, phấn khích nhìn cô.
" Em cảm ơn, nhưng anh cũng đừng nói lớn như vậy chứ. "
" Có sao đâu, vợ đẹp mà. "
" Thôi thôi, đừng phát cẩu lương cho mấy người già này nữa. "
" Hai đứa mau đi đăng ký kết hôn đi. Sau khi đăng ký xong các con muốn đi đâu thì cứ đi đi. "
" Vâng. "
Thiếu Huy và Hồ Điệp ra xe đi đến cục dân chính.
\[. . .\]
" Rồi, anh chồng đứng sát vợ của mình một tí nào. "
" Vợ cười tươi lên chút nào. Đúng rồi! Đẹp lắm. "
" Tôi chụp đây. Một...hai...ba. "
' Tách! '
Tiếng máy chụp hình vang lên cùng đèn flash.
" Mình có chồng rồi... "
Bước ra khỏi cục dân chính, cầm giấy chứng nhận kết hôn trên tay, Hồ Điệp xem đi xem lại nhiều lần. Cô thật không ngờ mình có chồng rồi.
Nghe Bạch Thiếu Huy nói thế thì Huyết Hồ Điệp mỉm cười hạnh phúc.
Thiếu Huy rời giường, anh đi về phía phòng tắm. Tắm rửa sạch sẽ.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Hai chục phút sau, Bạch Thiếu Huy bước ra từ phòng tắm. Anh nhìn lên giường thấy Huyết Hồ Điệp đang ngồi ngủ trên giường, đầu gật lên gật xuống.
" Rõ ràng là đã buồn ngủ lắm rồi mà lại còn chờ mình. "
Thiếu Huy đến gần giường, nhẹ đỡ Hồ Điệp nằm xuống ngay ngắn rồi đắp chăn cho cô. Sau đó thì anh cũng nằm xuống rồi ôm cô vào lòng, đầu anh dụi nhẹ vào mái tóc thơm mùi hoa anh đào của cô.
\[. . .\]
Sáng hôm sau, vào lúc năm giờ sáng, Huyết Hồ Điệp hơi cục cựa người, cô từ từ mở mắt ra thì thấy khuôn mặt mỹ nam của Bạch Thiếu Huy.
Cô mở tròn mắt, tỉnh ngủ rồi khuôn mặt lại phớt hồng lên. Nhìn một lát thì Hồ Điệp chợt phát hiện ra một chuyện.
Đó chính là Thiếu Huy và cô đang ôm nhau thắm thiết. Hồ Điệp thì vòng tay đặt lên eo anh, Thiếu Huy cũng làm tương tự với cô. Chỉ có điều là Hồ Điệp đang vừa ôm vừa...gác chân lên người anh...
Nhưng điều quan trọng ở đây là anh không mặc áo a.
“ Trời ơi, mình đang làm cái gì vậy nè? Xấu hổ chết mất. “
Huyết Hồ Điệp nói nhỏ trong miệng.
Cô từ từ bỏ chân xuống khỏi người anh, nhưng Bạch Thiếu Huy lại nhanh tay chụp lấy chân cô để lại lên người anh rồi vỗ vỗ nhẹ.
“ Vợ thích thì cứ gác đi. Không sao đâu. “
Anh nói với giọng ngái ngủ.
“ Nhưng mà...chân em nặng lắm. “
“ Không có đâu, chân vợ vừa nhẹ mà vừa thon nữa. Chồng thích! “
“ ... “
Hồ Điệp không nói gì. Cô ngỡ ngàng nhìn Thiếu Huy khi nghe anh nói thế.
Thật sự là có nhiều lúc cô tự hỏi Bạch Thiếu Huy có phải thật sự bị ngốc hay không?
“ Vợ ngủ tiếp đi, đừng thức dậy! Một lát nữa sẽ có người lên gọi chúng ta dậy thôi. “
“ ...Vâng. “
Cô từ từ nhắm mắt lại, rồi chìm vài giấc ngủ trong lòng anh.
Khoảng một tiếng sau thù Bạch Thiếu Huy thức dậy, anh ngắm nhìn khuôn mặt hoàn mĩ của cô một lúc rồi leo xuống giường, mở cửa phòng ra.
Vừa lúc đó, Hà Uyển Đình \- cô người hầu ở đây, vừa định gõ cửa phòng anh cà Hồ Điệp dậy.
“ Chị không cần phải gõ cửa phòng để đánh thức bọn em đâu. Bọn em đã dậy rồi! “
Bạch Thiếu Huy thò đầu ra khỏi cửa, cười lém lỉnh nói.
“ À, vâng, thưa thiếu gia. “
Nói xong Hà Uyển Đình xoay người rời đi.
Anh đóng cửa lại, vào nhà tắm vệ sinh cá nhân khoảng năm phút rồi lại lên giường nằm ngắm cô tiếp.
Thiếu Huy đặt một tay để dưới đầu Hồ Điệp để cô nằm lên đó. Anh nằm hơi nghiên người về phía cô.
Huyết Hồ Điệp nằm ngủ cũng được khoảng thời gian cũng không ngắn. Đột nhiên có một mùi hương nhè nhẹ xộc vào mũi cô.
Hồ Điệp nghĩ, mùi gì mà thơm quá vậy?
Cô khịt khịt mũi, ngửi lấy mùi hương đó. Môi của Hồ Điệp bấc giác hơi chu lên như đang hôn thứ gì đó.
" Ah~! Vợ ơi, nhột chồng. "
Thiếu Huy giật mình, rên nhẹ.
Nghe thấy tiếng của anh, Huyết Hồ Điệp từ từ mở mắt ra.
Thật không ngờ rằng trong lúc ngủ, cô lại làm một cái hành động vô cùng xấu hổ như thế. Cho dù có đào mấy cái hố để chui cũng không đủ.
Mọi người biết gì không, Huyết Hồ Điệp đang hôn lên ngực của Bạch Thiếu Huy đấy.
Nhưng mà hôn lên ngực thì còn đỡ. Còn đằng này, Hồ Điệp đang hôn vào " cái đó " của Thiếu Huy. Thật là xấu hổ quá đi mất.
Cô giật bắn người khi thấy như thế. Hồ Điệp đỏ mặt, vội đẩy người của mình tránh xa anh ra.
" E \- em xin lỗi, em không cố ý... "
Huyết Hồ Điệp lấp ba lấp bắp, nhượng ngùng nhìn Bạch Thiếu Huy.
" Không sao đâu mà. "
Anh mỉm cười, nhưng đây là một nụ cười đầy ẩn ý.
Vào lúc Hồ Điệp hôn vào " chỗ đó " của anh, Thiếu Huy đã vô cùng bất ngờ.
Anh nghĩ, cô nàng này mới sáng sớm đã muốn mình " vận động mạnh " rồi sao? Nghịch quá đi thôi...
" Vợ này, dậy thôi. "
" A...vâng. "
Cô vẫn còn hơi ngượng, gật đầu trả lời anh.
" Vợ vào vệ sinh cá nhân đi. Trước khi kêu vợ dậy thì chồng đã vệ sinh cá nhân rồi. "
" Vâng. "
Hồ Điệp vội bước xuống giường, vào nhà tắm vệ sinh cá nhân khoảng năm phút.
Bước ra ngoài thì cô đã thấy Bạch Thiếu Huy quần áo đã tươm tất trên người.
Anh mặc chiếc áo sơ mi màu đen, chiếc áo gilê màu xám bạc sang trọng, còn có chiếc quần tây màu đen.
Trên vai anh có thêm chiếc áo khoác dài qua hông cũng màu xám bạc nốt.
Thiếu Huy còn thắt thêm một chiếc cà vạt màu đỏ được làm bằng vải phi bóng.
Trên cổ áo sơ mi của anh có một cái ghim cài áo.
Nó có hình của hai đầu con sói được gắn vào hai bên cổ áo và được nối với nhau bằng hai sợi dây xích. Mắt của con sói trên cái ghim cài áo được đính bằng hai viên kim cương đỏ.
Trông Bạch Thiếu Huy vô cùng sang trọng và lịch lãm a!
Hồ Điệp thấy thế thì ngây ngất nhìn anh. Cô đã say đắm vào vẻ đẹp long trời lỡ đất của Thiếu Huy mất rồi. Đẹp trai như thế thì ai mà chịu nổi chứ.
" Vợ sao vậy? Vợ nhìn gì thế? "
" À! Không có gì? Chỉ là...nhìn anh đẹp trai quá! Nên em có chút...không kìm lòng được. "
Huyết Hồ Điệp sực tỉnh, nhỏ giọng trả lời anh.
Nghe thế thì Bạch Thiếu Huy mỉm cười nhếch mép, một nụ cười quyến rũ.
" Vợ cũng mau sửa soạn đi. "
" Sửa soạn? Sửa soạn cái gì? "
" Sửa soạn để chúng ta đi đăng ký kết hôn. "
Anh cười vui vẻ nói.
" Hả?! Là hôm nay à? Sao không ai nói cho em biết hết vậy? "
" Mẹ và bà nội không nói cho vợ biết à? "
" Không. Có thật là ngày hôm nay không? "
" Thật mà. "
' Cốc cốc cốc. '
Hồ Điệp và Thiếu Huy đang nói chuyện thì tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.
Cô vội chạy đến mở cửa. Vừa mở ra thì cô thấy Hoàng Hiểu Tâm và Lương Nhã Tịnh đang đứng ở ngoài.
" Chào buổi sáng bà nội, mẹ. "
" Ừm, chào cháu/con. "
Hai người họ đồng thanh.
" Con mau sửa soạn đi. "
Nhã Tịnh nói.
" Để làm gì vậy mẹ? "
" Đi đăng ký kết hôn. "
" Hôm qua bà và mẹ quên nói cho con biết. "
" A...vậy bây giờ con đi sửa soạn ngay. "
Hồ Điệp nói.
" Ừm. "
Cô đóng cửa phòng, đi đến tủ quần áo lấy một bộ đầm.
" Vậy vợ ở đây thay đồ nhé, chồng xuống ngồi ở phòng khách chờ vợ. "
" Vâng. "
Sau khi Bạch Thiếu Huy ra khỏi phòng thì cô thay bộ đầm đó vào. Đó là một chiếc đầm cúp ngực.
Phần áo có màu trắng, phần váy là màu tím và nó có ba lớp. Một lớp vải phi bóng màu tím và hai lớp ren tầng cũng màu tím nốt.
Chân váy được làm giống như những cánh hoa, trên váy còn được đính những bông hoa nhỏ xung quanh.
Phần áo cũng được đính những cánh hoa xung quanh phần viền ngực. Trên áo thì có bông hoa oải hương nhỏ và những chiếc lá được thêu chỉ bằng tay.
Chiếc đầm này là được lấy cảm hứng từ hoa oải hương.
Chân cô xỏ đôi giày cao gót màu tím. Quanh cổ chân có đồ để cố định, hai bên cạnh còn có hai bông hoa được đính kim cương trên từng cánh hoa và nhuỵ hoa.
Ngồi vào bàn trang điểm. Cô đánh một lớp son mỏng màu hồng cam vào lòng môi, sau đó thì đánh một ít má hồng, cuối cùng là cô đánh phấn mắt kim tuyến màu hồng nhạt.
Trông Huyết Hồ Điệp lúc này cũng thật sang trọng chẳng kém gì Bạch Thiếu Huy.
Cô bước xuống phòng khách, Thiếu Huy ngỡ ngàng nhìn cô không chớp mắt.
" Vợ đẹp quá! "
Anh nói như vang vọng cả phòng khách, giơ thẳng hai tay lên trời, phấn khích nhìn cô.
" Em cảm ơn, nhưng anh cũng đừng nói lớn như vậy chứ. "
" Có sao đâu, vợ đẹp mà. "
" Thôi thôi, đừng phát cẩu lương cho mấy người già này nữa. "
" Hai đứa mau đi đăng ký kết hôn đi. Sau khi đăng ký xong các con muốn đi đâu thì cứ đi đi. "
" Vâng. "
Thiếu Huy và Hồ Điệp ra xe đi đến cục dân chính.
\[. . .\]
" Rồi, anh chồng đứng sát vợ của mình một tí nào. "
" Vợ cười tươi lên chút nào. Đúng rồi! Đẹp lắm. "
" Tôi chụp đây. Một...hai...ba. "
' Tách! '
Tiếng máy chụp hình vang lên cùng đèn flash.
" Mình có chồng rồi... "
Bước ra khỏi cục dân chính, cầm giấy chứng nhận kết hôn trên tay, Hồ Điệp xem đi xem lại nhiều lần. Cô thật không ngờ mình có chồng rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.