Ông Xã Ngốc Nghếch Rất Điên Cuồng

Chương 67: Mất đi song thân, Hạm Hạm sắp điên rồi

Hi Vũ Yên

26/06/2015

Khi còn bé, mỗi lần sờ mặt cha, cha luôn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Hạm Hạm, hôn rồi lại hôn. Quan Vũ Hạm thấy cah không còn phản ứng, nước mắt không ngừng tuôn rơi.

“Cha~”

“Ô ô ô………”

“Cha, mở mắt nhìn Hạm Hạm đi…..”

“Cha, nói chuyện với Hạm Hạm, ô ô…….”

Chạm vào khuôn mặt lạnh như băng, cô rất sợ hãi, sợ cha bị lạnh. Lâm Trí đứng bên cửa sổ lặng lẽ nhìn cô.

“Cha chắc là rất lạnh, mình phải đắp chăn cho cha.” Quan Vũ Hạm mở to mắt, trong đôi mắt này đã không còn ánh sáng, chỉ có sợ hãi cùng tuyệt vọng.

“Bà xã, dưới đất lạnh lắm, mau dậy đi.” Lâm Trí ôm lấy Quan Vũ Hạm, thân thể nhỏ nhắn đang run rẩy, sống mũi Lâm Trí cay cay, nước mắt chảy ra, cậu nhìn bà xã khổ sở như vậy, cảm giác so với bị giết còn khó chịu hơn.

Quan Vũ Hạm vô lực tựa vào Lâm Trí, bỗng cô nhớ đến mẹ đang chờ cô, cô không được đau khổ, mẹ còn cần cô trấn an. Cô đi tới trước giường cha, đắp kín chăn cho cha.

“Cha, cha ngủ đi, Hạm Hạm…..” Nhìn cha nhắm chặt hai mắt, cô nói không nên lời, nghiêng đầu đi, chỉ còn nước mắt mãi tuôn rơi.

Hạm Hạm đi đến gần phòng bệnh của mẹ, hít sâu, hy vọng chính mình có thể bình tĩnh lại.



“Mẹ…..” Quan Vũ Hạm gọi, tất cả nước mắt đều nén vào trong.

“Cha con sao rồi?” Mẹ đã không còn bao nhiêu hơi sức để nói.

“Cha đã không còn nguy hiểm.” Quan Vũ Hạm cực lực che giấu để mẹ không nhìn ra.

“Hiếu thuận với cha…. cho tốt.” Lý Linh Tuệ từ từ nhắm mắt lại, khoé mắt chảy ra giọt nước mắt cuối cùng.

“Mẹ!” Quan Vũ Hạm không thể khống chế được nữa, kêu lên một tiếng, khóc lớn.

Lúc này Quan Vũ Hạm cảm giác gì cũng không cảm giác được, chỉ có tuyệt vọng rồi tuyệt vọng.

Cha không còn, mẹ cũng đã đi, nhà cũng mất, tất cả đã mất hết rồi.

Trước mắt bỗng tối sầm, Quan Vũ Hạm ngã xuống đất ngất đi, ông trời không được cho cô tỉnh, để cho cô đi cùng bọn họ đi, cha mẹ mang cô đi cùng đi.

Lâm Đông vội vàng ôm lấy Quan Vũ Hạm, nén lệ trong mắt. “Linh Tuệ, em yên tâm, anh đồng ý với em, nhất định sẽ làm được.”

Lâm Trí nghe tiếng Quan Vũ Hạm khóc lớn, rất nhanh chạy tới, “Bà xã? Bà xã?”

“Con trai, ở đây có cha, cha sẽ xử lý, con mang Hạm Hạm về nhà trước, cha sợ nó không bình tĩnh được.” Chuyện như vậy, ai có thể vượt qua được, một lúc đã mất đi hai người mình yêu thương nhất.

“Được, con sẽ chăm sóc tốt cho Hạm Hạm.” Lâm Trí ôm Quan Vũ Hạm rời đi.



Quan Vũ Hạm tựa vào ngực cậu, lông mày nhíu chặt, thân thể nhỏ nhắn run lên, là do tinh thần cực kỳ kém.

Lâm Trí về đến nhà, nhẹ nhàng đặt Quan Vũ Hạm lên giường.

“Bà xã, bà xã.” Lâm Trí khẽ gọi.

Quan Vũ Hạm không mở mắt, cô không muốn nhìn thế giới này, thế giới không có người thân, nhìn người thân từng người rời xa, cô lại chỉ biết bất lực. Trong lúc mơ màng, cô vẫn gọi mẹ không ngừng.

Lâm Trí nhìn bà xã tự giam mình trong khổ sở, lòng mình cũng rất đau.

“Anh đến bệnh viện đi.” Quan Vũ Hạm chợt mở miệng.

“Vậy còn cha?”

“Anh đi đi.” Quan Vũ Hạm kiên trì.

“Được.” Lâm Trí sợ một lần nữa kích thích cô, lập tức đồng ý, đứng dậy đi ra ngoài, đi tới lầu dưới, nhờ mẹ mình chăm sóc Quan Vũ Hạm, bất đắc dĩ bỏ đi.

Mẹ Lâm đi vào phòng Quan Vũ Hạm, thấy cô nhắm mắt, cho là cô đang ngủ, vì vậy đi xuống lầu, chuẩn bị cháo cho cô để gia tăng thể lực.

Ông xã ngốc nghếch rất điên cuồng-Hi Vũ Yên

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ông Xã Ngốc Nghếch Rất Điên Cuồng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook