Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu
Chương 50
Ti Mộng
18/01/2016
“Tốt lắm, Lôi Ti, hôm nay đã luyện tập cả một ngày, hơn nữa còn có khả năng
khiêu vũ, đây là học sinh tốt nhất của tôi!” Tiếu Bằng mỉm cười khen.
“Không phải là tôi có khả năng khiêu vũ mà là thầy giáo dạy tốt!” Đỗ Lôi Ti khách khí trả lời.
Tiếu Bằng nhìn thấy dáng vẻ xấu hổ của cô, lại có cảm giác muốn trêu chọc cô nhưng suy nghĩ lại vẫn là thôi đi, dù sao cũng là lần đầu tiên gặp mặt, nếu như dọa cô sợ sẽ không tố “Lôi Ti, chúng ta không cần phải khen nhau như vậy, được rồi, Mộng Na đã đợi cả ngày, mọi người về nhà nghỉ ngơi đi, ngày mai còn phải chuản bị cho bữa tiệc!”
Đỗ Lôi Ti nhìn anh ta khẽ gật đầu “Được, vậy tôi đi tìm cô chủ” Nói xong đi về phía phòng nghỉ
Khi cô đẩy cửa phòng nghỉ đi vào nhìn thấy Bùi Mộng Na ngồi trước máy vi tính gõ chữ, cô đi lên trước nói “Cô chủ, cô đang làm gì thế? Chúng ta có thể đi về rồi!”
Bùi Mộng Na vừa cười vừa trả lời “Không có, không có gì, tôi đang nói chuyện với bạn thôi!” Nói xong, tắt máy tính, thủ tiêu nội dung đang xem, lúc này mới yên tâm đứng lên.
Bây giờ Lâm Thanh cảm thấy hôm nay cô ta làm mất thân phận của bản thân, cũng không thể lấy lòng em gái của tổng thống, đối với cô ta đây chính là sự sỉ nhục!
Bây giờ cô ta đầy căm phẫn, toàn bộ đều do người giúp việc đê tiện kia, chờ xem, buổi tiệc kết thúc, người giúp việc đê tiện kia sẽ có kết quả thế nào.
Bùi Mộng Na nhìn thấy trong ánh mắt cô ta tỏa ra khí lạnh, cô thật sự xem thường người phụ nữ này rồi, xem ra, bây giờ phải cẩn thận một chút, nếu không mọi thứ sẽ đi lệch quỹ đạo mà cô thiết kế.
“Công chúa, cô ngồi đủ chưa?” Bùi Mộng Na nhìn cô ta nói.
Lâm Thanh từ trên ghế sa lon đứng lên, cầm khăn tay ném vào thùng rác, quay đầu nói “Mộng Na chúng ta về thôi!”
Bùi Mộng Na cảm thấy hết nói nổi, sao lại cảm giác giống như đó là nhf cô ta vậy? Người phụ nuex này da mặt thật dày.
“Cô chủ, chúng ta về thôi, nếu về trễ, cậu chủ sẽ tức giận!” Đỗ Lôi Ti nhỏ giọng nói, sợ mụ phù thủy kia lại ăn hiếp cô.
Nhưng rất bi kịch, thật sự khiến mụ phù thủy kia nghe thấy “Hừ, nghe cô nói những lời này sao tôi cảm giác như cô là chủ của phủ tổng thống vậy?”
Mẹ kiếp, tại sao mụ phù thủy này cứ nhằm vào cô, rõ ràng bản thân muốn ngồi lên vị trí chủ nhà lại còn cố tình vu khống cho cô.
Nhưng cô cũng không ngốc, cô hiểu, hai người ở cùng một mái nhà không tránh khỏi va chạm, cô không tin, mụ phù thủy này ở đây mãi không đi.
“Ha ha, công chúa, cô thật biết đùa, sao tôi lại dám có ý nghĩ kia chứ, cô lsf chủ nhà mới đúng!” Đỗ Lôi Ti nịnh nọt.
Bùi Mộng Na nhéo tay Đỗ Lôi Ti cười nói “Lôi Ti, chúng ta về thôi!”
Đỗ Lôi Ti bị nhéo nhíu mày, Bùi Mộng Na trừng hai mắt, ý bảo sau khi về đến nhà lại nói, cho nên cô chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đau, đi ra khỏi phòng nghỉ.
“Tiếu Bằng, bọn tôi về đây, cảm ơn cậu, tối mai nhớ đén sớm một chút, cậu là bạn nhảy của tôi!” Bùi Mộng Na nói.
“Được, tôi nhất định đến sớm!” Nói xong vẫy tay với ba người.
Lúc người giúp việc đang dọn cơm thì ba người đi vào, Bùi Vũ đi tới trước mặt Đỗ Lôi Ti nói “Giúp việc, cô đi đâu, sao muộn như vậy mới về?”
Thằng bé đã quen gọi như vậy hơn nữa tổng thống cùng cô chủ cũng không quản cho nên thằng bé vẫn dùng cách xưng hô này.
“Tôi đi ra ngoài cùng cô chủ cho nên mới về muộn như vậy!” Đỗ Lôi Ti mỉm cười sau đó nói tiếp “Tôi về phòng thay quần áo rồi sẽ xuống nhà bếp!”
“Thôi, Lôi Ti, cô đừng vội thay quần áo, cứ như vậy ăn cơm đã, dù sao cô cũng đã mệt cả ngày, ăn cơm rồi nghỉ ngơi sớm một chút!” Bùi Mộng Na nói.
“Vâng, vậy cũng được, tôi xuống nhà bếp xem một chút!” Nói xong xoay người đi về phía nhà bếp.
“Công chúa, nếu không còn chuyện gì vậy tôi quay về phòng!” Nói xong, Bùi Mộng Na xoay người đi về phòng mình.
Cả phòng khách to như vậy chỉ còn một lớn một nhỏ đứng ở đó, Lâm Thanh cảm thấy đây là cơ hội rất tốt, nên muốn lấy lòng thằng bé này trước, vì vậy nói “Tiểu Vũ, dì thật sự rất thích cháu, dì làm mẹ cháu được không?”
Đừng xem thường thằng bé nhỏ tuổi nhưng trong lòng hiểu rất rõ, người phụ nữ này mơ tưởng làm mẹ mình, đừng hòng mong chờ.......
Bùi Vũ không để ý đến cô ta, đi tới bàn ăn ngồi xuống.
Bùi Mộng Na ở trong phòng đi ra ngoài, Bùi Tuấn Vũ nhìn thấy em gái mình đã về liền hỏi “Đi ra ngoài làm gì?”
“Anh đừng vội hỏi, ngày mai sẽ rõ!” Nói xong kéo tay anh trai tới phòng ăn.
Thức ăn liên tục được đưa lên, Đỗ Lôi Ti vừa định đi về phòng ăn dành cho người giúp việc liền bị Bùi Mộng Na kéo lại “Lôi Ti, hôm nay cô ăn cơm cùng chúng tôi đi!”
“Không, không cần, cảm ơn cô chủ, tôi phải đến phòng dành cho người giúp việc!” Đỗ Lôi Ti từ chối.
“Ngồi xuống!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng.
Lâm Thanh cắn chặt răng nhìn người giúp việc này!
Bùi Vũ phát huy tính bướng bỉnh, gắp một miếng thức ăn cắn một miếng lập tức nhổ vào trong chén, dùng muỗng múc bỏ vào chén Lâm Thanh.
Sau đó mỉm cười nói “Dì ơi, không phải dì muốn làm mẹ cháu sao, lúc cháu còn nhỏ, mẹ thường ăn thức ăn thừa của cháu, dì ăn đi!”
Ba người phụ nữ ngồi ngay đó trợn to mắt, mà người đàn ông kia mặt không biến sắc ăn cơm.
Bùi Mộng Na cố nén cười nhìn tình hình trước mặt......
Lâm Thanh che miệng lại, chán ghét nói “Tôi không muốn ăn, tôi về phòng trước!”
Bùi Mộng Na thấy công chúa quay về phòng, nhịn không được phá lên cười “Tiểu Vũ, cháu thật lợi hại, cô thật bội phục!”
Đỗ Lôi Ti cảm thấy xấu hổ nhưng trong lòng cực kỳ vui sướng, choáng, rốt cuộc có người thay trời hành đạo.
Oa, nghĩ tới đây lại cảm thấy thật là vui.
Bùi Tuấn Vũ hắng giọng “Mộng Na, Tiểu Vũ, hai người hơi quá, đừng quên cô ta là công chúa, biết chưa?”
“Hừ, người phụ nữ kia muốn làm mẹ con, con không cần!” Bùi Vũ nói xong tức giận từ trên ghế nhảy xuống.
“Tổng thống, cô chủ, tôi đã no, tôi về phòng trước!” Nói xong, Đỗ Lôi Ti cũng chạy nhanh như làn khói quay về phòng mình.
Lúc này không chạy thì đợi đến bao giờ!!!
“Không phải là tôi có khả năng khiêu vũ mà là thầy giáo dạy tốt!” Đỗ Lôi Ti khách khí trả lời.
Tiếu Bằng nhìn thấy dáng vẻ xấu hổ của cô, lại có cảm giác muốn trêu chọc cô nhưng suy nghĩ lại vẫn là thôi đi, dù sao cũng là lần đầu tiên gặp mặt, nếu như dọa cô sợ sẽ không tố “Lôi Ti, chúng ta không cần phải khen nhau như vậy, được rồi, Mộng Na đã đợi cả ngày, mọi người về nhà nghỉ ngơi đi, ngày mai còn phải chuản bị cho bữa tiệc!”
Đỗ Lôi Ti nhìn anh ta khẽ gật đầu “Được, vậy tôi đi tìm cô chủ” Nói xong đi về phía phòng nghỉ
Khi cô đẩy cửa phòng nghỉ đi vào nhìn thấy Bùi Mộng Na ngồi trước máy vi tính gõ chữ, cô đi lên trước nói “Cô chủ, cô đang làm gì thế? Chúng ta có thể đi về rồi!”
Bùi Mộng Na vừa cười vừa trả lời “Không có, không có gì, tôi đang nói chuyện với bạn thôi!” Nói xong, tắt máy tính, thủ tiêu nội dung đang xem, lúc này mới yên tâm đứng lên.
Bây giờ Lâm Thanh cảm thấy hôm nay cô ta làm mất thân phận của bản thân, cũng không thể lấy lòng em gái của tổng thống, đối với cô ta đây chính là sự sỉ nhục!
Bây giờ cô ta đầy căm phẫn, toàn bộ đều do người giúp việc đê tiện kia, chờ xem, buổi tiệc kết thúc, người giúp việc đê tiện kia sẽ có kết quả thế nào.
Bùi Mộng Na nhìn thấy trong ánh mắt cô ta tỏa ra khí lạnh, cô thật sự xem thường người phụ nữ này rồi, xem ra, bây giờ phải cẩn thận một chút, nếu không mọi thứ sẽ đi lệch quỹ đạo mà cô thiết kế.
“Công chúa, cô ngồi đủ chưa?” Bùi Mộng Na nhìn cô ta nói.
Lâm Thanh từ trên ghế sa lon đứng lên, cầm khăn tay ném vào thùng rác, quay đầu nói “Mộng Na chúng ta về thôi!”
Bùi Mộng Na cảm thấy hết nói nổi, sao lại cảm giác giống như đó là nhf cô ta vậy? Người phụ nuex này da mặt thật dày.
“Cô chủ, chúng ta về thôi, nếu về trễ, cậu chủ sẽ tức giận!” Đỗ Lôi Ti nhỏ giọng nói, sợ mụ phù thủy kia lại ăn hiếp cô.
Nhưng rất bi kịch, thật sự khiến mụ phù thủy kia nghe thấy “Hừ, nghe cô nói những lời này sao tôi cảm giác như cô là chủ của phủ tổng thống vậy?”
Mẹ kiếp, tại sao mụ phù thủy này cứ nhằm vào cô, rõ ràng bản thân muốn ngồi lên vị trí chủ nhà lại còn cố tình vu khống cho cô.
Nhưng cô cũng không ngốc, cô hiểu, hai người ở cùng một mái nhà không tránh khỏi va chạm, cô không tin, mụ phù thủy này ở đây mãi không đi.
“Ha ha, công chúa, cô thật biết đùa, sao tôi lại dám có ý nghĩ kia chứ, cô lsf chủ nhà mới đúng!” Đỗ Lôi Ti nịnh nọt.
Bùi Mộng Na nhéo tay Đỗ Lôi Ti cười nói “Lôi Ti, chúng ta về thôi!”
Đỗ Lôi Ti bị nhéo nhíu mày, Bùi Mộng Na trừng hai mắt, ý bảo sau khi về đến nhà lại nói, cho nên cô chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đau, đi ra khỏi phòng nghỉ.
“Tiếu Bằng, bọn tôi về đây, cảm ơn cậu, tối mai nhớ đén sớm một chút, cậu là bạn nhảy của tôi!” Bùi Mộng Na nói.
“Được, tôi nhất định đến sớm!” Nói xong vẫy tay với ba người.
Lúc người giúp việc đang dọn cơm thì ba người đi vào, Bùi Vũ đi tới trước mặt Đỗ Lôi Ti nói “Giúp việc, cô đi đâu, sao muộn như vậy mới về?”
Thằng bé đã quen gọi như vậy hơn nữa tổng thống cùng cô chủ cũng không quản cho nên thằng bé vẫn dùng cách xưng hô này.
“Tôi đi ra ngoài cùng cô chủ cho nên mới về muộn như vậy!” Đỗ Lôi Ti mỉm cười sau đó nói tiếp “Tôi về phòng thay quần áo rồi sẽ xuống nhà bếp!”
“Thôi, Lôi Ti, cô đừng vội thay quần áo, cứ như vậy ăn cơm đã, dù sao cô cũng đã mệt cả ngày, ăn cơm rồi nghỉ ngơi sớm một chút!” Bùi Mộng Na nói.
“Vâng, vậy cũng được, tôi xuống nhà bếp xem một chút!” Nói xong xoay người đi về phía nhà bếp.
“Công chúa, nếu không còn chuyện gì vậy tôi quay về phòng!” Nói xong, Bùi Mộng Na xoay người đi về phòng mình.
Cả phòng khách to như vậy chỉ còn một lớn một nhỏ đứng ở đó, Lâm Thanh cảm thấy đây là cơ hội rất tốt, nên muốn lấy lòng thằng bé này trước, vì vậy nói “Tiểu Vũ, dì thật sự rất thích cháu, dì làm mẹ cháu được không?”
Đừng xem thường thằng bé nhỏ tuổi nhưng trong lòng hiểu rất rõ, người phụ nữ này mơ tưởng làm mẹ mình, đừng hòng mong chờ.......
Bùi Vũ không để ý đến cô ta, đi tới bàn ăn ngồi xuống.
Bùi Mộng Na ở trong phòng đi ra ngoài, Bùi Tuấn Vũ nhìn thấy em gái mình đã về liền hỏi “Đi ra ngoài làm gì?”
“Anh đừng vội hỏi, ngày mai sẽ rõ!” Nói xong kéo tay anh trai tới phòng ăn.
Thức ăn liên tục được đưa lên, Đỗ Lôi Ti vừa định đi về phòng ăn dành cho người giúp việc liền bị Bùi Mộng Na kéo lại “Lôi Ti, hôm nay cô ăn cơm cùng chúng tôi đi!”
“Không, không cần, cảm ơn cô chủ, tôi phải đến phòng dành cho người giúp việc!” Đỗ Lôi Ti từ chối.
“Ngồi xuống!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng.
Lâm Thanh cắn chặt răng nhìn người giúp việc này!
Bùi Vũ phát huy tính bướng bỉnh, gắp một miếng thức ăn cắn một miếng lập tức nhổ vào trong chén, dùng muỗng múc bỏ vào chén Lâm Thanh.
Sau đó mỉm cười nói “Dì ơi, không phải dì muốn làm mẹ cháu sao, lúc cháu còn nhỏ, mẹ thường ăn thức ăn thừa của cháu, dì ăn đi!”
Ba người phụ nữ ngồi ngay đó trợn to mắt, mà người đàn ông kia mặt không biến sắc ăn cơm.
Bùi Mộng Na cố nén cười nhìn tình hình trước mặt......
Lâm Thanh che miệng lại, chán ghét nói “Tôi không muốn ăn, tôi về phòng trước!”
Bùi Mộng Na thấy công chúa quay về phòng, nhịn không được phá lên cười “Tiểu Vũ, cháu thật lợi hại, cô thật bội phục!”
Đỗ Lôi Ti cảm thấy xấu hổ nhưng trong lòng cực kỳ vui sướng, choáng, rốt cuộc có người thay trời hành đạo.
Oa, nghĩ tới đây lại cảm thấy thật là vui.
Bùi Tuấn Vũ hắng giọng “Mộng Na, Tiểu Vũ, hai người hơi quá, đừng quên cô ta là công chúa, biết chưa?”
“Hừ, người phụ nữ kia muốn làm mẹ con, con không cần!” Bùi Vũ nói xong tức giận từ trên ghế nhảy xuống.
“Tổng thống, cô chủ, tôi đã no, tôi về phòng trước!” Nói xong, Đỗ Lôi Ti cũng chạy nhanh như làn khói quay về phòng mình.
Lúc này không chạy thì đợi đến bao giờ!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.