Chương 33: Có Loại Cảm Giác Đang Yêu Đương Vụng Trộm
3S
27/01/2024
Lục Diệu nhìn thấy Ôn Ngôn, Yến Tống đi ở đằng trước, còn không chú ý tới: "Anh Tứ?"
"Lát nữa ta sẽ qua." Lục Diệu đi thẳng về phía Ôn Ngôn.
Yến Tống mới nhìn thấy Ôn Ngôn và Tân Nhiễm.
*
Tân Nhiễm đi trước về chỗ ngồi VIP đã đặt, Ôn Ngôn đi theo Lục Diệu tới khu hút thuốc lá. Từ sau đêm đó, kỳ thật giữa bọn họ liền lại không có quá nhiều giao lưu, lần này đâmng phải tại Triêu Đường, hai bên giống như đã lạnh nhạt hơn không ít.
"Em và Tân Nhiễm đến chơi một lát rồi về nhà họ Lục, anh Tứ đi chơi cùng bạn bè đi." Ôn Ngôn cho anh một nụ cười an tâm.
Lục Diệu chăm chú nhìn cô, thấy trên người cô cũng không phải là bộ áo len quần bò cẩn trọng đã mặc trong bữa cơm tất niên, áo khoác màu hồng nhạt bên trong là một chiếc váy suông trắng khiến người ta có cảm giác xương quai xanh mơ hồ lộ ra sự mê người, áo khoác dài che mắt cá chân của cô, đôi chân trần đang đi một đôi cao gót, thậm chí lớp trang điểm cũng đậm hơn ngyaf thường không ít.
Môi đỏ như lửa, tóc dài gợn sóng quyến rũ, nhìn vừa xinh tươi lại rung động lòng người.
"Em vốn định đi chơi ở đâu?" Lục Diệu cầm cái bật lửa, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không đốt thuốc: "Hộp đêm?"
"Ừ." Ôn Ngôn không giấu diếm: "Bên kia quá nhiều người, thật nhiều người đi đón giao thừa, em và Tân Nhiễm không tham gia chỗ náo nhiệt như thế."
"Đón giao thừa ở Triêu Đường?"
"Ừ."
"Chỉ hai người các em?"
"Ừ."
Lục Diệu đứng tại chỗ, đúng lúc nhìn thấy bên trong có một đám tiểu thịt tươi đang xếp hàng đi vào phòng của Tân Nhiễm: "Thích non mềm?"
"Cái gì?" Ôn Ngôn nhất thời không hiểu được, nhớ tới lúc đặt phòng có nhân tiện trả tiền cho một hạng mục, Tân Nhiễm nói tìm bốn tiểu lang ở cùng một chỗ, nhiều người mới náo nhiệt, liền xoay người, nhìn thấy một đám tiểu thịt tươi đang xếp hàng trước cửa phòng bao, trong nháy mắt mặt nóng lên: "Tân Nhiễm nói nhiều người mới náo nhiệt."
"Thích nhiều người sao?"
"Em cũng được." Cô vốn thích yên tĩnh, thời điểm đặc biệt mới thích có nhiều người.
...
Ôn Ngôn làm sao cũng không nghĩ tới, bởi vì đoạn nhạc đệm tiểu thịt tươi này, mà bản thân và Tân Nhiễm bị Lục Diệu dẫn tới phòng khách tư nhân của Yến Tống. Gian phòng bao này có phòng khách, phòng đánh bài, kết hợp với một phòng vệ sinh và phòng nghỉ.
Ôn Ngôn đi vào thì thấy một nhóm nam nữ đang đánh bài, thì cô đoán được những người phụ nữ này hơn một nửa là nhóm quan hệ công chúng của Triêu Đường.
Cũng không thể chỉ có độc một đám đàn ông này?
"Em chào chị dâu." Đám đàn ông còn đang đánh bài nhìn thấy anh tứ mang theo chị dâu đi vào, từng người đều đứng dậy chào hỏi, tay đang để trong ngực của mấy người phụ nữ cũng từng cái một biết điều mà bỏ ra.
"Trốn cái gì vậy, nhiều người mới náo nhiệt, đấu địa chủ à? Tôi cũng biết, các anh tranh thủ thời gian chơi xong trận này đi, trận sau tôi cũng muốn chơi." Tân Nhiễm am hiểu nhất là điều hòa bầu không khí, đêm nay vốn là do cô ấy tìm tiểu thịt tươi mới khiến cho Ôn Ngôn bị hiểu lầm. Đêm nay nói thế nào cũng đều phải đem bầu không khí này cứu vãn trở về!
Yến Tống nhận ra người phụ nữ này là phù dâu trong ngày thành hôn, ấn tượng duy nhất cũng là người phụ nữ này có thể uống, ném bài trong tay đi: "Nếu như cô Tân Nhiễm không ngại, đêm nay chúng ta chơi lớn một chút?"
"Chơi lớn thế nào?"
"Thua phải uống rượu." Yến Tống chỉ vào bàn rượu cách đó không xa.
Tân Nhiễm không sợ nhất chính là uống rượu, bị lão gia tử nhà cô ấy huấn luyện cho đến nay đều không có bị người nào làm cho say: "Đồng ý!"
Cho dù là ai thì cũng đều nhìn ra là Yến Tống thiếp lập ván cục này là muốn hố Tân Nhiễm, Ôn Ngôn lại không lo lắng, biết tựu lượng và trình độ chơi bài của cô ấy, chờ lát nữa chính Yến Tống phải ngã vào cái hố dô mình đào ra.
Lục Diệu đọc được cái nhìn xem trò vui trong mắt cô, cảm thấy tiếp theo đây Yến Tống sẽ thất bại rất thảm, cúi người hỏi bên tai của cô: "Có muốn chơi vài ván không?"
Hơi thở của anh phun vào bên tai của cô, khá nóng, Ôn Ngôn hít một hơi: "Anh Tứ không phải là không biết, trình độ chơi bài của em rất kém cỏi."
"Thua thì anh uống thay em."
"..."
Trong mắt người ngoài, bọn họ giống như một đôi vợ chồng mới cưới rất ân ái, vẻ ngoài và khí chất của Ôn Ngôn có thể áp đảo toàn bộ phụ nữ ngồi đây, ngồi bên cạnh Lục Diệu, khí chất của hai người tương tự nhau, rất xứng đôi.
Vẻ ngoài và bằng cấp của nhóm quan hệ công chúng tại Triêu Đường cũng là số một số hai, từng người tính dục cũng rất cao, có Ôn Ngôn và Tân Nhiễm ở đây, hành động và lời nói cũng tự nhiên thu lại không ít.
Mấy ván cờ hạ xuống, trình độ chơi bài của Tân Nhiễm đã miểu sát Yến Tống ở đối diện.
Yến Tống uống liền năm chén Ireland Whisky, lại trở lại bàn đánh bài, xắn tay áo sơ mi trắng lên, bộ dạng muốn tiếp tục đấu với người phụ nữ ở đối diện.
Ôn Ngôn còn tốt, mặc dù thua mấy lần, nhưng có Lục Diệu uống thay, tuy nhiên mỗi lần uống rượu, mấy anh em kia của anh đều sẽ ồn ào nói gian lận.
Tâm trạng của Lục Diệu nhìn qua rất tốt, nhìn thấy Ôn Ngôn đánh nhầm bài, anh cũng không cản, thua thì uống rượu, cũng không nhiều lời, đơn giản làm một người đàn ông yêu thương vợ, để mấy người phụ nữ quan hệ công chúng kia hâm mộ ghê gớm.
Giữ buổi Ôn Ngôn đứng dậy đi vào phòng vệ sinh, Lục Diệu thấy vậy, cũng rời khỏi phòng đánh bài.
Ôn Ngôn đi ra khỏi phòng vệ sinh, nhìn thấy người đàn ông ngồi hút thuốc trên ghế sô pha: "Anh Tứ ra đây làm gì?"
"Đi ra hút điếu thuốc." Hắn thở ra một vòng khói, bên môi nở nụ cười: "Đêm nay chơi vui không?"
"Cũng được."
"Lại đây."
Phòng khách của Triêu Đường cách âm rất tốt, phòng khách và phòng đánh bài chỉ cách nhau một bức tường, lại không nghe được một âm thanh gì, thập phần yên tĩnh, Ôn Ngôn đi tới bị Lục DIệu kéo tay ấn gáy xuống hôn lên, đột nhiên có loại cảm giác đang yêu đương vụng trộm.
"Lát nữa ta sẽ qua." Lục Diệu đi thẳng về phía Ôn Ngôn.
Yến Tống mới nhìn thấy Ôn Ngôn và Tân Nhiễm.
*
Tân Nhiễm đi trước về chỗ ngồi VIP đã đặt, Ôn Ngôn đi theo Lục Diệu tới khu hút thuốc lá. Từ sau đêm đó, kỳ thật giữa bọn họ liền lại không có quá nhiều giao lưu, lần này đâmng phải tại Triêu Đường, hai bên giống như đã lạnh nhạt hơn không ít.
"Em và Tân Nhiễm đến chơi một lát rồi về nhà họ Lục, anh Tứ đi chơi cùng bạn bè đi." Ôn Ngôn cho anh một nụ cười an tâm.
Lục Diệu chăm chú nhìn cô, thấy trên người cô cũng không phải là bộ áo len quần bò cẩn trọng đã mặc trong bữa cơm tất niên, áo khoác màu hồng nhạt bên trong là một chiếc váy suông trắng khiến người ta có cảm giác xương quai xanh mơ hồ lộ ra sự mê người, áo khoác dài che mắt cá chân của cô, đôi chân trần đang đi một đôi cao gót, thậm chí lớp trang điểm cũng đậm hơn ngyaf thường không ít.
Môi đỏ như lửa, tóc dài gợn sóng quyến rũ, nhìn vừa xinh tươi lại rung động lòng người.
"Em vốn định đi chơi ở đâu?" Lục Diệu cầm cái bật lửa, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không đốt thuốc: "Hộp đêm?"
"Ừ." Ôn Ngôn không giấu diếm: "Bên kia quá nhiều người, thật nhiều người đi đón giao thừa, em và Tân Nhiễm không tham gia chỗ náo nhiệt như thế."
"Đón giao thừa ở Triêu Đường?"
"Ừ."
"Chỉ hai người các em?"
"Ừ."
Lục Diệu đứng tại chỗ, đúng lúc nhìn thấy bên trong có một đám tiểu thịt tươi đang xếp hàng đi vào phòng của Tân Nhiễm: "Thích non mềm?"
"Cái gì?" Ôn Ngôn nhất thời không hiểu được, nhớ tới lúc đặt phòng có nhân tiện trả tiền cho một hạng mục, Tân Nhiễm nói tìm bốn tiểu lang ở cùng một chỗ, nhiều người mới náo nhiệt, liền xoay người, nhìn thấy một đám tiểu thịt tươi đang xếp hàng trước cửa phòng bao, trong nháy mắt mặt nóng lên: "Tân Nhiễm nói nhiều người mới náo nhiệt."
"Thích nhiều người sao?"
"Em cũng được." Cô vốn thích yên tĩnh, thời điểm đặc biệt mới thích có nhiều người.
...
Ôn Ngôn làm sao cũng không nghĩ tới, bởi vì đoạn nhạc đệm tiểu thịt tươi này, mà bản thân và Tân Nhiễm bị Lục Diệu dẫn tới phòng khách tư nhân của Yến Tống. Gian phòng bao này có phòng khách, phòng đánh bài, kết hợp với một phòng vệ sinh và phòng nghỉ.
Ôn Ngôn đi vào thì thấy một nhóm nam nữ đang đánh bài, thì cô đoán được những người phụ nữ này hơn một nửa là nhóm quan hệ công chúng của Triêu Đường.
Cũng không thể chỉ có độc một đám đàn ông này?
"Em chào chị dâu." Đám đàn ông còn đang đánh bài nhìn thấy anh tứ mang theo chị dâu đi vào, từng người đều đứng dậy chào hỏi, tay đang để trong ngực của mấy người phụ nữ cũng từng cái một biết điều mà bỏ ra.
"Trốn cái gì vậy, nhiều người mới náo nhiệt, đấu địa chủ à? Tôi cũng biết, các anh tranh thủ thời gian chơi xong trận này đi, trận sau tôi cũng muốn chơi." Tân Nhiễm am hiểu nhất là điều hòa bầu không khí, đêm nay vốn là do cô ấy tìm tiểu thịt tươi mới khiến cho Ôn Ngôn bị hiểu lầm. Đêm nay nói thế nào cũng đều phải đem bầu không khí này cứu vãn trở về!
Yến Tống nhận ra người phụ nữ này là phù dâu trong ngày thành hôn, ấn tượng duy nhất cũng là người phụ nữ này có thể uống, ném bài trong tay đi: "Nếu như cô Tân Nhiễm không ngại, đêm nay chúng ta chơi lớn một chút?"
"Chơi lớn thế nào?"
"Thua phải uống rượu." Yến Tống chỉ vào bàn rượu cách đó không xa.
Tân Nhiễm không sợ nhất chính là uống rượu, bị lão gia tử nhà cô ấy huấn luyện cho đến nay đều không có bị người nào làm cho say: "Đồng ý!"
Cho dù là ai thì cũng đều nhìn ra là Yến Tống thiếp lập ván cục này là muốn hố Tân Nhiễm, Ôn Ngôn lại không lo lắng, biết tựu lượng và trình độ chơi bài của cô ấy, chờ lát nữa chính Yến Tống phải ngã vào cái hố dô mình đào ra.
Lục Diệu đọc được cái nhìn xem trò vui trong mắt cô, cảm thấy tiếp theo đây Yến Tống sẽ thất bại rất thảm, cúi người hỏi bên tai của cô: "Có muốn chơi vài ván không?"
Hơi thở của anh phun vào bên tai của cô, khá nóng, Ôn Ngôn hít một hơi: "Anh Tứ không phải là không biết, trình độ chơi bài của em rất kém cỏi."
"Thua thì anh uống thay em."
"..."
Trong mắt người ngoài, bọn họ giống như một đôi vợ chồng mới cưới rất ân ái, vẻ ngoài và khí chất của Ôn Ngôn có thể áp đảo toàn bộ phụ nữ ngồi đây, ngồi bên cạnh Lục Diệu, khí chất của hai người tương tự nhau, rất xứng đôi.
Vẻ ngoài và bằng cấp của nhóm quan hệ công chúng tại Triêu Đường cũng là số một số hai, từng người tính dục cũng rất cao, có Ôn Ngôn và Tân Nhiễm ở đây, hành động và lời nói cũng tự nhiên thu lại không ít.
Mấy ván cờ hạ xuống, trình độ chơi bài của Tân Nhiễm đã miểu sát Yến Tống ở đối diện.
Yến Tống uống liền năm chén Ireland Whisky, lại trở lại bàn đánh bài, xắn tay áo sơ mi trắng lên, bộ dạng muốn tiếp tục đấu với người phụ nữ ở đối diện.
Ôn Ngôn còn tốt, mặc dù thua mấy lần, nhưng có Lục Diệu uống thay, tuy nhiên mỗi lần uống rượu, mấy anh em kia của anh đều sẽ ồn ào nói gian lận.
Tâm trạng của Lục Diệu nhìn qua rất tốt, nhìn thấy Ôn Ngôn đánh nhầm bài, anh cũng không cản, thua thì uống rượu, cũng không nhiều lời, đơn giản làm một người đàn ông yêu thương vợ, để mấy người phụ nữ quan hệ công chúng kia hâm mộ ghê gớm.
Giữ buổi Ôn Ngôn đứng dậy đi vào phòng vệ sinh, Lục Diệu thấy vậy, cũng rời khỏi phòng đánh bài.
Ôn Ngôn đi ra khỏi phòng vệ sinh, nhìn thấy người đàn ông ngồi hút thuốc trên ghế sô pha: "Anh Tứ ra đây làm gì?"
"Đi ra hút điếu thuốc." Hắn thở ra một vòng khói, bên môi nở nụ cười: "Đêm nay chơi vui không?"
"Cũng được."
"Lại đây."
Phòng khách của Triêu Đường cách âm rất tốt, phòng khách và phòng đánh bài chỉ cách nhau một bức tường, lại không nghe được một âm thanh gì, thập phần yên tĩnh, Ôn Ngôn đi tới bị Lục DIệu kéo tay ấn gáy xuống hôn lên, đột nhiên có loại cảm giác đang yêu đương vụng trộm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.